Câu thơ tài hoa được nhiều người tìm đọc nhất hôm nay 20/11/2025

Nhận ra dáng cây gầy thêm
Lá gió rơi đầy quanh gốc
Nhận ra nắng mưa còn nhắc
Mùa đông,mùa hạ ... qua đây

Chừng như nhịp tim chậm lại
Mùa thu tôi nhìn lên cây !

Mùa thu tôi nhìn lên cây - Nguyễn Hoa

Top 20 bài thơ có tổng lượt xem nhiều nhất hôm nay 20/11/2025

Nắng Hanh

Nắng Hanh

Nắng Hanh (Anh Thơ)

Mới tinh sương rực góc trời mây lửa,
Cây đứng im từng chiếc lá khô rơi.
Những ao tù nước bèo xanh cạn nửa
Đường ra đồng, như đi trên lá áo tơi.

Mặt trời lên lũy tre xa cháy đỏ
Lão ông chống gậy lần ra sau.
Những đàn bà tung rơm phơi ổ,
Mũi khô dòng, bầy trẻ vắng ruồi bâu.

Ngoài quán chợ với chiếc khăn mỏ quạ
Cô gái làng ghé nón sau bồ cau.
Nhưng nắng hanh cũng làm cô đỏ má
Cho thêm duyên trên miệng thắm quết trầu.

Bài thơ hay các bạn vừa xem là bài “Nắng Hanh” của tác giả Vương Kiều Ân. Thuộc tập Bức Tranh Quê (1941), danh mục Thơ Anh Thơ trong Những Tác Phẩm Thơ Tiêu Biểu Và Nổi Tiếng. Hãy cùng đọc và thưởng thức những tác phẩm khác, còn rất nhiều những bài thơ hay đang chờ đợi các bạn!

Hôn Cái Nhìn

Hôn Cái Nhìn

Hôn Cái Nhìn (Xuân Diệu)

Không phải anh hôn đôi mắt
Anh hôn cái nhìn của em
Mắt em một vùng mến yêu
Thắt anh trong lưới êm đềm

Anh nhớ mãi một bến xe
Đến đó hai ta từ biệt
Em yên lặng – anh lắng nghe
Mắt em nghìn vạn tơ xe…

Từ hôm ấy đôi mắt em
Là ảnh cuối cùng anh giữ
Đi xa anh cứ nhớ hoài
Một trời mắt em tình tự

Xin em cho phép anh hôn
Cái hình em, gương tâm hồn
Cái nhìn em trong không gian
Trong hồn anh giữ chứa chan.

(9-1967)

Bài thơ tình các bạn vừa xem là bài “Hôn Cái Nhìn” của tác giả Ngô Xuân Diệu. Thuộc danh mục Thơ Xuân Diệu trong những Tác Phẩm Thơ Tiêu Biểu Và Nổi Tiếng. Hãy cùng đọc và thưởng thức những tác phẩm khác, còn rất nhiều những bài thơ hay đang chờ đợi các bạn!

Sang Xuân

Sang Xuân

Sang Xuân (Huy Cận)

Sáng nay gió loáng trên đường
Cây phơi phới lá, dễ thường sang xuân.
Nhà ai đào nở tươi sân?
Trông vô: em bé tung tăng áo hồng.
Gặt xong tạnh ráo cánh đồng,
Gió se luống đất ủ vồng khoai lang.
Được mùa to, mái rạ vàng,
Đông rét muộn, tưởng xóm làng sang xuân.

Bài thơ hay các bạn vừa xem là bài “Sang Xuân” của tác giả Cù Huy Cận. Thuộc danh mục Thơ Huy Cận trong Những Tác Phẩm Thơ Tiêu Biểu Và Nổi Tiếng. Hãy cùng đọc và thưởng thức những tác phẩm khác, còn rất nhiều những bài thơ hay đang chờ đợi các bạn!

