Câu thơ tài hoa được nhiều người tìm đọc nhất hôm nay 13/09/2024

Chỉ vài dáng núi mờ sương
Mà cho thơ một quê hương xa vời

Cánh chim biển nhớ - Thân Thị Ngọc Quế

Top 20 bài thơ có tổng lượt xem nhiều nhất hôm nay 13/09/2024

AI CÓ VỀ THĂM LẠI MÁI NHÀ XƯA

AI CÓ VỀ THĂM LẠI MÁI NHÀ XƯA

Ai có về thăm mảnh đất thân yêu
Để được thả cánh diều căng trong gió
Có đàn nghé đang say sưa gặm cỏ
Mải lo chơi, nên sốt vó đi tìm

Lạc mất bò, phải đi tận đồi sim
Nguyên cả đám vội đi tìm gần chết
Tìm thấy nó thì thân mình cũng mệt
Nhưng mà vui cho hết cái tội lười

Nhớ ngày xưa chơi cút bắt năm mười
Vui như hội cứ cười toe toét đã
Nhớ cái buổi bắt ốc mò tôm cá
Cá lòng tong cũng hối hả vui mừng

Moi hang cua bị càng kẹp đỏ sưng
Trời nóng bức, tưởng chừng như thiêu sống
Mấy đứa bạn nó đi trưa xồng sổng
Da đen thui mà nó hổng sợ gì

Buổi trưa hè tắm suối mát thường khi
Khỏi mặc áo trần trần đi như vậy
Mà kì lạ không sợ ai nhìn thấy
Cứ cười đùa cả gái lẫn con trai

Giờ tính ra một khoảng tháng năm dài
Ta đã lớn lo tương lai sự nghiệp
Chẳng quay lại ..mà vươn mình bước tiếp
Ai đã quên, không kịp nhắc quay về

Ai có còn nhớ lại bến sông quê
Sau những thứ bộn bề trong cuộc sống
Ai có nhớ vùng trời xanh thơ mộng
Có người chờ trông ngóng những đứa con

Bữa cơm chiều cha mẹ lại héo hon
“Thôi đừng đợi chắc con quên lời hứa “
“Bà ăn lẹ đừng mong làm chi nữa “
Mắt lưng tròng ngó cánh cửa từ xa

“Lúc ngày xưa ấm áp một mái nhà “
“Giờ nó lớn bay xa rồi bà ạ”
“Nói thì nói giữa dòng đời hối hả “
“Kiếm miếng ăn nơi lạ khó lắm bà “

Bỗng thấy lòng ngập tràn nỗi xót xa
Liệu ai nhớ về nhà …..thăm cha mẹ
Dù bận rộn với cuộc đời muôn vẻ
Nhưng có người vẫn lặng lẽ đợi ta.

Tác giả: Thu Thảo

 

 

Đời Vắng Em Rồi Say Với Ai

Đời Vắng Em Rồi Say Với Ai

Đời Vắng Em Rồi Say Với Ai (Vũ Hoàng Chương)

Sóng dậy đìu hiu biển dấy sầu,
Lênh đênh thương nhớ dạt trời Âu.
Thôi rồi, tay nắm tay lần cuối,
Chia nẻo giang hồ vĩnh biệt nhau.

Trai lỡ phong vân gái lỡ tình,
Này đêm tri ngộ xót điêu linh,
Niềm quê sực thức lòng quan ải,
Giây lát dừng chân cuộc viễn trình

Tóc xoã tơ vàng nệm gối nhung
Đây chiều hương ngát lá hoa dung,
Sóng đôi kề ngọn đèn hư ảo,
Mơ kiếp nào xưa đã vợ chồng.

Quán rượu liền đêm chuốc đắng cay.
Buồn mưa, trăng lạnh: nắng, hoa gầy
Nắng mưa đã trải tình nhân thế
Lưu lạc sầu chung một hướng say.

Gặp gỡ chừng như truyện Liêu Trai.
Ra đi chẳng hứa một ngày mai.
Em ơi! lửa tắt bình khô rượu,
Đời vắng em rồi say với ai?

Phương Âu mờ mịt lối quê Nàng
Trăng nước âm thầm vạn dặm tang
Ghé bến nào đây, người hải ngoại
Chiều sương mặt bể có mơ màng?

Tuyết xuống phương nào, lạnh lắm không?
Mà đây lòng trắng một mùa đông
Tương tư nổi đuốc thâu canh đợi,
Thoảng gió… trà mi động mấy bông

Bài thơ hay các bạn vừa xem là bài “Đời Vắng Em Rồi Say Với Ai” của tác giả Vũ Hoàng Chương. Thuộc tập Mây (1943), danh mục Thơ Vũ Hoàng Chương trong Những Tác Phẩm Thơ Tiêu Biểu Và Nổi Tiếng. Hãy cùng đọc và thưởng thức những tác phẩm khác, còn rất nhiều những bài thơ hay đang chờ đợi các bạn!

Top 20 Bài thơ hay của nhà thơ Hạ Như Trần

Top 20 Bài thơ hay của nhà thơ Hạ Như Trần

Nhà thơ Hạ Như Trần tên thật là Trần Phi, Sinh năm 1982, là người con của vùng đất Tuy Hòa, Phú Yên. Hạ Như Trần đã tốt nghiệp Đại học Luật Thành phố Hồ Chí Minh, hiện đang sống và làm việc tại Bảo hiểm xã hội Tp. Hồ Chí Minh. Hạ Như Trần đến với thơ ca bằng niềm đam mê từ khi ngồi trên ghế nhà trường. Đề tài trong thơ của Hạ Như chủ yếu là những bài tình thơ, sự cách trở trong tình yêu đôi lứa mà tác giả đã cảm nhận từ cuộc sống xung quanh tác giả. Bằng sự nhảy cảm của một người yêu thơ, thích viết, Hạ Như đã thổi những mảnh tình ấy vào thơ. phongnguyet.info xin giới thiệu những bài thơ hay của chị.

Bài thơ: GỬI NGƯỜI EM THƯƠNG!

GỬI NGƯỜI EM THƯƠNG!

Thơ Hạ Như Trần

Em sẽ gửi

Đến anh khung trời nắng

Sưởi lòng anh, khi rét đậm tràn về

Gửi ánh mắt, bờ môi thơm nhè nhẹ

Gửi tình nồng… anh nhé! trọn vào thơ

Đông về rồi!

em cứ mãi ngẩn ngơ

Mãi lo lắng, rồi thẩn thờ anh hỡi!

Anh nhớ nhé! Khi đêm buông rét tới

Giữ ấm người, kẻo xổ mũi… hắt hơi

Một lần thôi!

em dặn nhớ nghe lời

Kẻo lại ốm, mệt người… em xót lắm.

Bài thơ: PHỐ CŨ EM QUA

PHỐ CŨ EM QUA

Thơ Hạ Như Trần

Em trở lại nơi này, phố vắng…Không anh

Đây ghế đá, yến oanh từng hò hẹn

Ta nhìn nhau, rồi em cười bẻn lẻn

Ngốc yêu à! sao cứ thẹn với anh

Em trở lại rồi! con phố vắng tanh

Từng góc nhỏ, ta đã giành cho nhau những ngọt lành âu yếm

Giờ thổn thức, dấu yêu xưa chết lịm

Anh nơi nào! sao im ỉm…anh ơi!

