Câu thơ tài hoa được nhiều người tìm đọc nhất hôm nay 15/04/2025

Một ô cửa không khép cánh
Từ trên cao nhìn run rẩy phố chiều
Tôi cứ tin có một người con gái
Mời gió vào hỏi chuyện tình yêu

Phố gió - Minh Trí

Top 20 bài thơ có tổng lượt xem nhiều nhất hôm nay 15/04/2025

Vợ Tế Chồng

Vợ Tế Chồng (Tú Xương)

Hỡi thương ơi!
Con thơ vợ dại, sống càng thương mà chết lại càng thương;
Cửa vắng nhà thanh, nghĩ cũng khổ mà nói ra cũng khổ.

Cầu trời cầu Phật, nào thiếu cầu đâu;
Tại thuốc tại thầy, hay là tại số.

Nhớ chàng xưa:
Cháu giống con dòng;
Người kim chất cổ.

Tự mười tám trăng màn bảo trẻ, chi hồ giả dã, chữ đủ làm thầy;
Tới bốn ba lều chiếu quan trường, tí ngọ mùi thân, thi sao chưa đỗ.

Trừ ông cử ông tú ông đò chi ngoại, phường ngựa xe điếu tráp ít chơi;
Lấy câu văn câu thơ câu phú làm vui, thú cờ bạc rượu chè chẳng mộ.

Cũng tưởng làm nên quan lớn, toan sự biển cờ cướp lấy, ông Từ ô cũng chốn anh em;
Nào ngờ già dễ văn hay, làm cho thợ tạo chết tươi, ông Tiền hải cũng trong môn hộ.

Tưởng sự cửa nhà;
Thêm tình quyến cố.

Như chú hai đã có em phụng dưỡng, thôi cũng yên lòng;
Nọ thím năm đang lập cửa thừa diên, nhưng chưa xong số.

Mẹ thiếp cũng già đà lẫn cẫn, phố là làng con là rể, ai kẻ trông nom;
Con chàng còn dại dại ngây ngây, thằng mười bốn đứa lên ba, ai vì dạy dỗ.

Gần đã đến mùng năm đoan ngọ, đào đào mận mận, cũng có của ngon vật lạ, chàng đà đi thiếp cũng chán chường;
Xa là tháng tám trung thu, ngựa ngựa voi voi, những là tán giấy đèn cù, cha chẳng ở con nào vui cỗ.

Thương ôi!
Bối rối lòng quê;
Vội vàng tục phố.

Lờ mờ đen tỏ một huê;
Xơ xác quyển vàng vài bộ.

Nghĩ đến họ đến hàng đến làng đến nước, thì trước cửa Diêm vương ngơ ngẩn, chắc chàng chưa ăn cháo tái sinh;
Nghĩ có trai có gái có rể có dâu, thì trên lầu Thị Kính thề nguyền, quyết thiếp chỉ ôm cầm một độ.

Xin giữ đủ ba năm một tiết, tuần tứ cửu ngày bách nhật, khi giỗ đầu lúc giỗ hết, dưới suối vàng ai hỡi xét xoi;
Gọi là một chén tam ngu, lá vàng giấy nén hương thơm, lưng cơm bạc bát canh suông, trên dương thế lấy gì báo bổ.

Hỡi ơi! Thượng hưởng!

Bài thơ hay các bạn vừa xem là bài “Vợ Tế Chồng” của tác giả Trần Tế Xương. Thuộc danh mục Thơ Tú Xương trong Những Tác Phẩm Thơ Tiêu Biểu Và Nổi Tiếng. Hãy cùng đọc và thưởng thức những tác phẩm khác, còn rất nhiều những bài thơ hay đang chờ đợi các bạn!

Thưởng Thức Bài Thơ “Hai Sắc Hoa Tigon”, Thi Phẩm Để Đời Của T.T.K.h

Mời các bạn cùng xem bài thơ “hai sắc hoa tigon” của nhà thơ T.T.K.h, một bài thơ mà đã hơn 70 năm trôi qua vẫn đi theo với thời gian, đi theo năm tháng để len lỏi vào tim người đọc với những cảm xúc đan xen khó tả. Từ khi ra đời, bài thơ hai sắc hoa tigon đã là cảm hứng của rất nhiều nhà thơ đương thời, cho tới nay nó vẫn là một giai điệu rất khác, rất lạ, không người yêu thơ nào có thể thờ ơ với hai sắc hoa tigon.

