Câu thơ tài hoa được nhiều người tìm đọc nhất hôm nay 21/11/2025

Đêm trong như một làn hơi
Như không gì cả mà bời bời thu

Thu - Đỗ Trọng Khơi

Top 20 bài thơ có tổng lượt xem nhiều nhất hôm nay 21/11/2025

Biển muôn đời vẫn thế

Biển muôn đời vẫn thế
Vẫn con sóng bạc đầu
Tại sao mình không thể
Một đời luôn có nhau.

Biển muôn đời vẫn mặn
Dù mưa xuống bao lần
Tình ta đang sâu nặng
Sao người làm ly tan.

Biển muôn đời thăm thẳm
Vẫn có thể đo lường
Lòng người nào sâu rộng
Lầm đường là tổn thương.

Biển muôn đời vẫn hát
Ôm bờ cát vỗ về
Con người sao bội bạc
Sau vạn điều tỉ tê

Em đánh rơi nỗi nhớ
Nhận lại thêm nỗi buồn
Để em giờ biết sợ
Yêu nhiều làm sao buông.

Biển muôn đời vẫn thế
Vẫn con sóng bạc đầu
Nhưng giờ em có thể
Sống một đời không nhau.

Mạc Ngôn

Ế!

Con gái lấy chồng muộn
Người ta bảo: “ế rồi!”
Nguyên nhân của việc ế
“Là do kén quá thôi!”

Nói ngược phải nói xuôi
Trai mà lấy vợ muộn
Người ta cũng bảo ế
Cũng vì “kén quá” luôn!

Chắc con kén rất buồn
Khi toàn bị đổ lỗi
Như bò, chó rất tội
Tên toàn gắn từ “ngu”

Tuổi trẻ thích vô tư
Nhảy bay và cống hiến
Thích xông pha, rèn luyện
Đơn giản là thế thôi!

Ai chẳng có bạn đời
Không sớm thì lại muộn
Nên muốn hay không muốn
Đôi khi là tùy duyên.

Rồi đều sẽ an yên
Dù cho là trốn tránh
Đến cả chiếc dép rách
còn có đôi, huống gì…

Đời vẫn cứ phải đi
Ế vì mình thích thế
Ai nói gì mặc kệ
Miễn là mình thấy vui!


ThoaPyo

Ngọc Tỉnh Liên Phú – THi phẩm vang danh nhất định phải đọc ít nhất một lần của Mạc Đĩnh Chi

客有:
隱几高齋,夏日正午。
臨碧水之清池,詠芙蓉之樂府。
忽有人焉:
野其服,黃其冠。
迥出塵之仙骨,凜辟穀之臞顏。
問之何來,曰從華山。
迺授之几,迺使之坐。
破東陵之瓜,薦瑤池之果,
載言之琅,載笑之瑳。
既而目客曰:
子非愛蓮之君子耶!
我有異種,藏之袖間。
非桃李之粗俗,非梅竹之孤寒。
非僧房之枸杞,非洛土之牡丹。
非陶令東籬之菊,非靈均九畹之蘭。
乃泰華山頭玉井之蓮。
客曰:
異哉!豈所謂藕如船兮花十丈,冷如霜兮甘比蜜者耶!
昔聞其名,今得其實。
道士欣然,乃袖中出。
客一見之,心中鬱鬱。
乃拂十樣之牋,泚五色之筆。
以而歌曰:
架水晶兮為宮,
鑿琉璃兮為戶。
碎玻璃兮為泥,
洒明珠兮為露,
香馥郁兮層霄,
帝聞風兮女慕。
桂子冷兮無香,
素娥紛兮女妒。
採瑤草兮芳州,
望美人兮湘浦。
蹇何為兮中流,
盍將返兮故宇。
豈護落兮無容,
嘆嬋娟兮多誤。
苟予柄之不阿,
果何傷兮風雨。
恐芳紅兮搖落,
美人來兮歲暮。
道士聞而嘆曰:
子何為哀且怨也!
讀不見鳳凰池上之紫薇,白玉堂前之紅藥!
敻地位之清高,藹聲名之昭灼。
彼皆見貴於聖明之朝,子獨何之乎騷人之國!
於是有感其言,起敬起慕。
哦誠齋亭上之詩,庚昌黎峰頭之句。
叫閶闔以披心,敬獻玉井蓮之賦。