Giữa phố chiều em lạc bước chơi vơi

Cơn gió phớt qua…mắt môi buồn rười rượi

Nhìn đâu đâu cũng thấy anh cười nói

Mắt đắm nhìn…như soi rọi tim em

Phố lên đèn, em càng thấy đau thêm

Không quên nỗi những êm đềm quấn quýt

cuộn hồn ngây ngất men say

Nên em buốt nhói tim này,

Đắng cay cam chịu, lá lay cũng đành

Lời này xin gửi đến anh

Tình trôi lẳng lặng

Anh đành vậy sao?

Bài thơ

ANH ĐI

Thơ Hạ Như Trần

Ừ thì! Anh cứ ra đi

Mặc em ôm mối sầu bi một mình

Nụ cười nay chẳng còn xinh

Bởi giông bão vẫn rập rình bên ai.

Anh đi cất bước khoan thai

Em nhìn khuất nẻo, tiếc hoài ngẩn ngơ

Thực tâm em vẫn ngóng chờ

Mùa xuân trở lại môi thơ đượm tình.

Vì yêu… em sẽ lặng thinh

Chiều nay chiếc lá, quặn mình nghiêng bay

Lòng đau bởi giấc mơ này

Anh đi có kẻ chiều nay thẫn thờ.

Em yêu… yêu hoá dại khờ

Hồn siêu phách lạc câu thơ đượm buồn.

Bài thơ: GIỌT MƯA

GIỌT MƯA

Thơ Hạ Như Trần

Giọt mưa lớt phớt bên thềm

Ngỡ ngàng vì bởi tình nêm giọt sầu

Ngẫm buồn giữa cuộc bể dâu

Ngọt bùi chẳng có, nát nhàu phận em

Giọt mưa lớt phớt bên thềm

Sầu len bởi dạ yếu mềm vấn vương

Giọt châu đọng giữa má hường

Vì ai… nỗi nhớ, niềm thương trỗi hoài.

Thề xưa, hẹn cũ mau phai

Để bây giờ… giữa đêm dài cô đơn

Đắng cay chen lẫn giận hờn

Xa rồi giấc mộng keo sơn một nhà.

Bài thơ: XIN ĐỪNG KHEN EM XINH

XIN ĐỪNG KHEN EM XINH

Thơ Hạ Như Trần

Anh bảo rằng

Em đẹp nhất thế gian

Nụ cười ấy luôn ngập tràn nồng ấm

Long lanh mắt… em hiền hoà… thắm đậm

Yêu em nhiều…yêu lắm…biết không em?

Anh bảo rằng

Em như cơn gió đêm

Thoang thoảng mát, bờ môi mềm mại lạ

Chạm thật khẽ trên viền xanh của lá

Say đắm rồi, tận đáy dạ… Em ơi!

Anh mãi khen

Em rối rối… bời bời

Rồi lo sợ… lòng người luôn thay đổi

Theo năm tháng mắt, môi già cùng tuổi

Nụ cười kia! cũng rũ rượi… tàn phai

Bất chợt đời… Em vướng víu đôi vai

Anh phân vân, trái tim yêu ngần ngại

Mình rất gần mà dường như xa ngái

Em hết đẹp rồi

Anh mê mải nữa không?

Bài thơ: EM NHỚ

EM NHỚ

Thơ Hạ Như Trần

Con đê dài

choàng tay ôm làng nhỏ

Hai bên bờ lúa đã rộ vàng ươm

Bên góc ruộng, đặt một vài chiếc Đó

Dưới rạch ròng anh mò cá, bắt tôm

Mùa mưa đến

ếch kêu vang hò hẹn

Chạng vạng trời Cóc, Nhái bén duyên mơ

Anh rọi đuốc em theo sau bẽn lẽn

Mưa đầu mùa

em nhớ

gửi vào thơ.

Bài thơ: KHÓI

KHÓI

Thơ Hạ Như Trần

Giận

làn khói

từ đâu bay đến

Khiến mắt nàng, lệ quện vành mi

Gió ơi đến… xua khói đi

Kẻo thiên hạ hỏi, chuyện gì xảy ra?

Đời

Sợ lắm

chua ngoa… tấc lưỡi

Lúc hân hoan, mật tưới… môi mềm

Lúc buồn, ngoảnh mặt, lặng im

Kệ ta – bao nổi, bao niềm… xót xa

Cũng vì làn khói mà ra

Ngồi nơi phố mộng, mắt ta lệ đầy.

Bài thơ: VU VƠ

VU VƠ

Thơ Hạ Như Trần

Mãi mơ

mãi ước… dại khờ

Vì yêu, vì nhớ ngẩn ngơ ra vào

Vì tim tôi lỡ trót trao

Đến người nơi ấy, năm nào còn đâu!

Hồn kia!

lìa xác… u sầu

Vật vờ, chao đảo đêm thâu… tìm người

Người im lặng, xác chơi vơi

Hồn

người

xác

một trò đời

mãi đau.

Bài thơ: NHỚ

NHỚ

Thơ Hạ Như Trần

Những cơn bấc

hút sâu vào lòng Phố

Những hàng cây như nói hộ… nỗi lòng

Đêm yên vắng, não nề…em một bóng

Nhớ anh rồi… em úp mặt vào Đông

Mang yêu thương

em gửi giấc ngủ nồng

Cho mộng đẹp cho tình hồng… xao xuyến

Cho đôi lứa, thì thầm trong hòa quyện

Trao men tình, ta như lạc cõi tiên.

Trong đêm tối

chập chờn miền ảo – thực

Quờ bàn tay, tim rạo rực….đê mê.

Bài thơ: TÌNH TRÔI

TÌNH TRÔI

Thơ Hạ Như Trần

Nhẹ nhàng đến, nhẹ nhàng anh bước

Chuyện nợ duyên, sóng lướt bên đời

Ngỡ ngàng ngắm cuộc tình trôi

Quyện vào con sóng dập vùi bãi xa

Nuốt nước mắt, thẩn thờ từ biệt

Dù tim này , da diết khó vơi

Nén đau, giữa chốn đông người

Một mình, gào thét nói cười vu vơ

Anh cất bước, hững hờ bỏ lại

Em đứng nhìn khờ dại héo hon

Ta đi đến chốn mất _ còn

Chao nghiêng soi bóng, lối mòn tương tư.

Bài thơ: VỚI TA TÌNH MÃI NỒNG NÀN

VỚI TA TÌNH MÃI NỒNG NÀN

Thơ Hạ Như Trần

Ta choáng váng

Nhìn đất trời nghiêng ngã

Tìm gió đông, ngày cuối hạ…nhoà cay

Tóc rối bời

ta độc bước

ta say

Lồng ngực trái – sao nơi này…buốt quá!

