Câu thơ tài hoa được nhiều người tìm đọc nhất hôm nay 31/12/2025

Đáy bể lặng thầm không ánh nắng
Khát khao thấy đuợc sắc mặt trời
Thì xin hạt cát làm tâm ngọc
Đau đớn vo tròn một kiếp trai

Trai và ngọc trai - Thạch Văn Thân

Top 20 bài thơ có tổng lượt xem nhiều nhất hôm nay 31/12/2025

Tuyển tập thơ dịch tác giả khác của nhà thơ Bùi Giáng

Bên cạnh việc sáng tác văn chương với một kho thơ khổng lồ, Bùi Giáng còn dành thời gian để dịch các bài thơ của tác giả khác. Đó là những tác giả của Trung Quốc, Việt Nam và Pháp. Các sáng tác được lựa chọn để dịch đa phần đều là những sáng tác hay và đặc sắc. Tuy nhiên số lượng các bản dịch này không nhiều. Hãy cùng tìm hiểu các bản thơ dịch tác giả khác của Bùi Giáng mà chúng tôi giới thiệu dưới đây bạn nhé!

Nội Dung

Lỡ từ lạc bước hại đời xanh
Đau xót cho người đứt ruột thêm
Đáp trả sinh thành thân há tiếc
Báo đền ân oán dạ đành quên
Mười lăm năm trải thừa cay đắng
Ngàn dặm đường qua vẫn vẹn tình
Não nuột cung cầm tuôn lệ thảm
Tiền Đường thê thiết chảy trôi nhanh.

Lạc bước giang hồ trải mấy niên
Thê thương vận sự sử xanh truyền
Thề tuy dang dở tình chung thủy
Thân dẫu lênh đênh hiếu vẹn tuyền
Bạc mệnh cầm cung ai oán bấy
Phù sinh một kiếp đoạn trường riêng
Tiền Đường trắng nợ chờ lai kiếp
Thoa xuyến hương còn ngát cựu duyên.

Ta ngắt đi một cành hoa thạch thảo
Em nhớ cho mùa thu đã chết rồi
Chúng ta sẽ không tương phùng được nữa
Mộng trùng lai không có ở trên đời
Hương thời gian mùi thạch thảo bốc hơi
Và nhớ nhé ta đợi chờ em đó…

Vị Thành mưa sớm mù tăm
Cõi miền bụi ướt thấm dầm ngõ thuôn
Quán mờ liễu thắm xanh buông
Mời anh cạn chén rượu buồn tiễn chân
Tiền trình quan ải tây phân
Đèo truông ra khỏi cố nhân không còn…

(Trích Mùa xuân trong thi ca – Bùi Giáng)

Trên đây là những bản thơ dịch tác giả khác của Bùi Giáng mà chúng tôi muốn giới thiệu với bạn. Qua đó bạn có thể hiểu sâu hơn về nội dung của nguyên bản. Và cũng tìm hiểu được một khía cạnh khác trong thơ ca của ông. Từ các tác phẩm này có thể cảm nhận sâu sắc được sự tài hoa của người thi sĩ này. Đừng quên đón đọc những bài viết tiếp theo của chúng tôi để cập nhật những thông tin hữu ích nhất bạn nhé!

Trời Nước Tỉnh Đông

Trời Nước Tỉnh Đông

Trời Nước Tỉnh Đông (Vũ Hoàng Chương)

“Sang đò cò nhẩy…” em còn nhớ,
Kiều-Thu ơi, những buổi “đánh chuyền”?
Bây giờ mới thật sang đò chứ;
Nhịp bước chim Ương và chim Uyên!

Bên kia đò ngang là tỉnh lỵ
Hảiđương rồi đấy, em biết không?
Mà em cần biết làm chi nhỉ!
Mau xuống đò thôi kẻo mợ trông.

Dắt tay nhau chạy xuôi con dốc,
Bềnh bồng sông nước bỗng lao đao…
Em nói: “Để em cài lại tóc!”
Mà như trọn vẹn một lời trao.

Gió lên, đò nhỏ xiêu chân sóng,
Vừa gỡ tay ra, vội nắm tay.
Đứng sát vai nhau liền cả bóng
Tình ta ai gỡ nỗi từ nay?

Gió lên cao mãi, đò nghiêng ngả
Anh thầm dần men da thịt yêu
Tưởng thấy sông trôi toàn rượu cả,
Liếc nhìn: em cũng say bao nhiêu!

Má đào như cháy lên ngùn ngụt
Em thẹn, buông dần năm ngón hoa.
Thời-gian được thả về, trôi vút,
Đò đã sang sông nắng đã đã tà.

Bài thơ hay các bạn vừa xem là bài “Trời Nước Tỉnh Đông” của tác giả Vũ Hoàng Chương. Thuộc tập Đời Vắng Em Rồi Say Với Ai (1971) > Tuổi Học Trò, danh mục Thơ Vũ Hoàng Chương trong Những Tác Phẩm Thơ Tiêu Biểu Và Nổi Tiếng. Hãy cùng đọc và thưởng thức những tác phẩm khác, còn rất nhiều những bài thơ hay đang chờ đợi các bạn!

Lá Thư Ngày Trước

Lá Thư Ngày Trước

Lá Thư Ngày Trước (Vũ Hoàng Chương)

Yêu một khắc để mang sầu trọn kiếp
Tình mười năm còn lại mấy tờ thư!
Mộng bâng quơ hò hẹn cũng là hư,
Niềm son sắt ngậm ngùi duyên mỏng mảnh
Rượu chẳng ấm, mưa hoài, chăn chiếu lạnh,
Chút hơi tàn leo lắt ngọn đèn khuya
Giấc cô miên rùng rợn nẻo hôn mê,
Gió âm hưởng bay về quanh nệm gối

Trong mạch máu, chút gì nghe vướng rối,
Như tơ tình thắc mắc buổi chia xa…
Ngón tay run ghì nét chữ phai nhoà,
Hỡi năm tháng, hãy đưa đường giấc điệp!
Yêu mê thế! Để mang sầu trọn kiếp!
Tình mười năm còn lại chút này đây.
Lá thư tình xưa nhớ lúc trao tay
Còn e ấp, thuở duyên vừa mới bén.

