Câu thơ tài hoa được nhiều người tìm đọc nhất hôm nay 29/11/2023

Biển cồn cào suốt đêm
Biển chính là em đấy
Yêu anh nhiều biết mấy
Anh vô tình như đất ấy thôi

Nguyễn Thị Hồng Ngát

Top 20 bài thơ có tổng lượt xem nhiều nhất hôm nay 29/11/2023

Hết Ngày Hết Tháng

Hết Ngày Hết Tháng

Hết Ngày Hết Tháng (Xuân Diệu)

I
Hết ngày, hết tháng, hết! em ôi!
Kinh hãi không gian quặn tiếng còi,
Anh ngóng tìm em, tuy thấy đó.
Sắp xa, thôi cũng tựa xa rồi!

Đầu nghiêng, môi gượng, mắt mơn da,
Chân luyến bên chân, thế nghĩa là…
Ôi những bàn tay không dứt được,
Ôi lời căng thấp giọng hò la!

Khắc giờ tan lụn, dạ chon von,
Không dám nhìn xa sắc núi non.
– Hãy nhớ ngoảnh đầu khi khuất hẳn,
Cho anh tưởng tượng: vẫn đang còn.

II
Đêm qua mưa gió lạnh lùng trời,
Anh ở, em đi, lạnh lẽo người.
Còi thét như gươm, tay hoảng đứt,
Khói đùn mây bạc, lệ lên ngươi!

Em đi: mưa phủ, khuất ân tình.
Anh ở: trời tan trên mắt anh.
Vừa đó nhìn nhau, nay tưởng ngóng;
Không gian ở giữa cách hai mình.

Chiều goá không em lạnh lẽo sao!
Một mình anh lạc dưới thu cao.
Sắc trời: sương đọng; non: mây toả,
Không biết lòng đi tới chốn nào…

Bài thơ tình các bạn vừa xem là bài “Hết Ngày Hết Tháng” của tác giả Ngô Xuân Diệu. Thuộc tập Gửi Hương Cho Gió (1945), danh mục Thơ Xuân Diệu trong Những Tác Phẩm Thơ Tiêu Biểu. Hãy cùng đọc và thưởng thức những tác phẩm khác, còn rất nhiều những bài thơ hay đang chờ đợi các bạn!

MỘT ĐỜI YÊU ANH

MỘT ĐỜI YÊU ANH

Tìm người
giữa chốn nhân gian
Để nghe câu nói nồng nàn ái ân
Từ xa kéo lại thêm gần
Vòng tay ôm chặt tấm thân của chàng

Chỉ cần
có được tình lang
Em xin nguyện giữ hai hàng câu xanh
Gửi trao giấc mộng duyên lành
Trăm năm hứa hẹn cùng anh bạc đầu

Rồi mình
ghép lại tròn câu
Một thương hai nhớ ba cầu phu thê
Yêu anh em lạc lối về
Nhưng em chấp nhận không về nữa ha

Muốn bên
anh nói “yêu à “
Cho duyên chồng vợ thiết tha êm đềm
Em làm khúc hát dịu êm
Ru anh ngon giấc bên thềm mơ hoa

Tình em
như biển hiền hoà
Kéo anh quấn lấy giao thoa đất trời
Bồng bềnh hạnh phúc yêu ơi
Vẹn lòng chung thuỷ một đời yêu anh.

Tác giả: Thu Thảo

 

 

Về Tuyên

Về Tuyên

Về Tuyên (Xuân Diệu)

Đêm nay nằm với Tuyên Quang,
Nằm với sông Lô chảy ở đầu giường,
Nằm với dưới kia Cây đa Nước chảy,
Phía trên là Cây số bảy Hà Giang.

Đêm nay ta về nằm với những năm
Kháng chiến gian lao gió núi mưa dầm,
Lá mưa rì rầm trời như ngâm nước,
Cơ quan trong rừng đêm buốt xuyên chăn.

Đêm nay ta về nằm lại với ta,
Ấp tai xuống giường, yêu mến bao la,
Thấm thía lại những ngọt bùi kháng chiến,
Từ phố Tam Cờ qua xóm Ỷ La.

Một khúc sông Lô, đôi bờ xanh mướt,
Ngô khẽ lay cờ, mía ken lá sắc,
Đường sâu quanh quất, nhà nhỏ xóm thưa,
Đi về này những lối này năm xưa.

Đất nước ơi, ta quyện với mình chặt lắm
Nên đi rồi, lòng không thể gỡ ra.
Tuyên quang, Tuyên Quang, đâu là mình, đất thắm,
Và phần nào là hồn thẳm của ta?

Tuyên Quang 1-1960

Bài thơ hay các bạn vừa xem là bài “Về Tuyên” của tác giả Ngô Xuân Diệu. Thuộc tập Riêng Chung (1962) > Những Bài Thơ Thời Sự, danh mục Thơ Xuân Diệu trong Những Tác Phẩm Thơ Tiêu Biểu Và Nổi Tiếng. Hãy cùng đọc và thưởng thức những tác phẩm khác, còn rất nhiều những bài thơ hay đang chờ đợi các bạn!

MỘNG VỠTác giả : Thu Thảo

MỘNG VỠTác giả : Thu Thảo

Muốn được cùng anh kết nghĩa tình
Nhưng mà cảm thấy lặng làm thinh
Hay vì phận hẩm người không đáng
Bởi vậy duyên sai dạ chẳng trình
Nghĩ lại thân này mang xót tủi
Mơ hoài mộng ấy níu càng khinh
Thôi thì chấp nhận ghìm đau mãi
Sẽ giấu trong tim một bóng hình.

Sẽ giấu trong tim một bóng hình
Dù ai có bảo hoặc rằng khinh
Trong lòng vẫn biết che niềm nỗi
Mấy bữa còn trông được ý mình
Lặng lẽ gom dòng thơ để viết
Âm thầm gửi chữ nét buồn thinh
Do đời vướng víu tinh thần mệt
Muốn được an nhiên vẹn nghĩa tình .

Tác giả: Thu Thảo

 

 

Tới Chùa Hương, Đêm Nhớ Các Bạn Ở Vàng Danh, Gửi Lại

Tới Chùa Hương, Đêm Nhớ Các Bạn Ở Vàng Danh, Gửi Lại

Tới Chùa Hương, Đêm Nhớ Các Bạn Ở Vàng Danh, Gửi Lại (Tản Đà)

Một chiếc song loan cách mỏ Vàng
Xe hơi khách đã tới chùa Hương
Mơ màng sắt đá năm canh vắng
Quanh quất non sông mấy dặm trường
Tiếng quốc gọi luôn hồn mộng tỉnh
Ruột tằm thêm mãi mối tơ vương
Ai đi Uông Bí nhờ thăm hỏi
Hai chữ Vàng Danh nghĩa cũ càng

4-1936

Bài thơ hay các bạn vừa xem là bài “Tới Chùa Hương, Đêm Nhớ Các Bạn Ở Vàng Danh, Gửi Lại” của tác giả Nguyễn Khắc Hiếu. Thuộc danh mục Thơ Tản Đà trong Những Tác Phẩm Thơ Tiêu Biểu Và Nổi Tiếng. Hãy cùng đọc và thưởng thức những tác phẩm khác, còn rất nhiều những bài thơ hay đang chờ đợi các bạn!

Top 20 Bài thơ hay về phụ nữ Việt Nam nhân ngày 20-10

Top 20 Bài thơ hay về phụ nữ Việt Nam nhân ngày 20-10

Từ ngàn đời xưa, phụ nữ luôn hiện diện với vai trò quan trọng trong đời sống và sự phát triển toàn vẹn của xã hội cũng như con người. Trong xây dựng, phát triển đời sống cũng như lao động, đấu tranh chống lại thế lực sai trái cũng như bảo vệ đất nước. Sự quan trọng ấy được khẳng định qua năng lực cũng như phẩm chất đạo đức của người phụ nữ qua các thời kì. Từ xưa, ông cha ta đã đúc rút ra bốn chữ nói lên người phụ nữ Việt Nam ta ”công, dung, ngôn, hạnh”. Người phụ nữ Việt nam luôn giữ được những vẻ đẹp truyền thống đó. Nhân ngày 20-10 phongnguyet.info xin giới thiệu những bài thơ hay về phụ nữ Việt Nam.

Bài thơ: Mẹ

MẸ

Thơ: Đỗ Trung Quân

Xin tặng cho những ai được diễm phúc còn có Mẹ

Con sẽ không đợi một ngày kia

khi mẹ mất đi mới giật mình khóc lóc

Những dòng sông trôi đi có trở lại bao giờ?

Con hốt hoảng trước thời gian khắc nghiệt

Chạy điên cuồng qua tuổi mẹ già nua

mỗi ngày qua con lại thấy bơ vơ

ai níu nổi thời gian?

ai níu nổi?

Con mỗi ngày một lớn lên

Mẹ mỗi ngày thêm già cỗi

Cuộc hành trình thầm lặng phía hoàng hôn.

