Câu thơ tài hoa được nhiều người tìm đọc nhất hôm nay 30/12/2025

Vui buồn chi cũng buông neo
Dọc ngang nhân thế chống chèo ngược xuôi

Có nghe góc bể chân trời
Sông mê mẩn khúc lở bồi gọi xanh

Gọi xanh - Lâm Xuân Vy

Top 20 bài thơ có tổng lượt xem nhiều nhất hôm nay 30/12/2025

CUỐI CÙNG CŨNG THOÁT RỒI 

Ngày mày có người yêu
Tao thiếu điều chết đứng
Bấy nhiêu năm chịu đựng
Cuối cùng cũng thoát rồi.

Rõ hắn không dở hơi
Không sứt môi lồi rốn
Cũng không lùn, lé, chột
Sao hắn lại chọn mày. 

Mày khai thật ra ngay
Là chính mày bẫy hắn
Che giấu bộ mặt thật
Giả dịu dàng chứ gì.

Mày hãy thật thà đi
Giấu làm gì cho khổ
Cứ ăn uống hùng hổ
Như lúc ở bên tao.

Để xem hắn nói sao
Chịu được bao nhiêu buổi
Nếu hắn không chịu nổi
Tao lại chứa chấp mày.


Lai Ka

Nổi Trôi

Nổi Trôi

Nổi Trôi (Vũ Hoàng Chương)

Đặt bút cùng ngâm khúc bể dâu
Nổi trôi từ đấy xót cho nhau
Một phen nhật nguyệt tranh ngôi sáng
Hai ngả lòng thu dựng tháp sầu
Tình cũng hoài thôi say chẳng nỡ
Xuân sang đó nhỉ mộng về đâu
Rằng hư rằng thực lời tâm huyết
Non vẫn cao hề nước vẫn sâu

Bài thơ hay các bạn vừa xem là bài “Nổi Trôi” của tác giả Vũ Hoàng Chương. Thuộc tập Trời Một Phương (1962), danh mục Thơ Vũ Hoàng Chương trong Những Tác Phẩm Thơ Tiêu Biểu Và Nổi Tiếng. Hãy cùng đọc và thưởng thức những tác phẩm khác, còn rất nhiều những bài thơ hay đang chờ đợi các bạn!

Về đâu…?

Về đâu tìm những ngày xưa
Bâng khuâng nỗi nhớ thuở vừa biết yêu
Lang thang ôm cánh đồng chiều
Thiên di bay lạc bến cô liêu buồn

Về đâu tìm sắc hoàng hôn
Chân trời nhuộm tím nhớ thương vơi đầy
Về đâu tìm một bàn tay
Cùng đi qua những tháng ngày bão giông?”

Về đâu tìm một dòng sông
Mùa hoa cải nở mênh mông sắc vàng
Chỉ còn lại chuyến đò ngang
Người sang bến mới lỡ làng lời ru

Về đâu tìm lại giấc mơ
Hoa vàng năm ấy vẫn chờ đợi ai
À ơi! Hoa cải về trời
Để người ở lại một đời nhớ thương..!

Nguyễn Huệ

Sao Lại Vui Sướng Hôm Nay

Sao Lại Vui Sướng Hôm Nay

Sao Lại Vui Sướng Hôm Nay (Xuân Diệu)

Lòng sao vui sướng hôm nay:
Vừa bước xuống sàn nhà nứa,
Tưởng chừng gió thổi trong cây;
Gặp bụi mai vầu đứng thẳng,
Lá tre phất nghìn ngón tay;
Đầu nho nhỏ,
Mắt hay hay,
Những chú chim con nói chuyện ngày.

Sẵn sàng giang tay đón
Việt Bắc là đây, ở đây.
Mưa liền mấy hôm trước
Suối chạy phăng phăng nước vẫn đầy;
Chị tiếp tế
Mảnh vai gầy,
Trở về – đôi thúng nhẹ tròn xoay!
Cơm độn đỏ gay
Muối vừng trắng xoá.

