Đời Vắng Em Rồi Say Với Ai

Đời Vắng Em Rồi Say Với Ai (Vũ Hoàng Chương)

Sóng dậy đìu hiu biển dấy sầu,
Lênh đênh thương nhớ dạt trời Âu.
Thôi rồi, tay nắm tay lần cuối,
Chia nẻo giang hồ vĩnh biệt nhau.

Trai lỡ phong vân gái lỡ tình,
Này đêm tri ngộ xót điêu linh,
Niềm quê sực thức lòng quan ải,
Giây lát dừng chân cuộc viễn trình

Tóc xoã tơ vàng nệm gối nhung
Đây chiều hương ngát lá hoa dung,
Sóng đôi kề ngọn đèn hư ảo,
Mơ kiếp nào xưa đã vợ chồng.

Quán rượu liền đêm chuốc đắng cay.
Buồn mưa, trăng lạnh: nắng, hoa gầy
Nắng mưa đã trải tình nhân thế
Lưu lạc sầu chung một hướng say.

Gặp gỡ chừng như truyện Liêu Trai.
Ra đi chẳng hứa một ngày mai.
Em ơi! lửa tắt bình khô rượu,
Đời vắng em rồi say với ai?

Phương Âu mờ mịt lối quê Nàng
Trăng nước âm thầm vạn dặm tang
Ghé bến nào đây, người hải ngoại
Chiều sương mặt bể có mơ màng?

Tuyết xuống phương nào, lạnh lắm không?
Mà đây lòng trắng một mùa đông
Tương tư nổi đuốc thâu canh đợi,
Thoảng gió… trà mi động mấy bông

Bài thơ hay các bạn vừa xem là bài “Đời Vắng Em Rồi Say Với Ai” của tác giả Vũ Hoàng Chương. Thuộc tập Mây (1943), danh mục Thơ Vũ Hoàng Chương trong Những Tác Phẩm Thơ Tiêu Biểu Và Nổi Tiếng. Hãy cùng đọc và thưởng thức những tác phẩm khác, còn rất nhiều những bài thơ hay đang chờ đợi các bạn!

Top 20 Bài thơ tình hay viết về mùa đông

Đông đến mang cho con người biết bao cảm xúc. Đó là lúc cái lạnh khẽ khàng len lỏi qua từng con phố, lùa vào cổ áo người đi đường. Đôi lứa nắm tay nhau, những cái ôm chặt hơn trên từng con phố. Đó là lúc lòng người dạt dào một thứ tình cảm khó tả. Mùa đông về khiến cho mọi người muốn xích lại gần nhau hơn. Mùa đông luôn mang lại rất niều cảm xúc đong đầy. phongnguyet.info xin giới thiệu hững bài thơ tình viết về mùa đông.

Bài thơ: TRĂN TRỞ BUỔI ĐÔNG VỀ

TRĂN TRỞ BUỔI ĐÔNG VỀ
Thơ: Hoàng Minh Tuấn

Thu đi đông đến quả là buồn
Ngõ phố chiều mưa nặng hạt hơn
Lạnh giá heo may trên lối cũ
Vắng em giấc ngủ chẳng say nồng

Nặng lòng nỗi nhớ ngày xưa đó
Trăn trở từng đêm mãi ngóng trông
Ngày ấy em đi thu cũng khóc
Đông về gọi lại nhớ cùng mong

Em ở phương xa hỏi có về
Anh chờ anh đợi ở trong quê
Thu đi đông lại đâu cần biết
Chỉ bóng hình ai mãi khắc ghi

Muôn thuở tàn thu đông sẽ tới
Ngàn năm thương nhớ sẽ quay về
Nay thu đã hết đông trở lại
Đừng để tình ta lạnh tái tê

Hà Nội, 1/11/2019

Bài thơ: NHỮNG NGÀY MÙA ĐÔNG.

NHỮNG NGÀY MÙA ĐÔNG.

Ha Nguyen

Mùa đông rồi anh được nghỉ phép không
Gió lạnh thổi qua căn phòng giá buốt
Trái sấu cuối mùa đêm qua rụng nốt
Mưa hồi chiều mái dột chẳng ai che.

Gian bếp nhỏ anh sửa những ngày hè
Mùa đông về chẳng thể nào bớt lạnh
Nhà thiếu anh nên vô cùng hiu quạnh
Em cuộn mình đối diện với canh khuya.

Đêm mùa này sao kéo dài lê thê
Nghe tiếng dế nỉ non khu vườn vắng
Ngồi lặng lẽ đếm giọt cà phê đắng
Khoảng trống nào mà lại chẳng chông chênh.