Bóng Đè Cô Đầu

Bóng Đè Cô Đầu

Bóng Đè Cô Đầu (Nguyễn Khuyến)

Bóng người ta nghĩ bóng ta,
Bóng ta, ta nghĩ hoá ra bóng người.
Tỉnh tinh rồi mới nực cười.
Giấc hồ ai khéo vẽ vời cho nên ?
Cô đào Sen là người Thi Liễu
Cớ làm sao õng ẹo với làng nho ?
Bóng đâu mà bóng đè cô,
Bỗng thấy sự nhỏ to thêm thắc mắc.
Cố hữu diệc vi thân ngoại vật,
Khán lai đô thị mộng trung nhân
Sực tỉnh ra nào biết chuyện xa gần,
Còn văng vẳng tiếng đàn lần tiếng trống.
Quân bất kiến:
Thiên Thai động khẩu cần tương tống;
Dẫu bóng ta, ta bóng có làm sao,
Thực người hay giấc chiêm bao ?

Bài thơ hay các bạn vừa xem là bài “Bóng Đè Cô Đầu” của tác giả Nguyễn Khuyến. Thuộc danh mục Thơ Nguyễn Khuyến trong Những Tác Phẩm Thơ Tiêu Biểu Và Nổi Tiếng. Hãy cùng đọc và thưởng thức những tác phẩm khác, còn rất nhiều những bài thơ hay đang chờ đợi các bạn!

Thế bây giờ thì anh thích làm sao?

Thế bây giờ thì anh thích làm sao?
Vờn đuổi nhau đến khi nào nữa nhỉ…
Cho anh nửa phần trăm giây suy nghĩ
Có yêu không hay trả dép em về?

Nếu anh định tỏ tình thì ô kê
Em miễn cưỡng đành gật đầu chấp nhận
Chuyện chúng mình là do anh cam phận
Bởi vậy mong anh đừng oán hận sau này…

Còn anh lắc đầu muốn cao chạy xa bay
Nghĩa là chính anh quay vào ô mất lượt
Không phải em, đừng hòng ai có được
Từ giờ về sau thách anh được yên bình!

Hãy chứng minh mình là một kẻ thông minh
Bằng cách tỏ tình trong hòa bình, anh ạ!
Không có đứa nào ngoan hiền hơn em cả
Những đứa hiền ngoan hơn em giết sạch cả rồi…

Giờ thế nào để em tính, anh ơi!??

Du Phong

Những câu nói hay nhưng buồn về tình yêu sau khi chia tay bằng Tiếng Anh mà bạn nên biết

Tình yêu tan vỡ, chia tay là điều không ai muốn nhưng nếu nó đến thì ngoài việc học cách chấp nhận thì ta cũng không thể làm gì khác. Hãy cùng phongnguyet.info tìm hiểu kỹ hơn về chủ đề tình yêu và sự chia tay thông qua bài viết Những câu nói hay nhưng buồn về tình yêu sau khi chia tay bằng Tiếng Anh mà bạn nên biết ngay sau đây nhé!

nhung-cau-noi-hay-nhung-buon-ve-tinh-yeu-sau-khi-chia-tay-bang-tieng-anh-ma-ban-nen-biet-1nhung-cau-noi-hay-nhung-buon-ve-tinh-yeu-sau-khi-chia-tay-bang-tieng-anh-ma-ban-nen-biet-2nhung-cau-noi-hay-nhung-buon-ve-tinh-yeu-sau-khi-chia-tay-bang-tieng-anh-ma-ban-nen-biet-3nhung-cau-noi-hay-nhung-buon-ve-tinh-yeu-sau-khi-chia-tay-bang-tieng-anh-ma-ban-nen-biet-4nhung-cau-noi-hay-nhung-buon-ve-tinh-yeu-sau-khi-chia-tay-bang-tieng-anh-ma-ban-nen-biet-5nhung-cau-noi-hay-nhung-buon-ve-tinh-yeu-sau-khi-chia-tay-bang-tieng-anh-ma-ban-nen-biet-6nhung-cau-noi-hay-nhung-buon-ve-tinh-yeu-sau-khi-chia-tay-bang-tieng-anh-ma-ban-nen-biet-7nhung-cau-noi-hay-nhung-buon-ve-tinh-yeu-sau-khi-chia-tay-bang-tieng-anh-ma-ban-nen-biet-8

Hy vọng bài viết Những câu nói hay nhưng buồn về tình yêu sau khi chia tay bằng Tiếng Anh mà bạn nên biết trên đây của phongnguyet.info đã giúp bạn san sẻ nỗi lòng, truyền sức mạnh cho bạn vượt qua những thời khắc khó khăn nhất trong các mối quan hệ. Hãy cùng chúng tôi chia sẻ bài viết này đến với nhiều người hơn nữa nhé!