Ấy có những ngày cũng lạ!
Vui về từ đá, từ cây.
Vui tự trong lòng, trong dạ,
Vui từ thiên hạ về đây.
Vui theo suối sống phây phây,
Vui hoá thành mây bay tới;
Vui phát tự những ngày nhạc muỗi,
Gieo thầm từng buổi đường gai;
Má xanh môi vẫn là tươi,
Vui từ biển cả về rơi xuống đồng.

Những ngày gió lớn,
Dọn lòng mà đón lấy vui!
Hôm nay bước xuống nhà tôi,
Chợt tiếng ca đời náo nức;
Lòng sung sướng tưởng kề ngay khóm trúc
Thổi lên liền một khúc sáo say!

7-1949

Bài thơ tình các bạn vừa xem là bài “Sao Lại Vui Sướng Hôm Nay” của tác giả Ngô Xuân Diệu. Thuộc tập Ngôi Sao (1955), danh mục Thơ Xuân Diệu trong Những Tác Phẩm Thơ Tiêu Biểu. Hãy cùng đọc và thưởng thức những tác phẩm khác, còn rất nhiều những bài thơ hay đang chờ đợi các bạn!

Mẹ Gà Con Vịt

Mẹ Gà Con Vịt

Mẹ Gà Con Vịt (Vũ Hoàng Chương)

Đàn con thèm nước chạy Đông Đoài,
Mẹ chúng quanh sân bới, bới hoài…
Đêm xuống về nằm chung một ổ,
Ao bèo cối thóc mộng chia hai.

(9/1/1969)

Bài thơ hay các bạn vừa xem là bài “Mẹ Gà Con Vịt” của tác giả Vũ Hoàng Chương. Thuộc tập Ngồi Quán (1971) > Nhị Thập Bát Tú, danh mục Thơ Vũ Hoàng Chương trong Những Tác Phẩm Thơ Tiêu Biểu Và Nổi Tiếng. Hãy cùng đọc và thưởng thức những tác phẩm khác, còn rất nhiều những bài thơ hay đang chờ đợi các bạn!

Trời Trở Gió

Trời Trở Gió

Trời Trở Gió (Nguyễn Bính)

Lá tre rơi xuống đều đều
Cổng làng buông xuống, mưa chiều đổ nhanh
Sân mòn lớp lớp rêu xanh
Le te đàn vịt chạy quanh cửa chuồng
Mấy chiều vắng bặt hơi chuông
Sư bà khuyên giáo thập phương chửa về
Một mình nói, một mình nghe
Ông đồ gấp lịch: “Ngày kia tiểu hàn”
Cô Thơ gái đẹp nhất làng
Nghe trời trở gió may quàng áo bông
Lạnh rồi sắp sửa mùa đông
Người ta sắp sửa lấy chồng hay chưa?
Vội vàng chi mấy cô Thơ
áo bông tuy ấm nhưng chưa bằng chồng
Tôi cầu trời mất mùa đông
Cố nhân xa lắm, áo bông rách rồi.

Bài thơ hay các bạn vừa xem là bài “Trời Trở Gió” của tác giả Nguyễn Trọng Bính. Thuộc danh mục Thơ Nguyễn Bính trong Những Tác Phẩm Thơ Tiêu Biểu Và Nổi Tiếng. Hãy cùng đọc và thưởng thức những tác phẩm khác, còn rất nhiều những bài thơ hay đang chờ đợi các bạn!

Cười Bác Mai Lâm

Cười Bác Mai Lâm

Cười Bác Mai Lâm (Tản Đà)

Nực cười cho bác Mai Lâm
Thương nhau chi sớm mà lầm khóc nhau!
Cõi đời đã lánh xa đâu
Mà cho ai nhớ, ai sầu, hỡi ai!
Tóc tơ vương vấn còn dài
Con tằm còn trả nợ đời chưa xong
Lửa hương còn chất bên lòng
Nho tàn còn vẫn trong vòng trăm năm
Nực cười cho bác Mai Lâm
Thương nhau chi sớm mà lầm khóc nhau!
Suối vàng ai đã vội đâu
Mà cho ai tiếc, ai sầu, hỡi ai!
Bức dư đồ rách không bồi
Báo An Nam nghỉ biết đời nào ra
Hủ nho vô ích nước nhà
Rượu thơ còn vẫn la cà trăm năm
Nực cười cho bác Mai Lâm
Thương nhau chi sớm mà lầm khóc nhau!
Hồn thơ đã mất đi đâu
Mà cho ai khóc, ai sầu, hỡi ai!
Dưới trên còn đất còn giời
Còn non còn nước, còn người nước non
Đà chưa cạn, Tản chưa mòn
Còn ai thi sĩ, lại còn tri âm…
Nực cười cho bác Mai Lâm
Thương nhau chi sớm mà lầm khóc nhau!

