Cổ tích làng

Tác giả: Trần Quang Quý

I. Giếng làng

Không còn ai gánh nước giếng làng
Tiếng gầu lịm vào bờ đá
Mặt trời lặn dưới đáy chiều váng đỏ
Giấc ngủ bầy rêu xám vỉa gạch già

Nụ cười đầy nón
Ai đổ ra lênh láng thềm hoang
Tôi đã uống no đời thôn dã
Mảnh trăng cong vục cạn giếng làng

Thiếu nữ chiều nay thôi hong tóc
Khuya đường ngõ vắng lặng thùng khua
Tôi biết bao nàng tiên áo gụ
Đã vục từ lòng giếng những giọt mơ…

Mặt giếng cũ như mắt quê để ngỏ
Tôi về soi, ứa vỡ mạch nguồn

II. Cổng làng

Tiễn nhau một chiều yếm thắm
Chàng trai xưa giờ đã chống gậy hèo
Những bà lão răng đen hạt nhót
Cái duyên thầm còn giắt ở hầu bao?

Nhón gót thời gian
Lớp gạch già lõm mặt
Cánh cổng lăn kẽo kẹt đời người

Thế giới vào làng luồn mái tam quan
Có bầy chim cắp mùa lên tổ
Có những nỗi đời lót trong rơm rạ
Có một nỗi lòng giắt một nỗi quê

Tôi khép lại những ngày xưa yếm thắm
Không sao khép nổi mắt ai chờ
Làng đã đóng đinh tôi vào cánh cửa
Mỗi ngày khép mở giữa câu thơ.

III. Ngọn khói

Nơi hạt thóc vội vàng xa vỏ
Bếp trấu ủ suông khói thả lên trời
Ôi giấc mơ của mẹ tôi
Người giấu kỹ trong từng bồ thóc
Trong nút lá chuối khô nút chặt từng lọ giống
Sương muối giăng nghẽn lúa trổ đòng

Nhưng ngọn lửa từ mẹ tôi chưa bao giờ lụi tắt
Củ khoai lùi cứ nức nở thơm ra
Ngày lận lụi nép trong vỏ trấu
Mà khói lên mơ mộng mỗi căn nhà

Tôi nhớ khói ngày quê rạn ngực
Mắt còn cay mờ một lối chiều
Có sợi khói thắt tôi không nút buộc
Em về tóc giũ cuối vườn sương

Ngày mai có thể làng thôi khói
Cơm tháng mười thôi ủ bếp tro
Khi tỉnh giấc vẫn thấy làng lầm lũi trên mặt đất
Thì ngọn khói đã là mây biếc
Buộc tôi lên như buộc một cánh diều.

IV. Làng tôi

Những đứa trẻ sinh ra như rơm rạ
Lấm lem hơi thở mùa màng
Những vết chân trần sắp bước qua thế kỷ
Lối dẫn tôi về lằn những vết chân trâu
Bật lên giấc mơ bầy ngựa phi nước đại
Lẳng nghe kẽo kẹt tre già
Chúng rỉ rả về những phận người quanh năm lấm láp
Những gương mặt lão nông như mùa đông bạc vỏ cây
Tôi chạm vào cổ tích làng tôi

Cổ tích làng tôi tắm ở cầu ao
Em cứ thả trắng ngần trăng ướt
Tôi vục xuống lòng tay như hứng được
Một làn hương bồ kết bay hờ

Cổ tích làng tôi đựng trong chiếc mủng
Mẹ bưng tháng năm lệch ngõ
Bưng những hạt thóc lép đi qua cơn gió
Bưng những nỗi đời đi giũ ở bờ sông

Những gương mặt lão nông giờ vơi lắm rồi
Trên đồng nội thêm nhiều nấm cỏ
Cổ tích làng tôi vùi trong đất
Những ngày xưa im mãi không về.

Trong tập Mắt thẳm, NXB Lao động, 1993

Đêm ở làng

Tác giả: Trần Quang Quý

Tôi lại về dưới mái nhà rêu mốc thả trong mơ
Qua những khu vườn hồi hộp quả
Tiếng chân trâu còn khấp khểnh giấc ngủ lão nông
Cánh đồng hổn hển bầu ngực trễ nải thiếu phụ
Làng cất nhọc nhằn vào bóng tối
Đêm cất làng về thuở nghìn năm.

Những quạt nan vò võ sang canh
Gió cứ ở bờ sông thui thủi sóng
Thao thức trong tôi giọng gà muộn, một ánh lửa khuya nhạt cuối đường
Ước vọng còn xanh quả chuối non
Mẹ lại đốt đèn lần sang bồ thóc
Nghe thấp thỏm cánh đồng chưa hạt!

Bóng tối tự do đi rỗng dưới trời
Tức tưởi những bờ tre rụng tóc
Thương đất, một trái cây chín vội
Rụng bàng hoàng vườn khuya!
Tôi ngủ lẫn tiếng ve lép dần mùa hạ
Mồ hôi làng trằn trọc chảy sang tôi.

Nhưng mẹ vẫn ngồi kia nhóm lửa
Rậm rịch tinh mơ muôn thuở bước chân người…

Trong tập Giấc mơ hình chiếc thớt, NXB Hội Nhà văn, 2003

Top 23 Bài thơ hay mừng quê hương đất nước đổi mới

Xã hội ngày càng phát triển, cuộc sống sinh hoạt và cảnh vật cũng đổi thay theo. Làng quê bây giờ đã không còn nhiều mái nhà ngói rêu phong như trước nữa, thay vào đó là những ngôi nhà hai tầng, ba tầng. Có nhà sơn màu trắng sữa nhã nhặn, nhà sơn màu xanh xanh nhạt sang trọng, lịch sự… Con đường làng lát gạch đỏ ngày xưa lởm chởm đá sỏi nay cũng được làm lại bằng đường bê tông thẳng tắp giúp mọi người đi lại dễ dàng, thuận tiện. phongnguyet.info xin giới thiệu những bài thơ hay viết mừng quê hương đất nước đổi mới.