Ta gào khóc…

Thân mệt nhừ…rệu rã

Cuộn hồn mê , tận đáy dạ…hoang tàn

Ta nhớ người, dù tình hết…nghĩa tan

Vì ta đã…hết nồng nàn…xuân sắc

Ta quỵ ngã

Có lẽ người cũng mặc

Nuốt lệ vào _ lệ mặn…vị biển sâu.

Bài thơ TÌNH MÃI NỒNG NÀN

TÌNH MÃI NỒNG NÀN

Thơ Hạ Như Trần


Mưa rơi như tiếng nói thầm

Nghe mưa sa nhẹ hờn căm vơi dần

Trời cao thấu hiểu lòng nhân

Đắng cay được mất vạn lần xin buông

Đời người mấy bậc cung thương

Mà sao nhợt nhạt môi hường hỡi anh

Trách chi trời kém mây xanh

Hờn chi người đã giũ nhanh cuộc tình

Em nồng nàn, vẫn đẹp xinh

Sao em phải tự dỗ mình mỗi đêm

Ngoài kia gió cuốn bên thềm

Luồn qua khe cửa đẩy thêm giọt sầu.

Bài thơ: HƯƠNG TÌNH

HƯƠNG TÌNH

Thơ Hạ Như Trần


Đêm khuya lắc, sấm gầm bất chợt

Mưa tuôn trào, gió phớt bên song

Lắng nghe, tiếng thở cõi lòng

Chạm vào nỗi nhớ bềnh bồng du ca.

Tình một thuở, môi thơ mềm mại

Nụ hôn đầu, ngây dại trao nhau

Hẹn thề mộng ước dài lâu

Nào ngờ tình ấy, chìm sâu giữa đời.

Anh hạnh phúc, bên người tình mới

Những nụ cười phơi phới bên nhau

Lặng nhìn, em đứng hồi lâu

Quay chân bước vội, hỡi sầu xin tha.

Rồi tự nhủ tình là thế đấy!

Thắm sắc màu và dậy mùi hương

Rồi trôi vào cõi vô thường

Một thời ân ái, nhớ thương bay rồi.

Bài thơ: ĐÀN BÀ CHỚM CŨ 2

ĐÀN BÀ CHỚM CŨ 2

Thơ Hạ Như Trần

Là em đấy!

Người đàn bà chớm cũ

Mắt cứ buồn, như thiếu nụ tầm xuân

Vượt bể dâu, em cứng rắn bội phần

Tay níu giữ, dù tấm thân rệu rã

Em cứ bước giữa cuộc đời hối hả

Vững lòng hơn, trước muôn ngả tình trường

Sống hết mình, cuồng nhiệt với yêu thương

Mặc danh vọng, em xem thường…bỏ lại

Người chớm cũ, nếm qua nhiều ngang trái

Tự cho mình, không ngây dại như xưa

Dẫu một mai, Người chớm cũ có thừa

Nét duyên ấy, như cơn mưa cuối hạ.

Bài thơ: GIẤC MƠ HOANG

GIẤC MƠ HOANG

Thơ Hạ Như Trần

Anh cất bước

Bỏ lại khung trời nhớ

Em bây giờ

giữa ảo mộng chập chùng

Sống thức tỉnh, em nghe từng hơi thở

Ngỡ anh về, ôn kĩ niệm… bật tung

Anh cất bước

em vẫn chờ vẫn đợi

Ôm bóng hình và vẫy gọi tương lai

Vì em nghĩ , cuộc đời là…đi tới

Mang tim yêu cùng hạnh phúc lâu dài

Em nào biết

anh không hề quay lại

Em ngóng hoài…

rồi ngây dại

vì yêu.

Bài thơ: NÉM HỒN ĐI HOANG 

NÉM HỒN ĐI HOANG

Thơ Hạ Như Trần

Tự bao giờ

Em không phải là em

Đêm tỉnh giấc, bung rèm….loang nỗi nhớ

Tay quờ quạng, em lục tìm hơi thở

Tìm mê say, tìm nút gỡ…lạc rồi

Ánh mắt tình

Kìa! rực cháy tràn môi

Vòng tay xiết, trái tim thôi thúc nhịp

Tưởng hờn dỗi, thoáng buồn rồi yêu tiếp

Em nào ngờ ta lỡ kiếp…mất nhau

Dấu yêu ơi!

Em mãi mãi khắc sâu

Ôm nhung nhớ đếm khối sầu…lặng lẽ

Người nơi ấy, em nơi này nuốt lệ

Làm thế nào, để có thể quên anh?

Bài thơ: THÔI ANH NHÉ!

THÔI ANH NHÉ!

Thơ Hạ Như Trần

Ta chìm đắm

trong hai từ TÌNH ÁI

Thôi

bây giờ

ta dừng lại nhé anh

Tình yêu ấy!

sẽ không là mãi mãi

Vết thời gian hoen ố bức trường thành

Mưa bất chợt

bao gió giông cứ thổi

Bất chợt đời

em vụng dại yêu anh

Em nào biết, em làm chi nên tội

Để giờ đây… thân chiếc lá lìa cành.

Bài thơ: EM NÀO BIẾT RÉT NÀNG BÂN

EM NÀO BIẾT RÉT NÀNG BÂN

Thơ Hạ Như Trần

Anh bảo rằng anh rất mệt em ơi!

Nàng Bân đến cứ buông lời bỡn cợt

Sáng nắng, chiều mưa, đêm rét về bất chợt

Gió cứ lùa màu lờn lợt khói sương

Nhận tin anh, em quá đỗi là thương

Nhưng cách trở, hai nẻo đường vời vợi

Tình dù nhiều nhưng sao mà bước tới

Thôi thì đành chờ đợi kiếp lai sinh

Nàng Bân là ai? em tự hỏi chính mình

Buồn da diết nhưng lặng thinh chẳng nói

Người trong nam em quen rồi nắng chói

Nào biết anh đang buốt nhói thịt da

Chút hương tình của em đó…phương xa

Tim nồng cháy…xoá nhoà cơn lạnh giá

Là em đó, yêu anh không thể tả

Nhớ anh nhiều…giữ ấm dạ nhé anh!

Bài thơ: CÓ THỂ NÀO!

CÓ THỂ NÀO!

Thơ Hạ Như Trần

Em tựa cửa, nhìn về nơi xa lắc

Đám mây buồn như nằng nặng trôi đi

Đêm im vắng, tiếng ve dồn réo rắc

Tình trao đi…ta nhận được những gì

Anh xuất hiện, cuộn nhanh như dòng thác

Mặc nơi này em ngơ ngác mê si

Nào…có thể, anh là người bội bạc

Phút bàng hoàng, lệ tuôn ngập hàng mi

Có thể lắm, em chỉ là khoảnh khắc

Anh cố đi, sao có thể níu ghì.