Nỗi nhớ nào sâu như những ngày đông?

Ha Nguyen 9/10/19

Bài thơ: Em có phải đông đã về

EM CÓ PHẢI ĐÔNG ĐÃ VỀ

Thơ Trịnh Thanh Hằng

Em có phải đông đã về gõ cửa
Thu đi rồi chẳng còn nữa heo may
Cúc họa mi đang hé nụ từng ngày
Dịu dàng nép gió mùa Đông Bắc đến

Em có phải đông đã về hoà quyện
Mưa nhẹ nhàng vương mái tóc bay bay
Phố xưa nâng gót nhỏ ngọc ngà này
Cả trời đất cũng dường như lắng đọng

Em có phải đông đã về vang vọng
Khắp phố phường văng vẳng tiếng hàng rong
Nụ cười tươi bên đôi má ửng hồng
Ai ngô nướng cùng nồi khoai nóng hổi

Em có phải đông đã về ngang lối
Đầy ngọt ngào sưởi ấm cõi lòng ai
Đem yêu thương thiêu đốt tiếng thở dài
Đàn buông phím ru nồng say luyến ái

Em có phải đông đến từ xa ngái
Và nhẹ nhàng ngân khúc hát tình ca
Mọi giấc mơ rồi cũng hoá nhạt nhòa
Đông rót mật mùa yêu thương hạnh phúc

Em có phải đông đã về đúng lúc
Ủ ấm lòng khỏi băng giá lẻ loi
Mọi khổ đau sân hận chốn biển đời
Đều tan chảy khi mùa đông chạm ngõ

Bài thơ: PHỐ MÙA ĐÔNG

PHỐ MÙA ĐÔNG
Thơ Hoàng Chẩm

Mùa đông về ngang phố
Dịu dàng tóc em bay
Nhịp chiều buông tiếng thở
Tương tư mềm ngón tay

Đếm bao ngày qua phố
Tóc gió buồn như mưa
Giọt đông âm thầm vỡ
Xô đời nhau cho vừa

Phố vẫn nồng nàn phố
Em vẫn nồng hương mơ
Nghe chiều rơi nhung nhớ
Buông lòng theo dòng thơ

Chân bước về cuối phố
Ngoái nhìn lại mùa hoa
Tàn đêm hồn bỡ ngỡ
Niệm khúc giữa nhạt nhòa.

Bài thơ: ĐÔNG SANG

ĐÔNG SANG
Thơ Hương mrs- le

Mới tháng mười đông đã đến rồi chăng?
Sao cái rét đã về trên phố vắng
Mình thương nhau mấy mùa thu thầm lặng
Mấy độ heo may nghiêng nắng hắt qua thềm

Nay em về nơi phố cũ thân quen
Nơi dấu in bàn chân mình hò hẹn
Chiều nắng loang trên mặt hồ xao xuyến
Chiếc lá nhẹ nhàng rơi xuống tiễn mùa thu

Đông về rồi để ai cứ ngẩn ngơ
Bông hồng thắm đang chờ người đến hái
Chút hương yêu cứ dịu dàng hoang hoải
Trong vườn tình nỗi nhớ mãi cuồng si

Em cứ níu cho mùa thu mải mê
Vì sợ anh chưa kịp về nơi hẹn
Mỗi độ trăng tròn nhẩm ngón tay em đếm
Mong đến ngày chim én báo xuân sang

HCM city 26-10-2019

Bài thơ: HOÀI NIỆM MÙA ĐÔNG

HOÀI NIỆM MÙA ĐÔNG
Hồ Viết Bình

Có những chiều ta nhặt nắng vàng hanh
Gói thật kỹ để dành khi gió bấc
Có những đêm tìm về miền ký ức
Thấy lòng mình rạo rực nhớ mùa Đông.

Nhớ những hôm ngồi bên bếp lửa hồng
Hai trái tim đang hoà cùng nhịp đập
Ta vẫn nghe cõi lòng ai thổn thức
Như đợi chờ, như hối thúc tình ai.

Nhớ buổi đến trường gặp nắng ban mai
Ta lại cùng ai ra sân sưởi ấm
Tuổi học trò tình thân luôn trong trắng
Chỉ nhìn nhau đâu dám nắm tay ai.

Nhớ những chiều đông đốt rạ nướng khoai
Một củ bẻ đôi chia ai một nửa
Tiếng cười vang, má hồng như ngọn lửa
Ôi hồn nhiên một thuở tuổi học trò.

Nhớ buổi qua sông gọi mãi con đò
Hai chúng ta co ro bên bãi mía
Phà hơi ấm cho nhau sao thơm thế
Chuyến đò khuya che chở mối tình đầu.

