Câu thơ tài hoa được nhiều người tìm đọc nhất hôm nay 21/12/2025

Sao em che lạt buộc tre
Lợp mái bằng nhớ,bó hè bằng thương ? ...
Sao đem ký ức làm gương
Để ta tóc bạc,chợt vương tóc thề ? ...

Top 20 bài thơ có tổng lượt xem nhiều nhất hôm nay 21/12/2025

Phan Thiết! Phan Thiết!

Phan Thiết! Phan Thiết!

Phan Thiết! Phan Thiết! (Hàn Mặc Tử)

Nhớ khi xưa ta là chim Phượng Hoàng
Vỗ cánh bay chín tầng trời cao ngất
Bay từ Dao Ly đến trời Đâu Suất;
Và lùa theo không biết mấy là hương
Lúc đằng vân gặp ánh sáng chận đường
Chạm tiếng nhạc, va nhằm thơ thiên cổ
Ta lôi đình thấy trăng sao liền mổ
Sao tan tành rơi xuống vũng chiêm bao
Trăng tan tành rơi xuống một cù lao
Hóa đài điện đã rất nên tráng lệ
Ở ngôi cao, ngước mắt ra ngoài bể
Phong lưu ghê, sang trọng chẳng vừa chi
Ta mê man như tới chốn Phượng Trì
Ở mãi đấy không về Thiên cung nữa.

Nhưng phép lạ có một vì tiên nữ
Hao hao như nường nguyệt cõi Đào Nguyên
Ta đắm mê trong ánh sáng trần duyên
Và van lạy xin cô nường kết ngãi
Mỉa mai thay cho phượng hoàng si dại
Là ta đây đương ở kiếp muôn chim
Trở lại trời tu luyện với muôn đêm
Hớp tinh khí lâu năm thành chánh quả
Ta trở nên như ngọc đàng kim mã
Rất hào hoa rất phong vận: Người Thơ
Ta là trai khí huyết ước ao mơ
Người thục nữ sanh giữa thời vô thượng
Rồi ngây dại nhờ thất tinh chỉ hướng
Ta la thang tìm tới chốn Lầu Trăng
Lầu ông Hoàng, người thiên hạ đồn vang
Nơi đã khóc, đã yêu thương da diết
Ôi trời ôi! là Phan Thiết! Phan Thiết
Mà tang thương còn lại mảnh trăng rơi
Ta đến nơi Nường ấy vắng lâu rồi
Nghĩa là chết từ muôn trăng thế kỷ
Trăng vàng ngọc, trăng ân tình, chưa phỉ!
Ta nhìn trăng, khôn xiết ngậm ngùi trăng
Ta vãi vung thơ lên tận sông Hằng,
Thơ phép tắc bỗng kêu rên thống thiết
Hỡi Phan Thiết! Phan Thiết!
Mi là nơi ta chôn hận nghìn thu
Mi là nơi ta sầu muộn ngất ngư.

Bài thơ hay các bạn vừa xem là bài “Phan Thiết! Phan Thiết!” của tác giả Nguyễn Trọng Trí. Thuộc tập Xuân Như Ý, danh mục Thơ Hàn Mặc Tử trong Những Tác Phẩm Thơ Tiêu Biểu Và Nổi Tiếng. Hãy cùng đọc và thưởng thức những tác phẩm khác, còn rất nhiều những bài thơ hay đang chờ đợi các bạn!

Giang Nam Phụ Níp Kiêm Lưu Biệt Hữu Nhân (Khăn Gói Sang Sông Nam, Nhân Gửi Bạn)

Giang Nam Phụ Níp Kiêm Lưu Biệt Hữu Nhân (Khăn Gói Sang Sông Nam, Nhân Gửi Bạn)

Giang Nam Phụ Níp Kiêm Lưu Biệt Hữu Nhân (Khăn Gói Sang Sông Nam, Nhân Gửi Bạn, Hồ Xuân Hương)

Phụ níp tòng kim vạn lý dao,
Trường đình tửu tiễn thượng thù giao.
Muộn đôi phàm sí thuyền thiên trọng,
Sầu áp giang tâm thuỷ bất trào.
Cựu thảo ngưng mâu hương vị tán,
Tha hương hồi thủ vọng cô cao.
Tuy nhiên thượng hữu tương phùng nhật,
Thệ hải ninh dung nhất lãng đào.

Khăn gói bây giờ vạn dặm nao,
Đình đài rượu tiễn chén đang trao.
Buồn dâng buồm vút thuyền nghiêng nặng,
Sầu nén sông sâu nước chẳng dào.
Cỏ cũ nhìn lâu hương chửa tản,
Làng ai quay lại núi quê cao.
Rồi ra còn có phen cùng gặp,
Thể biển thà cho đợt sóng ào.
(Bùi Hạnh Cẩn)

Khăn gói bây giờ vạn dặm nao,
Trường đình rượu tiễn chén mời trao.
Buồm căng đôi cánh sầu nghiêng nặng.
Sầu nén sông sâu nước chẳng trào.
Cỏ cũ lặng nhìn hương chửa mất.
Xa quê quay ngóng núi quê cao.
Xa nhau còn có ngay gặp lại,
Thề biển tha cho ngọn sóng đào.
(Nhất Uyên Phạm Trọng Chánh)

Bài thơ hay các bạn vừa xem là bài “Giang Nam Phụ Níp Kiêm Lưu Biệt Hữu Nhân (Khăn Gói Sang Sông Nam, Nhân Gửi Bạn)” của tác giả Hồ Xuân Hương. Thuộc tập Hương Đình Cổ Nguyệt Thi Tập, danh mục Thơ Hồ Xuân Hương trong Những Tác Phẩm Thơ Tiêu Biểu Và Nổi Tiếng. Hãy cùng đọc và thưởng thức những tác phẩm khác, còn rất nhiều những bài thơ hay đang chờ đợi các bạn!

Top 20 Bài thơ hay viết nhân ngày quốc tế thiếu nhi

Top 20 Bài thơ hay viết nhân ngày quốc tế thiếu nhi

Trẻ em là niềm hy vọng của gia đình, của giòng tộc, là tương lai đất nước. Mọi sự ưu ái, tốt đẹp có thể có được sẽ phải dành phần cho trẻ em cả về mặt tình cảm, vật chất, tinh thần và pháp chế xã hội. Nước ta xưa nay về đạo lý: ông bà, cha mẹ phải có trách nhiệm nuôi, dạy cháu, con thành người, dựng vợ gả chồng, xây tạo gia đình mới, nối dài gia tộc; Nhà nước thì có những thiết chế xã hội để bảo đảm trẻ em được quyền an toàn, được thương yêu, được chăm sóc, nuôi dưỡng, được học hành, được vui chơi, được phát triển đúng hướng và được bảo vệ theo luật pháp. Nhân ngày quốc tế thiếu nhi phongnguyet.info xin giới thiệu những bài thơ hay viết tặng cho trẻ em.

CHUNG TAY VÌ TRẺ THƠ

Thơ Trần Hải Lộc

Trồng người lợi ích trăm năm
Bác nhắc cô chú quan tâm nhi đồng
Tuổi thơ là nụ là bông
Lớn lên rường cột non sông sau này

Măng non uốn từ hôm nay
Chăm người như thể chăm cây trong vườn
Trẻ thơ lúc vui lúc buồn
Tâm hồn, thể chất lớn khôn từng giờ

Nâng cho bé từng giấc mơ
Tấm lòng nhân ái, bao giờ được quên
Mai sau các bé lớn lên
Bao dung nhân hậu xây nên hùng cường

Gia đình – xã hội – nhà trường
Chung tay việc tốt, làm gương nhi đồng
Thương yêu bằng cả tấm lòng
Nhớ lời Bác dặn vun trồng tuổi thơ.

Hải Lộc 26.5.2020

Chuyện hoa mào gà

Thơ Phạm Thị Hồng Thu

Gà Mơ mào đỏ
Xinh đẹp nết na
Chẳng thích la cà
Say kiếm mồi nhất

Bỗng nghe thút thít
Mái Mơ thật lo
Vỗ về hỏi dò:
– Bạn sao buồn thế?

– Muôn cây đẹp đẽ
Quả ngọt, hoa xinh
Cây tôi một mình
Chẳng hoa, chẳng quả

Mơ thương cây quá
Tặng luôn cái mào
Cây đẹp biết bao
Mơ mừng khôn xiết

Bạn mơ thật tuyệt
Phải không bé yêu
Thương bạn thật nhiều
Bạn yêu nhiều nhé!

CHỈ TẠI CÔ VI

Thơ : Nguyễn Đình Hưng

Bằng Lăng tím đợi bên đường
Sân trường Phượng đỏ buồn thương đứng chờ
Ve kêu khản tiếng hàng giờ
Mà sao chẳng thấy học trò hỏi han

Nắng đem hơi nóng ngập tràn
Chui vào lớp học gặp toàn trò ngoan
Mồ hôi loang cả mặt bàn
Vẫn say học tập chẳng than nhọc nhằn

Hỏi ra mới biết khó khăn
Đầu năm dịch bệnh, giữa năm học bù
Cô vi chẳng khác kẻ thù
Vẫn thua trò nhỏ cần cù siêng năng

Bằng lăng, Ve, Phượng hiểu rằng
Hạ buồn chỉ tại cái thằng Cô vi
Càng thương các bạn Thiếu nhi
Thôi hẹn Thu đến thầm thì nhiều hơn./.

Hà Nội, ngày 27/5/2020.

NGÓN GIỮA

Thơ Nguyễn Ruyến

Sao bố mẹ hàng ngày luôn so sánh
Rằng: “cái Hằng nhà bác Khánh hơn con”
Hay: “thằng Nam ở bên dãy Nhà tròn
Vậy mà khá, thi hơn con bốn điểm”…

Mẹ có hiểu, trong lòng con tủi hận
Bố hay chăng, con gái bố rất buồn
Lớp 7 rồi, đâu còn phải trẻ con
Bão mắng chửi quật nát luồng suy nghĩ

Con chỉ muốn nhẹ nhàng thay ầm ĩ
Để nhận nhìn những kém cỏi vừa qua
Rồi tự thân rút kinh nghiệm để mà
Giành kết quả tốt hơn, mùa thi tới.