NAM CAO – NGƯỜI VIẾT TRUYỆN BẰNG NHÂN CÁCH VÀ TÌNH THƯƠNG

Nam Cao (1915 – 1951) là bút danh của nhà văn – nhà báo – liệt sĩ Trần Hữu Tri. Ông sinh ra trong một gia đình nông dân tại làng Đại Hoàng, tổng Cao Đà, huyện Nam Sang, nay thuộc Hòa Hậu, Lí Nhân, Hà Nam.

Ông là cây bút xuất sắc của dòng văn học hiện thực (1940 – 1945), là người tiên phong trong việc xây dựng nền văn học mới.

1. Một con người lạnh lùng, ít nói nhưng nội tâm luôn sôi sục

Những ai từng sống, chiến đấu cùng Nam Cao đều thấy ông là một người vẻ ngoài có phần vụng về, ít nói, lạnh lùng nhưng nội tâm thì luôn sôi sục bởi cuộc xung đột gay gắt giữa lòng nhân đạo và thói ích kỷ, giữa tinh thần dũng cảm và thái độ hèn nhát. giữa tính chân thực với sự giả dối, giữa khát vọng cao cả với mong muốn tầm thường. Đặc điểm tính cách của ông được thể hiện rõ nhất trên những trang văn của mình.

Ông cho rằng: không có tình thương thì không xứng đáng được gọi là Người. Trong bất cứ hoàn cảnh nào, ông cũng giữ trọn tấm lòng nhân hậu, hiền hòa. Vì vậy, khi viết về người nghèo, ngòi bút của Nam Cao lúc nào cũng tràn đầy niềm thương xót, cảm thông. Nam Cao luôn đăm đăm soi xét nhân cách con người trong tương quan với môi trường sống, với hoàn cảnh xã hội.

Nam Cao luôn trăn trở, suy tư về bản thân và cuộc sống. Vì thế, từ những chuyện nhỏ nhặt, thường ngày, ông đã nêu được nhiều vấn đề xã hội lớn lao, nhiều bài học triết lý sâu sắc. Với mình thì khiêm nhường, với người thì trân trọng. Khi tự đánh giá văn học thời kỳ kháng chiến chống Pháp, ông viết: “Nguyễn Huy Tưởng dẫn đầu… Tố Hữu, Kim Lân thứ nhì; Nam Cao bét, bởi vì xét ra vẫn cũ…”

2. Nhà văn phải là nhà nhân đạo

Sinh thời, Nam Cao thường suy nghĩ về vấn đề “sống và viết”. Sự nghiệp của ông bắt đầu bằng các trang văn lãng mạn. Lúc này, quan điểm sáng tác lãng mạn ảnh hưởng đến Nam Cao khá rõ. Nhưng rồi, tác giả nhận ra: văn chương lãng mạn có phần xa lạ với đời sống lầm than, nhà văn lãng mạn thoát li không ưa sự thật; âm điệu ảo não, thất tình tràn đầy các trang sách của họ.

“Trăng sáng” (1943) được xem là một tuyên ngôn nghệ thuật của Nam Cao. Truyện ngắn trên đánh dấu bước trưởng thành của Nam Cao về quan điểm sáng tác. Nó thể hiện cuộc đấu tranh day dứt của nhà văn Điền trước hai lối viết, hai cách sống (mơ mộng hay thực tế; lãng mạn hay hiện thực …). Qua Điền, Nam Cao thiết tha khẳng định: “nghệ thuật có thể chỉ là tiếng kêu đau khổ kia toát ra từ những kiếp lầm than”. Vì thế, văn nhân không được “trốn tránh” sự thật, mà “cứ đứng trong lao khổ, mở hồn ra đón lấy tất cả những vang động của đời”. Sau “Trăng sáng”, Nam Cao là nhà văn hiện thực – người thư kí trung thành của thời đại. Với quan niệm “chỉ tả được cái bề ngoài của xã hội”, văn chương sẽ không có giá trị, ông nghĩ: viết thì “rất cần sự thực”. Từ những việc nhỏ nhoi, xoàng xĩnh, người sáng tác phải nêu được những vấn đề có ý nghĩa xã hội.