Ai dám viết yêu đương và hứa hẹn?
Lần đầu tiên ai dám ký: Em anh?
Nét thon mềm run rẩy gắng đưa nhanh,
Lòng tự thú giữa khi tìm chốn nấp.
Mươi hàng chữ đơn sơ, ồ ngượng ngập!
E dè sao mươi hàng chữ đơn sơ!
Màu mực tươi xanh ngát ý mong chờ,
Tình hé nụ hừng thơm trong nếp giấy …

Ôi thân mến! Nhắc làm chi thuở ấy!
Đêm nay đây hồn xế nẻo thu tàn…
Khóc chia lìa, ai níu gọi than van?
Ta chỉ biết nằm nghe tình hấp hối.
Say đã gắng để khuây sầu lẻ gối,
Mưa, mưa hoài! Rượu chẳng ấm, lòng đau.
Gấm the nào từ buổi lạnh lùng nhau?
Vàng son có thay màu đôi mắt biếc!

Tình đã rời đi, riêng mình tưởng biếc,
Thôi rồi, đây: chiều xuống giấc mơ xưa
Lá lá rơi, nằm bệnh mấy tuần mưa,
Say chẳng ngắn những đêm dằng dặc nhớ
Trăng nào ngọt với duyên nào thắm nở,
áo xiêm nào rực rỡ, ngựa xe ai?
Đây mưa bay, mờ chậm bước đêm dài,
Đêm bất tận, đêm liền đêm kế tiếp…

Yêu sai lỡ để mang sầu trọn kiếp
Tình mười năm còn lại chút này thôi,
Lá thư xưa màu mực úa phai rồi,
Duyên hẳn thắm ở phương trời đâu đó.

Bài thơ hay các bạn vừa xem là bài “Lá Thư Ngày Trước” của tác giả Vũ Hoàng Chương. Thuộc tập Mây (1943), danh mục Thơ Vũ Hoàng Chương trong Những Tác Phẩm Thơ Tiêu Biểu Và Nổi Tiếng. Hãy cùng đọc và thưởng thức những tác phẩm khác, còn rất nhiều những bài thơ hay đang chờ đợi các bạn!

CHỌN SỰ AN NHÀN MÀ SỐNG

CHỌN SỰ AN NHÀN MÀ SỐNG

Tác giả :Thu Thảo

Thương cánh én đã ngược dòng gió thổi
Tìm về nơi trú ẩn của riêng mình
Cố một mình tìm lấy ánh bình minh
Mong được ấm tấm hình hài nhỏ bé

Dù lạnh cóng nhưng gồng mình mạnh mẽ
Có mệt nhoài cũng ráng phải bay nhanh
Sơ ý thì sẽ tuột dốc không phanh
Rồi thân xác như nấm mồ xanh cỏ

Một định hướng dù biết rằng rất khó
Phải thử qua gian khổ của cuộc đời
Có đôi lần dùng dằng với biển khơi
Nhưng vẫn giữ con đường đi số phận

Nếu cuộc sống cho mình bao lận đận
Thì bản năng tự động biết sinh tồn
Đừng có buồn đêm tâm trí vùi chôn
Đừng đày đọa tâm hồn mình mỗi tối

Nhẹ nhàng đến nhẹ nhàng đi không hối
Tâm sẽ nhàn khi niềm nỗi không mang
Cuộc đời vui khi hạnh phúc ngập tràn
Nên hãy chọn sự an nhàn mà sống.

Tác giả: Thu Thảo

 

 

Tiểu Đăng Khoa

Tiểu Đăng Khoa

Tiểu Đăng Khoa (Vũ Hoàng Chương)

Tặng Nguyễn Đình Thân

Từ đi muôn dậm sầu chơ vơ,
Phương Nan, chân bướm, bằng theo mơ
Bá cổ, hôm nay mặt nhìn mặt,
Ai xa, ta đợi cho nghe thơ.
Đêm đêm bề gió lạnh,
Nhớ nhung ai bề mong chắp cánh.
Mưa khuya chén rượu say cô đơn,

Lòng vấn vương hoài mưa chẳng tạnh
Mưa đã tạnh bề nay trăng sáng,
Tay lại cầm tay bề vui xiết bao!
ánh biếc tràn lan bề đâu đây mây bề quang đãng.
Mừng lại mừng thêm; người bốn phương,
Xênh xang áo gấm về quê hương

Sắt cầm thoả nguyện vui cao đường,
Chút mong đừng phụ duyên văn chương
Trăm thương dù muôn thương,
Chớ như ai an phận bề quên phong sương
Dặm liễu dừng cương,
Phút giây bề tráng sĩ.
Cố nhân gọi có lời tri kỷ,
Riêng tặng, xin đừng khoe tân nương.

Bài thơ hay các bạn vừa xem là bài “Tiểu Đăng Khoa” của tác giả Vũ Hoàng Chương. Thuộc tập Thơ Say (1940), danh mục Thơ Vũ Hoàng Chương trong Những Tác Phẩm Thơ Tiêu Biểu Và Nổi Tiếng. Hãy cùng đọc và thưởng thức những tác phẩm khác, còn rất nhiều những bài thơ hay đang chờ đợi các bạn!

Top 20 Bài thơ hay viết về các loài hoa mùa hạ

Top 20 Bài thơ hay viết về các loài hoa mùa hạ

Mỗi người có một cảm nhận khác nhau về mùa hè. Hè về, những tia nắng lấp ló len lách như nhảy múa qua khe cửa sổ. Cảm giác thoải mái dịu nhẹ trong tâm hồn khi đạp chiếc xe chạy trên con phố nở đầy hoa chưa kịp tắt nắng. Những hàng phượng tươi hồng, những chùm bằng lăng tím ngắt, và đâu đó thoang thoảng hương sen dịu nhẹ. Cảnh vật xung quanh hiện lên giản dị mà đẹp đến vô cùng, nên thơ, nên nhịp…phongnguyet.info xin giới thiệu những bài thơ hay viết về các loài hoa mùa hè.