THÀNH PHỐ HÔM NAY

Thơ: Phan Thu Hà

Tôi đi trên con đường mới
Nắng lên trải ấm bờ vai
Hàng cây mướt xanh màu lá
Cỏ mềm lóng lanh sương mai

Tôi đi trên cây cầu mới
Gió sông đùa mái tóc mềm
Cầu nối hai bờ hối hả

Cho mạch đời chảy dịu êm

Tôi đi vào ngôi trường mới
Ríu ran bầy trẻ nô đùa
Khăn quàng đỏ ngời áo trắng
Trống trường xao động nắng thưa

Tôi ngắm nhìn khu nhà mới
Tạc vào sừng sững trời xanh
Hạnh phúc bao gia đình trẻ
Niềm vui lên mắt long lanh

Tôi gặp những người bạn mới
Dựng xây thành phố hôm nay
Giọt giọt mồ hôi đổ xuống
Người người góp sức chung tay

Tôi đi giữa thành phố mới
Niềm vui rạo rực dâng đầy
Chợt nhớ bao người ngã xuống
Cho đời có được hôm nay

19/12/2019

QUÊ XƯA VÀ NAY

Thơ Phan Huy Hùng

Nhớ xưa đi học
Mưa dầm
Đường quê trượt ngã tím bầm đôi mông
Với tay chạm bụi xương rồng
Rách tươm da thịt
Méo vòng nón mê …
Đói ăn đọt dứa bờ đê
Khát uống nước ruộng
mà nghe khúc đời …

Nay bê tông hoá làng rồi
Tầng cao mái ngói in trời biếc xanh
Đường êm xe mới bon nhanh
Quán bia , quán phở vây quanh bốn mùa
Chửi nhau cũng bớt chanh chua
Gọi yêu sao cứ ngọt lừ hỡi ai!

Cua đồng đặc sản lai rai
Cháo lươn , bún ốc vươn vai với trời
Có anh bạn phố về chơi
Khát khao níu áo em tôi thật thà!

PHAN THIẾT QUÊ HƯƠNG TÔI

Thơ Nguyễn Hồng Linh

Đến Qui Nhơn nhớ chàng Hàn
Về thăm Phan Thiết nhớ nàng Cầm xưa
Lang thang trên biển ngày mưa
Đồi Dương xanh ngát hàng dừa lao xao

Đá Ông Địa đó ngày nào
Sóng xô ghềnh đá chênh chao cõi lòng
Lầu Ông Hoàng vẫn hoài trông
Hồn hoa chạm vết rêu phong tháng ngày

Trăng loang giăng mắc cung mây
Chàng Hàn rao bán trăng đầy mua không?
Hằng Nga mỹ lệ phiêu bồng
Lả lơi dưới ánh trăng nồng khát khao

Suối Tiên mây trắng bay cao
Bồng lai tiên cảnh xuyến xao sắc hồng
Tháp Chàm kỳ bí đợi mong
Chăm Pa ngày cũ lệ đong nhớ người

Đồi Hồng rạng rỡ nụ cười
Cát vàng thắm mãi tình đời đâu đây
Hải Đăng hùng vĩ ngàn mây
Mũi Kê Gà ấy dễ say đắm tình

Loanh quanh phố biển bình minh
Dừng chân Mũi Né bóng hình khắc ghi
Hàng dừa xoả tóc thầm thì
Cổ Thạch bãi đá ta đi nhớ hoài

Làng Chài rực rỡ sáng ngời
Đong đầy cá, mực cho đời nở hoa
Núi Tà dưới ánh trăng ngà*
Thích ca mầu nhiệm di đà phổ sinh*

N. H. L

TRÀNG AN NGÀY MỚI

Thơ Nguyễn Thị Hồng Hạnh

Tràng An một thuở hoang vu
Rừng cây núi đá âm u điệp trùng
Hoang sơ nhà cửa một vùng
Dân cư thưa thớt ngay chung một làng.

Tràng An ngày mới sang trang
Cảnh quan ngày một rộn ràng vui tươi.
Một vùng non nước núi đồi
Người xe tấp nập, thuyền trôi lững lờ.

Tràng An ngày một nên thơ
Điểm vàng du lịch người mơ được về.
Một vùng sinh thái miền quê
Níu chân du khách mải mê tháng ngày.

Tràng An danh thắng là đây
Núi sông hoà sắc trời mây một màu
Ân tình nhắn gửi cho nhau
Tràng An đón bạn năm châu chân tình.

Tràng An vùng đất Ninh Bình
Cố đô một thuở nghĩa tình thủy chung.
Bạn về vui với tôi cùng
Bên nhau chiêm ngưỡng một vùng đất thiêng.
2019

QUÊ HƯƠNG TUỔI THƠ TÔI

Thơ: Trần Thị Tĩnh

(Thân yêu tặng Đa Hội quê tôi)

Ai về Đa Hội tuổi thơ tôi
Mỗi bước chân đi một bước vui
Duyên dáng con sông quê Ngũ Huyện
Dịu dàng soi bóng dải mây trôi.

Sừng sững Cổng Đồng một cội đa
Ngày ngày vẫy gió gọi người qua
Đa nghiêng vành nón cô thôn nữ
Bóng mát đa che mấy cụ già.

Cây gạo còng xưa, tiết tháng ba
Xuân về lại nảy lộc đơm hoa
Trên đường tôi vẫn thường đi học
Nâng bước bạn bè vui hát ca.

Cây đa ba chạc giờ nơi đâu?
Năm tháng qua mưa nắng dãi dầu
Đa chẳng còn, lòng người vẫn nhớ
Một thời trẻ dại rất đầm sâu.

Đâu rồi tiếng bễ thở phì phò
Tiếng búa quai chan chát xuống đe
Tung tóe muôn ngàn sao thắp lửa
Tôi nhìn chăm chú đến say mê.

Thuở nhỏ chăn trâu tận bãi xa
Miệt mài chạy đuổi bướm tìm ve
Cùng anh bạn nhỏ tên “Công Tử “
Trâu húc tung người, đau tái tê…

Đa Hội quê hương yêu dấu ơi
Cảnh xưa giờ đã đổi thay rồi
Điện, đường, trường, trạm…khang trang lắm
Nhà gác cao tầng mọc khắp nơi.

Xin khách đường xa ghé lại chơi
Quê tôi quan họ vẫn chào mời
Dùng dằng chân bước còn nhìn lại
Người ở đừng về…Đa Hội ơi !!!

