Câu thơ tài hoa được nhiều người tìm đọc nhất hôm nay 21/12/2025

Những nỗi nhớ như vượt lên siêu tốc
Chạy mệt nhoài trên vỏ quả đang mơ
Tôi bỗng thèm mang khát vọng hạt muối
Hối hả tan vào biển cả già nua .

Rùng mình trước cơn mưa - Lê Thiếu Nhơn

Top 20 bài thơ có tổng lượt xem nhiều nhất hôm nay 21/12/2025

KỈ NIỆM CÒN MÃI TRONG CONTác giả/// Thu Thảo

KỈ NIỆM CÒN MÃI TRONG CONTác giả/// Thu Thảo

Hôm nay trời trở lạnh lắm bà ơi
Con lại nhớ tiếng ru hời thuở nhỏ
Chút kỉ niệm ngày xưa nay hiện rõ
Mái nhà tranh còn đó chẳng phai mờ

Giọng nói bà luôn vang vọng nên thơ
Tiếng ông nói … dặn dò ..sao ngọt thế
Những năm tháng tựa như câu chuyện kể
Thật bình yên giữa bốn bể rừng già

Ở núi rừng hoang vắng lũ chim ca
Thiếu bóng dáng con người ta thèm khát
Rồi nghĩ đến đốt sạch lều căn bạc
Để người ta tập trung bạc nhà mình

Và mỗi ngày đi học buổi bình minh
Đến chiều tối một mình con đi bộ
Xuyên suốt mãi bao năm dài cực khổ
Chín năm trôi ở chỗ thiếu hơi người

Ban ngày thì cùng ông bắt mồi tươi
Tối về lại vui cười nghe kể chuyện
Ông nghiêm khắc dạy con thêm trải nghiệm
Nhiều lúc săn con kiếm cớ thả mồi

Ông bực nhiều la mắng.. đã.. rồi thôi
Còn bà cứ nuông chìu tôi hết cỡ
Thời gian đó là khung trời rộng mở
Nhưng mà con nức nở lắm ưu phiền

Lúc trưởng thành con chẳng chịu ở yên
Phá làng xóm gây phiền nhiều lắm ạ
Không suy nghĩ những gì sau phải trả
Mà ung dung nhận cái giá đau lòng

Bà bệnh rồi con lại cứ thong dong
Chăm dăm bữa lại chạy vòng đi mất
Con bất hiếu… vô tâm…. là có thật
Bệnh viện đưa .. trả tất cả về nhà

Đi chơi về.. mẹ bảo..bệnh của bà
Phải đưa đến bệnh viện xa vì nặng
Con hờ hững không chút gì lo lắng
Đi ngủ ngay ,gần sáng mới ….hay là

Bà đi rồi, con hối hận xót xa
Còn tiếng vọng của bà khi còn sống
“Lo cho cháu .bà đau mà ráng sống
Nếu bà đi con cố sống nên người “

Nước mắt bà chảy sau nụ cười tươi
Để cho cháu nhớ về người mãi mãi
Do mặc cảm là con hoang bụi dại
Nên con sai đi trái với nghĩa đời

Bây giờ thì đã gần tuổi bốn mươi
Mà con vẫn mang theo lời ân hận
Mãi gặm nhấm nỗi đau buồn trắc ẩn
Cả đời con tự giận trách thân Mình.

Bình Định ngày 3/5/2021

Tác giả: Thu Thảo

 

 

Top 12 Bài thơ hay viết về lễ hội mùa xuân

Top 12 Bài thơ hay viết về lễ hội mùa xuân

Lễ hội đầu xuân là tập quán lâu đời của người Việt Nam là hoạt động vừa chứng tỏ tính cố kết của cộng đồng vừa là minh chứng cho nét đẹp văn hoá của ông cha ta. Mỗi lễ hội đều mang một nét tiêu biểu và giá trị riêng của từng tộc người, từng địa phương. Nhưng lễ hội nào cũng có tinh thần hướng tới một một chủ thể linh thiêng được suy tôn như: Những vị anh hùng chống ngoại xâm, những người có công dạy nghề, truyền nghề, chống thiên tai, diệt trừ ác thú, giàu lòng cứu nhân độ thế…Với tư tưởng “uống nước nhớ nguồn, ăn quả nhớ người trồng cây”, các lễ hội diễn ra sôi động bằng những sự tích, công trạng, là cầu nối giữa quá khứ với hiện tại, làm cho thế hệ trẻ hôm nay hiểu được công lao tổ tiên, thêm tự hào về truyền thống quê hương, đất nước mình. phongnguyet.info xin giới thiệu những bài thơ hay viết về lễ hội mùa xuân.

Bài thơ: ĐÊM THƠ NGUYÊN TIÊU TRÊN THÁP NHẠN – Phan Thu Hà

ĐÊM THƠ NGUYÊN TIÊU TRÊN THÁP NHẠN

Phan Thu Hà

Tôi về tháp Nhạn đêm nay
Ngẩn ngơ cùng áng thơ say tình người
Mùa xuân trong nét môi cười
Vầng trăng loang bạc giữa trời mênh mông

Em xinh má thắm môi hồng
Thơ em ru sóng bềnh bồng tim tôi
Gọi xuân nảy lộc đâm chồi
Hoa xuân ửng thắm làn môi ngọt ngào

Gió đưa tình khúc rì rào
Đêm trăng tháp cổ bay vào giấc mơ
Tôi về nhớ mãi đêm thơ
Nhớ vầng trăng rọi đôi bờ sông Ba

Nhớ thành phố trẻ Tuy hòa
Xa rồi …miền nhớ không nhòa trong tim

Bài thơ: LỄ HỘI CHÙA BÁI ĐÍNH – Nguyễn Ruyến

LỄ HỘI CHÙA BÁI ĐÍNH

Nguyễn Ruyến

Bái Đính chùa thiêng Lễ hội này
Cho đời thơm ngát cánh xuân bay
Cờ dong Lễ tế thần huyền thoại
Cổ tích mà như thực mỗi ngày

Thượng ngàn Thánh Mẫu lễ ở đây
Che chở con dân thỏa ước đầy
Quốc thái dân an điều gửi tặng
Chân thành ứng nghiệm hẳn về ngay

Tâm đức lòng ai nếu đủ dày
Đón mừng hạnh phúc đến liền tay
Thảo hiền rất mực trao con cháu
Cờ Phật sáng ngời thỏa sức bay

Chẳng đâu sánh đẹp vượt nơi này
Núi Đính rạng ngời những áng mây
Bảo Tháp lung linh lồng khói phủ
Người mơ kẻ ước đã bao ngày…

Nòi giống Tiên Rồng đượm sắc tô
Vua Đinh Bộ Lĩnh dựng cơ đồ
Địa linh Bái Đính hồn Nhân kiệt
Hào khí tụ về đất Cố đô

Sử xanh ghi nhớ tự thuở nào
Với ngàn năm trước đến mai sau
Trẩy hội mừng Xuân hồng tươi sắc
Tràng An Bái Đính mãi nhiệm màu.

NGUYỄN RUYẾN

Bài thơ: TRẢY HỘI NĂM ẤY – Trần Duy Hạnh

TRẢY HỘI NĂM ẤY

Trần Duy Hạnh

(Hội Lim – Bắc Ninh)

Tháng Giêng rét lộc rét đài
Trên đường trảy Hội cùng ai chung thuyền
Bài ca Quan họ se duyên
Trai tài, gái sắc thuyền quyên ngỡ là.

Thanh mai trúc mã kiêu sa
Đến Hội Lim ấy … người ta ngỏ lời
Quê xa thuận chuyến về chơi
Được lòng hai họ, hẹn mời trầu cau.

Phu thê tình nghĩa dài lâu
Đẹp lời cầu chúc bạc đầu trăm năm
Nhớ tháng Giêng, hẹn ước thầm
Cùng nhau ta sẽ về thăm nơi này.

Duyên phận nhờ chuyến cầu may
Trảy Hội năm ấy có ngày nên duyên .

