Câu thơ tài hoa được nhiều người tìm đọc nhất hôm nay 20/11/2024

Giẫm bước chân lên những lá vàng
Nhủ lòng nhè nhẹ kẻo thu tan
Lá vàng xào xạc đầy trên lối
Nhặt lấy hồn thu đã héo tàn !

Thu tàn - Hoài Nam

Top 20 bài thơ có tổng lượt xem nhiều nhất hôm nay 20/11/2024

Đô Thành Hoa Lệ

Đô Thành Hoa Lệ (Vũ Hoàng Chương)

Trời mất bao giờ có biết đâu;
Người đi sùng-bái những ngôi lầu
Văn minh từng phút lên cao mãi,
Nhân-phẩm càng chôn mãi xuống sâu !

(6/1966)

Bài thơ hay các bạn vừa xem là bài “Đô Thành Hoa Lệ” của tác giả Vũ Hoàng Chương. Thuộc danh mục Thơ Vũ Hoàng Chương trong Những Tác Phẩm Thơ Tiêu Biểu Và Nổi Tiếng. Hãy cùng đọc và thưởng thức những tác phẩm khác, còn rất nhiều những bài thơ hay đang chờ đợi các bạn!

Em Đến Chơi

Em Đến Chơi (Xuân Diệu)

Hôm nay em đến chơi,
Lại đem cả đất trời,
Hoa lá lại ùa đến
Theo bước em, vào đời.

Bướm, chim cất cánh bay.
Đá, vàng lên tiếng hát.
Hương nào bằng tóc mát,
Ngọc nào bằng tay em.

Nhưng hạnh phúc hôm nay
Sao lại như không nỡ,
Len xói giữa đôi ta
Có một dòng nước vỡ.

Sườn đê chưa gắn lại,
Máu vẫn chảy từ hông!
Ta nhìn nhau, khắc khoải
Như một vết thương lòng.

Chẳng sung sướng thì thôi,
Không thể nào ngơ được!
Không nỡ thắm hoa cười,
Không nỡ yên nước bước.

Anh nhớ trong đời cũ
Xác đói chết nhục nhằn,
Những người còn cơm gạo
Đóng cửa lại mà ăn!

Anh tủi cực nghẹn ngào,
Nuốt sao trôi cửa cổ!
Như máu thịt đồng bào
Đã vương vào cơm bữa.

Ngô đồng một lá rụng
Cả thiên hạ hay thu…
Một con sông tràn thủng,
Toàn đất nước âu lo.

Hôm nay em đến chơi,
Ta đón nhau từ cửa,
Miệng chưa nói ra lời,
Đã hiểu nhau một nửa.

*

Em ơi! đó là vui sướng của lòng đôi ta,
Gắn muôn giây với tất cả sơn hà;
Một con ngựa đau, cả tàu bỏ cỏ,
Em ơi! ân tình không thể tách xa.

30-7-1957

Bài thơ hay các bạn vừa xem là bài “Em Đến Chơi” của tác giả Ngô Xuân Diệu. Thuộc tập Riêng Chung (1962) > Những Bài Thơ Thời Sự, danh mục Thơ Xuân Diệu trong Những Tác Phẩm Thơ Tiêu Biểu Và Nổi Tiếng. Hãy cùng đọc và thưởng thức những tác phẩm khác, còn rất nhiều những bài thơ hay đang chờ đợi các bạn!

Cung Đàn Lỗi Nhịp

Cung Đàn Lỗi Nhịp (Vũ Hoàng Chương)

Mẹ con đàn Sói vẫn chưa già;
Ôi nét kiêu hùng tượng đá hoa!
Xót nỗi phế vương lòng nguội lạnh,
Đường bay còn dẫn tới Rôma.

Bài thơ hay các bạn vừa xem là bài “Cung Đàn Lỗi Nhịp” của tác giả Vũ Hoàng Chương. Thuộc tập Cành Mai Trắng Mộng (1968) > Nhị Thập Bát Tú, danh mục Thơ Vũ Hoàng Chương trong Những Tác Phẩm Thơ Tiêu Biểu Và Nổi Tiếng. Hãy cùng đọc và thưởng thức những tác phẩm khác, còn rất nhiều những bài thơ hay đang chờ đợi các bạn!

Trọn bộ những bài thơ tình yêu xa nhớ em da diết nhất hiện nay

Những bài thơ tình yêu xa nhớ em luôn gợi cho bạn đọc những cảm xúc không nói được thành lời. Ai yêu nhau cũng đều mong muốn được ở bên nhau chia sẻ những trải nghiệm cuộc sống nhưng vì lý do nào đó mà chúng ta phải trải qua khoảng cách địa lý xa xôi. Yêu xa là những thiệt thòi, là sự hi sinh lớn lao không gì so sánh được. Chắc chắn sẽ có những lúc bạn yêu lòng muốn buông xuôi nhưng lại vì tình yêu mà cố gắng. Hãy hâm nóng tình cảm đôi lứa bằng những bài thơ tình yêu xa đầy ngọt ngào này, chắc chắn nửa kia nhận được sẽ rất hạnh phúc đấy! Đừng bỏ lỡ nha!

Nội Dung

Còn chần chờ gì nữa mà bạn không mau chọn cho mình những bài thơ tình yêu xa nhớ em đầy ngọt ngào này gửi tặng cho đối phương của mình cơ chứ! TÌnh yêu đẹp nhất khi cả hai cùng nhau vun đắp tình cảm và có lòng tin mãnh liệt ở nhau thì yêu xa cũng sẽ chẳng có bất cứ vấn đề gì. Cùng nhau theo dõi những bài thơ tình yêu xa này nhé!