HẠ ƠI NHỚ THẾ

Tác giả: Đào Mạnh Thạnh

Em có thấy tiếng Ve sầu gọi hạ
Nắng vàng tươi xô ngã cả trời xanh
Cây phượng như thêm sắc đỏ đầu cành
Từng chùm thắm chòng chành vui theo gió

Em có thấy tháng Năm về nỗi nhớ
Mái trường xưa một thuở xuyến xao lòng
Gió vô tình vương mắt ngọc sáng trong
Em bối rối ửng hồng thêm đôi má

Em còn nhớ những chiều trong nắng hạ
Cánh phượng rơi tơi tả lối ta về
Gió rì rào hòa tấu nhạc cùng ve
Mà rộn rã cơn mê lòng đến lạ

Nhớ ngày đó mùa thi bao vội vã
Ngày chia xa phượng đã rụng phai dần
Nắng như còn cố níu chậm bước chân
Mênh mang gió bâng khuâng chiều da diết

Em có biết Ve ngân còn mải miết
Gọi cố nhân biền biệt xót xa lòng
Phượng vẫn hồng trong màu nắng vàng hong
Mà tha thiết sóng lòng cơn thác đổ.

Hải Phòng: 29-5-2020

KHÚC GIAO MÙA HẠ NHỚ.

Thơ Giọt Mưa Thu

Anh biết không khi Hạ về chớm ngõ
Sắc phượng hồng như nhắc nhở lời thương
Tím bằng lăng rực rỡ khắp cung đường
Ve dạo nhạc khúc nồng say mùa nhớ.

Giọt nắng hạ giăng mành nơi góc phố
Khúc giao mùa nâng nhẹ bước chân đi
Thấy nao nao từng cơn gió thầm thì
Chạm nỗi nhớ đã khắc ghi vào dạ.

Cánh hoa tím rớt bờ vai nghiêng ngả
Nơi cuối đường hoa nắng nghịch lao xao
Nồng nàn say bờ môi thắm ngọt ngào
Từng khoảnh khắc…
Níu mùa thương…Hạ nhớ…!!!

PHƯỢNG VĨ

Thơ Trần Nhuận

Phượng vĩ ơi ! Nở đỏ nắng tháng năm
Đẹp say đắm những trưa hè gió lộng
Phượng đỏ thắm hay tim ta cháy bỏng
Rực rỡ ban mai rung động buổi chiều buông!

Phượng vĩ ơi ! Nở đỏ trước cổng trường
Để ta nhớ tuổi học trò tới lớp
Bao kỷ niệm thủa bút nghiên giấy mực
Mùa phượng về ta thao thức mùa thi!

Buổi chia tay em ngân ngấn bờ mi
Xa phượng vĩ anh đi vào quân đội
Đứng bên em sao lòng anh bối rối
Phượng hồng ơi! Nói hộ lời yêu!

Đường hành quân dốc đứng cheo leo
Lòng nhớ quê nhớ những chiều lộng gió
Tà áo bay bay em về bên ngõ nhỏ
Tháng năm ơi! Hoa phượng đỏ bến quê!

PHƯỢNG HỒNG

Thơ Nguyễn Cao Cầm

Phượng hồng ươm nụ đơm bông
Nở bung hương sắc đỏ hồng tinh khôi
Nắng vàng óng ánh rạng ngời
Lung linh lấp lánh đẹp tươi lạ thường

Ve sầu rả rích sân trường
Ngân nga bản nhạc vấn vương hồn người
Râm ran giọng nói nụ cười
Phất phơ tà áo rạng ngời học sinh

Thướt tha màu áo nguyên trinh
Tâm hồn thơ mộng chúng mình bên nhau
Sắc hoa phượng dẫu nhạt màu
Tình Thầy nghĩa bạn đậm sâu nồng nàn

Mắt nai dáng Ngọc dịu dàng
Bóng hồng khoe sắc từng hàng nữ sinh
Tuổi hồng chúm chím cười xinh
Nét duyên con gái thân hình nở nang

Hè về xao xuyến ngỡ ngàng
Tan trường giã biệt muôn vàn xuyến xao
Từng trang vở tỏa ngạt ngào
Mộng mơ thương nhớ sóng xao trong lòng

Sân trường đỏ rực phượng hồng
Tiếng ve não nuột nỉ non ru hồn
Chia xa lưu luyến bồn chồn
Buâng khuâng xao xuyến héo mòn tâm tư

Cây phượng già lặng hiền từ
Tán lá xoè rộng hình như cảm hoài
Sắc hoa màu nhớ trải dài
Sẻ chia đồng cảm mắt ai lệ nhoà

Mùa hạ đến phượng trổ hoa
Nở muôn sắc đỏ đậm đà đưa hương
Vào thời khắc biệt mái trường
Đầy ắp nỗi nhớ vấn vương phượng buồn.

Hà Nội: Ngày 16/5/2020

GIỮA NGÀY NẮNG HẠ

Thơ Bùi Thị Quế Anh

Sân trường chang chang nắng
Hoa phượng cháy rực trời
Tiếng ve kêu bỏng rát
Biết nói gì hạ ơi!

Bầu trời xanh ngăn ngắt
Mây trốn đi hết rồi
Cây bàng già khô khát
Khắc khoải chờ mưa rơi!

Trang sách em đang mở
Từng giọt nắng đan cài
Nắng ghé vào cửa sổ
Nắng đậu xuống bờ vai…

Cô trò trong lớp học
Vẫn say mê miệt mài
Em thấy trong bài giảng
Bao nỗi niềm đầy vơi!

Ve cứ kêu ra rả
Phượng cứ cháy rực trời
Trên từng trang sách mở
Có bao giọt mồ hôi…

(21/5/2020)

ANH CHỜ ĐỢI EM

Thơ: Hoàng Minh Tuấn

HẠ nay đã trở về trên phố,
VỀ đi em anh nhớ anh mong!
NHUỘM cho tím thẫm bằng lăng,
NẮNG như nhắn gửi tháng năm em về!

VÀNG màu nắng lối xưa vẫn vậy,
MƠ một ngày ta lại bên nhau!
TÌNH ta trước cũng như sau,
HOA tình yêu sẽ nhuộm màu phượng say!

HẸN chờ đã bao ngày chẳng rõ,
NỞ bao lần phượng đỏ rồi em?!
ANH trăn trở đã bao đêm,
CHỜ mong hy vọng kết duyên mai ngày!

