Câu thơ tài hoa được nhiều người tìm đọc nhất hôm nay 12/02/2025

Em đừng ướt đỏ đôi mi
Kẻo mai ngập hết đường đi,lối về

Muộn - Lê Quốc Hán

Top 20 bài thơ có tổng lượt xem nhiều nhất hôm nay 12/02/2025

Một Trời Quan Tái

Một Trời Quan Tái (Nguyễn Bính)

Chiều lại buồn rồi, em vẫn xa,
Lá rừng thu đổ, nắng sông tà
Chênh vênh quán rượu mờ sương khói
Váng vất thôn sâu quạnh tiếng gà.

Tôi đi mãi mãi vào sơn cước
Em vuốt tua rèm cửa vọng lâu
Lá úa kinh thành rơi ngập đất
Lòng vàng hỏi vẫn nhớ thương nhau?

Có những mâm cau phủ lụa điều
Đi vào trong gió lạnh hiu hiu,
Những xe hoa cưới, sao mà đẹp!
Cửa kính huy hoàng vạt áo thêu.

Em có buồn chăng? Tôi vẫn xa
Chiều nay say nhắp chén quan hà
Bao giờ cau được tươi màu lụa?
Được đón em bằng xe kết hoa?

Thân em là liễu, dạ em tơ,
Mềm yếu bền chăng với đợi chờ?
Chua xót lòng tôi mơ ước mãi
Áo bào nguyệt bạch, ngựa kim ô!

Tôi lạnh đầu sông, giá ngọn nguồn,
Nhớ nhà thì ít, nhớ em luôn.
Chênh chênh bóng ngả, sầu lau lách
Chiều ngái hương rừng, lối nhạt son.

Đã mấy năm rồi thương mến nhau
Em còn thơ dại biết chi đâu!
Đến nay ba bảy mai đương độ
Ai đánh em bằng giá ngọc châu?

Châu ngọc làm sao hái được nhiều
Tôi là thi sĩ của thương yêu,
Lấy đâu xe cưới ngời hoa trắng?
Với những mâm cau phủ lụa điều?

Chiều nay… thương nhớ nhất chiều nay
Thoáng bóng em trong cốc rượu đầy
Tôi uống cả em và uống cả
Một trời quan tái, mấy cho say!

Lạng Sơn, 1940

Bài thơ hay các bạn vừa xem là bài “Một Trời Quan Tái” của tác giả Nguyễn Trọng Bính. Thuộc danh mục Thơ Nguyễn Bính trong Những Tác Phẩm Thơ Tiêu Biểu Và Nổi Tiếng. Hãy cùng đọc và thưởng thức những tác phẩm khác, còn rất nhiều những bài thơ hay đang chờ đợi các bạn!

Du Phong – Hoàng tử thơ tình 9X được độc giả yêu thích

du phong

Du Phong tên thật là Nguyễn Tuấn Trung, hiện sống và làm phiên dịch viên tại TP Hạ Long, Quảng Ninh. Anh chàng được mệnh danh là “Hoàng tử thơ tình” với nhiều tác phẩm thơ viết về tình yêu. Bên cạnh đó, Du Phong cũng có khả năng sáng tác truyện ngắn và tản văn. Chàng trai trẻ Du Phong thu hút hơn 20.000 fan tại Facebook cá nhân và gần 100.000 lượt theo dõi fanpage. Hãy cùng chúng tôi theo dõi bài viết này ngay nhé!

Những tác phẩm thơ nổi bật:

du phong

Nội Dung

Anh dắt em về thưa chuyện với ông bà,
Về những tháng năm qua mình cùng nhau gắn bó
Về giấc mơ có một gia đình nhỏ
Về nguyện ước suốt đời yêu mãi chẳng lìa xa…

Anh dắt em về xin phép mẹ cha,
Dù bão tố phong ba, cũng nguyện là đôi uyên ương bước cùng đường, chung lối.
Cùng nắm tay nhau đi hết tháng năm dài nông nổi,
Đến cuối bến cuộc đời vẫn hạnh phúc dù tóc bạc da ngăm…

Anh dắt em về tính chuyện trăm năm…

Em đã đợi anh lâu lắm, phải không?
Xin lỗi nhé! Bao năm rồi anh tìm hoài chẳng thấy…
Tình yêu cứ thích trêu đùa mình vậy…
Đi hết bao chặng đường…chẳng tìm được một nửa của mình đâu…

Mùa đông này gió buốt lạnh những đêm thâu,
Em chịu khó ủ trong chăn cho ấm!
Em nhớ quàng khăn những ngày rét đậm,
Chịu khó chút nữa thôi, anh sắp tìm được em rồi!

Những ngày buồn, em đừng hướng mắt về phía góc trời,
Đừng đứng một mình chun vai vì trong lòng nỗi cô đơn xâm chiếm…
Anh hứa rồi, anh sẽ mau mau tìm đến,
Sẽ không để em lẻ bóng đợi thêm nữa những tháng năm dài…

Anh vẫn kiên nhẫn tìm em hôm qua, hôm nay và cả ngày mai,
Trong lúc đợi chờ, em hãy nghe những bản tình ca để ru lòng mình lắng xuống…
Em hãy vui vẻ đón chào bình minh,
và mỉm cười khi thấy một bông hoa nở muộn…
Ngày mình gặp nhau, chắc hẳn nắng sẽ thắm đượm một góc trời bình yên…

Bởi vì cuộc đời đã tạo ra nhân duyên…
Nên người ta rốt cuộc sẽ đến với nhau bằng cách này hay cách khác!
Cuối cùng người ta vẫn sẽ tìm thấy nhau sau tháng năm đi lạc,
Rồi một ngày rất đẹp,
Anh sẽ vô tình tìm được em thôi…

Anh về với em đi!
Thu qua rồi, vội lắm.
Lòng em không đủ ấm
Nghe run rẩy quá trời.

Về với em đi thôi!
Em vẫn ngồi em đợi
Đám mây cao vời vợi,
Anh ở tít nơi nào?

Em ướm hỏi vì sao
Có khi nào anh nhớ
Hoa bao lần tàn nở
Chỉ mình em ngóng trông?

Anh có biết hay không,
Ngoài phố người đông lắm.
Họ dựa đầu, tay nắm,
Hạnh phúc tìm môi nhau.

Anh chẳng về nữa đâu!
Biết vậy mà vẫn đợi
Bởi vì em không gọi
Nên anh chẳng nhớ về…

Chỉ em là mải mê
Giữ lời thề nguyên vẹn,
Dù anh không hứa hẹn
Em vẫn đợi muôn đời.

Chúng tôi đã từng yêu rất đậm sâu!

Chúng tôi đã từng yêu rất đậm sâu,
Từng hứa bước cạnh nhau tới cùng trời cuối đất…
Tuy đường đời nhỏ chật,
Mà vẫn lạc mất nhau…

Chúng tôi đã từng thề nguyện dù năm tháng đổi thay màu
Vẫn nắm chặt tay nhau chẳng khi nào buông bỏ
Nhưng cuộc đời nhiều ngả
Bàn tay cũng thả rời…

Chúng tôi đã từng nghĩ sẽ thức dậy bên nhau mỗi ngày mới trong đời
Chỉ thế thôi, là đủ
Vậy mà… khi tỉnh ngủ
Chẳng tìm thấy nhau đâu…

Chuyện của cát

Mây lơ lửng êm đềm
Trò chuyện với ánh trăng
Trăng sáng tỏ vô ngần
Kể chuyện tình của cát

Ngày xưa sóng dịu mát
Vui vầy cùng biển khơi
Tới tận nơi chân trời
Nơi bình yên, hạnh phúc

Sóng dịu dàng chân thật
Ôm lấy cát lẻ loi
“Mình cứ mãi muôn đời
Yêu nhau thôi, cát nhé!”

Cát mỉm cười khe khẽ
Nhìn ánh mắt dịu êm
“Mình cứ mãi êm đềm
Bên nhau thôi, sóng nhỉ!”

Những ngọt ngào âm ỉ
Trôi mãi cùng thời gian
Niềm hạnh phúc bạc vàng
Tưởng muôn đời có thật!

Có ngờ đâu, vụt mất…
…Một ngày gió lả lơi
Cuốn xa tận chân trời
Ngày bình yên của cát

Ở một miền sa mạc
Xương rồng nằm lẻ loi
Gió vô tình, lả lơi
Đặt cát ngay xuống đó

Sóng gầm như thác đổ
Cát đau khổ khóc oà
Mà vẫn mãi chia xa
Mối tình đầu tha thiết

Gió đùa vui ác thiệt
Sao nỡ tách xa rời
Sao mỗi đứa một nơi…
Nước mắt hoà… đắng chát

Cát thẫn thờ ngơ ngác
Xương rồng buồn sẻ chia
Giọt nước mắt đầm đìa
Cát ngồi ôn chuyện cũ

Xương rồng buồn ủ rũ
An ủi bạn mới quen:
“Cát hãy sống êm đềm
Ở nơi đây vậy nhé!”

Xương rồng cười vui vẻ
Đời đã bớt lẻ loi…
Còn nơi tận chân trời
Gió vô tâm bay mãi….

Chỉ còn sóng ở lại
Gào thét mãi muôn đời
Một nỗi nhớ chơi vơi…
Yêu… muôn đời là thế!!!

Có lẽ chúng mình nợ nhau một tình yêu!
Có bao nhiêu điều lẽ ra đừng giấu diếm.,
Có phải hai người đều chưa từng thể hiện
Nhưng tự bao giờ đã hiểu thấu lòng nhau?

Anh có biết đâu, em cũng có biết đâu…
Chỉ là nhớ nhau, nhưng chẳng bao giờ nói,
Chỉ là thương nhau, nhưng nhủ lòng không hỏi,
Chỉ là… bỗng thấy mình ngốc nghếch khi đứng đối diện với người kia.

Có phải em vẫn thức rất khuya,
Chỉ đề chờ lời chúc ngủ ngon từ số thuê bao quen thuộc?
Anh thì mở mắt ra vẫn cầm điện thoại trước,
Đọc tin chào buổi sáng từ một người – đơn giản là thói quen…

Có phải em vẫn thấy tim mình run lên,
Khi bắt gặp nụ cười anh trên phố?
Anh cũng thấy yêu đời anh bé nhỏ,
Khi có thiên thần bước bên cạnh, là em.

Có điều gì ngăn cách giữa trái tim,
Khiến chúng mình ngại ngần lời yêu tin đến thế?
Có điều gì khiến chúng mình không thể
Là một nửa của nhau, sau hạnh phúc ngắn dài?

Hay chúng mình đều sợ hãi ngày mai,
Sẽ vô tình để mất nhau nếu một trong hai bước vội…
Hay chúng mình sợ chẳng may lạc lối,
Sẽ lạii thành một nửa xa lạ của đối phương….

Nên chúng mình vẫn nợ nhau một chữ yêu thương…

Có những ngọt ngào đơn giản là… thói quen…
Như chậm rãi mút que kem trong ngày mùa đông giá buốt
Như bỏ chút Chocolate vào ly Cappuchino…
…rồi một mình nhâm nhi nơi góc quán Café quen thuộc…
Như lặng lẽ bước dọc theo hàng gạch cuối con phố mùa thu…

Có những kỷ niệm êm đềm như một khúc hát ru…
Hai kẻ yêu nhau rúc rích ngân nga suốt đêm trong chiếc chăn mùa đông ấm áp
Cái ôm cuồng say và nụ hôn ngỡ chẳng khi nào phai nhạt…
Bất giác…
Cơn gió chợt ùa về… ký ức vỡ làm đôi!

Giọng nói ai vang vọng nơi xa thẳm cuối trời
Nhắc ta nhớ về một bóng hình đã từng là thân thương nhất
Ta mơ hồ đưa tay… có ngờ đâu vụt mất
Hạnh phúc xa khuất rồi… hạnh phúc chẳng tày gang…

Biết bao đêm trong giấc ngủ mơ màng
Ta bật khóc, ta van xin, ta gào thét…
Để sáng hôm sau thức dậy bên chiếc gối ôm nhạt nhoà nước mắt
Ta ngơ ngác mỉm cười – Tất cả chỉ là một thói quen…

Ta vẫn sống như chưa hề tồn tại bao ký ức êm đềm
Ta vẫn tự nhắc mình tập quen và hài lòng với những gì đang có
Ta vẫn… nhưng đôi khi chỉ vô tình
Thấy bóng hình xưa nơi những thứ đồ vô tri rất nhỏ
Ta vẫn tự nhủ lòng, ta sẽ tiếp tục quên…

Có những ngọt ngào đơn giản là thói quen…

Em luôn nghĩ về đám cưới của chúng ta,
Một đám cưới toàn loài hoa em thích!
Hôm nay không mơ,
chẳng phải là cổ tích.
Có phải vậy không anh?
đám cưới của chúng mình…!

Em bước bên anh cười rạng rỡ thật xinh,
Anh khẽ bảo “Hôm nay em đẹp nhất!”
Váy trắng tinh khôi, một ngày trời rót mật.
“Em là cô dâu hạnh phúc nhất trên đời…!”