Tác phẩm văn học có giá trị phải thể hiện nội dung nhân đạo sâu sắc, “chứa đựng được một cái gì lớn lao, mạnh mẽ, vừa đau đớn lại vừa phấn khởi. Nó ca tụng lòng thương, tình bác ái, sự công bằng… Nó làm cho người gần người hơn” (Đời thừa). Trước Cách mạng, Nam Cao đã coi trọng đôi mắt tình thương và khẳng định: nhà văn phải là nhà nhân đạo. Qua “Trăng sáng”, “Đời thừa”,… ông muốn văn học phản ánh cuộc đời của tầng lớp sống dưới đáy xã hội. Từ bi kịch của Hộ, Nam Cao khuyên nhà văn tạm thời hi sinh nghệ thuật đề giữ lối sống nhân đạo.

Hơn ai hết, Nam Cao coi nghề văn là nghề sáng tạo, nhà văn là nhà sáng tạo. Đành rằng, làm nghề gì cũng phải sáng tạo, nhưng yêu cầu này đối với các tác gia nghệ thuật khắt khe hơn nhiều. Trong cuộc sống, sáng tạo là làm ra những sản phẩm tinh thần, vật chất chưa từng có; nhà văn phải biết tìm tòi, “khơi những nguồn chưa ai khơi và sáng tạo những cái gì chưa có”… Đối lập với sáng tạo là sự cẩu thả – cẩu thả trong nghề văn chẳng những “bất lương” mà còn “đê tiện”.

Ông đã thể hiện những quan điểm này trong từng trang sách của mình. Không chỉ xây dựng được những tính cách điển hình vô tiền khoáng hậu, mà còn là người đầu tiên phản ánh sâu sắc hiện tượng nông dân lương thiện hóa thành quỷ dữ, trí thức tài năng vật lộn với bi kịch tinh thần nhằm bảo vệ nhân cách.

Trước Cách mạng tháng Tám, quan điểm sáng tác của Nam Cao là hiện thực phê phán. Sau 1945, đặc biệt là từ kháng chiến chống Pháp, ông nêu quyết tâm: “sống đã rồi hãy viết”. “Sống” là cầm súng chiến đấu giải phóng dân tộc, sẵn sàng làm anh “tuyên truyền viên nhãi nhép” đem ngòi bút phục vụ công nông binh. Ông vui vẻ nhận ra “góp sức vào công việc không nghệ thuật lúc này chính là để sửa soạn cho tôi một nghệ thuật cao hơn”. Quan điểm tiến bộ trên đây giúp Nam Cao thành nhà văn cách mạng, nghệ sĩ chân chính của thời đại.

sưu tầm

EM BÂY GIỜ

Em bây giờ đang rất rất cô đơn
Muốn gọi tên anh, muốn nghe lời anh nói
Như thuở ngày xưa hôm nào mình cũng gọi
Lo lắng ân cần an ủi động viên nhau

Em bây giờ đang rất rất buồn đau
Cứ ngỡ xa nhau là nhạt nhoà tất cả
Mà sao bồn chồn nhớ nhung nhiều quá
Anh nơi nào, tâm trạng giống em không?

Em bây giờ lọt thỏm giữa mênh mông
Kí ức tưởng chìm sâu mà giày vò âm ỉ
Dẫu biết cuộc đời chẳng bao giờ như ý
Dẫu biết xa rồi … tìm lại rất mong manh

Em bây giờ đang rất rất nhớ anh
Giọng nói tiếng cười và dáng người năm ấy
Tha thiết yêu thương hôm nào vẫn vậy
Vẫn nồng nàn vẫn còn đó nơi tim

Em bây giờ cần lắm được bình yên
Cần khoảng cách, thời gian để phai màu nhung nhớ
Hết vấn vương thôi muộn phiền trăn trở
Thôi nhớ một người, người cũ đã từng yêu.

Hà Ánh

Ta Đi Tới Mạc Tư Khoa

Ta Đi Tới Mạc Tư Khoa

Ta Đi Tới Mạc Tư Khoa (Xuân Diệu)

Đường đi tới Mạc Tư Khoa
Qua Hồng Hà, qua Dương Tử, Hoàng Hà.
Trung Hoa vĩ đại
Giao hoà Hà Nội – Mạc Tư Khoa.

Đường đi tới Mạc Tư Khoa
Mênh mông đất rộng, bao la sông dài.
Máy bay đưa tận ngang trời,
Đường xe lửa phóng liên hồi ngày đêm.