ĐỢI em về nồng say trao gửi,
EM và anh thắp lại tình xưa,
HẠ VỀ NHUỘM NẮNG VÀNG MƠ,
TÌNH HOA HẸN NỞ ANH CHỜ ĐỢI EM.

Hà Nội, 20/05/2020

NỖI NHỚ

Thơ : Nguyễn Hiền

Thấy không em Phượng đang mùa rực cháy

Hạ chín cây đỏ rộm ở trên cành

Nắng trĩu trịt từng chùm rung rinh nặng

Mà câu thề, lời hứa mãi còn xanh

Em đổ gì vào năm tháng mong manh

Sao kí ức trở trăn chẳng buông lời từ giã

Ai thất hứa, ai xô mình đôi ngả

Góc phố già mang nặng một đời thương

Ta khoác vào miền nhớ nỗi vấn vương

Để kẻ ở, người đi cứ dùng dằng khắc khoải

Phượng vẫn cháy trong tim này si dại

Chỉ một người quên phố…

……phố chờ trông!

CHM28/5/20

HỒI TƯỞNG

Thơ Lan Vương

Nắng lặn lội tìm lại ngày tháng cũ
Để trở về với tuổi trẻ đôi mươi
Lời khờ dại trao bao lần cho đủ
Nắng ngoan hiền đậu lấp lánh bờ môi

Phượng rực cháy đã bao mùa rồi nhỉ
Lời hẹn thề tưởng như vẫn còn xanh
Trở trăn mãi miền thương người từng nghĩ
Ai xô mình thành phiến đá mong manh

Chợt bắt gặp bài thơ tình dang dở
Nên giật mình đi lạc lối đường hoang
Xe đạp cũ ngày xưa mòn xóm nhỏ
Cảnh còn đây người cũ có đâu về?

Chiều nhạt bóng hoàng hôn cười ngạo nghễ
Nắng vô tình đánh cắp lửa trái tim
Phượng bật khóc thương đời mình đến thế
Phút huy hoàng giờ tắt có lung linh?

HẠ VỀ

Thơ Sơn Nữ

Hạ về rồi em vẫn mãi ngóng trông
Tháng năm xa, nén lòng chờ sắp cạn
Có loài ve héo mòn chiều quên lãng
Gốc sấu già thay áo mới vì anh

Em đã về khi phượng hãy còn xanh
Hàng me tuổi thơ nay hóa thành kỷ niệm
Tháng sáu đến anh không còn đến nữa
Tím bằng lăng đã bỏ phố sang mùa

Lối em về lạc lõng chuyện tình mưa
Ướt khoảnh khắc em chờ người xa cách
Phố lặng im
Đợi anh về
Lạnh tháng ngày ly biệt
Xứ Lạng chiều nay
Ấm lại mộng sum vầy

Phảng phất buồn, hay phố đã đổi thay?

SƠN NỮ 28/5/2020

BẰNG LĂNG MÀU TÍM LÀM GÌ!

Thơ: Hoàng Minh Tuấn

Cứ nhìn sắc tím bằng lăng
Là anh lại thấy nỗi lòng xốn xang
Tháng năm phượng vĩ ngập tràn
Mà em lại tặng bằng lăng … lẽ gì?

Để anh đắm đuối si mê
Mê tà áo trắng đi về cùng anh
Hạ xưa say đắm ngọt lành
Anh còn mãi nhớ mối tình ngày xưa

Hạ cuối bao buổi tiễn đưa
Lối về nghe tiếng nhạc ve não lòng
Chia tay những nhớ cùng mong
Gửi vào lưu bút bao dòng sẻ chia

Tháng năm nay hạ lại về
Bằng lăng vẫn tím lời thề còn đâu
Em đi để lại nỗi đau
Nhớ về ngày ấy lệ sầu ướt mi

BẰNG LĂNG MÀU TÍM LÀM GÌ!
Tháng năm lại đến em đi không về!

Hà Nội, 7/5/2019

HOA TÍM BẰNG LĂNG

Thơ Minh Xuyến

Bằng lăng ơi nhuộm tím cả cung đường
Hoa nhớ ai mà thương nhiều đến vậy ?
Cánh hồng cong như môi em hờn lẫy
Nao lòng ta giờ phút ấy mơ màng.

Bằng Lăng ơi em hiền thục đoan trang
Đừng tin nhé lời điệu đàng của gió
Tránh chàng Mây đừng nghe lời thổ lộ
Bảo rằng em… đã có chỗ nơi rồi.

Bằng Lăng à, dịu dàng thế … vừa thôi
Tinh nghịch chút cho đời thêm hương vị
Màu tím ban sơ xin đừng ủy mị
Hãy là em chí khí của riêng mình.

Vẫn lặng thầm chẳng khoe sắc lung linh
Đủ anh gửi tấm chân tình vào đấy
Nắng lại mưa xin người đừng ngúng nguẩy
Để hoàng hôn… ta được mãi đợi chờ .

Tím nồng nàn … cho anh một giấc mơ

Minh Xuyến 8/5/2020

Bằng lăng tím đợi

Thơ Phạm Thị Hồng Thu

Tháng tư mưa lạnh tái tê
Xuân còn lưu luyến chưa về hạ ơi
Bằng lăng tím cả khoảng trời
Thương thương nhớ nhớ đầy vơi cõi lòng

Xót người chờ đợi cả đông
Hết xuân mãi đợi hè không muốn về
Ai còn biền biệt mải mê
Thương ai ôm trọn lời thề không phai

Bằng lăng tím ngất đêm dài
Bằng lăng tím đợi tim ai mỏi mòn.