Con sẽ không đợi một ngày kia

có người cài cho con lên áo một bông hồng

mới thảng thốt nhận ra mình mất mẹ

mỗi ngày đi qua đang cài cho con một bông hồng

hoa đẹp đấy – cớ sao lòng hoảng sợ?

Ta ra đi mười năm xa vòng tay của mẹ

Sống tự do như một cánh chim bằng

Ta làm thơ cho đời và biết bao người con gái

Có bao giờ thơ cho mẹ ta không?

Những bài thơ chất ngập tâm hồn

đau khổ – chia lìa – buồn vui – hạnh phúc

Có những bàn chân đã giẫm xuống trái tim ta độc ác

mà vẫn cứ đêm về thao thức làm thơ

ta quên mất thềm xưa dáng mẹ ngồi chờ

giọt nước mắt già nua không ứa nổi

ta mê mải trên bàn chân rong ruổi

mắt mẹ già thầm lặng dõi sau lưng

Khi gai đời đâm ứa máu bàn chân

mấy kẻ đi qua

mấy người dừng lại?

Sao mẹ già ở cách xa đến vậy

trái tim âu lo đã giục giã đi tìm

ta vẫn vô tình

ta vẫn thản nhiên?

Hôm nay…

anh đã bao lần dừng lại trên phố quen

ngã nón đứng chào xe tang qua phố

ai mất mẹ?

sao lòng anh hoảng sợ

tiếng khóc kia bao lâu nữa

của mình?

Bài thơ này xin thắp một bình minh

trên đời mẹ bao năm rồi tăm tối

bài thơ như một nụ hồng

Con cài sẵn cho tháng ngày

sẽ tới !

Bài thơ: Mật ngôn

MẬT NGÔN
Thơ Chu Minh khôi

Ngày xưa em với mật ngôn
Bao nhiêu vị ngọt rót giòn mùa yêu
Dịu dàng tận cõi linh phiêu
Môi như đường mía nói điều xanh non.

Bây giờ em cũng mật ngôn
Xa xôi miệng lưỡi lượn tròn hình sin
Anh mà hiểu được chết liền
Gió bay đằng gió, quàng xiên đằng lời.

Anh giờ niệm cả một đời
Mật ngôn đem thả lên trời gọi tên
Nam mô Em! Một cõi miền
Bao nhiêu gẫy nát vo viên cũng tròn.

Ngộ ra đời những mật ngôn
Núi là thuyết pháp xanh rờn cỏ cây
Ngộ ra chân lý là đây:
Em là pháp, Phật là mây cuối trời.

CMK 18.10.2018

Bài thơ: Mẹ tôi

MẸ TÔI
Tác giả: Hồng Soi

Bồng bềnh bóng mẹ trên sông
Ngâm trong giá rét ngóng trông đợi chờ
Bao năm ấp ủ ước mơ
Mong con khôn lớn bến bờ vinh quang

Cả đời gồng gánh nặng mang
Mò cua bắt ốc ao làng nuôi con
Đêm về thao thức mỏi mòn
Môi kề má ấp chỉ còn trong mơ

Vì con mẹ ở đến giờ
Tháng ngày hưu quạnh bến bờ thủy chung
Thu về thêu dệt nhớ nhung
Bóng hình của mẹ bước cùng chúng con

Biển khơi lấp lánh trăng non
Hành quân trên sóng đường mòn năm xưa
Sương đêm trên lá đong đưa
In hình bóng mẹ sớm trưa một mình

Tổ quốc nay đã yên bình
Con trai mẹ khắc bóng hình đảo xa
Biển đảo này là của ta
Quyết tâm bảo vệ nước nhà phồn vinh

Ngày về dưới ánh bình minh
Sóng yên biển lặng lung linh bến bờ
Mẹ tôi đang đợi từng giờ
Rưng rưng lệ chảy mong chờ tin con!

Bài thơ: Thương mẹ quê nhà

THƯƠNG MẸ QUÊ NHÀ!
Thơ Nguyễn Thị Khánh Hà

Ngày Phụ nữ con thắt đau nỗi nhớ
Thương Mẹ hiền, con trăn trở nhớ mong
Nhớ những khi trở gió, Mẹ nằm trông
Con chẳng cạnh đỡ đần nâng giấc…

Mẹ vẫn bảo : Nước mắt nào chảy ngược
Con hãy lo cho cuộc sống của mình
Thương cháu con!Mẹ thầm lặng hy sinh
Ơn dưỡng dục, núi sông không bằng Mẹ…

Mang nặng đẻ đau, ân tình như trời bể
Tóc Mẹ bạc nhiều, con cũng lên bà ngoại
Vẫn mong hoài…được một lần trở lại
Bên Mẹ hiền, con làm đứa trẻ ngoan…

Ngày của Mẹ, của con và của cháu
Mong Mẹ hiền luôn mạnh khỏe, sống lâu
Vắng cháu con! Xin Mẹ chớ âu sầu
Nơi xa ấy! Cháu con luôn nhớ Mẹ !!!

17/10/2018. Ma iLan.
(Kính tặng Mẹ yêu của con nhân ngày 20/10)

Bài thơ: Vào thăm Sài Gòn em nhé

VÀO THĂM SÀI GÒN EM NHÉ
Thơ:Nghi Lâm

Giữa tháng mười em vào thăm anh nhé
Xem Sài Gòn nắng rực rỡ lung linh
Ngắm phố phường đón Ngày Hội Tôn Vinh
Mừng Phụ Nữ Việt Nam thêm khởi sắc

Em lớn lên trưởng thành nơi đất Bắc
Vẫn nhớ nhiều về xứ sở phương Nam
Nơi có anh cùng những việc đang làm
Để gắn bó tình yêu và trách nhiệm

Ở Hà Thành đang vào mùa kỷ niệm
Từng ngày đông tháng giá lạnh căm căm
Cũng qua rồi thu mơ mộng xa xăm
Mà đã đến cúc họa mi khoe dáng

Hãy vào thăm anh để em tỏa sáng
Nơi miền Đông Nam Bộ dịp tháng mười
Với áo dài hoàng yến thật xinh tươi
Cùng tin yêu rạng ngời như hoa nở

Chắc là sẽ vui mừng trong hớn hở
Vì có em đang kề cận bên anh
Bỏ những ngày thương nhớ mắt long lanh
Ta sum hợp cùng đắm say hạnh phúc

Chớ chần chờ khi đây là đang lúc
Anh đang cần hơi ấm một vòng tay
Để xuyến xao nghe thổn thức hình hài
TỪ NGƯỜI THIẾU PHỤ HÀ THÀNH YÊU QUÍ!

Bài thơ: Cô Tấm ngày nay

CÔ TẤM NGÀY NAY
Thơ Phan Thu Hà

Em đẹp thế này có chết tôi không
Cái dáng hiền ngoan cho đời ngơ ngẩn
Có phải em đây…hay là cô Tấm
Mới vừa từ trong cổ tích bước ra

Đằm thắm sen hồng nét miệng như hoa
Thon búp tay ngà têm trầu cánh phượng
Vạt áo đôi tà sông Cầu sông Đuống
Nàng Tấm đây mà..bống bống bang bang

Em đã về rồi cô Tấm đảm đang
Thương cái dáng gầy nhọc nhằn mưa nắng
Xưa mái tranh nghèo chân bùn tay lấm
Chiu chắt ngọt ngào vào trái thị thơm

Xin một lần làm hoàng tử của em
Ru giấc xoan đào võng đưa kẽo kẹt
Vàng ảnh vàng anh…ơi người ngoan nết
” phải duyên thì về…em nhé…vợ anh “

Trời Hà nội thu nhuộm áo em xanh
Hay tại có người làm nên cổ tích
Cô Tấm ngày xưa về trong đời thực
Sao tôi ngỡ ngàng…như trong giấc mơ…

Phan Thu Hà

Bài thơ: Người chị anh hùng trong trái tim em

NGUỜI CHỊ ANH HÙNG TRONG TRÁI TIM EM
Thơ : NS Lâm Bình

“Người nghệ sỹ lang thang trên phố “
Gom góp chuyện đời xây những vần thơ
Có câu chuyện mãi đi vào quá khứ
Nhắc lại nỗi đau trong tiếng nhạc buồn
Lòng tự hỏi ? Qua bao mùa thế kỷ
Đã có ai ?
biết nhiều về Chị của tôi
Người nghệ sỹ đẹp tựa ánh trăng rằm
Tóc bạc trắng theo chiều dài đất nước
Lời thơ hát sao Anh chỉ đưa vào bài hát
Mà chẳng nói gì đến vợ của Anh
Có đôi lúc em thẫn thờ tự hỏi ?
Đất nước mình sao nước mắt mãi cứ rơi …
Cố nuốt ngược dấu kín chuyện không hề khơi lại …
Dùng lời ca thay tiếng thét bão lòng …