Anh dắt tay em đi giữa biết bao người,
Bạn bè gửi lời thành tâm chúc phúc.
Cha mẹ, họ hàng mừng vui hết mực,
Trao những món quà làm của hồi môn.

Thử hỏi trên đời còn gì mãn nguyện hơn
Giây phút chúng mình đều đáp rằng: “…Đồng ý”
Kỉ vật kết đôi, trái tim và lý trí…
Tất thảy giây phút này, mình đã thuộc về nhau.

Chẳng cần hứa rằng đầu bạc… với nhau đâu!
Chỉ cần nguyện lòng bên nhau mãi mãi.
Đến cuối cùng vẫn nắm tay ở lại,
Chỉ vậy mà thôi… em hạnh phúc lắm rồi!

Đám cưới chúng mình, đám cưới của niềm vui,
Của những mong chờ, những tháng ngày háo hức,
Của những khát khao – của những gì rất thực,
Duy nhất mà thôi,
Duy nhất cả cuộc đời….!

Đừng bắt em quên quá khứ, được không?
Dù nó buồn và thật nhiều nước mắt…
Khi yêu, ai không muốn mình là duy nhất,
Nhưng xin đừng bắt em xoá hết những kỷ niệm một thời…

Chuyện ấy đã qua, người ấy đã xa rồi…
Đừng bắt em khơi ra rồi cân đong đo đếm,
Đừng so sánh thiệt hơn với những thứ chỉ còn là hoài niệm,
Đừng để chuyện qua rồi ám ảnh suy nghĩ của hai ta…

Đừng bắt em phải nói dối nữa mà…
Sự thật là em không muốn quên một bóng hình xưa cũ!
Sự thật là em vẫn đôi khi gọi tên người ta
âm thầm trong giấc ngủ…
Sự thật là em vẫn giật mình khi bắt gặp… trên con phố thân quen…

Em nào có tiếc gì đâu quá khứ đã cũ mèm,
Tại vì con gái luôn trân trọng những thứ đã qua
…dù chỉ là dĩ vãng…
Dù ký ức buồn đau hay ngọt ngào lãng mạn,
Em vẫn chẳng muốn quên dù giữ chẳng làm gì!

Nếu anh không bắt em phải xoá đi
những gì của ngày Hôm Qua với người con trai ấy,
Em sẽ yêu anh, yêu anh hơn gấp trăm ngàn lần vậy,
Vì em biết
Tình yêu anh đủ rộng lượng để chở che em cho đến hết cuộc đời…

Em biết mình không buồn và nước mắt sẽ không rơi
Vì sẽ chẳng bao giờ quá khứ của em bị mang ra để dày vò đay nghiến.
Và anh sẽ là người dắt tay em đến…
…chốn hạnh phúc bình yên sau quá khứ ngủ vùi.

Em vẫn thường bảo anh
Rằng cuộc sống xung quanh toàn sóng gió.
Em muốn yên bình ngủ vùi trong gác nhỏ,
Sao cứ thót giật mình bởi sấm chớp, mưa giông…

Em không thích mùa đông
Vì có giấu vào đâu hai bàn tay vẫn cóng,
Chẳng có vòng tay ai đủ ấm
Khiến em quên cái rét lạnh quanh mình.

Em muốn cười thật xinh
Giữa khung trời của riêng em nhỏ bé.
Nhưng em cứ loay hoay trong chính vòng tròn mình vẽ,
Chẳng tìm được cho mình cái cớ để tự vui.

Hạnh phúc em cần chỉ giản đơn thôi:
Được khóc, được cười như là em vẫn thế
Không phải cố gồng mình để tỏ ra mạnh mẽ,
Nhưng sống trên đời đâu có dễ, phải không?

Cô gái của anh ơi, ở bên cạnh màu hồng
Còn trắng, đen và vô vàn màu khác.
Em sẽ thấy buồn khi cuộc đời nhàn nhạt,
Có sóng gió, yên bình để em biết nâng niu.

Em đừng buồn khi chưa thấy tình yêu,
Đừng vội vã ủ mình vào một vòng tay lạ,
Có một người đang tìm em hối hả,
Có một người, bàn tay ấm, sẽ bên em.

Hãy cứ mỉm cười như vốn là em
Và hãy khóc như thật là em vậy
Cứ hồn nhiên giữa vạn điều vô lý ấy
Hạnh phúc ở cạnh em, gần lắm, rất gần.

Hứa với anh!
Đừng bao giờ quên mất
Em luôn là cô gái hạnh phúc nhất
Trên khắp thế gian này…

Hứa với anh!
Người em chọn để nắm lấy bàn tay,
Phải là người biết chở che em qua tháng ngày mưa nắng,
Là người mang đến cho em sự bình yên phẳng lặng,
Trong sâu thẳm tâm hồn…

Hứa với anh!
Khi em thấy cô đơn,
Không bao giờ tự vùi mình vào bóng đêm rồi nấc lên trong tuyệt vọng.
Khi em thấy mình run lên vì lạnh cóng,
Không bao giờ tự đóng cửa trái tim, cấm kẻ khác lại gần.

Hứa với anh!
Dù có tiếc thương quá khứ đến trăm lần,
Thì cũng phải cất đi, vì tương lai mới là điều đáng giá.
Không ai thương em bằng chính em thương mình cả,
Đừng tự dằn vặt xót xa, để trôi qua những khoảnh khắc quý giá của đời mình…

Hứa với anh!
Sẽ luôn cười thật xinh,
Dẫu cuộc sống trái ngang có đem đến cho em muôn vàn cay đắng,
Có thể một ngày em thấy cuộc đời chẳng còn bình lặng,
Hãy mạnh mẽ lạc quan, cứng rắn để đương đầu…

Hứa với anh!
Hết kiếp này và cho cả kiếp sau
Mãi mãi là chính em – cô gái anh đã yêu từ ánh mắt đầu đến giây phút cuối…
Và sẽ không bao giờ tiếc nuối
Vì đã sống hết mình trọn vẹn tháng năm qua.

Kể từ giờ em hãy sống vì em
Dù mạnh mẽ hay yếu mềm, cũng được.
Miễn thản nhiên cười và vô tư bước,
Đau khổ hay không là tự do mình.

Kể từ giờ em phải thật là xinh,
Rạng rỡ yêu đời dù mưa hay nắng
Không phải để cho người nào nhìn ngắm,
Bởi thanh xuân ngắn lắm, sắp qua rồi…

Kể từ giờ em phải sống thật vui
Để chôn vùi nỗi buồn vào quá khứ.
Ai tổn thương mình thì cũng nên tha thứ,
Bởi sau cùng em đáng được bình yên.

Kể từ giờ không phải nhớ hay quên,
Không muộn phiền vì một người nào nữa.
Vui đi em, nếu không thì sẽ lỡ
Chuyến tàu mang hạnh phúc đến ga rồi

Nếu chúng mình còn yêu
Đừng cắt đứt sợi dây để cánh diều bay mất
Dẫu bão gió bên ngoài có thốc
Cũng đừng buông…

Nếu chúng mình còn yêu
Đừng lấy lặng im để đong đựng nỗi buồn
Khi khoảng cách rộng, dài, xa quá
Người thương sẽ trở thành người dưng xa lạ
Cứ thế mà quên đi…

Nếu chúng mình còn yêu
Đừng kể nhau nghe về những sự chia ly
Mà hãy nhắn nhủ nhau dẫu có chuyện gì cũng nắm tay thật chặt
Khổ đau, giận hờn, nước mắt
Là chuyện của người ta…

Nếu chúng mình còn yêu
Đừng hứa hẹn những điều quá xa
Cũng đừng rủ nhau tìm về quá khứ
Hạnh phúc bây giờ mới là điều nên giữ
Nếu thật lòng hãy trân trọng từng phút giây

Nếu chúng mình còn yêu
Hãy hiểu rằng không dễ để thấy nhau ở giữa cuộc đời này
Đừng ngã lòng, đổi thay vì những điều không đáng
Nếu một ngày chán nản
Hãy ngủ một giấc dài, rồi dậy, để yêu thêm

Nếu chúng mình còn yêu
Hãy trao nhau những kỷ niệm êm đềm
Thời gian trôi và thời gian không trở lại
Để nụ cười còn mãi
Trong ký ức đậm sâu…

Ngày mai em sẽ thành cô dâu,
Khoác trên mình chiếc váy cưới trắng tinh đính cườm màu ngọc bích.
Em sẽ như thiên sứ lung linh với giày búp bê và tóc buộc lệch,
Cô gái của anh sẽ hạnh phúc nhất trên đời!

Ngày mai thôi giữa những tiếng nói cười,
Giữa muôn hoa tươi và lời chúc tụng,
Em của anh sẽ ôm lấy vị hôn phu bằng vòng tay mở rộng…
Trao cho chồng mình một nụ hôn chứa đựng những khao khát đê mê.

Ngày mai cô gái của anh sẽ là vị hôn thê.
Anh sẽ đến lễ cưới của em nhưng không làm chú rể,
Em sẽ sánh bước cùng chồng em giữa trung tâm buổi lễ,
Anh mỉm cười, ngồi lặng thầm chúc phúc ở hàng ghế thứ mười hai…

Ngày mai…
…chúng ta phải quên đi những tháng năm dài…
Bao nhung nhớ yêu thương tưởng chừng không có đáy,
Vậy mà một ngày vẫn phải xa nhau đấy,
Lời ước hẹn “Yêu đến suốt cuộc đời” có dịp thực hiện đâu…

Đâu phải cứ yêu nhau thì sẽ mãi mãi thuộc về nhau…
Số phận và duyên trời nhiều khi tàn nhẫn lắm!
Cuộc đời dài mà vòng tay quá ngắn,
Cái ôm ngọt ngào chưa ấm đã phải xa…

Ngày mai em sẽ thành con dâu nhà người ta!
Ngày chúng mình yêu nhau bố mẹ anh vẫn bảo:
“Cô bé này sẽ thành dâu hiền, dâu thảo!”
Chỉ tiếc bây giờ em gọi bố mẹ người khác là bố mẹ chồng thôi…

Chào em! Anh là chàng trai đứng đằng sau hạnh phúc!
Cho anh nắm tay em một lúc,
Rồi hẵng đi

Anh là chàng trai chẳng có gì
Không đẹp trai, không tài năng, không bạc tiền, không địa vị
Nhưng cứ để anh bên em một tí
Rồi anh sẽ tự khắc xa…

Anh biết mình là kẻ thứ ba
Đến bên và yêu em khi trái tim em đã thuộc về một chàng trai khác
Chàng trai ấy tốt hơn anh về mọi mặt
Chẳng trách bên em anh quá đỗi tầm thường

Nhưng anh cứ thích nhớ thương
Cứ thích chọc ghẹo đùa trêu để em hờn em dỗi
Cứ thích nghe em nói vu vơ những câu từ không sao hiểu nổi
Rồi mỗi đêm về lại thao thức tương tư…

Anh vụng về lắm trong những câu từ
Chẳng biết làm sao để em gần anh thêm một chút
Yêu em thêm một phút
Anh cũng thấy đời vui…

Em cứ đùa anh thêm một chút thôi
Rằng người ấy chẳng biết đâu, người ấy đâu bận tâm đến anh – một chàng trai lạ
Để anh cũng dối lòng: “Thôi, cứ mặc cho mình sa ngã!”
Đến sau một người thì có lỗi gì đâu…

…Cứ cho anh mặc định mình vẫn sẽ là của nhau

Quên một người có khó lắm không anh?
Sao tim chẳng đành quên đi dòng ký ức.
Vẫn biết rằng ta xa nhau là thực,
Em vẫn thấy hoài nghi, mộng tưởng mơ hồ…

Có khi nào tất cả chỉ là mơ,
Những gì đã qua chỉ như đùa không nhỉ?
Có bao giờ bất chợt trong suy nghĩ,
Anh thấy mình chưa hẳn đã chia tay?

Rồi vô tình chạm mặt chốn này đây,
Anh vẫn thế, ngọt ngào như thuở trước.
Em vẫn thế, anh đâu nào biết được
Trái tim em rộn rã đến không ngừng…

Và thế là hai kẻ lạ, người dưng,
Không thể dừng nhớ nhau trong từng suy nghĩ…
Và thế là qua rồi cơn mộng mị,
Anh lại quay về, sưởi ấm những lạnh băng…

Rồi một ngày em hiểu những khó khăn,
Yêu lại từ đầu, luôn muộn mằn, đắng chát.
Rồi một ngày em thấy mình phai nhạt,
Trong những đam mê từng khao khát điên cuồng…

Và rồi em chợt nghĩ đến: Buông!
Trả em về với nỗi buồn từ muôn thuở trước,
Trả anh về nơi em chẳng bao giờ đến được,
Trả nhau về với ao ước không thể gọi thành tên…

Thế là chúng mình lại bắt đầu quên,
Và mong không bao giờ gặp lại nhau trên đường đời lần nữa…

Quên đi thôi!
Chẳng ai còn nhớ nữa…
Con đường đã rẽ đôi còn vầng trăng thì sẻ nửa,
Còn lại gì nữa đâu.