HÈ…

Thơ Trần Hải Lộc

Tôi chở mùa hè lang thang quanh phố
Nắng chạy theo, vương lối nhỏ thân quen,
Mùa tiễn Xuân, hạ chới với say mèm
Ngõ cũ xưa, nắng lách rèm nghiêng ngó

Hè bông đùa mơn man từng cơn gió
Bỏ mặc tôi với sắc đỏ phượng hồng
Thẫn thờ trôi dưới tím ngắt mênh mông
Bằng lăng khoe, mãi khắc lòng chung thủy

Giao hưởng trưa hè bên hàng phượng vĩ
Ve đồng ca tuyệt mỹ “Nốt son thăng”
Nắng đung đưa tà áo dài lâng lâng
Nhịp uyển chuyển nhẹ bước nâng sĩ tử

Hè ngồi đếm những con sóng vô tư
Trườn lên bãi mân mê từng đụn cát
Nắng lao xao trên môi hồng mặn chát
Gió vi vu vang điệu nhạc sáo diều

Thật dịu êm sau hoàng hôn mỗi chiều
Lời ngọt đêm trăng, chút yêu lãng mạn
Hè nóng bỏng nhưng tràn trề phóng khoáng
Nắng vô tư giữa lênh láng mưa rào.

05.5.2020

HẠ XUYẾN XAO

Thơ Nam Bùi

Kìa sen buông sắc mặt hồ
Lục bình lững thững ven bờ sóng côi
Em thơm nức tiếng rạng ngời
Còn anh bèo bọt nổi trôi theo dòng

Chỉ thương hạ nhớ phượng mong
Chỉ thương ve khản giọng trong giấc hè
Giao mùa kể chuyện em nghe
Cái thời xao xuyến say mê mết lòng!

THÁNG NĂM

Thơ Phạm Tân Dân

Cái thời tà áo trắng bay
Che vơi sợi nắng bên này bóng ai
Hờ ơ giọt nhớ duyên cài
Sáng hè đầy ắp cả hai mạn thuyền

Rời xa tổ ấm Chim Quyên
Cho hay lẻ bạn lời nguyền phôi phai
Trăng treo trăn trở canh dài
Hồ sen trải vụ hoa đai cánh hồng

Bồng bềnh mây núi ngàn sông
Mái chèo neo đậu gieo trồng rừng mơ
Tháng năm tím mọng đợi chờ
Tình yêu dệt thắm tuổi thơ học trò.

MỘNG HÈ

Thơ Hương Giang

Mong ước tương phùng thoả giấc mơ
Hè sang biển khát sóng ơ hờ
Phương trời dệt mộng bao niềm nhớ
Ngọn bút gieo vần vạn áng thơ
Lửa phượng nung tim dường máu ứa
Đàn đâu giục dạ tựa ai chờ
Sông thương nguyệt rọi mang tình ý
Mong ước tương phùng thoả giấc mơ!

CHIA TAY TUỔI HỌC TRÒ

Thơ Hoàng Hôn Tím

Em về thăm lại trường xưa
Lòng xao xuyến lạ như vừa mới đây
Nhắc bao cảm xúc đong đầy
Thuở còn đi học để bây giờ buồn

Nhớ về khoảnh khắc trào tuôn
Chia tay chẳng thể nỗi buồn nặng mang
Còn đâu giây phút mơ màng
Nhìn hàng phượng đỏ xốn xang cõi lòng

Bây giờ đâu đó ước mong
Về thăm trường cũ gửi dòng khắc ghi
Chỉ thôi một cái ôm ghì
Để rồi nhắc lại chia ly nhé người.

HHT 17.5.2020

TÌNH YÊU CỦA TÔI

Thơ Khánh Hà MaiLan

Ngàn hoa tỏa nắng ngoài sân
Yêu kiều em bước lại gần bên tôi
Dịu dàng tha thướt em ngồi
Đem theo hương ngọt cuộc đời mê say

Tình em dịu ngọt ngất ngây
Mênh mang như áng mây bay giữa trời
Nụ cười e ấp em ơi
Long lanh mắt ướt, rạng ngời đôi môi…

Lỡ làm…dậy sóng lòng tôi
Yêu em tha thiết đất trời nở hoa
Em đến niềm vui vỡ òa
Ngàn hoa tỏa sắc…Em là Tình Yêu !!!

HOA TÍM BẰNG LĂNG

Thơ: Nghi Lâm

Hạ về đâu chỉ phượng hồng
Còn bằng lăng tím xao lòng biết bao
Nhớ xưa em đã mời chào
Tặng anh một nhánh hoa trao ân tình

Cô nàng má thắm xinh xinh
Thướt tha áo trắng lung linh sân trường
Anh nghe bao nỗi vấn vương
Ngắm bằng lăng tím mà thương ai rồi

Hạ ơi sao lắm tuyệt vời
Ve kêu rả rích bồi hồi xuyến xao
Viết trang lưu bút gửi trao
Em còn lưu luyến rớt mau lệ buồn

Biết mai còn có chung đường
Hay là đôi ngã đoạn trường chia tay
Để tình yêu phải phôi phai
Quên thời tuổi mộng sánh vai thuở nào

Tháng năm hạ đến thật mau
TRÔNG BẰNG LĂNG TÍM NGHẸN NGÀO NHỚ EM!

Sài Gòn, tối 07/5/2019

HOA TÍM

Thơ Lư Châu

Em tím quá khiến hồn ta run rẩy
Mộng xa xăm đâu bỗng chợt ùa về
Bên ngõ vắng một lần ta lỡ thấy
Rồi yêu người, kẻ phiêu bạt yêu quê.

Ngày tháng cũ lùi dần xa đến tím
Đếm ngày trôi như con nước xa nguồn
Em khóa chặt cánh cửa tình im ỉm
Nhốt chung anh với một nửa nỗi buồn.

Con chim hót phía bên ngoài khung cửa
Chú dế buồn hát với ánh trăng đêm
Ta muốn vút cánh chim trời lần nữa…
Nhưng sợ buồn làm mất dấu tay em.

Ta chờ đợi thêm mùa hoa tím nở…
Em chưa lần ân xá kẻ chung thân
Yêu đến thế mà đá vàng cũng vỡ
Ở nơi nào, em có chút phân vân…

Cuộc sống trôi đi như những vòng quay nhanh lắm, bốn mùa quanh năm lặp đi lặp lại theo một quy luật tự nhiên. Mùa hè cũng vậy đến thật nhanh nhưng đi cũng thật nhanh. Mỗi mùa hè qua đi là cả một tập ký ức để lại. Nó sẽ trở nên tuyệt vời biết bao khi ta coi nó là một phần không thể thiếu trong cuộc sống này. Cảm ơn mùa hè!