Chuyện kể rằng …
Một đêm ấy …trên đường hành quân bên vùng ven
…tiến dần vào thành phố
Giải phóng Sài gòn rực rỡ cờ hoa
Lặng lẽ trong đêm một rừng người chiến sỹ
Chuyển động thần kỳ như rắn Hổ mang
Bỗng ! Có tiếng khóc ré lên giữa không gian tĩnh mịch …
Lộ mất rồi ! Đồng đội của tôi ơi
Lệnh truyền xuống …Phải dập ngay tiếng khóc
Vì trận sát thương này bao chiến sỹ phải hy sinh
Những người Mẹ miền Bắc vừa tiễn con vào chiến dịch
Nước mắt….mùi hương lúa nồng nàn của Mẹ còn vương trên áo lính
Mặt chiến sỹ ngơ ngác nhìn vào khoảng đêm tối mông mênh ….
Chị giật thót ôm chầm con lần cuối …
Phản xạ nhanh liền bịt mũi bé thơ
Trời đất như quay cuồng trong phút chốc lặng câm
Tiếng khóc thét bặt im ….rơi vào khoảng đêm …
khô khốc
Đoàn rắn Hổ mang tiếp tục trườn trong đêm lặng lẽ ….
Chỉ có Chị của tôi ngồi ôm bé thẫn thờ …
Nước mắt còn đâu cho Chị chảy
Sức đã quỵ rồi …gục đầu …lặng lẽ nhìn con …
Cháu bé gái được chuyền qua bao tay đồng đội
Như một lời kính cẩn sự hy sinh
…Đêm thành phố vùng ven có ngàn ngôi sao lấp lánh …
Xin đuợc ngỏ lời cảm ơn Mẹ Việt nam
Nơi phương Bắc hậu phương theo dõi bước quân hành
Nhờ có Chị phút cao trào làm nên lịch sử
Mới có những nguời còn đuợc trở về với Mẹ hôm nay .

Trút nỗi lòng sâu thẳm trái tim Anh
Những bài hát về Mẹ từ đây xuất hiện
Có bao giờ? Bạn biết tâm tư người nghệ sỹ
Mất mát đau thương mới trải hết tâm tình
Bằng bất tận ngôn từ trong cảm xúc
Tặng cho đời những bài hát vinh danh
Nhưng ! Chị tôi thì mãi chẳng được ghi danh
Như những kẻ tự phong mình lẫm liệt
Thôi chị ạ ! Chỉ có chúng em những người luôn bên Chị
Cuộc đời này vẫn rất đáng yêu
Chị và Anh là hai ngôi sao sáng lung linh
Còn sáng mãi trong lòng người ngưỡng mộ

Những người lính Hoa lư Miền Cố đô lịch sử
Chắc cũng tự hào vì có mặt trong đoàn quân
…đêm ấy giải phóng Sài gòn
Em trở về thăm được Cố đô xưa
Xin hát tặng bài ca Cô giải phóng
Và với chị là bài ca luôn bất tận
Hành trình về nguồn tìm mẹ Việt Nam Anh Hùng !

P/S (Dựa trên câu chuyện có thật của vợ chồng anh chị nhạc sỹ Phạm minh Tuấn và nghệ sỹ Hồng Cúc )
” lời của bài hát Hà nội Phố

HCM 18/4/2018

Bài thơ: Anh hãy yên lòng

ANH HÃY YÊN LÒNG .
Thơ Trương Túy Anh

Chiều nay gió bấc thổi về
Sương mù giăng mắc tái tê nỗi lòng
Hướng về phương Bắc em trông
Biên cương nơi ấy có chồng yêu thương
Anh đi trên mọi nẻo đường
Tuần tra biên giới đẫm sương muối dày
Lá rừng xào xạc gót giày
Đạp lên mõm đá bám đầy rêu xanh
Nhớ anh em tự dỗ dành
Đã là vợ lính phải đành hy sinh
Bao đêm thao thức một mình
Khát khao theo ánh trăng xinh thăm chàng
Tháng này lúa chín trổ vàng
Gặt xong em sẽ xuất đàn heo con
Vắng anh em nhớ mỏi mòn
Em luôn cố gắng đỡ đần mẹ cha
Thay anh chăm sóc nội già
Vẹn tròn chữ hiếu cửa nhà ấm êm
Trăng khuya rớt xuống bên thềm
Đan xong tấm áo gửi thêm anh dùng
Tình em ngọn lửa bập bùng
Sưởi anh ấm áp đi cùng tháng năm.

Bài thơ: Nhờ có em

NHỜ CÓ EM
Thơ Hồ Viết Bình

Nhờ có em, anh mộng mơ vui vẻ
Yêu cuộc đời và yêu những vần thơ
Bớt lo âu, bớt suy nghĩ vu vơ
Bởi vì em bảo anh nên như thế.

Nhờ có em anh trở nên mạnh mẽ
Biết đương đầu với những khó khăn
Bởi cuộc sống có những điều không thể
Phải sống chung, phải chấp nhận thôi anh.

Nhờ có em anh trở thành giàu có
Giàu tình thương, giàu nhân nghĩa ở đời
Biết sẻ chia lòng cảm thấy thảnh thơi
Bởi em bảo anh là người nhân hậu.

Nhờ có em thơ anh thường bay bổng
Rất đời thường không trống rỗng phiêu diêu
Và anh bảo: em thật là kỳ diệu
Cảm ơn em – Người phụ nữ Việt Nam.

Bài thơ: Người con gái Việt Nam

NGƯỜI CON GÁI VIỆT NAM
Thơ Lê Mỹ Hường

Người con gái Việt Nam
“Anh hùng, bất khuất, trung hậu, đảm đang”
Xứng danh tám chữ vàng
Lời Bác Hồ đã tặng.

Trong chiến tranh
Phụ nữ chấp nhận sự hy sinh thầm lặng
nén tiếng tơ lòng vì tiếng gọi quê hương
Tiễn anh lên đường
em gửi cả tuổi thanh xuân theo chiều dài đất nước
Bao năm trông đợi hoà bình, thầm một điều ước
mong anh về đoàn tụ với gia đình.

Người con gái Việt Nam trong thời bình
đảm đang, năng động, tài tình biết bao
công tư khó nhọc kể xiết bao
nụ cười vẫn toả nắng đẹp thanh tao nhẹ nhàng

Phụ nữ cũng góp phần thêm thắng lợi vẻ vang
trên bục đài vinh quang
bằng những tấm huy chương
làm rạng danh đất nước Việt Nam
sánh vai cùng bạn bè quốc tế

Hình ảnh cô gái Việt Nam sao đẹp, sao đáng yêu đến thế!
Thướt tha trong tà áo dài tô đẹp bức tranh quê
Đẹp đến nao lòng, đẹp đến say mê
Như vầng ánh dương buổi bình minh mới rạng

Hỡi cô gái Việt Nam, em là nguồn ánh sáng
Thắp cuộc đời anh qua những đêm đông
Cùng sẻ chia, vượt gian khó bão giông
Trao hạnh phúc, ươm tình ta đầy hương sắc

Cô gái Việt Nam dù ở phương Nam hay miền Bắc
Đẹp rạng ngời không chói loá kiêu sa
Trọn vẹn giỏi giang cả việc nước, việc nhà
Vẻ đẹp ấy sao bút nào tả hết

Ơi cô gái Việt Nam dịu dàng thân thiết
Tự hào về em – người con gái tôi yêu
Phụ nữ Việt Nam vẻ đẹp yêu kiều
Như hoa của đất trời muôn đời tươi sáng mãi.

Thơ:Lê Mỹ Hường
16/10/2018

Bài thơ: Nỗi buồn em tôi

NỖI BUỒN CỦA EM TÔI
Thơ Hiển Minh

Em gái ngoan !
Em nghĩ chi… mà đôi mắt xa xăm
Có phải? Mấy đêm rồi thiếu ngủ
Đôi mắt thâm quầng, đã nói lên tất cả
Em của chị ơi! Khổ gần hết cả đời người

Em lấy chồng, chưa đến tuổi hai mươi
Chưa đầy tháng, chồng vào quân ngũ
Để lại cho em… bào thai chớm nở
Con ra đời, không biết mặt cha
Cứ vậy nuôi con,chăm mẹ thay chồng

Sau bốn năm,được tin chồng tử trận
Cứ thế nuôi con, làm mẹ, làm cha
Gái một con, trông mòn con mắt
Trai trong làng,rât muốn có được em
Em được ngợi ca …đảm đang. ..chung thủy
Vợ liệt sĩ mà…an ủi nơi em

Vậy mà hôm nay, em thấy khổ thật rồi
Buồn vì… con dâu không hiểu chuyện
Căn nhà nhà xưa… còn ấm êm đâu
Chiến tranh qua rồi… nỗi đau còn đó
Lấy hết rồi…niềm vui của em tôi
Thôi ! Hãy tự lo cho mình em ạ…
Chồng em sẽ vui…khi thấy em cười
SG ngày 18 tháng 10 năm 2018
Thơ : Hiển Minh

Bài thơ: Người phụ nữ Việt Nam

NGƯỜI PHỤ NỮ VIỆT NAM
Thơ Phan Hoàng

Đây người phụ nữ Việt Nam
Tóc mây óng mượt, dịu dàng xinh tươi
Long lanh ánh mắt sáng ngời
Nghiêng nghiêng vành nón, nụ cười nở hoa

Xưa nay việc nước việc nhà
Hai vai gánh vác thật là đảm đang
Bác Hồ tặng “tám chữ vàng”
Biểu dương Phụ nữ Việt Nam anh hùng!