Quên đi thôi… những ước hẹn ban đầu,
Những lời hứa xưa, hãy để gió cuốn trôi vào quên lãng…
Nụ cười niềm vui cùng những ngọt ngào dĩ vãng,
Thì để sóng cuốn đi…

Quên đi thôi… đừng nhớ lại điều gì…
Mang tất cả mà cất vào một ngăn mang tên “KỶ NIỆM”
Đến một ngày khi những giọt nước mắt không còn nữa để mà tan biến,
Có sẽ sẽ chỉ còn mình ta…

Đừng giấu nước mắt, hãy cố gắng để một lần được gục xuống khóc oà…
Nhưng khóc xong rồi thì hãy quên đi những gì thuộc về “quá khứ”!
Biết là đau lắm chứ!
Nhưng hãy quên đi, cố mà quên đi…

Có thể một ngày những món đồ trong chiếc hộp vô tri,
Sẽ làm mình thấy nhói đau khi vô tình nhìn lại…
Nhưng hãy cố ru yên những chát đắng của hôm qua
…và yên lòng với những điều nhỏ nhoi hiện tại…
Rồi một ngày cũng sẽ can đảm mỉm cười… khi chợt nghĩ tới nhau!

Sẽ chẳng thể quên hết được đâu…
Nhưng sẽ cố để nỗi đau ngủ yên trong chiếc giường êm ấm nhất!
Và giấc mơ có thật,
Sẽ lặng lẽ mang theo suốt cả cuộc đời…

Vậy thì… quên đi thôi…

Rồi một ngày chúng mình sẽ nhận ra
Sứ mệnh người này trong thế giới người kia
Chỉ là… “bước-cùng-một-đoạn-ngắn!”
Rồi một ngày chúng mình sẽ thấm
“Chẳng có điều gì tồn tại mãi trên thế gian!”

Rồi một ngày giữa những ngón tay đan
Chúng mình sẽ nhận ra có muôn vàn kẽ hở
Rồi một ngày tưởng như chung nhịp thở
Chúng mình sẽ nhận ra những nhịp lạc… vô hình

Rồi một ngày giữa bốn bức tường lặng thinh
Chúng mình sẽ nhận ra riêng mình mình đơn độc
Rồi một ngày giữa ngược xuôi, ngang dọc
Chúng mình sẽ nhận ra người khó nhọc thương người

Rồi một ngày giữa những tiếng nói cười
Chúng mình sẽ nhận ra sự lặng im khiến trái tim héo mòn vì xa cách
Rồi một ngày giữa dại khờ, ngờ nghệch
Chúng mình sẽ bước lệch về hai hướng xa nhau

Rồi một ngày trong nước mắt đêm thâu
Chúng mình sẽ nhận ra
Có những người yêu nhau nhưng chẳng thể giữ nhau trong bộn bề cuộc sống
Họ chỉ biết giành một chỗ trong tim gọi là “khoảng trống”
Cho những ký ức mãi khắc sâu hình bóng một người

Rồi một ngày chúng mình sẽ nhận ra thôi…

Sao anh không về bên cạnh em đi…
Em chẳng nhớ gì ngày hôm qua đã cũ
Em quên hết rồi… phía sau cơn mê ngủ
Anh hiện lên, nắng phủ như ngày đầu…

Sao mình không trở về bên cạnh nhau…
Quá khứ đã khắc sâu những vết hằn tội lỗi!
Cứ ngỡ chẳng bao giờ tha thứ nổi,
Vậy mà cô đơn bảo: “Nếu có khao khát hãy cứ tìm về”…

Sao mình không tiếp tục thực hiện lời thề?
Dẫu ngày xưa anh đã một lần phản bội…
Em tha thứ rồi, cả hai ta đều là người có tội,
Sao mình không thử trân trọng lại nhau?

Anh rất buồn và em cũng rất đau!
Có đáng không anh, những ngày sau hả hai đều âm thầm day dứt?
Sao chúng mình không trở về hiện thực…
Sửa lại quá khứ buồn, cho một tương lai vui?

Em chỉ cần anh về bên cạnh em thôi!
Em quên hết rồi, anh cũng đừng bận tâm quá khứ…
Đừng hàn gắn nữa anh một tình yêu đã vỡ,
Em sẽ cùng anh xây đắp lại từ đầu.

Rồi chúng mình sẽ lại hạnh phúc bên nhau..

Chúng mình yêu nhau mà vẫn thấy cô đơn!
Sao thế anh? Cả hai đều chẳng ai có lỗi…
Có phải Yêu Xa là mang tội?
Đừng lặng im để em lạc lõng hoang hoải giữa ngã ba đường…

Anh đừng để em thơ thẩn một mình với nỗi nhớ đơn phương…
Em cũng muốn nắm tay anh ra đường như người ta lắm chứ!
Em cũng muốn rúc vào lòng anh để nghe nhịp thở,
Cũng muốn cảm nhận nụ hôn ấp áp khi gió hanh hao về…

Nhưng em chẳng biết làm gì để chống lại nỗi nhớ lê thê…
Khi chúng mình chỉ biết gửi yêu thương qua sợi dây bắc ngang hai bờ tường ngăn cách.
Em giận hờn và ghen tuông, trẻ con và ngờ nghệch,
Chỉ biết giấu nỗi buồn trong tim bởi có nói cũng không đành…

Vì tình yêu chúng mình đôi lúc quá mong manh,
Em thì chỉ biết tin, còn anh thì hững hờ như chẳng giữ…
Vì anh quá vô tâm hay tình yêu anh chẳng đủ,
Cùng em sống với những yêu thương trong xa cách dày vò…

Em đã rất nhiều lần tự hỏi và đắn đo…
Có nên tiếp tục một tình yêu trong khi khoảng cách xa xôi cứ đầy theo năm tháng?
Xa cách bởi không gian là nỗi buồn ngắn hạn,
Nhưng xa cách bởi lòng người mới khiến trái tim chai sạm đến quên đau…

Em chẳng muốn tình yêu mình kết thúc thế này đâu…
Bởi vì Yêu Xa nên mong anh đừng lạnh lùng để lòng em thêm chạnh,
Mong anh hiểu rằng dẫu chẳng có người mình yêu bên cạnh,
Nhưng những quan tâm dù là nhỏ nhặt cũng khiến trái tim em ấm áp đập từng hồi…

Tháng giao mùa… em có thấy cô đơn?
Mưa đã tuôn trên từng con phố nhỏ,
Chiếc lá vàng thả hờ theo ngọn gió,
Đêm chập chờn thao thức tỉnh mê…

Tháng giao mùa… em có bước quay về
Góc công viên, ô gạch rêu xanh đỏ,
Nét chữ mờ bên trái tim còn đó?
Mãi chẳng đành theo gió tan đi…

Tháng giao mùa… em còn giữ lại chi,
Ngoài bức thư ngày chia tay viết vội?
Cứ âm thầm lìa xa nhau chẳng nói
Ngày qua ngày day dứt mãi không nguôi…

Tháng giao mùa… em có thấy chơi vơi?
Kỷ niệm xưa có về cùng nỗi nhớ thương dai dẳng?
Cuộc đời dài, mà yêu thương quá ngắn!
Đôi tay mềm chưa nắm, đã vội buông…

Tháng giao mùa… em có thấy chợt buồn?
Nếu như đừng trẻ con, hay vì kiêu hãnh quá!
Để bây giờ hai kẻ dưng xa lạ
Chỉ biết gượng cười khi nhớ đến người kia…

Tháng giao mùa… em có thấy không kìa!
Đôi tình nhân nép bên nhau dưới mái hiên màu tím,
Bờ môi tìm bờ môi ngọt lịm,
Mặc kệ bên ngoài sấm chớp mưa giông…

Tháng giao mùa… em có nhớ tôi không???…

Em chẳng phải người yếu đuối đâu anh!
Khái niệm “Luỵ tình” trong em không tồn tại,
Vì em hiểu chẳng có gì là mãi mãi
Chỉ có một điều là em phải thương em!

Em tự rạch ròi giới hạn của yêu-tin:
Đến khi nào thì không nên níu nữa,
Đến khi nào thì nên buông bỏ,
Và chẳng bao giờ đau khổ vì những chuyện không đâu…

Chỉ là chúng mình chẳng phải thuộc về nhau!
Quá khứ đã qua rồi em sẽ không hối hận.
Đường song song tách dài thành vô tận,
Em sẽ mỉm cười chấp nhận và bước một mình vui.

Em thấy mình vẫn tươi trẻ đấy thôi!
Có bao điều đợi chờ em phía trước.
Cũng chẳng phải vì nhớ anh mà quay ngược,
Những ký ức êm đềm thì để gió cuốn đi…

Và bây giờ anh cũng tự lăn đi!
Thế giới này mình em lo, là ổn.
Chúc anh về tới nơi tới chốn,
Hạnh phúc em này chắc cũng chẳng còn xa..

Thì ra em vẫn ở đây!
Để anh tìm hoài mọi nơi mọi chỗ,
Để anh gọi vang trên từng con ngõ nhỏ,
Cứ tưởng em trốn đi đâu…

Thì ra là tại cơn mưa ngâu!
Mưa rả rích thật lâu giấu em vào tận cùng nỗi nhớ…
Em quên ô… Để anh đợi chờ trong ngôi nhà luôn luôn mở cửa…
Cứ sợ em quên cả đường về…

Thì ra em trú ẩn trong quá khứ ngủ mê!
Em mải nằm mơ rồi quên trở mình thức giấc,
Để anh chẳng biết tìm đâu giữa hư hư thực thực,
Ảo ảnh vào mông lung…

Thì ra em chẳng đi đâu xa dẫu thế giới rộng vô cùng!
Chỉ là phút giây anh trót vô tình, hững hờ không để ý…
Khi biết được thì… nỗi buồn giấu em quá kỹ!
Làm anh tìm hoài chẳng ra…

May quá! Em vẫn chưa thuộc về người ta!
Dẫu anh biết sự lơ là của anh đã khiến em thất vọng,
Dẫu anh biết có một người quan tâm đã khiến em rung động,
Nhưng anh đã kịp tìm về… kịp nắm chặt bàn tay!

Thì ra em vẫn ở đây…
…ngay bên ngực trái anh này…

Tôi kể bà nghe,
Lũ trẻ bây giờ yêu nhau buồn cười lắm!
Chúng mình bên nhau cả đời chưa chán,
Chúng nó bên nhau tính tháng, tính ngày…

Tôi kể bà nghe,
Lũ trẻ bây giờ yêu nhau lạ lắm thay!
Thời của chúng mình chia tay là một điều vô cùng xa xỉ,
Lũ trẻ bây giờ rời nhau không suy nghĩ,
“Đầu bạc, răng long” chắc cũng chỉ là đùa…

Tôi kể bà nghe,
Không biết tôi với bà đã quá quê mùa,
Hay lũ trẻ bây giờ thức thời tân tiến quá!
Mình cùng lớn, cùng già và chẳng cần gì cả,
Chúng nó thành xa lạ bởi vô vàn những lý do…

Tôi kể bà nghe,
Mình dắt nhau qua bao bão gió, xô bồ
Lũ trẻ mặc gia đình mặc con thơ mà thay chồng, đổi vợ…
Không lẽ chúng không sợ
Lúc về già, khi cơ nhỡ sẽ chẳng có ai bên?

Tôi kể bà nghe,
Tôi mến bà bởi cái tính thảo hiền,
Chúng nó yêu nhau bởi sắc, tiền, danh vọng…
Tôi với bà mấy mươi năm sẻ chia ngọt đắng,
Chúng nó đang ngọt ngào gặp cay đắng, bỗng quay lưng…

Tôi kể bà nghe,
Thứ mình để lại cho cháu con giản dị đến vô cùng
Đó là cái nghĩa, cái tình, để chúng soi vào mà trở thành người tốt.
Lũ trẻ bây giờ mang hạnh phúc cả đời mình ra giễu cợt,
Rồi chúng sẽ dạy con cháu thứ gì đây?

Tôi kể bà nghe,
Khó lắm để tìm thấy tình yêu ở giữa cuộc đời này,
Nên nếu có được rồi thì nên trân trọng!
Cuộc đời này rất ngắn,
Được mấy lần ngày mai?

Tôi kể bà nghe,
Thứ gì rồi cũng nhạt phai,
Chỉ còn TÌNH, NGHĨA ở hoài với ta!
Sống sao cho đến khi già,
Lòng mình phẳng lặng, mới là bình yên.

Trong cuộc đời mỗi con người
Luôn có một ai đó bước cùng ta một đoạn đường rất ngắn
Rồi bất chợt rời đi trong thinh lặng
Bỏ lại đằng sau một ánh nhìn ngơ ngác
và sự nuối tiếc chẳng thể nào gọi tên…

Có một miền ký ức không thể nào lãng quên,
Khi hai kẻ mới quen khúc khích cùng nhau trên từng con phố cổ
Bước lang thang giữa dòng người trên những con đường nhỏ
Những ngày không mưa nắng, nỗi buồn chợt nhẹ tênh.