Ngọc tỉnh liên phú

Khách hữu:
Ẩn kỷ cao trai, hạ nhật chính ngọ.
Lâm bích thuỷ chi thanh trì, vịnh phù dung chi Nhạc phủ.
Hốt hữu nhân yên:
Dã kỳ phục, hoàng kỳ quan.
Huýnh xuất trần chi tiên cốt, lẫm tích cốc chi cù nhan.
Vấn chi hà lai, viết tòng Hoa San.
Nãi thụ chi kỷ, nãi sử chi toạ.
Phá Đông Lăng chi qua, trãi Dao Trì chi quả,
Tái ngôn chi lang, tái tiếu chi tha.
Ký nhi mục khách viết:
Tử phi ái liên chi quân tử gia!
Ngã hữu dị chủng, tàng chi tụ gian.
Phi đào lý chi thô tục, phi mai trúc chi cô hàn.
Phi tăng phòng chi cẩu kỷ, phi Lạc thổ chi mẫu đan.
Phi Đào lệnh đông ly chi cúc, phi Linh quân cửu uyển chi lan.
Nãi Thái Hoa san đầu ngọc tỉnh chi liên.
Khách viết:
Dị tai! Khởi sở vị ngẫu như thuyền hề hoa thập trượng, lãnh như sương hề cam tỷ mật giả gia!
Tích văn kỳ danh, kim đắc kỳ thực.
Đạo sĩ hân nhiên, nãi tụ trung xuất.
Khách nhất kiến chi, tâm trung uất uất.
Nãi phất thập dạng chi tiên, thử ngũ sắc chi bút.
Dĩ nhi ca viết:
Giá thuỷ tinh hề vi cung,
Tạc lưu ly hề vi hộ.
Toái pha ly hề vi nê,
Sái minh châu hề vi lộ,
Hương phức uất hề tằng tiêu,
Đế văn phong hề nữ mộ.
Quế tử lãnh hề vô hương,
Tố Nga phân hề nữ đố.
Thái dao thảo hề Phương châu,
Vọng mỹ nhân hề Tương phố.
Kiển hà vi hề trung lưu,
Hạp tương phản hề cố vũ.
Khởi hộ lạc hề vô dung,
Thán thiền quyên hề đa ngộ.
Cẩu dư bính chi bất a,
Quả hà thương hề phong vũ.
Khủng phương hồng hề dao lạc,
Mỹ nhân lai hề tuế mộ.
Đạo sĩ văn nhi thán viết:
Tử hà vi ai thả oán dã.
Độc bất kiến Phượng Hoàng trì thượng chi tử vi, Bạch Ngọc đường tiền chi hồng dược!
Quýnh địa vị chi thanh cao, ái thanh danh chi chiêu chước.
Bỉ giai kiến quý ư thánh minh chi triều, tử độc hà chi hồ tao nhân chi quốc!
Ư thị hữu cảm kỳ ngôn, khởi kính khởi mộ.
Nga Thành Trai đình thượng chi thi, canh Xương Lê phong đầu chi cú.
Khiếu xương hạp dĩ phi tâm, kính hiến “Ngọc tỉnh liên” chi phú.

Mạc Đĩnh Chi, tự là Tiết Phu, người làng Lũng Động, huyện Chí Linh, tỉnh Hải Dương, sống vào khoảng đầu thế kỷ XIV, không rõ năm sinh năm mất.