Bài thơ: GỬI NGƯỜI HƠI ẤM MÙA ĐÔNG.

GỬI NGƯỜI HƠI ẤM MÙA ĐÔNG.

Thơ Giọt Mưa Thu

Đông đã về nơi ấy lạnh không anh.
Liệu có phải chút bâng khuâng gợi nhớ.
Nên cơn gió cũng quặn niềm trăn trở.
Dáng chiều nghiêng nghiêng đổ cuối chân trời.

Đông đã về giăng lối nhỏ chơi vơi.
Hạt sương sớm đằm mình trên thảm cỏ.
Anh có nghe lời thì thầm của gió.
Thấy thật gần tiếng trao gửi yêu thương.

Tiếng dương cầm loạn nhịp cứ vấn vương.
Bông cúc nở tỏa mùi hương ngào ngạt.
Tia nắng nhạt chưa kịp vàng đã tắt.
Tháng Mười Hai xao xác tiếng đông về.

Chạm ngõ hồn đưa ta đến vườn yêu.
Hàng liễu rủ se se cơn gió lạnh.
Cỏ níu chân nồng nàn hương đặc quánh.
Muốn gửi người …
Hơi ấm của mùa đông..!!!

Giọt Mưa Thu
HN 7/12/2018

Bài thơ: CÓ MỘT MÙA ĐÔNG NHƯ THẾ

CÓ MỘT MÙA ĐÔNG NHƯ THẾ
Thơ Đan Thanh

Mùa đông này em không có anh
Nên cái rét cũng ngập ngừng chưa ghé
Đông thương em một mình cô lẻ
Buông nắng nhạt vàng ủ ấm cả không gian

Mùa đông này em không có anh
Hoa sữa vấn vương giờ này còn níu lại
Chỉ thoảng thôi đưa một mùi xa ngái
Hoa sợ nồng nàn em sẽ nhớ anh hơn

Mùa đông này không có anh ở bên
Sáng mai sớm sương giăng đầy lối ngõ
Ướt đẫm lá khô thấm mềm gạch đỏ
Sương chùng chình chia nỗi nhớ cùng em

Mùa đông này đêm dường như dài thêm
Bởi thao thức thời gian trôi chậm lại
Buộc nỗi nhớ vào đêm huyền hoang hoải
Nỗi niềm dài cứ đan trải mênh mang

Mùa đông này em không có anh
Lời nhắc nhớ găm vào tim sâu thẳm
Sự thực đấy sao lòng chưa tin hẳn
Bởi vẫn mơ hồ một ngày mới bên anh!
27/11/2018

Bài thơ: Một ngày đầu đông

MỘT NGÀY ĐẦU ĐÔNG

Dũng Bụi Trần

Mùa lá rụng

rớt xuống đời khe khẽ
Ta nằm yên nghe tiếng gió kinh cầu
Thời gian cháy khiến hoàng hôn bỏng rát
Khát cuối ngày
tia nắng bỗng ngủ say

Hoa cúc mỏng

ngập ngừng lời thú tội
Sương trắng bay mộng tưởng hóa mâytrời
Vạt cỏ úa
cũng rầm rì sám hối
Chỉ trái bàng còn lăn lóc rong chơi.

Chao đảo ngỡ

ngả nghiêng từng góc phố
Biết tìm đâu giữa quên nhớ kiệt cùng
Dòng sông chảy ru thuyền trôi xuôi ngược
Đều ngoái đầu nhìn bến cũ
thầm mong.

Thoang thoảng lạ

mùi hương tình thân thuộc
Bởi thói quen hay lòng đã đổi thay
Giọt mật sánh liếm môi người tham vọng
Mặc buồn vui
trong khóe mắt vơi đầy.

Đành bỏ lại

sau lưng màu hạnh phúc
Sải bước đi về phía trước xa xăm
Vì Ta hiểu
nụ hồng người đang nở
Cố chạm vào sẽ rớm máu

gai đâm.

#DBT.