HỢP TẤU TÌNH QUÊ

Thơ Nguyễn Ruyến

Rau Cần vươn chạm bờ ao
Ngước lên chào luống Su hào kết thân
Mây bảo nhau, bớt xoay vần
Mặt Trời dụi mắt dần dần ló ra

Ó o rộn rã tiếng gà
Giục hừng đông dậy đem quà cho sương
Long lanh giọt nắng gam hường
Lọt rào thưa đến thăm vườn Cải xanh

Chú chim sâu lẩn trên cành
Thoắt lên thoắt xuống loanh quanh kiếm mồi
Bướm vàng tung cánh lả lơi
Đua cùng chúng bạn rối bời tìm hoa

Dòng sông nước chảy hiền hòa
Dịu dàng in bóng cây đa, mái đình
Làng thôn dệt cảnh thanh bình
Trao đời khúc nhạc trữ tình bay xa

Đường lên tiên cảnh hay là
Nông thôn đổi mới khảm hoa chúc mừng
Em say gì đó bỗng dưng
Hay vì vạt lúa ngập ngừng giao thoa…

Ninh Bình, 25 12 19

TỰ HÀO LẮM VIỆT NAM ƠI

Thơ Đào Mạnh Thạnh

Em thấy không… Tổ Quốc đã đổi thay
Hình đất nước thế rồng bay tỏa sáng
Những phố phường đang mọc lên hoành tráng
Đèn điện đêm soi sáng suốt canh thâu

Em nhìn xem… kia là những cây cầu
Vượt biển cả nối hai đầu xa mãi
Những cánh đồng, xanh tươi đầy hoa trái
Cùng người dân đang mê mải tăng gia

Những cung đường vươn tận đến vùng xa
Để kết nối miền sâu, xa, thành thị
Và còn nữa bao nhiêu điều phi lý
Giờ đổi thay cũng hợp ý dân nhiều

Lũ tham quan cùng sâu mọt lắm chiêu
Giờ cũng cạn đã vơi nhiều em nhỉ
Toàn dân ta đâu đâu đều hoan hỷ
Tổ Quốc mình bao kỳ vĩ vươn cao

Tổ Quốc ta niềm kiêu hãnh tự hào
Thể thao đó vươn tầm cao châu lục
Ý Đảng lòng dân vẫn ngày đêm thôi thúc
Đất Nước trở mình, đầy uy lực Việt Nam

Tổ Quốc ta… truyền thống mấy ngàn năm
Qua tăm tối lại bừng lên rạng rỡ
Cả dân tộc thế trống dong cờ mở
Đạp hiểm nguy mãi muôn thuở còn vang…

Tổ Quốc ta…
. Một trang sử huy hoàng…

Hải Phòng: 22-12-1019

EM RẤT MUỐN ANH VỀ

Thơ: Nguyễn Đình Cường.

Đã lâu rồi anh không ghé thăm quê?!
Nay trở lại khéo nhầm đường lạc ngõ
Quê hương mình đã đổi thay thấy rõ
Nhà ngói mọc lên thay hết mái tranh nghèo

Nhìn cổng làng thấy biểu ngữ mới treo
“Nông thôn mới” của xã nhà mới nhận
Về đích sớm niềm vui như thắng trận
Đường tới từng làng xe lăn bánh bon bon

Trạm, điện, đường, trường là những dấu mốc son
Bộ mặt quê đã thay da đối thịt
Tình làng xóm lại càng thêm khăng khít
Cổng ngõ vào nhà điện thắp sáng thâu đêm

Khi anh về sẽ mang nặng tình thêm
Bên ấm nước chè nghe râm ran chuyện kể
Đêm về khuya âm vang từ sóng bể
Bữa cơm mặn mà có con nục, con chim…

Mấy cụ già ngồi mắt cứ lim rim
Nhớ lại một thời hai sương một nắng
Cái đòn gánh cứ đè vai trĩu nặng
Gánh muối lên ngàn đổi rổ sắn, thúng khoai…

Rồi mỉm cười mơ tới cả tương lai
(Khách ngoại quốc sang quê mình du lịch…!)
Tin con cháu sẽ làm nên kỳ tích
Lạc quan đi – em rất muốn anh về!

25/12/2019.

BẠC LIÊU QUÊ EM

Thơ Nguyên Đức

Bạc Liêu rực nét trang đài,
Quê hương hiếu khách vẫy tay đón chào,
Văn minh lịch sự thanh tao,
Nghĩa tình hào hiệp dạt dào thủy chung.

Bởi tất cả đã cùng chung,
Góp phần xây dựng đất hùng trời Nam.
Đổi mới theo nhịp Hoài Lang,
Xứ chàng Công tử giàu sang quyết lòng.

Xây nông thôn mới cho xong,
Bộ mặt đô thị phải lòng bà con.
Tiện nghi sinh hoạt đàng hoàng,
Nghề nông cơ giới hết còn thủ công.

Cầu kiều bắt thẳng qua sông,
Các em đi học giao thông an toàn.
Nhà tường lộng lẫy điểm trang,
Thay cho vách lá 3 gian sơ sài.

Nhà anh cũng đã lên đời,
Biệt thự xinh xắn giữa trời lúa thơm.
Nhà em thì lại giàu hơn,
Mặt tiền nhộn nhịp bán buôn khôn ngừng.

Trung tâm thành phố tưng bừng,
Sạch, xanh lại đẹp dân mừng xiết bao.
Tiềm năng phát triển dồi dào,
Du lịch Thánh tích xuyến xao lòng người.

Với nhiều điểm đến vui chơi,
Vãn cảnh, ẩm thực, nghỉ ngơi đượm tình.
Con trai lịch lãm chung tình,
Con gái duyên dáng ưa nhìn dễ thương.

Đến rồi đi một tấc đường
Bạn thêm mỗi bước vấn vương tơ lòng.
Má em sao cứ ửng hồng,
Hay nhìn anh đã phải lòng rồi chăng?

VỀ VỚI CỐ ĐÔ

Thơ : Tony Bui

Ta về thăm lại Cố Đô
Hoa lư* hai tiếng hồn thơ dâng đầy .
Ninh Bình đối mới đẹp thay
Nguy nga tráng lệ đắm say lòng người.

Tràng An* kỷ niệm một thời
Tam Cốc* xao động bồi hồi dấu xưa .
Vọng nghe tiếng chuông ngân đưa
Bái Đính* in dấu gió mưa chẳng sờn

Bích Động* trầm mặc màu son
Cờ lau thành quách vẫn còn trong ta
Vân Long cảnh đẹp hiền hoà
Gợi bao nỗi nhớ quê nhà sông Vân.

Cố Đô giải đất thiên thần
Hoa lư Cổ Việt , đại Nam lẫy lừng .
Vua Đinh dựng nước oai hùng
Ngàn năm văn hiến sánh cùng năm châu.

Chung tay xây dựng mai sau
Cô Đô giầu đẹp bền lâu tự hào …

Warszawa
20/12/2019

SÓC SƠN QUÊ MẸ!

Thơ Nguyễn Thị Khánh Hà

Sóc Sơn xưa đất bạc màu
Địa danh đã có từ lâu lắm rồi
Nhưng nay quê hương của tôi
Hòa nhập Quốc Tế khác rồi bạn ơi!