Bài thơ: LỄ HỘI HOA LƯ – Hoa Lư

LỄ HỘI HOA LƯ
Tác giả Hoa Lư

Mỗi độ xuân về làng mở hội
Trống rong Cờ mở hối khắp nơi
Hân hoan ánh mắt nụ cười
Lập đàn khai hội nơi nơi tụ về

Một miền đất sơn khê nổi tiếng
Mấy ngàn năm linh ứng nhân gian
Chùa am ngự ở non ngàn
Cõi thiêng thờ phật, thánh hiền dựng ngôi

Kính phật nhớ ơn người lập Nước
Giúp cháu con thoả ước tương lai
Hàng năm trong tiết tháng hai
Lễ nghi tưởng nhớ các ngài ĐINH – LÊ

Rồng bay phượng múa Lân về dự
Ngó trên cao có đủ hương hoa
Mùi trầm nghi ngút bay xa
Trống Cờ kết nhịp kiệu ngà (ngọc) uy nghi

Cầu năm mới chuyện gì cũng vượt
Qua sông đò không ướt tấm thân
Mùa sang thu bội vạn phần
Phúc dày no ấm… Mỗi xuân hẹn về
Ngày 16/2/2019

Bài thơ: TỚI HỘI THƠ XUÂN – Hồng Ngoãn 

TỚI HỘI THƠ XUÂN

Hồng Ngoãn

Văn Miếu vui mừng trảy hội thơ
Tháng riêng rằm đến lại mong chờ
Xa lòng những buổi âm thầm nhớ
Cách mặt bao ngày thổn thức mơ

Hạnh phúc đương nhiên về chẳng tỏ
Niềm vui bất chợt tới đâu ngờ
Bên nhau thắm đượm tình thi hữu
Dã bạn mai về mãi ngẩn ngơ.

Bài thơ: LỄ HỘI HÁT XOAN – Phan Huy Hùng

LỄ HỘI HÁT XOAN
(Phú Thọ)
Thơ Phan Huy Hùng

Em gieo giải lụa câu xoan
Anh khua nhịp trống vắt ngang lưng rừng
Liền anh liền chị tưng bừng
Phổng phao em gọi
Anh hừng hực xuân …

Hát xoan lễ hội non ngàn
Cho trời xanh thắm , nồng nàn đất thương
Đêm về thắt sợi vấn vương
Anh nghiêng khăn xếp
Em buông yếm đào !

Bài thơ: Lễ hội bản Mường – Ha Nguyen

Lễ hội bản Mường

Ha Nguyen

Anh đã từng nghe kể
Về lễ hội quê em
Ước một lần được lên
nướng ống cơm lam bên bếp lửa
Ngắm sơn nữ
Rộn ràng trong lễ hội Mường Bi
Đẹp dịu dàng ma mị.

Anh ước gì
Được hoà mình trong không khí sử thi
Đẻ đất đẻ nước
Được
Bước lên những bậc cầu thang
của Mường Vang, Mường Động
Để thấy mình được sống
Trong không gian núi rừng
Cảm nhận không khí tưng bừng ngày hội
Anh không sợ mình lạc lối,
cũng chẳng sợ bùa bả xứ Mường
Anh chỉ sợ em
Tan vào trong sương sớm
Như câu chuyện xưa về đàn bươm bướm đưa dâu
Út Lót không muốn qua cầu
sang sông phụ bạc
Qua mộ chàng Liêu
Cất lời hát gọi người tình
Nỗi đau thấu tận thiên đình
Cánh cửa mở
đón những người yêu nhau vào cõi nhớ
Đoàn rước dâu tìm hoài không thở…
Hoá đàn bướm rập rờn xuôi ngược dòng sông.

Chuyện xưa
kể về một tình yêu đau lòng
Về một cuộc tình buồn như thế…

Và mỗi năm cứ vào mùa lễ
Những bà những mẹ
Kể lại cho con cháu cùng nghe

Câu chuyện xưa vọng về
Trong âm vang tiềm thức
Nhắc nhớ ta trong cuộc đời thực
Phải biết nâng niu hạnh phúc của mình.

Anh sẽ dắt em đi đến bình minh
Chúng mình đi trẩy hội
Nghe tiếng vọng ngàn xưa dội vào vách núi
Linh thiêng.
Ha Nguyen.

Bài thơ: HỘI LIM – Nguyễn Thị Khánh Hà

HỘI LIM

Nguyễn Thị Khánh Hà

Mười ba về trẩy Hội Lim
Nghe câu Quan họ ấm tình làng quê
Hội Lim em mặc áo the
Nghiêng che vành nón, bước đi nhẹ nhàng
Dải lưng huyền thắt gọn gàng
Qua cầu gió thổi để chàng mộng mơ
Sông cầu nước chảy lơ thơ
Lỡ nghe Quan họ…
Bao giờ cho quên!
16/2/2019. MaiLan.

Bài thơ: CHÙA TAM CHÚC – Phạm Tân Dân

Bài thơ: HỘI XUÂN – NGA LÊ.

HỘI XUÂN.
THƠ: NGA LÊ.

Em là cô gái đồng xanh.
Mái đầu hoa Lúa vương quanh thơm
nồng.
Năng lên cho má em hồng.
Cho môi thêm thắm…cho lòng thêm say.
Tình quê..đôi mắt đong đầy.
Nhớ thương… mong đợi đến ngày Hội Xuân.
Ngoài vườn Hoa Bưởi trắng ngần.
Đầu làng Hoa Gạo vào Xuân nở bừng.
Líu lo Chim hót vang lừng.
Người đi trẩy hội…tưng bừng quê hương.
Trai thanh..Nữ tú muôn phương.
Về đây chung Hội…vấn vương hẹn hò.
Miệng cười.. đôi mắt đung đưa.
Trao nhau lời hát đợi chờ Giao duyên.
Thái Bình quê Lúa là Em.
Câu Chèo ngọt lịm.. anh quên đường về.
Dùng dằng…nửa ở.. nửa đi.
Nắm tay anh hẹn…sẽ về hội sau.
Dù xa em… vạn nhịp cầu.
Cũng không quên được lời câu :
Đường trường.
Tích Chèo Dương Lễ vấn vương.
Châu Long… em đó anh thương vô cùng.

Bài thơ: EM ĐI TRẨY HỘI MÙA XUÂN – Hương Mrs -Lê

EM ĐI TRẨY HỘI MÙA XUÂN

Thơ Hương Mrs -Lê

Mùa xuân em đi trẩy hội
Tìm về một cõi linh thiêng
Rộn ràng chèo khua suối Yến
Đón chân du khách trăm miền

Chùa Hương đệ nhất Nam thiên
Phật linh ẩn mình trong núi
Quản bao đường xa vời vợi
Một trời non nước chơi vơi

Mùa xuân em trẩy hội vui
Tiếng cười giòn tan Bến đục
Mắt em khoảng trời trong vắt
Gieo mùa hạnh phúc sinh sôi

Thuyền vừa cập bến đây rồi
Thiên Trù khói hương nghi ngút
Một trời cảnh tiên non nước
Ta còn ao ước gì hơn?

Mưa xuân bậc đá có trơn
Đưa bàn tay em anh nắm
Ta cùng vào động HƯƠNG SƠN
Trước Phật bà dâng hoa thắm

Cầu cho dân ta no ấm
Một đời quốc thái dân an
Cầu cho tình mình mãi đậm
Trời ban cho mối duyên lành

Mùa xuân trẩy hội cùng anh !

HCM city 22-2-2019

Bài thơ: LỄ CẦU AN CHÙA HOÀNG PHÁP – Đinh Thị Hiển

LỄ CẦU AN CHÙA HOÀNG PHÁP

Đinh Thị Hiển

Hôm nay con đi lễ chùa
Người đông chật ních, lừa vừa chân đi
Trong lòng ai cũng vui vì
Dâng hương kính Phật, lòng thì bình an
Hai tay dâng nén hương lên
Kính xin trời Phật lòng thiên cõi trần
Phật Bà ngồi ở trên cao
Phật như muốn hỏi vì sao…nỗi niềm…
Hôm nay con đến cửa thiền
Để con tạ đức ơn trên cứu nàn
Tạ ơn những vị anh hùng
Vì dân anh dũng hy sinh thân mình
Kính xin đức Phật niềm tin
Con xin đức Phật bình yên trong nhà
Con xin thể giới, quốc gia
Thái bình thịnh vượng nhà nhà yên vui
Phật Bà như đang mỉm cười
Niềm tin Con có…con vui…Phật cười

Ngày 21 tháng 02 năm 2019
Thơ ;Ảnh : Đinh Thi Hiển

Một mùa lễ hội mới đã về trên khắp đất nước Việt Nam. Chúng ta mong rằng các lễ hội vẫn giữ nguyên sức cuốn hút, hấp dẫn của nó, đồng thời ngày một giảm trừ các hủ tục, tệ nạn xã hội. Bởi lễ hội là tinh hoa văn hóa Việt Nam, các giá trị văn hóa của lễ hội được bảo tồn và phát huy chắc chắn góp phần xây dựng nền văn hóa Việt Nam tiên tiến, đậm đà bản sắc dân tộc.