(Tiểu thuyết thứ Bẩy 1934)

Ông Mai Lâm, giáo viên trường nhà dòng Sacré-Coeur ở Cao Bằng được tin đồn nhà thơ Tản Đà đã từ trần (1934), có viết bài thơ “Viếng thi sĩ Tản Đà” gửi về báo Tiểu thuyết thứ Bẩy:

Ôi thôi, hỡi bác Tản Đà!
Suối vàng nay đã lánh xa cõi đời
Xa trông mây nước ngậm ngùi
Tấm lòng thương nhớ mấy lời viếng thăm
Nhớ ai vấn vít tơ tằm
Nước non ai kẻ đồng tâm hẹn hò
Thơ đầy túi, rượu lưng hồ
Dẫu cho kiết cũng danh nho nước nhà
Ôi thôi, hỡi bác Tản Đà!
Suối vàng nay đã lánh xa cõi đời
Tôi với bác, bác với tôi
Tuy không quen biết cũng người đồng bang
Lại thêm cùng mối văn chương
Chung tình non nước, tơ vương bên lòng
Bấy lâu tôi những ước mong
Có phen run rủi tương phùng hai ta
Ôi thôi, hỡi bác Tản Đà!
Suối vàng nay đã lánh xa cõi đời
Làm chi vội mấy bác ơi
Chí cao nghiệp lớn ai người nối theo
Thuyền nan ai giữ mái chèo?
Con tầu bản quốc ai liều sóng khơi?
Bức dư đồ rách ai bồi?
Báo An Nam nghỉ ai rồi lại ra?
Ôi thôi, hỡi bác Tản Đà!
Suối vàng nay đã lánh xa cõi đời
Than ôi! còn đất còn trời
Còn non còn nước, đâu người nước non?
Đà dù cạn, Tản dù mòn
Danh thơm thi sĩ vẫn còn truyền lâu
Hồn thơ phảng phất nơi đâu
Chút tình có thấu cho nhau chăng là
Ôi thôi, hỡi bác Tản Đà!
Suối vàng nay đã lánh xa cõi đời…

Bài thơ hay các bạn vừa xem là bài “Cười Bác Mai Lâm” của tác giả Nguyễn Khắc Hiếu. Thuộc danh mục Thơ Tản Đà trong Những Tác Phẩm Thơ Tiêu Biểu Và Nổi Tiếng. Hãy cùng đọc và thưởng thức những tác phẩm khác, còn rất nhiều những bài thơ hay đang chờ đợi các bạn!

Top 15 Bài thơ hay viết về nỗi nhớ

Top 15 Bài thơ hay viết về nỗi nhớ

Ai cũng có một nỗi nhớ trong tim, đó có thể là nỗi nhớ dành cho cha mẹ, anh chị em, nỗi khát khao trở về quê hương, hay là chút thương thầm dành cho ai đó. Nỗi nhớ luôn là một cảm xúc khiến con người ta muốn chia sẻ và thổ lộ. phongnguyet.info xin giới thiệu những bài thơ hay viết về nỗi nhớ.

