Đối với các thế hệ sinh viên trường ĐHSPNN nay là trường Đại học ngoại ngữ – ĐHQG Hà nội, nhất là sinh viên khoa Nga, thì khu giảng đường B4 thật thân thương và gần gũi. B4 gắn với nhiều kỉ niệm của một thời sinh viên sôi nổi, nghèo khó mà lãng mạn. phongnguyet.info xin giới thiệu những bài thơ hay về khu giảng đường B4.
Em Có Về B4 Chúng Mình Xưa
Thơ Trần Văn Thi
Em có về B4 chúng mình xưa
Nơi gắn bó cả một thời vất vả
Những buổi chiều tan học về vội vã
Công viên chờ xao xác lá vàng bay.
Em đã đi rồi, đừng quên nhé nơi đây
Năm năm ấy buồn vui thành kỷ niệm
Trường cháy mấy lần, gió mùa đông bắc đến
Sân ướt đường trơn, dột nát chỗ nằm.
Vách đất gió lùa rét căm căm
Đêm trằn trọc mong tìm thêm hơi ấm.
Em bảo nơi này nuôi em khôn lớn
Cho chúng mình năm tháng đợi chờ nhau.
Trên ghế nhà trường đã mong ước mai sau
Làm cô giáo mong giờ đầu tập giảng.
Em thao thức với từng trang giáo án
Gửi hồn em trong tiếng trẻ học bài.
Em xa xôi đừng quên nhé nơi này
Phượng vẫn nở như buổi đầu hò hẹn
Tiếng ve ran gọi mùa thi đến
Nhịp guốc cầu thang ngỡ em vẫn đến trường./.
Về trường cũ
Thơ Nguyễn Lan Hương
Nắng chiều thu theo em về trường cũ
Nhớ nao lòng cái thuở ấy sinh viên
Bước lang thang tìm lại những cái tên
Bạn bè cũ?
Đâu rồi?
Năm tháng cũ?
B4 đó những bức tường rêu phủ
Còn nhớ chăng cái thuở ấy huy hoàng?
Chuông báo giờ dạo ấy có còn vang
Hay đã tắt lặng im rồi mãi mãi?
Bỗng náo nức cồn cào nơi ngực trái
Chợt đâu đây bóng bè bạn thầy cô
Nét bút ai trên cửa sổ đã khô
Như lời hứa một ngày quay trở lại.
Nắng chiều thu – em tìm thời con gái
Vẫn còn đây những năm tháng sinh viên
Vẫn đong đầy những kỉ niệm khó quên
Bạn bè cũ
Đây rồi
Năm tháng cũ ….!
NIỆM KHÚC B4
Thơ Đồng Văn Thanh
B4 đâu rồi, B4 ơi !
Bỗng đâu rêu rám cả bầu trời
Vần câu tôi viết nhòe con chữ
Se sắt trong lòng chuỗi bâng khuâng.
Nơi đây ký túc với giảng đường
Hành lang, ô cửa dệt mộng vương
Ai đã một thời dân B4
Xin phút lặng thầm niệm khúc thương.
Vẫn biết dương gian cõi vô thường
Thác về, sống gửi chốn mù sương
B4 đi vào nơi cát bụi
Bóng hình còn đọng mãi trong tim.
Vòng quay trái đất tiễn thời gian
Thầy cô, bầu bạn thuở cơ hàn
B4 nơi tình sâu, nghĩa nặng
Muôn đời kỷ niệm chẳng phôi phai.
Tôi viết bài thơ nhắc nhở ai
Khắc lưu B4 thuở trang đài !
Nghẹn ngào đẫm lệ…bài thơ điếu
Tiễn B4 về với gió mây !
Đ.V.T
B4 ƠI!
Thơ Trần Minh Vân
Xa lâu rồi B4 của ngày xưa
Em vẫn nhớ nhặt thưa từng kỷ niệm
Nhớ mỗi góc sân trường nơi hò hẹn
Thấy bạn nhìn vờ e thẹn quay lưng.
Em xa rồi sao nỗi nhớ người dưng
Cứ quay quắt trong em, lỗi từng nhịp thở?
Ngày khó ấy chúng mình chia nhau từng trang vở
Phân gác canh chừng ngăn họa lửa bùng lên.