Chị Cúc

Chị Cúc

Chị Cúc (Xuân Diệu)

Chúng nó cắt tay chị rồi,
Chị vẫn luôn mồm chửi rủa.
Chúng nó cắt luôn tay nữa,
Lạnh lùng chị vẫn không khai.

Chị đã qua lửa đỏ, nước sôi,
Nó đem chị khảo tra, kìm kẹp.
Người thiếu nữ Việt Nam xinh đẹp
Bị quân thù cắt xẻo từng hơi.

Máu ở hai tay chảy xiết.
Mấy phen chị ngất đi rồi.
Tóc chị máu đào bê bết.
Nhưng tinh thần chị vẫn sáng soi.

Chị vẫn chĩa vào đầu chúng nó
Cả đau thương tức nộ gầm gầm.
Bọn giết người, bọn cướp của, hiếp dâm,
Lời kết án chị vằm mặt chúng.

Một mình giữa lũ sát nhân,
Chị đứng vững trên đầu chiến luỹ,
Nó không dám nhìn vào mắt chị,
Sợ căm thù của cả toàn dân.

Chính chiến thắng là người bị xẻo,
Mà xuống mồ là lũ cắm dao.
Chúng ôm đầu không biết chạy đường nào,
Vì chính nghĩa là thiên la, địa võng.

Nó chặt cả hai chân chị.
Nó theo tội ác đến cùng.
Chị Cúc tay lìa, chân chặt,
Vẫn còn sáng quắc nhìn trông.

Chị thấy yếu dần hơi thở,
Sức tuôn theo máu đã tàn.
Muôn thuở chúc Hồ Chủ tịch
Hơi cuối cùng hô muôn thuở Việt Nam.

Hăm ba tuổi trẻ sáng trong,
Chị Cúc,
“Người con gái quang vinh nước Việt”!
Máu của chị chúng tôi mang bất diệt
Giết quân thù cho đến lúc thành công.

1952

Bài thơ tình các bạn vừa xem là bài “Chị Cúc” của tác giả Ngô Xuân Diệu. Thuộc tập Ngôi Sao (1955), danh mục Thơ Xuân Diệu trong Những Tác Phẩm Thơ Tiêu Biểu. Hãy cùng đọc và thưởng thức những tác phẩm khác, còn rất nhiều những bài thơ hay đang chờ đợi các bạn!

Top 20 Bài thơ hay về Phật giáo

Top 20 Bài thơ hay về Phật giáo

Phật giáo hay những triết lý Phật giáo đều hướng con người tới sự thanh tịnh trong tâm hồn, đề cao tính chân, thiện, mỹ và răn dạy con người sống tốt đời đẹp đạo. Những bài viết về chủ đề Phật giáo luôn suy tôn cái đẹp, cái hay trong nhân cách con người và luôn khuyên răn con người giữ mình trước những cám dỗ về vật chất trong xã hội. phongnguyet.info xin giới thiệu những bài thơ hay về Phật giáo.

Sống vội – Thích Tánh Tuệ

SỐNG VỘI

Tác giả: Thích Tánh Tuệ

Vội đến, vội đi, vội nhạt nhòa
Vội vàng sum họp vội chia xa.
Vội ăn, vội nói rồi vội thở
Vội hưởng thụ mau để vội già.

Vội sinh, vội tử, vội một đời
Vội cười, vội khóc vội buông lơi.
Vội thương, vội ghét, nhìn nhau lạ!
Vội vã tìm nhau, vội rã rời…

Vội bao nhiêu kiếp rồi vẫn vội
Đuổi theo hạnh phúc cuối trời xa.
Ngoài hiên, đâu thấy hoa hồng nở
Vội ngày, vội tháng, vội năm qua.

Cứ thế nghìn thu đời vẫn vội
Mặt mũi ngày xưa không nhớ ra.
“Đáy nước tìm trăng” mà vẫn lội
Vội tỉnh, vội mê, vội gật gà…

Vội quên, vội nhớ vội đi, về
Bên ni, bên nớ mãi xa ghê!
Có ai Giác lộ bàn chân vội
“Hỏa trạch” bước ra, dứt não nề…

Thích Tánh Tuệ

Từ bỏ – Tường Vân

TỪ BỎ

Tác giả: Tường Vân

Từ bỏ thói quen hay vội vàng
Nói làm hấp tấp thiếu đoan trang
Thiếu suy xét kỹ không từ tốn
Hối hận ăn năn cũng muộn màng.

Từ bỏ thói quen hay đắm say
Say ăn say ngủ thêm say tài
Say tình say rượu say danh vọng
Say quá khổ đau suốt tháng ngày.

Từ bỏ thói quen hay dối gian
Làm người chân thật sống đàng hoàng
Dù ai giả dối mình đừng giả
Nghiệp báo không sai rất rõ ràng.

Từ bỏ thói quen hay giận hờn
Nói lời trách móc phân thua hơn
Chiến tranh miệng lưỡi rất nguy hiểm
Phải biết thuận hòa sống chánh chơn.

Từ bỏ thói quen hay thở than
Chuyện gì không đáng cũng than van
Làm cho mệt mỏi người nghe thấy
Chấp nhận là xong mọi việc an.

Từ bỏ thói quen hay tự cao
Cuộc đời lên xuống sóng ba đào
Vô thường thay đổi đâu yên mãi
Khiêm hạ hòa đồng sống với nhau.

Từ bỏ thói quen hay tự ti
Buồn phiền mặc cảm thêm sầu bi
Tự tin làm lại những điều tốt
Đừng mãi đeo mang một thứ gì

Tường Vân

Đời là cõi tạm – Thích Nhuận Thường

ĐỜI LÀ CÕI TẠM

Tác giả: Thích Nhuận Thường

Bởi đời là cõi tạm

Nên sống thật với nhau

Nếu kiếp người trôi mau

Thì oán thù dừng lại.

Bởi không gì tồn tại

Nên giận hờn bỏ qua

Nếu lòng mình vị tha

Thì nỗi sầu tan biến

Bởi không gì lưu luyến

Nên đừng buộc ràng thêm

Nếu có ngày và đêm

Thì mê rồi phải ngộ.

Bởi mộng đời dễ vỡ

Nên quý trọng hôm nay

Nếu thế sự vần xoay

Thì ngồi yên tĩnh lặng.

Bởi lòng người sâu thẳm

Nên đừng cạn nghĩa ân

Nếu mang nặng nghiệp trần

Thì buông rời vọng tưởng.

Bởi tham cầu danh tướng

Nên quán niệm vô thường

Nếu ai còn tha phương

Thì nhớ về nguồn cội.

Bởi ai còn nông nỗi

Nên nhớ lấy lời xưa

Nếu ai đi trong mưa

Thì thấm đời gian khó.

Bởi yêu trong giông gió

Nên hiểu tình long đong

Nếu “Sắc tức thị Không”

Thì… vô cầu, vô niệm.

Thích Nhuận Thường

Đừng nên – Ngạo Thiên

ĐỪNG NÊN

Tác giả: Ngạo Thiên

Đừng nên thấy xấu chê bai

Cũng đừng ganh tỵ, người tài hơn ta.

Đừng nên chứng tỏ đa tài

Cũng đừng tranh luận, kẻ say men nồng.

Đừng nên nói những lời ngông

Cũng đừng chữi mắng, cho lòng nhẹ vơi.