Em vẫn biết mình xa ngàn dặm
Để đêm buồn gửi gắm vào thơ
Nhiều khi lệ chảy hoen mờ
Nhớ anh chỉ biết mộng mơ hão huyền
Anh có hiểu tình duyên vụn vỡ
Khiến cho mình đau khổ lắm không?
Sầu đau nghẹn đắng trong lòng
Bởi bao thề hẹn chờ mong mất rồi

Chiều về, trời đổ mưa tuôn
Phải chi trời cũng dỗi hờn như tôi
Làm sao gửi nhớ đến người ?
Cho hai nỗi nhớ thành đôi vợ chồng !
Bâng khuâng hỏi khéo tim hồng
Bên này bên đó có mong có chờ
Đêm nằm đầu gác gối mơ
Hỏi nơi phương ấy người giờ ra sao ?

Nhớ anh em gửi vào thơ
Gửi thương gửi cả ngẩn ngơ trong lòng
Trời chiều ai thả nhớ mong
Em gom sợi nắng về hong nỗi niềm
Gần nhau cảm thấy bình thường
Vắng nhau mới thấy vấn vương trong lòng
Dấu niềm thương nhớ mênh mông
Vào thu xanh biếc, vào hồng chân mây

Đêm khuya ngắm ánh trăng vàng
Miên man gợi nhớ muôn ngàn mến thương
Ngày xưa ta học cùng trường
Mến nhau anh khắc chữ thương trong lòng.
Tháng ngày anh đợi, anh mong
Nhưng nào trông thấy bóng hồng năm xưa
Nhớ thương biết mấy cho vừa
Giờ đây anh nhớ chợt mưa trong lòng.
Hỡi người năm cũ nhớ không
Chiều nao anh đứng bờ sông đợi chờ?
Qua bao ngày tháng mộng mơ
Giờ đây anh lại thẫn thờ nhớ ai.

Em yêu anh sao cồn cào nỗi nhớ
Nhớ thật nhiều khắc khoải mỗi đêm thâu
Đã nhiều lần em thao thức thật lâu
Để lần tìm thật sâu trong nỗi nhớ
Có những đêm em cuộn mình trăn trở
Hoang hoải tìm hơi thở ấm nồng xưa
Tình yêu anh như cơn gió ban trưa
Thoảng qua rồi để mình em nỗi nhớ
Em và anh hai đứa ở hai bờ
Dòng sông nhớ sao mà dài rộng thế
Em giang tay nhưng sao ôm không xuể
Nỗi nhớ anh tràn trề đến chơi vơi.
Nếu biết yêu mà đau khổ người ơi
Thì em nguyện cả đời xin cô lẻ
Một mình em xin lặng lẽ đơn côi
Để khỏi u sầu, khỏi nhớ người ơi!

Nhớ em nhớ cả dáng hình
Nhớ lời hò hẹn ngày mình quen nhau
Trao nụ hôn kết duyên đầu
Ngọt ngào, luyến ái khắc sâu trong lòng…
Xa em anh nhớ, anh mong
Anh lưu dáng ngọc ở trong tim mình
Dịu dàng như ánh bình minh
Nồng nàn như sóng ru tình đam mê
Một chiều dạo bước triền đê
Cỏ may bám gấu đi về níu chân
Yêu em xa cũng hoá gần
Bởi em chứa cả mùa xuân ngọt ngào…
Em đẹp như ánh trăng sao
Vẹn tròn son sắc thanh tao, nồng nàn
Tình anh dịu vợi chứa chan,
Gửi hồn theo gió mây ngàn tới em!

Đêm yên tĩnh em thấy lòng trĩu nặng
Trong tim em sâu đậm bóng hình anh
Hạt sương rơi đọng trên tán lá xanh
Như đồng cảm cùng em niềm thương nhớ
Anh và em hai phương trời cách trở
Có duyên nợ nên gặp gỡ yêu thương
Nhớ tới anh thổn thức cả đêm trường
Trong tim em vấn vương tình xa thẳm
Anh biết không? Em nhớ anh nhiều lắm
Nhớ cồn cào, da diết ở trong tim
Chắc giờ này anh yêu đã ngủ yên
Hay thao thức đắm chìm trong nỗi nhớ…?
Em chỉ ước mình bên nhau muôn thuở
Dẫu biết rằng ta ở cách xa nhau
Những ngọt ngào mà ta đã gửi trao
Lưu giữ mãi không phai màu anh nhé?
Một mình em trong đêm khuya vắng vẻ
Nhớ tới anh em khe khẽ gọi tên
Bao kỷ niệm em khắc mãi trong tim
Anh phương xa, em tìm trong niềm nhớ!

Em nằm thao thức suốt năm canh
Dạ nhớ lời trao giấc mộng lành
Rả rích đêm tàn mưa não nuột
Nghe lòng nức nở nhớ thương anh !
Nhớ mãi anh ơi nét dịu hiền
Ân cần giọng nói, nụ cười duyên
Anh thường vuốt má em rồi nhủ
Đẹp quá em à…giống nữ tiên !
Bên mình phút ấy mặn nồng yêu
Vẫn biết rằng xa sẽ nhớ nhiều
Lã chã mưa hay dòng lệ chảy
Em chìm trong nỗi nhớ cô liêu.

Trăng đêm rơi xuống dạ cầu
Ngổn ngang nỗi nhớ lệ sầu tái tê
Anh đi, dạo đó chưa về
Bỏ trăng cùng với câu thề tội em ? !
Gió đưa sợi nhớ vào đêm
Sợi thương ở lại nỗi niềm chờ trông
Người ơi, cách mấy núi sông
Mịt mùng sóng nước mênh mông nỗi buồn !
Trăng treo hiu hắt héo hon
Còn em tím dạ mỏi mòn mong ai
Hoa đào thế chỗ nhành mai
Thương cho bờ giếng vẫn hoài đợi trông
Phải chăng xa mặt cách lòng
Phồn hoa đô hội người không muốn về ?
Có còn nhớ mảnh trăng quê
Mình em gối chiếc tứ bề hẩm hiu !./.