Một tối nào thơ thẩn ngắm trăng xanh
Tiếng sáo vu vơ đưa tiếng cười trôi vào màn đêm xa thẳm
Lời hứa bâng quơ chìm dần, rồi quên hẳn
Bởi có những ngọt ngào chỉ để một lần giữ chặt lấy – ở tim.

Đôi lúc ngây ngô muốn quay lại đi tìm
Những khoảng lặng không tên, những bước chân tưởng cả đời không rời nửa bước
Có ngờ đâu… những điều tưởng vô cùng quen thuộc
Cứ thế cách xa… rồi cũng cứ thế lặng lẽ, nhạt nhoà…

Đôi lúc chợt khóc oà
Tiếc cho một quãng đường tưởng dài mà sao quá ngắn…
Tiếc cho các khoác tay tưởng cả đời sẽ gắn,
Để rồi một ngày chợt nghe vị đắng
khi nghĩ về hai chữ “Cách Xa”

Và rồi mọi thứ cũng sẽ trôi qua
Chỉ có niềm vui và ký ức ngọt ngào đọng lại…

Một ai đó đã từng tồn tại
Một ai đó đã-từng-là-thân-quen-nhất… trong suốt cuộc đời này!
Một ai đó tưởng xa rồi… nhưng vẫn mãi đứng đây…

Tôi muốn thu mình vào khoảng lặng riêng tôi
Để gặm nhấm từng buồn vui to nhỏ.
Có những nỗi niềm chỉ riêng tôi hiểu rõ,
Có những thứ trong đời chỉ để giấu đi…

Tôi muốn một mình ôm trọn những nghĩ suy
Về một người nào đó đã đi, không về nữa…
Không trách, không buồn vì những lời đã hứa,
Chỉ muốn nâng niu quá khứ đã sờn màu.

Tôi mặc kệ thế giới bên ngoài họ yêu nhau,
Họ say đắm, nồng nàn, cuồng si, tha thiết.
Tôi trốn vào một nơi không ai biết,
Để vết nứt thời gian xoa dịu vết thương lòng…

Liệu có một ngày ai đó tìm ra không?

Ước gì mình mãi là trẻ con!
Bị mẹ đánh đòn nhưng khóc xong rồi nín.
Người lớn luôn cười để che đi bao nỗi buồn kìm nén,
Mãi chẳng chịu tan ra…

Ước gì mình là chỉ là đứa trẻ lên ba!
Vấp ngã rồi khóc oà để có người nâng dậy.
Người lớn ngã rồi biết là đau đớn vậy,
Nhưng vẫn ngoái xung quanh, chỉ dám khóc khi không có ai nhìn…

Ước gì mình có thật nhiều tiền!
Mua chiếc vé về tuổi thơ
Chơi với búp bê, siêu nhân và gấu bông cùng đàn trẻ con hàng xóm.
Những đứa trẻ ngây ngô ngày nào giờ khôn lớn,
Chẳng hiểu vì sao xa lạ một góc trời…

Ước gì có điều kỳ diệu trên đời!
Một sớm mở mắt ra có mẹ, có bà, có tiếng nói cười thân thương quen thuộc.
Người lớn thức dậy với chiếc bóng dưới chân giường đơn độc,
Tự mỉm cười: Lại thêm một ngày nữa sắp sửa trôi qua…

Ước gì ngày mai biến thành ngày hôm qua!
Con ma chổi trong góc nhà vẫn làm trẻ con thấy sợ.
Người lớn chẳng sợ ma,
người lớn chỉ sợ người đối với nhau bằng hận-thù-vay-nợ!
Sự hẹp hòi ích kỷ làm người lớn già đi…

Ước gì…

Có thể làm người lớn cười toe chỉ bằng một thanh kẹo,
Có thể làm người lớn thảnh thơi mà không phải cắn môi cam chịu,
Chỉ bằng một cái xoa đầu vu vơ…

Ước gì cuộc đời này chỉ toàn những đứa trẻ thơ…

Bà nó ơi, bà nó ơi,
Bà làm gì đấy, nghỉ ngơi chút nào!
Nghe tôi kể chuyện tào lao
Xem cái lũ trẻ yêu sao đây này…

Bây giờ kỳ lạ lắm thay
Vừa gặp hôm trước hôm nay yêu rồi!
Chỉ cần chót lưỡi đầu môi
Được đôi ba tiếng, nhận lời là yêu.
Bên nhau cũng chẳng cần nhiều
Thêm vài tiếng nữa, hết yêu, chia lìa…
Khổ đau nước mắt đầm đìa
Xong rồi lại trách trời kia phụ lòng…
Thật là dễ dãi, phải không?
Tình yêu đâu phải hoa hồng ngửi chơi!
Có khi kiếm cả cuộc đời
Cũng không tìm được một người để yêu,
Vượt qua giông bão bao nhiêu
Còn không giữ được ít nhiều tình thương.

Lũ trẻ kia quá tầm thường!
Đem tình yêu rải xuống đường lót chân
Cho đi chẳng chút ngại ngần
Không cần biết đến tuổi xuân mau tàn.
Để rồi cứ mãi đi hoang,
Để rồi nếm trải trăm ngàn đa đoan
Tình kia sớm nở tối tàn
Bao giờ chúng biết đàng hoàng mà yêu?
Tôi đây chẳng hiểu chi nhiều
Nhưng mà tôi biết phải yêu thế nào
Nghe tôi kể nhé, xem sao
Đâu rồi lũ trẻ cũng vào mà coi!

Tôi yêu bà lắm, bà ơi!
Yêu theo cái cách ông trời cũng ghen
Ngày xưa tôi chẳng có tiền
Đẹp trai không có, chút duyên gọi là…
Bà thì đẹp nhất làng ta
Bao anh theo tán rất là đông vui
Biết bà chẳng để ý tôi
Nhưng mà tôi cứ không rời bám theo.
Rồi lòng bà cũng xiêu xiêu
Chừng đâu phải mất ít nhiều…vài năm
Mình cùng tính chuyện trăm năm
Sau khi vượt hết khó khăn, thác ghềnh
Trong tay chỉ có mối tình
Bạc tiền, địa vị chúng mình không ham
Căn nhà chỉ mỗi một gian
Bữa cơm đạm bạc, vài ngàn là xong
Thế mà qua sáu chục năm
Tình ta vẫn cứ đầy đong thêm đầy
Người đời bảo lạ lắm thay
Hai ông bà lão suốt ngày tỉ tê
Bao giờ mới đủ chán chê?
Bao giờ tôi mới hết mê nổi bà?
Nhưng mà mặc kệ người ta
Tình yêu đâu kể trẻ già, phải không?

Anh xin lỗi vì không đến bên em!
Không thể làm bờ vai để em dựa vào khi yếu đuối,
Không thể thể nắm tay dỗ dành khi em giận dỗi,
Cũng chẳng tự tay mang tặng cho em được những món quà…

Anh xin lỗi vì chúng mình… yêu xa…
Có những khi em khóc oà vì nhớ anh da diết.
Anh cũng xót lòng, anh cũng đau, cũng biết,
Nhưng chẳng thể làm gì để tới được gần em…

Anh biết đã nhiều lần em trằn trọc suốt đêm,
Rồi sáng tỉnh dậy bên chiếc gối ôm ướt mèm vì tủi phận.
Anh biết đã có đôi lần em lo tình mình chỉ là ngộ nhận,
Rồi em rung động trước sự quan tâm của người khác ở ngay cạnh bên mình.

Anh biết em cũng đắn đo khi tiếp tục một cuộc tình,
Em từ chối người ta mà tự hỏi lòng mình “Có đáng?”
Anh biết có những ngày em u buồn chán nản,
Hai chữ “Chia tay” cứ chực thốt trên môi…

Nhưng anh không muốn dừng lại đâu em ơi!
Anh không muốn xa nhau rồi mới nhận ra yêu xa chẳng có gì ghê gớm…
Bao nhiêu người xa nhau tính bằng năm bằng tháng,
Rồi cũng hạnh phúc bên nhau khi thử thách qua rồi…

Chúng mình sẽ lại về bên cạnh nhau thôi!
Anh sẽ cùng em sánh đôi trên con đường mùa Đông phủ tuyết,
Anh sẽ tặng em những cái ôm ngọt ngào, tha thiết,
Và nụ hôn chứa đựng da diết, đam mê…

Anh hứa với em anh sẽ quay về!
Chỉ cần em vững tâm và nhìn về tương lai của chúng mình phía trước.
Có một ngày bên cạnh em, anh bước,
Em có sẵn lòng đợi được tiếp không?

Chàng trai 26 tuổi chia sẻ bút danh Du Phong do một người bạn đặt, có nghĩa là “cơn gió lãng du”. Anh không chủ định trở thành nhà văn, nhà thơ, mà chỉ như cơn gió vô tình “bay ngang” làng văn học. Anh sở hữu nhiều thi phẩm giá trị đi vào lòng bạn đọc mạnh mẽ. Cảm ơn đã theo dõi bài viết này của chúng tôi nhé! 

Xem đầy đủ thơ Du Phong:

Thơ Tình Mùa Xuân

Thơ Tình Mùa Xuân (Xuân Diệu)

Mùa xuân về trong tiếng ca chim,
Trên nước xanh sông, trong liễu rèm.
Chưa hái được hoa mang tặng em
Nên một cành thơ em tạm đem.

Ánh xuân mỗi sớm hồng tươi mướt,
Những ống khói cao bèn nhận trước.
Ruộng xanh đã cấy đến châi trời
Lóng lánh mạ soi mình xuống nước.

Chưa hái được hoa mang tặng em
Nên một cành thơ anh tạm đem.

Cây trồng – ta chẳng trồng nêu tết –
Những lá đầu tiên vừa nhú biếc.
Người đi chợ búa tiếng chân ran,
Quần láng mới thâm còn sột soạt.

Chưa hái được hoa mang tặng em
Nên một cành thơ anh tạm đem.

Trên cảnh đồng quê thấy xếp hàng
Chạy dài như tận cuối không gian
Những dàn sắt dựng như ren sắt
Dẫn điện chuyền đi xây hạnh phúc

Chưa hái được hoa mang tặng em
Nên một cành thơ anh tạm đem.

Anh muốn mời em bước xuống thuyền,
Thuyền của đôi ta vào hiện thực
Dựa thế đêm tan, ngày sáng rực,
Thuyền ta đi dựng lấy thần tiên…

Đây một cành thơ anh tạm đem
Như nước xanh sông, như liễu rèm…

14-1-1962

Bài thơ tình các bạn vừa xem là bài “Thơ Tình Mùa Xuân” của tác giả Ngô Xuân Diệu. Thuộc tập Cầm Tay (1962), danh mục Thơ Xuân Diệu trong Những Tác Phẩm Thơ Tiêu Biểu Và Nổi Tiếng. Hãy cùng đọc và thưởng thức những tác phẩm khác, còn rất nhiều những bài thơ hay đang chờ đợi các bạn!

Cây Hà Nội

Cây Hà Nội (Xuân Quỳnh)

Người trồng cây cầm súng ra đi
Cây ở lại ngóng tin người chiến đấu

“Ta trồng phi lao dọc lối sông Hồng
Che Hà Nội bình yên trong gió bão…
Đường Thanh Niên cây kim phượng ta trồng
Bóng đã đủ che người ra mâm pháo…
Đường Nguyễn Du giấc ngủ dậy, không chừng
Hương hoa sữa lay màn thức giấc
Dừa soi mặt hồ vườn hoa Thống Nhất
Mới năm năm đã bói quả mùa đầu
Chưa kịp hái mà! Ta xin hẹn mùa sau
Cây bàng xanh dẫu bàng đứng chỗ nào –
Ta nhớ mãi đi nơi nào cũng nhớ
Cây sao đen dọc đường phố chợ
Mùa đông về không biết rét, cứ xuân
Ta ra đi còn ngoảnh lại tần ngần
Nghĩ bom chém cụt cành!”… ta nghẹn thở

Người trồng cây nay cầm súng ra đi
Bốn phương trời đâu chiến đấu, đấy là quê
Thoáng gặp lại một hình cây Hà Nội
Giữa đất nước như rừng nghìn tên gọi
Khi đồng đội ngủ bên đường bóng mát theo che

Hà Nội, 8-1967

Bài thơ hay các bạn vừa xem là bài “Cây Hà Nội” của tác giả Nguyễn Thị Xuân Quỳnh. Thuộc tập Hoa Dọc Chiến Hào (1968), danh mục Thơ Xuân Quỳnh trong Những Tác Phẩm Thơ Tiêu Biểu Và Nổi Tiếng. Hãy cùng đọc và thưởng thức những tác phẩm khác, còn rất nhiều những bài thơ hay đang chờ đợi các bạn!