Đừng nên oán trách đất trời

Cũng đừng oán hận, cho đời mất vui.

Đừng nên thấy khó mà lùi

Cũng đừng nhục chí, chôn vùi tấm thân.

Đừng nên cứ mãi si sân

Cũng đừng hám lợi, xa dần tình thương.

Đừng nên gần kẻ bất lương

Cũng đừng tư lợi, lầm đường quỷ ma.

Đừng nên ám hại người ta

Cũng đừng nóng giận, mà xa tiếng cười.

Đừng nên trốn việc biếng lười

Cũng đừng ham ngủ, cho người u mê.

Đừng nên thốt tiếng cười chê

Cũng đừng lừa dối, mà thề hứa nhau.

Đừng nên nói những lời đau

Cũng đừng ganh ghét, người giàu hơn ta.

Đừng nên chữi mẹ mắng cha

Cũng đừng chứng tỏ, là ta hơn người.

Đừng nên học tính trêu ngươi

Cũng đừng giàu có, mà cười người ta.

Đừng nên cố chấp ngang tàn

Cũng đừng sĩ diện, ăn sang hơn người.

Ngạo Thiên

Trên đỉnh Yên Tử – Chu Minh Khôi

TRÊN ĐỈNH YÊN TỬ

Tác giả: Chu Minh Khôi

Bao kiếp người châm nhang vào mây trắng
Nắng chùa Đồng thường trụ cõi trôi bay
Đời mỏi rã những bước chân giả tạm
Neo vào đâu thành cõi thực nơi này?

Ta bồng bềnh trôi về phía rừng mai
Chùa Vân Tiêu gác kèo lên sương khói
Úp mặt xuống, dưới kia là cao rộng
Ngước mắt lên, sâu thẳm một vực trời.

Dao diết đá cho thời gian dừng lại
Tháp Huệ Quang trầm mặc sắc phù vân
Treo vách núi, hương trầm bay ngược gió
Tiếng mõ kinh chạy dọc cội nguồn.

Từ am nhỏ, Trúc Lâm nghìn phương rọi
Nơi non thiêng muôn thuở vọng Phật Hoàng
Lửa tam muội thiêu nỗi buồn cháy cạn
Chắp tay xin im lặng giữa Hoa Yên.

CMK 10.3.2015

Lời khuyên cho con – Nguyễn Đình Huân

LỜI KHUYÊN CHO CON

Tác giả: Nguyễn Đình Huân

Nếu vấp ngã hãy tự mình đứng dậy

Cuộc đời này luôn đầy rẫy chông gai

Ngẩng cao đầu và bước tới tương lai

Đừng trông mong bất kỳ ai giúp đỡ

Hãy tự mình làm dù hay dù dở

Chưa thành công đừng than thở nghe con

Phía trước chúng ta cơ hội vẫn còn

Nếu cố gắng sẽ làm tròn mơ ước

Có những lúc phải một mình lội ngược

Mặc dòng đời như dòng nước chảy xuôi

Sau đắng cay ta sẽ được mỉm cười

Nếu có thể hãy giúp người hoạn nạn

Cố gắng sống để bớt thù thêm bạn

Đừng bao giờ phải buồn chán bi quan

Vết thương sẽ lành bằng thuốc thời gian

Không được quên thuở cơ hàn khốn khó

Yêu đồng loại và chúng sinh cây cỏ

Sống có tình để cho gió cuốn đi

Vui lên con gác bỏ hết sân si

Và hạnh phúc với những gì mình có.

Nguyễn Đình Huân

Miền vô ngã – Nguyễn Nguyệt Anh

MIỀN VÔ NGÃ

Thơ: Nguyễn Nguyệt Anh

Nick facebook: Moon Anh

Ta nhẹ lòng đi trong miền sỏi đá
Mùi hương sen lan tỏa khắp càn khôn
Dĩ hòa vang giữa chánh niệm mõ dồn
Nghe từ bi đẹp ngôn “chân thiện mỹ”.

Luật luân hồi chẳng bao giờ thi vị
Cõi sắc không đạo lý thật công bình
Ta và người cũng qua cửa tử sinh
Nợ tiền duyên nghĩa tình đời vay trả.

Kẻ gian tham rơi xuống vùng đại ngã
Tình mưu mô xảo trá dạ sói lang
Gây đau thương cho những tấm lòng vàng
Chịu cay đắng lệ tràn đầy thống khổ.

Ta mải mê ngắm nhìn hoa đá trổ
Và hiểu rằng bến đỗ của nhục vinh
Người kiên trung tự đứng thẳng thân mình
Sống thanh tao lộ trình duyên, nghiệp, quả

MC: 2/1/2018

Phật – Phan Thúc Định

PHẬT!

Tác giả: Phan Thúc Định

Con ngước nhìn khuôn mặt Phật
Thượng sầu hạ hỉ bao dung
Có phải nhân sinh nhiều đau khổ!
Mà người từ bỏ ngôi vua?

Người ngồi dưới gốc Bồ Đề giác ngộ
Tìm đường phổ độ chúng sinh
Chân lý nhân tâm người tìm thấy
Thế gian hãy tỉnh táo cứu mình!

Dẫu con còn nông cạn u mê
Con vẫn nhận ra Phật chẳng ở đâu xa ngái
Phật trong tâm con, trên ruộng đồng bờ bãi…
Trong tình yêu chân chính của con người!

Khi bỏ buông được mất ở đời
Khi tha thứ cho người từng lầm lỗi
Khi biết cho đi mà không cần đòi hỏi…
Là lúc ánh sáng Phật dẫn đường!

Phật là tình yêu máu thịt quê hương
Biết dâng hiến thanh xuân cho Tổ quốc
Biết đớn đau trước cộng đồng thân thuộc
Chia áo nhường cơm san sẻ nhọc nhằn!

Khi có Phật ta rạo rực mùa xuân
Chữ Hiếu chữ Trung vẹn tròn sau trước
Chữ Nghĩa chữ Tình trào dâng con nước
Hạnh phúc đong đầy trước mỗi bình minh!

24/7/2018.
Cụ Định.

Đi chùa Hương – Nguyễn Thành Lợi

ĐI CHÙA HƯƠNG
Thơ: Nguyễn Thành Lợi

Có một ngày mờ sương,
Các cụ đi Chùa Hương.
Xe từ sân kho chạy,
Băng băng theo bờ mương.

Ai cũng mừng khấp khởi,
Bởi vì ai cũng đợi,
Vui vào mùa hội mới,
Đi trẩy hội Chùa Hương.

Thoắt đã đến bến xe.
Sao người đông đến thế,
Có gì mà vui nhể,
Quyên hết mệt giữa đường.

Qua đền Trình, cửa ngõ,
Phật tử con bày tỏ,
Dâng sớ xin vào chùa,
Được Ngài cười rộng mở.

Dắt nhau cùng xuống đò,
Trẩy động Chùa Hương Tích,
Chúc bình an, thượng lộ,
Người người, cười khúc khích.

Bến ơi! Sao Bến Đục,
Đò ơi! Sao đò mờ,
Ôi! Những phút ngóng chờ,
Lòng rộn ràng thúc giục…

Trăm ngàn chiếc thuyền nâu;
Lá tre đi về đâu?
Lênh đênh, trôi nhẹ lướt!
Sóng vỗ, chèo chìm sâu!

Nam mô, a nam mô,
Di-Đà, A-Di-Đà!
Chào nhau i cửa Phật,
Tâm linh, ôi mặn mà!

Thuyền ta trôi nhanh nhanh,
Mù sa, mây thanh thanh.
Lách qua ven sườn đá,
Toả mùi rêu xanh xanh.

Ngọt nồng mùi hương cỏ,
Lung linh hoa gạo đỏ,
Tay gầy, hứng i vơi!
Đèn trời treo sáng tỏ!

Lan reo, treo vách đá,
Dế kêu trong lùm lá,
Lắng nghe, mơ nhạc rừng.
Người ơi, thương, thương quá!

Sắp đến động Hương rồi!
Núi Gà, Núi Mâm Xôi,
Mọi người đều hướng tới.
Mau mau, lên thuyền thôi!