Mẩu bánh mỳ suất sáng chuyển thành đêm
Cánh thư về góp thêm nguồn nhiên liệu
Những rung động đầu đời sao kỳ diệu
Ánh mắt ai nhìn cho má ửng hồng thêm.
B4 xa rồi nhưng nỗi nhớ trong em
Là hành trang trên đường đời em bước
Cháy khôn nguôi một niềm khao khát
Được quay về nơi ấy, B4 ơi!
Đi anh nhé , cùng em về trường cũ
Thơ Nguyễn Lan Hương
Đi anh nhé , cùng em về trường cũ
Mái trường xưa giờ đã đổi thay rồi
B4 cũ bây giờ rêu đã phủ
Mắt lạc loài tìm lại chút hương xưa.
Đi anh nhé , cùng em về quá khứ
Tìm lại vần thơ , câu hát ngây thơ
Tìm lại chút hồn nhiên thời thiếu nữ
Thả bộ trong Khoa Pháp vắng bơ vơ.
Đi anh nhé , cùng em về Chuyên Ngữ
Ngắm nụ cười những ánh mắt thơ ngây
Ta bắt gặp dáng hình ta thuở ấy
Thời học sinh đầy ắp những mê say.
Đi anh nhé , ta quay về thuở ấy
Ngược thời gian tìm lại giấc mơ xưa….
16:51:23 07/07/15
TA KHÔNG THỂ VỀ B4 NỮA ĐÂU ANH
Thơ Đỗ Thị Phương Lan
Ta không thể trở về B4 đâu anh
Giảng đường xưa đã được phá tan tành
Hoài niệm cũ biết dừng chân đâu nữa
Mọi vui buồn còn đọng mãi mái nhà tranh?
Sân vận động, lối đi vương cỏ dại
Cũng hết rồi dựng lên những nhà dân
Thời gian trôi kỉ niệm cũ nhạt dần
Thôi anh nhé hãy buông rời quá khứ.
Ta không thể ôm đồm nhiều thế chứ?
Tháng năm xa mọi sự cũng qua nhanh
Tiếc chi nữa những niệm hoài cố cũ
Thôi vương vấn nào… cùng vùng vẫy trời xanh…!
Ta không thể về B4 nữa đâu anh…!!!
ĐTPL( Nhớ về giảng đường của Trường ĐHSPNN HN xưa. )
B4 ƠI…!
Thơ Đồng Văn Thanh
Xa lắm rồi B4 dấu yêu ơi…!
Bụi rong rêu phủ một thời dữ dội
Mấy chục năm tôi làm sao quên nổi
Ngôi nhà chung…ký túc xá, giảng đường.
Tôi bâng khuâng đứng ngắm khoảng trời thương
Nơi cất dấu chuỗi vấn vương tuổi trẻ
Nơi nung luyện biết bao nhiêu thế hệ
Những tâm hồn nhiệt huyết để thành danh.
Tôi về thăm B4 một chiều hanh
Bao kỷ niệm đã in thành hồi ức
Thuở sinh viên với đói no thường trực
Sống nghĩa tình không giây phút bi quan.
Mắt nhòe cay đếm bước nhịp cầu thang
Nghe mơ ảo một dáng hình xinh đẹp
Mới hôm nao xách giùm em xô nước
Ngắm môi cười, má mọng trái bồ quân.
Nhớ cái đêm lấp ló dọc hành lang
Tay run run gõ cửa phòng em…, đợi
Mảnh trăng khuya trốn vào mây, mưa xối
Tim loạn hồi…dám vụng vội gì đâu!
Thế mà sao cứ như thể đã yêu
Canh cánh mãi khoảnh khắc phiêu trộn rộn
Ôm tiếc nuối hoài niệm thời B4
Xin một lần trở lại…, chốn xưa ơi!
Đ.V.T
CẦU THANG B4
Thơ Vũ Xuân Lâm
Nhà tầng nào không có những cầu thang
Kể sao hết những Cầu thang Hà Nội
Nơi hội tụ của những điều vui mới
Pháo đài vui dội tiếng vọng trường đời.