Một mùa thu trước, mỗi hoàng hôn
Nhặt cánh hoa rơi chẳng thấy buồn,
Nhuộm ánh nắng tà qua mái tóc,
Tôi chờ người đến với yêu đương.

Người ấy thường hay ngắm lạnh lùng
Dải đường xa vút bóng chiều phong,
Và phương trời thẳm mờ sương, cát,
Tay vít dây hoa trắng chạnh lòng.

Người ấy thường hay vuốt tóc tôi,
Thở dài trong lúc thấy tôi vui,
Bảo rằng: “Hoa, dáng như tim vỡ,
Anh sợ tình ta cũng vỡ thôi!”

Thuở ấy, nào tôi đã hiểu gì
Cánh hoa tan tác của sinh ly,
Cho nên cười đáp: “Màu hoa trắng
Là chút lòng trong chẳng biến suy”

Đâu biết lần đi một lỡ làng,
Dưới trời đau khổ chết yêu đương.
Người xa xăm quá! – Tôi buồn lắm,
Trong một ngày vui pháo nhuộm đường…

Từ đấy, thu rồi, thu lại thu,
Lòng tôi còn giá đến bao giờ
Chồng tôi vẫn biết tôi thương nhớ…
Người ấy, cho nên vẫn hững hờ.

Tôi vẫn đi bên cạnh cuộc đời
Ái ân lạt lẽo của chồng tôi,
Mà từng thu chết, từng thu chết,
Vẫn giấu trong tim bóng “một người”.

Buồn quá! hôm nay xem tiểu thuyết
Thấy ai cũng ví cánh hoa xưa
Nhưng hồng tựa trái tim tan vỡ.
Và đỏ như màu máu thắm pha!

Tôi nhớ lời người đã bảo tôi
Một mùa thu trước rất xa xôi…
Đến nay tôi hiểu thì tôi đã,
Làm lỡ tình duyên cũ mất rồi!

Tôi sợ chiều thu phớt nắng mờ,
Chiều thu, hoa đỏ rụng chiều thu
Gió về lạnh lẽo chân mây vắng,
Người ấy sang sông đứng ngóng đò.

Nếu biết rằng tôi đã lấy chồng,
Trời ơi! Người ấy có buồn không?
Có thầm nghĩ tới loài hoa… vỡ
Tựa trái tim phai, tựa máu hồng?

Bài thơ được nhạc sĩ Anh Bằng và Trần Thiện Thanh phổ nhạc, dưới đây là ca khúc Hai Sắc Hoa Tigon được ca sĩ Như Quỳnh thể hiện rất thành công:

Đâu biết lần đi một lỡ làng,
Dưới trời đau khổ chết yêu đương.
Người xa xăm quá! – Tôi buồn lắm,
Trong một ngày vui pháo nhuộm đường…

Ngày vui nhưng tôi buồn lắm, lên xe hoa với một người không có tình yêu, thử hỏi…

Tôi vẫn đi bên cạnh cuộc đời
Ái ân lạt lẽo của chồng tôi,
Mà từng thu chết, từng thu chết,
Vẫn giấu trong tim bóng “một người”.

Thay vì được sống trong vòng tay yêu thương của người mình yêu, thì tôi phải đi bên cạnh cuộc đời trong cái “ái ân lạt lẽo”. Mà từng thu chết, từng thu qua vẫn giữ mãi trong tim hình bóng của một người. Liệu mấy ai cảm nhận được nỗi xót xa đau đớn như thế? Một đời người chỉ ngắn ngủi và vô vị như thế hay sao? Mà từng thu chết, từng thu chết – Vẫn giấu trong tim bóng một người….

Khi đọc bài thơ và cảm nhận, có lẽ ta chỉ có thể hiểu được một phần cảm xúc trong những lời thơ của bà, nhưng chỉ bấy nhiêu thôi cũng đủ để ta bâng khuâng với cảm xúc đan xen lẫn lộn, đủ để những khoảng lặng lại xâm chiếm nơi cõi lòng.

Cảm ơn T.T.K.h!

Xin Rước Cô Em

Xin Rước Cô Em (Lưu Trọng Lư)

Xin rước cô em bước xuống thuyền!
Thuyền tôi sắp trẩy bến thần tiên.
Cùng nhau ta phiêu dạt
Nơi nghìn trùng man mác,
Theo gió, theo mùa
Gửi kiếp phù du.
Lặng soi mình trên bể thẳm
Ta tuôn dòng lệ thắm.
Trên muôn dặm, dưới muôn trùng
Lòng ta phiêu diêu mung lung
Như hai làn mây biếc
Cùng tan nơi mờ mịt.