Như vậy đó suy bì là bất lợi
Chỉ khơi mầm bực bội gắn tự ty
Năm ngón tay… bậc cha mẹ quá kì
Ai cũng muốn con mình là ngón giữa!?

Ninh Bình, 31.5.2020

NỤ CƯỜI TRẺ THƠ

Thơ Sơn Nữ

Đã là tết mồng một tháng sáu
Gom tình thương nung nấu bấy nay
Ai ai cũng muốn tỏ bày
Mong cho con trẻ mỗi ngày đều vui

Mong muốn là nụ cười của bé
Cánh chim non mạnh khỏe lớn khôn
Vô tư trong sáng tâm hồn
Thiện lương hạt giống ta dồn công chăm

Tre già cỗi mầm măng cứng cáp
Hiếu thảo và đền đáp mẹ cha
Mai sau vì nước non nhà
Cây non mọc thẳng phong ba vững vàng

Quà cho trẻ gửi ngàn lời chúc
Nôi yêu thương hạnh phúc gia đình
Hòa vào thế giới văn minh
Sống trong bình đẳng ân tình chứa chan

Mừng ngày tết rộn vang lời hát
Trẻ thơ là bản nhạc cho đời
Chúc cho ở khắp nơi nơi
Đâu đâu cũng đẹp nét cười thơ ngây.

SƠN NỮ 26/5/2020

EM YÊU TRƯỜNG EM

Thơ Lan Vương

Em yêu trường em
Phượng hồng rực rỡ
Bằng lăng tím nở
Mắt huyền xuyến xao

Em yêu xiết bao
Tiếng chim lảnh lót
Sân trường vui nhộn
Ríu rít bài ca

Lời cô thiết tha
Dạy em bài học
Buổi đầu còn khóc
Sao giờ thân thương

Em yêu ngôi trường
Gió thơm ngào ngạt
Nắng vang tiếng hát
Ghé xem học bài

Một mai khôn lớn
Vẫn ước mơ về
Trường học hương quê
Mái nhà đầm ấm.

NGHỈ HÈ

Thơ Trương Túy Anh

Phượng thắp đuốc rực trời
Vòm lá xanh ve hát
Ngân nga trầm bổng nhạc
Ngày hè đến bạn ơi

Hẹn nhau đầu hẻm nhỏ
Chúng mình về quê chơi
Ngắm ruộng lúa chín vàng
Mùi nếp thơm ngào ngạt

Về quê nội Đồng tháp
Thăm đầm sen ngát hương
Cùng nhau đua lướt xuồng
Bơi tắm mát dưới sông

Những buổi chiều ra đồng
Sáo diều căng no gió
Chạy triền đê reo hò
Giữa trời xanh lồng lộng

Vào vườn hái hoa hồng
Ngắm ong bướm vờn bay
Chúng mình trèo lên cây
Bẻ chôm chôm, xoài, mít…

Ôi thật vui thỏa thich
Những ngày hè ở quê
Biết bao điều say mê
Mang vào năm học mới.

NHỚ GHI VÂNG LỜI

Thơ Dương Quốc Nam

TRẺ em đang tuổi thiếu nhi,
EM vui siêng học nhớ ghi vâng lời.
NHƯ là chồi biếc non tươi,
BÚP măng đất nước sáng ngời khắc ghi.

TRÊN trời mây trắng thầm thì,
CÀNH hoa rực rỡ mỗi khi nắng vàng.
BIẾT chơi siêng luyện nhẹ nhàng,
ĂN ngon mặc đẹp sẵn sàng sẻ san.

NGỦ ngon đầy đủ bình an,
BIẾT làm việc tốt ngập tràn yêu thương.
HỌC siêng yêu quý mái trường
HÀNH trang tu dưỡng nêu gương yêu đời.

LÀ thiếu nhi chẳng ham chơi,
NGOAN hiền thảo nghĩa cho đời tươi xanh.
TRẺ EM NHƯ BÚP TRÊN CÀNH,
BIẾT ĂN NGỦ BIẾT HỌC HÀNH LÀ NGOAN.

BÀI VÈ ĂN CHÁO

Thơ Đào Mạnh Thạnh

(Tặng các cháu bước vào mẫu giáo)

Ve vẻ vè ve
Cái vè ăn cháo
Cháu đi mẫu giáo
Ăn cháo bằng thìa

Cùng bạn thi đua
Xem ai giỏi nhất
Cháo ngon đủ chất
Một bát thật đầy

Các bạn lại đây
Cùng ngồi ăn nhé
Ăn no ăn khỏe
Sạch sẽ đừng rơi

Nào các bạn ơi
Xong rồi ngủ nhé
Bé yêu trường bé
Khe khẽ hát vang

Cô bắt nhịp nhàng
Rộn ràng em hát
Ve vẻ vè ve.

Hải Phòng: 26-5-2020

MÃI LÀ BÉ NGOAN

Thơ: Nguyễn Thị Hồng Hạnh
(Câu khoán: Thơ Bác Hồ)

TRẺ vui náo nức đến trường
EM được dạy dỗ yêu thương tận tình
NHƯ măng non mọc tươi xinh
BÚP mầm khỏe mạnh vươn mình lớn nhanh.

TRÊN cao trời bát ngát xanh
CÀNH cây đón gió mát lành lao xao.
BIẾT tuổi thơ thích ngọt ngào
ĂN, chơi, học hỏi đi chào về thưa

NGỦ ngoan em nhé nhớ chưa
BIẾT vâng lời mẹ làm vừa lòng cha.
HỌC chăm không chút lơ là
HÀNH động đúng mực mới là con ngoan.

LÀ tương lai của giang san
NGOAN hiền hiếu thảo vẹn toàn xứng danh
TRẺ EM NHƯ BÚP TRÊN CÀNH
BIẾT ĂN NGỦ BIẾT HỌC HÀNH LÀ NGOAN.

26/5/2020

ƯỚC MƠ CỦA BÉ

Thơ Đinh Thị Hiển

Tới mồng một tháng sáu
Ngày quốc tế thiếu nhi
Mẹ ơi! Cho con đi
Thăm vườn bách thú nhé

Mẹ mỉm cười ưng ý
Tuân lệnh rồi! Con yêu

Mẹ đã hiểu một điều
Bởi mẹ thường mắng yêu

Mỗi khi con tinh nghịch
Đồ khỉ khọt là con
Nên con muốn đi xem
Tìm hiểu con khỉ khọt

Nơi đó có nhiều thú
Con thích nhất con gì?
Con trả lời mẹ đi…
Ngoắc tay nhé! Rồi nói

Sao lại là….khỉ con?
Mẹ đừng cười con nhé!
Bởi mẹ nói… giống con

Ngày vui của trẻ con

Ước mơ cũng cỏn con
Nhưng sáng, đẹp, lại tròn
Trong tâm hồn trẻ con
Đây! Trái Đất lớn, tròn

Cùng chân trời rộng mở
Chờ khám phá nơi con
Ước mơ trẻ… sáng trong…

SG ngày 29 tháng 05 năm 2020

NIỀM MƠ ƯỚC

Thơ:NGA LÊ

Chắt chiu từng hạt sữa thơm
Nuôi con khôn lớn trở nên tuổi hồng
Ngây thơ đôi mắt sáng trong
Lần đầu tới lớp theo cùng mẹ đ

Rụt rè nép ở bên hè
Cô ân cần đón đưa con vào trường
Theo cùng năm tháng lớn khôn
Chung vui bè bạn con luôn chuyên cần

“TRẺ EM NHƯ BÚP TRÊN CÀNH”
Lời NGƯỜI dạy dỗ mẹ dành cho con
Chăm lo vun xới sớm hôm
Sau này giup ích quê hương nước nhà

Đó là trả nghĩa mẹ cha
Ơn thầy cô đã giúp ta nên người
Học hành lễ nghĩa con ơi!
Lời thầy cô dạy suốt đời đừng quên

Mong sao trên khắp mọi miền
Cũng như con được ấm êm no lành
Không còn lo lắng mưu sinh
Tuổi thơ đói rách học hành bỏ qua

Xót xa kiếp sống âu lo
Tiếng cười cũng tắt bơ vơ cuộc đời
Mong rằng thế giới đẹp tươi
Chung tay xây dựng lớp người mai sau

Trẻ em không phải khổ đau
Tuổi thơ không phải mưu cầu đói no
Cuộc đời rồi sẽ nở hoa
Tre già măng mọc rừng già càng xanh

Mong sao lớp trẻ trưởng thành
Dựng xây Tổ Quốc sánh bằng năm châu.

NGÀY 26/5/2020.

TRẺ U2

Thơ Duy Hạnh Trần

(U2 Tức là gần 2 tuổi)

Cháu tôi đang tập nói
Nhưng cũng thích đánh nhau
Ai ngăn … nó càu nhàu
Đấy là tập thể dục.

Anh nằm võng – nó múc
Co cẳng tạt ngang vai
Bé thế kể cũng tài
Hai chân đá xeo xéo.

Cái đầu thì nghiêng ngẹo
Nước mắt tuôn ròng ròng
Mồm mép trễ tròn cong
Khi thấy mẹ quát lớn.

Giống như anh hơn hớn
Thích bóng, súng, ô tô
Khi đang khóc tồ tồ
Bỗng dưng phụt tắt tiếng.

Lắm khi dáng khụng khiệng
Tay vẫy chào sau vai
Nhẩn nha đếm bước dài
Mặt không thèm ngoái lại.

Góp ý thì nó cãi
Tiếng chưa sõi khó nghe
Tức mình là nó tè
Lắm khi bực không chịu.

Vậy mà khi nó níu
Bám chặt vào tay ông
Đòi đi chơi lòng vòng
Ông đành phải bế cháu.

Nếu không là nó cáu
Vênh mặt không thèm chơi
Ngoảnh đít … chẳng nói lời
Mông cong tớn đi thẳng.

Chấp chi tính bắng nhắng
Trẻ tập nói bi bô
Mình mà nghĩ hồ đồ
Nó nghỉ chơi … cũng mệt.