Bài thơ: QUÊN ĐI

QUÊN ĐI

Thơ Hạ Như Trần

Thôi đừng nghĩ, thôi đừng nghĩ nữa

Kệ đời đi… lần lựa sá gì

Tình trôi nay chẳng níu ghì

Yêu thương buông bỏ, cố tri hững hờ

Tình một thuở, ván cờ cá cược

Cược đời mình mất được chẳng sao

Không màn thua thiệt thấp cao

Luôn mang nhung nhớ ngọt ngào trao ai

Nay tình đã…chia hai lối rẽ

Đường quanh co, nhân thế quanh co

Người đi…không chút đắn đo

Bỏ em ở lại, co ro… Một mình

Thôi thì, chỉ biết lặng thinh.

Thơ Hạ Như Trần mang một nỗi buồn sâu lắng. Lời thơ ngọt ngào tha thiết khiến cho con tim của độc giả rung lên theo từng câu thoe của chị.

Top 18 Bài thơ hay về tháng 9

Top 18 Bài thơ hay về tháng 9

Tháng chín, thu len lỏi vào từng ô cửa sổ, đánh thức những cô cậu học trò dậy muộn. Thu miên man trải dài trên từng lối đi, từng góc phố.
Tháng 9, trời vào thu mát mẻ hơn những ngày oi nồng của mùa hạ đã cũ. Nhưng trời cũng hay nổi giông gió. Tháng chín thật nên thơ nên đã có rất nhiều bài thơ hay ra đời. phongnguyet.info xin giới thiệu những bài thơ hay về tháng chín.

Bài thơ: Mưa chiều tháng chín – Phạm Hồng Giang

MƯA CHIỀU THÁNG CHÍN
Thơ: Phạm Hồng Giang

Anh nhặt bớt mưa vương chiều tháng chín
Kẻo tóc mây bịn rịn ướt vai mềm
Lá vàng rơi phố vắng lại buồn thêm
Con đường cũ đâu êm đềm được nữa.

Nước cuốn trôi nửa mùa thu sấp ngửa
Chiếc ô tròn bên khung cửa thời gian
Mưa mịt mù như thể muốn hòa tan
Bàn chân bước miên man tràn nỗi nhớ.

Có phải mưa làm lòng em trăn trở
Hay bởi vì mình đã nỡ xa nhau
Để câu thơ anh viết cũng bạc mầu
Chữ yêu thương đớn đau vì ngăn cách.

Mưa tháng chín nhạt nhoà như thầm trách
Chút ân tình nỡ trôi sạch còn đâu
Hỏi ông trời sao nỡ để mùa ngâu
Cho Ngưu – Chức phải bên cầu chờ đợi.

Mối tình si vẫn còn xa vời vợi
Mưa vấn vương…
Từng sợi….
Hắt hiu buồn !

07/09/2018 Hồng Giang.

Bài thơ: Tháng chín của tôi – Trương Túy Anh

THÁNG CHÍN CỦA TÔI.
Thơ: Trương Túy Anh

Mẹ sinh tôi giữa tháng 9 mùa thu
Bom lửa đạn khói phủ mờ đất nước
Xếp bút nghiên cha lên đường xuôi ngược
Để quê nhà người vợ trẻ con thơ.

Ba mươi năm ròng rã đợi chờ
Ngày sum họp vui giấc mơ chiến thắng
Mẹ đau đớn nghe tin rồi chết lặng
Cha không về, Cha đằng đẵng đi xa…

Mẹ và tôi vẫn chờ đợi ở quê nhà
Mẹ gắng đến nơi cha hòa biển cả
Hàng dương đau lệ tuôn rơi lã chã
Hát mãi lời ru cha ngủ ngàn thu.

Đến hôm nay đất nước sạch bóng thù
Ngày khai giảng giữa mùa thu nắng mới
Bà theo cháu bước chân vui mời gọi
Thật rộn ràng đón thu mới ước mơ.

Tháng 9 này bảy mươi tuổi không ngờ
Vẫn vui sống và hồn thơ trẻ mãi
Vui biết mấy, noi gương Cha nhận lại
Bốn mươi năm tuổi Đảng mãi tự hào.

Bài thơ: Tháng chín yêu thương – Thanh Trúc

THÁNG CHÍN YÊU THƯƠNG
Thơ: Thanh Trúc

Tháng chín rồi ngọn gió cứ se se
Heo may thoảng bên hè loang tràn lạnh
Còn em vẫn ấp ôm tình nửa mảnh
Bởi nhớ thương mãi canh cánh trong lòng.

Tháng chín rồi càng thổn thức niềm mong
Bao tiếng nghĩa bện tim hồng một thuở
Nguyện đôi lứa sẽ vun tròn duyên nợ
Ấm bờ môi trắc trở khuất xa dần.

Tháng chín rồi mơ hạnh phúc ái ân
Ước nguyệt lão níu ta gần nhau lại
Để đêm vắng không cô đơn quằn quại
Thêm nhói đau tê tái cả tâm hồn.

Tháng chín rồi cuộc sống tuyệt vời hơn
Vì nhung nhớ tủi hờn đâu còn nữa
Ngàn cảm xúc cháy bùng lên ánh lửa
Thỏa men say hẹn hứa buổi ban đầu.

6/9/2018

Bài thơ: Tháng chín – Trần Diệu Hương

THÁNG CHÍN
Thơ: Trần Diệu Hương

Tháng chín mùa sang
Lá vàng khắp phố
Cơn mưa chợt đổ rào rào
Trẻ em cắp sách vui sao tựu trường.

Mùi hương gắn quyện
Quyến luyến sữa nồng
Ai người bịn rịn hoài trông
Đón chào tháng chín hương nồng mùa quê.

Hương về mãi nhớ
Duyên nợ hồng đào
Đêm về hoang hoải nôn nao
Cốm thơm gọi gió thoảng vào giấc mơ.

Mãi chờ mãi đợi
Mùa mới ngọt ngào
Thu về nắng mới chênh chao
Nắng vương giọt nhớ quyện vào mỗi xinh.

Nghĩa tình sâu đậm
Vẫn đẫm hương nồng
Cúc vàng ngày mới chờ trông
Thu sang nắng trải cho hồng má em.

HN: 07 – 9 – 2018

Bài thơ: Nhớ về tháng chín – Hồ Viết Bình

NHỚ VỀ THÁNG CHÍN
Tác giả: Hồ Viết Bình

Ra trường tháng chín năm nao
Tạm xa Hà Nội hanh hao nắng vàng
Xa em cô gái mơ màng
Mới quen anh đã vội vàng chia tay.

Xa luôn ngọn gió heo may
Mùi hương hoa sữa nói thay bao điều
Xa hàng liễu rũ liêu xiêu
Nghiêng nghiêng xoã tóc ra chiều lả lơi..

Lung linh giọt nắng tinh khôi
Giọt vương trên lá, giọt rơi mặt hồ
Xa rồi ánh mắt ngây thơ
Xuyến xao, lưu luyến anh về phương Nam…

Cánh đồng bát ngát mênh mang
Tháng chín nước nổi ngập tràn bờ bao
Lục bình trôi, gió lao xao
Cá linh, cá lóc rào rào vô ghe.

Chuột đồng, bông súng đem về
Nướng rơm thơm phức, rượu kề bên môi
Nghe câu vọng cổ bồi hồi
Nhưng quên sao được Hàng Vôi, Hàng Đào.