Tục truyền làng ông có một gò đất lớn, vốn là khu lăng tẩm đã lâu đời, cây cối mọc um tùm, rậm rạp thành rừng, hươu, khỉ rất nhiều. Một bữa mẹ ông vào đó kiếm củi bị một con khỉ độc hiếp rồi có mang. Bố ông tức giận, cải trang thành đàn bà đi kiếm củi và giết chết con khỉ ấy. Được vài hôm, ở chỗ xác con khỉ bỗng thấy mối đùn lên thành một ngôi mộ. Sau đấy ít lâu khi bố ông mất, lúc hấp hối dặn người nhà chôn mình vào chỗ mộ con khỉ.

Khi Mạc Đĩnh Chi sinh ra, tướng mạo vô cùng xấu xí: lùn, đen, mồm rộng, mũi tẹt, trán dô. Người làng thường bảo đó là con khỉ tinh nghiệm vào. Nhưng ông lại rất thông minh, ngay từ nhỏ đã nổi tiếng thần đồng. Đời Trần Anh Tông, niên hiệu Hưng Long thứ 12 (1304), ông đi thi, văn bài làm trội hơn mọi người nhưng vì mặt mũi xấu xí nên nhà vua không muốn cho ông đỗ. Ồng bèn dâng bài phú “Ngọc tỉnh liên” (Hoa sen trong giếng ngọc) để nói lên cái phẩm giá thanh cao của mình. Trong bài phú có những câu như:

” …Phi đào lý chi thô tục; phi mai trúc chi cô hàn
Phi tăng phòng chi cẩu kỷ; phi Lạc thổ chi mẫu đơn
Phi Đào lệnh đông ly chi cúc; phi linh quân cửu uyển chi lan
Nãi thái hoa phong đầu ngọc tỉnh chi liên ”

Nghĩa là:

” Chẳng phải như đào trần, lý tục; chẳng phải như trúc cỗi, mai gầy
Cẩu kỷ phòng tăng khó tránh; mẫu đơn đất Lạc nào bì
Giậu Đào lệnh cúc sao ví được; vườn Linh quân lan sá kể gì.
Ấy là giống sen giếng ngọc ở đầu núi Thái Hoa vậy!…”

Vua xem xong bài phú, tỏ ý rất cảm phục, liền cho Mạc Đĩnh Chi đỗ Trạng nguyên. Về sau ông làm tới chức tả bộc xạ (thượng thư) và là ông quan thanh liêm, được nhân dân rất yêu mến.

Ngọc Tỉnh Liên Phú là một bài phú đặc sắc và tài hoa của nhà thơ Mạc Đĩnh Chi. Dựa vào tài năng của mình mà ông đã thuyết phục được ý kiến của nhà vua được mọi người nể phục. Đây là một bài thơ nổi tiếng được nhiều bạn đọc yêu thích và ca tụng. Hy vọng các bạn sẽ hài lòng về bài viết của chúng tôi. Cảm ơn các bạn rất nhiều!

NẾU THẬT BUỒN EM HÃY VỀ VỚI BIỂN

Nếu thật buồn em hãy về với biển
Biển vẫn xanh rờn như thuở ấy vừa yêu
Giấu hết bão giông vào đáy lòng sâu thẳm
Biển yên bình, biển hát phiêu diêu

Nếu thật buồn em hãy về với biển
Về bãi cát xưa tìm dấu tích lâu đài
Em sẽ thấy cát dưới chân mằn mặn
Ngỡ chạm vào xưa cũ dấu chân ai

Nếu thật buồn em hãy về với biển
Viết ước mơ lên những vỏ sò
Và hãy viết tên em trên cát
Ở chỗ chúng mình đã viết ngày xưa

Nếu thật buồn em hãy về với biển
Sẽ gặp vầng trăng ngụp sóng phía xa mờ
Sẽ thấy bóng một người nôn nao thức
Sẽ thấy còn nguyên vẹn một giấc mơ.

Đàm Huy Đông

Xuân Quê

Xuân Quê

Xuân Quê (Anh Thơ)

Lúa mượt đồng xanh nổi trắng cò
Đưa dài sông lụa dệt mưa
Làng xa trong luỹ làng biêng biếc
Nêu lắng xuân về khánh lửng lơ

Trời ửng hoa đào, đất sáng mai,
Vàng trong hoa cải bướm bay dài
Vườn bên dây táo xôn xao nắng
Thấy thoáng bay hồng giải yếm ai.