Mạc Tư Khoa!
Nói đến tên, đã sung sướng chan hoà;
Yêu trong ảnh, huống nữa là đi đến!
Trái đất đi giữa tinh cầu, hãnh diện
Trên mình có Mạc Tư Khoa;
Có Liên Xô, nước xã hội của ta,
Không người đói, không còn người dưới ách.
Trên điện Kremlinh
Ngôi Sao Đỏ của Tháng Mười hiển hách,
Lửa bừng cao trong giông tố đấu tranh,
Ngọn hải đăng trên mặt biển hoà bình.

Ta đi tới Mạc Tư Khoa phía trước,
Cơm áo, mặt trời, nụ cười, suối nước,
Mộng nghìn xưa thành sự thực nên thơ.
Mỗi người tâm niệm ước mơ
Trong đời được thấy Liên Xô một lần;
Nghe Mạc Tư Khoa mỗi phút mỗi gần,
Trái tim ta rạng, tinh thần ta trong.
Bánh xe lửa quay vòng thép sáng,
Cánh tàu bay lướt áng mây xanh;
Đường rút ngắn, gió bay nhanh,
Bốn phương quây lại Kinh thành Ngôi sao.
Người chưa thấy ngẩng cao mong ngóng;
Kẻ thấy rồi lồng lộng thêm tin;
Người đang đi tới – trông lên
Chưa xem lầu điện, chưa nhìn dòng sông,
Đã giơ tay đón ánh hồng,
Nhìn Ngôi Sao Đỏ ở trong tâm hồn.

Mười năm trước, cuộc ta đời tăm tối,
Ngàn trùng đêm xa lối Mạc Tư Khoa;
Dân tộc ta mất nước, tan nhà;
Ta u uất nghẹn lời ca giữa cổ.
Đường tranh đấu có Ngôi Sao Đỏ,
Nước ta nay đã một nửa trời hồng;
Dân ta thề dẹp biến nốt đêm đông;
Đứa con nước Việt được lên đường rực rỡ
Tới Bắc Kinh, cửa Thiên An tới đó,
Tới đời vui; tới Mông Cổ tươi cười…
Mạc Tư Khoa! Tới đây rồi!
Muốn hôn mảnh đất sáng ngời Liên Xô.

9-1955

Bài thơ tình các bạn vừa xem là bài “Ta Chào Việt Bắc, Về Xuôi” của tác giả Ngô Xuân Diệu. Thuộc tập Ngôi Sao (1955), danh mục Thơ Xuân Diệu trong Những Tác Phẩm Thơ Tiêu Biểu. Hãy cùng đọc và thưởng thức những tác phẩm khác, còn rất nhiều những bài thơ hay đang chờ đợi các bạn!

Tiếng Chim Tu Hú

Tiếng Chim Tu Hú

Tiếng Chim Tu Hú (Anh Thơ)

Nắng hè đỏ hoa gạo
Nước sông Thương trôi nhanh
Trên đường quê rảo bước
Gió nam giỡn lá cành.

Bỗng tiếng chim tu hú
Đưa từ vườn vải xa
Quả bắt đầu chín lự
Ngọt như nỗi nhớ nhà.

Cha già thêm tóc bạc
Chống gậy bước lên đồi
Thương một mùa vải đỏ
Má hồng con đang tươi.

Có chàng qua dạm ngõ
Bỗng khói lửa ngút trời
Con đi đêm súng nổ
Vải rụng bến sông trôi…

Rồi tiếng chim tu hú
Vang suốt những mùa hè
Con đi dài thương nhớ
Mười năm chửa về quê.

Tu hú ơi tu hú
Kêu hoài chi vườn xanh?
Ta còn đi đi nữa
Như dòng sông trôi nhanh

Nhắn với chim tu hú
Cha già vui đợi mong
Mười năm trong khói lửa
Má con dù nhạt hồng
Nhưng bao nhiêu em gái
Đẹp lên mùa vải chín ven sông!

Bài thơ hay các bạn vừa xem là bài “Tiếng Chim Tu Hú” của tác giả Vương Kiều Ân. Thuộc danh mục Thơ Anh Thơ trong Những Tác Phẩm Thơ Tiêu Biểu Và Nổi Tiếng. Hãy cùng đọc và thưởng thức những tác phẩm khác, còn rất nhiều những bài thơ hay đang chờ đợi các bạn!