Bài thơ: Mùa lá rụng – Nguyễn Thị Nguyệt Anh

MÙA LÁ RỤNG

Thơ: Nguyễn Thị Nguyệt Anh

Ta gặp nhau giữa ngày thu tháng chín
Bông cúc vàng chúm chím nụ cười xinh
Nét hồn nhiên gợi cảm rất chân tình
Mắt chạm mắt tim mình rung loạn nhịp.

Em đợi anh chuyến bay vừa xuống kịp
Nhìn thấy nhau ôm chặt xiết vòng tay
Rõ là đêm mà bỗng đổi ban ngày
Lòng ấm áp đắm say trong hạnh phúc.

Chuyến tàu đi chở tình người chân thực
Đưa nhau về tiềm thức đẹp nên thơ
Cho thỏa mong những tháng đợi ngày chờ
Ta không còn bơ vơ trên đất khách.

Dòng thời gian em hãi trôi từng vạch
Sợ xa anh khoảng cách đợi buồn thêm
Bao nhiêu lần lá rụng xuống bên thềm
Bấy lần nhớ môi mềm yêu trao tặng.

Tháng chín ơi..! xin trời luôn đẹp nắng
Để tình người sâu lắng quyện vào nhau
Để vườn xuân đượm tỏa ngát hương cau
Để tình thương giàn trầu xanh tốt lá.

Để cho mình sánh vai miền đất lạ
Đời hiểu rằng “sỏi đá cũng cần nhau”.

Mc :7/9/2018

Bài thơ: Tháng chín – Đỗ Hương

THÁNG CHÍN

Thơ: Đỗ Hương

Tháng chín không đun cũng chín
Lá vàng bỏng rộp mùa thu
Bình minh tỉnh giấc ngủ mơ
Chim gù đánh rơi tiếng hót.

Lãng đãng sương giăng thưa thớt
Heo may lần lữa ùa về
Lăn tròn chiếc lá cuối hè
Bần thần mùa thu tháng chín.

Mấy lần chia tay bịn rịn
Mấy lần mắt ướt nàng Ngâu
Ô Thước ơi, bắc nhịp cầu
Nhắn người xưa về bên ấy.

Lộc vừng thắp vòm lửa cháy
Hằng đêm đốt đuốc đi tìm
Lời thơ vụt vỗ cánh chim
Di về đằng nam trú ngụ.

Ta thu vòng tròn mệt lử
Ảnh hình tha thiết mùa thu
Châm vầng dương đốt mây mù
Soi vàng mùa hoa cúc rộ.

Tháng chín tìm trong ngọn gió
Heo may hơn một cuộc tình.

6/9/2018
ĐH

Bài thơ: Tháng chín vào thu – Tony Bui

THÁNG CHÍN VÀO THU
Thơ: Tony Bui

Viễn xứ thu về gợi nhớ nhau
Hanh hao nắng nhạt chuyển phai màu
Bao nhiêu kỷ niệm theo dòng chảy
Nguyện ước bên em mãi dài lâu!

Tháng chín vào thu đep như mơ
Nhớ em gom nhặt những vần thơ
Gửi vào sương khói theo làn gió
mang cả tình em vẫn đợi chờ!

Giao mùa đã thấy chút heo may
Cúc nở vàng tươi gọi hồn say
Mỗi sớm bình minh tràn hương sắc
Mình ta phố nhỏ lá vàng bay

Warszawa
06/09/2018

Bài thơ: Bài thơ tháng chín – Hoàng Như Phượng

BÀI THƠ THÁNG CHÍN
Thơ: Hoàng Như Phượng

Em gửi tặng anh bài thơ tháng chín
Đôi má hây hây, áo tím dịu dàng
Đôi mắt nhung đen lấp lánh mơ màng
Trang giấy mở nhẹ nhàng bàn tay viết.

Bài thơ gửi anh niềm yêu tha thiết
Dịu ngọt đôi môi, xanh biếc mây trời
Biển quê hương mang sức sống ngàn đời
Từng hạt cát cũng nặng lòng với nước.

Em nhớ lắm quả bàng vuông năm trước
Quà cho em gửi ở đảo xa về
Chỉ vậy thôi cũng đủ ấm tình quê
Là nỗi nhớ, niềm thương yêu da diết.

Bài thơ gửi anh có Hà Nội thân thiết
Hoa sữa nồng nàn góc phố thân quen
Tiếng nhạc du dương…rực rỡ sắc đèn
Bước chân xưa còn lưu trong cõi nhớ.

Tháng chín dạt dào trở về nhắc nhở
Thuở bên anh mầu áo trắng học trò
Ta bên nhau ríu rít phút hẹn hò
Vần thơ nối tình đôi mình gắn bó.

HNP – 6/9/2018

Bài thơ: Tản mạn tháng chín – Phan Thu Hà

TẢN MẠN THÁNG CHÍN

Thơ: Phan Thu Hà

Có lẽ còn chút dư âm của mùa hè
Nên lộc vừng vẫn khẽ khàng buông mành hoa đỏ
Để tháng chín về nôn nao ngọn gió
Trái sấu cuối mùa âm thầm rụng ngõ vắng cô đơn.

Tháng chín về rồi sân trường bỗng vui hơn
Tiếng trống âm vang gọi một năm học mới
Quảng trường thênh thang cờ đỏ sao vàng bay phấp phới
Dường như cỏ xanh hơn trong màu nắng Ba đình.

Mắt mẹ cười mà ngấn lệ long lanh
Tháng chín gợi nhớ hơn điều chưa ngủ yên trong ký ức
Vẫn đắng lòng thương về những nẻo đường đất nước
Lũ quét qua rồi học sinh có kịp đến trường không?.

Tháng chín mùa thu nhuộm trời xanh mênh mông
Cơn bão ngoài khơi cũng không thể làm bạc màu hoa cúc
Mặt hồ Gươm vẫn trong xanh như ngọc
Sương sớm tỏa lan thêm trầm mặc tháp rùa.

Tháng chín về chưa tạnh hết những cơn mưa
Khúc giao mùa đem nồng nàn thơm vào trái thị
Để ánh trăng đêm trung thu dịu dàng như thế
Rộn rã bé cười theo nhịp trống múa lân.

Tháng chín về gọi những bâng khuâng…

Phan Thu Hà – 5/9/2018

Bài thơ: Đoạn cuối đường tình em hái lá diêu bông – Dạ Quỳnh

ĐOẠN CUỐI ĐƯỜNG TÌNH…EM HÁI LÁ DIÊU BÔNG
Thơ: Dạ Quỳnh

Tháng chín về rồi chị có biết hay không?
Lời hẹn diêu bông buông dòng theo con nước
Thu đến rồi đi mà…không hề báo trước
Xúng xính váy hồng chị cất bước sang ngang.

Ôi cau trầu! Giấc mộng dệt dở dang
Tình đầu nơi em giờ khẽ khàng như khói
Những câu thơ xếp vần chưa kịp nói
Xa ngái bến bờ theo tiếng pháo vu quy.