Những Đêm Hành Quân

Những Đêm Hành Quân

Những Đêm Hành Quân (Xuân Diệu)

Tôi cùng xương thịt với nhân dân của tôi
Cùng đổ mồ hôi, cùng sôi giọt máu;
Tôi sống với cuộc đời chiến đấu
Của triệu người yêu dấu gian lao.

*

Tôi đã đi hàng chục đêm sao,
Một chiếc xe – đạp vào băng bóng tối;
Cũng có lúc mây trời đen kịt lưới.
Cũng có tuần trăng mới, ánh trăng trong
Đã mấy khi tôi thức với non sông
Trọn những đêm ròng, mắt chong chân bước,
Đêm hành quân thả tâm hồn đi trước
Yêu với căm, hai đợt sóng ào ào
Vỗ bên lòng, dội mãi tới trăng sao
Giữa đêm tối, gần xa là biển mực.
Chính là lúc trái tim càng sáng rực;
Khi mắt không nhìn được bốn thước xa.
Chính là khi nghe cả núi sông nhà…
Tôi như đứa trẻ con đôi mắt khép
Sờ mặt mẹ trên ngón tay tha thiết;
Tôi hiểu hết đêm nay thôn xóm nghĩ gì.
Đằng chân trời ấp ủ những điều chi…

*

Đã ngót năm, vẫn nhớ từng tấc đất!
Là những tháng mưa bom căng thẳng nhất,
Khi giữa đường, nhờ đất để che thân,
Anh càng yêu đất nước gấp trăm lần
Khi qua sông, trời bỗng dưng chóng sáng,
Máy bay giặc đằng xa như chớp nhoáng,
Bà mẹ đứng cao trên mạn chèo thuyền,
Mấy mươi người thành một chí cương kiên;
Khi những dấu tay bứng trồng còn mới
Trên hai hàng cây bên đường xanh tới
Ân cần lo nảy lá ẩn người qua;
Khi hố bom vừa lấp suốt đêm qua
Đá còn thân dưới chân anh cảm động;
Khi mắt cháy nhìn những tường gạch rụng
Trại cụ già an dưỡng Ngã Ba Môi;
Khi những người phòng Quỳnh Lập đêm đời,
Những chân đau dưới trăng mờ lững thững…
Ôi! những tháng sống cùng Thanh Nghệ vững.
Nước rào rào chảy vạn đập Đô Lương;
Đi dưới cà phê Đông Hiếu nông trường
Hoa trắng toát ngát thơm lừng mấy dặm;
Khuya mệt quá, thấy đường xa một chậm,
Những túp nhà cho chỗ ngủ, nơi ăn;
Những Cầu Đồi, cầu Hổ trong trăng
Đứng vững với cầu Hàm Rồng sắt thép;
Những Tĩnh Gia trở ra phà Ghép
Những Quảng Tường, Quảng Tiến biển Sầm Sơn:
– Tôi cùng xương thịt với nhân dân của tôi,
Cùng đổ mồ hôi, cùng sôi giọt máu
Tôi sống với cuộc đời chiến đấu
Của triệu người yêu dấu gian lao

26-5-1966

Bài thơ về thời chiến tranh, về người lính các bạn vừa xem là bài “Những Đêm Hành Quân” của tác giả Ngô Xuân Diệu. Thuộc danh mục Thơ Xuân Diệu trong Những Tác Phẩm Thơ Tiêu Biểu. Hãy cùng đọc và thưởng thức những tác phẩm khác, còn rất nhiều những bài thơ hay đang chờ đợi các bạn!

Một Vườn Xoài

Một Vườn Xoài

Một Vườn Xoài (Xuân Diệu)

Một vườn xanh, một vườn xoài trưa nắng.
Nhỏ đi tìm, chú nhỏ nhặt xoài rơi.

Trưa càng đỏ, bóng xoài càng đậm mát.
Lá trên cao, gió lộng hát muôn lời.
Trưa tròn bóng, xóm làng đều ngủ hết;
Nhỏ đi tìm, chú nhỏ nhặt xoài rơi.

Xoài lủng lẳng, những má đầy lơ lửng,
Rất dễ thương, muốn hôn hít, muốn ăn.
Trái trên cành quí hơn ngoài chợ bán;
Ước cầu trời rụng vào áo, vào khăn.

Một trái xoài xanh! Hai hàm răng trẻ!
Cắn phập vô, ai thấy cũng phải thèm!
Dòn, ngon, đậm. – Thích cười như nắc nẻ
Khi đưa về dấu đút bẻ cho em.

Một vạn xoài không bằng xoài tuổi nhỏ!
Đất yêu sao! khi chân bước chưa đằm.
– Miền Nam ơi, ta nhớ mình thế nớ,
Cớ sao mà cách trở bấy nhiêu năm?

6-1960

Bài thơ hay các bạn vừa xem là bài “Một Vườn Xoài” của tác giả Ngô Xuân Diệu. Thuộc tập Riêng Chung (1962) > Những Bài Thơ Thời Sự, danh mục Thơ Xuân Diệu trong Những Tác Phẩm Thơ Tiêu Biểu Và Nổi Tiếng. Hãy cùng đọc và thưởng thức những tác phẩm khác, còn rất nhiều những bài thơ hay đang chờ đợi các bạn!

Top 10 Bài thơ Việt Nam hay nhất thế kỷ 20

Top 10 Bài thơ Việt Nam hay nhất thế kỷ 20

Những bài thơ ở thế kỷ 20 mang đến rất nhiều cảm xúc sâu lắng, làm say đắm lòng người, đó là sự kết hợp hoàn hảo của những nhà thơ vĩ đại Việt Nam, rất nhiều thể loại thơ ca ra đời, được xem như một bức tranh văn hóa đa màu sắc của dải đất hình chữ S, nơi mà chúng ta đang sống hàng ngày. Cùng điểm qua 1 số bài thơ được xem là những bài thơ hay nhất thế kỷ 20 nhé!

Mẹ và Quả

Những mùa quả mẹ tôi hái được

Mẹ vẫn trông vào tay mẹ vun trồng

Những mùa quả lặn rồi lại mọc

Như mặt trời, khi như mặt trăng.

Lũ chúng tôi từ tay mẹ lớn lên

Còn những bí và bầu thì lớn xuống

Chúng mang dáng giọt mồ hôi mặn

Rỏ xuống lòng thầm lặng mẹ tôi.