Bài thơ hay các bạn vừa xem là bài “Xin Rước Cô Em” của tác giả Lưu Trọng Lư. Thuộc tập Tiếng Thu (1939), danh mục Thơ Lưu Trọng Lư trong những Tác Phẩm Thơ Tiêu Biểu Và Nổi Tiếng. Hãy cùng đọc và thưởng thức những tác phẩm khác, còn rất nhiều những bài thơ hay đang chờ đợi các bạn!

Gái Ở Chùa

Gái Ở Chùa (Hàn Mặc Tử)

Rừng Thiền thấp thoáng dạng quần thoa
Khuê các trâm anh cũng rứa à?
Mùi tục chưa chi mà vội chán
Cuộc đời mới thế đã lo xa
Lạt mùi son phấn say mùi đạo
Chán cảnh phồn hoa mến cảnh chùa
Dì nguyệt trờ trêu lòng dạ thiểm
Trăm năm nỡ để thiệt thòi hoa!

Bài thơ hay các bạn vừa xem là bài “Gái Ở Chùa” của tác giả Nguyễn Trọng Trí. Thuộc tập Lệ Thanh Thi Tập, danh mục Thơ Hàn Mặc Tử trong Những Tác Phẩm Thơ Tiêu Biểu Và Nổi Tiếng. Hãy cùng đọc và thưởng thức những tác phẩm khác, còn rất nhiều những bài thơ hay đang chờ đợi các bạn!

Top 18 Bài thơ hay của nhà thơ Phan Hoàng

Nhà thơ Phan Hoàng tên thật là Nguyễn Đức Tùy, bút danh Nguyễn Đức Tùy, Phan Hoàng (nickfacebook là Hoàng Phan). Ông sinh năm 1938. Quê quán ở xã Trung Thành huyện Yên Thành tỉnh Nghệ An.Hiên nay ông đang sinh sống ở Phường Nông Trang thành phố Việt Trì tỉnh Phú Thọ. Ông nguyên là giảng viên Trường Đại học Bách khoa Hà Nội và Trường CĐCNTP Việt Trì. Ông thích văn chương và biết làm thơ từ khi còn học phổ thông. Các sáng tác của ông chủ yếu là nói lên tình yêu quê hương đất nước, gia đình, người thân và bạn bè. Những bài thơ của ông luôn mang tính thẩm mĩ cao, ca ngợi cái đẹp, người tốt việc tốt, ghét những điều xấu xa và luôn mong muốn một xã hội tốt đẹp. Ông đã xuất bản các tác phẩm: “Tình Đất” (thơ) NXB Hội Nhà Văn 2013, “Tình hoa xuyến chi” (thơ) NXB Văn học 2017, và một số tập in chung với nhiều tác giả khác.

Bài thơ: TÌNH ĐẤT

TÌNH ĐẤT

Đất nuôi ta sống cả đời

Nâng chân ta bước ngược xuôi mọi miền

Ngã rồi tựa đất đứng lên

Đất như lòng của mẹ hiền bao dung

Đất cho suối chảy thành sông

Đất gom hạt nắng ươm bông lúa vàng

Đất cho anh được gặp nàng

Cho ta xa nhớ gần thương hỡi mình

Ngày nào dứt cuộc hành trình

Đất ru… ôm trọn bóng hình ngàn năm.

Bài thơ: THƠ VIỆT NAM

THƠ VIỆT NAM

Thơ là tiếng nói tâm hồn

Từ lời mẹ hát thuở còn trong nôi

Là ca dao của cuộc đời

Thấm nhuần đạo lý làm người nghĩa nhân

Điệu chèo câu ví ngày xuân

Cất lên bay bổng những vần thơ hay

Yêu nhau chưa dám cầm tay

Thơ lồng tiếng hát tỏ bày niềm riêng

Vọng lời Tổ quốc thiêng liêng

Con nghe tiếng Bác lan truyền qua thơ

Thơ mang tâm sự người xưa

Thơ đi khắp mọi bến bờ hôm nay

Ngày Thơ cả nước vui vầy

Tiếng thơ kết nối vòng tay cộng đồng

Đẹp thay non nước Lạc Hồng

Hồn thơ mãi cất cánh Rồng bay cao!