Mười năm xứ người em mỏi cánh thiên di
Tìm về lối xưa…họa mi giờ nở trắng
Vẳng tiếng ru con nỗi niềm sao chát đắng
Bên song cửa buồn chị lặng đứng…nhìn em.

Bụi thời gian phủ đời chị lấm lem
Má hường năm xưa giờ như… vàng lá úa
Đôi mắt nhung đen, cả…
một trời bão giông chất chứa
Run run tấm thân gầy…

Tháng chín về, từng cơn gió lắt lay
Giấc mộng uyên ương chị nửa đường gãy gánh
Chị…! Hãy nhìn em , đừng giả vờ lảng tránh
Đoạn cuối đường tình…em hái lá diêu bông.

Dạ Quỳnh

Bài thơ: Tháng chín về – Nghi Lâm

Tháng chín về

Thơ: Nghi Lâm

Tháng chín về em nào hay biết
Phương trời nơi ấy có thu không
Tiếc thương ai anh tái tê lòng
Trông lá rụng xót xa niềm nhớ.

Tháng chín về nào quên một thủơ
Quen em khi qua chuyến đò ngang
Nắng bụi đường của đất An Giang
Không còn nóng vì anh chợt mát.

Tháng chín về anh nghe thu hát
Bài tình ca riêng tặng cho ta
Được bên nhau trong tuổi ngọc ngà
Yêu say đắm và không xa nữa.

Tháng chín về luyến thương chan chứa
Cô bé ơi đừng dỗi hờn anh
Để heo may bứt lá lìa cành
Cho lệ ứa bờ mi xuân nữ.

Tháng chín về Đường Xưa Lối Cũ
Nay đâu còn trông thấy DẤU YÊU
Đã ra đi vào một buổi chiều
Mưa hiu hắt xóa nhòa tất cả.

Tháng chín về anh hoài trăn trở
Hình bóng xưa tìm ở nơi đâu
Kỷ niệm còn vương vấn giọt ngâu
Mà em đã vắng xa biền biệt.

Tháng chín về em nào hay biết
Anh đau lòng thương nhớ khôn nguôi
Mấy mươi năm tâm trạng ngậm ngùi
THƯƠNG AI ĐÓ PHƯƠNG TRỜI XA CÁCH!

(Sài Gòn, chiều giữa thu 05/9/2018. Nhớ về tháng Chín với biết bao kỷ niệm đong đầy, của một thời mật ngọt bên DẤU YÊU.) N.L

Bài thơ: Tình khúc tháng chín – Phan Thị Tuyết Vân

TÌNH KHÚC THÁNG CHÍN.
Thơ: Phan Thị Tuyết Vân

Tháng chín về theo ngọn gió heo may.
Mây tím biếc cả khoảng trời nhung nhớ.
Hoa đua nở cho sắc màu rực rỡ
Thấy nao nao xáo động cả khuông chiều.

Tháng chín về bông cúc đợi mùa yêu.
Gió nhè nhẹ phiêu diêu cùng hoa nắng.
Hương cốm mới toả mùi thơm thầm lặng.
Thu khẽ khàng lưu đọng mãi lời thương.

Tháng chín về gợi nhớ những cung đường.
Nhành hoa sữa toả hương say bỡ ngỡ.
Hoàng hôn ngả nắng nhạt nhòa trên phố.
Mặt hồ xanh loang lổ sắc thu vàng.

Tháng chín về bao nỗi nhớ mênh mang.
Bản nhạc Trịnh thì thầm ru khe khẽ.
Mùa lạc trôi rót mật say thật nhẹ.
Ngõ hồn yêu…
Níu kéo khúc mơ tình…!!!

Giọt Mưa Thu
HN 1/9/2018

Bài thơ: Tháng chín – Phan Huy Hùng

THÁNG CHÍN
Thơ: Phan Huy Hùng

Cốm ướp lá sen hương tháng chín
Hồng mọng màu yêu thơm má em
Hoa sữa gọi mời thu đã đến
Lộc vừng nương gió vẫy bên thềm!

Bài thơ: Nhớ mùa hoa dã quỳ – Đình Khải

NHỚ MÙA HOA DÃ QUỲ

Thơ: Đình Khải

Có phải không em
Tháng 9 sang hoa dã quỳ đã nở
Màu vàng đã bung sắc giữa cao nguyên?

Giờ chẳng thể vào để tung tẩy bên em
Giữa sắc vàng dã quỳ trên từng nương rẫy
Thế mới nhớ làm sao, những ngày xưa ấy
Lần đầu tiên anh vào vùng đất này.

Hai đứa mình tay nắm trong tay
Ta lang thang lên đồi, xuống rẫy
Giữa mênh mông màu vàng dã quỳ lộng lẫy
Chiều dần buông mà chẳng muốn về buôn…

Thôi, anh không nhắc lại những kỷ niệm vui buồn
Chỉ ước giá chi lúc này bay vào trong ấy
Để lại cùng em lên nương, xuống rẫy
Giữa ngút ngàn hoa dã quỳ vàng ươm…

Đình Khải

Bài thơ: Tháng chín về – Nguyễn Lan Hương

THÁNG CHÍN VỀ
Tác giả: Nguyễn Lan Hương

Tháng chín về thoáng một chút heo may
Mùa theo lá bay ngang ô cửa nhỏ
Hương cốm mới neo trời thu bỏ ngỏ.

Lộc vừng buông nhuộm đỏ cả mây chiều.

Tháng chín về màu nắng bỗng phiêu diêu
Trời thăm thẳm một màu xanh khờ khạo
Ta về phố hồi sinh sau cơn bão

Thả diều bay níu kéo giấc mơ xưa.

Tháng chín về giọt ngâu trắng nhẹ đưa
Nghe thương nhớ đan thành mưa giăng mắc
Lục tung trời tìm bình yên xa lắc
Dâu da xoan mềm trắng nở trên đầu.

Tháng chín về ta lặng đứng thật lâu
Sợ chạm phải hàng cây mùa trút lá
Trời bịn rịn mùa thu bâng khuâng quá
Câu yêu thương hóa đá phía xa vời.

1-9-2018

Bài thơ: Tháng chín thắm duyên – Hoàng minh Tuấn

THÁNG CHÍN THẮM DUYÊN

Thơ: Hoàng Minh Tuấn

Tháng chín về say đắm,

Ngôi trường xưa sao lắm vấn vương,

Chia tay ngày ấy ra trường,

Trót yêu, trót nhớ, trót thương em rồi!

Tháng chín ơi yêu quá,

Hoàng hôn rơi lạnh giá heo may!

Ta đi qua những tháng ngày,

Tình ta còn mãi đắm say trong lòng!

Tháng chín trong xanh thế,

Trời thu không còn có mây bay,

Ta nhớ ngày ấy chia tay,

Nụ hôn ngây ngất đắm say cùng người!

Tháng chín ơi anh nhớ,

Lâu lắm rồi, nào có quên em!

Tình hai ta mãi ấm êm,

Cùng anh em nhé thắm duyên vợ chồng!