10 Áng Thơ Tình Buồn, Tâm Trạng & Lãng Mạn Nhất Của Xuân Quỳnh

Tôi đã giới thiệu về Xuân Quỳnh trong những bài thơ hay nhất của Xuân Quỳnh trước đó rồi, hôm nay sẽ không nhắc lại nữa mà chúng ta sẽ đến ngay với chùm thơ kế tiếp của Xuân Quỳnh nhé! Hôm nay, tôi sẽ gửi đến các bạn tuyển tập 10 bài thơ buồn bã, tâm trạng và lãng mạn nhất của nhà thơ Xuân Quỳnh. Dẫu bà viết nhiều về triết lý trong gia đình, đời sống bằng những ngôn từ gần gũi và giản dị, nhưng đã mang một tâm hồn của nhà thơ thì mấy ai có thể làm ngơ với những cảm xúc trong tình yêu được chứ? Làm sao bỏ qua những nỗi nhớ mong mỗi lúc chia xa, những lần tiễn biệt? Xuân Quỳnh cũng vậy thôi, cũng “Đốt lòng em câu hỏi: – Yêu em nhiều không anh?”, và cũng “Dẫu em biết rằng anh, anh cũng nhớ – Nhưng lòng em nào có lúc nguôi quên?…” Và ngay bây giờ, mời các bạn cùng xem qua và thưởng thức những bài thơ tình yêu tâm trạng nhất của bà, tuyển tập những áng thơ tình buồn bã và lãng mạn nhất của Xuân Quỳnh. Chúc các bạn xem thơ vui vẻ!

1, Có Một Thời Như Thế

Có một thời vừa mới bước ra
Mùa xuân đã gọi mời trước cửa
Chẳng ngoái lại vết chân trên cỏ
Vườn hoa nào cũng ở phía mình đi.

Đường chẳng xa, núi không mấy cách chia.
Trong đáy mắt trời xanh là vĩnh viễn
Trang nhật ký xé trăm lần lại viết
Tình yêu nào cũng tha thiết như nhau.

Có một thời ngay cả nỗi đau
Cũng mạnh mẽ ồn ào không giấu nổi
Mơ ước viễn vông, niềm vui thơ dại
Tuổi xuân mình tưởng mãi vẫn tươi xanh

Và tình yêu không ai khác ngoài anh
Người trai mới vài lần thoáng gặp
Luôn hy vọng để rồi luôn thất vọng
Tôi đã cười đã khóc những không đâu

Một vầng trăng niên thiếu ở trên đầu
Một vạt đất cỏ xanh rờn trước mặt…
Mái tóc xanh bắt đầu pha sợi bạc
Nỗi vui buồn cũng khác những ngày xưa

Chi chút thời gian từng phút từng giờ
Như kẻ khó tính từng hào keo kiệt
Tôi biết chắc mùa xuân rồi cũng hết
Hôm nay non, mai cỏ sẽ già.

Tôi đã đi mấy chặng đường xa
Vượt mấy núi mấy rừng qua mấy biển
Niềm mơ ước gửi vào trang viết
Nỗi đau buồn dồn xuống đáy tâm tư

Em yêu anh hơn cả thời xưa
(Cái thời tưởng chết vì tình ái)
Em chẳng chết vì anh, em chẳng đổi
Em cộng anh vào với cuộc đời em
Em biết quên những chuyện đáng quên
Em biết nhớ những điều em phải nhớ

Hoa cúc tím trong bài hát cũ
Dẫu vẫn là cung bậc của ngày xưa
Quá khứ đáng yêu, quá khứ đáng tôn thờ
Nhưng đâu phải là điều em luyến tiếc.

2, Hoa Cỏ May

Cát vắng, sông đầy, cây ngẩn ngơ,
Không gian xao xuyến chuyển sang mùa.
Tên mình ai gọi sau vòm lá,
Lối cũ em về nay đã thu.

Mây trắng bay đi cùng với gió,
Lòng như trời biếc lúc nguyên sơ.
Đắng cay gửi lại bao mùa cũ,
Thơ viết đôi dòng theo gió xa.

Khắp nẻo dâng đầy hoa cỏ may
Áo em sơ ý cỏ găm đầy
Lời yêu mỏng mảnh như màu khói,
Ai biết lòng anh có đổi thay?

3, Mùa Hạ

Đó là mùa của những tiếng chim reo
Trời xanh biếc, nắng tràn trên khắp ngả
Đất thành cây, mật trào lên vị quả
Bước chân người bỗng mở những đường đi

Đó là mùa không thể giấu che
Cả vạn vật đều phơi trần dưới nắng
Biển xanh thẳm, cánh buồm lồng lộng trắng
Từ những miền cay đắng hoá thành thơ.

Đó là mùa của những ước mơ
Những dục vọng muôn đời không xiết kể
Gió bão hoà, mưa thành sông thành bể
Một thoáng nhìn có thể hoá tình yêu

Đó là mùa của những buổi chiều
Cánh diều giấy nghiêng vòm trời cao vút
Tiếng dế thức suốt đêm dài oi bức
Tiếng cuốc dồn thúc giục nắng đang trưa

Mùa hạ của tôi, mùa hạ đã đi chưa
Ôi tuổi trẻ bao khát khao còn, hết?
Mà mặt đất màu xanh là vẫn biển
Quả ngọt ngào thắm thiết vẫn màu hoa.

4, Sân Ga Chiều Em Đi

Sân ga chiều em đi
Mênh mang màu nắng nhạt
Bụi bay đầy ba lô
Bụi cay xè con mắt

Sân ga chiều em đi
Gạch dưới chân im lặng
Bóng anh in thành tàu
Tóc anh xoà ngang trán

Sân ga chiều em đi
Bàn tay da diết nắm
Vừa thoáng tiếng còi tàu
Lòng đã Nam đã Bắc

Anh thương nơi em qua
Những phố phường nhộn nhịp
Bỡ ngỡ trong ánh đèn
Còn lạ người lạ tiếng

Anh thương nơi em qua
Những sương chiều mưa tối
Dặm đường xa nắng dãi
Chuyến phà con nước dâng

Em xao xuyến trong lòng
Nhớ về nơi ta ở
Mùa thu vàng đường phố
Lá bay đầy lối qua

Ngọn đèn và trang thơ
Tiếng thở đều con nhỏ
Màu hoa trên cửa sổ
Quán nước chè mùa đông

Con tàu và dòng sông
Ra đi rồi trở lại
Hà Nội ơi Hà Nội
Sân ga chiều em đi

5, Em Có Đem Gì Theo Đâu

Em có đem gì theo đâu
Em để lại cho anh tất cả
Thành phố tuổi thơ gạch vĩa hè đã cũ
Thành phố tuổi thanh niên hầm hố mới đào
Còi báo động len vào từng ngõ nhỏ
Phút lặng im trên các nóc nhà cao
Người thủ đô gặp nhau ít hỏi chào
Nhưng ai đó cũng đều quen cả
Với người này cùng xếp hàng mua cá
Với người kia cãi vã lúc đâm xe…

Em có đem gì theo đâu
Em để lại cho em tất cả
Bóng cây thưa đường Quang Trung
Phố Nguyễn Du nồng nàn hoa sữa
Ngọn gió hồ Tây làm cánh hoa me rơi nhẹ
Chúng ta nói về tương lai
Trước vắng lặng ngôi chùa đã cổ
Trong ồn ào phố xá đông người

Em có đem gì theo đâu
Em để lại cho anh tất cả
Doi cát vàng với dòng sông đỏ
Bờ bãi quanh năm xanh mướt màu xuân
Những làng hoa hương thoáng xa gần
Vườn hoa trẻ như thuở mười sáu tuổi
Cọng rơm mới tháng mười thơm trải
Trên con đường nắng sáng ta đi
Những con đường ngoại ô
So với tình yêu con đường ngắn quá
Tất cả những buồn vui
Em để lại cho anh tất cả

Chỉ một chiếc ba lô thôi
Em đi trên con đường của em
Con đường luôn thay thay sau mỗi lần giặc phá
Con đường đi trong đêm nhiều những cầu phà
Con đường dẫn tới miền đất đỏ
Đất thì đỏ tiếng nói thì rất lạ
Miền đất chưa có gì kỷ niệm của chúng ta
Màu lá sắn xanh, xanh đến ngẩn ngơ
Trong những hố bom giặc phá
Hạt tiêu non vị cay chưa đến độ
Những cây hồ tiêu mới trồng
Những năm chiến tranh người đi biển đi sông
Sau mỗi trận bom trở về không nhận ra nơi mình đã ở
Trong ác liệt bỗng biết ơn màu cỏ

Cỏ làm bớt hoang tàn
Cỏ làm bớt thương đau
Người chống giặc bốn năm ở dưới hầm sâu
Vẫn mong ước cháy lòng: được đi trên mặt đất
Đó miền đất nơi em tìm đến
Đã có gì kỷ niệm của ta đâu
Thành phố chúng ta em để lại đằng sau
Em để lại cho anh tất cả
Nhưng em biết là anh chẳng đủ
Anh lại thiếu những miền đất đỏ
Những con đường hôm nay em qua.

6, Dẫu Em Biết Chắc Rằng Anh Trở Lại

Thị trấn nào anh đến chiều nay
Mảnh tường vắng, mùa đông giá rét
Dẫu em biết không phải là vĩnh biệt
Vẫn thấy lòng da diết lúc chia xa

Xóm làng nào anh sẽ đi qua
Những đồng lúa, vườn cây, bờ bãi…
Dẫu em biết rằng anh trở lại
Ngọn gió buồn vẫn thổi phía không anh.

Thời gian trôi theo cánh cửa một mình
Hạt mưa bụi rơi thầm trên mái ngói
Tờ lịch mỏng bay theo lòng ngóng đợi
Một con đường vời vợi núi cùng sông

Gọi ngàn lần tên anh vẫn là không
Chỉ lá rụng dạt dào lối phố
Dẫu em biết rằng anh, anh cũng nhớ.
Nhưng lòng em nào có lúc nguôi quên.

7, Chỉ Có Sóng Và Em

Đã xa rồi căn phòng nhỏ của em
Nơi che chở những người thương mến nhất
Con đường nắng, dòng sông trước mặt
Chuyến phà đông. Nỗi nhớ cứ quay về

Đêm tháng năm hoa phượng nở bên hè
Trang giấy trắng bộn bề bao ký ức
Ngọn đèn khuya một mình anh thức
Nghe tin đài báo nóng lại thương con

Anh yêu ơi, hãy tha lỗi cho em
Nếu đôi lúc giận hờn anh vô cớ
Những bực dọc trong ngày vất vả
Làm anh buồn mà em có vui đâu

Chỉ riêng điều được sống cùng nhau
Niềm sung sướng với em là lớn nhất
Trái tim nhỏ nằm trong lồng ngực
Giây phút nào tim đập chẳng vì anh

Một trời xanh, một biển tận cùng xanh
Và gió thổi và mây bay về núi
Lời thương nhớ ngàn lần em muốn nói
Nhưng bây giờ chỉ có sóng và em…

8, Nếu Ngày Mai Em Không Làm Thơ Nữa

Nếu ngày mai em không làm thơ nữa
Cuộc sống trở về bình yên
Ngày nối nhau trên đường phố êm đềm
Không nỗi khổ không niềm vui kinh ngạc

Trận mưa xuân dẫu làm áo ướt
Nhưng lòng em còn cảm xúc chi đâu
Mùa đông về quên nỗi nhớ nhau
Không xôn xao khi nắng hè đến sớm
Chuyện hôm nay sẽ trở thành kỷ niệm
Màu phượng chẳng nồng nàn trên lối ta đi

Gió thổi nơi này không lạnh tới nơi kia
Lời nói tâm tình trở nên nhạt nhẽo
Nghe tiếng con tàu em không thể hiểu
Tấm lòng anh trong mỗi chuyến đi xa
Em không còn thấy nhớ những sân ga
Những nơi đã đi, những nơi chưa hề đến
Khát vọng anh dẫu hoà trong sóng biển
Sóng xô bờ chẳng rộn đến tâm tư

Một ngày nao đọc lại dòng thơ
Âm điệu ấy chẳng còn gieo tiếng nhạc
Chất men nào làm em choáng váng
Cũng phai dần theo những tháng năm xa
Như hòm thư không còn một phong thư
Hết ngọn lửa lạ lùng, thôi màu mây phiêu bạt
Ôi trời xanh – xin trả cho vô tận
Trời không xanh trong đáy mắt em xanh
Và trong em không thể còn anh
Nếu ngày mai em không làm thơ nữa!

9, Bàn Tay Em

Gia tài em chỉ có bàn tay
Em trao tặng cho anh từ ngày ấy
Những năm tháng cùng nhau anh chỉ thấy
Quá khứ dài là mái tóc em đen
Vui, buồn trong tiếng nói, nụ cười em
Qua gương mặt anh hiểu điều lo lắng
Qua ánh mắt anh hiểu điều mong ngóng
Anh nghĩ gì khi nhìn xuống bàn tay?