Rủ nhau lên Thiên Trù.
Hửng nắng, hết sương mù.
Người đông như kiến cỏ,
Dâng lễ lên cửa chùa.

Nam mô A-di-đà!
Nam mô A-di-đà!
Chắp tay nơi cửa Phật,
Hương ngát say la đà.

Gửi hồn cho khói bay,
Mở lòng cho dạ “chay.”
Ta đi về cõi Phật,
Từ cõi trần nồng say!

Nối nhau, người nối nhau,
Đi trước, người đi sau,
Gậy tre, chen gậy trúc,
Càng đi, chân càng mau!

Tấu lạy Quan-Thế-Âm
Bồ-Tát Ma-Ha-Tát,
Phật tử con thành tâm,
Chảy về nơi cõi nát…

Vạn lạy Ca-Mâu-Ni,
Cho con về cõi Phật,
Theo hầu Người hành vi,
Đi làm điều thiện thật.

Hỏi nhau tới động chưa?
Khi trời đổ cơn mưa,
Lạy Phật Ngài phù hộ!
Vừa hay đến cổng xưa!

Cổng trời cao rộng mở,
Thẳng lưng ta hít thở,
Cả trời đất vào lòng,
Dần vơi đi nỗi khổ.

Thả hồn xuống Động sâu,
Vơi đi nhiều nỗi đau.
Con người thật bé nhỏ,
Đi đâu, biết về đâu?

Nằm dưới gốc bồ đề,
Cầu Phật Trời phù hộ,
Nhặt hạt xâu mang về,
Lần đốt tay giải khổ!

Hứng xin cây vàng bạc,
Ngài độ thế rụng luôn,
Chìa tay xin sữa mẹ,
Chờ từng giọt, nhỏ tuôn.

Nam mô A-Di-Đà,
Ngớt mưa đường đỡ trơn,
Nam mô A-Di-Đà,
Đỡ khổ, đời vui hơn.

Đò quay về Tuyết-Sơn,
Còn gì sung sướng hơn,
Xuống đò lòng nhẹ bẫng,
Càng đi càng ít trơn.

Tiếng chim trời xa xa.
Theo nhau ta leo núi,
Hương trầm ấm thịt da.
Tuyết Sơn không gió bụi,

Cúi lạy bà Chúa Ba,
Xin thuốc Ngài giải bệnh,
Cứu Phật tử, như cha,

Đức công Ngài khổ hạnh.

Lạy Ngài xin một quẻ,
Cầu mong luôn mạnh, khỏe .
Phúc lộc trải đầy nhà,
Trí, tài cho con trẻ.

Tấu lạy quan Hoàng Bảy,
Tấu lạy ông Hoàng Mười,
Mong sao được nên người,
Thấm sắc màu dân tộc.
*
* *
Xuống núi về xuôi, chào Hương Sơn!
Tạm biệt củ mài, mát mịn hơn,
Chia nhau rau sắng, hăng, ngọt, đắng,
Giấu trái mơ rừng chua cô đơn,

Lên đò, về Phố, chào Động Hương!
Tạm biệt Thiên Trù, chuông vấn vương!
Cụng li xôi nếp, bên Gà Trống,
Lung linh Bến Đục, đêm đèn sương…

Nam mô Đức Phật Di-Đà,
Tam non, tứ bể, ngũ hà, lục châu.
Dù cho sóng bạc bể dâu,
Sống cho thiên hạ, dám đâu sai lời,
Dù cho đá lở, cát bồi!
Ở sao cho xứng là Người Chí-Trung.

Hà Nội, ngày 6 tháng giêng Ất-Dậu /Nguyễn Thành Lợi

Buông – Thanh Trang

BUÔNG

Tác giả: Thanh Trang

Thật nhẹ nhàng gió thổi chiếc lá trôi
Êm mặt sóng luân hồi sông chỉ một
Thu ngang trái khiến mắt vàng thưa thốt
Nhẹ tiếng hờn để tốt chiếc lá Xuân.

Tôi ngồi đây, bên hiên vắng Trăng tuần
Soi trần thế bằng vô ngần trong dạ
Trái tim mở ôm những điều vô giá
Gạt bụi trần bao dối trá, trái ngang.

Mở vòng tay rước tình cảm ngọc vàng
Rũ một tiếng bên đường cùng oán hận
Buông tất cả để tâm ngời vô tận
Hướng mặt trời thở tiếng giận thương yêu.

Đời bể dâu ngược lối vốn rất nhiều
Đạo hiền đức dạy những điều ngay thẳng
Hồn nhẹ nhõm để tâm luôn cố gắng
Buông chữ đời để không nặng chữ tâm.

25/07/2018. Thanh Trang

Khó dễ trong đời – Thích Tánh Tuệ

KHÓ DỄ TRONG ĐỜI

Tác giả: Thích Tánh Tuệ

DỄ là nói chẳng nghĩ suy

KHÓ là cẩn trọng những gì nói ra.

DỄ làm đau đớn người ta

KHÓ sao hàn gắn bao là vết thương!

DỄ là biết được Vô thường

KHÓ, lòng cứ vẫn tơ vương cuộc trần,

DỄ là độ lượng bản thân

KHÓ sao dung thứ tha nhân lỗi lầm!

DỄ là vong phụ ân thâm

KHÓ, câu tình nghĩa ngàn năm dạ hoài

DỄ là phạm những điều sai

KHÓ, tâm học hỏi những ai hơn mình,

DỄ cho kẻ khác niềm tin

KHÓ là luôn giữ chính mình thẳng ngay.

DỄ là nói những điều hay

KHÓ thay Sống tựa trình bày ngữ ngôn.

DỄ là suy tính thiệt, hơn…

KHÓ lùi một bước nhịn nhường lẫn nhau.

DỄ là sống vội, sống mau

KHÓ dừng chân lại thở sâu, biết là….

DỄ là hứa hẹn, ba hoa…

KHÓ lời tín nghĩa thiệt thà một khi.

DỄ là gieo rắc thị phi

KHÓ là nội quán, tự tri lại mình

DỄ là chiến thắng, quang vinh

KHÓ lòng khiêm hạ, thấy mình nhỏ nhoi.

DỄ xin địa chỉ mọi người

KHÓ mà tìm được chỗ ngồi trong tim.

DỂ biết nói, khó biết im

KHÓ cùng ánh sáng, dễ tìm bóng đêm.

DỄ vụng chân ngã xuống thềm

KHÓ vùng đứng dậy vượt lên chính mình

DỄ biết trời đất rộng thênh

KHÓ là biết được “ngôi đền tự tâm”

DỄ vui sáu nẻo thăng, trầm

KHÓ lần ngán ngẩm âm thầm hồi hương.

DỂ khi mất cảm thấy buồn

KHÓ, trong hữu Phúc biết thương, giữ gìn.

DỄ là vun quén quanh mình

KHÓ, tình trải rộng ánh nhìn vị tha.

DỄ cho ngày tháng đi qua

KHÓ là tỉnh thức trong ta vài giờ…

DỄ Sinh, dễ Tử mơ hồ

KHÓ khi đối diện nấm mồ Tuệ tri!

DỄ là viết những lời thi

KHÓ rằng mơ ước đời ni vẹn toàn.

Thôi, chừ tìm cái bồ đoàn

DỄ là ngồi xuống, KHÓ hàng phục tâm.