Bài thơ: CHẠM ĐÔNG

CHẠM ĐÔNG

Tác Giả: Đào Mạnh Thạnh

Thu đã tàn… thời tiết đã vào đông
Đâu còn nữa ánh hồng khi tắt nắng
Ta bất chợt thấy lòng bao trống vắng
Phía trời xa sương trắng phủ non ngàn

Thu ngày nào còn đó những chứa chan
Giờ đông đã… lá vàng thêm xơ xác
Dẫu là biết tình kia như nốt nhạc
Lúc vọng vang lúc lạc đứt dây chùng

Bước lặng thầm trên phố thị chiều đông
Nghe ồn ã mà lòng sao hoang vắng
Hàng cây cũng xác xơ cành tĩnh lặng
Phố mặc trầm khi vắng bước chân quen

Ta bước đi trên phố đã lên đèn
Chân rệu rã đan xen cùng xác lá
Thu tàn tã đông về cô đơn quá
Giữa muôn người mà giá buốt bơ vơ

Thu đi rồi hàng cây đứng xác xơ
Giọt sương đọng ngẩn ngơ nhìn lá rũ
Trong hoang lạnh nhớ về mùa thu cũ
Rồi đông qua có nụ biếc xuân về…

Hải Phòng: 25 -10-2019

Bài thơ: MÙA ĐÔNG THƯƠNG NHỚ

MÙA ĐÔNG THƯƠNG NHỚ

Thơ: Nghi Lâm

Tháng mười về mùa đông sắp đến
Nơi Thiên đường em có lạnh không?
Thiếu hơi ấm của chiếc chăn bông
Trên ấy hẳn, chỉ mây và gió!

Cánh bằng lăng ép khô còn đó
Từng theo anh biết mấy năm dài
Với thời gian tuy đã tàn phai
Nhưng kỷ niệm vẫn hằn trong đấy!

Đã cuối thu nên càng mơ thấy
Em trở về, dáng nhỏ thương yêu
Áo tím xinh tôn nét mỹ miều
Bên anh âu yếm trong say đắm.

Nhớ ngày trước em hồng má thắm
Khi hẹn hò nhau ở bến sông
Tiết trời cũng chớm bước vào đông
Anh yêu quá, cô nàng Hoa Tím …

Tháng mười về tim anh chết lịm
Vì người xưa đâu nữa mà mơ
Cõi vĩnh hằng Hoa Tím bơ vơ
Mong Chúa nhân từ thương em với!

Để cho nàng trở về hạ giới
Cùng người yêu .. đốt lửa đêm đông!

Bài thơ: ĐÔNG ĐÃ VỀ

ĐÔNG ĐÃ VỀ

Đình Khải

Vừa đi qua những ngày mưa tầm tã
Với biết bao hệ lụy khôn lường
Chưa kịp bình tâm trở lại với đời thường
Đông đã đến đem theo cơn gió rét

Thương em gái trên đường khép nép
Có lẽ chưa quen thời tiết đã chuyển mùa
Áo ấm quên mang mà gió rét cứ đẩy đưa
Em gắng sức chạy xe trên đường phố

Thương những bà mẹ tảo tần ngoài ngõ nhỏ
Với gánh hàng rong sáng sớm đã chào mời
Thương những người chị ở làng quê xa xôi
Tất bật với ruộng đồng chẳng nề hà giá lạnh

Và còn nữa, những mảnh đời bất hạnh
Cơm chẳng đủ no, áo ấm chẳng đủ che
Mà mới đầu mùa cơn gió đông về
Cái lạnh mùa Đông còn trực chờ phía trước

Chỉ mong sao đồng bào cả nước
Cuộc sống khá dần lên, nghèo khổ sẽ di qua
Ước mong sao tất cả mọi nhà
Cơm áo đủ đầy đón mùa Đông đã đến.

ĐÌNH KHẢI

Bài thơ: ĐÔNG VỀ

ĐÔNG VỀ
Thơ: Hoàng Minh Tuấn

Đông về thương nhớ đầy vơi,
Đông về đem đến cả trời nhớ nhung!
Đông về lạnh giá se lòng,
Đông về lất phất mưa giăng lối về!

Đông về gió bấc tái tê,
Đông về mây phủ mờ che kín trời!
Đông về nhớ lắm em ơi,
Đông về ngày cũ tiễn người đi xa!

Đông về nỗi nhớ diết da,
Đông về mong lại gặp ta với mình!
Đông về em vẫn cứ xinh
Đông về nhớ lắm bóng hình thân quen!

Đông về tình thắm dịu êm,
Đông về tình ủ lên men thắm nồng,
Đông về khao khát ngóng trông,
Đông về tình cứ say nồng đê mê!

Đông về em nhớ theo về,
Đông về hạnh phúc tràn trề hai ta,
Đông về thắp lại tình xưa,
Đông về anh đợi đón đưa em về!