Bài thơ: NGUYÊN TIÊU NHỚ BÁC

NGUYÊN TIÊU NHỚ BÁC

Nguyên tiêu vành vạnh trăng tròn

Ánh trăng thơ Bác mang hồn núi sông

Việc quân bàn luận giữa dòng

Thuyền in mặt nước, bóng lồng trời xuân

Thuyền đi khói sóng lan dần

Thuyền về đầy ánh trăng ngân sáng ngời

Sông xuân xa tắp chân trời

Đêm xuân dào dạt lòng người ý thơ

Bác ơi! Non nước bây giờ

Thỏa lòng nguyện ước giấc mơ trăng tròn

Nguyên tiêu trăng sáng đẹp hơn

Mênh mông tình Bác ấm muôn triệu người!

Bài thơ: ĐƯA EM ĐI HỘI ĐỀN HÙNG

ĐƯA EM ĐI HỘI ĐỀN HÙNG

Đưa em đi hội Đền Hùng

Một ngày xuân đẹp, má hồng em tươi

Non thiêng Nghĩa Lĩnh cao vời

Uy nghiêm Mộ Tổ, đây nơi cội nguồn

Lên cao ngắm cảnh nước non

Hai ta hòa quyện với hồn quê hương

Xa xa nhìn khắp bốn phương

Làng quê phố xá, cung đường quanh quanh

Về bên Giếng Ngọc trong lành

Em nghiêng soi bóng mơ hình người xưa

Hai nàng công chúa đào tơ

Soi gương, chải tóc bên bờ ngát hương

Rộn ràng người Việt bốn phương

Nhớ ngày Giỗ Tổ hành hương về Đền

Dâng hương kính lễ Tổ Tiên

Ríu ran giọng nói trăm miền hòa chung

Đá thề xưa dẫu rêu phong

Lời nguyền sắt đá vẫn không phai mờ

Đền thiêng vọng tiếng Bác Hồ

Cháu con nguyện giữ cơ đồ bền lâu

Chúng mình sánh bước bên nhau

Đi trong ngày hội dạt dào niềm vui!

Bài thơ: MÀU TỔ QUỐC TRONG TA

MÀU TỔ QUỐC TRONG TA

Mỗi sớm mai em bước chân xuống phố

Đi giữa màu xanh cây cỏ đất trời

Em không quên bao anh hùng ngã xuống

Hiến tuổi xanh cho đất nước đẹp tươi

Lá cờ đỏ anh cài trên ngực áo

Bó hoa hồng ngày hội lớn trao tay

Nhắc ta nhớ bao thăng trầm lịch sử

Máu ông cha đã đổ xuống đất này

Màu xanh đỏ khắp mọi miền Tổ quốc

Bốn nghìn năm mang khát vọng cha ông

Giữ độc lập và hòa bình đất nước

Cho muôn đời thịnh vượng giống Tiên Rồng

Màu Tổ quốc trong tim người dân Việt

Mang khí thiêng bao liệt sĩ anh hùng

Thành sức mạnh như Thành Đồng vững chắc

Từ Hà Giang đến hải đảo Biển Đông!

Bài thơ: NỐI NGHIỆP MẸ XƯA

NỐI NGHIỆP MẸ XƯA

(Viết tặng con gái)

Ngôi trường mẹ dạy… ngày xưa

Nhà tranh dựng tạm, nắng mưa dãi dề

Khó khăn thiếu thốn nhiều bề

Tấm lòng yêu trẻ, yêu nghề không vơi

Mẹ dành công sức cả đời

Chăm lo giáo dục, rèn người giỏi giang

Học sinh đi khắp bốn phương

Nhớ về cô giáo thân thương vô vàn

Ngày con tốt nghiệp đi làm

Thoả lòng mẹ đã bao năm đợi chờ

Con về nối nghiệp mẹ xưa

“Trồng người” viết tiếp bài thơ dâng đời

Trường nay đã khác xưa rồi

Nhà xây mấy dãy trên đồi khang trang

Sân chơi, lớp học đàng hoàng

Vườn hoa cây cảnh… môi trường tươi xanh

Hàng ngày đến với học sinh

Con như thấy mẹ bên mình con đây

Một đời tâm huyết mê say

Mẹ là gương sáng người thầy trong con.

Bài thơ: MÙA ĐÔNG NHỚ MẸ

MÙA ĐÔNG NHỚ MẸ

Đông về con nhớ… Mẹ ơi!