Dầu sao cũng quyết một lần

Bằng không KHÓ, DỄ… lần khân nối dài…

Thích Tánh Tuệ

Thanh thản – Cát Tường

THANH THẢN

Tác giả: Cát Tường

Kiếp người dài ngắn bao lâu
Tùy theo thọ mạng lo âu làm gì
Khổ sầu phiền não mà chi
Để lòng thanh thản đến đi nhẹ nhàng

Dù cho xinh đẹp giàu sang
Hay là xấu xí nghèo nàn khổ đau
Tuy rằng hoàn cảnh khác nhau
Nhưng tâm đừng chấp nghèo giàu mới hay

Giàu sang dễ bị mê say
Nghèo nàn đạm bạc qua ngày cũng xong
Làm người cần phải thong dong
Yên vui tự tại tấm lòng thanh cao

Cuộc đời sóng gió ba đào
Tâm không đắm nhiễm gió nào động lay?
Hơn thua thắng bại hằng ngày
Thị phi danh lợi xưa nay chuyện thường

Thế nhân cần có tình thương
Đừng nên ỷ thế lấn đường người ta
Tầm nhìn mở rộng cao xa
Từ bi trí tuệ chan hòa nhân sinh

Sống cho trọn nghĩa trọn tình
Đừng gây oan trái bất bình với ai
Mình còn có lúc cũng sai
Nghiệp dày phước mỏng đức tài chưa sâu

Cuộc đời nào có bền lâu
Vô thường không hẹn biết đâu mà lường
Thăng trầm vinh nhục phong sương
Giữ lòng bình thản đừng vương khổ sầu

Ta người có khác gì đâu
Cảm thông tất cả nguyện cầu an nhiên
Cần nên tránh ác làm hiền
Để tâm trong sạch không phiền không tham

Sân si nhất định không làm
Đơn sơ biết đủ không ham muốn nhiều
Tiền tình vật chất những điều
Nếu tham thì biết bao nhiêu cho vừa

Đừng nên lưu luyến say sưa
Xa ly đừng chấp đừng ưa so bì
Đắm mê dục lạc mà chi
Ta còn không có, có gì của ta ?

Đủ duyên hòa hợp sinh ra
Hết duyên tan rã gì là ta đâu?

Chấp chi mang khổ mang sầu
Nhè nhàng buông xả không cầu không mong

Luôn luôn thanh tịnh cõi lòng
Thảnh thơi giải thoát khỏi dòng trầm luân

Cát Tường

Phước thiện – Ngạo Thiên

PHƯỚC THIỆN

Tác giả: Ngạo Thiên

Đời người ngắn ngũi không dài

Sống sao có ích, đêm ngày không lo.

Áo cơm vật chất dày vò

Một vòng lẩn quẫn, khổ cho kiếp người.

Tham lam keo kiệt sinh thời

Làm sao đến được, cõi trời mai sau.

Đam mê danh lợi sang giàu

Tạo thêm duyên nghiệp, dấy vào tấm thân.

Mai này nhắm mắt lìa trần

Hồn đến địa ngục, mắt dần sáng ra.

Thấy rồi lòng mới xót xa

Nhận ra đã muộn, án tra ngục hình.

Làm thiện được phước theo mình

Kiếp sau sẽ được, tái sinh sang giàu.

Hồng Ân Tam Bảo bao la

Pháp quang soi chiếu, thân ta an lành.

Nhân lành quả ngọt đầu cành

Làm thiện được phước, trời xanh thương tình.

Ngạo Thiên

Cảm xúc ngày học thiền – Lan Thanh

CẢM XÚC NGÀY HỌC THIỀN

Tác giả: Lan Thanh

Thầy từ xa – xa lắm
Đến chùa mình giảng pháp
Giọng nói nghe ấm áp
Bao trìu mến thân thương

Chùa mình kề bên đường
Mà thiền – thiền đến lạ
Không gian yên bình quá
Ríu rít chim chuyền cành

Gió cũng thiền màu xanh
Trong ngân nga chuông vọng
Bàn tay thầy tỏa nắng
Từng giọt – giọt ấm thơm

Thiền – tỉnh giác tại tâm
Thiền – đau mới thật thiền
Thiền – ngủ mà tỉnh giác
Thiền vỗ về âu lo

Hết sáng rồi lại trưa
Hoàng hôn bủa màn trời
Chúng con muốn học nữa
Thưa thầy tôn kính ơi!

(Phật tử Nguyên Lan- Hà Nội – 5-4-2018)
Lan Thanh

Tiếng chuông chùa – Phạm Quang Thu

TIẾNG CHUÔNG CHÙA

Tác giả: Phạm Quang Thu

Đinh đoong, binh boong, đinh đoong!
Tiếng chuông Chùa vọng ấm hơn cõi đời!
Rằm tháng bẩy để chiều rơi
Giữa mưa ngâu thấm nỗi đời xa nhau !

Ảo mờ Ô Thước bắc cầu
Ngưu Lang, Chức Nữ chờ nhau năm ròng!
Nỗi lòng bấn bíu đục trong
Để mưa tháng bảy gột lòng thảnh thơi.

Đinh đoong, Chuông cứ rơi rơi
Từ trong Phố thị, ra ngoài đồng xanh
Tiếng Chuông thấm đẫm lòng anh
Tiếng Chuông rung nhịp em thành nữ tu.

Để lòng thánh thiện tình thơ
Giữa đời từ thiện mộng mơ an lành
Để em chung nhịp bước anh
Ta quỳ lạy Phật đã thành Thánh ca.

Tình yêu riêng của Vạn nhà
Quyện vào trong trái tim ta chung tình
Anh nhìn lên ngọn lung linh
Thiên hà trôi giữa nhân tình bao la.

Binh boong Chuông mãi rung ca
Nguyện cầu an phước mọi nhà tâm linh
Rằm tháng bảy đất nước mình
Ngả theo hương khói chúng sinh cầu hồn.

Rằm tháng Bảy kết âm – dương
Non cao biển rộng yêu thương an lành!

Phạm Quang Thu

Cầu An – Trịnh Thanh Hằng

CẦU AN

Tác giả: Trịnh Thanh Hằng

Con lạy Đức Phật từ bi
Trên cao người có thấy gì nhân gian
Thấy chăng những nỗi cơ hàn
Thấy chăng những nỗi gian nan cõi trần.

Đời là bể khổ trầm luân
Đời là vực thẳm muôn phần xót xa
Rừng vàng biển bạc của ta
Chúng sinh tàn phá thật là cam go.

Đời còn lắm chuyện nhỏ to
Sân si tham ngãi chẳng lo giữ vàng
Đời còn bao trẻ lang thang
Không nơi nương tựa ai mang bây giờ.

Đời còn lắm chuyện bất ngờ
Đuổi cha đánh mẹ tôn thờ hư không
Trên cao cửa Phật có trông
Nhồi da nấu thịt có không tình người.

Còn bao nhiêu chuyện mười mươi
Thế gian còn có những người vong ân
Cúi lạy Đức Phật Quan Âm
Từ bi hỉ xả khai tâm con người.

Cho chúng sinh nở nụ cười
Bác từ bác ái cuộc đời nở hoa
Để cho ngày lại tháng qua
Trần gian tươi đẹp kết hoa Niết Bàn.

Để đời không tiếng oán than
Chúng sinh hỉ hả hân hoan với đời
Trần gian tươi đẹp nơi nơi
Tây Phương Cực Lạc rạng ngời niềm vui

Thanh Hằng Trịnh

Hãy nhẹ nhàng – Tường Vân

HÃY NHẸ NHÀNG

Tác giả: Tường Vân

Nếu gặp người nóng tánh

Hãy nhẹ nhàng nhìn thôi

không cần phải lẩn tránh

Chưa hỏi đừng hé môi

Nếu gặp người giả dối

Hãy nhẹ nhàng chia tay

Lặng lẽ không cần nói

Ngọt ngào đừng mê say

Nếu gặp người hay giận

Hãy nhẹ nhàng mỉm cười

Giao tiếp luôn cẩn thận

Để người được vui tươi

Nếu gặp điều trái ý

Hãy nhẹ nhàng tìm ra

Nguyên nhân của sự lý

Đừng vội trách người ta

Nếu gặp điều cay đắng

Hãy nhẹ nhàng đừng sân

Dù tình đời bạc trắng

Tất cả có nguyên nhân

Nếu gặp điều đau khổ

Hãy nhẹ nhàng vươn lên

Đừng chùn bước tại chỗ

Lấy khổ đau làm nền

Nếu gặp điều bất hạnh

Hãy nhẹ nhàng đi qua

Không cần phải trốn tránh

Chuyện nhỏ cõi Ta Bà.

Tường Vân

Vô ngã – Bùi Thế Uyên

VÔ NGÃ

Tác giả: Bùi Thế Uyên

Hoàng hôn bóng ngả giăng ngang
Chiều tàn liễu ru lá vàng về đâu
Vô thường gạt bỏ u sầu
Đương đời trăm ngã muôn màu cõi tiên.