Ngày xưa Bà Triệu, Bà Trưng
Đánh quân Phương Bắc lẫy lừng võ công
Diệt thù giải phóng non sông
Chị Khai, Chị Sáu… anh hùng thời nay

Hiến dâng khối óc, bàn tay
Kinh doanh, sản xuất, cấy cày tăng gia…
Bao người phụ nữ tài hoa
Góp phần xây dựng nước nhà phồn vinh

Thủy chung, son sắt nghĩa tình
Đẹp sao Phụ nữ nước mình xưa nay!

PH

Bài thơ: Không đề

KHÔNG ĐỀ
Thơ: Khánh An

Ngỡ người quen…
Gọi – hóa nhầm
Ngờ đâu có được
Tình thâm mặn mà.
Cái nhầm nẩy lá đơm hoa
EM và TÔI cũng thành TA với MÌNH.

Dạm em bán nụ cười xinh
Mua câu em hát… “nay mình đang duyên”.
Thương đôi má lúm đồng tiền
Lạc vào em khiến anh quên đường về.

Gái quan họ tựa bùa mê
Như em – anh cũng trai quê đất này,
Gặp em anh muốn từ nay
Cùng nhau sớm tối chung tay cấy trồng.

Để Cha Mẹ được vui lòng
Nhờ em nói – đề anh trồng cây si
Góc vườn cạnh lối em đi
Gặp em cây sẽ thầm thì yêu thương.

Bài thơ: Em là con gái Việt Nam

EM LÀ CON GÁI VIỆT NAM

Mẹ của anh

MẸ CỦA ANH

Tác giả: Xuân Quỳnh


Phải đâu mẹ của riêng anh

Mẹ là mẹ của chúng mình đây thôi

Mẹ tuy không đẻ không nuôi

Mà em ơn mẹ suốt đời, chưa xong

Ngày xưa má mẹ cũng hồng

Bên anh mẹ thức lo từng cơn đau

Bây giờ tóc mẹ trắng phau

Ðể cho mái tóc trên đầu anh đen

Ðâu còn dốc nắng đường quen

Chợ xa gánh nặng mẹ lên mấy lần

Thương anh thương cả bước chân

Giống bàn chân mẹ tảo tần năm nao

Lời ru mẹ hát thuở nào

Chuyện xưa mẹ kể lẫn vào thơ anh:

Nào là hoa bưởi hoa chanh

Nào câu quan họ mái đình cây đa

Xin đừng bắt chước câu ca

Ði về dối mẹ để mà yêu nhau

Mẹ không ghét bỏ em đâu

Yêu anh em đã là dâu trong nhà

Em xin hát tiếp lời ca

Ru anh sau mỗi âu lo nhọc nhằn

Hát tình yêu của chúng mình

Nhỏ nhoi giữa một trời xanh khôn cùng

Giữa ngàn hoa cỏ núi sông

Giữa lòng thương mẹ mênh mông không bờ

Chắt chiu từng những ngày xưa

Mẹ sinh anh để bây giờ cho em.

Bài thơ: Và anh tồn tại

VÀ ANH TỒN TẠI

Thơ: Lưu Quang Vũ

Giữa bao la đường sá của con người

Thành phố rộng, hồ xa chiều nổi gió

Ngày chóng tắt cây vườn mau đổ lá

Khi tàu đông anh lỡ chuyến đi dài

Chỉ một người ở lại với anh thôi

Lúc anh vắng người ấy thường thức đợi

Khi anh khổ chỉ riêng người ấy tới

Anh yên lòng bên lửa ấm yêu thương

Người ấy chỉ vui khi anh hết lo buồn

Anh lạc bước, em đưa anh trở lại

Khi cằn cỗi thấy tháng ngày mệt mỏi

Em là sớm mai là tuổi trẻ của anh

Khi những điều giả dối vây quanh

Bàn tay ấy chở che và gìn giữ

Biết ơn em, em từ miền cát gió

Về với anh, bông cúc nhỏ hoa vàng

Anh thành người có ích cũng nhờ em

Anh biết sống vững vàng không sợ hãi

Như người làm vườn, như người dệt vải

Ngày của đời thường thành ngày- ở -bên -em

Anh biết tình yêu không phải là vô biên

Như tia nắng, chúng mình không sống mãi

Như câu thơ, chắc gì ai đọc lại

Ai biết ngày mai sẽ có những gì

Người đổi thay, năm tháng cũng qua đi

Giữa thế giới mong manh và biến đổi

“Anh yêu em và anh tồn tại”

Em của anh, đôi vai ấm dịu dàng

Người nhóm bếp mỗi chiều, người thức dậy lúc tinh sương

Em ở đấy, đời chẳng còn đáng ngại

Em ở đấy, bàn tay tin cậy

Bàn tay luôn đỏ lên vì giặt giũ mỗi ngày

Ðôi mắt buồn của một xứ sở có nhiều mưa

Ngọn đèn sáng rụt rè trên cửa sổ

Ðã quen lắm em còn bỡ ngỡ

Gọi tên em, môi vẫn lạ lùng làm sao.

Bài thơ: Vợ

VỢ

Thơ: Nguyễn Duy Nhuệ

Có những lúc trốn xô bồ ta về tựa vào em

như con tàu viễn dương thả neo bám vào đất mẹ

cuộc đời lặng thầm, cuộc đời gào thét

trở về bên em ta trở lại chính mình

Nhân gian tưởng rộng nhường kia mà té ra nhỏ hẹp

đi hoài vẫn có tiểu nhân

em nâng đỡ mỗi khi ta mệt mỏi

mỗi khi ta chuẩn bị ăn đòn

Có một mái nhà, có một tình yêu

ta thành kẻ giàu sang và phú quý

em như hòn đảo chìm chứa đầy châu báu

ta để dành dự trữ lúc nguy nan

Đã từng có lúc bị gục niềm tin

ta vịn tình yêu em đứng dậy

ta trốn chạy cô đơn bằng bao dung nhân hậu

mỗi khi cuộc đời buồn ta lại nhớ về em…

Mái nhà em chỉ giản dị thế thôi

mà giông gió bão bùng em che hết cả

cả anh nữa, dẫu hoang sơ đến vậy

khi trở về lặng lẽ gã chồng ngoan…

Bài thơ: Tôi ru con gái tôi

TÔI RU CON GÁI TÔI

Thơ: Đỗ Trung Lai

À ơi con ngủ cho ngon

Đắp chăn rồi bố mắc màn cho con

Nửa đời nước nước non non

Con vừa một tuổi, bố tròn bốn mươi

Nửa đời đi ngược về xuôi

Đêm nay bố ngắm con cười trong mơ

Môi hồng, răng trắng, tóc tơ

Bố cho máu đỏ, mẹ cho hình hài

Giời cho tính nết sau này

Cầu cho con những khéo tay, dịu dàng

Trong đêm con thở nhẹ nhàng,

Cầu cho con khỏi bần hàn mai sau

À ơi con ngủ cho lâu,

Cầu cho con chẳng một câu lụy người

À ơi thân gái ở đời,

Những nơi tục lụy con thời tránh xa.

“Thiện căn ở tại lòng ta”

Mạnh hơn lẽ quỷ, lời ma dọc đường

À ơi thương đến là thương

Cầu cho thánh thiện dẫn đường con đi

Đừng ham ngũ sắc làm chi,

Trời xanh muôn thuở có gì cũ đâu.

Đò đầy, phá rộng, sông sâu

Có qua thì lúc bạc đầu hãy qua

Yêu thơ cùng với yêu hoa

Cũng đừng yêu quá như là bố yêu

Ở nhà biết vá, biết thêu

Ra đường kẻ ghẹo người trêu mặc người

À ơi thân gởi ở đời

Cổ kim đâu cũng quý người thủy chung

Câu rằng, chị ngã em nâng

Là qua hết được mọi vùng khó qua

Đi cùng con lúc tuổi hoa,

Đời người ngắn lắm, bố già đến nơi.

Nay mai giời gọi lên giời

Cũng là đã có mấy lời cho con

À ơi máu đỏ như son,

Mai sau con lớn con còn nhớ chăng?