Và chúng tôi, một thứ quả trên đời

Bảy mươi tuổi mẹ đợi chờ được hái

Tôi hoảng sợ ngày bàn tay mẹ mỏi

Mình vẫn còn một thứ quả non xanh?

Tác giả: Nguyễn Khoa Điềm

Sang Thu

Bỗng nhận ra hương ổi

Phả vào trong gió se

Sương chùng chình qua ngõ

Hình như thu đã về

Sông được lúc dềnh dàng

Chim bắt đầu vội vã

Có đám mây mùa hạ

Vắt nửa mình sang thu

Vẫn còn bao nhiêu nắng

Đã vơi dần cơn mưa

Sấm cũng bớt bất ngờ

Trên hàng cây đứng tuổi.

Tác giả: Hữu Thỉnh

Bầm ơi

Ai về thăm mẹ quê ta

Chiều nay có đứa con xa nhớ thầm…

Bầm ơi có rét không bầm!

Heo heo gió núi, lâm thâm mưa phùn

Bầm ra ruộng cấy bầm run

Chân lội dưới bùn, tay cấy mạ non

Mạ non bầm cấy mấy đon

Ruột gan bầm lại thương con mấy lần.

Mưa phùn ướt áo tứ thân

Mưa bao nhiêu hạt, thương bầm bấy nhiêu!

Bầm ơi, sớm sớm chiều chiều

Thương con, bầm chớ lo nhiều bầm nghe!

Con đi trăm núi ngàn khe

Chưa bằng muôn nỗi tái tê lòng bầm

Con đi đánh giặc mười năm

Chưa bằng khó nhọc đời bầm sáu mươi.

Con ra tiền tuyến xa xôi

Yêu bầm yêu nước, cả đôi mẹ hiền.

Nhớ thương con bầm yên tâm nhé

Bầm của con, mẹ Vệ quốc quân.

Con đi xa cũng như gần

Anh em đồng chí quây quần là con.

Bầm yêu con, yêu luôn đồng chí

Bầm quý con, bầm quý anh em.

Bầm ơi, liền khúc ruột mềm

Có con có mẹ, còn thêm đồng bào

Con đi mỗi bước gian lao

Xa bầm nhưng lại có bao nhiêu bầm!

Bao bà cụ từ tâm như mẹ

Yêu quý con như đẻ con ra.

Cho con nào áo nào quà

Cho củi con sưởi, cho nhà con ngơi.

Con đi, con lớn lên rồi

Chỉ thương bầm ở nhà ngồi nhớ con!

Nhớ con, bầm nhé đừng buồn

Giặc tan, con lại sớm hôm cùng bầm.

Mẹ già tóc bạc hoa râm

Chiều nay chắc cũng nghe thầm tiếng con…

Tác giả: Tố Hữu

Khi con tu hú

Khi con tu hú gọi bầy

Lúa chiêm đang chín trái cây ngọt dần

Vườn râm dậy tiếng ve ngân

Bắp rây vàng hạt đầy sân nắng đào

Trời xanh càng rộng càng cao

Đôi con diều sáo lộn nhào từng không…

Ta nghe hè dậy bên lòng

Mà chân muốn đạp tan phòng, hè ôi.

Ngột làm sao, chết uất thôi

Con chim tu hú ngoài trời cứ kêu!

Tác giả: Tố Hữu

Miền Trung

Bao giờ em về thăm

Quê hương anh một thời ngút lửa

Miền Trung mỏng và sắc như cật nứa

Chuốt ruột mình thành giải lụa Sông Lam

Miền Trung
Tấm lưng trần đen sạm
Những đốt sống Trường Sơn lởm chởm giăng màn
Thoáng bóng giặc núi bửa báng súng
Những đứa con văng mình như mảnh đạn
Thương mẹ một mình trời sinh đá mồ côi

Miền Trung
Bao đời núi bể kề đôi
Ôi! Biển Đông – giọt nước mắt của muôn ngàn thế hệ
Nóng hổi như vừa lăn xuống
Theo những tượng đá cụt đầu của Trường Sơn uy nghiêm

Miền Trung
Câu ví dặm nằm nghiêng
Trên nắng và dưới cát
Đến câu hát cũng hai lần sàng lại
Sao lọt tai rồi vẫn day dứt quanh năm

Miền Trung
Bao giờ em về thăm
Mảnh đất nghèo mùng tơi không kịp rớt
Lúa con gái mà gầy còm úa đỏ
Chỉ gió bão là tốt tươi như cỏ
Không ai giao mà trắng mặt người

Miền Trung
Eo đất này thắt đáy lưng ong
Cho tình người đọng mật
Em gắng về
Đừng để mẹ già mong.

Tác giả: Hoàng Trần Cương

Ông đồ

Mỗi năm hoa đào nở

Lại thấy ông đồ già

Bày mực tàu, giấy đỏ

Bên phố đông người qua

Bao nhiêu người thuê viết

Tấm tắc ngợi khen tài

Hoa tay thảo những nét

Như phượng múa, rồng bay

Nhưng mỗi năm, mỗi vắng

Người thuê viết nay đâu

Giấy đỏ buồn không thắm

Mực đọng trong nghiên sầu

Ông đồ vẫn ngồi đấy

Qua đường không ai hay

Lá vàng rơi trên giấy

Ngoài trời mưa bụi bay

Năm nay đào lại nở

Không thấy ông đồ xưa

Những người muôn năm cũ

Hồn ở đâu bây giờ?

Tác giả: Vũ Đình Liên

Tự hát

Chẳng dại gì em ước nó bằng vàng

Trái tim em, anh đã từng biết đấy

Anh là người coi thường của cải

Nên nếu cần anh bán nó đi ngay.

Em cũng không mong nó giống mặt trời

Vì sẽ tắt khi bóng chiều đổ xuống

Lại mình anh với đêm dài câm lặng

Mà lòng anh xa cách với lòng em.

Em trở về đúng nghĩa trái tim

Biết làm sống những hồng cầu đã chết,

Biết lấy lại những gì đã mất,

Biết rút gần khoảng cách của yêu, tin.