Sân hận một cõi du miên
Nợ duyên để lại luân phiên đoạ đầy
Trần gian khổ ài bao ngày
Vô lượng vô ngã mới hay di đà.

Sắc không, không sắc với ta
Bụi trần rũ sạch xoá nhoà chuân chuyện
Nắng vàng phai nhạt lương duyên
Tơ tình trả lai trần tiên kiếp này.

Niệm Phật, vô ngã đêm ngày
Sân si, thù hận buồn này sẽ qua
Một lòng tu đạo tâm ta
Phật trong phật pháp cho ta nhẹ nhàng…

Warszawa
02/12/2017

Về chùa sám hối cầu an – Chu Long

VỀ CHÙA SÁM HỐI CẦU AN

Tác giả: Chu Long

Vào chùa lạy Phật Quan Âm
Ban cho minh dạ thanh tâm thân bình
Cầu cho thế giới nhân sinh
Cuộc sống hạnh phúc gia đình ấm yên.

Mai về thế giới cửu tuyền
Nếu muốn siêu thoát ưu phiền tội dương.
Sống đời trên kính dưới nhường
Không gian dối biết yêu thương mọi người.

Lương tâm không bị đánh rơi
Cái đức đừng để thiếu vơi đen màu
Tham sân si dục bỏ mau
Tu nhân tích thiện sang giàu phúc may.

Của dành con cháu sau này
Là cách ăn ở của ngày hôm qua
Mong người hãy nghĩ cho xa
Sồng cho đúng đạo mới là chính nhân.

Về chùa sám hối cầu an
Nghe kinh Phật giảng lòng tràn niềm tin !

Chu Long

Về Hương Sơn – Nguyễn Lan Hương

VỀ HƯƠNG SƠN
Tác giả: Nguyễn Lan Hương

Con về kính Phật xuôi suối Yến
Lặng soi bến Đục gột tâm trong
Bầu trời cảnh Bụt, Hương Sơn lắng
Nghe tiếng Nam Mô nhẹ bẫng lòng.

Ghé bến đền Trình tâm bái tổ
Thắp nén nhang thơm rũ bụi trần
Kia núi Đổi Chèo, đây Voi Phục
Mâm Xôi thành kính Yến Vĩ dâng.

Linh sơn phúc địa Thiên Trù ngụ
Lạc chốn bồng lai động Hinh Bồng
Theo tiếng mõ khua vào Hương Tích
Long Tuyền oan khuất sắc sắc không.

Vượt mấy ngàn bậc cheo leo đá
Rưng rưng chợt hiểu cõi từ bi
Dấu thơm đọng lại lòng Phật tử
Xá chi danh lợi chốn kinh kì.

Con về đất Phật xuôi suối Yến
Nước nước, non non cảnh hữu tình
Xin ngài phù hộ cho tất thảy
Nâng giữ yên bình mọi chúng sinh .

LHN

Nhân gian đã có câu “Phật ở trong tâm”, một lòng hướng Phật không phải là người đó có chăm chỉ đi chùa hay không mà chính là những việc thiện họ đang làm cho xã hội và cộng đồng. Đạo Phật chính là con đường đi đưa đến sự giác ngộ, thoát khỏi vô minh, mê lầm nên sẽ diệt trừ đau khổ. Đạo Phật chính là đạo hiếu, đạo từ bi, là đạo giải thoát. Hơn thế nữa, đạo Phật còn dạy nhân cách, đạo đức cho con người.

CÓ NHỮNG MỐI TÌNH

CÓ NHỮNG MỐI TÌNH

CÓ NHỮNG MỐI TÌNH

Có chuyện tình còn mãi ở trong tim
Dù đôi lúc ta buộc ghìm dấu chặt
Không ai biết cũng không ai thắc mắc
Tình Đơn Phương nhìn mặt đủ vui rồi

Có chuyện tình chẳng thể được tròn đôi
Dù hai đứa trao lời yêu thắm thiết
Lòng cứ ngỡ một tình yêu bất diệt
Tình Đầu tiên giết chết trái tim khờ

Có chuyện tình nó đẹp cả áng thơ
Lung linh ảo đợi chờ câu yêu nhớ
Cùng chia sẻ những gì còn trắc trở
Tình Duyên Thừa.. duyên nợ chẳng có đâu

Có chuyện tình quen biết đã bấy lâu
Nhưng không thể bắt cầu yêu thương được
Bởi không đủ sự khát khao mong ước
Tình Bạn Thân.. cùng xuôi ngược tháng ngày

Có chuyện tình mới gặp đã thấy say
Tình Say Nắng nắm bàn tay vội vã
Thời gian ngắn rồi chia đường hai ngả
Đến cuối cùng thắt dạ để tìm quên

Có chuyện tình không dám để gọi tên
Bởi ly biệt không còn bên cạnh nữa
Người khóc cạn dòng châu buông lời hứa
Tình Chết rồi.. một nửa mảnh hồn điên

Có chuyện tình cùng nói chuyện thường xuyên
Yêu thì sợ ưu phiền rồi suy nghĩ
Cứ bên cạnh như mối Tình Tri Kỉ
Muốn nhớ nhau mà chỉ biết lặng thầm

Có chuyện tình mang số kiếp Tình Câm
Nhớ không được mà quên đi, không được
Yêu chẳng được mà nói ra không được
Giữ trong tim để nước mắt nhạt nhòa

Đến cuối đời… tình nào để cho ta.

Tác giả: Thu Thảo

 

 

Gặp Em Một Sáng

Gặp Em Một Sáng

Gặp Em Một Sáng (Huy Cận)

Gặp em một sáng trời se lạnh
Em đẹp hừng đông, anh choáng say
Bão dậy trong lòng chưa phút tạnh
Chiêm bao lẩn quất tháng năm này

Mây trắng về đâu mây trắng ơi
Nhớ thương từng mảng ngáng chân trời
Yêu em, anh muốn làm mây trắng
Khuya sớm tìm em nay tới nơi

Bài thơ hay các bạn vừa xem là bài “Gặp Em Một Sáng” của tác giả Cù Huy Cận. Thuộc danh mục Thơ Huy Cận trong Những Tác Phẩm Thơ Tiêu Biểu Và Nổi Tiếng. Hãy cùng đọc và thưởng thức những tác phẩm khác, còn rất nhiều những bài thơ hay đang chờ đợi các bạn!

YÊU XA

Rồi tất cả chỉ còn là quá khứ
Anh và em đã chẳng thể chung đường
Ân ái cũ trả về miền miên viễn
Hai chúng mình thành kẻ lạ từng thương.

Mình đâu phải bọn trẻ con mới lớn
Lừa gạt nhau bằng mấy kiểu dỗi hờn
Giờ hết yêu lôi nhau ra mổ xẻ
Ai thương nhiều, chắc chắn đau lòng hơn?

Nói em nghe còn lý do nào khác
Đâu thể nào đơn giản “chẳng hợp nhau”?
Ừ, mà có quan trọng đâu, đã chán…
Lý do chi, tình cũng nhạt phai màu.

Yêu không đủ thắng chiều dài khoảng cách
Cả niềm tin cũng nhanh chóng lụi tàn
Em không trách khi từ lâu đã biết
Xa nhau hoài, sớm muộn cũng ly tan.

Giá ngày ấy mình đừng vội vàng đến…
Giữa đời nhau thì chắc đã không buồn
Giá ngày ấy bao nhiêu tình thương mến
Giấu trong lòng, giờ lệ đã chẳng tuôn.

Giá ngày ấy vững lòng đừng mềm yếu
Đừng dễ tin bao lời nói ngọt ngào
Thì giờ đây dẫu chúng mình đôi hướng
Cũng không buồn, không nức nở thương đau.