Pháo rụng còn vương ngô hững hờ,
Bên rào loáng thoáng khói bay mơ
Có người qua xóm nhìn ngon mắt,
Xuân chín trên cành cam lẳng lơ.

Bài thơ hay các bạn vừa xem là bài “Xuân Quê” của tác giả Vương Kiều Ân. Thuộc danh mục Thơ Anh Thơ trong Những Tác Phẩm Thơ Tiêu Biểu Và Nổi Tiếng. Hãy cùng đọc và thưởng thức những tác phẩm khác, còn rất nhiều những bài thơ hay đang chờ đợi các bạn!

Em Đi Xe Tháng

Em Đi Xe Tháng

Em Đi Xe Tháng (Huy Cận)

Em mua vé tháng xe vô trường
Tảng sáng lên xe còn đọng sương
Sẫm tối ra xe về gió lạnh
Đi về hai buôi, nghĩ anh thương.

Sương sớm sương đêm chân buốt ngâm
Mãi chưa mua được bốt vừa chân
Đêm về ủ mãi trong chăn chiếu
Mới thấy bàn chân em ấm dần.

Vé tháng em ơi! Em cứ đi!
Đời đi có chuyến, chớ sai kì!
Chân em có buốt về anh ủ
Chân nhẹ thầm như chân ý nhi.

Rồi một ngày, không vé trắng, xanh
Đôi ta lên chuyến xe tốc hành
Đi luôn, đi mãi không về nữa
Nhưng chắc còn lâu, em của anh!

Bệnh viện Việt Xô, 11-12-1974

Bài thơ hay các bạn vừa xem là bài “Em Đi Xe Tháng” của tác giả Cù Huy Cận. Thuộc danh mục Thơ Huy Cận trong Những Tác Phẩm Thơ Tiêu Biểu Và Nổi Tiếng. Hãy cùng đọc và thưởng thức những tác phẩm khác, còn rất nhiều những bài thơ hay đang chờ đợi các bạn!

Ngày xưa Hoàng thị…

Em tan trường về
Đường mưa nho nhỏ
Chim non giấu mỏ
Dưới cội hoa vàng

Bước em thênh thang
Áo tà nguyệt bạch
Ôm nghiêng cặp sách
Vai nhỏ tóc dài

Anh đi theo hoài
Gót giầy thầm lặng
Đường chiều úa nắng
Mưa nhẹ bâng khuâng

Em tan trường về
Cuối đường mây đỏ
Anh tìm theo Ngọ
Dáng lau lách buồn

Tay nụ hoa thuôn
Vương bờ tóc suối
Tìm lời mở nói
Lòng sao ngập ngừng

Lòng sao rưng rưng
Như trời mây ngợp
Hôm sau vào lớp
Nhìn em ngại ngần

Em tan trường về
Đường mưa nho nhỏ
Trao vội chùm hoa
Ép vào cuối vở

Thương ơi vạn thuở
Biết nói chi nguôi
Em mỉm môi cười
Anh mang nỗi nhớ

Hè sang phượng nở
Rồi chẳng gặp nhau
Ôi mối tình đầu
Như đi trên cát

Bước nhẹ mà sâu
Mà cũng nhoà mau
Tưởng đã phai màu
Đường chiều hoa cỏ

Mười năm rồi Ngọ
Tình cờ qua đây
Cây xưa vẫn gầy
Phơi nghiêng ráng đỏ

Áo em ngày nọ
Phai nhạt mấy màu?
Chân tìm theo nhau
Còn là vang vọng

Đời như biển động
Xoá dấu ngày qua
Tay ngắt chùm hoa
Mà thương mà nhớ

Phố ơi muôn thuở
Giữ vết chân tình
Tìm xưa quẩn quanh
Ai mang bụi đỏ

Dáng em nho nhỏ
Trong cõi xa vời

Tình ơi tình ơi!