Nhà có trẻ vui phết
Đông đông thế mới hay
Rộn rã bận suốt ngày
Khỏi mắc bệnh tự kỷ…

30/5/2020

MẸ VÀ BÉ

Thơ Trần Thị Tĩnh

– Mẹ ơi sao ông trăng
Cứ đi theo con mãi?
Mẹ cười:” Trăng yêu con
Nên đi hoài không mỏi”.

– Thế con thuyền ngoài kia
Sao không về bờ bãi?
– Vì ngoài kia đại dương
Sóng biển đang vẫy gọi.

– Còn ba con ở đâu?
Lâu không về, con nhớ…
– Ba ở tít trên cao
Luôn dõi theo con đó…

Ngắt một nhành hoa nhỏ:
– Con tặng mẹ, thay ba
Bé nhìn trong mắt mẹ
Lấp lánh hạt sương sa.

THƯƠNG CON!

Thơ Nguyễn Thị Khánh Hà

Trời cho chẳng đủ hình hài
Mẹ cha cũng bỏ, lấy ai thương cùng
May còn một mái nhà chung
CÔ NHI VIỆN dưỡng con cùng nương thân

Hôm nay chúng con quây quần
Bên mâm cỗ nhỏ, bớt phần khổ đau
Kẹo, bánh rực rỡ sắc màu
Để con vui vẻ, âu sầu lùi xa

Tình thương cô, bác bao la
Cho con ấm áp chan hòa yêu thương
Cô bác hôm nay đến trường
Quần áo, quà bánh… tình thương dạt dào

Tấm lòng bác ái đẹp sao
Chung tay san sẻ ngọt ngào yêu thương
Mong con trong kiếp vô thường
Vui vẻ hạnh phúc yêu thương ngập tràn.

BỐ THÂN MẾN

Thơ Dạ Vũ

Con viết thư, gửi đến bố những lời
Việc ở nhà vẫn chăm ngoan học giỏi
Trong tim con luôn khắc điều bố nói:
Con thủy thủ phải rắn rỏi hơn người

Điểm chín, mười con giúp mẹ vui tươi
Chuyện nhà cửa không được lười biếng nhé
Là anh chị phải nhịn nhường em bé
Em có ngoan, mẹ mới đỡ việc nhà”

Con thấy bố đang ở một nơi xa
Mẹ dạy con, tọa độ này định hướng
Không như em chỉ là trong tưởng tượng
Quả địa cầu mà lại ngỡ trái banh

Con yêu bố và yêu cả biển xanh
Đã giúp con trưởng hành hơn với tuổi
Biển năm châu ngày mỗi ngày thay đổi
Trong câu chuyện mà bố kể khi về

Con thủy thủ là những đứa như thế
Quen sóng gió từ khi mẹ mang bầu
Và cũng hiểu, nghề thủy thủ không giàu
Vì miếng cơm, ba vắng lâu như vậy

NIỀM VUI CÙNG CON VÀ BIỂN

Thơ: Nam Bùi

Biển nhè nhẹ lăn tăn đùa con sóng
Ru mây chiều mắc võng cùng tà dương
Cha dắt con đi những bước thật trường
Cùng câu hát du dương ngời bến dạ

Cuộn ân tình dội vang cả ngàn khơi
Cười hoan hỉ tương đồng trời quê mẹ
Hồn nhiên bảo lớn lên rồi con sẽ
Hết sức mình quét tất kẻ ngoại bang

Hoàng Sa ngân đời ca khúc cát vàng
Con nốt bổng nhỏ mênh mang vui lắm
Cùng trời đất vạn trùng xanh sâu thẳm
Là món quà thật say đắm lòng cha

Niềm hạnh phúc ngỡ là mơ hay mộng
Nhưng tận tim rộn nhịp trống dâng trào
Cũng nguyện lòng hoà với những khát khao
Cho tất cả niềm tự hào thơ bé!

CHO TUỔI THƠ EM

Thơ Đặng Quốc Khanh

Tuổi thơ em là đây
Từng ngày qua hờ hững
Đôi chân trần lững thững
Dẫm nát thơ ngây rồi

Tôi đi ngang cuộc đời
Mấy lời xin gửi gắm
Quê hương còn nghèo lắm
Em vẫn chưa đến trường

Một chiều buồn nắng vương
Xót thương và khắc khoải
Hỏi em bao nhiêu tuổi
Khẽ cười không biết đâu

Chợt nghe lòng nhói đau
Nghẹn ngào niềm thương cảm
Tận cùng trong sâu thẳm
Ôm em trong vòng tay

Nơi khóe mắt cay cay
Lời này sao nói hết
Chỉ thật lòng tha thiết
Gửi các mạnh thường quân

Nơi này đang rất cần
Áo quần và sách bút
Mỗi người góp một chút
Xây đắp nền tương lai

Sự nghiệp là lâu dài
Cho mai này đất nước.
Từng chặng đường tôi bước
Gặp nhiều trẻ em nghèo

Tôi đã gặp rất nhiều
Khắp miền quê khốn khó
Bao phận người nơi đó
Tôi đến và tôi đi

Ngày Quốc tế thiếu nhi
Xin ghi niềm trăn trở
Đẹp mãi mùa phượng nở
Vì sự nghiệp” trồng người” !

30-05-2020

TUỔI THƠ CON

Thơ: Nam Bùi

Thật là ấm áp yêu thương
Tựa thời tấm bé mẹ thường bẵm chăm
Trời đông trải chiếu con nằm
Tay ôm vào dạ, lưng ngăn gió mùa

Bao giờ cho đến ngày xưa
Cái thời bé xíu như vừa còn đây
Trái xoan lắc rắc rơi đầy
Na, hồng, bưởi thị chất đầy tuổi thơ

Mai sau dù có bao giờ
Chạy về kí ức mộng mơ thủa nào,
Cùng bao buổi tối đếm sao
Cùng bao câu hát ngọt ngào mẹ ru

Mẹ mang tất cả mùa thu,
Xuân nồng hương ấm hạ dù nắng oi
Mẹ xua cái rét đất trời
À ơi! Nhịp võng ngọt lời ru ta

Bây giờ con công tác xa
Tiếng chuông Thánh vọng nhớ nhà mẹ ơi!
Lòng người viễn xứ chơi vơi
Tha hương bao lúc rối bời con tim

Cố hương, kí ức con tìm
Muôn vàn kỉ niệm mãi ghìm trong con!

TRẺ EM NHƯ BÚP TRÊN CÀNH

Thơ : Nguyễn Đình Hưng

(Mừng kỷ niệm ngày Quốc tế Thiếu nhi)

TRẺ sinh ra ở trên đời
EM thì sung sướng, em thời khổ đau
NHƯ chồi mới nhú trên cây
BÚP non dựa gốc biết đâu kén tìm

TRÊN đường phát triển lớn khôn
CÀNH, lá biết dồn dinh dưỡng bón chăm
BIẾT ngăn, bảo vệ cho mầm
ĂN đầy đủ chất, tinh thần an yên

Ngủ say, giấc ngủ thần tiên
BIẾT nghe sai, đúng ít phiền mẹ cha
HỌC từ gần đến nơi xa
HÀNH trang tri thức đơm hoa mỗi ngày

LÀ niềm mong ước xưa nay
NGOAN, tài như Bác nhắc ta đồng hành:
TRẺ EM NHƯ BÚP TRÊN CÀNH
BIẾT ĂN NGỦ, BIẾT HỌC HÀNH LÀ NGOAN (*).

Hà Nội, ngày 26/5/2020.

Ghi chú: (*) Câu thơ trích trong bài “Kêu gọi thiếu nhi” của Bác Hồ viết năm 1941.

Tuổi thơ khơi gợi nhiều xúc cảm và hoài niệm trong tâm hồn mỗi người. Mỗi chúng ta đều từng là trẻ nhỏ, rồi ở tuổi trưởng thành, ta gặp lại tuổi thơ trong những trẻ nhỏ quanh mình.

Top 10 Bài thơ hay của nhà thơ Lưu Quang Vũ

Top 10 Bài thơ hay của nhà thơ Lưu Quang Vũ

Lưu Quang Vũ (1948 – 1988) quê gốc ở Quảng Nam, sinh ra ở Phú Thọ, mất trong một tai nạn giao thông. Anh làm thơ từ thuở học cấp ba, rời ghế trường trung học, vào bộ đội anh viết rất nhiều và bắt đầu đăng báo. Năm 1968, hai mươi bài thơ đầu tay chọn in chung vào tập Hương cây. Anh cảm thụ đời sống không chỉ bằng nhận thức mà còn bằng cả giác quan. Cảm giác là hạt nhân đầu tiên trong cảm hứng của Lưu Quang Vũ. Đọc thơ anh ít thấy dấu vết của bố cục, cảm hứng liền dòng ào ạt, đầy ắp hiện thực và tưởng tượng, sách vở và đời sống hòa quyện thúc đẩy nhau trong các câu thơ dồn dập.

Áo cũ

Tác giả: Lưu Quang Vũ

Phố ta

Tác giả: Lưu Quang Vũ

Phố của ta
Những cây táo nở hoa
Mùa thu đấy
Thân cây đang tróc vỏ
Con đường lát đá
Nghiêng nghiêng trong sương chiều.

Năm nay cà chua chín sớm
Trên quầy hàng đỏ hồng
Chị thợ may đi lấy chồng
Chị thợ may góa bụa
Năm nay tôi mặc đồ đen.

Bác đưa thư, có thư ai đấy?
Bác đưa thư kéo chuông
Ti-gôn hoa nhỏ
Rụng đầy trước hiên.

Riêng bác thợ mộc già buồn bã
Thở khói thuốc lên trời
Anh thợ điện trên mái nhà mắc dây
Bà giáo về hưu ngồi dịch sách
Dậy cậu con tiếng Pháp
Suốt ngày chào: bông-dua.

Phố của ta
Phố nghèo của ta
Những giọt nước sa
Trên cành thánh thót
Lũ trẻ lên gác thượng
Thổi bay cao bao bong bóng xà phòng.