Em trở về đúng nghĩa trái tim em

Biết khao khát những điều anh mơ ước

Biết xúc động qua nhiều nhận thức

Biết yêu anh và biết được anh yêu.

Mùa thu nay sao bão mưa nhiều

Những cửa sổ con tàu chẳng đóng

Dải đồng hoang và đại ngàn tối sẫm

Em lạc loài giữa sâu thẳm rừng anh.

Em lo âu trước xa tắp đường mình

Trái tim đập cồn cào không thể nói

Trái tim đập cồn cào cơn đói

Ngọn lửa nào le lói giữa cô đơn.

Em trở về đúng nghĩa trái tim em

Là máu thịt, đời thường ai chẳng có

Cũng ngừng đập lúc cuộc đời không còn nữa

Nhưng biết yêu anh cả khi khi đi rồi.

Tác giả: Xuân Quỳnh

Thăm lúa

Mặt trời càng lên tỏ

Bông lúa chín thêm vàng

Sương treo đầu ngọn gió

Sương lại càng long lanh.

Bay vút tận trời xanh

Chiền chiện cao cùng hót

Tiếng chim nghe thánh thót

Văng vẳng khắp cánh đồng

Đứng chống cuộc em trông

Em thấy lòng khấp khởi

Bởi vì em nhớ lại

Một buổi sớm mai ri

Anh tình nguyện ra đi

Chiền chiện cao cùng hót

Lúa cũng vừa sẫm hột

Em tiễn anh lên đường

Chiếc xắc mây anh mang

Em nách mo cơm nếp

Lúa níu anh trật dép

Anh cúi sửa vội vàng

Vượt cánh đồng tắt ngang

Đến bờ ni anh bảo

“Ruộng mình quên cày xáo

Nên lúa chín không đều

Nhớ lấy để mùa sau

Nhà cố làm cho tốt”

Xa xa nghe tiếng hát

Anh thấy rộn trong lòng

Sắp đến chỗ người đông

Anh bảo em ngoái lại

Cam ba lần ra trái

Bưởi ba lần ra hoa

Anh bước chân đi ra

Từ ngày đầu phòng ngự

Bước qua kì cầm cự

Anh có gửi lời về

Cầm thư anh mân mê

Bụng em giừ phấp phới

Anh đang mùa thắng lợi

Lúa em cũng chín rồi

Lúa tốt lắm anh ơi

Giải thi đua em giật

Xòe bàn tay bấm đốt

Tính cũng bốn năm ròng

Ai cũng bảo đừng mong

Riêng em thì vẫn nhớ

Chuối đầu vườn đã lổ

Cam đầu ngõ đã vàng

Em nhớ ruộng nhớ vườn

Không nhớ anh răng được

Mùa sau kề mùa trước

Em vác cuốc thăm đồng

Lúa sây hạt nặng bông

Thấy vui vẻ trong lòng

Em mong ngày chiến thắng.

Tác giả: Trần Hữu Thung

Nhớ Huế quê tôi

Sông núi vươn dài tiếp núi sông

Cò bay thẳng cánh nối đồng không

Có người bảo Huế xa, xa lắm

Nhưng Huế quê tôi ở giữa lòng.

Mười một năm trời mang Huế theo

Đèo cao nắng tắt bóng cheo leo

Giọng hò mái đẩy vờn mây núi

Man mát sông Hương lướt đỉnh đèo

Tôi gặp bao người xứ Huế xa

Đèn khuya thức mãi chí xông pha

Mở đường giải phóng về quê mẹ

Dựng khắp non sông bóng xóm nhà

Có bao người Huế không về nữa.

Gửi đá ven rừng chép chiến công

Có mồ liệt sỹ nâng lòng đất.

Buồm phá Tam Giang gió thổi lồng.

Nặng trĩu trăm năm bóng cổ thành

Bao lần máu đỏ nhuộm đồng xanh

Cớ sao ngày ấy buồn cung cấm

Sông nước xôn xao núi chuyển mình

Bao độ thu về, thu lại qua

Huế tôi thăm thẳm nhớ con xa

Mỗi lần phượng nở rung màu đỏ

Càng giục canh sương rộn tiếng gà.

Tác giả: Thanh Tịnh

Đây thôn Vĩ Dạ

Sao anh không về chơi thôn Vĩ?

Nhìn nắng hàng cau nắng mới lên.

Vườn ai mướt quá xanh như ngọc

Lá trúc che ngang mặt chữ điền.

Gió theo lối gió, mây đường mây,

Dòng nước buồn thiu, hoa bắp lay…

Thuyền ai đậu bến sông Trăng đó,

Có chở trăng về kịp tối nay?

Mơ khách đường xa, khách đường xa

Áo em trắng quá nhìn không ra…

Ở đây sương khói mờ nhân ảnh

Ai biết tình ai có đậm đà?

Tác giả: Hàn Mặc Tử

Có thể thấy những bài thơ tuyệt vời đã đem đến một luồng không khí thoải mái cho tất cả mọi người, những tác phẩm được viết bởi những tâm hồn vô cùng lãng mạn và tình yêu quê hương đất nước. Những bài thơ tuyệt tác đã để lại cho nền thơ ca Việt Nam thêm phần phong phú và đa dạng, góp phần phát triển bản sắc văn hóa vững mạnh.

Sở Khanh

Sở Khanh

Sở Khanh (Tản Đà)

Sỏ lá ai bằng cậu Sở Khanh!
Kiếm ăn lại ở đám lầu xanh
Mảnh tiên tích việt vừa khô mực
Con ngựa truy phong đã phụ tình
Thôi! với thanh lâu người một hội
Chẳng qua hồng phấn nợ ba sinh
Ba mươi lạng bạc đời Gia Tĩnh
Để mãi ngàn thu tiếng Sở Khanh!

Bài thơ hay các bạn vừa xem là bài “Sở Khanh” của tác giả Nguyễn Khắc Hiếu. Thuộc tập Khối Tình Con > Quyển I (1916), danh mục Thơ Tản Đà trong Những Tác Phẩm Thơ Tiêu Biểu Và Nổi Tiếng. Hãy cùng đọc và thưởng thức những tác phẩm khác, còn rất nhiều những bài thơ hay đang chờ đợi các bạn!