Căm căm gió rét, nhớ thời Mẹ xưa

Một đời tần tảo sớm trưa

Quản chi dầu dãi nắng mưa ngoài đồng

Cho con mặc ấm mùa đông

Mẹ đâu sắm sửa áo bông cho mình!

Ngọn đèn thao thức năm canh

Quay xa, dệt vải Mẹ dành phần con

Với đời vẹn tấm lòng son

Vai gầy nặng gánh, héo hon thân tằm

Đêm đông hong lửa Mẹ nằm

Dẫu qua giá lạnh, khôn cầm cơn đau

Bây giờ Mẹ ở nơi đâu

Con về chỉ thấy một màu cỏ xanh

Ước chi vàng giấy hóa thành

Áo quần Mẹ mặc ấm lành qua đông!

Bài thơ: EM CÓ YÊU MÙA HẠ?

EM CÓ YÊU MÙA HẠ?

Em có yêu Mùa Hạ sắc xanh ngời

Những đường phố hàng cây nhìn ngút mắt

Mỗi sáng sớm bầu trời xanh bát ngát

Nước biển xanh dào dạt sóng xô bờ

Em có yêu Mùa Hạ tiếng chim gù

Xao động cánh đồng chiêm mùa lúa chín

Cơm gạo mới, bát canh bầu ngọt lịm

Nước chè xanh làm dịu nắng trưa hè

Em có yêu Mùa Hạ mọi miền quê

Đầm sen thắm, rợp trời hoa phượng đỏ

Trẻ học đường qua tháng ngày sách vở

Vào mùa thi thực hiện ước mơ xanh

Em có yêu Mùa Hạ ngát hương lành

Mùa quả chín thơm lừng Nam chí Bắc

Vườn cây trái khách bốn phương ngây ngất

Và xoài thơm, vải ngọt … cũng đi xa

Yêu biết bao Mùa Hạ ở quê ta

Mùa sức sống trào dâng lên phơi phới

Hãy giữ lấy cho cuộc đời mãi mãi

Mùa Hạ xanh của Tổ quốc thái hòa!

Bài thơ: NGÀY NẮNG ĐẸP GIỮA MÙA ĐÔNG

NGÀY NẮNG ĐẸP GIỮA MÙA ĐÔNG

Giữa mùa Đông bỗng có ngày nắng đẹp

Hơi ấm nồng tràn ngập cả không gian

Cây lặng gió, tiếng chim đàn ríu rít

Bầu trời xanh, hoa cải ánh sắc vàng

Em phơi phóng áo quần ngày được nắng

Gội đầu hong trước cửa ngát hương chanh

Đường đến lớp trẻ thơ vui bè bạn

Nắng nhuộm hồng những đôi má tươi xinh

Không gợn mây, mưa tan từ sáng sớm

Trên đường đi nhộn nhịp cảnh người xe

Tuyết thôi rơi nơi vùng cao rét đậm

Nước sông tràn cỏ mượt dọc triền đê

Bao niềm vui đến với ngày nắng ấm

Xung quanh ta sức sống bỗng dâng đầy

Vườn cây lá cũng ngời lên xanh thắm

Ngỡ Đông tàn Xuân mới đã về đây!

Bài thơ: NHỚ CỤ NGUYỄN DU

NHỚ CỤ NGUYỄN DU

Trời cho ta được làm người

Ai không mong muốn được đời thương yêu

Bão dông cây đổ cành xiêu

Khi nhà gặp nạn, buộc Kiều bán thân

Sa cơ chịu cảnh phong trần

Ba chìm bảy nổi, mấy lần đổi tên

Cứu người là Vãi Giác Duyên

Hại người: Họ Mã* và tên Tú Bà

Chuyện ngày xưa vẫn chưa xa

Đời còn oan trái, lòng ta nhớ Người!

*Mã Giám Sinh

Bài thơ: BỎ BÙA CHI

BỎ BÙA CHI

Lúm đồng tiền mẹ cho em

Bỏ bùa chi lạ làm mềm lòng anh

Mượt mà mái tóc em xanh

Bỏ bùa chi những sợi tình vấn vương

Nụ cười, giọng nói dễ thương

Bỏ bùa chi để đêm trường xuyến xao

Mắt em hiền dịu biết bao

Bỏ bùa chi để lạc vào cõi mơ

-Nào em đâu có thể ngờ

Bỏ bùa ai để bây giờ có nhau?