Cao tốc nối khắp mọi nơi
Đường sắt, đường bộ, trên trời hàng không
Hoa màu xanh khắp cánh đồng
Đập Đồng Quan ở giữa lòng núi xanh

Du lịch sinh thái vây quanh
Hương Tràm, Việt Phủ*…non xanh hữu tình
Bây giờ thêm khu PINE HILL*
Tượng đài Thánh Gióng hóa mình bay lên

Phù cho Đất Việt bình yên
Chùa Non, tượng phật trên nền núi cao
Một vùng sinh thái thanh tao
Là nơi nghỉ dưỡng mời chào đáng yêu

Bạn đến sẽ thấy rất phiêu
Sóc Sơn quê Mẹ bao điều mến thương…

QUÊ TÔI

Thơ Trịnh Thanh Hằng

Hãy về thăm nhé quê tôi
Lộc Hà vụ lúa bời bời tốt tươi
Kìa cô thôn nữ đang cười
Dịu dàng nón lá nghiêng người em che

Thảm vàng trải tận chân đê
Giọt mồ hôi mặn đầm đìa áo ai
Bờ vai tròn lẳn sớm mai
Gồng gồng gánh gánh khoan thai nhịp nhàng

Hương thơm nức cả mùa vàng
Vụ này ba tạ hỏi nàng có vui
Bõ công trưa sớm ngậm ngùi
Thương người vất vả một đời long đong

Hãy về nơi ấy mà trông
Chẳng còn đâu cảnh khốn cùng ngày xưa
Tí ăn cơm cặn canh thừa
Chị Dậu bán chó chẳng vừa tiền sưu

Bán con đứt ruột mẹ nhiều
Nhà tranh vách đất đìu hiu gió lùa
Sáng ra chạy được bữa trưa
Tối về cháo cám ăn thừa cùng heo

Ngày nay cái cảnh đói nghèo
Chỉ là dĩ vãng mang theo cuộc đời
Nhà cao tầng khắp nơi nơi
Đường làng trải thảm vui cười ấm no

Sớm khuya chuyện nhỏ chuyện to
Rủ nhau thể dục chăm lo thể hình
Dưỡng sinh từ sáng bình minh
Cầu lông khiêu vũ lại cùng oga (yoga)

Hãy về thăm nhé quê ta
Con gái da trắng mượt mà lưng ong
Thương con lại khéo chiều chồng
Hỏi rằng ai có về không em chờ

VỀ CÙNG ANH

Thơ Phạm Thị Hồng Thu

Em ơi hãy về cùng anh
Làng chuẩn văn hóa, thị thành kém xa
Tình làng, nghĩa xóm đậm đà
Sướng vui, hoạn nạn mặn mà bên nhau

Đồng quê khởi sắc tươi màu
Máy móc hiện đại đua nhau đắt hàng
Đất đai phủ kín mùa màng
Chăn nuôi, trồng trọt cả làng thi đua

Chất lượng cao, luôn được mùa
Giá cả ổn định, không thua bạn bè
Đông giá buốt, nắng oi hè
Mùa nào thức nấy xe xe đầy hàng

Đường làng, ngõ xóm khang trang
Khí trong, nước sạch, mỡ màng thịt da

Hoa thơm khoe sắc mượt mà…

Em yêu về nhé một nhà cùng anh

Mẹ thương, thầy quý, hiền lành
Ta xây tổ ấm quê anh đẹp giàu

Em cười tươi, ta về mau…

LÀNG TA

Thơ Hồ Viết Bình

Làng ta thay đổi nhiều rồi
Mái tranh, vách đất một thời còn đâu
Nhà xây lợp ngói đỏ au
Vẫn còn thoang thoảng hương cau, mùi trầu.

Xa xa nghe tiếng chân trâu
Chiều chiều chẳng thấy nhuộm màu khói lam
Ngoài đồng lúa đã chín vàng
Ngồi trên máy gặt mơ màng ngắm mây.

Đường làng rợp mát bóng cây
Hoa xoan, hoa bưởi rụng đầy khoảng sân
Giọng hò níu lại bước chân
Râm ran lớp học trong ngần tiếng thơ.

Làng ta giờ đẹp như mơ
Ruộng đồng nay chẳng còn bờ nữa đâu
Mênh mông mỏi cánh chim câu
Nam thanh, nữ tú làm giàu đất quê.

Một vùng đồng trũng, chiêm khê
Cựa mình đứng dậy tràn trề sức xuân
Ai ai cũng muốn góp phần
Quê hương yêu dấu ngàn lần đẹp hơn.
26/8/2018.

NHỚ QUÊ XƯA

Thơ Đình Khải

Anh cùng em về với quê hương

Nơi gắn bó với chúng mình suốt thời thơ trẻ

Chợt nuối tiếc bao nhiêu kỷ niệm ngày còn bé

Anh ngóng tìm mà đâu còn nữa, em ơi

Còn đâu những hàng cau xóm trong, làng ngoài

Những đêm thơ ta vẫn đi nhặt từng trái rụng

Những hàng tre trưa hè mắc võng

Nay cũng chẳng còn thấy bóng lá xanh

Làng xóm bây giờ chẳng còn một nếp nhà tranh

Nhà cao tầng đã xây lên như phố

Đường bê tông đã trải dài từng con ngõ

Ô tô về tận cổng mỗi ngôi nhà

Đồng bãi bây giờ cũng chẳng còn rộng bao la

Chẳng còn những cánh cò bay qua, bay lại

Nhà cửa lấn dần những ruộng đồng, bờ bãi

Đâu rồi bờ mương những đêm xưa mình từng dạo chơi…

Dẫu vẫn biết dân quê mình đã đổi đời

Sao vẫn tiếc những kỷ niệm xưa nay không còn nữa

Thôi thì dẹp đi những hoải niệm đã thành xưa cũ

Mừng cho quê mình đang đổi thịt, thay da…

ĐẤT NƯỚC MÌNH RẤT TUYỆT

Thơ : Thanh Tâm

Đất nước mình tuyệt vời lắm bạn ơi!
Bốn ngàn năm chói loà một trang sử
Đuổi ngoại xâm được sổ vàng lưu trữ
Tuy còn nghèo nhưng độc lập vinh quang

Dân ta giờ khí phách vẫn hiên ngang
Như cái thủa Vua Hùng gây dựng nước
Mẹ Âu Cơ bước chân về phía trước
Cha Long Quân về biển dựng cơ đồ

Dãy Trường Sơn những tảng đá nhấp nhô
Không cản nổi bước chân người chiến sĩ
Mặc máy bay lượn trên đầu rền rĩ
Nguyện một lòng phải đánh đuổi ngoại xâm

Tôi và bạn cũng trải bao gian truân
Bao vất vả khi đứng trên bục giảng
Nhưng trước tiên hãy là tấm gương sáng

Để trò soi khi chúng bước vào đời

Đất nước mình tuyệt vời lắm bạn ơi!
Bao tấm gương hãy dạy cho lớp trẻ
Nước Việt ta từ xưa luôn mạnh mẽ