Hà Nội, 5/9/2018

Bài thơ: Tháng chín – Trần Đức Phổ

Tháng Chín

Tác giả: Trần Đức Phổ

Tháng Chín tiếng ve đã lịm dần
Nắng vàng trải lụa nhảy theo chân
Trời trong như mắt trong con gái
Áo trắng màu mây trắng tuyệt trần.

Tháng Chín môi cười thắm tựa son
Tóc mềm như liễu thoảng đưa hương
Bàn tay trắng muốt nghiêng che nắng
Để lá vàng bay lạc cuối đường.

Tháng Chín bài thơ viết chửa xong
Thương màu mực tím ngẩn ngơ lòng
Để mưa cuối hạ theo hờn dỗi
Những chiều thơ thẩn đứng bên song.

Tháng Chín dịu hiền như Ma-sơ
Ngát thơm trái cấm mới vào mùa
Tình thu chưa vướng trăng thu lạnh
Đời vẫn nồng nàn mỗi sớm trưa.

August 17, 2018

Tháng chín luôn đọng lại trong mỗi người một cảm giác khó quên. Tháng 9 về, mang trong mình những cảm xúc không tên. Một thoáng mông lung, mơ hồ và sâu thẳm. Không ồn ào, không rạo rực mà dịu dàng đến lạ.

ĐỪNG

Cô gái à! Nụ cười đẹp như hoa
Em nhớ nhé phải thật là hạnh phúc
Vui từ tâm toát ra trong hiện thực
Chứ đừng cười che nỗi buồn thẳm sâu

Cô gái à nếu lòng em thấy đau
Thì cứ khóc đừng giấu sâu như thế
Đừng cố gắng tỏ ra mình mạnh mẽ
Khóc đi mà … rửa muộn phiền chua cay

Cô gái à nếu tình chẳng đắm say
Chẳng thiết tha như ngày người mới đến
Câu thương mến vơi dần … tăng lỗi hẹn!
Đừng để lòng ứ nghẹn nỗi xót xa

Thử một lần Xoá hình bóng người ta
Sống vui vẻ như là chưa từng gặp
Đừng ngồi đó đếm ngày trôi tẻ nhạt
Đứng lên nào … gạt ấm ức đi thôi !

Cô gái à! Giữ sắc thắm đôi môi
Để mỉm cười với một người thật đáng
Tình lưng chừng vùi quên vào dĩ dãng
Tươi lên nào hạnh phúc đang đợi em.

Đồng Ánh Liễu

Xuân Đầu

Xuân Đầu

Xuân Đầu (Xuân Diệu)

Tặng Hồ Cũ

Trời xanh thế! Hàng cây thơ biết mấy!
Vườn non sao! Đường cỏ mộng bao nhiêu.
Khi Phạm Thái gặp Quỳnh Như thuở ấy,
Khi chàng Kim vừa được thấy nàng Kiều.

Hỡi năm tháng vội đi làm quá khứ!
Trời về đây! Và đem trở về đây
Rượu nơi mắt với khi nhìn ướm thử,
Gấm trong lòng và khi đứng chờ ngây.

Và nhạc phất dưới chân mừng sánh bước;
Và tơ giăng trong lời nhỏ khơi ngòi;
Tà áo mới cũng say mùi gió nước;
Rặng mi dài xao động ánh dương vui.

Thiêng liêng quá, những chiều không dám nói,
Những tay e, những đầu ngượng cúi mau;
Chim giữa nắng sao mà kêu đến chói!
Ôi vô cùng trong một phút nhìn nhau!

Cho ta xin, cho ta xin sắc đỏ,
Xin màu xanh về tô lại khung đời…
Trời ơi, trời ơi, đâu rồi tuổi nhỏ?
Hôm xưa đâu rồi, trời ơi! trời ơi!

Hà Nội, 1937

Bài thơ tình các bạn vừa xem là bài “Xuân Đầu” của tác giả Ngô Xuân Diệu. Thuộc tập Gửi Hương Cho Gió (1945), danh mục Thơ Xuân Diệu trong Những Tác Phẩm Thơ Tiêu Biểu. Hãy cùng đọc và thưởng thức những tác phẩm khác, còn rất nhiều những bài thơ hay đang chờ đợi các bạn!

Ngũ Nương Khuyên Chồng Đi Thi

Ngũ Nương Khuyên Chồng Đi Thi

Ngũ Nương Khuyên Chồng Đi Thi (Nguyễn Bính)

Chàng đọc sách, thiếp xe tơ,
Đêm đêm trăng sáng, làm thơ đầu giường.
325. Nhà thanh đắp đổi bữa thường,
Quản chi sớm nắng, chiều sương phai nhoà,
Tròn nội trợ, vẹn tề gia.
Ra đường vội vội, về nhà chăm chăm.
Trồng dâu để đợi chăn tằm,
330. Dậy từ tối đất, đêm nằm lặn sao.
Ông bà gương sáng thềm cao.
Đứng ngồi phụng dưỡng, ra vào thần hôn
Cùng chồng duyên sắt tình son,
Vợ hiền dâu thảo tiếng đồn gần xa.
335. Tháng ngày đầm ấm bay qua,
Sánh đôi loan phượng đã tà hai trăng.
Tháng giêng vừa tiết đầu xuân,
Xanh un lá mạ, trắng ngần hoa cam,
Mưa xuân rắc bụi quanh làng,
340. Bà già sắm sửa hành trang đi chùa.
Ông già vào núi đề thơ,
Trai tơ đình đám, gái tơ hội hè.
Trường An nẩy quế đan trì
Nhà vua xuống chiếu mở kỳ ân khoa
345. Truyền rằng sĩ tử gần xa,
Thu đèn sách lại để mà tiến kinh.
Thi hương, thi hội, thi đình,
Thơm danh kim bảng, thoả tình vũ môn.

Một ngày nghe tỏ chiếu son,
350. Thái ông vội vã giục con đăng trình.
Ngậm ngùi một nỗi Thái sinh,
Thanh niên ai chẳng nặng tình thê nhi?
Má đào không thuốc mà mê,
Lửa hương hai tháng bỏ đi sao đành,
355. Ngũ nương hay rõ sự tình,
Nửa đêm vấn lại tóc xanh khuyên chồng.
Làm trai chí ở tang bồng,
Đền ơn cha mẹ phụ công học hành.
Bây giờ gặp bước khoa danh,
360. Trời cho cơ hội đầu xanh bảng vàng.
Nhờ chồng thiếp cũng vẻ vang,
Võng anh đi trước, võng nàng theo sau
Cớ chi đắm mận, say đào,
Trượng phu giam mãi thân vào buồng hương.
365. Hãy xin kíp kíp lên đường,
Tài chàng ắt hẳn không nhường một ai
Ví như chàng chẳng chịu lời,
Tội này thiếp gánh trọn đời sao xong.
Thái sinh ý chẳng đẹp lòng,
370. Đưa tay gỡ rối lại vòng tóc xanh.