Bài thơ: HƯƠNG SEN

HƯƠNG SEN

Làng em xưa có đầm sen

Cạnh bàu nước lớn, kề bên con đường

Hè sang sen nở ngát hương

Nhẹ nhàng quyến rũ khách thường lại qua

Nhớ hè năm ấy về nhà

Gặp em cô gái hái hoa sen hồng

Nón nghiêng che, giấu thẹn thùng

Vô tình để lọt hương nồng bay sang

Ngày nay mỗi dịp về làng

Đầm sen đã lấp, mọc hàng nhà cao

May còn cô gái ngày nào

Bên anh hôm sớm… ngọt ngào hương sen!

Bài thơ: VẮNG EM

VẮNG EM

Vắng em giấc ngủ chia hai

Nửa vào mộng mị, nửa hoài nhớ em

Trăng khuya soi bóng bên thềm

Dường như trăng cũng nỗi niềm cô đơn

Vắng em nhà rộng dài hơn

Bếp thì lạnh lẽo, bữa cơm hững hờ

Chỉ còn lại những vần thơ

Viết xong biếng đọc, muốn chờ đợi ai…

Đã quen nếp sống xưa nay

Có em nhen lửa, hôm mai ấm nồng

Vắng em, khoảng trống mênh mông

Nôn nao sớm đợi, chiều mong em về!

Bài thơ: TÌNH NGƯỜI QUAN HỌ

TÌNH NGƯỜI QUAN HỌ

Miếng trầu cánh phượng em trao

Tình người quan họ dạt dào trong tim

Mùa xuân về với Hội Lim

Lần theo tiếng hát đi tìm người thương

Ngọt ngào làn điệu quê hương

“Đợi chờ… ” lời hát vấn vương mạn thuyền

Hội xuân trai gái giao duyên

Nghe câu “Người ở… ” mà quên đường về!

Tinh hoa của một miền quê

Ngàn năm văn hiến không hề phôi pha

Thấm vào hồn cốt dân ta

Trở thành di sản đậm đà nhân văn

Về Kinh Bắc giữa mùa xuân

Nghe câu quan họ vang ngân tình người!

Bài thơ: BỖNG MỘT NGÀY…

BỖNG MỘT NGÀY…

-Cảm tác trước buổi sáng thanh bình

Bỗng một ngày trái đất mượt mà xanh

Nhân loại hết chiến tranh và đói rét

Người khắp chốn diện áo quần tuyệt đẹp

Nắm tay nhau đi trong cảnh thanh bình

Chim líu lo nhảy nhót ở trên cành

Hết lo sợ lưới giăng và cung nỏ

Đàn bướm lượn quanh vườn hoa rực rỡ

Nghe dặt dìu tiếng sáo vọng đồng xa

Bỗng một ngày ai nấy đã nhận ra

Cuộc sống lấy thái hòa làm hạnh phúc

Không kèn cựa, so đo, giành lấy được

Tất cả đều bình đẳng hưởng phúc phần

Ngày ấy còn xa hay đã tới gần?

Đời ta chắc chẳng thể nào nhìn thấy

Ta vẫn mơ có một ngày như vậy

Thế giới bình an và hạnh phúc ngập tràn!

Bài thơ: LỜI RU CHO MẮT

LỜI RU CHO MẮT

À ơi! Mắt ngủ cho say

Màn đêm đã khép một ngày êm trôi

Mắt cho ta thấy cuộc đời

Mắt là người bạn tuyệt vời của ta

À ơi! Đôi mắt ngọc ngà

Thu vào kho báu bao la đất trời

Vui buồn chia sẻ cùng người

Đớn đau cảnh ngộ, bời bời lệ cay

À ơi! Ru giấc no đầy

Tạm quên mọi việc trong ngày đã qua

Đi vào giấc mộng cùng ta

Đợi chờ phía trước chói lòa hừng đông!

Bài thơ: LẮNG NGHE LỜI BIỂN

LẮNG NGHE LỜI BIỂN

Ta lắng nghe những lời của biển

Từ khơi xa sóng cuộn vào bờ

Nhắc nhớ thời Tổ Tiên mở nước

Lạc Long Quân cùng Mẹ Âu Cơ

Đất nước đã hình thành từ đó

Cả núi rừng, đồng ruộng, Biển Đông

Là “Nam quốc sơn hà” muôn thuở

Của cháu con dòng dõi Tiên Rồng

Nghe lời biển rền vang bốn cõi

Xưa ông cha diệt giặc Nguyên Mông*

Đến ngày nay Hải quân hiện đại

Trang sử vàng ghi những chiến công

Lời của biển lắng sâu trầm tích

Con đường xưa Hải đội từng qua

Và dấu vết năm nào kẻ địch

Dám ngang nhiên xâm chiếm Hoàng Sa

Lời biển nói hòa cùng bão tố

Biển yêu thương ngư phủ, dân lành

Biển căm hờn những kẻ gian manh

Cậy sức mạnh cố tình lấn tới

Nghe lời biển thiết tha kêu gọi

Những bãi ngầm nhọn hoắt bàn chông

Toàn dân Việt chung tay góp đá

Xây vững bền bờ cõi non sông!