Bài thơ này đã được nhạc sĩ Phạm Duy phổ nhạc thành bài hát cùng tên.

Nguồn: Phạm Thiên Thư, Ngày xưa người tình, NXB Văn nghệ, 2006

Hôn Nhau Lần Cuối

Hôn Nhau Lần Cuối

Hôn Nhau Lần Cuối (Nguyễn Bính)

Cầm tay, anh khẽ nói:
– Khóc lóc mà làm chi?
Hôn nhau một lần cuối,
Em về đi, anh đi.

Rồi một, hai, ba năm,
Danh thành anh trở lại.
Với em, anh chăn tằm,
Với em, anh dệt vải.

Ta sẽ là vợ chồng.
Sẽ yêu nhau mãi mãi.
Sẽ se sợi chỉ hồng,
Sẽ hát câu ân ái.

Anh và em sẽ sống,
Trong một mái nhà tranh.
Lấy trúc thưa làm cổng,
Lấy tơ liễu làm mành.

Nghe lời anh, em hỡi!
Khóc lóc mà làm chi?
Hôn nhau một lần cuối,
Em về đi, anh đi…

Bài thơ hay các bạn vừa xem là bài “Hôn Nhau Lần Cuối” của tác giả Nguyễn Trọng Bính. Thuộc tập Lỡ Bước Sang Ngang (1940), danh mục Thơ Nguyễn Bính trong Những Tác Phẩm Thơ Tiêu Biểu Và Nổi Tiếng. Hãy cùng đọc và thưởng thức những tác phẩm khác, còn rất nhiều những bài thơ hay đang chờ đợi các bạn!

Ði Rất Êm

Ði Rất Êm

Ði Rất Êm (Huy Cận)

Ði rất êm, bước êm nữa, người ôi!
Tiếng động gần, dư thanh gợi xa xôi..

Phòng yên tĩnh, chớ làm phòng vắng vẻ!
Hồn mới lim dim, bước giùm nhè nhẹ.

Hé cửa vừa, cành lả qua song
Cho bóng xuống mi, cho bóng xuống lòng.

Tai ê chề chỉ vừa nghe gió lá,
Trí mệt mỏi, buông chi lời nói lạ!

Ru cho tôi ngủ dưới bóng mi người;
Nhìn tôi đi, xin miệng thắm cứ cười..

Trong giấc đẹp sẽ thấy trời mở rộng,
Không gian hồng, đời nhuộm màu hy vọng.

Tôi sẽ giơ tay để đón rước Ðời;
Ðón giúp cho đôi tay ngắn chơi vơi..

Nhưng phòng rất vắng, bước giùm nhè nhẹ:
Hồn yên tĩnh, chớ làm hồn quạnh quẽ…

Ði rất êm, bước êm nữa, người ôi!
Với lòng buồn xin nhớ gọi Xa-xôi..

Bài thơ hay các bạn vừa xem là bài “Ði Rất Êm” của tác giả Cù Huy Cận. Thuộc tập Lửa Thiêng (1940), danh mục Thơ Huy Cận trong Những Tác Phẩm Thơ Tiêu Biểu Và Nổi Tiếng. Hãy cùng đọc và thưởng thức những tác phẩm khác, còn rất nhiều những bài thơ hay đang chờ đợi các bạn!

Không Đề 4

Không Đề 4

Không Đề 4 (Thu Bồn)

Em là ráng nên ông trời vàng
Cho anh là gió thổi tràn cung mây
Yêu em anh mới đến đây
Thấy con mắt em sắc quá
Anh sợ đứt cái dây tơ hồng

Bài thơ hay các bạn vừa xem là bài “Không Đề 4” của tác giả Hà Đức Trọng. Thuộc tập 100 Bài Thơ Tình Nhờ Em Đặt Tên (1992), danh mục Thơ Thu Bồn trong Những Tác Phẩm Thơ Tiêu Biểu Và Nổi Tiếng. Hãy cùng đọc và thưởng thức những tác phẩm khác, còn rất nhiều những bài thơ hay đang chờ đợi các bạn!