Bài thơ: Trái tim sinh nở

TRÁI TIM SINH NỞ

Thơ: Lâm Thị Mỹ Dạ


Trái tim có mấy phần buồn

Mấy phần vui sướng nhớ thương mấy phần

Phần yêu em gửi cho anh

Còn phần hy vọng em dành cho con

Mấy phần chờ đợi mỏi mòn

Mẹ em đã nhận lúc còn tuổi xanh

Người xưa nào có phụ tình

Mà sao mẹ chịu một mình khổ đau

Thác ghềnh nước cả, sông sâu

Chống chèo mình mẹ đương đầu bão giông

Buồn lo mẹ giấu bên lòng

Nuôi em trong dạ, mẹ mong từng ngày

Nỗi mình biết ngó ai hay

Bao đêm nước mắt vơi đầy, mẹ ơi

Khi em cất tiếng chào đời

Trái tim mẹ tưởng héo rồi lại tươi

Đời nay mơ ước rộng dài

Trái tim đập tới ngày mai êm đềm

Mẹ cho anh trái tim em

Trái tim yêu, trái ấm mềm anh ơi

Trái tim sinh nở giữa đời

Những con ta lại hát lời mẹ ru

Biếc xanh là sắc mùa thu

Vàng tươi là lúa, mịt mù là mây

Ngày đêm sớm tối đổi thay

Trái tim vẫn một bầu đầy đỏ tươi

Dẫu khi tắt nghỉ cuộc đời

Trái tim mẹ giữa đất trời còn yêu.

Bài thơ: Bài thơ về mẹ

BÀI THƠ VỀ MẸ

Thơ: Đinh Thu Hiền

Xa mẹ con thành bé bỏng

Giờ này mẹ ngủ ngon chưa?

Hà thành gió mùa đông bắc

Con ngồi đếm khắc giao mùa

Con đi chắc nhà vắng lắm

Bản nhạc con thích, ai nghe?

Chiếc xe con thường đi học

Chắc bụi đã bám còn gì?

Tóc con đã dài rồi đấy

Vắng con mẹ gỡ tóc mình

Niềm vui xẹt qua tờ giấy

Nỗi buồn đứng lại, lặng thinh

Thơ con tặng cho người khác

Viết về mẹ chẳng là bao

Phố sâu gió mùa đông bắc

Trong con bóng mẹ ngọt ngào.

Nói tóm lại, dù ở thời nào đi chăng nữa, phụ nữ luôn đóng vai trò quan trọng trong cuộc sống cũng như công việc. Bên cạnh việc giữ gìn phẩm chất truyền thống từ ngàn đời xưa, người phụ nữ ngày nay luôn phải phấn đấu trở thành một công dân tốt, biết ước mơ, sống có hoài bão, sống trách nhiệm với xã hội và cộng đồng. Đó là những yếu tố rất cơ bản, những yếu tố cội nguồn về phụ nữ Việt Nam.

Nghĩ Về Tấm Cám – Bài thơ nổi bật của thi sĩ Nguyễn Ngọc Hưng

Nghĩ Về Tấm Cám là một bài thơ vang danh của nhà thơ Nguyễn Ngọc Hưng. Anh là một nhà thơ bị bại liệt nhưng lại có một nghị lực phi thường khiến nhiều người phải thán phục. Anh cho ra mắt những trang thơ vô cùng giá trị và được bạn đọc ca ngợi mạnh mẽ. Chính anh dạy chúng ta về tình yêu cuộc sống hơn bất cứ một người hạnh phúc nào khác. Hãy cùng nhau theo dõi bài thơ này nhé!

Vàng anh, khung cửi, bống bang
Sẵn sàng bắt giết
Sẵn sàng đốt thiêu
Vì yêu, thêm tám vạn điều
Cũng đành nhắm mắt làm liều… thế thôi!
Ác sinh từ độ nước sôi
Thịt người hoá mắm
Thơm, hôi… tại trời?
Tội tình chi lắm Cám ơi
Ngẫn ngơ kiếp quạ
Lạc lời oan thiên.
Vì yêu Tấm cũng chẳng hiền
“Rạch mặt, khoét mắt”
Thét điên đòi chồng.
Duyên thì mỏng
Phận thì không
Gọt chân đến bật máu hồng
Giày ơi!
Bao nhiêu nàng Cám trên đời
Vẫn tin tiếng lục lạc rơi phía mình…

Trên đây chúng tôi đã chia sẻ đến các bạn bài thơ Nghĩ Về Tấm Cám đầy ấn tượng. Dự trên câu truyện cổ tích nổi tiếng Tấm Cám mà nhà thơ Nguyễn Ngọc Hưng đã sáng tác nên bài thơ hay này. Đồng hành cùng phongnguyet.info để theo dõi những bài viết đặc sắc nhất nhé các bạn!

Thơ Mừng Tết

Thơ Mừng Tết

Thơ Mừng Tết (Tản Đà)

Tết năm Đinh Mão sang đầu xuân
Ta có thơ mừng khắp quốc dân
Mừng cho ai nấy có tư cách
Trước biết ái quốc, sau hợp quần
Ta mừng những ai trong quan trường
Người thì chính trực, kẻ thuần lương
Cửa đông như chợ, lòng như nước
Coi thằng khố rách, yêu mà thương
Ta mừng những ai nhà tư bản
Của một lên trăm, trăm gấp vạn
Công an, công ích giúp đồng bang
Trọng nghĩa khinh tài lòng cộng sản
Ta mừng những ai nơi thôn quê
Ông chánh, ông phó, người cày thuê
Gia đình vui vẻ, đinh tài vượng
Suốt năm chẳng tới cửa ông đề
Ta mừng những ai người nơi xa
Người nơi quân ngũ, kẻ thương gia
Quanh năm yên ổn vô tai hoạ
Đòi khi nhớ nước, sau nhớ nhà
Nước nhà năm mới thơ mừng chung:
Vạn sự vạn vật đều hanh thông!
Trời Nam hoa thảo xuân vô tận!
Đất Bắc giang sơn vận bất cùng!
Một giải sông Đà vạn cổ lưu!
Ba Vì núi Tản thiên niên thọ!
An Nam tạp chí vạn thiên thu!
Cùng nước An Nam thiên vạn cổ!

(An Nam tạp chí, 1927)

Bài thơ hay các bạn vừa xem là bài “Thơ Mừng Tết” của tác giả Nguyễn Khắc Hiếu. Thuộc danh mục Thơ Tản Đà trong Những Tác Phẩm Thơ Tiêu Biểu Và Nổi Tiếng. Hãy cùng đọc và thưởng thức những tác phẩm khác, còn rất nhiều những bài thơ hay đang chờ đợi các bạn!

Thái Sinh Gặp Ngũ Nương

Thái Sinh Gặp Ngũ Nương

Thái Sinh Gặp Ngũ Nương (Nguyễn Bính)

1. Ngẫm xem từ trước đến giờ,
Việc đời biến thực như cờ thất tinh.
Kim năng ngữ, kiếm dục minh,
Ngán cho thế sự nhân tình bấy nhiêu.

5. Ngày xưa ở quận Trần – Lưu,
Có nhà họ Thái ra chiều hiếm hoi.
Vợ chồng tuổi ngoại sáu mươi,
Khói hương duy được một người con trai.
Gọi tên là Thái Bá Giai,
10. Vẫn cho khuya sớm dùi mài sử kinh.
Nếp nhà vốn sẵn thông minh,
Giai còn nhỏ đã nức danh thần đồng
Văn chương lừng lẫy khắp vùng,
Đọc trơn bẩy bước, thuộc lòng năm xe,
15. Thầy đồ gặp bạn thường khoe:
“Nó rồi ông Cống, ông Nghè nay mai
Tài hoa nó đã hơn người,
Công danh nó hẳn gấp mười lũ ta.
Hậu sinh khả uý lắm mà,
20. Ta như quạ tuổi, nó là phượng non”
Đời tươi như những khuyên son
Thái ông hy vọng cho con nên người,
Trước là tỏ mặt với đời,
Sau là vui hưởng phúc trời cũng hay
25. Thái bà canh cửi luôn tay,
Cơm ăn hôm sớm áo may lạnh nồng.
Đàn bà làm tướng bên trong,
Khuyên con Từ Mẫu, thờ chồng Mạnh Quang
Đã tần tảo, lại tao khang
30. Dưỡng sinh nghĩa cả đá vàng duyên cao
Ngày ngày nắng xế bờ ao
Mưa khuya vườn chuối ra vào tóc sương.

Thái sinh mỗi buổi tan trường,
Thường về qua xóm Hiền lương cạnh làng,
35. Nhà ai vách trúc rèm lan,
Thường nghe văng vẳng tiếng đàn bay ra
Tiếng đâu thắm ngọc tươi hoa,
Tiếng đâu nắng xế, trăng tà, mưa khuya.
Tiếng đâu chắp nối chia lìa,
40. Ngựa lên ải quạnh, chim về rừng xa,
Tiếng đâu, ôi! Tiếng tỳ bà,
Dừng chân Chung Tử để mà vấn vương,
Thẫn thờ sớm nắng chiều sương
Đàn ai trêu khách qua đường mãi đây.
45. Đàn không là rượu mà say,
Đàn không cay đắng mà cay đắng lòng.
Nhà ai? Quạnh vắng vô cùng,
Thắm gieo hiên biếng vàng phong ngõ lười
Tiếng oanh nhại tiếng ai cười,
50. Bóng dương bắt chước bóng người phất phơ
Một mình năm ngẩn mười ngơ,
Thái sinh ngâm mấy vần thơ cảm hoài
Đêm đêm trong tiếng học bài,
Dường như có lẫn một vài tiếng tơ.