Bài thơ: NỖI NHỚ THÁNG BẢY – Hồng Ngoãn

NỖI NHỚ THÁNG BẢY
Thơ Hồng Ngoãn

Trời cuối hạ mặn mòi mồ hôi chảy
Lại nhớ về nỗi vất vả bao năm
Lặn lội gánh cả một trời nắng cháy
Rút ruột nhả tơ….thương biết mấy con tằm…

Con hờ hững chả biết đâu tình mẹ
Cũng dại khờ chẳng thấy được công cha
Mãi tươi rói nụ cười thời thơ bé
Bát cơm thơm…. cơm tháng bảy đậm đà

Tháng bảy đến cơn mưa chiều xối xả
Nắng như nung mẹ gánh mạ ra đồng
Đã bao giọt mồ hôi rơi lã chã
Cho mùa màng cây lúa trổ nhiều bông

Ôi tháng bảy gợi trong tôi nỗi nhớ
Cơn bão giông lại bất chợt tràn về
Ba khoác áo ra ngoài vườn chống đỡ
Buồng chuối già ….trước con mắt ngô nghê …

Ôi tháng bảy… gian nan mùa tháng bảy !

Hải Dương 7/7/2018

Bài thơ: NHỮNG NỖI NHỚ MANG TRONG ĐỜI – Mây ngàn Bay

NHỮNG NỖI NHỚ MANG TRONG ĐỜI
Thơ Mây ngàn Bay

Nỗi nhớ nào cũng thiết tha tràn đầy cảm xúc
Cũng mang trong lòng nặng chữ ưu tư
Những nhớ thương biết mấy cho vừa
Năm tháng cũ đã hòa dòng kí ức

Có một nỗi nhớ mênh mang hư thực
Là khi ta về thăm cảnh cũ người xưa
Hồ nước ao sen, vườn trải bóng dừa
Nơi cất giấu cả thời thơ kỉ niệm

Có một nỗi nhớ mang nỗi niềm đau đáu
Nơi ta sinh ra gắn bó nửa cuộc đời
Nơi nuôi dưỡng tâm hồn ngày thơ ấu
Nơi cánh cò lời ru mẹ hiền tha thiết vành nôi
Nỗi nhớ ấy theo ta trọn cuộc đời
Nhung nhớ lắm và yêu thương lắm
Một nỗi nhớ nằm trong sâu thẳm
Canh cánh trong lòng hình bóng quê cha!

Có nỗi nhớ dường như rất xa
Tuổi mười sáu ta thầm thương trộm nhớ
Đem lá thư giấu vào trong trang vở
Sợ người ấy sẽ cười nên đâu giám gởi trao

Và lòng lắng lại gặp nỗi nhớ rất sâu
Trên đôi mắt người mẹ già có người con đi mãi
Anh đã hi sinh để non sông thu về một mối
Người nằm lại chiến trường đem xương máu đổi bình yên

Có một nỗi nhớ ta chẳng thể gọi tên
Là nhớ về người mình yêu thương tha thiết
Một nỗi niềm nhớ nhung da diết
Khắc khoải trong lòng năm tháng không phai

Có thật nhiều nỗi nhớ rất dài
Mang theo suốt cuộc đời ta nhắc nhở
Những niềm vui nỗi buồn, những điều ta còn nợ
Nặng nghĩa ân tình trăn trở chốn nhân gian!
26/9/2018

Bài thơ: BÁN ..NỖI NHỚ – Trịnh Thanh Hằng

BÁN ..NỖI NHỚ
Thơ Trịnh Thanh Hằng

Hôm nay có phải chợ tình
Tôi đem nỗi nhớ vô hình ra rao
Bán đi nhung nhớ khát khao
Bán đi nồng cháy biết bao tháng ngày

Bán đi tất cả đắm say
Bán đi khắc khoải đêm dài ái ân
Bán đi dĩ vãng xa gần
Bán đi hơi ấm cho xuân lạnh về

Buồn tình bán cả si mê
Quan san hình bóng người đi mặc người
Hãy mua giúp với người ơi
Tôi rao nỗi nhớ cho đời nhẹ tênh

Mặt trời ngả bóng giật mình
Chợ tan trai đẹp gái xinh ra về
Riêng tôi ế ẩm ê chề
Đành đem nỗi nhớ tái tê gói vào

Thơ Trịnh Thanh Hằng

Bài thơ: NHỚ CHA NƠI ĐÓ BẾN ĐÒ NGANG – Nguyễn Đình Cường

NHỚ CHA NƠI ĐÓ BẾN ĐÒ NGANG
Thơ Nguyễn Đình Cường

Ta lại về thăm bến đò xưa
Nơi một thời cha cắm sào đứng đợi
Bến còn đó, đò đi xa vời vợi
Cầu bắc rồi cha có biết không cha?!