Bàn tay em ngón chẳng thon dài
Vết chai cũ, đường gân xanh vất vả
Em đánh chắt chơi chuyền thuở nhỏ
Hái rau rền rau rệu nấu canh
Tập vá may, tết tóc một mình
Rồi úp mặt lên bàn tay khóc mẹ

Đường tít tắp, không gian như bể
Anh chờ em cho em vịn bàn tay
Trong tay anh, tay của em đây
Biết lặng lẽ vun trồng gìn giữ
Trời mưa lạnh tay em khép cửa
Em phơi mền vá áo cho anh
Tay cắm hoa, tay để treo tranh
Tay thắp sáng ngọn đèn đêm anh đọc
Năm tháng đi qua mái đầu cực nhọc
Tay em dừng trên vầng trán lo âu
Em nhẹ nhàng xoa dịu nỗi đau
Và góp nhặt niềm vui từ mọi ngả
Khi anh vắng bàn tay em biết nhớ
Lấy thời gian đan thành áo mong chờ
Lấy thời gian em viết những dòng thơ
Để thấy được chúng mình không cách trở…
Bàn tay em, gia tài bé nhỏ
Em trao anh cùng với cuộc đời em

10, Mùa Hoa Roi

Bây giờ mùa hoa roi
Trắng một vùng Quảng Bá
Sóng ven hồ cứ vỗ
Xanh một vùng cây che

Ta đến rồi ta đi
Bao lần anh có nhớ
Dưói vòm cây lặng lẽ
Dưới vòm cây chờ mong

Cánh buồm trôi ngoài sông
Bò tập cày trên bãi
Nâu một vùng đất mới
Đợi tay người gieo trồng…

Anh có đi cùng em
Đến những miền đất lạ
Đến những mùa hái quả
Đến những ngày thương yêu

Qua nắng sớm mưa chiều
Qua chặng đường tàn phá
Qua rất nhiều nỗi khổ
Qua rất nhiều niềm vui…

Anh có nghe hoa rơi
Quanh chỗ mình đứng đó
Hoa ơi sao chẳng nói
Anh ơi sao lặng thinh
Đốt lòng em câu hỏi:
“Yêu em nhiều không anh?”

Và vừa rồi là 10 bài thơ tâm trạng và lãng mạn nhất của Xuân Quỳnh mà tôi muốn gửi đến các bạn. Hy vọng rằng các bạn cũng sẽ thích và yêu mến những dòng thơ tình buồn bã và tâm trạng này. Các bạn có thấy chùm thơ tình buồn lãng mạn và tâm trạng của Xuân Quỳnh này còn thiếu sót gì không? Hãy truy cập vào mục lục thơ Xuân Quỳnh để khám phá thêm nhiều hơn các bài thơ hay khác của bà các bạn nhé!

Hằng ngày, vẫn có những áng thơ tình hay, thơ tình buồn cùng những bản tình thơ lãng mạn được sáng tác, sưu tầm & đăng tải trên các chuyên mục thơ của blog phongnguyet.info. Hãy thường xuyên ghé thăm để cập nhật nhanh những bài thơ hay và mới nhất, chúc các bạn vui vẻ bên những vần thơ!

Xem thêm Thơ Xuân Quỳnh hoặc Chùm Thơ Nổi Tiếng và Những Chùm Thơ Hay Của Xuân Quỳnh cùng Thơ Tình Sáng Tác Mới

Tự Ngụ

Tự Ngụ (Tú Xương)

Trời đất sinh ra chán vạn nghề
Làm thầy làm thợ với làm thuê
Đố ai mà được như ông nhỉ
Sáng vác ô đi tối vác về

Bài thơ hay các bạn vừa xem là bài “Tự Ngụ” của tác giả Trần Tế Xương. Thuộc danh mục Thơ Tú Xương trong Những Tác Phẩm Thơ Tiêu Biểu Và Nổi Tiếng. Hãy cùng đọc và thưởng thức những tác phẩm khác, còn rất nhiều những bài thơ hay đang chờ đợi các bạn!

Lịch Mới

Lịch Mới (Xuân Quỳnh)

Lịch mới chưa bóc trang
Mùa xuân ngoài cánh cửa
Cành cây sương buốt giá
Lấm tấm chồi xanh non

Mới đó đã hết năm
Mang về tờ lịch mới
Ai trên đường cũng vội
Năm mới cầm trên tay

Nhớ những tháng những ngày
Việc nhiều, tuần lễ ngắn
Thương cây lúa ngoài đồng
Đêm nằm không ngủ được

Em đi, mùa gặt đến
Xuân từ thảo nguyên xa
Bên kia bến Trung Hà
Cọ xạc xào lá rộng

Hàng Cỏ ga đang dựng
Áo anh nhiều bụi vôi
Tàu hối hả ngược xuôi
Bao điều chưa kịp nói
Dải sông Hồng mong đợi
Nhịp cầu mới lao qua
Tiếng hát bên kia bờ
Xanh cả hai triền đất

Sớm nay em bóc lịch
Năm cũ vừa đi qua
Tiếng mưa trên cánh hoa
Tiếng thuyền ra biển rộng
Ngọn gió đầu thổi mạnh
Dòng chữ viết đầu trang
Ngập ngừng trên giấy trắng
Sợi cói mảnh đầu tiên
Dệt vào trong chiếu mịn
Mùa xuân vừa gặp mặt
Đã bàng hoàng thương yêu

Bài thơ hay các bạn vừa xem là bài “Lịch Mới” của tác giả Nguyễn Thị Xuân Quỳnh. Thuộc tập Lời Ru Trên Mặt Đất (1978), danh mục Thơ Xuân Quỳnh trong Những Tác Phẩm Thơ Tiêu Biểu Và Nổi Tiếng. Hãy cùng đọc và thưởng thức những tác phẩm khác, còn rất nhiều những bài thơ hay đang chờ đợi các bạn!

Top 200 status tâm trạng buồn chán đời tuyệt vọng của giới trẻ trên Facebook

Top Status tâm trạng buồn chán đời tuyệt vọng của giới trẻ trên Facebook

Những status tâm trạng buồn chán đời của giới trẻ đang được mọi người chia sẻ rầm rộ trên các trang mạng xã hội và luôn nhận được sự đồng cảm chia sẻ mạnh mẽ. Cuộc sống luôn khó khăn, khi chúng ta vấp ngã giới trẻ luôn có xu hướng tìm những stt này để giải tỏa tâm trạng đồng thời muốn tìm cho mình những status ý nghĩa và nhiều cảm xúc để chia sẻ được tâm trạng của mình đến những người xung quanh. Hãy cùng nhau theo dõi ngay nhé!

Nội Dung

Cuộc sống luôn tràn ngập những khó khăn bộn bề, nhiều vấn đề như gia đình, bạn bè, sự nghiệp khiến chúng ta như gục ngã. Hãy cùng nhau cảm nhận những stt này để có thêm động lực cố gắng nhé!

1. Làm gì để không phải làm gì bây giờ? Cảm thấy nhạt nhẽo và không muốn nhấc mông lên.

2. Giá như mình lớn hơn chút nữa thì chắc chắn sẽ cho phép mình đi xa một lần .quên hêt́ mọi thứ và cười thật nhiều , thật yên bình…

3. Cái mồm xinh đẹp đừng phát ngôn những câu k hay Huhu Mệt mỏi quá nè. Phẫn nộ cả thế giới.

4. Ở những thời điểm tận cùng của đau khổ, số mệnh không mở ra lối thoát, niềm tin vào tôn giáo chính là cách giải thoát duy nhất cho cuộc đời này.

5. Khoảng cách nó khiến mọi việc trở nên khó khăn hơn thì phải, dù sao cũng phải cố hết sức thôi đâu thể bỏ như thế được cố gắng quá rồi mà.

Cuộc sống này có làm ta khổ không? Hay chỉ có con người tự làm khổ nhau??? Tất cả là do trời định, không phải do số phận, hay do ai, mà do chính bản thân mình. Vì thế hãy tự học cách chấp nhận, xem nó như một phần của cuộc sống, sự mệt mỏi, chán nản rồi sẽ qua đi khi chính nó cũng mệt mỏi với mình.

Top Status tâm trạng buồn chán đời tuyệt vọng của giới trẻ trên Facebook

6. Khi đêm về, con người ta lại tự dày vò mình bằng hàng nghìn câu hỏi, nhưng nỗi đau lại càng chất chồng và khóc chính là cách giải toả tốt nhất có thể làm ngay lúc này…

7. Sống khác biệt không đơn giản là ngồi đó và gào lên ” tôi đặc biệt, tôi lập dị…” mà đó là sự chấp nhận từ bỏ nhiều thứ, rất nhiều thứ! đôi lúc cô đơn, rất cô đơn… Giấc mơ mỗi ngày tôi mơ có thể đau đớn và cô quạnh, nhưng trong đó: tôi thấy mình bước mãi trên “CON ĐƯỜNG TÔI”.

8. Cô gái mệt rồi, có thể lười biếng được không. Cô gái mệt rồi, có được chạy đi tìm vòng tay ai đó không. Cô gái mệt rồi, có ai đó che bầu trời kia cho cô gái không?

9. Mệt mỏi ! Không biết phải làm gì , nói gì ngay bây giờ! Chán ghét tất cả mọi thứ xung quanh , chỉ muốn một mình đi đâu đâu đó.

10. Mệt rồi thì ngủ thôi. Đơn giản chỉ muốn sống bình yên, không nghĩ ngợi. Cơ mà sao nhiều chuyện phải bận tâm quá. Ừ thì thích làm gì thì làm, tất nhiên là sẽ không đứng nhìn đâu…

Những stt mệt mỏi mang lại cảm giác chán nản khiến cho các bạn phải suy ngẫm thật nhiều về cuộc đời. Hãy đón xem và suy ngẫm ý nghĩa của bài viết này các bạn nhé!

1. Đúng thật cuộc sống này không chỉ có màu đen và trắng chính giữa chúng còn có màu xám.

2. Hồi đó có buồn gì trong lòng cũng gặp ai than thở được. Bây giờ có buồn cũng chẳng thể tìm ai giải bày. Buồn cũng chẳng biết tâm sự với ai!! Chán cũng chẳng biết than vãn với ai!!

3. Có những lúc mệt mỏi muốn cầu cứu cả thế giới nhưng lúc nhận lại được hồi đáp thì luôn miệng nói. Sẽ ổn thôi. Tất cả rồi ổn thôi. Bản thân không hiểu cảm giác này.

4. Mơ một giấc mơ rất thực,
Sáng tỉnh dậy nước mắt ướt mi và phía ngực trái vẫn thấy nhói.
À, hoá ra anh vẫn hạnh phúc như thế!
Đi cả vào trong giấc mơ của em, nhưng lại cùng một người con gái khác !

5. Em không thể đánh đổi cả tuổi trẻ của mình để chạy mãi theo một tình yêu quá xa tầm tay với. Em cũng chẳng mong nhận lại được gì nhiều. Chỉ cần tình cảm của em cho đi và nhận lại bằng đúng ngần đó là đủ rồi. Yêu một người đã khó, yêu một lúc 2 người chẳng lẽ dễ dàng hơn sao???

Top Status tâm trạng buồn chán đời tuyệt vọng của giới trẻ trên Facebook

6. Từ giờ ai cần mình thì mình cần lại. Cuồng nhiệt quá, quan tâm quá hoá thừa thãi, chẳng hi vọng cũng chẳng buông tay. Cứ như vậy chắc sẽ ổn.

7. Mọi chuyện dồn đến cùng 1 lúc thật sự chỉ muốn buông bỏ tất cả thôi. đã tự hứa dù trời có sập xuống cũng tự mình chống đỡ vậy mà giờ lại chỉ biết khóc lóc làm mẹ lo là do bản thân không tốt, không có bản lĩnh, không chịu cố gắng, luôn đổ lỗi cho hoàn cảnh…tồi tệ như vậy bị khinh thường cũng đúng thôi.

8. Ước mơ trong vài năm tới không có gì to tát…Một không gian của riêng mình, cái tủ quần áo của riêng mình, cái giường của riêng mình. Cuối tuần thư giãn theo ý mình, không ai can thiệp, không ai áp đặt phải thế này thế kia… Đói thì ăn, mệt thì ngủ… còn xã hội ngoài kia không thể can thiệp gì đến mình. Thật sự, mong muốn như vậy thôi.

9. Có những ngày mệt mỏi như thế…
Không còn tìm thấy niềm đam mê ở nó nữa. Chẳng lẽ lại bỏ hết tất cả…

10. Dường như ngày ngày trôi qua đều thật mệt mỏi. Không thể dừng hành hạ cuộc sống của tôi được hay sao?

11. Em thật sự mệt mỏi nếu như anh còn cầm tay hay trêu đùa với người con gái khác. Nếu anh đã có người con gái anh thương thì làm ơn đừng mỉm cười làm em vui vì một người sẽ rung động một người sẽ đau lòng . Em không muốn mình là người thay thế chỉ để anh vui đùa vậy nên anh đừng làm em mệt nữa.

12. Có một giai đoạn trong đời, ta giật mình nhận ra. Tất cả các mối quan hệ đều là thường thường, xã giao trong xã hội. Có thể nói, có thể cười, có thể đi ăn chung nhưng không thể thật lòng quan tâm.