Em chờ anh trước cổng
Con chim sẻ của anh
Con chim sẻ tóc xù
COn chim sẻ của phố ta
Đừng buồn nữa nhá
Bác thợ mộc nói sai rồi
Nếu cuộc đời này toàn chuyện xấu xa
Tại sao cây táo lại nở hoa
Sao rãnh nước trong veo đến thế?
Con chim sẻ tóc xù ơi
Bác thợ mộc nói sai rồi.

Anh chỉ sợ rồi trời sẽ mưa

Tác giả: Lưu Quang Vũ

Em – tình yêu những năm đau xót và hy vọng

Tác giả: Lưu Quang Vũ

Em đi, phố ngày mưa
suốt đường dài không nói
cánh cửa chiều khép lại
hoa đầm đìa mưa ướt chói trên cao
ga ngổn ngang gạch đổ, những toa tàu
như năm tháng nặng buồn em có nhớ
ta đi giữa cỏ hoang và gỗ đá
giữ trong lòng ngọn thác trắng trào sôi
một tình yêu không biết nói cùng ai
đến điên dại đến nghẹn ngào đau đớn
mặt anh vỡ trong tấm gương thất vọng
em ơi ngày ấy em đâu?
hoa cúc xanh tuổi nhỏ chết từ lâu
những hòm xiểng chất đầy khu phố chật
những bãi rác những thùng xe cũ hỏng
những bạn bè thơ trẻ đã già nua
đêm chiến tranh thành phố tối âm u
không đèn sáng lời ru không bếp lửa
ghế công viên hóa bầy dã thú
nằm im lìm dưới mặt trăng đen
xác người trôi trên biển sóng xô tan
huyệt bom tối ầm ào cơn gió hú
ta đi suốt một đời đau khổ
chân lỡ lầm bao ảo ảnh chờ mong
anh vẫn nhen một ngọn lửa âm thầm
hình bóng em chập chờn trong lửa ấy
(ai trong đời chưa một lần mơ thấy
không có quyền phán xét những câu thơ)
sóng khát khao đập cửa đêm ngày
nên chói chang đời anh, em tới
mắt em mở với chân trời xa vợi
nhưng hơi ấm anh cầm là ấm của bàn tay
em bằng xương bằng thịt đây rồi
anh đợi mãi, cuối cùng em đã đến
hơi thở em từ lâu anh đã thuộc
tóc em đây lời nói của em đây
nhặt anh lên trong cỏ sắc đường dài
như bóc một lá thư chưa kẻ nhận
và thương mến có nghĩa là hy vọng
anh tin đời theo nghĩa lứa đôi…
con tàu nào mang gió ấy ra khơi
chẳng hề có một ngày cập bến
đích của nó luôn luôn là phía trước
là chân trời mãi mãi ở trong em.

Nơi ấy

Tác giả: Lưu Quang Vũ

Ở nơi ấy có một đồi mua tím
Có con đường đất mịn mát chân đi
Ở nơi ấy có một rừng bưởi chín
Có người em bé nhỏ ngóng ta về.

Tia nắng hạ sáng bừng trên lá cọ
Chim chào mào ăn hạt dẻ mùa thu
Rơm khô ủ những quả hồng chín đỏ
Ngọn gió chiều, hoa sở trắng như mưa.

Ở nơi ấy, suối thành sông mùa lũ
Xuyên qua rừng, ngập ướt cả bờ lau
Đèn nhựa trám tinh mơ em nhóm lửa
Sương mịt mù trước cửa, thấy em đâu.

Gương mặt ấy, nụ cười bên lửa thắm
Quả doi rừng trong nón để phần nhau
Ở nơi ấy vị măng vầu chẳng đắng
Củ sắn lùi ống nứa vẫn thơm lâu.

Hoa chẳng sớm và trái không quá muộn
Xuân không nhanh và đông chẳng kéo dài
Mỗi khóm lá một hương rừng bí mật
Nắng dong vàng thung lũng tiếng ong bay.

Tôi đã đi bao đường xa tít tắp
Bao mùa đông mùa hạ đã trôi qua
Bao cửa bể, xóm thôn, thành phố rộng
Một vùng quê nơi ấy ngỡ phai nhòa.

Nếu em biết những gì tôi đã sống
Những buồn vui tôi đã có trong đời
Nếu em biết bây giờ tôi khác lắm
Buổi cùng em kiếm củi ven đồi?

Người ta bảo: cả em giờ cũng khác
Đã con bồng, con dắt, nhớ chị tôi…
Có sao đâu: trái mùa thu vẫn thắm
Mây mùa thu vẫn trắng những chân trời.

Nếu em biết rằng tôi, tôi vẫn nhớ
Vẫn là con suối lũ của rừng xưa
Con tu hú dưới lùm hoa chuối đỏ
Ngọn lửa hồng em ủ giữa chiều mưa?

Vẫn nguyên vẹn những hoa rừng thơ dại
Đã dạy tôi biết chia ngọt sẻ bùi
Vầng trăng lớn mọc lên từ phía ấy
Ngọn gió rừng vẫn thổi giữa hồn tôi.

Gửi mẹ

Tác giả: Lưu Quang Vũ

Trên đời chẳng ai lo cho ta bằng mẹ
Cũng chẳng ai ta làm khổ nhiều như mẹ của ta
Mẹ ơi nếu con được sống lại tuổi thơ
Con sẽ chẳng bao giờ mải chơi trốn học
Đứa con trai nhiều lỗi lầm ương ngạnh
Sẽ không lần nào làm mẹ xót xa.

Ước mẹ trẻ hoài như buổi mới gặp cha
Ước con được sống suốt đời bên mẹ
Mẹ muốn ăn cá thu con chẳng nề xuống bể
Chẳng ngại lên ngàn kiếm đọt măng mai
Nhưng xứ sở ta quân Mỹ tới rồi
Cùng bè bạn con lên đường đuổi giặc.

Mẹ vui vẻ gánh lấy phần khó nhọc
Việc cơ quan, việc Đảng, việc nhà
Đánh Pháp năm xưa, đánh Mỹ bây giờ
Quen vất vả, mẹ quản gì sương nắng.

Đêm nay con nằm rừng xa gió lạnh
Mẹ nghỉ chưa hay đã thức rồi?
Suốt một đời chưa có lúc nghỉ ngơi
Nghĩ thương mẹ, giận quân thù quá đỗi.

Lo trước mọi điều mẹ thường ít nói
Mắt tin yêu nhìn thấu tận đường xa
Mọi giả dối quanh co mọi tàn bạo hận thù
Đều nát vụn trước mắt hiền của mẹ.

Dẫu cuộc đời là con đường dài thế
Con sẽ đi qua mọi đèo dốc trông gai
Bằng đôi chân của mẹ, mẹ ơi.

Tiễn bạn

Tác giả: Lưu Quang Vũ

Ngày mai mày đi xa
Bỏ lại gian phòng, những bức tranh
Cái máy hát cũ
Tập apollinaire dịch giở
Quảng Trị mùa gió Lào
Cuộc chiến còn dai dẳng
Hai bên chĩa súng vào nhau
Tuổi trẻ buồn, những chuyến đi, bao câu hỏi không lời giải
Đất nước mênh mông nắng cháy
Mai Nguyễn mặc áo lính, khoác ba-lô
Khánh xuôi về Phòng, mình ở lại
Người ra đi không biết đi làm gì
Người ở lại không biết ở lại làm gì
Đêm mưa thức với nhau trong quán cà phê
Đốm thuốc cháy môi không nói.

Tinh mơ một thằng con giai râu rậm lên xe
Không cô gái nào vẫy theo
Ra tiễn chỉ có hai anh trông có vẻ dở người
Ngồi uống một ấm trà ở ngã tư chợ Hôm
Hẹn nhau viết thư rồi im lặng
Xe chạy Khánh bỗng vội vàng căn dặn:
“Đi đường cẩn thận
Gặp nơi ẩu đả phải tránh cho xa
Kẻo mang vạ vào thân”.

Chiếc xe khuất phố
Mây xám bay đầy trời.

Mưa

Tác giả: Lưu Quang Vũ

Em đứng bên anh nồng nàn mùa hạ
Chưa kịp lời tình tự
Trời đã òa cơn mưa
Vườn run lên trong nước mắt trẻ thơ.
Mắt em ướt nhòa sung sướng
Nước rửa sạch bụi đường trên trán
Tóc hóa thành dòng suối màu đen
Những chậu thau đồng lanh canh dưới hiên
Những mái tôn ào ào nước dội
Trẻ hò reo, xe bóp còi inh ỏi
Đường thành sông nước xiết trôi băng
Những cánh hoa kim phượng như những chiếc thuyền vàng.
Chở niềm vui đơn sơ, kỳ lạ
Mưa rộng dài xóa những nỗi lo riêng
– Thôi anh đừng nói với em anh đừng nói với em
Về hạnh phúc khó khăn về đường dài xa ngái
Đừng dò hỏi tương lai đừng đắn đo e ngại
Đừng thổ lộ yêu thương đừng nhắc chuyện xa xưa
Anh hãy nghe tiếng mưa tiếng mưa tiếng mưa
Trên những cánh đồng đất nâu tơi tả
Ướt đẫm cả tiếng cười ướt đẫm cả lưỡi cày cả hạt ngô mầm mạ…

Các tường nhà trong một sắc áo chung
Chùm vải sẽ sai quả mận sẽ hồng
Cửa kính ướt sẽ thành gương trong trẻo
Tất cả sẽ giản đơn, chân thành, dễ hiểu
Trên đất đai từng đau khổ của ta

Em đưa tay hứng những hàng mưa
Bàn tay như đài hoa như búp lá
– Thôi anh đừng nhìn em đừng nhìn em nữa
Em hiểu điều gì đã gắn bó đôi ta
Em hiểu điều gì… Ôi tiếng mưa tiếng mưa.

Nửa đêm nỗi nhớ…

Tác giả: Lưu Quang Vũ

Em kỳ lạ làm sao, tôi vừa yêu vừa sợ
Đã tránh đi vẫn muốn tìm gặp nữa
Quá xa xôi em lại quá gần
Lúc kiêu ngạo lúc như cô gái nhỏ
Xách đôi guốc mòn trong khu rừng lạ
Nhiều bùn lầy và đom đóm ma
Tôi thương em thương đến xót xa
Em quá hiểu tôi, tôi e ngại
Khao khát của em không phải của người con gái
Không có ở người con trai
Nỗi buồn riêng trong cây
Chỉ có mình em biết
Suốt đời không ngủ được
Là ngọn gió heo may
Trời rộng của anh ơi
Biết em xa thẳm thế
Vẫn muốn bồng trên tay.