Nắng tháng năm mồ hôi đổ mắt nhòa
Tháng mười một rét cắt da cắt thịt
Cha dậy sớm con ngủ không hay biết
Tối chông đèn ra ngõ ngóng chờ cha

Đến bữa ăn thấy cha cũng qua loa
Sáng và vội bát ngô hầm buổi tối
Thấy đời cha chẳng lúc nào nhàn rỗi
Khó khăn nhiều nên đâu biết gấm hoa.

Bao chuyến đò cha đưa rước người qua
Trong nắng mưa cũng chưa hề biết̀ nản
Tuy nghèo khó nhưng lòng luôn thanh thản
Khách lên bờ thấy gương mặt hân hoan.

Luôn lắng lo cho con cháu chu toàn
Biết hiếu nghĩa, tựu đoàn viên tổ ấm
Lời cha dạy con cháu ghi – hiểu – thấm
Thỏa lòng cha – yên giấc ngủ suối vàng!

Con đã đi xuống biển lên ngàn
Chưa hiểu hết bến đò ngang một thuở
Dầu ở xa nhưng con luôn khắc nhớ
Quê hương mình – nơi có BẾN ĐÒ NGANG.
*****

Nguyễn Đình Cường.

Bài thơ: MƯA SÀI GÒN – Hạ Như Trần

MƯA SÀI GÒN
Thơ Hạ Như Trần

Mưa Sài gòn mờ mịt cả hôm nay
Nhìn con phố em đong đầy khoé mắt
Mưa giăng kín nhủ lòng thôi rạo rực
Lại u buồn thổn thức…một miền thương

Mình từng bên nhau dạo bước phố phường
Phố ồn ào cũng trở nên lặng lẽ
Anh nhìn phố, rồi kề tai khe khẽ
“Anh yêu Sài Gòn vì có bé biết không”?

Năm tháng trôi qua em thêu dệt giấc hồng
Sài Gòn khác xưa và lòng người cũng đổi
Em ngây ngô ngày nào thì nay ngỡ ra và không còn hờn dỗi
Anh hoá hững hờ, em lạc lối…chênh vênh

Cuộc tình mình chắc không thể gọi tên
Ta yêu nhau như cơn mưa rào bất chợt
Như nắng Sài Gòn bật rơi rồi vụt tắt *
Mai xa Sài Gòn, anh nhớ nắng hay mưa?

Hạ Như Trần

Bài thơ: MIỀN NHỚ – Phan Thu Hà

MIỀN NHỚ
Thơ Phan Thu Hà

Đêm nằm mơ ngược gió
Chuyến tàu về tuổi thơ
Con sông quê dạo ấy
Nước thủy tinh vỗ bờ

Ruộng choàng khăn màu lúa
Thơm hương sữa đòng đòng
Khói hoàng hôn dát mỏng
Gọi đêm vào mênh mông

Trẻ ríu ran đuổi bắt
Đom đóm cài tóc thơm
Im lặng nghe tim đập
Áo quần mùi rạ rơm

Bát ngát đồi sim chín
Ngọt mọng ngày sau mưa
Môi son màu tím rịm
Khúc khích cùng gió đưa

Củ khoai lùi tươm mật
Đỏ má hồng lọ lem
Vẫn là phần nhiều nhất
Anh để dành cho em

Chao ôi là miền nhớ
Giờ đã xa thật xa
Bàng hoàng khi tỉnh giấc
Chợt ghét oan …tiếng gà !

Phan Thu Hà

Bài thơ: BẤT CHỢT…! – Nguyễn Thị Xuân Hương

BẤT CHỢT…!
Thơ Nguyễn Thị Xuân Hương

Bất chợt buồn nghe nỗi nhớ xa xôi
Thu hờ hững buông gió lùa kí ức
Còn nhớ hay quên?…nhìn nhau ngờ vực
Một tiếng thở dài thao thức nhói tâm can

Em lục tìm đi qua hết thời gian
Ngơ ngác lạc giữa nghìn trùng nỗi nhớ
Đâu vẫn vẹn nguyên…đâu thành dang dở?
Đã dặn lòng sao cứ trở mình đau…

Nếu đường đời bất chợt nhận ra nhau
Vội vã qua mau hay bồi hồi nán lại
Se sắt nhớ ta của thời vụng dại
Tự hỏi lòng sao yêu lại xa nhau…???