Luôn hiên ngang tư thế ngẩng cao đầu

Đang chuyển mình sánh bước cùng năm châu
Và hướng mắt nâng tầm ra thế giới
Mỗi một ngày lại thấy bao điều mới

Thấy Việt Nam đất nước đẹp tuyệt vời
………
Mỹ Đức : 02/05/2016

THĂM QUÊ…

Thơ Trần Lộc

Quê xưa ơi…trốn ở đâu
Bến sông, đình chợ, nhịp cầu lắt lay
Dấu chân ngõ xóm bùn lầy
Theo trâu vẽ những đường cày mỏng tanh

Đâu rồi lúp xúp mái tranh
Khói chiều dải lụa vắt quanh tre làng
Ai còn đọng lại trăng vàng
Sân kho hợp tác rộn ràng tuổi thơ…

Về quê mà ngỡ đang mơ
Thay da đổi thịt sững sờ hồn tôi
Đường làng ngõ xóm hoa tươi
Hai bờ ngát sắc đợi người con xa

Lưng trời cò trắng ngang qua
Cánh đồng “Mẫu lớn” mượt mà thắm xanh
Bê tông nối nhịp dòng kênh
Huyền ảo ánh điện lung linh lối về

Phố thị phủ bóng dáng quê
Nhà, xe, hàng quán đêm khuya dập dìu
Còn đâu xóm vắng đìu hiu
Ông cha lam lũ chắt chiu qua ngày

Một vòng thưởng ngoạn ngất ngây
Nụ cười rạng rỡ đủ đầy ấm no
Quê hương đổi mới từng giờ
Ngắm nhìn lòng cứ ngẩn ngơ bồi hồi.

Hải Lộc.13.12.2019

HẢI PHÒNG VỮNG BƯỚC ĐI LÊN

( Thơ Duy Hạnh Trần

Tôi đi theo chiều dài đất nước

Đã về đây trên Bến Bạch Đằng Giang

Ngỡ ngàng ánh nắng vàng đến sớm.

Hải Phòng như người con gái tuổi măng đầy sức sống

đang chuyển mình với những ước mơ,

Cả thành phố đẹp như một bài thơ

Tình đầy ắp tháng Năm Hoa phượng đỏ …

.

Nhớ về ngày xưa một thời gian khó

Hải Phòng cùng cả nước làm nên những chiến công vang danh Hải Tần Phòng Thủ.

Những công cuộc lấn biển mở mang

Những địa danh đã thành di tích :

Làng Vẻn, trang An Biên, Từ Lương Xâm, Chùa Hàng, Chùa Đỏ

Đền Bà Đế, Đền Phú Xá, Tháp Tường Long

Khu tưởng niệm Vương triều nhà Mạc

Đền Trạng Trình, Phủ Thượng Đoạn, Đền Nghè, Chùa Vẽ

Di chỉ người xưa Tràng Kênh bốn ngàn năm có lẻ …

.

Dấu mốc son điển hình Trung Dũng Quyết Thắng thành Phố Cảng quê tôi

Từ thời chiến tranh khốc liệt nay đổi mới trong cơ chế quản lý kinh tế thị trường.

Những bước tiến của mọi lĩnh vực khiến lòng dân phấn khởi

Để thành phố chuyển mình vươn tới những tầm cao.

Ta về đây những cây cầu hiện đại như cổng chào

trên con đường giao thương nối nhịp những bờ vui bao đời mong đợi,

Chắp cánh những cơ hội mở rộng tầm nhìn

Cùng vị thế sánh vai những đô thị văn minh tân tiến .

.

Thành phố căng sức mình vươn ra biển lớn

Những công trình bề bộn dựng nền móng cho mai sau

Nhưng thành phố vẫn tươi màu Xanh – Sạch- Đẹp

Nhẹ nhàng lắm, thư thái lắm

Thành phố của tương lai.

( 13/5 – 13/12/2019 )

NINH HẢI QUÊ MÌNH

Thơ : Nguyễn Đình Hưng

Ta về thăm lại quê hương
Ninh Hải ơi sao nhiều đổi mới
Bến Đình Các xưa là nơi ta mò cua bắt ốc
Vớt tóc tiên nuôi lợn lúc đông về

Nay thành bến thuyền chở đầy du khách
Bồng bềnh vào Tam Cốc du xuân.

Động Móc xưa là nơi ta thường đốt đuốc
Vào xem Dơi bám nhũ đá diệu kỳ

Nay hóa Động Tiên lung linh ánh điện.

Thung Nham xưa là nơi anh cùng em
vào phát lau, chặt sậy
Đánh bắt lươn trên những sình lầy
Nay đã thành Khu du lịch sinh thái Vườn chim.

Ôi quê hương đổi thay nhiều quá
Ước gì ta vẫn trẻ như xưa
Để anh lại ngắt cánh hoa rừng
Em cài lên mái tóc
Bồng bềnh trên chiếc thuyền nan
Vào Thung Nham ngắm những đàn chim về tổ
Ríu rít nô đùa bắt bướm tìm hoa. /.

QUÊ HƯƠNG ĐỔI MỚI

Thơ: Trương Túy Anh

Thành phố Sài gòn xinh đẹp thân yêu
Tôi rời xa quê một chiều mùa hạ
Cây phượng ven đường lá trút nở hoa
Tiếng ve kêu rả rích quyện u buồn

Tôi trở về khi màn đêm buông xuống
Phố lên đèn lượn uốn giữa ngàn sao
Thấy lòng hồi hộp xuyến xao dâng trào
Mấy mươi năm xa…ngỡ ngàng quá đỗi

Tôi ngơ ngác mê cung cao ốc mới
Đây Landmark*-“khóm tre ” vươn cao vút
Kiến trúc hiện đại bao người khâm phục
Khát vọng bay xa thúc giục lời thề

Tinh thần Việt nam truyền bao thế hệ
Kia Bitexco** biểu tượng Quốc hoa
Như đóa sen tỏa hương ngát lan xa
Trung tâm tài chính thương mại hàng đầu

Thành phố Sài gòn như một con tàu
Vượt sóng lớn ra khơi ngoài biển rộng
Đường hầm Thủ thiêm xuyên suốt qua sông
Kết nối hai bờ chung nhau một lòng

Kênh Nhiêu lộc ***đen ngòm chảy uốn vòng
Nay nước trong veo công viên xanh mát
Ráng chiều buông mọi người vui ca hát
Cuộc sống thanh bình hối hả hồi sinh

Quê hương tôi như ánh nắng bình minh
Năng lượng dồi dào thay da đổi mới
Như con rồng vàng bay cao tiến tới
Thật tự hào đất nước chuyển sang trang

25/12/2019.