13. Họ nói rằng họ biết tôi buồn chuyện gì vì họ đã nghe tôi tâm sự. Nhưng thực chất họ chỉ tâm sự với tôi 1/4 thôi. Còn lại học chẳng biết thêm về điều gì và cứ thế họ khăng khăng với những người khác rằng tôi buồn vì điều đó trong khi tôi buồn rất về nhiều chuyện khác.

14. Mọi chuyện cứ đổ ập xuống cùng một lúc mà chẳng theo quy luật nào cả.Gánh vác mọi chuyện làm cho cảm thấy mệt mỏi thật.Nhưng là thằng đàn ông nên chỉ ngồi xuống chút thôi còn đâu vẫn phải đứng lên mà cố gánh tất cả trên vai không để những người mình yêu thương phải mệt! Nắng sắp tắt rồi sao.

15. Mệt nhoài với những thứ vụn vặt, tầm thường, giả tạo. Một góc bình yên cho tâm được thanh thản.

Top Status tâm trạng buồn chán đời tuyệt vọng của giới trẻ trên Facebook

16. Cuộc sống này vốn luôn đơn giản, sự phức tạp và rối rắm chỉ từ suy nghĩ của mỗi người mà sinh sôi nảy nở, nhưng đến tận cùng thì nó vẫn sẽ luôn là những vòng quay tuần hoàn của nó!!!

17. Có những ngày, thấy mình như bị chính bản thân mình bỏ rơi vậy. Mệt mỏi như thế, tuyệt vọng như thế, rồi cuối cùng thì cũng vượt qua thôi…

18. Tôi thuộc dạng con người sống ko thể vừa lòng ai. Tôi thích gì thì làm ấy. Tôi vui tôi có thể cười thật tươi, nhưng khi tôi buồn tôi sẽ tâm sự với những người tôi cảm thấy có thể tin tưỡng họ. OK! Tôi là Tôi, tôi rất ngang tàng và ba gai. Tôi ko thích cách sống gàng buộc tôi nói thẳng tôi thích tự do bay nhảy (nhưng tôi sẽ biết giới hạn ngừng lại). Đừng bắt tôi sống theo con đường bạn chỉ dạy tôi.

19. Vẫn cứ là cảm giác ấy khi thấy 2 cái tên ý cùng xuất hiện trên màn hình. Lần 1 lần 2 là lỗi tại mình, nhưng những lần sau thì là tại mình vớ vẩn hay tại người khác vô tâm vô tình???

Con người là vậy, chẳng ai chỉ cho đi mà không muốn nhận lại. Chẳng qua là có đủ may mắn nhận lại như mình mong muốn hay không mà thôi.

20. Khi mọi thứ trở nên không ổn với em, em chỉ muốn rời khỏi nơi này…Nơi mà có quá nhiều kỉ niệm giữa chúng ta. Đi đâu em cũng nhìn thấy hình bóng của anh. Có lẽ ngày xưa ấy, con đường này chúng ta đã từng đi qua quá nhiều lần nên bây giờ khi bước trên nó, em thấy lòng mình nhói đau khi không có anh bên cạnh và chẳng thể tiếp tục bước. – Anh à, khi anh đi…Anh có thể mang theo những kỉ niệm giữa chúng ta đã từng có đi cùng được không anh?

21. Ước mơ ấy liệu tôi có thể làm được không? Tôi bây giờ phải làm như thế nào? Phải tiếp tục ra sao? Tôi đi vào ngõ cụt rồi? Đứng lại hay đi tiếp?

22. Tại sao có những điều khi không rõ họ lại k hỏi thẳng chứ?!
Giờ càng ngày càng giống con rối. Mọi chuyện rồi có ổn không?!

23. Cuộc đời của một con người nhiều lúc mong manh quá. Đôi lúc cứ để nó trôi đi trong vô nghĩa, bởi vì chúng ta chẳng thể nào tưởng tượng nổi một ngày người ngay bên ra đi mãi không trở về. Đó mới là cơn ác mộng dài nhất mà chúng ta sẽ phải mất rất nhiều những năm tháng sau này để tập quen với nó.

Top Status tâm trạng buồn chán đời tuyệt vọng của giới trẻ trên Facebook

Những status chán đời không còn xa lạ gì đối với cộng đồng mạng nữa. Chúng ta luôn mượn những stt này để giãi bày những tâm sự và tình cảm của mình để mong nhận được sự thấu hiểu. hãy cùng nhau cảm nhận nhé!

1. Chờ bình minh của ngày mai. Rồi ngày mai…ta sẽ sống tốt hơn hôm nay. Bớt đau buồn, bớt mệt mỏi,…Mong ngày mai sẽ cho ta động lực. Để còn bước tiếp!

2. Tôi…không muốn đăng stt trên Facebook…không phải là tôi, không có cảm xúc như các bạn. Vì tôi không muốn ai…trong số các bạn nói tôi dài dòng…đơn giản có nhữg người, có những cảm xúc, họ không mún tiết lộ ra là vì họ có bí mật riêng. Nhưng có thể trải lòng và nói cho 1 người nào đó biết, điều đó thật sự rất khó nói đối với họ. Nên họ cần 1 người nào đó, biết chia sẻ lắng nghe và thông cảm cho họ. Đó là điều bạn cần quan tâm.

3. Cuộc sống, đôi lúc chúng ta thấy cô đơn. đôi lúc thấy trống vắng, như là đag thiếu 1 thứ gì đó…quan trọng. Cũng có lúc muốn khóc òa lên, cho thế giới biết…là tôi rất cô đơn. Nhưng lại không nói được, tại vì những gì tôi đang muốn nói, nó đang bị cái gì đó, làm nghẹn cổ họng. Tôi thấy trong lòng bồn chồn. Và cũng có lúc thấy nhói lòng…

4. Một mình tôi, cô đơn trong căn phòng tối…không ai quan tâm. Gia đình người mà tôi, thương yêu nhất…ba mẹ tôi cũng không quan tâm. 1 mình trong căn phòng tối, khóc cũng chả ai biết. Và nếu như 1 ngày không xa tôi…tập tành ăn chơi liệu rằng ba mẹ, họ có để ý tới tôi không…tôi cười mà nước mắt cứ rơi…có ai thấu cho nỗi lòng tôi không. nói thì ai chả nói được, tôi chỉ biết trút hết nỗi buồn vào stt này.

5. Sống ở đời để cho người ta ghét chứ đừng để người ta khinh.
‘ Sự khác biệt luôn khiến người khác phải khó chịu”
” Tôi không tin Chúa Trời thực sự tồn tại nhưng tôi tin Quỷ Dữ là có thật, vì những nơi tôi đi qua chỉ toàn thấy khổ đau ”. Sống có mơ ước nhưng hãy để đôi chân mình bước đi trên hiện thực.

Top Status tâm trạng buồn chán đời tuyệt vọng của giới trẻ trên Facebook

Nào! Ngay bây giờ, chúng tôi sẽ dành tặng cho quý độc giả những status buồn chán về cuộc sống sâu sắc. Hãy cùng nhau cảm nhận và chia sẻ bài viết đến những nguuwoif thân yêu của mình nha!

1. Điều bất ngờ nhất của cuộc sống đó là: Nỗi đau luôn đến từ những người ta tin tưởng nhất.

2. Cuộc sống vốn dĩ không công bằng, hãy tập quen dần với điều đó.

3. Nỗi buồn là di sản của quá khứ, sự nuối tiếc là nỗi đau của ký ức.

4. Buồn:
Vì ai đó không hiểu được mình
Vì ai đó mang đến hạnh phúc rồi vội vàng đánh rơi
Có ai biết đằng sau nụ cười là những giọt nước mắt lặng lẽ
Có ai biết đăng sau một người mạnh mẽ là cái gục đầu lặng lẽ giữa đêm khuya.

5. Đôi khi chỉ cần một sự quan tâm rất nhỏ từ một ai đó, dù cho mọi việc tồi tệ đến thế nào cũng sẽ ổn thôi!

6. Buồn:
Đôi khi có rất nhiều điều tâm sự nhưng không biết phải nói thế nào, phải nói cùng ai
Có nhiều mơ ước nhưng không biết thực hiện như thế nào
Đôi khi chỉ vì một câu nói mà vô tình bị ai đó hiểu sai thật buồn và khó chịu.

7. Khoảng trống có thể lấp đầu bằng những yêu thương. Nhưng tổn thương thì chẳng có gì bù đắp được.

8. Điều tồi tệ nhất không phải là đơn độc mà điều tồi tệ nhất chính là ở bên một người nhưng lúc nào cũng cảm thấy thật đơn độc.

9. Ngã ! Sẽ rất đau nhưng đừng vội khóc.
• Biết đâu sẽ có một bàn tay khác đỡ bạn dậy
•Nhưng cũng đừng vội cười.
•Vì biết đâu chính bàn tay đã cho bạn hi vọng đó
•Lại một lần nữa…
•Xô bạn té ngã…
Vậy nên:
*Lau nước mắt đứng dậy đi bạn nhé…
*Hạnh phúc nào mà chẳng có đau thương.

10. Hãy luôn là người tự quyết định…
• Dù quyết định đó là đúng hay sai thì đó cũng là sự lựa chọn của bạn…
• Và…
• Quan trọng hơn nữa…
• Khi bạn tự quyết định được cuộc sống của mình, tức là bạn đang biết mình muốn và cần gì…
• Cho dù quyết định đó khó khắn đến mấy và khó để làm …
• Bạn sẽ ko bao giờ phải sống trog 2 chữ “giá như”…

Top Status tâm trạng buồn chán đời tuyệt vọng của giới trẻ trên Facebook

11. Thất bại dạy cho ta những bài học kinh nghiệm
Chưa có ai thành công mà chưa từng nếm mùi thất bại.Trường học không bao giờ dạy chúng ta những bài học sau khi thất bại nhưng trường đời sẽ dạy chúng ta điều đó.
Chính vì vậy, hãy học cách chấp nhận thất bại như một phần của quá trình tiến tới thành công và rút ra những bài học từ những thất bại đó.
Không phải lúc nào bạn cũng thành công nhưng đừng vì thế mà sợ hãi không dám theo đuổi ước mơ của mình. Đa phần mọi người đều nói “ Tôi muốn thành đạt” nhưng họ không muốn điều đó một cách điên cuồng, không thật sự phấn đấu, nỗ lực vì nó và khi thất bại thì họ từ bỏ.

12. Nếu bạn đang độc thân…
– Hãy hạnh phúc
– Hãy cứ sống vui vẻ cùng hội bạn thân, chăm sóc cho gia đình thân yêu
– Hãy để trái tim bạn trải nghiệm tất cả dù vui hay buồn, dù là nước mắt hay nụ cười…xin hãy chờ “tình” đến rồi hãy “yêu”.

13. Hạnh phúc không kéo dài mãi mãi, và bản chất của nó là vậy
Có những lúc bạn cần phải chiến đấu qua những ngày tồi tệ để tiến tới những ngày tươi sáng. Hạnh phúc không phải là một trạng thái kéo dài mãi mãi và bạn sẽ không sống trong giai đoạn này cho đến hết cuộc đời. Hạnh phúc là một chuỗi những khoảnh khắc. Vậy nên hãy trân trọng từng khoảnh khắc hạnh phúc dù là nhỏ bé trong cuộc sống để thấy yêu quý cuộc đời hơn.

14. Có thể bạn không thấy kết quả bây giờ, nhưng bạn đang tiến bộ lên từng ngày
Con đường đi đến thành công là một hành trình dài và đầy thử thách, có thể bây giờ bạn vẫn chưa đến được nơi mình muốn đến, nhưng nếu suy nghĩ lại, thì bạn cũng đã không còn dậm chân tại vạch xuất phát nữa rồi.Có thể bạn không luôn đưa ra những lựa chọn đúng đắn nhất, nhưng dù sao thì bạn cũng đã vượt qua được những thời khắc khó khăn nhất, và đã bước những bước nhỏ đến nơi mình muốn đến.

15. Trong khi cuộc sống bế tắc người ta thường chỉ nghĩ đến 2 từ “Chấp nhận” mà ít người nghĩ đến từ “Vượt qua”

16. Im lặng là cách tốt nhất lúc buồn chán để nhận ra ai là người cần ta và bên cạnh ta.

17. Tôi không buồn vì bạn lừa dối tôi, tôi chỉ buồn vì từ giờ chẳng thể tin bạn nữa

18. Vẫn biết rằng quá khứ ở đăng sau và phải sống cho những gì phía trước. Nhưng đôi khi đôi chân vẫn bước ngược để dẫn ta về với những nỗi đau.

19. Buồn sự đời, chán sự tình, lênh đênh sự nghiệp.

20. Có những lúc trong cuộc sống bạn không biết mình muốn gì, cần gì và ước gì, đó là những lúc cuộc sống buồn nhất.

21. ♥ Nước mắt:
• Chảy xuôi – Chỉ làm nguôi kí ức…
♥ Nước mắt:
• Chảy ngược – Mới đẫm được niềm đau …
♥ Và mình:
• Lạc mất nhau – Chắc là do – Yêu quá vội…phải không.