55. Mặt đường thêm nhặt lá ngô,
Bãi xe nằm cát đò đưa lạnh chèo.
Khắp trời gió lộng vi veo,
Sương mai dưới núi, sương chiều bên sông.
Thái sinh thắc mắc bên lòng,
60. Chờ mong nhưng biết chờ mong những gì?
Mơ màng như ở, như đi,
Như vương kén lại, như lìa tổ ra,
Như gần thôi lại như xa,
Xót trăng đầu tháng, thương hoa cuối mùa.
65. Bỗng không ai đợi mà chờ,
Ai tin mà tưởng, ai ngờ mà oan?
Chiều thu thơ thẩn bóng vàng,
Có ai xuôi bước cho chàng đi qua.
Nhà ai bặt tiếng tỳ bà,
70. Trong vườn thấp thoáng bóng hoa: Bóng nguời,
Bóng người? không, bóng hoa tươi,
Bóng hoa? không, cả bóng người bóng hoa.
Liễu điều thua vẻ thướt tha,
Đây là đâu? Phải đây là Đào Nguyên?
75. Cõi trần mà có người tiên,
Nõn nà như huệ, dịu hiền như lan.
Thái sinh dừng bước bên đàng.
Hồn say đắm quá tình càng đắm say.

Đàn âu kia hẳn tay này,
80. Sớm chiều trong gió bay đầy tiếng tơ.
Ngàn thu sóng vỗ vào bờ,
Ngàn thu tài tử vẫn chờ giai nhân.
Trong vườn người đẹp bâng khuâng,
Nhè cành vin thắm, tay ngần ngại tay,
85. Gió chiều thổi cánh hoa bay,
Gió chiều nhắn gửi với ngày thu sơ?
Thốt như linh cảm bấy giờ,
Giai nhân đưa mắt qua bờ dậu thưa.
Giật mình: “Ô! Lạ lùng chưa?
90. Người nào đứng đó ngẩn ngơ nhìn mình?
Người nào có vẻ thư sinh
Mà đường đột thế ra tình bướm ong?”
Quay đi người đẹp lạnh lùng,
Gót son nhẹ bước vào trong buồng điều.

95. Hoa thu rơi rụng thêm nhiều,
Gió chiều heo hắt, nắng chiều héo hon.
Thái sinh như kẻ mất hồn,
Nắng tô mãi bóng ưu buồn dài ra.
Ngẩn ngơ quên trở lại nhà,
100. Bỗng đâu một tiếng cười xoà bên tai.
“Anh này đứng đợi chờ ai?
Hay là định đứng học bài ở đây?”
Thái sinh đỏ tía mặt mày,
Ngoảnh đầu nhìn lại mới hay bạn mình.
105. “Đi đâu về đó? Lưu sinh!”
Lưu cười một tiếng hữu tình mà thưa:
“Huynh ơi! Đệ thật không ngờ
Từ bao mặt trắng vương mơ má hồng!”
Hai người so bước thong dong,
110. Thái rằng: “Xin thú nỗi lòng cùng anh
Từ ngày quen mái nhà tranh,
Tiếng tơ người đẹp vô tình bay ra.
Ý lòng nghe vướng tình hoa,
Nhớ nhung không biết có là tương tư?
115. Đêm trường rối cả cơn mơ.
Rút con chỉ thắm thả thơ lá điều
Mỹ nhân vũ mộ vân triêu,
Biết đâu hàn sĩ sớm chiều lại qua.
Vừa rồi tỏ mặt Hằng Nga,
120. Mây vương tóc liễu son pha má đào
Mi dài, mắt sáng như sao,
Huynh ơi! Đệ ngỡ lạc vào thiên thai
Song giai nhân chẳng đoái hoài,
Hững hờ nàng rảo gót hài vào trong.
125. Cửa ngoài thắm rụng vàng phong,
Biết sao mà ngỏ nỗi lòng bấy lâu?
Từ nay sách ủ đèn sầu,
Một thân lẵng đẵng qua cầu nhớ thương.”

Lưu sinh nghe nói tỏ tường:
130. “Anh xông vào chốn tình trường làm chi?
Đã mang một tiếng nam nhi,
Trông lên còn lắm bước đi còn nhiều,
Hay gì ong bướm ghẹo trêu,
Có như Kim Trọng, Thuý Kiều ngày xưa
135. Trâm thề quạt ước đong đưa,
Mười lăm năm lận se tơ không thành
Ví chăng cấu kết với tình,
Sao anh không liệu về trình song thân
Hai nhà tính chuyện hôn nhân
140. Để cho chỉ Tấn, tơ Tần xe chung
Nên ra nên vợ nên chồng,
Áo xanh rực rỡ má hồng đảm đang
Sáng trăng, trải chiếu hai hàng
Bên anh đọc sách, bên nàng quay tơ.
145. Can gì thương nhớ bâng quơ,
Đắng cay cho gặp hững hờ mà chơi.”

Thái sinh nghe chửa dứt lời,
Vội vàng bái tạ rằng: “Tôi không ngờ
Mấy lời anh dậy vừa giờ,
150. Thực như bó đuốc soi bờ ao khuya.
Làm cho tôi tỉnh giấc mê,
Làm cho tôi thấy đường đi phải đường
Mực đen đèn sáng tỏ tường,
Một lời anh đáng làm gương muôn đời.”
155. Chữ rằng: “Chọn bạn mà chơi.”

Bài thơ hay các bạn vừa xem là bài “Thái Sinh Gặp Ngũ Nương” của tác giả Nguyễn Trọng Bính. Thuộc tập Tỳ Bà Truyện (1942), danh mục Thơ Nguyễn Bính trong Những Tác Phẩm Thơ Tiêu Biểu Và Nổi Tiếng. Hãy cùng đọc và thưởng thức những tác phẩm khác, còn rất nhiều những bài thơ hay đang chờ đợi các bạn!

Khám phá 111 bài thơ hay về tình bạn thân được yêu thích nhất mọi thời đại

Những bài thơ hay về tình bạn thân da diết đi sâu vào tâm khảm của bạn đọc sâu sắc. Bạn thân luôn là người chia ngọt sẻ bùi và bảo vệ bạn trước những khó khăn trong cuộc sống, là người tuy chưa bao giờ nói lời ngọt ngào nhưng lại luôn quan tâm đến bạn từ những điều nhỏ nhặt nhất. Để bày tỏ sự trân trọng và tình cảm của mình đến người bạn tuyệt vời ấy thì hãy tham khảo những bài thơ hay về tình bạn này nhé! Đừng bỏ lỡ nha!

Những bài thơ hay về tình bạn thân luôn được nhiều bạn trẻ tìm đến để cảm nhận rõ hơn về thứ tình cảm thiêng liêng đặc biệt nhất của cuộc đời. Tình bạn đôi khi còn đẹp hơn tình yêu bởi sẽ không ai bỏ mặc bạn và cũng chẳng có sự chia ly. hãy cùng theo dõi những bài thơ hay về tình bạn này nhé!

1. Mình không gặp bạn hiền yêu dấu,
Hai đứa thân, từ thuở lớp ba.
Bây giờ bạn lấy chồng xa
Con thơ bận quá đôi ta khó gần.
Tôi khuya sớm chuyên cần làm việc
Và còn đang học miết bạn ơi
Về nhà mình chẳng nghỉ ngơi
Chồng con lo lắng đứng ngồi không yên.
Nhiều khi muốn hàn huyên một lúc
Nhưng quá xa bạn thức khuya cùng
Trên dòng lưu bút mình dùng
Viết lên nỗi nhớ ngày chung đến trường.
Kể sao hết tình thương ngày ấy
Bạn với tôi đều thấy niềm vui
Nụ cười luôn thắm trên môi
Đi đâu hai đứa sóng đôi chuyện trò.
Giờ xa bạn muốn cho gần lại
Để gặp nhau nhắc mãi tuổi thơ
Ngày xưa đôi bạn như mơ
Giờ đây xa cách mịt mờ nhớ nhung…

2. Dòng đời xuôi ngược gặp nhau
Tri giao tín nghĩa tình sâu giữ tròn
Hỡi ơi nước chảy đá mòn
Đổi thay mặn nhạt hàn ôn mấy người?
Thương nhau chín bỏ làm mười
Giữ cho cuộc sống thắm tươi mặn nồng
Dù rằng gặp cảnh gai chông
Chung tay tiếp sức đồng lòng vượt qua
Đắp bồi tình cảm nở hoa
Đẩy lùi tủi hận xót xa u hoài
Kiên trì hướng đến tương lai
Thẳng lưng tiến bước dặm dài nề chi
Bạn bè là nghĩa tương tri
Có duyên gặp mặt mấy khi trong đời
Trên môi hé nở nụ cười
Sống vui, mạnh khỏe làm người nghĩa nhân.
Chùm thơ hay nói về bạn bè đểu, chơi xấu nhau

3. Bước đường đời bao trắc trở gian nan
Đừng một mình cúi đầu đi lặng lẽ
Hãy chung tay mình cùng nhau san sẻ
Chút cơ hàn bớt nặng gánh đôi vai.
Vì cuộc sống đâu biết trước ngày mai
Nên hôm nay hãy cùng nhau cố gắng
Mình chia nhau những ngọt bùi cay đắng
Để dìu nhau mạnh mẽ bước vào đời.
Cùng sát cánh nhé bạn của tôi ơi
Những người bạn bên đời tôi thân mến
Nếu như cho tôi vạn lời ước nguyện
Tôi chỉ mong tình bạn mãi chân thành.
Hãy lưu giữ tình bạn của chúng mình
Trong thâm tâm và sâu nơi tiềm thức
Dù mai đây nơi trời xa cách biệt
Phút chạnh lòng lấy kỷ niệm tìm vui.