Thả hồn theo gió chơi vơi!
Ngả nghiêng nỗi nhớ biển trời mênh mông.
Nhớ em môi đỏ, má hồng
Bốn mùa Xuân, Hạ, Thu Đông… Nhớ hoài…
Nhớ em thân liễu trang đài
Du dương bản nhạc, thiên thai suối tình.
Nhớ em tóc xoã hương trinh
Nụ hôn say đắm chúng mình … mộng mơ!
Thả yêu gieo những vần thơ
Hoạ lên dòng chữ thẫn thờ… Yêu em.
Biển tình, sóng vỗ ngày đêm
Làn mây lả lướt bên thềm ghé chơi…
Nhớ từng hơi thở em ơi!
Tim anh thổn thức, chơi vơi lệ sầu
Giờ này em ở nơi đâu?
Cho anh nhung nhớ đêm thâu … tháng ngày!

Nhớ nhiều suốt những canh thâu
Mà không gặp được chỉ đau cõi lòng
Này người có nhớ ta không
Vì đâu cách trở hoài mong tháng ngày
Mãi yêu trong trái tim này
Bóng hình em đó tháng ngày cách xa
Con tim khắc khoải mãi mà
Ngày đêm mong nhớ thiết tha duyên nồng…
Đêm từng đêm giữa cô phòng
Nhớ em nơi ấy cho lòng quạnh hiu
Nhớ sao bóng dáng mĩ miều
Mà nghe mặn đắng cô liêu cõi hồn
Nhớ tình ta đẫm môi hôn
Ái ân hạnh phúc sắc son thuở nào
Tim yêu dâng thắm ngọt ngào
Sao giờ quạnh vắng bên rào giá băng…
Nơi nào người nhớ ta chăng…?
Nơi này ta nhớ…đêm trằn trọc đau.

Nắng đông buồn loang lổ bước ai qua
Con phố vắng nhạt nhoà vương tà áo
Để lặng lẽ một mình ta đi dạo
Cơn gió hờn vênh váo phút lạnh tê
Lòng nhớ ai ! hình bóng như vỗ về
Tim rạo rực quặn se bao niềm nhớ
Những giây phút , ngày đôi mình gặp gỡ
Bỗng trở về ! Nức nở cả hồn yêu
Em đâu rồi ! Ta quạnh quẽ trong chiều
Ươm giọt nắng đốt thêu tình hờ hững
Hong khô hết lạnh lùng xưa làm chứng
Khiến Đông buồn lãng đãng bước thầm qua
Dĩ vãng xưa còn đó hay nhạt nhoà ?

Đêm chập chùng từng nỗi nhớ vây quanh
Em thao thức mơ về anh phương đó
Mảnh tình riêng ngập tràn trong mưa gió
Cơn bão lòng mở ngõ buốt hồn đơn.
Hai phương trời ai đang nhớ nhiều hơn
Ai nuốt lệ tủi hờn nghe tim vỡ
Ai đang nghe nửa hồn đau nức nở
Ai thở dài làm rạn vỡ màn đêm?
Canh khuya buồn nhìn chiếc bóng buồn thêm
Cơn gió khẽ lay rèm nghe tâm sự
Trang thơ đời chữ duyên đan chữ nợ
Đêm sắp tàn sao còn đợi vầng trăng?
Đoạn đường trần thầm lặng mỗi bước chân
Chiều úa nắng bâng khuâng ngàn nuối tiếc
Dấu yêu ơi ngày xanh xa biền biệt
Giấc mơ tình không biết sẽ về đâu?

Đêm nằm mơ ngược gió
Chuyến tàu về tuổi thơ
Con sông quê dạo ấy
Nước thủy tinh vỗ bờ
Ruộng choàng khăn màu lúa
Thơm hương sữa đòng đòng
Khói hoàng hôn dát mỏng
Gọi đêm vào mênh mông
Trẻ ríu ran đuổi bắt
Đom đóm cài tóc thơm
Im lặng nghe tim đập
Áo quần mùi rạ rơm
Bát ngát đồi sim chín
Ngọt mọng ngày sau mưa
Môi son màu tím rịm
Khúc khích cùng gió đưa
Củ khoai lùi tươm mật
Đỏ má hồng lọ lem
Vẫn là phần nhiều nhất
Anh để dành cho em
Chao ôi là miền nhớ
Giờ đã xa thật xa
Bàng hoàng khi tỉnh giấc
Chợt ghét oan …tiếng gà !

Những bài thơ tình yêu xa ngắn được chia sẻ mạnh mẽ trên các diễn đàn mạng xã hội lớn. Với những ý nghĩa sâu sắc, những bài thơ này luôn đánh thức trái tim của bạn đọc nhất là những cặp đôi đang yêu xa. Hãy bày tỏ nỗi nhớ nhung của mình gửi đến người ấy qua những bài thơ tình yêu xa này nhé!