*Quân Nhà Trần đại phá quân Nguyên ở sông Bạch Đằng

tháng 4 năm 1288 và trước đó Ngô Quyền diệt quân Nam

Hán cũng trên sông Bạch Đằng năm 938.

Bài thơ: TIẾNG VIỆT CỦA TA

TIẾNG VIỆT CỦA TA

Khi ta nói yêu nhau lời thủ thỉ

Giọng ngọt ngào của mẹ truyền cho

Ôi! Tiếng Việt từ cội nguồn nguyên thủy

Lời trái tim nồng cháy của ông cha

Người Việt mình sáng tạo nên tiếng nói

Gọi “em, anh” trước khi đọc “muội, huynh”

Lời âu yếm trao nhau nóng hổi

Và những tiếng ca sâu lắng ân tình

Tiếng mẹ ru con ngủ à… ơi

Thấm đẫm hồn ta từ thuở bé

Mẹ cha xưa lên rừng xuống bể

Hẹn hò nhau xây dựng nước non

Tiếng Nhà Vua dạy dân trồng lúa

Hòa tiếng trống đồng rộn rã núi sông

Lời thề nguyện giữ gìn xứ sở

Khắc sâu vào cột đá trước Đền Hùng

“Hịch tướng sĩ” truyền đi lời kêu gọi

Toàn dân cùng bảo vệ giang sơn

Ngàn năm sau vang ngân lời Bác nói

Như Sông Hồng muôn thuở nước trào tuôn

Nói Tiếng Việt như ca từng nốt nhạc

Sáu thanh âm lên xuống bổng trầm

Phong phú quá dân mình nhiều điệu hát

Quan họ, ca trù, ví dặm, hát xoan…

Khi đi ra năm châu bốn bể

Và lắng nghe tiếng nói muôn phương

Ta bỗng thấy khát khao đến thế

Một lời chào, một giọng nói quê hương

Ôi! Tiếng Việt vô vàn yêu quý

Nở trên môi ríu rít hàng ngày

Và tiếng hát, lời thơ như nước chảy

Thành suối nguồn dào dạt mê say!

Nguyễn Đức Tùy

Thơ Hoàng Phan luôn giản dị và chân thật. Những bài thơ của ông có tính nhân văn cao, hướng con người đến cái đẹp, cái thiện chính vì vậy mà thơ ông luôn có chỗ đứng vững chắc trong lòng khán giả.

Thầy Đồ Mắc Lừa Gái

Thầy Đồ Mắc Lừa Gái (Nguyễn Khuyến)

Nắng mưa lần lữa tháng ngày,
Cô tiêu đã lắm thầy vay cũng nhiều.
Yêu người, người lại chẳng yêu,
Chiều hoa, hoa lại chẳng chiều mới căm.
Có đêm thanh vắng bóng hằng,
Thầy đương dở chén cô băng vội nằm,
Trời mưa dở trống canh năm,
Vớ đôi áo mỏng với dăm áo dày.
Thầy đương dở giấc nào hay,
Tỉnh ra cô đã bỏ thầy cô đi…

Bài thơ hay các bạn vừa xem là bài “Thầy Đồ Mắc Lừa Gái” của tác giả Nguyễn Khuyến. Thuộc danh mục Thơ Nguyễn Khuyến trong Những Tác Phẩm Thơ Tiêu Biểu Và Nổi Tiếng. Hãy cùng đọc và thưởng thức những tác phẩm khác, còn rất nhiều những bài thơ hay đang chờ đợi các bạn!

Con Chim Khôn

Con Chim Khôn (Tản Đà)

(Điệu hát sẩm)

Con chim khôn đậu trái non Đoài
Tiếng kêu réo rắt gọi người bắc nam
Năm canh dài ngủ mãi còn tham!
Trời đông đã sáng đi làm kẻo trưa
Giấc mơ mòng ai tỉnh hay chưa?
Các cô con gái cũng say sưa cái nỗi gì?
Thôi xin đừng gương lược làm chi
Chồng thì chưa có, ruộng thì bỏ hoang
Hỡi ai con gái trong làng!