QUÊ TÔI

Thơ Nguyễn Trường

Quê tôi Hà tĩnh -Hương sơn
Ruộng đồng, đồi núi bao đời xanh tươi
Chiêm mùa thơm những luống cày
Thơm hương gạo mới, ngất ngây vườn hồng.

Quê tôi tắm mát hai sông
Ngàn Sâu, ngàn Phố nước trong lững lờ
Phù sa thấm đẫm đôi bờ
Vun đắp cho lúa, cho ngô cho màu.

Nông thôn đổi mới, mạnh giàu
Điện đường, trường trạm cùng nhau đổi đời
Trẻ già, trai gái khắp nơi
Đua nhau sản xuất, thi tài hát ca.

Ô tô vào tận từng nhà
Canh nông buôn bán, vào ra đễ dàng
Vượt lũ nhà cao, nhà sàn
Mương máng nước thoát, chẳng tràn ngập sâu.

Chè xanh, cam bù ,nhung hươu
Lạc, đỗ, mật mía, cau trầu trứ danh
Bán ra các tỉnh ,các thành
Xuất khẩu các nước nhiều, nhanh, an toàn.

Dân giàu, sung sướng, hân hoan
Ơn Đảng, ơn Bác, ngập tràn niềm vui
Bạn về Hương sơn quê tôi
Tình người thẩm đẫm, ngọt bùi sẻ chia.

Tái bút :Nhân ngày kỷ niệm 550 năm thành lập huyện Hương sơn tôi viết thơ tặng cán bộ, nhân dân huyện nhà.
Hà nội ngày 30-8-2019

QUÊ HƯƠNG ĐỔI MỚI

Thơ Nguyễn Hường

Thay da đổi thịt mỗi ngày
Điện đường trường trạm đẹp ngay lạ thường

Tươi vui đón ánh nắng hường
Chân trời rộng mở vấn vương tơ hồng

Hai sương một nắng ruộng đồng
Gian nan vất vả tang bồng hát ca

Giữa vùng bát ngát bao la
Bức tranh thôn dã ngân nga cung đàn

Văn minh nếp sống tỏa lan
Mạnh giàu đất nước tình chan nồng nàn

Lúa ngô khoai sắn sẻ san
Người quê mộc mạc nghĩa tràn ý sâu

Bình dị đơn giản sống lâu
An khang mái ấm nơi đâu cũng cười

Dạt dào hạnh phúc thắm tươi
Thoảng mùi hoa lý đậm cươi cau trầu

Chung hòa không kể nghèo giầu
Bên nhau xây đắp ngẩng đầu thăng hoa

12/12/2019

NHƯ LÀ GIẤC MƠ!

Tác giả: Dương Quốc Nam

Quê hương nơi chốn thanh bình,
Cây đa, bến nước, sân đình thân quen.
Quê hương có những đầm sen,
Lá xanh bông trắng lại chen nhụy vàng.

Quê hương của những xóm làng,
Người dân mộc mạc sẵn sàng sẻ chia.
Quê hương nỗi nhớ khi xa,
Tình người, tình đất, mặn mà mến yêu.

Quê hương đã đổi mới nhiều,
Người dân hội nhập, bao điều ngợi ca.
Quê hương đạt chuẩn Quốc gia,
Đường làng ngõ xóm nở hoa mỗi ngày.

Xưa thì tăm tối, lắt lay,
Nay thì điện sáng, đổi thay cuộc đời
Dân giầu, quê mạnh rạng ngời,
Inter kết nối mọi người gần xa.

Quê hương tươi mới đơm hoa,
Sáng xanh sạch đẹp như là giấc mơ.
Quê hương đổi mới từng giờ,
Là nhờ Đảng, Bác-Bến bờ văn minh./.

Chứng kiến những đổi mới của làng xóm, chúng ta ai cũng sẽ cố gắng hết mình để góp công sức vào công cuộc xây dựng quê hương, xây dựng đất nước ngày càng giàu mạnh hơn, phồn vinh hơn.

Top 10 Bài thơ hay về làng quê Việt Nam

Hình ảnh làng quê luôn mang nét đẹp rất mộc mạc, gần gũi và thân thương, thấm sâu vào tâm thức Việt Nam từ bao đời nay với hình ảnh cây đa giếng nước, mái đình, dòng sông, con đò và người mẹ tần tảo sớm hôm…phongnguyet.info xin giới thiệu những bài thơ hay về làng quê Việt nam.

Bài thơ: Chợ quê – Phạm Hùng

CHỢ QUÊ
Thơ Phạm Hùng

Đàn gà nhỏ ngẩn ngơ tìm bóng Mẹ
Cụm dong giềng xơ xác lá chiều qua!

……………………………………………………
Bãi đất trống nơi đầu làng rộn rã
Khi giọt sương vẫn còn đọng trên cành
Quê tôi đấy mỗi ngày phiên tháng chạp
Rất ồn ào đẩy nhịp sống thêm nhanh.

Tiếng cười nói rộn ràng gây náo nhiệt
Người hỏi mua, kẻ mời bán không ngừng
Quả bưởi lớn còn nguyên cành vàng ruộm
Buồng chuối kìa cao phải đến ngang lưng.

Mớ cải bẹ nom mỡ màng xanh mướt
Củ su hào nguyên phấn trắng tròn xoe
Cà chua đỏ nhìn mịn màng căng mọng
Những mớ hành đâu kém nõn nà khoe.

Cành ly trắng đang vươn mình kiêu hãnh
Gốc đào phai trổ lộc biếc mượt mà
Những bông cúc luôn nhẹ nhàng êm dịu
Những đóa hồng lại đài các kiêu sa.

Mấy đứa trẻ mon men ngồi xem chữ
Cụ đồ già mài mực hạ tứ thơ
Cô bán vải luôn mồm rằng lụa tốt
Mấy chàng trai thấy gái đẹp… lượn lờ.

Non thúng nếp Mẹ đong về gói bánh
Bán đôi gà, mua thịt lợn làm nhân
Vài ký đỗ, cân miến cùng hoa quả
Ồ thì ra… Tết Nguyên Đán đã gần.

Những ký ức của một thời con trẻ
Chờ bánh chưng, mong áo mới… ùa về
Vẫn xuôi ngược giữa dòng đời hối hả
Nay đắm chìm trong một góc chợ quê.

PH. 05.01.2017.

Bài thơ: Miền kí ức Cà Mau – Lâm Bình

Miền kí ức Cà Mau

Thơ: NS Lâm Bình

Sắc hoa hồng dịu ngọt giữa miền Tây
Cùng nhẹ bước về tìm quá khứ…
Nơi ta sinh là nơi ta gìn giữ
Tháng năm hồn đất hoá anh hùng

Cà mau ấy! Một phần đời Cha Mẹ
Theo chiến khu xưa lừng lẫy oai hùng
Đất tạc dáng con người thành chiến sỹ
9 năm trường kỳ nào có xá chi!