Anh trở về hỏi xứ Huế: Em đâu?
Huế buồn thiu không nói chỉ lắc đầu
Khẽ cựa mình buông lãng đôi mưa hạ
Bước anh về gió rét nhẹ lùa qua
Huế giấu em góc phố nào kỹ quá
Chừ nhạt nhòa chẳng vướng chút hương quen
Giữa con phố rộn tiếng cười xa lạ
Có nỗi buồn phảng phất thoảng mùi men
Xưa em nói chỉ yêu màu hoa tím
Sao trả về hồn hoa trắng tang thương?
Huế vắng em lạnh lẽo những ngả đường
Anh cô lẻ bước đi buồn vô vọng
Rồi trong gió, trong mây và trong nắng
Nghe ngọt ngào một giọng nói đâu xa
Anh hỏi Huế có phải người em gái?
Huế gật đầu, những kỷ niệm phôi pha…

Ngày ấy hạ buồn tiễn em đi
Ta đứng nhìn theo ngóng đợi gì?
Heo hút lưng trời mây lặng lẽ
Chiều buồn mưa đổ khóc biệt ly
Biết nói gì đây phút chia tay?
Nửa tình tha thiết nửa đổi thay
Một nửa hạ tàn trên hè phố
Vàng thu một nửa nỗi niềm này
Lá mãi xôn xao lời của lá
Sầu vẫn gợi sầu ta với ta
Khói thuốc giăng mờ đêm khuya lạnh
Lững thững trôi về nơi xứ xa
Đêm nay mưa rớt bạc trăng phai
Lòng sâu thăm thẳm phố chợt dài
Miên man đợt gió lùa vai áo
Có phải mưa buồn mưa nhớ ai?

Phương ấy bây chừ rét phải không?
Nơi anh vẫn phủ màu nắng hồng
Xót xa xin gởi về thương nhớ
Mong em ấm lại tháng ngày đông
Sáng nghe đài báo nơi ấy gió
Giá rét phong sương ngập trắng trời
Đêm về song cửa lưa thưa tuyết
Vắng rồi, em có thấy chơi vơi?
Anh nhớ tháng ngày mình bên nhau
Ngồi nghe em kể chuyện mai sau
Đi qua mùa đông đầy sương giá
Bây giờ buốt lạnh một niềm đau
Chiều nay nắng rơi đầy trước ngõ
Nhờ gió gởi về nơi phương xa
Dẫu biết em đang bên ai đó
Quên rồi cái thuở cuộc tình ta…

“Đêm nay lạnh tôi ngồi nghe em kể
Chuyện ngày xưa hai đứa để trong tim
Chuyện ngày nay ta còn mãi kiếm tìm
Trong áng thơ ngây ngô thời xưa cũ”
Mùa này rét giá băng từng hơi thở
Anh còn hoài trở giấc mộng tình say
Lối em về có đơn lạnh: tối nay?
Khi ngõ về tái tê vì gió trở
Anh khẽ hát bài tình ca dang dở
Nhớ về em nơi cuối tận trời xa
Chuyện hôm qua sao cứ hoài nức nở
Xin người đừng quên một dấu chân qua
“Tìm đâu đây kỷ niệm thời hoa tím?
Dấu trong lòng một thuở luyến thương nhau
Dư hương xưa đọng nơi hạt lệ sầu
Đêm nay vẫn tôi ngồi nghe em kể…”
(Huỳnh Minh Nhật)
Chùm thơ tình chia tay buồn tâm trạng
3, Mùa Trăng Không Em
Em ơi nơi đây anh ở
Đêm nay trăng sáng một màu
Quầng trăng rộng vành sáng tỏ
Chẳng buồn như mắt anh sâu
Đường xưa bây chừ lẻ bước
Không em phố khác đi nhiều
Gót chân cợt đùa khói thuốc
Võ vàng phác nét cô liêu
Ơ kìa hàng cây bóng lá
Buồn gì buồn ngẩn buồn ngơ?
Em đi nhiều điều rất lạ:
“Anh chàng ngày ấy làm thơ!”
Không em, nàng trăng sáng quá
Chắc cười một mối tình say?
Bến đời ngược xuôi hối hả
Ai đưa em về đêm nay?!

Trời nơi đây rất hiếm những lần mưa
Nên tháng sáu cũng hanh gầy vạt nắng
Đáy mắt ta còn chứa đầy lệ nặng
Nên nỗi buồn gọi mãi chẳng thành tên
Mai xa rồi nhưng em hãy cười lên
Dẫu biệt ly nghĩa là xa nhau mãi
Tình yêu ấy không bao giờ trở lại
Buổi ban đầu rồi cũng sẽ tàn phai
Ta sẽ quên trên những chặng đường dài
Tình xa ngái xóa nhòa hoài niệm cũ
Ta gác tạm những niềm riêng ấp ủ
Cho dòng thơ còn dang dở bên thềm
Em quên rồi hay vẫn cố tìm quên?
Cái nắm tay, nụ hôn đầu nồng cháy
Trời tháng sáu và mùa trăng mười bảy
Của một thời tháng sáu vẫn còn mưa…

Có loài mưa mang tên người em gái
Đã mấy mùa rơi mãi chẳng hề thôi
Gió lặng rồi mà mây vẫn cứ trôi
Loài mưa ấy buồn tháng năm nức nở
Đôi khi nhớ những buổi đầu gặp gỡ
Nước mắt rơi trong nuối tiếc âm thầm
Và đôi khi giữa hai đầu nỗi nhớ
Khóc chia lìa ướt đẫm tự trong tâm
Mưa tháng năm như rất đỗi nhẹ nhàng
Mà phố ướt trong tâm hồn lầy lội
Chút yêu thương nấp sau làn gió thổi
Có loài mưa than thở tận chân trời
Mưa chiều nay luyến nhớ thuở ban xa
Gợi năm tháng cô đơn đời vồn vã
Hạt mưa rơi ướt áo người xa lạ
Dìu ta đi những bước chẳng yên bình…