Bài thơ hay các bạn vừa xem là bài “Con Chim Khôn” của tác giả Nguyễn Khắc Hiếu. Thuộc danh mục Thơ Tản Đà trong Những Tác Phẩm Thơ Tiêu Biểu Và Nổi Tiếng. Hãy cùng đọc và thưởng thức những tác phẩm khác, còn rất nhiều những bài thơ hay đang chờ đợi các bạn!

Chiến Ca Mùa Hè – Bài Tam Biên

Tác giả: Phạm Lê Phan

Mẹ bỏ Dak To từ khi giặc tới
Băng rừng sương qua con suối ngậm ngùi
Cả giang san cõng nặng một lưng gùi
Mẹ bỏ lại cái buôn rừng rực lửa
Gió nghiến răng tre dài như nói nhỏ
Thương cái bò, thương cái mác đào măng
Cái nhà sàn ôm nương lúa ba trăng
Mai còn chi dưới gót thù xâm lược
Mẹ về miền xuôi phố phường ngơ ngác
Mang tiếng khèn trắc ẩn điệu quê hương
Mắt kéo mây nhòa nhạt suối trăng hờn

Con ở lại nếm căm thù cay đắng
Chong mắt cạn những đêm rừng sâu thẳm
Nghe thú điên rung nhịp pháo đổ hồi
Giấc chiến hào đêm lụt hỏa châu soi
Đêm thét lửa trên biển người cuồng nộ
Đêm hội máu – đêm bập bùng man rợ
Đêm lửa hờn thắp sáng rực niềm tin
Chiến thắng sau cùng nở dưới bình minh
Và sông núi ngàn năm không thể mất
Con vươn lớn trong một niềm bí mật
Của tình yêu thương giữa mẹ và con
Một thiêng liêng mà giặc đã không còn

Đá Chẹt Thi

Đá Chẹt Thi (Hồ Xuân Hương)

Cục núi khen cho khéo bất tình
Thò ra đứng chẹt giữa đường Thanh.
Hai bên khép lại hơi gần tí,
Một dải thông qua chút đỉnh đinh.
Thế lộ có đâu ngăn đón mặt
Nhân tình ai chịu cản ngang mình
Bấy nhiêu năm trước nghe còn chẹt,
Mới mở mang ra đã rộng thênh.

Bài thơ hay các bạn vừa xem là bài “Đá Chẹt Thi” của tác giả Hồ Xuân Hương. Thuộc tập Thơ Nôm Truyền Tụng, danh mục Thơ Hồ Xuân Hương trong Những Tác Phẩm Thơ Tiêu Biểu Và Nổi Tiếng. Hãy cùng đọc và thưởng thức những tác phẩm khác, còn rất nhiều những bài thơ hay đang chờ đợi các bạn!

Tặng Tốn Phong Tử (Tặng Tốn Phong Thị)

Tặng Tốn Phong Tử (Tặng Tốn Phong Thị, Hồ Xuân Hương)

Bướm ong mừng đã mấy phen nay,
Hồng nhạn xin đưa ba chữ lại;
Dám đâu mưa gió giở bàn tay,
Những sự ba đào xeo tấc lưỡi,
Nam Bắc xa xa mấy dặm đây,
Hải sơn ước để ngàn năm mãi,
Bức tranh khôn vẽ tấm lòng ngay.
Tơ nguyệt rày xe ba mối lại,
Hỏi khách đa tình nhỏ có hay.
Năm canh hồn bướm thêm bơ bải.

Dưới đầu đề có ghi rõ “Hoạ vận tai hậu” (hoạ vần ở phía sau), nhưng không thấy bài hoạ. Bài thơ còn như dang dở. Thể thơ ít gặp. Có thể là một điệu ca trù nào đó.

Bài thơ hay các bạn vừa xem là bài “Tặng Tốn Phong Tử (Tặng Tốn Phong Thị)” của tác giả Hồ Xuân Hương. Thuộc tập Lưu Hương Ký, danh mục Thơ Hồ Xuân Hương trong Những Tác Phẩm Thơ Tiêu Biểu Và Nổi Tiếng. Hãy cùng đọc và thưởng thức những tác phẩm khác, còn rất nhiều những bài thơ hay đang chờ đợi các bạn!