Kimmi

Chung Bến Chung Lòng

Chung Bến Chung Lòng

Chung Bến Chung Lòng (Tế Hanh)

Có chàng trai vai ngang như bến rộng
ngực cây xuân tràn trề nhựa sống

Có cô gái mày thanh như lằn nước ven sông
bước đi vui trong gió biển mặn nồng

Họ gặp nhau lúc nào không nhớ rõ
họ chỉ nhớ một ngày đầy nắng gió

Cùng đứng nhìn mặt biển chiếc thuyền xa
theo gió bay vào một khúc dân ca:
Cá biển cá bầy
con cá nhà này
là con cá nục
cắt ra nhiều khúc
là con cá chình
trai gái rập rình
là con cá ve
Yên ấn chân lên cát giục đi về:
“Có câu hát dõi theo mình rồi đó!”
Thuỷ nhìn thấy má Yên ráng đỏ:
“câu hát kia chỉ những kẻ rập rình
ta gặp nhau giữa khoảng biển trời xanh
có lén lút gì đâu em ngại”

***

Bỗng ngọn gió đầu thu đem nhớ tới
nhìn chân trời Thuỷ nghĩ: đã hai năm
sao cái ngày thống nhất vẫn xa xăm?
bọn Mỹ Diệm cố tình chia đất nước
nghe sóng gọi nhiều đêm không ngủ được
người con trai ngực nở vai ngang
đôi lúc buông dài những tiếng thở than:
biển Nghệ An sao vắng cá
gió ở đây sao lộng quá
ở đây lưới mỏng không quen
nỗi buồn anh thổi lạnh cả lòng em
Yên to nhỏ:

Anh thường nói với em về Quảng Ngãi
đất anh hùng sinh du kích Ba Tơ
trong kháng chiến từ núi đồng sông bãi
không cho quân giặc Pháp chiếm bao giờ

Quê hương của ông Đồng, ông Chánh
khắp mọi người kính trọng thương yêu
sông Trà Khúc như cánh tay khoẻ mạnh
đất cỗi cằn cũng hoá đất phì nhiêu

Em chưa đến nhưng đã yêu Quảng Ngãi
yêu quê anh những bà mẹ dịu hiền
trong kháng chiến những anh Dương em Ái
từ hoà bình những anh Hải chị Duyên

Anh thường bảo quê anh như thế đấy
giống quê em trời nước một màu xanh
Ngày thống nhất về với anh em sẽ thấy
biển trời em chẳng khác biển trời anh

Thuỷ đón những lời người bạn gái
như gió thổi lòng anh thắm lại

Dọc bờ xanh một giải phi lao
giọt mồ hôi trên cát đọng thành sao

Nắng trên bãi song song hai chiếc bóng
vai gánh cá mà lòng vang tiếng sóng

***

Ngày tháng đi nhanh
Yên nhìn ra thấy cuộc sống chung quanh
tiến lên mau hơn cả tấm lòng mình
xưa bãi vắng nay cửa nhà san sát
từ một tổ sản xuất
năm đồng chí miền Nam
nay hàng trăm anh em trong sáu tập đoàn
đang rầm rộ trên con đường hợp tác
Yên như rợn trước khoảng trời bát ngát
mối tình riêng bé nhỏ sẽ ra sao?
nỗi khổ xưa còn lởn vởn chiêm bao
chút hạnh phúc vầng trăng mới hé
Biết lòng Yên trước cuộc đời tập thể
như con thuyền ngại sóng lúc ra khơi
Thuỷ khuyên nhủ:

Em có nhớ đời chúng ta ngày trước
Bắc hay Nam cùng một kiếp đoạ đày
đi đánh cá thuê sống nhờ bọt nước
tưởng bao giờ thấy được cảnh ngày nay

Khi anh đến em còn mang áo vá
đôi vai gầy gánh cá sang sông
nay em sắp đoàn viên hợp tác xã
lớp bình dân em học ánh trăng lồng

Nơi ta ở mai đầy tràn ánh điện
máy phát thanh báo thời tiết kịp thời
ta biết trước bão giông trên mặt biển
vững con thuyền ta lướt sóng ra khơi

Những con tàu nắng ngời hy vọng
nối bến quê anh cùng bến quê em
ta sẽ hát bài ca tiếng sóng
đạp quân thù chìm ngập dưới bùn đen

***

Và một đêm
hợp tác xã miền Nam liên hoan thắng lợi
Thuỷ và Yên trong căn phòng mới cưới
những sợi trăng dệt cùng sợi phi lao
câu hát trước đây theo gió lại bay vào
cá biển cá bầy…
theo lời trai dỗ
mang gói thẳng dông
bỏ mẹ theo chồng
là con bạc má

Câu ca dao hay cặp mắt ai nhìn?
Thuỷ nói đùa như để thử lòng Yên:
“Em không bỏ mẹ
em chỉ bỏ lối làm ăn riêng rẽ”
Yên đùa theo:
“em chẳng phải theo chồng
em cùng anh xây hợp tác xã thành công”

1958-1960

Bài thơ hay các bạn vừa xem là bài “Chung Bến Chung Lòng” của tác giả Trần Tế Hanh. Thuộc tập Tiếng Sóng (1960), danh mục Thơ Tế Hanh trong Những Tác Phẩm Thơ Tiêu Biểu Và Nổi Tiếng. Hãy cùng đọc và thưởng thức những tác phẩm khác, còn rất nhiều những bài thơ hay đang chờ đợi các bạn!

Những Người Của Ngày Mai

Những Người Của Ngày Mai

Những Người Của Ngày Mai (Nguyễn Bính)

Ở chòi hẹp nhưng hồn chìm vũ trụ
Trái tim đau vì thương cả loài người
Đã nhiều hôm họ không thấy bóng mặt trời
Bởi làm việc liên miên và bí mật

Này của riêng rút lại có bao nhiêu
Chiếc khăn tắm, bộ áo quần trong nóp
Hai năm rồi chưa xỏ chân vào guốc
Ăn cơm thiu vì ẩm ướt mưa đêm
Có những anh xưa bảy nổi ba chìm
Thay tên họ xông pha ngoài hải ngoại
Nhớ hận nước xăm xăm miền viễn tái
Dắt toàn dân làm cách mạng mùa Thu

Quê các anh ở miền Trung đá núi
Bãi cát vàng bờ biển uốn quanh co
Đêm trong xanh cao vút tiếng ai hò
Trên bến vắng một dòng sông nổi bạc
Quê các anh ở miền Nam bát ngát
Trái dừa xiêm nước ngọt buổi trưa nồng
Đôi ba cô con gái bán hàng bông
Chèo yểu điệu một xuồng đầy vú sữa
Theo đường kinh đi sâu vào biển lúa
Quê các anh ở miền Bắc xa xôi
Bước chân đi không biết mấy năm rồi
Xa cha mẹ, anh em, xa tất cả
Nương dâu xanh, chiếc cầu ao, mái rạ
Cô gái làng gội tóc nước hương nhu
Nhưng hình riêng chỉ là những tấm hình lu

Họ là đất, họ vui lòng làm đất
Để đắp xây nền độc lập lâu dài
Họ là ai? Là người của ngày mai.

Bài thơ hay các bạn vừa xem là bài “Những Người Của Ngày Mai” của tác giả Nguyễn Trọng Bính. Thuộc danh mục Thơ Nguyễn Bính trong Những Tác Phẩm Thơ Tiêu Biểu Và Nổi Tiếng. Hãy cùng đọc và thưởng thức những tác phẩm khác, còn rất nhiều những bài thơ hay đang chờ đợi các bạn!

LÀM SAO ĐỂ QUÊN

LÀM SAO ĐỂ QUÊN

Nếu chúng mình buộc phải buông tay
Gạt đi hết tháng ngày hạnh phúc
Rồi chấp nhận mối tình kết thúc
Trái tim đau đến mức nghẹn ngào

Kỉ niệm còn em phải làm sao
Đem đi giấu ở đâu cho khỏi
Khỏi thương nhớ khỏi nghe lời nói
“Ở bên em cho đến hết đời”

Phải làm gì nước mắt ngừng rơi
Cất cảm xúc về nơi đúng nghĩa
Nhưng em thấy nỗi đau thấm thía
Khi hai người hai phía khác nhau

Em cần anh xua những cơn sầu
Dù em biết mong cầu chẳng được
Mà vẫn muốn một lần nguyện ước
Được cùng anh sánh bước bên nhau

Nghĩ bây giờ em mất bao lâu
Để quên hết màu yêu ngày đó
Quên năm tháng chúng ta từng có
Phải làm sao em phải làm sao?

Tác giả: Thu Thảo