Hoàng hôn vắng lạnh phía chân mây
Cánh nhạn sa đàn chốn nào đây?
Đông đến bơ vơ miền giá lạnh
Tìm nhau mấy thuở được xum vầy!
Anh thích lang thang những nẻo đường
Chiều buồn lặng lẽ ánh tà dương
Khói thuốc bâng khuâng rơi nhung nhớ
Khẽ hát vu vơ nơi phố sương
Đà Lạt mùa này vẫn mưa bay
Đỏ tía hồng phai hương hoa say
Vẫn những đêm trăng nghe mưa đổ
Nhưng chẳng còn em vãng chốn này
Đà Lạt mùa này nhớ dáng em
Nhớ bờ tóc rối ngát hương đềm
Vai gầy, ánh mắt, bàn tay nhỏ
Hồn em có phải quyện vào đêm?
Thôi rồi Đà Lạt đẫm hồn thơ
Ánh đèn phố thị át trăng mơ
Ngàn hoa sao vẫn còn lạt lẽo
Để phố bơ vơ, phố thẫn thờ

Đường nắng cũ phố rũ vàng nỗi nhớ
Ráng hồng trôi lơ lửng bóng chiều buông
Trời hạ buồn gieo mấy nhịp yêu đương
Anh đi tìm dáng người xưa xa mãi
Trong yên ắng của hoàng hôn sầu dại
Anh đợi chờ giữa lòng phố chợ đông
Người không đến và cô đơn ghé đến
Khói thuốc anh bay hoang hoải trong lòng
Ở nơi này buồn hiu em biết không
Mây lạnh lẽo buồn trôi che bóng sông
Hạ kéo khói bâng khuâng buồn sắc tím
Nhớ thương rơi những góc phố im lìm
Anh không đợi và người không về nữa
Chiều thôi buồn bẽn lẽn bước vào đêm
Anh không tìm và người không còn nhớ
Lá thu rơi đưa hạ khóc bên thềm…

Yêu xa xôi nhớ nhung là vậy
Chẳng được gần mong hãy hiểu nhau
Đừng hờn ghen để nước mắt trào
Không bên cạnh thõa bao nhung nhớ
Người thương ơi nhiều đêm trăn trở
Mơ vòng tay ấm áp vỗ về
Nụ hôn nồng khao khát đam mê
Đêm cháy bỏng cận kề môi mắt
Biết yêu xa nhớ nhung quay quắt
Nhưng cũng đành nén chặt nhớ thương
Giữ trong lòng hình bóng vấn vương
Đêm mộng mị canh trường thao thức
Muốn gần bên trao người hạnh phúc
Nhưng địa hình ngăn cách xa xôi
Đành nhủ lòng chờ đợi mà thôi
Yêu xa cách cả trời mong nhớ

Trên đây chúng tôi đã chia sẻ đến các bạn những bài thơ tình yêu xa nhớ em đầy xúc động nghẹn ngào. Với những vần thơ chứa đựng nhiều tình cảm sâu sắc, những vần thơ này đánh thức tâm hồn bạn đọc mạnh mẽ. Đồng hành cùng phongnguyet.info để theo dõi những bài viết hấp dẫn hơn nữa các bạn nhé! Thân Ái!

Hỏi Mình

Hỏi Mình (Tú Xương)

Trải mấy mươi năm vẫn thế ru?
Rằng khôn, rằng dại, lại rằng ngu?
Những là thương cả cho đời bạc
Nào có căm đâu đến kẻ thù
No ấm chưa qua vành mẹ đĩ
Đỗ đành may khỏi tiếng cha cu
Phen này có dễ trời xoay lại
Thằng bé con con đã chán cù

Bài thơ hay các bạn vừa xem là bài “Hỏi Mình” của tác giả Trần Tế Xương. Thuộc danh mục Thơ Tú Xương trong Những Tác Phẩm Thơ Tiêu Biểu Và Nổi Tiếng. Hãy cùng đọc và thưởng thức những tác phẩm khác, còn rất nhiều những bài thơ hay đang chờ đợi các bạn!

Top 10 Bài thơ hay viết về khu giảng đường B4 trường ĐHSPNN Hà Nội

Đối với các thế hệ sinh viên trường ĐHSPNN nay là trường Đại học ngoại ngữ – ĐHQG Hà nội, nhất là sinh viên khoa Nga, thì khu giảng đường B4 thật thân thương và gần gũi. B4 gắn với nhiều kỉ niệm của một thời sinh viên sôi nổi, nghèo khó mà lãng mạn. phongnguyet.info xin giới thiệu những bài thơ hay về khu giảng đường B4.

Bài thơ: Em Có Về B4 Chúng Mình Xưa – Trần Văn Thi

Em Có Về B4 Chúng Mình Xưa
Thơ Trần Văn Thi

Em có về B4 chúng mình xưa
Nơi gắn bó cả một thời vất vả
Những buổi chiều tan học về vội vã
Công viên chờ xao xác lá vàng bay.

Em đã đi rồi, đừng quên nhé nơi đây
Năm năm ấy buồn vui thành kỷ niệm
Trường cháy mấy lần, gió mùa đông bắc đến
Sân ướt đường trơn, dột nát chỗ nằm.

Vách đất gió lùa rét căm căm
Đêm trằn trọc mong tìm thêm hơi ấm.
Em bảo nơi này nuôi em khôn lớn
Cho chúng mình năm tháng đợi chờ nhau.

Trên ghế nhà trường đã mong ước mai sau
Làm cô giáo mong giờ đầu tập giảng.
Em thao thức với từng trang giáo án
Gửi hồn em trong tiếng trẻ học bài.

Em xa xôi đừng quên nhé nơi này
Phượng vẫn nở như buổi đầu hò hẹn
Tiếng ve ran gọi mùa thi đến
Nhịp guốc cầu thang ngỡ em vẫn đến trường./.