Cầu thang này rất giản đơn thôi
Thang gác xi măng dẫn tôi vào lớp học
Kiến trúc chữ chi theo hình thước gấp
Đưa con người lên kịp những tầng cao!
Náo động xôn xao những giây phút giải lao
Nhịp bước ròn mau để có sâu nỗi nhớ
Người xuống người lên nói cười tở mở
Chuyện sau giờ vui quá là vui!
Vang vọng khoan thai là nhịp bước của thầy
Âm dội gấp chắc bạn náo đến muộn
Tiêng xoèn xoet đã đi vào cuộc sống
Bác lao công quét rác buổi chiều về…
Tiếng vọng Cầu Thang đồng vọng bay đi
Rồi khắp nẻo thêm muôn lần nỗi nhớ
Tiếng vọng bốn phương tiếp về hối hả
Cho càu dài cao mãi với tầm cao!…
Vũ Xuân Lâm
HOÀI NIỆM B4
Thơ Đồng Văn Thanh
Như một gia đình, những đứa con ngoan
Cha mẹ phương xa, sống đời thiếu thốn
Lũ chúng tôi là cư dân B4
Mái Trường sư, sôi nổi tuổi sinh viên.
B4 miệt mài giáo dưỡng niềm tin
Kết hạt yêu thương, đẩy lùi biển sóng
Cho thuyền xa khơi, đong đầy ước vọng
Viết mỗi trang đời, ngời sáng tương lai.
B4 một thời, bỏng phím đàn dây
Phách nhịp ầm vang, bập bùng hiên cửa
Liên khúc ngân nga, thắp hồn rực lửa
Quên chuỗi cồn cào, đói rét triền miên.
B4 sớm chiều, thấp thoáng bóng em
Sắc tím, đỏ, cam…suôn mềm suối tóc
Giọng hát, câu cười giòn tan ký túc
Gửi tương tư, thơ thẩn…tận cao xanh.
B4 đêm về, náo nức yến oanh
Thanh âm rót vào không gian thư thái
Ai có thể quên, ai người nhớ mãi,
Cầu thang nêm nhịp bước, ấm tình người.
Hành lang êm gót guốc tuổi hai mươi
Hương bồ kết thanh tao hồn trinh nữ
Mắt biếc trộm trao, xiêu lòng lãng tử
B4 vườn thơm, ươm ủ mầm yêu.
Dạ hội thu, B4 rực dáng Kiều
Ghi nhật ước cặp trai thanh, nữ tú
Thổn thức, đắm say, đếm sao không ngủ
Bờ môi xinh xoắn xuýt nụ hôn mềm…!
B4 đêm đông như một con thuyền
Buông neo đậu giữa biển trời sương khói
“Bài ca sinh viên” thay lời muốn nói
Lũ chúng mình, sức sống tuổi đôi mươi.
B4 xa xăm…mấy chục năm trôi
Nay trở về thăm, bâng khuâng luyến nhớ
Qúa khứ thân thương, vui buồn một thuở
Ký ức dội về… cảnh cũ, người xưa…!…?
Đ.V.T
Giấc mơ B4
Tác giả: Nguyễn Lan Hương
Em chẳng thể nào
quay lại B4 xưa
Về với giấc mơ một thời thiếu nữ
Chẳng thể về rung hồi chuông quá khứ
Níu giữ thời gian, kéo lại tuổi xuân thì.
B4 bây giờ không rộn rã mùa thi
Thiếu vắng tiếng cười hồn nhiên bè bạn
Vắng tiếng thầy cô giảng bài trên bục giảng
Lặng cả tiếng chuông báo tiết học hết giờ.
Em có kịp về thăm lại giảng đường xưa
Viết tiếp giấc mơ của một thời B4
Em có về không giữa bao nhiêu bận rộn
Đánh thức ngày xưa bên B4 hoang tàn.
Dẫu biết chẳng gì bền mãi với thời gian
B4 một mai sẽ chỉ là kí ức
Để trái gái trường Ba vẫn yêu thương hết mực
Mong một ngày về mơ tiếp giấc mơ xưa.
13-7-2018
B4 bây giờ không còn nữa nhưng mãi là một phần kí ức không thể nhòa phai đối với các thế hệ sinh viên khoa Nga trường ĐHSPNN Hà Nội.