4. Nếu đau buồn bạn dựa vào vai tôi
Khóc lên đi khóc một hồi cho nhẹ
Là con người có ai luôn mạnh mẽ
Nếu có thể bạn hãy kể cho tôi.
Nỗi buồn nào cũng có thể phai phôi
Nỗi đau nào trước sau rồi cũng đỡ
Hãy đứng lên khi ta còn hơi thở
Đừng vì nó mà cản trở tương lai.
Con đường đời nhiều cạm bẫy chông gai
Gặp khó khăn cùng ghé vai san sẻ
Đừng e ngại mà một mình lặng lẽ
Vui hay buồn mình không thể quên nhau.
Là bạn tốt phải sống trước như sau
Giầu hay nghèo vẫn bền lâu tình bạn
Sang hay hèn chẳng bao giờ nghĩa cạn
Để tình bạn được trong sáng như gương!
Thơ tình bạn tốt đẹp

5. Nhớ xưa áo trắng tinh khôi
Học tan ở lớp sóng đôi đi về
Đôi bạn hẹn ước cùng thề
Thi vào đại học ta về trường chung
Sắp ngày đại học trường xa
Bạn xinh nên có người ta hỏi trầu
Thẹn thùng ngúng nguẩy vài câu
Rồi bạn cũng phải gật đầu người ta
Còn tôi tiếp tục học xa
Đến khi về lại bạn đà hai con
Gặp nhau nước mắt nỉ non
Ôn bao kỷ niệm thời còn hoa niên
Nhìn cảnh bạn cũng điền viên
Vui mừng hai đứa triền miên nói cười
Nhìn bạn lòng tôi bồi hồi
Mỗi người mỗi cảnh một thời vấn vương.

6. Tôi luôn nghĩ chúng ta là bạn
Nên tôi thường mạnh dạn nói ngay
Việc làm của bạn thế này
Thật là sai trái không hay chút nào
Tốt cho bạn mà sao chẳng hiểu
Chơi với nhau từ tiểu học mà
Khó khăn cứ việc nói ra
Bạn ơi tôi chẳng nề hà điều chi
Bạn có hiểu những gì tôi nói ?
Đừng vội vàng đối chọi với nhau
Hãy nên xét lại từ đầu
Chuyện gì cũng có trước sau bạn à
Tôi rất muốn chúng ta sẽ mãi
Ở bên nhau như lái với thuyền
Dù cho sóng gió truân chuyên
Đôi ta vẫn cứ vẹn nguyên thâm tình.

7. Bài thơ này tôi viết chắc không hay
Nhưng tôi viết vào một ngày vui nhất
Dòng thơ chảy từ trái tim chân thật
Bằng lời riêng.. chân chất.. tận đáy lòng.
Ở phương nào..bạn có hiểu được không?
Từ cái buổi.. chỉ đôi dòng tin nhắn
Tôi khuyên bạn đừng để lòng quạnh vắng
Trải lòng mình.. ánh nắng.. sẽ vào tim.
Hai tiếng “hi hi” sao thật quá êm đềm
Tôi với bạn.. xích gần thêm một chút
Chia sẻ cùng tôi.. dù chỉ thêm một phút
Để lòng nhẹ nhàng.. được một lúc bạn ơi !
Mình mong sao bạn luôn nở nụ cười
Nụ cười đẹp.. và tươi.. ngày xưa ấy
Nhạc và thơ.. làm cho ta vui đấy
Nhưng đừng nhốt mình.. những thứ ấy.. vô tri.
Những lúc buồn bạn vẫn cứ cười đi
Hay san sẻ.. những gì.. cho bè bạn
Sầu đau sẽ mờ dần theo năm tháng
Niềm vui lại tìm đến bên bạn.. bạn ơi!

8. Bao năm rồi tao mày chẳng gặp nhau
Thằng bạn thân thuở nào còn tấm bé
Chắc mày quên..nhưng tao còn nhớ nhé
Kỷ niệm một thời mãi sẽ khó quên
Bao năm rồi bởi cuộc sống lênh đênh
Dù xa nhau..tên mày tao vẫn gọi
Khi cô đơn giữ thị thành chật chội
Thằng bạn nghèo nơi mái ngói làng xưa
Nhớ không mày..ngày ấy những khi mưa
Đã trần truồn khi trời vừa rớt hạt
Hai đứa cười lúc mẹ lo và quác
Mưa đầu mùa chắc bệnh mất biết không
Bao năm rồi tao luôn vẫn ước mong
Dù xa xôi có nửa vòng trái đất
Tao với mày sẽ một lần gặp mặt
Ngồi chuyện trò lượm nhặt lại thời gian
Hãy luôn gìn giữ tình thứ tình cảm này nhé!

9. Sau những vui buồn mình phải chia xa
Bạn bè ơi, biết bao giờ gặp lại?
Đường đến tôi là con đường xa ngái
Nẻo tôi về dài hơn cả một chuyến bay
Yêu thương này tôi khắc lên bàn tay
Lằn chỉ tay nát nhàu ẩn hiện
Đường “bạn hữu” ở đâu, nào ai biết!
Nắm tay vào vẽ một nét bình yên
Ở nơi xa, khi băng giá triền miên
Tôi gắng giữ cho trái tim ấm áp
Da dẫu xạm đi, bàn tay khô ráp
Giữ trên môi trong trẻo một nét cười
Để mai này, lỡ bạn gặp tôi
Sẽ nhận ngay ra nụ cười thơ thuở ấy
Sẽ nghe trong ta ấm nồng lửa cháy
Nhóm lên bằng năm tháng, ngọt ngào ơi!

10. Mơ gì em một thời đã qua
Một thời ước mơ thành cổ tích
Một thời điểm năm là nước mắt
Giọt tím buồn rơi trên cánh hoa xinh
Em ngồi đây, nghĩ về bạn, về mình
Cửa sổ mở tung, phượng xoè năm cánh đỏ
Mực nhoè bẩn lần cuối cùng trên vở
Giữa sân trường một tiếng trống vương rơi
Biết bao giờ em trở lại, thày ơi
Ai sẽ thay em trên ghế vẫn ngồi
Ai sẽ ngắt trộm hoa trong vườn thắm
Gai hồng tươi, tay ngượng giấu sau lưng?
Ai sẽ bước vui trong nắng tưng bừng
Vừa hết tiết đã vội quên lời thày mắng?
Và ai sẽ khóc đắng cay… Hành lang vắng
Gió xôn xao, lời an ủi ngọt ngào?
Bài ca chia tay ai viết tự khi nào?
Ai đã hát và ai còn sẽ hát?
Khuông nhạc đổi thay nốt nhạc không hề khác
Nét chấm dôi cuối cùng… ngân mãi đến xa xôi

11. Tôi lớn lên cùng tuổi thơ của tôi
Cùng những con đường đạp xe không mệt mỏi
Những buổi chiều “dịu dàng không chịu nổi”
Những cái tên như khắc chạm trong đầu
Cứ ngỡ rằng mình đã lớn từ lâu
Sao càng lớn càng mơ về thơ ấu?
Lấy ngây thơ trèo me, nhặt sấu
Làm thước đo cho những quãng đời
Tôi như người của năm tháng xa vời
Nhặt nhạnh những cũ xưa gom góp về thực tại
Tập làm người với những điều khôn dại
Tập nhìn đời nhân hậu như trẻ thơ
Cô bé con hai bím tóc ngày xưa
Luôn nhìn tôi (thật buồn cười!) nghiêm nghị
Tôi có quên, có quên gì không nhỉ:
Ngôi nhà thân yêu nuôi lớn những ước mơ
Câu chuyện kể đêm mưa với kết thúc bất ngờ
Những trò chơi triền miên bên đống cát
Đêm lửa trại người đàn, người hát
Ngày ra trường nước mắt đẫm vai nhau…
Tôi bước đi về nơi đâu, nơi đâu
Cũng thấy mình bé hơn cô bé có hai bím tóc
Nhớ về tuổi thơ mình và khóc
Và lớn lên…

12. Mình với cậu chỉ là bạn thôi
Không thể hơn, suốt đời chỉ vậy!
Dù vắng cậu, mình có buồn thật đấy
Nhưng buồn – đâu phải đã cô đơn!
Mình với cậu chưa có phút giận hờn
Nhớ về cậu chưa bao giờ mình… khóc
Gặp nhau ở cầu thang, chỉ cười bằng mắt
Chỉ cười hoài… vì là bạn, không hơn!
Cậu ở bên, mình luôn thấy rất vui
Nhưng không bực nếu cậu đi cùng người khác
Và hồng trắng là hoa mình yêu nhất
Cậu biết rồi… Sao lại tặng hồng nhung?
Mình với cậu chỉ là bạn thôi!