Bài thơ: Về trường cũ – Nguyễn Lan Hương

Về trường cũ

Thơ Nguyễn Lan Hương

Nắng chiều thu theo em về trường cũ
Nhớ nao lòng cái thuở ấy sinh viên
Bước lang thang tìm lại những cái tên
Bạn bè cũ?
Đâu rồi?
Năm tháng cũ?

B4 đó những bức tường rêu phủ
Còn nhớ chăng cái thuở ấy huy hoàng?
Chuông báo giờ dạo ấy có còn vang
Hay đã tắt lặng im rồi mãi mãi?

Bỗng náo nức cồn cào nơi ngực trái
Chợt đâu đây bóng bè bạn thầy cô
Nét bút ai trên cửa sổ đã khô
Như lời hứa một ngày quay trở lại.

Nắng chiều thu – em tìm thời con gái
Vẫn còn đây những năm tháng sinh viên
Vẫn đong đầy những kỉ niệm khó quên
Bạn bè cũ
Đây rồi
Năm tháng cũ ….!

Bài thơ: NIỆM KHÚC B4 – Đồng Văn Thanh

NIỆM KHÚC B4

Thơ Đồng Văn Thanh

B4 đâu rồi, B4 ơi !
Bỗng đâu rêu rám cả bầu trời
Vần câu tôi viết nhòe con chữ
Se sắt trong lòng chuỗi bâng khuâng.

Nơi đây ký túc với giảng đường
Hành lang, ô cửa dệt mộng vương
Ai đã một thời dân B4
Xin phút lặng thầm niệm khúc thương.

Vẫn biết dương gian cõi vô thường
Thác về, sống gửi chốn mù sương
B4 đi vào nơi cát bụi
Bóng hình còn đọng mãi trong tim.

Vòng quay trái đất tiễn thời gian
Thầy cô, bầu bạn thuở cơ hàn
B4 nơi tình sâu, nghĩa nặng
Muôn đời kỷ niệm chẳng phôi phai.

Tôi viết bài thơ nhắc nhở ai
Khắc lưu B4 thuở trang đài !
Nghẹn ngào đẫm lệ…bài thơ điếu
Tiễn B4 về với gió mây !

Đ.V.T

Bài thơ: B4 ƠI! – Trần Minh Vân

B4 ƠI!

Thơ Trần Minh Vân

Xa lâu rồi B4 của ngày xưa
Em vẫn nhớ nhặt thưa từng kỷ niệm
Nhớ mỗi góc sân trường nơi hò hẹn
Thấy bạn nhìn vờ e thẹn quay lưng.

Em xa rồi sao nỗi nhớ người dưng
Cứ quay quắt trong em, lỗi từng nhịp thở?
Ngày khó ấy chúng mình chia nhau từng trang vở
Phân gác canh chừng ngăn họa lửa bùng lên.

Mẩu bánh mỳ suất sáng chuyển thành đêm
Cánh thư về góp thêm nguồn nhiên liệu
Những rung động đầu đời sao kỳ diệu
Ánh mắt ai nhìn cho má ửng hồng thêm.

B4 xa rồi nhưng nỗi nhớ trong em
Là hành trang trên đường đời em bước
Cháy khôn nguôi một niềm khao khát
Được quay về nơi ấy, B4 ơi!

Bài thơ: Đi anh nhé , cùng em về trường cũ – Nguyễn Lan Hương

Đi anh nhé , cùng em về trường cũ

Thơ Nguyễn Lan Hương

Đi anh nhé , cùng em về trường cũ
Mái trường xưa giờ đã đổi thay rồi
B4 cũ bây giờ rêu đã phủ
Mắt lạc loài tìm lại chút hương xưa.

Đi anh nhé , cùng em về quá khứ
Tìm lại vần thơ , câu hát ngây thơ
Tìm lại chút hồn nhiên thời thiếu nữ
Thả bộ trong Khoa Pháp vắng bơ vơ.

Đi anh nhé , cùng em về Chuyên Ngữ
Ngắm nụ cười những ánh mắt thơ ngây
Ta bắt gặp dáng hình ta thuở ấy
Thời học sinh đầy ắp những mê say.

Đi anh nhé , ta quay về thuở ấy
Ngược thời gian tìm lại giấc mơ xưa….
16:51:23 07/07/15

Bài thơ: TA KHÔNG THỂ VỀ B4 NỮA ĐÂU ANH - Đỗ Thị Phương Lan

TA KHÔNG THỂ VỀ B4 NỮA ĐÂU ANH

Thơ Đỗ Thị Phương Lan

Ta không thể trở về B4 đâu anh

Giảng đường xưa đã được phá tan tành

Hoài niệm cũ biết dừng chân đâu nữa

Mọi vui buồn còn đọng mãi mái nhà tranh?

Sân vận động, lối đi vương cỏ dại

Cũng hết rồi dựng lên những nhà dân

Thời gian trôi kỉ niệm cũ nhạt dần

Thôi anh nhé hãy buông rời quá khứ.

Ta không thể ôm đồm nhiều thế chứ?

Tháng năm xa mọi sự cũng qua nhanh

Tiếc chi nữa những niệm hoài cố cũ

Thôi vương vấn nào… cùng vùng vẫy trời xanh…!

Ta không thể về B4 nữa đâu anh…!!!

ĐTPL( Nhớ về giảng đường của Trường ĐHSPNN HN xưa. )

Bài thơ: B4 ƠI…! – Đồng Văn Thanh

B4 ƠI…!

Thơ Đồng Văn Thanh

Xa lắm rồi B4 dấu yêu ơi…!
Bụi rong rêu phủ một thời dữ dội
Mấy chục năm tôi làm sao quên nổi
Ngôi nhà chung…ký túc xá, giảng đường.