Ngũ nương châu lệ hai hàng,
Vai non thổn thức, ướt tràn cánh tay:
“Ngũ nương ơi! Rõ đắng cay!
Thuốc bùa chi để chồng mày say mê?
375. Để chồng quấn quít buồng khuê,
Để cho thiên hạ, kẻ chê, kẻ cười.
Tàn đi nhan sắc cho rồi,
Vướng chân chồng, sống ở đời làm chi?
Mai ngày thiên hạ vinh quy,
380. Biển cờ rợp ngõ, ngựa xe đầy đường.
Ông Nghè toàn những người dưng
Học trò Đức Khổng còn đương ngủ ngày.
Tưởng rằng cá nước rồng mây,
Ngờ dâu thiếp đến nỗi này hỡi ơi!”

385. Thái sinh nghe bấy nhiêu lời,
Mười phần mới cả quyết cả mười phần đi:
“Thôi đừng than khóc làm chi,
Rồi xem anh cũng vinh quy như người,
Ngặt vì đường sá xa xôi,
390. Tiền lưng bị gạo cậy ai bây giờ?
Nhà ta thanh bạch từ xưa
Rách lành đắp đổi, muối dưa lần hồi
Lấy đâu nén bạc tiền rời
Vậy nên anh mới chịu ngồi bó tay.”

395. Ngũ nương nhỏ nhẹ thưa ngay:
“Ý anh đã quyết, việc này em lo.”
Của riêng còn mảnh vườn hoa.
Xin đem mại đoạn ắt là phải xong
Xin anh đừng lấy làm lòng,
400. Của chung: của vợ, của chồng, của ai?
Mong sao chàng được thành tài
Cha mẹ em hẳn ngậm cười cõi tiên.”
Thái sinh cảm nghĩa vợ hiền.
Cầm tay chàng mới thốt nên một lời:
405. “Chứng minh có đất có trời,
Cho anh đỗ để đền bồi công em.
Chuyến này đầu bảng khôi nguyên
Giàu sang bõ lúc nghèo hèn có nhau.”
Thưa rằng: “Nghĩa trọng tình sâu,
410. Vợ chồng ai dám mong đâu đền bồi.
Mai kia thật có như lời,
Phúc nhà và cũng phúc trời cho anh.
Đền ơn đội đức sinh thành
Mười năm đèn sách công trình biết bao,
415. Phấn vua tô đến má đào
Thơm lây được có phần nào mà may.”

Vừng hồng vừa rạng ngày mai
Ngũ nương trình lại với hai ông bà
Xin cho mình được về nhà,
420. Để lo liệu bán vườn hoa cho chồng.
Ông bà nghe nói mủi lòng,
Rằng: “Con hiếu thảo thật không ai bì.
Đầu xanh nào nghiệp duyên gì
Ai xui con lấy làm chi chồng nghèo?”
425. Thưa rằng: “Cha mẹ quá yêu,
Lòng con sợ hãi bao nhiêu cho vừa.
Lẻ loi chút phận trẻ thơ
Trăm thương ngàn mến cũng nhờ mẹ cha.
Vả chăng của cũng của nhà
430. Ra gì một mảnh vườn hoa lối tàn.
Con về vườn tược thành hoang,
Có, không chăm được, sao bằng bán đi
Thêm vào lộ phí một ly.
Cho chồng con kịp khoa thi mai ngày.”
435. Ông rằng: “Thực có là may
Ý con hợp với lòng thầy đang lo.”
Thưa rằng: “Thầy mẹ ưng cho
Con xin về gấp để thu xếp dần.”
Bà rằng: “Phúc đức vô ngần,
440. Dâu tôi thực đã mười phần đảm đang.
Thôi con tuỳ tiện mà làm,
Sao cho ổn thoả mọi đàng thì thôi.
Mẹ cha giờ đã già rồi
Lòng con hiếu thảo ắt trời đền công.”

Bài thơ hay các bạn vừa xem là bài “Ngũ Nương Khuyên Chồng Đi Thi” của tác giả Nguyễn Trọng Bính. Thuộc tập Tỳ Bà Truyện (1942), danh mục Thơ Nguyễn Bính trong Những Tác Phẩm Thơ Tiêu Biểu Và Nổi Tiếng. Hãy cùng đọc và thưởng thức những tác phẩm khác, còn rất nhiều những bài thơ hay đang chờ đợi các bạn!

Đưa Người Nhà Quê

Đưa Người Nhà Quê

Đưa Người Nhà Quê (Tản Đà)

Ai ơi đợi với tôi cùng
Tôi còn bối rối trong vòng tơ vương
Bao giờ sạch nợ văn chương
Đèn khuya chung bóng, ta thương lấy mình!

Bài thơ hay các bạn vừa xem là bài “Đưa Người Nhà Quê” của tác giả Nguyễn Khắc Hiếu. Thuộc danh mục Thơ Tản Đà trong Những Tác Phẩm Thơ Tiêu Biểu Và Nổi Tiếng. Hãy cùng đọc và thưởng thức những tác phẩm khác, còn rất nhiều những bài thơ hay đang chờ đợi các bạn!

GÓC KHUẤT

GÓC KHUẤT

Tôi vẫn bước giữa con đường đầy nắng
Vẫn đem theo gánh nặng của cuộc đời
Có những lần tôi muốn trốn một nơi
Để giấu giếm những lời mang cay đắng

Tôi vẫn nhốt tâm hồn mình như trước
Góc tủ nào mang góc khuất hằng đêm
Gió du dương thổi nhẹ lướt bên thềm
Như cảm giác ai nêm lòng ngập nước

Tôi vẫn cố vay đời thêm nước mắt
Mua bán sầu se sắt cả tâm can
Mua bán gì khi lệ thấm đẫm chan
Quá đầy đủ duyên tàn như dao cắt

Tôi mượn lấy nụ cười người xa lạ
Để đem về xua lạnh giá con tim
Dù bao năm tôi vẫn cố đi tìm
Một cảm giác thật bình yên yên ả

Tôi là thế muốn co người một góc
Nấc nghẹn ngào mà đâu khóc được đâu
Nhấn tâm tư đảo suy nghĩ trong đầu
Ôm vai lạnh ngồi thật lâu để học

Học để hiểu chẳng ai cần mình nữa
Mình bây giờ quá rẻ đối với ai
Tình cảm này không biết đúng hay sai
Sao đau đớn thế này không biết nữa.

Tác giả: Thu Thảo

 

 

Bao Năm Hơi Tiếng

Bao Năm Hơi Tiếng

Bao Năm Hơi Tiếng (Vũ Hoàng Chương)

Đã quen giọng nói thuở cầu thân,
Quen khúc mê hồn, điệu giật gân.
Quen cả vòng tay, quen nhịp bước.
Hơi bom tiếng súng cũng quen dần…

Bài thơ hay các bạn vừa xem là bài “Bao Năm Hơi Tiếng” của tác giả Vũ Hoàng Chương. Thuộc tập Ngồi Quán (1971) > Nhị Thập Bát Tú, danh mục Thơ Vũ Hoàng Chương trong Những Tác Phẩm Thơ Tiêu Biểu Và Nổi Tiếng. Hãy cùng đọc và thưởng thức những tác phẩm khác, còn rất nhiều những bài thơ hay đang chờ đợi các bạn!