Ngày xuống tàu đi về miền Bắc ấy….
Có ai ngờ đằng đẵng 21 năm
Con đỏ hỏn trong vòng tay Mẹ ẵm
Mênh mông chuyến tàu vượt trùng dương….

Hơn 60 năm con trở về đất Mũi yêu thương
Lặng tìm …ký ức dấu thời gian còn đọng lại
Nặng trĩu niềm riêng khắc khoải…
Còn gì trong khoảng mong manh?

Bến đò xưa, hốc đá rêu xanh
Nơi Mẹ đã sinh con trong cơn vật vã….
Chiếc thuyền nhỏ đơn côi còn nấn ná…
Lưu lại tấm lòng muôn chiến sỹ chắn che.

Tháng 4 con về kỷ niệm cũ …lắng nghe
Nắng mới xôn xao…. Ánh cuời lấp lóa
Chói ngời những ngôi nhà uy nghiêm lộng lẫy
Đất đã tạo dáng hình ông chủ của hôm nay!

Con lắng nghe nhịp điệu của thời gian
Đang chuyển động nơi tận cùng Tổ quốc
Nơi sinh ra cũng là nơi có được
Hồn đất hôm nay rực rỡ ánh chiều hồng!

Cà Mau 10/4/2017

P/s ( Nhân chuẩn bị thực hiện cuốn sách viết về chân dung cuộc đời ba tôi Tướng Lâm thái Hòa ,tôi đã về nơi đất Mũi và đã có những cảm xúc ,hình ảnh trên )

Bài thơ: Đất mẹ Tràng An – Tony Bui

ĐẤT MẸ TRÀNG AN
Thơ : Tony Bui

Anh trở về với
đất Mẹ yêu thương
Qua Tràng An* còn vương hình bóng cũ
Kỷ niệm xưa khắc trên cây cổ thụ
Một mối tình ấp ủ đã từ lâu

Ninh Bình* ơi
đẹp mãi mối tình đâu
Lương duyên nợ cau trầu nên chồng vợ
Anh tìm về trong nỗi niềm bỡ ngỡ
Theo cánh cò trở ký ức sang sông

Dấu yêu xưa còn giữ mãi hương nồng
Thấm vào anh trong lòng bao thương nhớ
Đất mẹ hiền lung linh ngàn hoa nở
Về Hoa Lư* rực rỡ cánh phượng rơ

Nghe đâu đây thoảng trong tiếng ru hời
Đàn con trẻ vui chơi diều no gió
Tím hoàng hôn bóng trải dài trước ngõ
Có em hiền đứng đó đợi chờ anh

Warszawa
03/06/2018
* những địa danh nổi tiếng của Tỉnh Ninh Bình

Bài thơ: Quê Hương đổi mới – Đình Khải

QUÊ HƯƠNG ĐỔI MỚI
Thơ Đình Khải

Anh cùng em về với quê hương
Nơi gắn bó với chúng mình suốt thời thơ trẻ
Chợt nuối tiếc bao nhiêu kỷ niệm ngày còn bé
Anh ngóng tìm mà đâu còn nữa, em ơi

Còn đâu những hàng cau xóm trong, làng ngoài
Những đêm thơ ta vẫn đi nhặt từng trái rụng
Những hàng tre trưa hè mắc võng
Nay cũng chẳng còn thấy bóng lá xanh

Làng xóm bây giờ chẳng còn một nếp nhà tranh
Nhà cao tầng đã xây lên như phố
Đường bê tông đã trải dài từng con ngõ
Ô tô về tận cổng mỗi ngôi nhà

Đồng bãi bây giờ cũng chẳng còn rộng bao la
Chẳng còn những cánh cò bay qua, bay lại
Nhà cửa lấn dần những ruộng đồng, bờ bãi
Đâu rồi bờ mương những đêm xưa mình từng dạo chơi…

Dẫu vẫn biết dân quê mình đã đổi đời
Sao vẫn tiếc những kỷ niệm xưa nay không còn nữa
Thôi thì dẹp đi những hoải niệm đã thành xưa cũ
Mừng cho quê mình đang đổi thịt, thay da…

ĐÌNH KHẢI

Bài thơ: Thương lắm Cà Mau – Lê Hương

THƯƠNG LẮM CÀ MAU
Thơ Lê Hương

Em theo anh về đất mũi Cà mau
Một chiều hè nắng trong gió mát
Dòng sông Tam giang thuyền ghe xuôi ngược
Ngọt lịm câu hò Cái nước Đầm dơi

Em thương anh thương cả giọt mồ hôi
Cái mặn mòi của chàng trai xứ biển
Tiếng anh ca nghe sao mà ngọt lịm
Mát dịu lòng người giữa trưa nắng Năm căn

Giữa rừng U minh mòi mặn nghĩa tình
Hương tràm thoảng đưa tìm mắt ai trong lá
Anh nắm tay em ,tình yêu trên đất lạ
Bỗng thấy tim mình thương quá đất Cà mau

Em muốn hôn lên vầng trăng sao
Của Cà mau nơi có anh ở đó
Em muốn hôn ,hôn lên từng chiếc lá
Nơi có dấu anh qua ở những cánh rừng tràm

Anh đưa em về đất mũi quê anh
Cho yêu thêm từng ngọn sông tấc đất
Cho em yêu thêm trai miền tây chân thật
Ôi thương lắm quê mình thương lắm Cà mau

Nơi hương tràm đưa ta về bên nhau …

Cà mau 2–7–2017

Bài thơ: Gái Quê – Khánh An

GÁI QUÊ
Thơ: Khánh An

Đem thương nhớ đến Long Châu*
Tìm em – người đã cùng nhau hẹn hò.

Quen em ở bến Đò Lo*
Níu tôi… Em dặn đầy đò chớ sang,
Đi đâu mà phải vội vàng
Hôm nay em đón sang làng em chơi.

Theo em từng bước bồi hồi
Quê em cũng giống quê tôi hiền hòa.
Lời ăn, tiếng nói mặn mà
Mới quen đã thấy… Khó xa em rồi.

Khó rứt nổi tiếng em cười
Tôi như lạc giữa những lời vu vơ…

Tiễn chân tôi ở chợ Chờ*
Dùng dằng trời đã mờ mờ sương giăng.
Thẹn thùng… Em khẽ nói rằng:
… Gái quê em vụng, đâu bằng quê anh.