Tôi bâng khuâng đứng ngắm khoảng trời thương
Nơi cất dấu chuỗi vấn vương tuổi trẻ
Nơi nung luyện biết bao nhiêu thế hệ
Những tâm hồn nhiệt huyết để thành danh.

Tôi về thăm B4 một chiều hanh
Bao kỷ niệm đã in thành hồi ức
Thuở sinh viên với đói no thường trực
Sống nghĩa tình không giây phút bi quan.

Mắt nhòe cay đếm bước nhịp cầu thang
Nghe mơ ảo một dáng hình xinh đẹp
Mới hôm nao xách giùm em xô nước
Ngắm môi cười, má mọng trái bồ quân.

Nhớ cái đêm lấp ló dọc hành lang
Tay run run gõ cửa phòng em…, đợi
Mảnh trăng khuya trốn vào mây, mưa xối
Tim loạn hồi…dám vụng vội gì đâu!

Thế mà sao cứ như thể đã yêu
Canh cánh mãi khoảnh khắc phiêu trộn rộn
Ôm tiếc nuối hoài niệm thời B4
Xin một lần trở lại…, chốn xưa ơi!

Đ.V.T

Bài thơ: CẦU THANG B4 – Vũ Xuân Lâm

CẦU THANG B4

Thơ Vũ Xuân Lâm

Nhà tầng nào không có những cầu thang
Kể sao hết những Cầu thang Hà Nội
Nơi hội tụ của những điều vui mới
Pháo đài vui dội tiếng vọng trường đời.

Cầu thang này rất giản đơn thôi
Thang gác xi măng dẫn tôi vào lớp học
Kiến trúc chữ chi theo hình thước gấp
Đưa con người lên kịp những tầng cao!

Náo động xôn xao những giây phút giải lao
Nhịp bước ròn mau để có sâu nỗi nhớ
Người xuống người lên nói cười tở mở
Chuyện sau giờ vui quá là vui!

Vang vọng khoan thai là nhịp bước của thầy
Âm dội gấp chắc bạn náo đến muộn
Tiêng xoèn xoet đã đi vào cuộc sống
Bác lao công quét rác buổi chiều về…

Tiếng vọng Cầu Thang đồng vọng bay đi
Rồi khắp nẻo thêm muôn lần nỗi nhớ
Tiếng vọng bốn phương tiếp về hối hả
Cho càu dài cao mãi với tầm cao!…

Vũ Xuân Lâm

Bài thơ: HOÀI NIỆM B4 – Đồng Văn Thanh

HOÀI NIỆM B4

Thơ Đồng Văn Thanh

Như một gia đình, những đứa con ngoan

Cha mẹ phương xa, sống đời thiếu thốn

Lũ chúng tôi là cư dân B4

Mái Trường sư, sôi nổi tuổi sinh viên.

B4 miệt mài giáo dưỡng niềm tin

Kết hạt yêu thương, đẩy lùi biển sóng

Cho thuyền xa khơi, đong đầy ước vọng

Viết mỗi trang đời, ngời sáng tương lai.

B4 một thời, bỏng phím đàn dây

Phách nhịp ầm vang, bập bùng hiên cửa

Liên khúc ngân nga, thắp hồn rực lửa

Quên chuỗi cồn cào, đói rét triền miên.

B4 sớm chiều, thấp thoáng bóng em

Sắc tím, đỏ, cam…suôn mềm suối tóc

Giọng hát, câu cười giòn tan ký túc

Gửi tương tư, thơ thẩn…tận cao xanh.

B4 đêm về, náo nức yến oanh

Thanh âm rót vào không gian thư thái

Ai có thể quên, ai người nhớ mãi,

Cầu thang nêm nhịp bước, ấm tình người.

Hành lang êm gót guốc tuổi hai mươi

Hương bồ kết thanh tao hồn trinh nữ

Mắt biếc trộm trao, xiêu lòng lãng tử

B4 vườn thơm, ươm ủ mầm yêu.

Dạ hội thu, B4 rực dáng Kiều

Ghi nhật ước cặp trai thanh, nữ tú

Thổn thức, đắm say, đếm sao không ngủ

Bờ môi xinh xoắn xuýt nụ hôn mềm…!

B4 đêm đông như một con thuyền

Buông neo đậu giữa biển trời sương khói

“Bài ca sinh viên” thay lời muốn nói

Lũ chúng mình, sức sống tuổi đôi mươi.

B4 xa xăm…mấy chục năm trôi

Nay trở về thăm, bâng khuâng luyến nhớ

Qúa khứ thân thương, vui buồn một thuở

Ký ức dội về… cảnh cũ, người xưa…!…?

Đ.V.T

Bài thơ: Giấc mơ B4 – Nguyễn Lan Hương

Giấc mơ B4

Tác giả: Nguyễn Lan Hương

Em chẳng thể nào
quay lại B4 xưa
Về với giấc mơ một thời thiếu nữ
Chẳng thể về rung hồi chuông quá khứ
Níu giữ thời gian, kéo lại tuổi xuân thì.

B4 bây giờ không rộn rã mùa thi
Thiếu vắng tiếng cười hồn nhiên bè bạn
Vắng tiếng thầy cô giảng bài trên bục giảng
Lặng cả tiếng chuông báo tiết học hết giờ.

Em có kịp về thăm lại giảng đường xưa
Viết tiếp giấc mơ của một thời B4
Em có về không giữa bao nhiêu bận rộn
Đánh thức ngày xưa bên B4 hoang tàn.

Dẫu biết chẳng gì bền mãi với thời gian
B4 một mai sẽ chỉ là kí ức
Để trái gái trường Ba vẫn yêu thương hết mực
Mong một ngày về mơ tiếp giấc mơ xưa.
13-7-2018

B4 bây giờ không còn nữa nhưng mãi là một phần kí ức không thể nhòa phai đối với các thế hệ sinh viên khoa Nga trường ĐHSPNN Hà Nội.