Thơ và ảnh: Nguyễn Thị Xuân Hương

Bài thơ: HẠT NHỚ, HẠT YÊU - Đồng Văn Thanh

HẠT NHỚ, HẠT YÊU

Thơ Đồng Văn Thanh

Mấy mùa qua em gieo hạt nhớ
Khu vườn tình sắc rộ ái ân
Tổ uyên ương ríu rít vườn xuân
Anh ngây ngất mỗi lần ghé lại.

Cửa hồn em ấm êm bến bãi
Thuyền anh neo ngây dại dưới trăng
Có thể nào hơn thế được không
Nợ duyên kết sinh bông tình nở.

Chồi non biếc xen vào hơi thở
Mọng căng tròn đóng mở hương yêu
Nhịp môi hôn như nước thủy triều
Cường xối xả trào dâng dập dội.

Em rắc hạt nuôi tim bổi hổi
Cho lòng anh sóng nổi, buồm căng
Em mãi là cánh võng ru êm
Nghe rạo rực cuồng điên…không cũ.

Từng hạt nhớ, hạt yêu quyến rũ
Quyện vòm say ươm ủ tháng ngày
Anh lồng em hình bóng vân mây
Lung linh sắc đong đầy hạnh phúc !

Đ.V.T

Bài thơ: HẠNH PHÚC ĐƠN SƠ - Đỗ Thị Phương Lan

HẠNH PHÚC ĐƠN SƠ

Thơ Đỗ Thị Phương Lan

Có một ngày ai đi xa Hà nội
Hàng cây xanh cũng lặng thầm bối rối
Đưa người đi trong bộn bề nông nổi
Người ở lại trăn trở mối tơ lòng.

Có một ngày trời trở nắng xanh trong
Người đi xa sẽ về thăm Hà nội
Cơn gió cuối ngày cũng reo vui thổi
Giục tiếng lao xao trong tán lá giao mùa.

Có một ngày như thế thật nên thơ
Ai ngẩn ngơ đứng ngồi bên khung cửa
Lòng thấp thỏm bồi hồi bao nhung nhớ
Mong ngóng chờ ai xa ngái trở về.

Có một ngày như thế thật say mê
Hà nội bừng lên niềm hạnh phúc tràn trề
Người đi xa mỉm cười bên cửa mở
Giang đôi tay ôm nỗi nhớ vào lòng.

Có một ngày như thế trời xanh trong…!
ĐTPL

Bài thơ: NƯỚC NGUỒN KHÔNG CẠN – Đình Khải

NƯỚC NGUỒN KHÔNG CẠN
Thơ Đình Khải

Chẳng thể nào quên từ những ngày thơ bé
Mẹ chăm con từng giấc ngủ, miếng ăn
Những đêm đông mẹ nhường cả chiếu, chăn
Những đêm hè mẹ quạt cho con ngủ.

Từ thuở ấu thơ, việc học hành có bố
Mẹ dạy con công việc thường ngày
Rồi việc ruộng đồng gặt hái cấy cày
Mẹ cứ lặng thầm, ít khi chửi mắng

Trong tình mẹ, con lớn lên theo năm tháng
Cho tới ngày đủ lông cánh bay xa
Nhưng dù có đi đâu con vẫn nhớ nhà
Vẫn nhớ mẹ tảo tần nuôi con khôn lớn.