Nơi đảo xa chỉ nước với trời
Nơi cát vắng em đi bao ngả gió
Nửa đêm nỗi nhớ
Đập cửa gọi thành tên
Lần đầu tiên nghĩ trọn về em
Chẳng biết giấu lòng mình
Anh trẻ dại anh có bao tính xấu
Trước mắt em anh cứ huyên thuyên
Đỏ mặt sợ mình lố bịch
Có ích gì đâu có cách nào cứu vãn
Người đã lên đường, tàu đã đi xa
Anh chỉ là ngọn lửa ở thềm ga
Sao cứ đêm ngày khao khát
Nghĩ về em không một phút nào yên
Ngoài kia mưa trong nắng sáng bừng lên
Như những nắm hoa ai ném vào cửa kính
Dẫy phố xám hết nằm trong gió lạnh
Em đi xa em trở lại rồi
Anh vẫn rụt rè không dám nói
Chẳng lẽ em chưa biết hay sao
Em lấy nụ cười giấu nỗi lo âu
Che yếu mềm bằng lời giễu cợt
Em gượng bông đùa mà anh muối xát
Ước chi còn tất cả để trao em
Mơ ước, tình yêu, nỗi vui sướng đầu tiên
Gửi em hết, em đừng đi vắng nữa
Nằng mong manh, cành xoan cao bỡ ngỡ
Những dòng thơ anh viết đã vui hơn
Ta sẽ ra ngoại thành xem rau cải lên non
Em trẻ đẹp như ngày ta mới gặp
Anh lại có sự tươi bền của đất
Nói với thời gian bằng sắc cỏ xanh rờn.

Hoa tầm xuân

Tác giả: Lưu Quang Vũ

Con đường này xưa có tầm xuân nở
Dòng sông cũ cánh buồm giăng trắng xóa
Nay cạn khô trong cỏ dại u buồn
Những đền đài thuở trước đã tan hoang ở
Những chùa cổ chiều mưa rêu ướt lạnh
Chìm trong đất những chùm hương dĩ vãng
Tầm xuân ơi hoa chết đã lâu rồi
Nay ta về lặng lẽ tháng giêng hai
Em nhắc chuyện những bông tầm xuân cũ
Giọng em sáng như một chùm nắng nhỏ
Ấm chiều sương run lạnh của chùa hoang
Tro phủ lòng anh những trìu mến đã tàn
Em chẳng biết em vô tư khêu dậy
Và gió thổi quanh em, tóc rối.
Những bông hoa đã mất vụt bay về
Như giọt sương run rẩy cạnh đường đi
Như hoa vẫn còn hồng trên mặt đất
Hoa tìm mùa xuân suốt đời chẳng gặp
Anh suốt đời chẳng gặp sắc tầm xuân
Em hồn nhiên em chẳng biết anh buồn
Em cứ kể về loài hoa bé nhỏ
Những chùm hoa nở bừng trong gió
Những chùm hoa ngày cũ chết lâu rồi.

Thơ của Lưu Quang Vũ khá tinh tế về câu chữ cũng như hình ảnh. Đọc thơ của ông sẽ có những cảm xúc tuyệt vời về cuộc sống cũng như tình người.

TRỞ VỀ

Em trở về hò hẹn với bình minh
Để nắng phủ vai mềm, gió vuốt ve tóc rối.
Em để lại đêm những yêu thương một thời chưa kịp nói
Và giấu nỗi nhớ anh vào sâu thẳm trái tim mình.

Em trở về kết bạn với nụ cười xinh.
Gom hết nỗi buồn cất vào trong quá khứ.
Nước mắt đã từng rơi cho một lần rạn vỡ,
Em khóc cạn rồi nên từ giờ sẽ không khóc nữa đâu.

Em lại rạng ngời như chưa nếm niềm đau,
Như những tổn thương chưa một lần làm trái tim mỏi mệt.
Sẽ chẳng có vết thương nào là trường tồn bất diệt
Nếu trong lòng còn khao khát tin yêu.

Em sẽ vẫn tin để đón nhận thật nhiều
Những niềm vui mà trước kia em vô tình quên mất.
Em sẽ vẫn yêu bằng trái tim chân thật
Và tin một ngày sẽ có người cũng như thế… yêu em…

Ngọc Anh

Bài thơ Một Mình được yêu thích nhất của nhà thơ Bùi Giáng

Một mình lặng lẽ buớc đi
Âm thầm ước nguyện lâm li lạ lùng
Chút riêng thử chọn đá vàng
Biết đâu vàng đá điêu tàn vàng thau
Mà toan gửi gắm vào đâu
Can tràng rách rưới hồng đào rách bươm
Cậy em máu mủ ngọn nguồn
Thay lời non nước u buồn giấn thân

Nếu lấy năm 1975 làm ranh giới thì Bùi Giáng là một trong những nhà thơ đã sống và sáng tác ở cả 2 giai đoạn lịch sử đất nước: trước 1975, ở miền Nam – thời kỳ văn hoá nô dịch của đế quốc Mỹ và Nguỵ quyền Sài Gòn và sau 1975, khi đất nước hoàn toàn thống nhất. Do vậy, dựa trên những quan điểm, tư tưởng khác nhau mà thơ Bùi Giáng được nói đến ở 2 thời kỳ cũng có những điểm khác nhau.

1.Giai đoạn trước 1975

Sự xuất hiện của một loạt các tập thơ như “Mưa nguồn” (1962), “Màu hoa trên ngàn”(1963), “Ngàn thu rớt hột”(1963)… gắn cùng cái tên Bùi Giáng đã thu hút sự chú ý của độc giả và ngay sau đó bắt đầu có những bài viết về thơ và cả con người nhà thơ. Nam Chữ trong “Bùi Giáng, về cố quận” khen ngôn ngữ thơ Bùi Giáng là thứ “ngôn từ tài tử” đã góp phần “đánh dấu một bước chuyển mình của thi ca hôm nay”, bởi “những dung từ khó khăn nhất, những âm vận ngắn củn nhất…trở nên linh hoạt dị thường, đều trở nên nhẹ nhàng và âm điệu réo rắt”. Trần Tuấn Kiệt trong “Chung quanh vấn đề Bùi Giáng” khẳng
định rằng: “Chúng ta muốn nói về thơ của Bùi Giáng chúng ta phải viết lại cả khu rừng văn học từ cổ chí kim” . Hay như Trần Hữu Cư với “Bùi Giáng, trên đường về cố hương” đã lưu ý đến yếu tố hồn quê trong thơ Bùi Giáng, tác giả này cho rằng: “Tất cả những gì ông đang làm… là làm một cuộc lên đường tìm lại một “màu hoa trên ngàn”, “một tinh thể quê hương”cho thời hiện đại…hoài vọng một “cõi” nào đó của xưa kia” …

Các đề tài về tình yêu và người đẹp đã trở thành một nội dung nổi bật trong thơ Bùi Giáng giai đoạn này, theo đó, các nhà ngiên cứu cũng đã dành cho nó sự lưu tâm đặc biệt. Cao Huy Khanh là một trong nhiều người quan tâm đến mảng đề tài này, ông cho rằng: “Mê gái là một vấn đề siêu hình ác liệt (gái chiêm bao ” trong thơ Bùi Giáng. Ngoài ra tác giả này cũng bước đầu nhận ra triết lý về cuộc sống của Bùi Giáng: “Văn chương Bùi Giáng là một nỗ lực giải quyết và thực hiện tư tưởng triết lí sinh tồn một cách sống động và thơ mộng (phố thị)”. Bên cạnh đó, việc xác định tư tưởng trong thơ Bùi Giáng cũng là một trong những vấn đề thu hút sự khám phá của nhiều người, với nhiều ý kiến khác nhau. Nam Chữ cho rằng thơ Bùi Giáng không “chịu ảnh hưởng của nền triết học u mặc phương Tây hay một thứ căn để mọi chủ thuyết siêu hình, càng không phải là một loại triết học hư vô nào đó, không có những yếu tố thần bí hoá hay phục dịch cho một thứ đường hướng rõ rệt, đứng ngoài hết mọi phái siêu hình, tượng trưng, phiếm thần hay thần bí” .Trên phương diện hình thức nghệ thuật, nhiều tác giả thể hiện rõ sự tâm đắc đối với cách sử dụng ngôn ngữ bình dân và thể loại lục bát của Bùi Giáng. Cao Huy Khanh nhận định rằng “Nhà thơ Bùi Giáng cốt yếu là một hiện tượng ngôn ngữ độc đáo, ngôn ngữ thành tựu từ mối đam mê nguồn thơ lục bát (đặc biệt là Truyện Kiều) phối hợp với âm điệu ca dao thuần túy dân tộc Nguyễn Đình Tuyển trong “Những nhà thơ hôm nay” khen “lời thơ thâm trầm, trang nhã mà không xa lời ca nơi đồng ruộng, thôn trang: bình dị mà tân kỳ

Tóm lại, thời kỳ này đã có nhiều bài phê bình về thơ Bùi Giáng, trong đó không ít tác giả đã thể hiện sự tìm tòi, phát hiện khá chính xác các giá trị thơ của Trung niên thi sĩ trên cả hai phương diện nội dung và hình thức. Tuy nhiên, bên cạnh đó nhiều bài viết cũng thể hiện thái độ khen, chê nhưng còn khá chung chung. Những lời khen thường ít đi kèm với các dẫn chứng cụ thể, mang đậm tính chủ quan của người nhận xét nên tính thuyết phục chưa cao. Không phủ nhận thơ Bùi Giáng hay nhưng vẫn còn không ít hạn chế mà các tác giả hoặc chưa nhận ra hoặc không muốn thừa nhận. Điều này, một phần xuất phát từ cách nhìn nhận của người đánh giá, mặt khác do độ lùi thời gian chưa đủ giúp các tác giả có
cách nhìn nhận sâu sắc, thấu đáo về thơ Bùi Giáng.