Bài thơ: Mời anh về xứ Nẫu Quê em – Hạ Như Trần

MỜI ANH VỀ XỨ NẪU QUÊ EM

Thơ Hạ Như Trần

Anh có về Xứ Nẫu với em không ?
Mình cùng ngắm…đêm ôm vòng mặt biển
Ngoài Khơi ấy những ánh đèn ẩn hiện
Các đoàn thuyền đánh cá quyện trong đêm

Về đi anh…Xứ Nẫu rất êm đềm
BIỂN LONG THUỶ…nằm lặng im sóng hát
Thả chân trần mình cùng đi trên cát
Thật tuyệt vời…ta như lạc cõi mơ

Em đưa anh…đến thăm một nhà thờ
BẰNG LĂNG tím nơi giữ lưu sách cổ
Gần đó thôi GHỀNH ĐÁ trông ngồ ngộ
ĐĨA chất chồng qua bao độ thời gian

Mình sẽ ghé với SÔNG ĐÀ, NÚI NHẠN

Núi cùng sông ôm đến vạn nỗi lòng
Nhìn xuống phố…phố căng tràn nhựa sống
Đón gió ngàn như ảo mộng bồng lai

Mình ngược về vùng phố núi LA HAI

Nơi con gái với nhiều tài, nhiều sắc
Trong kháng chiến vùng đất này tan tác
PHÚ MỠ về…Chi Bộ Đảng đầu tiên

Mình xuôi nam…mũi ĐẠI LÃNH ngang nhiên

Tàu không số với hành trình vượt biển
Góp sức mình thành công trong cuộc chiến
Trang sử nhà vinh hiển khắp non sông

Mình cùng thăm bát ngát một cánh đồng

Gạo Tuy Hoà góp chiến công hiển hách
GÒ THÌ THÙNG nơi lưu danh sử sách
ĐẦM Ô LOAN con sò huyết ngọt lành

Còn nhiều lắm những danh lam thắng cảnh

Về nhé anh! về xứ Nẫu cùng em.

Thơ: Hạ Như Trần

Bài thơ: Làng quê Việt Nam – Phan Huy Hùng

LÀNG QUÊ VIỆT NAM
( thơ Phan Huy Hùng )

Làng quê Việt Nam đổi bằng xương máu
Máu chảy thành sông
Xương chất cao thành núi
Hơn bốn nghìn năm không hề đòi hỏi

Tấm huân chương …

Chỉ có những tâm hồn
Vì dân vì nước
Từ làng quê mà ra
Yêu thương nhau như một nhà
Xây dựng xóm thôn đổi mới …

Ai bảo họ là nhà quê không biết ăn nói
Bảy mươi lăm phần trăm đồng ruộng quê mùa
Còn lại hai nhăm phần trăm a dua
Nếu dàn trận đánh
Ai sẽ thắng ?
Và ai sẽ thua ?

. 05.01.2017.

Bài thơ: Về với quê anh – Phan Trung

VỀ VỚI QUÊ ANH…!
Thơ: Phan Trung

Em có về thành phố nhỏ quê anh
Nơi phố núi có dòng sông xanh mát
Hang Pắc Pó đẹp như tranh thủy mạc
Núi hình người tạc tượng những vĩ nhân

Đất Cao Bằng luôn thắm đượm tình thân
Yêu tất cả những người dân Tổ Quốc
Trong tranh đấu thì không hề bạc nhược
Gan cùng mình khi Đất Nước lâm nguy

Anh Kim Đồng chẳng cần phải nghĩ suy
Vẫn tham chiến đâu có vì tuổi nhỏ
Đi dưới đạn mặc nhiên như không có
Người anh hùng quá rõ phải không em

Đến đây rồi em sẽ thấy yêu thêm
Thác Bản Giốc những đêm trăng lãng mạn
Con nước đổ mà nghe như tiếng hát
Ruộng bậc thang bát ngát những nương chè

Đến đây rồi…em sẽ lại được nghe
Đất Việt Bắc…an toàn khu Bác ở
Bao kế hoạch Người vạch ra từ đó
Đưa Nước mình vượt sóng gió từ đây…!

Bài thơ: Bài thơ cô thợ khắc tranh – Nguyễn Văn Chương

BÀN TAY CÔ THỢ KHẮC TRANH
Thơ Nguyễn Văn Chương

Làng em có lịch có lề
Cha sinh mẹ dưỡng có nghề làm tranh
Đất vui, cảnh đẹp, người thanh(1)
Bàn tay cô gái cũng thành tài hoa
Học nghề theo mẹ theo cha
Cầm ve(2) trổ ngọt như là bổ cau
Em qua trường vẽ nào đâu
Bàn tay cuốc bẫm cày sâu đất này
Tình em như cốc rượu đầy
Để tranh em khắc làm say lòng người.
***
Ván tranh gỗ thị canh rồi
Se se cơn bấc tháng mười gặt xong
Hiên nhà xếp giấy Yên Phong
Trải năm mầu điệp đem hong nắng chiều
***
Chờ tranh như đợi người yêu
Bờ sông một chạp dập dìu thuyền ai(3)
***
Còn em tay dẫu sần chai
Căm căm gió lọt canh dài quản đâu
Tượng hình suy ngẫm nông sâu
Long lanh khóe mắt mái đầu nghiêng nghiêng
Tích chung lời kể vẫn riêng
Chả ai bắt chước láng giềng nét tranh.
***
-Là đây tháng tốt ngày lành
Hùng Kê, Đại Cát sang canh tiếng gà
– Là đây cờ nghĩa Hai Bà
Vì dân, vì nước, vì nhà dấy binh
– Là đây Tứ Quý, Nhị Bình
Là đây cung nghĩa, đàn tình Thạch Sanh…
***
Dễ gì khắc được vào tranh
Bàn tay Tố Nữ Thuận Thành hỡi ai!
Đường kim đã khéo vá vai
Chăn tằm ươm kén lại tài trồng dâu
Nón nghiêng em múa qua cầu
Đêm chèo anh ước dòng sâu nhặt hài
Gió đưa hương bưởi hương nhài
Trăng non như lược em cài tóc xanh.
***
Làm trai chả một mình anh
Muốn về làm rể làng tranh ĐÔNG HỒ… (4)

P/s: (1)Đất vui( Lạc Thổ), cảnh đẹp, người thanh: mấy làng xưa thuộc xã Tú Hồ, tổng Đông Hồ đều có tên là Tú như Tú Tháp, Tú Khê, Đạo Tú… ( Tú vừa có nghĩa là tài năng, vừa có nghĩa là đẹp) .
(2)Ve: dụng cụ khắc trổ tranh.

Làng quê Việt Nam hiện lên thật đẹp và thanh bình qua sự miêu tả tuyệt vời của các thi sĩ.