Chẳng bao giờ quên bài học từ rất sớm
Suốt đời con, nào biết nói gì hơn:
Công cha như núi Thái Sơn,
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra…

Bài thơ: Nỗi nhớ không tên – Cà Phê Đắng


NỖI NHỚ KHÔNG TÊN

Thơ: Cà Phê Đắng

Có nỗi nhớ tưởng chừng rất lạ
Nhớ một người mà đã gặp đâu
Thoáng nghe trong dạ chút sầu
Khi ngày sắp cạn chưa chào một câu

Có nỗi nhớ nao nao khó tả
Nhớ một người xa lạ nơi đâu
Vấn vương chi dạ thêm sầu
Trọn đời chưa hẳn gặp nhau một lần

Có đôi lúc tưởng gần bên cạnh
Cùng sẽ chia cái lạnh chiều đông
Tỏ bày những mối tơ lòng
Vui buồn tâm sự đôi dòng cùng nhau

Có đôi lúc nghe sao…vời vợi
Rồi chợt buồn nghĩ ngợi vu vơ
Trãi lòng cùng mấy câu thơ
Gởi vào nỗi nhớ dại khờ đến ai

Cuộc đời dẫu còn dài phía trước
Hai con đường ta bước song song
Thôi đành chôn chặc nhớ mong
Trôi theo ngày tháng cho lòng nhẹ vơi

Bài thơ: DẪU BIẾT RẰNG – Nguyễn Đức Tùng


DẪU BIẾT RẰNG

Thơ: Nguyễn Đức Tùng

Dẫu biết rằng em không bao giờ quay lại
Nơi những con đường trải nắng của thành đô
Nơi có thình yêu anh đây đang mong đợi
Nơi có những chiều lác đác lá thu rơi!

Dẫu biết rằng em không bao giơ quay lại
Phố cũ anh về…ôi lẻ bóng đơn côi!
Chân anh bước vội trong lòng nghe đau nhói
Em đã xa rồi – tan giấc mộng trong tim !

Dẫu biết rằng em ko bao giờ quay lại
Biển có còn xanh khi thiếu vắng bóng em?
Lâu đài cát ngày xưa anh – em đắp
Sóng đã xô bờ xô ngã cả yêu thương !

Dẫu biết rằng em không bao giờ quay lại
Để những đêm về cho nỗi nhớ mênh mang
Trăng ngoài song cửa liệu có còn lãng mạn
Căn gác không tên ôm bóng tối….mình anh.

Bài thơ: CÓ KHI NÀO ANH NHỚ – Tuyết Vân


Bài thơ: CÓ KHI NÀO ANH NHỚ

Thơ: Tuyết Vân

Có khi nào anh thấy nhớ em không

Nhớ mùi hương nồng nàn trên mái tóc
Nhớ môi thắm nụ cười vương mắt ngọc
Nhớ lời yêu trong đêm vắng thầm thì

Anh có nhớ lời hẹn đã khắc ghi
Trong vòng tay hai đứa cùng thề ước
Dẫu sau này giữa dòng đời xuôi ngược
Tình đôi mình vẫn chan chứa yêu thương

Nhớ không anh những khoảnh khắc đêm trường
Men tình nhuốm dạ xuyến xao nồng ấm
Anh trao em một tình yêu sâu đậm
Hứa trọn đời luôn giữ mối tình chung !!!

Bài thơ: Nỗi Nhớ Xa Xôi – Huỳnh Minh Nhật


Bài thơ: NỖI NHỚ XA XÔI

Thơ: Huỳnh Minh Nhật

Anh trở về hỏi xứ Huế: Em đâu?

Huế buồn thiu không nói chỉ lắc đầu

Khẽ cựa mình buông lãng đôi mưa hạ

Bước anh về gió rét nhẹ lùa qua

Huế giấu em góc phố nào kỹ quá

Chừ nhạt nhòa chẳng vướng chút hương quen

Giữa con phố rộn tiếng cười xa lạ

Có nỗi buồn phảng phất thoảng mùi men

Xưa em nói chỉ yêu màu hoa tím

Sao trả về hồn hoa trắng tang thương?

Huế vắng em lạnh lẽo những ngả đường

Anh cô lẻ bước đi buồn vô vọng

Rồi trong gió, trong mây và trong nắng

Nghe ngọt ngào một giọng nói đâu xa

Anh hỏi Huế có phải người em gái?