Top Status tâm trạng buồn chán đời tuyệt vọng của giới trẻ trên Facebook

22. Thích 1 người là chỉ cần ở bên cạnh người ấy cũng thấy vui
Còn yêu một người là dù không vui cũng muốn ở bên người ấy…

23.Sống…!!!
Thì đừng quan tâm người khác nói gì về mình…?
Lý do rất dễ hiểu là:
Chỉ có mình mới biết mình là ai.
Tại vì…
Lắm lúc người ta chỉ nhìn mình = 1 con mắt..nghe 1/2 và hiểu 1/4 nhưng lại kể gấp đôi.

24. – Ăn cơm MẸ nấu, ngủ giường CHA…
– Được sống trong cái gọi là NHÀ..
– Ấm êm, hạnh phúc, thật MAY MẮN..
– Tại sao cứ nghĩ cho riêng ta??
– Gánh nặng cuộc đời, ai bằng MẸ?
– Lam lũ khổ sở ai bằng CHA?
– Cần lắm CHA MẸ sống mãi mãi..
– Để luôn cho con một MÁI NHÀ…

25. 4 thằng bạn ngồi với nhau kể những chuyện buồn vì Mẹ
– Mẹ tao ko cho tiền tiêu vặt, thật là chán!
– Online 1 tí đã bị mắng, bực thật!
– Đi chơi đêm lại bị kêu về sớm, mình có còn là con nít đâu!
Thằng thứ 4 vẫn im lặng, chưa bao giờ thấy nó buồn cả.
– Thế Mẹ mày có làm gì mày buồn ko? – Thằng thứ nhất hỏi.
– Không! Hồi Mẹ tao còn sống, Mẹ toàn làm cho tao vui thôi.
Nó lại cười. Nụ cười rưng rưng…

Top Status tâm trạng buồn chán đời tuyệt vọng của giới trẻ trên Facebook

Tình yêu luôn mang cho chúng ta muôn vàn những cung bậc cảm xúc khó tả. Bên cạnh những lúc hạnh phúc thì ta không tránh khỏi những giây phút cãi vã và buồn chán. Hãy cùng nhau theo dõi bài viết này để thỏa nỗi lòng nhé!

1. Cho dù cuối cùng chúng ta có trở nên xa lạ như người dưng nước lã, thì xin anh hãy nhớ rằng em đã từng.

2. Cho dù cuối cùng chúng ta có trở nên xa lạ như người dưng nước lã, thì xin anh hãy nhớ rằng em đã từng thật lòng thật dạ đối xử tốt với anh.

3. Bầu trời ngày hôm ấy cũng xanh như bầy trời hôm nay, người giờ không biết có nhớ tôi không??? tôi lỡ yêu phải một người vô tâm rồi thiệt là hạnh phúc mà.

4. Cuộc sống luôn thử thách con người bằng trăm ngàn lựa chọn, muôn vàn lối đi. Thay vì nhắm mắt lao đi vô chủ đích, tại sao ta không chọn cách tạm dừng chân, ngẫm lại xem đâu là điều mình thực sự cần & muốn, đừng lựa chọn để hối tiếc.

5. Đau khổ nhất không phải là không thể gặp nhau, mà là anh ở ngay bên cạnh, em lại chỉ có thể làm như không thấy.

6. Thật ra mà nói, yêu sai người không đau khổ bằng đúng người, nhưng sai thời điểm. Duyên hay phận cũng chỉ là cái cớ để phân ly. Còn thương thì còn vương, yêu thương đâu có gì là mãi mãi.
Thế nên có những ngày chỉ thấy mỗi cô đơn.

7. Tôi chọn cách im lặng cho những điều mà mình cảm thấy thiết tha nhưng ngoài tầm với.

8. Sẽ thôi không đem lòng chạy theo một thứ tình cảm gọi là viễn vong. Họ không trân trọng mình, họ ghét mình, họ xem thường mình thì việc gì mình cứ làm phiền họ, thích họ mãi, không phải là bỏ cuộc sớm mà là quá mệt mõi. Mệt khi phải suy nghĩ thật nhiều, mệt khi không được là chính mình trước họ.

9. Khi quyết định rời xa, yêu hay không yêu, tốt hay không tốt đâu còn là điều quan trọng gì nữa.

10. Rồi cuối cùng tùng yêu của chúng ta cũng không vượt qua được mọi thứ, cũng như bao cuộc tình khác, cũng chia ly vì đủ lý do. Đáng tiếc rằng nó không bao gồm lý do chúng ta hết yêu.

11. Em đi bên anh mà cứ trăn trở vì người khác. Em nằm bên anh mà em vẫn cứ mơ về người ấy. Em gọi tên anh mà lại gọi nhầm tên người ấy. Nếu em đã trao người ta cả tấm lòng rồi thì anh cũng không bao giờ có thể có được em. Vậy thôi, em đừng gắng làm chi cho mệt. Em có thế đi. Đừng làm khổ cả hai nữa. Anh mong em hạnh phúc.

12. Đã có lúc tôi muốn bất chấp những tổn thương sẽ có trong tình yêu nhưng Tôi nhận ra mình vẫn chưa đủ trưởng thành để đương đầu với nó.
Tổn thương làm tôi đau lòng. Day dứt.

Top Status tâm trạng buồn chán đời tuyệt vọng của giới trẻ trên Facebook

13. Chúng ta phải chơi trò này đến bao giờ nữa, em thật sự mệt mỏi lắm rồi chúng ta sẽ chơi mãi mãi à. Tại sao lại đến mức này cơ chứ buông là buông được sao.

14. “Miệng gượng cười lòng đau gấp trăm lần”
“Sao ông trời lại làm mưa để chúng tôi chạm mặt nhau? Những hồi ức về ngày mưa sao vẫn chưa nguôi?. Còn nhớ từng đèo nhau dưới mưa rồi biệt ly từ đó ko còn gặp lại…”

15. Khi tôi cảm thấy rất buồn, tôi thường tỏ ra là mình vui vẻ lắm.. Nhưng trong thâm tâm tôi đang đợi 1 người, nhỏ nhẹ hỏi tôi 1 câu “có sao không”? Sau đó tôi có lý do để nói ra , sau đó tôi có thể an tâm mà oà khóc.

16. Chỉ 1 cái quay lưng, là 2 thế giới, 2 bầu trời, tại sao lại có điểm giao để rồi mãi song song, đây là số phận mà e phải chịu sao, nhân duyên là thứ mà e sợ nhất, thà đừng bao giờ gặp, đừng bao giờ, tôi đã chết vì 1 ánh mắt, đến bao giờ tôi mới quên đc? Ai đó hãy kéo tôi ra khỏi ánh mắt đó đi…

17. Tôi không phải người anh trông đợi, nên dù có nói bao nhiêu câu “em thích anh” chăng nữa, rốt cuộc cũng chỉ nhận lại sự thờ ơ từ anh mà thôi.

18. Ừ thì em chẳng còn dám đánh cược tình cảm của mình nữa, dường như em đã qua thời bồng bột nhảy dựng lên khi thấy người mình thích.
Bây giờ có yêu có thương cũng chỉ giấu trong lòng, tận cho đến khi thật chắc chắn về nó.

19. Rồi em sẽ tìm được đôi giày vừa chân thôi thế nên đừng buồn cũng đừng suy nghĩ nhiều. Cái gì là của quá khứ hãy để nó là tình đẹp. Khi mình cố gắng hết sức mà vẫn không thành công thì có chăng do duyên quá mỏng mà thôi Anh nhỉ.
Chúng ta rồi sẽ ổn thôi phải không Anh!!

20. Hy vọng thời gian có thể quay trở lại để không phạm phải những sai lầm hối tiếc lúc đó mà vẫn cảm thấy day dứt cho đến bây giờ
Nhưng vẫn mong thời gian cứ tiếp tục trôi đi để bản thân có thể làm gì đó để sữa chữa những lỗi lầm.

Top Status tâm trạng buồn chán đời tuyệt vọng của giới trẻ trên Facebook

21. Càng đi nhiều, lại càng thấy mình thụt lùi…Càng lớn, lại thấy mình càng chậm chạp. Đôi khi muốn gạt bỏ hết những thất bại đã qua, để tập trung cho công việc phía trước…Mà có những ngày cảm giác nặng nề lại chợt thoáng ùa về.

22. Có những người… Tưởng chừng như ta có thể hận đến chết đi sống lại… Nhưng đến cuối cùng tự bản thân nhận ra… Ko làm đc…
Yêu ai… Suy cho cùng cũng chỉ là để hạnh phúc…Nỗi đau mang tên.

23. Người ta nói mọi vết thương đều được thời gian chữa lành nhưng họ quên mất nơi bị thương ấy vẫn còn lại những vết sẹo. Cho dù là lâu đến đâu nhưng khi bất chợt nghĩ về những điều trong quá khứ cảm giác tuyệt vọng mất mát vẫn hệt như lúc đầu.

24. Cái gọi là tương lai rồi cũng đến chỉ là sớm hay muộn… cũng chẳng biết cái tương lai đó tốt lên hay xấu đi nhưng hiện tại cứ thoải mái tận hưởng những gì mình đang có trước khi không thể….

25. Có những ngày mưa chả làm đuợc gì có ích. Chỉ biết bất lực đợi những thứ nhỏ nhặt thuờng ngày đánh đổ đi bao công sức vậy sao? “Mạnh mẽ không có nghĩa mất quyền yếu đuối nhưng phải biết đứng dậy nhe.” – Từ một nguời Thương –

26. Đừng bao giờ cố gắng yêu lại người cũ. Vì yêu một người mình từng yêu cũng giống như việc đọc lại một quyển sách đã từng đọc. Đọc hết lần này, đến lần khác khi bản thân bạn đã biết trước được cách kết thúc sẽ diễn ra… và nó sẽ không thay đổi!

Top Status tâm trạng buồn chán đời tuyệt vọng của giới trẻ trên Facebook

Qua những status tâm trạng buồn chán đời mà chúng tôi đã chia sẻ đến các bạn trong bài viết này hy vọng sẽ làm các bạn hài lòng. Với những nỗi niềm những cung bậc cảm xúc trong những stt này chắc chắn sẽ khiến bạn rung động và đắm chìm. Cuộc sống luôn cho ta những bất ngờ, hãy mạnh mẽ và vui vẻ đón nhận nhé! Thân Ái! 

“Thơ chẳng thể nào viết thêm” “Я не могу писать тебе стихов”

Tác giả: Konstantin Simonov

“Я не могу писать тебе стихов”

Я не могу писать тебе стихов
Ни той, что ты была, ни той, что стала.
И, очевидно, этих горьких слов
Обоим нам давно уж не хватало.

За всё добро – спасибо! Не считал
По мелочам, покуда были вместе,
Ни сколько взял его, ни сколько дал,
Хоть вряд ли задолжал тебе по чести.

А всё то зло, что на меня, как груз
Навалено твоей рукою было,
Оно моё! Я сам с ним разберусь,
Мне жизнь недаром шкуру им дубила.

Упрёки поздно на ветер бросать,
Не бойся разговоров до рассвета.
Я просто разлюбил тебя. И это
Мне не даёт стихов тебе писать.

Bản dịch của Hồng Thanh Quang

Thơ chẳng thể nào viết thêm,
Với em ngày đó, với em bây giờ.
Những dòng chua chát ngẩn ngơ
Từ lâu đã chẳng đủ cho đôi mình.

Cám ơn vì mọi yên lành
Thuở nao em đã nhỡ dành cho tôi.
Nghĩa ân người để bên người
Chắc gì đã hóa nợ đời với nhau.

Nhưng bao buồn tủi, đớn đau
Tay em đã chất lên đầu tôi xưa
Mặc tôi giữ, mặc tôi lo,
Số tôi đâu lạ xót xa, nổi chìm.

Muộn rồi, trách móc gì em,
Sợ chi gió thổi trắng đêm ngậ­m ngùi.
Chẳng qua đã hết yêu rồi
Nên thơ viết có ra lời nữa đâu….

Hỏi Cô Hàng Sách

Hỏi Cô Hàng Sách (Hồ Xuân Hương)

Cô hàng lấy sách cắp ra đây!
Xem thử truyện nào thú lại say.
Nữ tú có bao xin xếp cả,
Phương hoa phỏng liệu có còn hay…?
Tuyển phu mặc ý tìm cho kỹ,
Chinh phụ thế nào bán lấy may.
Kỳ ngộ bích câu xin tiện hỏi,
Giá tiền cả đó tính sao vay.

Bài thơ hay các bạn vừa xem là bài “Hỏi Cô Hàng Sách” của tác giả Hồ Xuân Hương. Thuộc tập Thơ Nôm Truyền Tụng, danh mục Thơ Hồ Xuân Hương trong Những Tác Phẩm Thơ Tiêu Biểu Và Nổi Tiếng. Hãy cùng đọc và thưởng thức những tác phẩm khác, còn rất nhiều những bài thơ hay đang chờ đợi các bạn!