2.Giai đoạn sau 1975

Đất nước thống nhất và văn chương cũng được “thu về một mối”, được tạo cơ hội để phát triển sâu rộng hơn. Các giá trị văn chương trong quá khứ lẫn hiện tại bắt đầu được chú ý tìm hiểu, nghiên cứu kĩ càng hơn. Bộ phận văn học đô thị miền Nam 1945 – 1975 theo đó cũng thu hút sự quan tâm của nhiều tác giả. Với việc cho xuất bản lại một số tác phẩm thơ, khảo luận, dịch thuật (năm 1993) Bùi Giáng là một trong những nhà thơ bắt đầu được nhìn nhận một cách tổng thể cả về thơ ca và con người. Nhiều nhà phê bình, nghiên cứu đã “gặp nhau” khi khẳng định Bùi Giáng là một “hiện tượng thơ” của văn học đô thị miền Nam nói riêng và văn học Việt Nam nói chung. NXB Trẻ (tháng 11/1997) giới thiệu tập “Đêm ngắm trăng” của thi sĩ này như sau: “những cái “không ổn” kết hợp hài hoà với những cái gọi là “ổn” trong tác phẩm Bùi Giáng để làm thành một hiện tượng lạ lùng, đặc dị: chính là hiện tượng Bùi Giáng đã được nói đến rất nhiều trong sinh hoạt văn nghệ ở miền Nam với nhiều mỹ cảm. Có thể nói Bùi Giáng là một hiện tượng “siêu quậy” trong sáng tác ”. Các tác giả đã dành nhiều công sức để khai thác các giá trị nghệ thuật thơ Bùi Giáng, làm nổi bật các hình ảnh ruộng đồng, thiên nhiên và người nữ. Huỳnh văn Hoa trong “Đi tìm xuân qua “Mưa nguồn” của Bùi Giáng” đã nhận định rằng: “Ông thổi vào “Mưa nguồn” một hơi thở rất nhiều hương đồng gió nội. Phải chăng ông mượn điển tích Tô Vũ… từng chăn dê gửi tình yêu đến với bát ngát thiên nhiên…Xuân như suối nguồn chảy ra từ một cõi uyên nguyên nào, không cụ thể. Đó là thứ xuân đầu chứa đầy chiêm bao, huyền thoại, hư ảo quyện với cuộc đời thực nhiều mơ mộng. Sau “Mưa nguồn” cánh cửa thơ ông uyên áo quá, khó đi vào .Tuy nhiên, bên cạnh đó cũng có những nhận xét mang tính suy diễn, khó chấp nhận về hình ảnh thiên nhiên trong thơ Bùi Giáng. Chẳng hạn: “Bùi Giáng xót xa, đau đớn có thể chết đi được (chứ điên nhằm nhò gì) khi thấy người ta thản nhiên phung phí lòng bao dung của bà mẹ thiên nhiên… Bùi Giáng mong muốn người ta khẩn trương ý thức bảo tồn cái mầm sống vốn rất mong manh…

Qua bài thơ Một Mình chúng ta cảm nhận được ngòi bút đặc sắc và đầy phong phú của nhà thơ Bùi Giáng. Ông có một phong cách thơ độc đáo khiến bạn đọc thích thú và muốn khám phá chúng. Hãy tìm hiểu về nhà thơ này các bạn nhé, sẽ có rất nhiều điều bí mật chưa được giải đáp đấy! Cảm ơn các bạn đã theo dõi bài viết của chúng tôi!

Không Đề 66

Không Đề 66

Không Đề 66 (Thu Bồn)

Lời ru sâu hoá lưỡi cày
Ru cho đất ngủ những ngày vắng em

Bài thơ hay các bạn vừa xem là bài “Không Đề 66” của tác giả Hà Đức Trọng. Thuộc tập 100 Bài Thơ Tình Nhờ Em Đặt Tên (1992), danh mục Thơ Thu Bồn trong Những Tác Phẩm Thơ Tiêu Biểu Và Nổi Tiếng. Hãy cùng đọc và thưởng thức những tác phẩm khác, còn rất nhiều những bài thơ hay đang chờ đợi các bạn!

Chế Ông Huyện Đ

Chế Ông Huyện Đ

Chế Ông Huyện Đ (Tú Xương)

Thánh cắt ông vào chủ việc thi
Đêm ngày coi sóc chốn trường qui.
Chẳng hay gian dối vì đâu vậy ?
Bá ngọ thằng ông biết chữ gì!

Ông huyện Đ được cử làm chủ một kì thi khảo của hội thánh thành Nam.

Bài thơ hay các bạn vừa xem là bài “Chế Ông Huyện Đ” của tác giả Trần Tế Xương. Thuộc danh mục Thơ Tú Xương trong Những Tác Phẩm Thơ Tiêu Biểu Và Nổi Tiếng. Hãy cùng đọc và thưởng thức những tác phẩm khác, còn rất nhiều những bài thơ hay đang chờ đợi các bạn!

Top 18 Bài thơ hay viết về tình yêu tuổi học trò

Top 18 Bài thơ hay viết về tình yêu tuổi học trò

Tình yêu tuổi học trò – cũng có thể là tình yêu đầu của nhiều người, chóng vánh, nhẹ nhàng nhưng là kí ức khó phai nhất trong cuộc đời mỗi con người. Những rung động đầu đời ấy luôn là những kỷ niệm đẹp đẽ nhất, khó quên nhất, thậm chí ảnh hưởng sâu sắc đến tương lai của mỗi người. Nhiều năm sau, tuổi thanh xuân qua đi, tình yêu đó chỉ còn lại trong những bài hát cũ, nhớ lại cái thời yêu nhau chân thành và ngốc nghếch rồi mỉm cười một mình. phongnguyet.info xin giới thiệu với bạn đọc những bài thơ hay viết về tình yêu tuổi học trò.

Bài thơ: Nhành Phượng Khô – Phạm Hùng

NHÀNH PHƯỢNG KHÔ

Tác giả: Phạm Hùng

Ve rộn rã gọi hè về đổ nắng
Đỏ rực trời chen mây trắng phượng đơm
Chân bước đều khu phố nhỏ chiều hôm
Bao kỷ niệm bủa tràn ôm ký ức.

Cũng một buổi trưa hè trời nóng nực
Bắt tôi trèo bẻ phượng thực là cao
– “Thế là huề, công tớ đã ghi vào
Dòng lưu bút hôm nào đưa cho tớ”.

Cầm cành phượng: – Cậu ơi mau đoán thử
Liệu tớ còn sẽ giữ đến bao lâu?
Thấy phân vân… nàng buông nhẹ tiếp câu
– Tớ ép lại, không bỏ đâu nhé Ngốc.

Cả hai bỗng… lặng im trong phút chốc
Tự bao giờ, tay nắm chặt bàn tay
Chẳng nhạt phai những rung động thơ ngây
Dẫu đã trải ngàn, vạn ngày cuộc sống.

Tôi nhập ngũ, buồn vui cùng con sóng
Người sẻ chia lúc biển động… là em
Tôi luôn cười khi nhận cánh thư êm
Một buổi đọc bỗng nhiên con chữ múa.

Em nhắn bảo… không thể còn gặp nữa
Nhà chuyển rồi, bao hẹn hứa vụt bay
Ôi giấc mơ! Sẽ chung bước một ngày
Nửa trái đất… tôi ngắn tay để với.

Dòng đời vẫn cứ trôi dù chẳng vội
Phương trời xa em nhớ tới phượng không?
Còn riêng tôi mãi ghi khắc trong lòng
Nhành phượng khô ngày xưa… Nàng có giữ?

PH. 11.05.2015.

Bài thơ: Tuổi mộng – Phan Thúc Định

TUỔI MỘNG!
Tác giả: Phan Thúc Đinh

Sau tháng ngày nép mình bên cánh phượng
Chờ thu sang bàng khoác áo biếc rờn
Và sáng nay nghe rộn rã sân trường
Nắng mơn trớn trên mơn man tán rộng.

Tiếng ríu rít của chích bông lay động
Cả sân trường sống dậy những niềm yêu!
Tà áo dài tha thướt biết bao nhiêu
Làn tóc mộng bay ngang trời bối rối!

Em trở lại cho tim anh nóng hổi
Nhung nhớ xa anh khắc lá đợi mùa
Em mơ màng bên khung cửa gió lùa
Mắt hóng đợi nắng trở màu óng ả!

Sương trễ nải chẳng muốn xa cách lá
Lần lữa lăn rồi neo cuối ngọn cành
Anh nhìn em sợ chớp mắt mong manh
Sẽ làm hỏng phút hồn em hóa mộng!

Đôi chim khuyên cũng ra điều hớt hóng
Khi thấy anh âu yếm trọn ánh nhìn
Trang vở đầu tiên anh vẽ hình trái tim
Em ngúng nguẩy…Anh dại ngây từ phút ấy!

Phủ Quỳ, 9/8/2018.
Cụ Định.

Bài thơ: Còn mãi với thời gian – Bùi Thế Uyên

CÒN MÃI VỚI THỜI GIAN

Tác giả: Bùi Thế Uyên

Ngọn lửa tình tưởng chừng như đã tắt.
Bỗng trở về trên ánh mắt bờ môi.
Dấu yêu xưa đã có lúc xa rồi.
Cứ hiển hiện trong tôi ngày thơ dại.

Nhớ về ai với nụ cười thân ái.
Hương tình em còn mãi với thời gian.
Anh tìm về trong ký ức miên man.
Cánh phượng tàn dâng tràn mùa hạ cũ.

Kỷ niệm tuổi thơ bạn bè một lũ.
Giờ ra chơi ngồi túm chuyện bù la
Chỉ mình em e ấp đứng nơi xa.
Ánh mắt buồn xa xăm nhìn rất lạ.

Ta nhìn nhau trong lòng tưởng như đã.
Bởi yêu rồi chỉ là gã khờ thôi
Ta tìm về ký ức đã xa vời.
Tim buồn trôi của những ngày tuổi ngọc.

Nhớ thầy cô của một thời khó nhọc.
Giờ xa rồi lại khóc bởi vì thương.
Xa bạn cũ lòng bỗng thấy vấn vương.
Ước tháng năm nụ hương tình trở lại.