Huế gật đầu, những kỷ niệm phôi pha…

Bài thơ: NHỚ EM – Liên Phạm


Bài thơ: NHỚ EM

Thơ: Liên Phạm

Thả hồn theo gió chơi vơi!

Ngả nghiêng nỗi nhớ biển trời mênh mông.

Nhớ em môi đỏ, má hồng

Bốn mùa Xuân, Hạ, Thu Đông… Nhớ hoài…

Nhớ em thân liễu trang đài

Du dương bản nhạc, thiên thai suối tình.

Nhớ em tóc xoã hương trinh

Nụ hôn say đắm chúng mình … mộng mơ!

Thả yêu gieo những vần thơ

Hoạ lên dòng chữ thẫn thờ… Yêu em.

Biển tình, sóng vỗ ngày đêm

Làn mây lả lướt bên thềm ghé chơi…

Nhớ từng hơi thở em ơi!

Tim anh thổn thức, chơi vơi lệ sầu

Giờ này em ở nơi đâu?

Cho anh nhung nhớ đêm thâu … tháng ngày!

Nỗi nhớ sẽ khiến cho con người xích lại gần nhau hơn. Đọc những bài thơ hay về nỗi nhớ luôn mang lại cho người đọc những cảm xúc khó quên.

BÀI TÌNH THƠ THÁNG BA

Xin gửi lời chào em nhé tháng ba
Xuân giục giã ngàn hoa cùng thắm nở
Để quên lãng mối duyên tình dang dỡ
Quên tháng ngày lầm lỡ xót xa đau.

Quá khứ buồn xin dừng lại phía sau
Để vui đón sắc màu Xuân tươi đẹp
Kìa bông Bưởi vườn bên từng cánh khép
Đợi nắng ngời thật đẹp sẽ bung hương.

Sao chẳng về nối lại lúc Xuân đương?
Để thương nhớ vấn vương đầy lối nhỏ
Hàng cây Gạo thắp rợp trời lửa đỏ
Cháy kiệt cùng như ngỏ nỗi niềm yêu.

Tháng ba về để phố bớt cô liêu
Để anh hát bao điều luôn ấp ủ
Lời yêu dấu mỗi đêm về cư ngụ
Để nồng nàn ru ngủ giấc mơ hoa.

Xuân đã về sao em chẳng ghé qua?
Nhành Ban tím sau nhà khoe cánh mỏng
Hoa Sưa nở trắng một màu đợi ngóng
Nét trong ngần lắng đọng cả trời thơ.

Tháng ba về con chữ cũng ngẩn ngơ
Bài thơ viết thẫn thờ câu thương nhớ!

Đỗ Huy Yến

Ánh đèn quê hương

Ánh đèn quê hương

Tác giả: Hoàng Trung Thông

Đường dài vun vút xe đêm
Trên xe bỗng thấy ánh đèn quê hương.
Mắt trông còn vướng bụi đường
Mà sao ánh lửa đã vương trong lòng.
Xe đi, ánh lửa đi cùng
Hàng cây lá ngọn, gió đồng hương bay.
Bộn bề công tác hôm nay .
Trên xe chỉ đúng giơ tay vẫy chào.
Ánh đèn thấp thoáng ánh sao
Lòng mang ánh lửa đã bao năm rồi.
Chân đi khắp biển cùng trời
Bao nhiêu lửa đỏ, bao người mến yêu
Quê hương ơi! ánh lửa chiều
Lòng sao khơi dậy bao điều nhớ mong.
Nhịp nhàng khung dệt đêm đông
Đèn soi mắt mẹ, lửa hồng má con;
Trâu về bước nặng đường thôn
Ngọn đèn mới thắp, nồi cơm đang vần;
Ánh đèn lớp học bình dân
Mênh mông trang sách những vần ngân nga;
Đèn treo lơ lửng gian nhà
Chưa xong hội nghi tiếng gà gáy ran.
Bờ tre ngả bóng đầu làng
Biết bao năm tháng đã mang ánh đèn.
Xe đi, nhưng mắt vẫn nhìn
Lung linh ánh lửa, cây đêm chập chùng
Xe đi, ánh lửa đi cùng
Còn mang theo cả gió đồng quê hương.