13. Tình bạn là lá là hoa
tình bạn là cả bài ca trên đời
tình bạn trong sáng tuyệt vời
đẹp hơn tất cả bầu trời ban đêm
đời mỗi người chỉ là trang giấy nhỏ
chỉ xấu đi đâu có thể sáng ngời
ai biết ai trong cả cuộc đời
nhưng quen rùi xin đưng quên nhau nhé
Tình bạn là những vần thơ
Tối về đắp gối ngâm quơ vài lời
Tình bạn áo trắng một thời
Bây giờ áo bạc phai rồi vẫn treo
Tình bạn hạt giống mang theo
Suốt đời tri kỉ gieo được mấy cây!

Những bài thơ về tình bạn tri kỉ luôn ẩn chứa những tình cảm ngọt ngào sâu sắc. Người bạn tri kỉ là người sẽ không bao giờ bỏ mặc chúng ta mỗi lúc khó khăn hay vấp ngã. Hãy nói lời cảm ơn thật chân thành đến người bạn tuyệt vời của mình bằng những bài thơ hay về tình bạn này nhé!

– Ừ thôi, trả phía sân trường
Dấu chân hai đứa thuở dường như yêu
Tháng năm chiếc lá rơi vèo
Hoa bằng lăng cứ tím cheo leo lòng
Sau này còn nhớ hay không
Mắt người hôm ấy điếng hồn của ta
Trái tim ngơ ngác ngã ba
Chúng mình sau rốt vẫn là bạn thôi
Đi qua cảm xúc một thời
Mới hay thuở ấy có người thầm thương
Bây giờ hai đứa ra trường
Vô tình thôi, có chút vương vấn nào
Bằng lăng tím đến xa nhau
Câu thơ không gửi cũng nhàu vệt mong
Ngày cuối nghe tiếng trống trường
Nghe nôn nao cả con đường học tan
Hái về một đoá bằng lăng
Đinh đem tặng
Lại lặng thầm cho thôi
Người ở đây – mai xa rồi
Ngoảnh đầu mình giấu những lời dấu yêu
Một chiếc lá nữa rơi vèo
Thế là đã đủ để neo lòng mình…

– Một ngày thấy mình không còn muốn khóc?
Nỗi buồn xưa đã nhạt nhẽo quá rồi.. !
Chợt biết tình yêu không hẳn là biển rộng..!
Những gì một thời ta đau đớn khôn nguôi..!
Một ngày thấy mình cười sao khó quá?
Tán phượng xanh đã đổ mấy lá vàng..
Có những người chưa bao giờ gặp lại..
Kể từ bãi trường độ ấy- thu sáng..
Ta đã cất tà áo dài ngày nọ
Cả những câu thơ biết khóc biết cười
Cả một thời không biết mình trẻ dại
Trong trẻo vui đùa mười tám đôi mươi..
Cả tình yêu, tà áo dài, tán phượng..
Ta ngỡ sẽ theo chân đến suốt cuộc đời
Câu thơ biết cái năm mười chín tuổi
Hai mốt rồi đã biết chỉ thơ thôi..
Ta chẳng gửi lại bài thơ áo trắng
Nỗi buồn ngây ngô cũng hóa đá lâu rồi
Chỉ còn tán phượng bên đường hoài đứng đợi.
Những tà áo dài mười tám, đôi mươi..

– Hoa phượng tàn, xác phượng rụng ngẩn ngơ
Thảng thốt tiếng ve rơi chiều lặng gió
Ba mươi tuổi lòng bỗng quay quắt nhớ
Về sân trường thuở mười sáu mười lăm
Nơi tàng cây xao xác lá bâng khuâng
Ta đứng dưới cơn mưa chiều xa vắng
Người con gái đi ngang nhìn lãng mạn
Nở nụ cười mới khó hiểu làm sao !
Nơi nằm ngoan những vạt cỏ ca dao
Ru đôi lứa ban trưa vào tình tự
Tuổi mười sáu riêng lòng ta lúc đó
Phải không em thầm kín đến dường nào
Ngày quen nhau đêm dằng dặc chiêm bao
Em hiển hiện, em chập chờn chiếc bóng
Hoa phượng nở bất ngờ hoa phượng rụng
Tiếng ve gần bất chợt hóa xa xôi
Ngẩn ngơ lòng vô cớ những buồn vui
Tập nhật ký dịu dàng dòng mực tím,
Từng trang viết bàng hoàng bao kỷ niệm
Về thân thương một mùa hạ đầu đời
Mười lăm năm vẫn tàng phượng ấy thôi
Và tiếng ve vẫn tiếng ve ngày cũ
Người bạn gái năm nào, giờ, có nhớ
Như lòng mình khi về lại trường xưa .

– Bây giờ ai đã quên chưa ?
Màu hoa phượng nở khi Hè vừa sang
Bâng khuâng dưới ánh nắng vàng
Tặng nhau cánh phượng ai mang đi rồi
Ngày xưa chỉ có vậy thôi
Có ai biết được để rồi cách xa
Mùa Hè từng mùa Hè qua
Tiếc hoài cái tuổi ngọc ngà chẳng quên
Nỗi buồn không thể đặt tên
Nhẹ nhàng nhưng lại mông mênh trong lòng
Ai còn nhớ kỷ niệm không?
Ngày xưa, một cánh phượng hồng đã trao .

– Xào xạc lá vàng bay trong gió,
Sân trường vắng lặng tiếng đùa vui.
Mình tôi bước giữa sân trường cũ,
Nghe tiếng ve buồn gọi hè sang!
Nhặt cánh phượng rơi lòng xao xuyến,
Bâng khuâng nhớ lại kỷ niệm xưa!
Bóng dáng thầy cô cùng bạn học,
Giờ đây chẳng biết ở nơi nao?

– Tâm giao tri kỷ hiến tình vì ân
Ngày nay hỏi khắp thế nhân
Tìm đâu hai đứa bạn thân Lễ – Bình?
Giàu nghèo, cao thấp, nhục vinh…
Phân chia giai cấp nghĩa tình bỏ quên
Chạy theo danh vọng hão huyền
Chạy theo vật chất của tiền háo danh…
Bề ngoài dáng vẻ cao thanh
Bên trong hoen ố mọc nanh cáo già
Tiền không thương kẻ thật thà
Tình không thương kẻ điêu ngoa dối lòng!
Đã là nghĩa nặng tình thâm
Đã là người phải lấy TÂM làm đầu
Trọn tình bằng hữu trước sau
Vẹn toàn giao ước như câu ăn thề…
Tiểu nhơn, gian dối làm chi
Cứ nơm nớp sợ, cách ly mọi người
Thế gian tất cả của trời
Trời không cho hết, không đòi riêng ai…
Như ta đây sống khoan thai
Có nghèo một tí hỏi ai khinh nào?
Mang danh hiểu biết học cao
Lễ ơi! Mày đã quên tao là Bình ?!

– Nhánh phượng hồng rũ xuống
Đọng buồn trong mắt ai
Bàn tay nào luống cuống
Nắm vội một bàn tay
Xa nhau mấy mươi ngày
Hay sẽ không gặp lại
Tuổi học trò vụng dại
Chỉ còn một buổi nay
Rồi sân trường sẽ vắng
Những tà áo trắng bay
Gốc phượng nằm thinh lặng
Nhớ nhịp guốc vui tai
Trở mình trong trang vở
Vài chiếc lá thuộc bài
Dăm bài thơ dang dở
Một mối tình phôi thai
Dẫu ngày tháng tàn phai
Phượng hồng còn mơ mãi
Tuổi học trò dấu ái
Một thuở nào nồng say .

Những bài thơ hay về tình bạn thân đầy ý nghĩa sâu sắc đã được chúng tôi cập nhật dành tặng cho các bạn. Hãy dành một phút thôi suy nghĩ đến người bạn ngây ngô luôn đi cạnh mình trên những con đường, nhớ đến người luôn hớn hở trêu đùa ta nhưng không bao giờ bỏ rơi chúng ta. Hãy trân trọng tình bạn đơn thuần và đẹp đẽ này nhé các bạn! Thân Ái!