Gặp lại nhau tím bằng lăng mê mải.
Kỷ niệm này sống mãi với thời gian.
Nghĩ về em tình yêu cứ dâng tràn
Ngọt bờ môi đan xen niêm hạnh phúc.

Warszawa
10/06/2018

Bài thơ: Ấy à – ấy ơi – Trịnh Thanh Hằng

ẤY À – ẤY ƠI

Tác giả: Trịnh Thanh Hằng

Ấy ơi tớ bảo ấy này
Cho mượn quyển vở của ngày hôm qua
Ngày mai trả vở người ta
Bông hồng ép giữa thật là tinh khôi.

Ấy à đã đến giờ chơi
Mình ngồi riêng nhé một nơi góc trường
Thấy bông phuợng rụng mà thương
Nhặt lên phủi khẽ cài vương tóc thề.

Ấy ơi mỗi buổi chiều về
Đuổi ong bắt bướm triền đê sau làng
Cánh diều bay bổng ngỡ ngàng
Về mau đi nhé mẹ sang đánh đòn.

Ấy à nghiện tiếng cười giòn
Của cô bạn học mới tròn đôi mươi
Long lanh mắt nhãn thật tươi
Rưng rưng ứa lệ tiễn người nhập quân.

Ấy ơi mai bước phong trần
Sống đời quân ngũ muôn vàn gian nan
Ngủ rừng lội suối băng ngàn
Ngắt nhành hoa nhỏ Phong lan tặng người.

Ấy à nghỉ phép về xuôi
Đến thăm ấy nhé cho nguôi nỗi lòng
Nụ hôn ấp ủ chờ mong
Đầu đời tặng ấy nối vòng yêu thương.

Ấy ơi….

Trịnh Thanh Hằng

Bài thơ: Mùa hè kỉ niệm – Phan Thị Tuyết Vân

MÙA HÈ KỶ NIỆM
Tác giả: Phan Thị Tuyết Vân

Tiếng ve giục giã gọi hè về.
Bên đường phượng vĩ nở đẹp ghê.
Tia nắng chói chang xuyên kẽ lá.
Hai đứa mình chung một ô che.

Cứ muốn gần nhau mãi thế này.
Sánh bước kề bên nắm chặt tay
Cho bản nhạc ve ngân nga mãi.
Gửi chùm hoa phượng chút men say.

Vẫn biết thời gian chẳng ngừng trôi.
Sân trường đỏ thắm rực khoảng trời.
Mối tình đã lớn theo năm tháng.
Kỷ niệm bên nhau những tháng ngày.!!

Giọt Mưa Thu
HN 15/5/2018

Bài thơ: Dấu thời gian – Tú Uyên

DẤU THỜI GIAN

Tác giả: Tú Uyên

Hạ vừa buông tiếng thở dài
Ta lâng lâng nhớ ô mai tuổi hồng
Có lần em dẩu môi cong
Chẳng yêu sao lại bòng bong…rối bời?

Thư tay trao giữa giờ chơi
Ừ thì tôi trót…nhớ người bàn trên
Có lần giả bộ ngồi xen
Môi vừa chạm ánh mắt hiền…của ai.

Lời yêu viết dưới nắng mai
Phượng hồng hái vội lén gài…trang thơ
Tình đầu tôi giống gã khờ
Còn em trinh trắng mắt mơ mộng buồn…

Trách chiều xưa chợt mưa tuôn
Lời yêu trôi mãi, hạ cuồn cuộn đau
Mình tôi với mối tình đầu
Ngẩn ngơ tìm lại dấu màu thời gian…

Tú Uyên

Bài thơ: Lúng liếng ơi – Phan Thu Hà

LÚNG LIẾNG ƠI

Tác giả: Phan Thu Hà

“Lúng liếng à lúng liếng ơi
Có một cuốn vở ai đánh rơi
Mất gì mình mới cho ấy chuộc
Bằng không mình giữ để đọc chơi”.

Chọc nhỏ giận rồi nhỏ không nói
Lặng im trên suốt dọc đường về
Vào mùa phượng đỏ ve inh ỏi
Hắn đành lẽo đẽo một thôi đê.

Nhỏ ngồi bàn trên hắn bàn dưới
Đủ trò nghịch ngợm nhất quỷ ma
Thấm thoắt mấy mùa…năm học cuối
Lại thêm mùa cây phượng trổ hoa.

Nhỏ lớn bổng rồi đâu còn nhỏ
Hắn cũng phổng phao đúng “trai làng”
Ai xui chữ “ghét” thành cầu nối
Một ngày hai đứa hẹn nhau sang.

Vu vơ hắn nhắc từng chuyện cũ
Lại gọi nhỏ bằng: “lúng liếng ơi”
Đỏ mặt nhỏ cười không giận nữa
Ngày mai mỗi đứa một phương rồi.

Vu vơ hắn khẽ cầm tay nhỏ
Nhỏ cũng để yên chẳng nói gì
Bông phượng ép vào trong cuốn vở
Lời yêu đầu ngỏ trước mùa thi.

Rồi hắn lên đường xa nhỏ mãi
Ngày đi nào biết được ngày về
Nước mắt chia ly chiều ái ngại
Hoàng hôn buông tím cả chân đê.

Ngày ấy xa rồi mùa hoa phượng
Hai đứa trôi theo những cảnh đời
Tình đầu đẹp mãi trong tim nhỏ
Ngỡ ngàng ai gọi: “lúng liếng ơi !”

Bài thơ: Cánh bướm khô – Trương Túy Anh

CÁNH BƯỚM KHÔ
Thơ: Trương Túy Anh

Hắn cao lêu nghêu

Ngồi bàn tít cuối
Thường hay lúi húi

Vẽ bậy trêu ngươi.

Một hôm ra chơi

Khều tôi nói nhỏ
Hẹn nhau trước ngõ

Về quê hắn chơi.

Đêm trăng sáng ngời

Ngồi bên ruộng lúa
Tim tôi nhảy múa

Lòng thấy nao nao.

Bỗng hắn thì thào

Ngày mai xa nhau

NGƯỜI TA có nhớ

Đêm nay đầy sao?

Cứ nói vu vơ

Ngập ngừng tay nắm
Tiếng mẹ gọi mắng

Về đi con ơi…

Ngày lễ ra trường

Phượng đỏ sân vườn
Ve sầu rả rích

Nghe ai thút thít.

Nghẹn lời tạm biệt

Hắn đưa tấm thiệp
Kèm theo bướm ép

Cánh vừa mới khô.

Tôi về Thủ đô

Không còn gặp hắn
Cánh bướm no nắng

Vẫn nằm trong tim.

Bài thơ: Cô bé – Phạm Hồng Giang

CÔ BÉ

Tác giả: Phạm Hồng Giang

Anh vẫn thích gọi Em là cô bé.
Em mỉm cười: chẳng bé nữa đâu Anh.
Má bớt hồng tóc cũng chẳng còn xanh.
Chỉ còn lại chút chòng chành nhung nhớ.

Nhưng Em ơi tình yêu là hơi thở.
Vẫn ngọt ngào như cái thủa ngày xưa.
Thủa thơ ngây cùng bạn hữu trêu đùa.
Đâu dám cầm tay dù lòng thì rất muốn.

Rồi những buổi trèo tường khi đến muộn.
Chúng bạn cười cô giáo bắt quay lưng.
Có những hôm nghỉ học lúc nửa chừng.
Lại rủ nhau trèo bẻ cành phượng đỏ.

Thủa ấy trong Anh vẫn còn đâu đó.
Văng vẳng bên mình lời ngỏ yêu thương.
Góc sân trường còn đâu đó vấn vương.
Chùm phượng vĩ nở đỏ đường ly biệt.

Anh vẫn muốn gọi Em dù có muộn.
Cô bé ….
Ngày nào ….
Xáo trộn …
Tim Anh!
25/03/2015 Hồng Giang.

Bài thơ: Một thời nhất quỉ nhì ma – Thu Hiền

MỘT THỜI NHẤT QUỶ NHÌ MA
Thơ: Thu Hiền

Thuở ấy tôi học trò ngốc lắm
Thương thầm cô nhỏ ở bàn trên
Chẳng biết tỏ bày niềm thương nhớ
Dại khờ toàn kiếm chuyện chọc em

Có bận tà áo dài loang tím
Còn tôi ngu ngơ đến nực cười
Nghịch vẽ bằng lăng làm kỉ niệm
Mắc mưa…lem áo…lệ em rơi

Còn giấu bút, thước cùng sách vở
Không may thầy gọi em trả bài
Vở thiếu thầy phạt em điểm kém
Tặng kèm tên trong sổ đầu bài

Chẳng biết rồi trời xui đất khiến
Bữa đó chợt nổi máu anh hùng
Sâu róm, thằn lằn và rắn ráo
Lén bỏ cặp em…như gã khùng

Em giận xin thầy cho chuyển lớp
Tôi ngẩn ngơ tự trách mình
Bàn trên thiếu bóng em…trống vắng
Tôi thẫn thờ giống kẻ điên

Xa rồi thủa nhất ma nhì quỷ
Nhớ hôm lớp cũ về tựu trường
Em bảo:_ ngày xưa ông nghịch quá
Tôi mến mà hổng có dám thương

Xấu hổ tay dư thừa gãi tóc
Kí ức ngày xưa bỗng tràn về
Câu xin lỗi em từ dạo ấy
Bây giờ…dẫu muộn..ấy đừng chê

Hạlong 10.8.2018
Ảnh sưu tầm internet

Bài thơ: Tỏ tình – Hồ Viết Bình

TỎ TÌNH
Thơ: Hồ Viết Bình

“Phượng hồng” bài hát rất hay
Giúp tôi nói hộ lòng này với em
Hôm qua tập hát cả đêm
Hôm nay tích tịch bên thềm say sưa
Chắc em cũng đã biết thừa
Tỏ tình kiểu ấy đã xưa lắm rồi
Bây giờ công nghệ quá trời
Chỉ cần anh “tít” một hồi em sang
Nghĩ vậy tôi rất hoang mang
Nhưng không phải thế kìa nàng đang vui
Nhìn lên miệng nở nụ cười
Anh ơi em đã nhận lời tình anh.