Chợ Chiều

Chợ Chiều (Anh Thơ)

Mặt trời lặn bên đình chiều lặng lẽ,
Dẫy lều không gió lạnh họp nhau vào.
Vài bóng tối vụt về trong cánh sẻ,
Trong chòm si buông rễ đứng lao đao.

Im lặng quá! Trên đường quanh các quán
Lũ mục đồng lững thững cưỡi trâu qua.
Con chó lạc âm thầm đưa bước nản
Mặc gió chiều quét lá dưới cây đa.

Bên ao vắng nước bèo dềnh ngập tối
Chòm tre xanh yên lặng đứng ôm bờ.
Một ông lão ăn mày dò dẫm lối
Bước gậy lần thăm quán ngủ bơ vơ.

Bài thơ hay các bạn vừa xem là bài “Chợ Chiều” của tác giả Vương Kiều Ân. Thuộc tập Bức Tranh Quê (1941), danh mục Thơ Anh Thơ trong Những Tác Phẩm Thơ Tiêu Biểu Và Nổi Tiếng. Hãy cùng đọc và thưởng thức những tác phẩm khác, còn rất nhiều những bài thơ hay đang chờ đợi các bạn!

HÃY MỘT LẦN NHÌN THẲNG BƯỚC MÀ ĐI !!!

Có những ngày thấy yêu đời đến lạ
Ước người ta ai cũng giống như mình
Buồn để bên rồi nở nụ cười xinh
Đời ngắn lắm đừng lụy tình sẽ khổ.

Có những ngày sau những lần mưa đổ
Trời trong xanh không còn chỗ xám màu
Thì tại sao mình cứ phải chịu đau
Khi có thể tự tay mình bỏ xuống.

Có những ngày sao mình đây chỉ muốn
Ăn cả thế gian và uống cả bầu trời
Rồi lăn mình vào giấc ngủ thảnh thơi
Khi tỉnh giấc có yên bình bên ngực.

Có những ngày yêu bản thân rất thực…
Nhìn gương soi yêu hết sức ba vòng
Ngon thế này, nhiều người ước và mong
Sao cứ mãi hững hờ không chăm sóc.

Mấy ngàn ngày biết bao nhiêu khó nhọc
Mẹ cha cho một vóc dáng hình hài
Đừng bao giờ hủy hoại bởi một ai
Sao cứ phải ôm dại khờ im lặng.

Bùn dưới chân còn trên đầu là nắng
Hãy một lần nhìn thẳng bước mà đi…

 Mạc Ngôn

Bài thơ Hoa quỳnh và trăng – Nhà thơ Mạc Phương

Bài thơ Hoa quỳnh và trăng

Bài thơ Hoa quỳnh và trăng nói về loài hoa chỉ nở về đêm. Đó là khi ánh trăng ngà xác cơ và rồi bởi vì nhớ người trong mộng. Nhưng rồi đêm đêm trăng soi bóng và làm thác lệ đầy biển khơi. Chỉ thương đóa quỳnh vừa nở chưa tròn giấc mơ.

Bài thơ Hoa quỳnh và trăng

Thơ: Mạc Phương

Ánh trăng ngà xác xơ.
Bởi nhớ người trong mộng.
Đêm đêm trăng soi bóng.
Thác lệ đầy biển khơi.

Trăng mơ ước ở đời.
Môi hường luôn tươi rói.
Trái tim không đau nhói.
Trước biển đời bão giông.

Trăng ngà giữa tầng không.
Thương đóa Quỳnh vừa nở.
Chưa kịp tròn giấc mơ.
Đời đã tàn trước gió.

Chắc Quỳnh rất muốn ngỏ.
Được bên Giao trọn đời.

Với bài thơ này ta có thể cảm nhận được một sự buồn thương. Đó là khi trăng ngà ở giữa tầng không và cũng chỉ trách đóa hoa Quỳnh vừa nở. Nó không kịp làm tròn giấc mơ đã vội tan đời trước gió.

Bán Hoa Đào

Bán Hoa Đào (Thâm Tâm)

Vang bóng thanh bình phố đỏ trưng
Mươi lăm thầy khoá viết khom lưng
Dăm nàng gái nõn ngon như mứt
Đi sánh hoa đào vẻ má nhung

Có một thân tang mang trắng phơ
Ngang đầu màu tóc lẫn màu tơ
Lão buồn đi bán cành hương thắm
Hoa đỏ…mừng vang, áo… bạc mờ!

Ai cũng như ai bận tiếp xuân
Mê man sắc tía ngả đầy tâm
Riêng cô, lão bán muôn hồn đỏ
Rồi lủi về đâu kiếp lệ thầm?

Có những lòng trinh bán một giờ
Vợ người cơ lỡ bán con thơ
Cùng đường, trai bán thân cao trọng
Có vạn linh hồn đã bán mua

Như lão rao hoa có vạn tình
Trĩu trời tang, nặng kiếp thương sinh
Tháng ngày âm ỉ nguồn đau chảy
Trong mắt u trầm ngọn lửa xanh!

Nghiến răng đem bán hết đời xuân
Có kẻ nên tang chẳng một lần
Chảy dưới mắt đời, khi tất cả
Máu đào tranh chảy đã muôn năm

1940

Bài thơ hay các bạn vừa xem là bài “Bán Hoa Đào” của tác giả Nguyễn Tuấn Trình. Thuộc danh mục Thơ Thâm Tâm trong những Tác Phẩm Thơ Tiêu Biểu Và Nổi Tiếng. Hãy cùng đọc và thưởng thức những tác phẩm khác, còn rất nhiều những bài thơ hay đang chờ đợi các bạn!