Bài thơ: Lập lòe tháng ba – Đỗ Hương

LẬP LOÈ THÁNG BA

Tác giả: Đỗ Hương

Ta về lại tháng Ba
Con đường hoa Gạo cháy
Rực lòng em thuở ấy
Một thời yêu yêu anh.

Một vùng trời thiên thanh
Lập loè hoa Gạo đỏ
Con đường xào xạc lá
Vòng vèo như bức tranh.

Cái xe đạp của anh
Lắc và rung như quỉ
Sòng sọc cái chắn gió
Chắn bùn bắn lung tung.

Gạo và Đa làng em
To như trong cổ tích
Rễ cây buông như mành
Chim từng đôi tíu tít

Ta vẫn tiễn nhau về
Đi qua cây Đa Yến
Ở đó rất nhiều ma
Bọn trẻ hay bảo thế.

Ta hồi xưa rất trẻ
Tóc em dài chạm khoeo
Gội đầu đứng trên ghế
Bồ kếp óng đầy thau.

Bập bùng ghi-ta nâu
Bản tình ca bỏ ngỏ
“… sắp xa rồi người yêu,
đường biên cương ngập gió…”

Một thời ta bên nhau
Yêu mà trong hơn gió
Múc gội đầu cho nhau
Khạo khờ như con trẻ.

Quấn quýt ta không rời
Bản tình ta cùng hát
Nhớ “chuyện phim buồn” không
“the sad movie” đó.

Kiểu phát âm như bồi
Hai đứa cùng khúc khích
Lập loè hoa Gạo ơi
Mình đưa nhau về nhé.

Giờ tháng Ba qua rồi
Còn nhớ không chàng Ngỗng
Bập bùng ghi-ta nâu
Bản tình ca lơ đễnh.

07/03/2017
Đỗ Hương

Bài thơ: Mắt giếng – Phan Huy Hùng

MẮT GIẾNG
Thơ Phan Huy Hùng

Cái giếng khơi sân trường ngày xưa
Giờ ra chơi em đu đưa vuốt tóc
Anh gọi mây trời lang thang mặt sóng
Tiếng cười lòng giếng âm vang.

Rồi một ngày em vào tự vệ dân quân
Anh ra chiến trường đánh giặc
Chỉ còn lại trong nhau đôi giếng mắt
Soi mọi nẻo đường ta đi.

Ngày trở về giếng mắt em vẫy lá quốc kỳ
Mắt anh bóng hình em đẹp ngày thống nhất
Tình yêu như dáng hình đất nước
Trọn vẹn một niềm tin …

Kỷ niệm sân trường đáy giếng còn in
Anh và em gặp nhau cái nhìn hạnh phúc
Đất trời lúc trong lúc đục
Cuộc đời ta trong giếng mắt chẳng phai mờ.

Kỷ niệm ùa về quấn quýt những vần thơ !

———

Bài thơ: Hoa nắng – Nghiêm Mẫn

HOA NẮNG
Tác giả: Nghiêm Mẫn

Giấc ngủ len vào lúc nửa đêm
Đưa tôi về lại tuổi thần tiên
Tuổi mộng, tuổi mơ thời cắp sách
Gập ghềnh phố nhỏ tôi với em.

Hoa nắng hôn nhẹ trên mái tóc
Đậu xuống vai gầy vuốt ve em
Lặng đi bên cạnh tôi thầm trách
Có lẽ riêng tôi nắng chẳng quen.

Giật mình tỉnh giấc trong đêm vắng
Hoa nắng và em đã đâu rồi
Bâng khuâng tự hỏi nơi xa ấy
Có lúc nào em nhớ đến tôi.

Phố nhỏ hôm nay nắng ngập tràn
Mình tôi trên phố, vắng em thôi
Giơ tay bắt đền chùm hoa nắng
Một khoảng lặng không…tôi với tôi.

Tác giả: NGHIÊM MẪN

Bài thơ: Tình ca tháng năm – Lê Hương

TÌNH CA THÁNG NĂM
Tác giả: Lê Hương

Anh có về mùa phượng tuổi mười lăm
Tuổi trăng tròn hai đứa mình chung bước
Những rung cảm ngây ngô bồng bột
Giấu vào tim rồi sao vẫn cứ mãi rung…

Anh có về trường cũ tháng năm
Nghe tiếng ve kêu bản tình ca khắc khoải
Cánh phượng ép tặng nhau vẫn còn giữ mãi
Nét chữ thẹn thùng trên lưu bút ngày xanh..

Rung động đầu đời em trao cả cho anh
Năm tháng qua đi có ai ngờ sống dậy
Tình yêu học trò trắng trong thủa ấy
Anh có về viết tiếp bản tình xanh
Cho sân trường vui rộn tiếng yến oanh…?

HỒ CHÍ MINH city 10-8-2018

Bài thơ: Hạ chia ly – Trần Diệu Hương

HẠ CHIA LY

Thơ: Trần Diệu Hương

Kìa phượng đỏ rực trời Hạ cháy
Tím bằng lăng, vàng dãy điệp rơi
Tiếng ve ngân khúc rã rời
Sân trường lặng ắng một thời xót xa.

Ai còn nhớ tình ta thủa trước
Còn nhớ không hẹn ước năm nào
Hè này lòng vẫn nao nao
Nhớ bàn tay ấy hôm nào người ơi.

Cùng đan nắm thảnh thơi ta bước
Nắng nhẹ nhàng soi được bóng em
Hè này em vẫn mơ thèm
Anh cùng em bước bên thềm Hồ Tây.

Nào ai biết rồi đây ly biệt
Cuộc đời này khắc nghiệt lắm thay
Chẳng còn ước vọng đan tay
Tiếng ve ly biệt đan đày không gian.

Sóng sông Hồng ly tan hẹn ước
Đường Thanh Niên vắng bước người ơi
Hoàng yến buông cánh rã rời
Sen hồng phai sắc người ơi ai ngờ.

Em vẫn ngóng vẫn chờ người hỡi
Vẫn mơ màng mãi đợi mãi trông
Dù cho mưa gió bão giông
Hè này đốt lửa sao không thấy người.

Cố nhân hỡi phượng tươi kết trái
Lời hẹn xưa mãi mãi không thành
Chôn vùi giữa khoảng trời xanh
Phượng hồng rũ cánh, lìa cành… chia ly…

Bài thơ: Phượng xưa – Hoàng Lan

Phượng xưa

Tác giả: Hoàng Lan

Anh tìm em xuyên suốt những mùa Ngâu
Mưa giăng lối trắng bạc đầu nỗi nhớ
Thương ánh mắt đỏ hoe chiều nức nở
Chia tay rồi ngày Hạ chở niềm đau.

Tình chúng mình còn gì lại trong nhau
Hoa phượng thắm nát nhàu mưa tháng Bảy
Đau đáu mắt ảnh hình em nào thấy
Xa em rồi mùa Hạ cháy bơ vơ.

Chiều nghiêng rồi anh ghép nắng thành thơ
Sao chỉ thấy là hững hờ chua chát
Tà áo ấy đôi lần anh khao khát
Trắng trinh nguyên hồn anh lạc sân trường.

Anh tìm em đã mấy bận mù sương
Mờ nhân ảnh chữ Thương còn bỏ ngõ
Nếu có lần em về ngang lối nhỏ
Cánh phượng hồng còn đó thẫn thờ trông.

Hoàng Lan

Bài thơ: Tìm lại tháng tư – Lê Đình Tiến

Tìm Lại Tháng Tư

Tác giả: Lê Đình Tiến

Tôi trở lại sân trường ngày xưa ấy
Cây bàng vẫn xanh nơi cũ hẹn hò
Những khuôn mặt sao giờ xa vắng quá
Tìm một người… còn lại câu thơ!

Có cô bé hay ngang qua cửa lớp
Liếc trộm tôi rồi vờ vĩnh lạnh lùng
Tôi khờ quá nên một thời chẳng biết
Có ngờ đâu cô gái đó yêu mình.

Ai đâu biết tình yêu là như thế
Những ngây thơ và cả những thật thà
Thuở đi học tôi thích ngồi cuối lớp
Viế thơ tình và ngắm một người qua.

Tôi về sớm đợi một người tan lớp
Hẹn hò nhau mà chẳng nói câu gì
Hoa sấu rụng vương đầy trên làn tóc
Em vô tình mang cả tháng tư đi.

Và tôi biết mùa thi rồi cũng đến
Xác con ve bỏ lại gốc cây già
Lần hẹn cuối thế rồi em không đến
Tôi trở về không tắt nổi mùa hoa.

Em lên phố xa nhau từ dạo ấy
Mà nhớ thương còn mãi đến bây giờ
Tôi ở giữa tháng tư và tôi tiếc
Chẳng bao giờ tìm lại được tháng tư.

Thơ: Lê Đình Tiến
Ảnh: st

Tình yêu học trò luôn khờ dại, vô tư, nhưng chắc chắn đó chính là mối tình ít nước mắt, ít đau buồn và nhiều đẹp đẽ nhất trong cuộc đời chúng ta.

Khói Hương Tan

Khói Hương Tan

Khói Hương Tan (Hàn Mặc Tử)

Tối hôm nay muôn sao nhấp nhánh
Sông Mê Hà đưa đẩy sóng triền miên
Thuyền anh buông lửng lờ trong hiu quạnh
Tới chưa em, đã tới bến lòng em ?
Mộng uyên ương đang khi tim rào rạt
Thuyền anh neo đậu trước bến Hàn Giang
Nhưng uyên ương khi trăng sao bàng bạc
Biến mất rồi, anh thấy khói hương tan.

Bài thơ hay các bạn vừa xem là bài “Khói Hương Tan” của tác giả Nguyễn Trọng Trí. Thuộc tập Đau Thương (Thơ Điên, 1937) > Phần 2: Mật Đắng, danh mục Thơ Hàn Mặc Tử trong Những Tác Phẩm Thơ Tiêu Biểu Và Nổi Tiếng. Hãy cùng đọc và thưởng thức những tác phẩm khác, còn rất nhiều những bài thơ hay đang chờ đợi các bạn!