Hà nội, 4/12/2018

Bài thơ: ĐÔNG ĐẾN

ĐÔNG ĐẾN
Phạm Tân Dân

Ai mang đông đến sớm nay
Cho vương hạt nhớ còn say sắc vàng
Bát cơm dẻo nhớ khoai lang
Lại hờn con mắt nhớ trăng thu rằm

Đời người một thoáng tháng năm
Đói no thiếu đủ có tằm nhớ tơ
Đường dài xuôi ngược mận mơ
Còn mang nhung nhớ gởi thơ tìm vần

Trẻ trung cái tuổi trăng ngần
Đầu thôn đứng đợi ái ân chuyện tình
Duyên chưa bén trọn bóng hình
Một đời nặng nghiệp chiến binh vai mình

Mặc cây trúc đứng đầu đình
Xuân thu hạ kết lung linh lam trà
Lá vàng quấn liệng mây già
Mùa đông lai đáo mận mà đầy vơi.

Bài thơ: ĐÔNG VIỄN XỨ

ĐÔNG VIỄN XỨ
Tony Bui

Tuyết phủ dầy thêm trắng ngõ nhà
Thiên đường viễn xứ chỉ mình ta
Chân trần buốt lạnh lê từng bước
Gót nhỏ đau hoài sải bóng qua
Gánh nặng trong lòng mang nghĩa mẹ
Bao ngày để dạ nhớ tình cha
Chiều nơi đất khách buồn cô quạnh
Ướt đẫm mi cay lệ chảy nhòa

Warszawa
04/01/2019

Bài thơ: ĐÊM ĐÔNG

ĐÊM ĐÔNG

Thơ Nguyễn Hường

Rét lạnh giấc ngủ ấm nồng
Chăn len gối đệm ánh hồng tình quân

Quên bao vất vả gian truân
Ngân nga điệu nhạc mưa tuôn mặc trời

Ngoài hiên sương đọng giọt rơi
Gió bấc nhẹ thổi chơi vơi côn trùng

Thượng tuần đêm tối mịt mùng
Ngọt êm thiếp ngủ lạ lùng chiêm bao

Mơ nào những ước cùng ao
Cuộc đời đẹp mãi trăng sao sáng ngời

Bài ca nốt nhạc muôn lời
Đi cùng năm tháng à ơi nụ cười

Điểm tô đất nước đẹp tươi
Bay trên đồng nội muôn người hò reo

Thẫn thờ nghiêng đứng trông theo
Du dương trằm bổng lưng đèo núi sông

Tình quê dào dạt mênh mông
Chân tình cởi mở hương đồng ngất say

30/10,2019

Bài thơ: XA THU

XA THU
Trần Nguyên Soái

Dùng giằng thu ới gọi đông
Gợi trong nhau mối tình nồng năm nao

Đương thời thi vị thanh cao
Chia xa trong nỗi cồn cào nhớ nhung

Nghẹn ngào lòng những mông lung
Gửi vào nỗi nhớ một vùng trời thu

Bài thơ: ĐÂU SỢ MÙA ĐÔNG

ĐÂU SỢ MÙA ĐÔNG

Thơ Hương Mrs -le

Cuối thu rồi ta càng thấy nhớ nhau
Chiều đang rơi , nắng vẫn màu kỉ niệm
Phút bên nhau bình minh trên phố biển
Tưởng xa rồi vẫn xao xuyến rưng rưng

Thu qua rồi câu thơ cũ còn không?
Em gói lại để vào đông sưởi ấm
Gió bấc về trên đôi tay lạnh cóng
Vẫn ấm lòng khi ta ngóng đợi trông

Có nhau rồi ta đâu sợ bão giông
Bởi tim yêu luôn cháy bùng ngọn lửa
Hãy đến bên em cho gần thêm chút nữa
Để ngọt ngào trong thương nhớ mênh mông

Có nhau rồi ta đâu sợ mùa đông
Em gửi anh tấm chăn nồng đấy nhé
Nửa đắp cho anh nơi xa miền quê mẹ
Nửa đắp cho mình ở phía không anh..

HCM city 14-10-2019

Bài thơ: KHÚC TÔI ƠI CHIỀU ĐÔNG

KHÚC TÔI ƠI CHIỀU ĐÔNG

Hoàng Chẩm

Chiều đông
cúi mặt ngậm ngùi
Lắng nghe biệt khúc
chôn vùi dấu thương

Nửa chừng xuân
khuất mù sương
Lạ quen hình bóng
lạ thường tôi ơi!

Chiều đông
nỗi nhớ buông rơi
Lạc nhau một khúc
ngút trời xanh xa

Muộn màng
còn lại mùa hoa
Ngày nghiêng tóc gió
nhạt nhòa giấc mơ.

Chiều đông
nhặt hết đường tơ
Vẽ lòng hao khuyết
giữa.. bờ sông quê.

Em về
trải rộng cơn mê
Chút cay chút mặn
bộn bề lòng nhau

Chiều đông
ngó trước ngó sau
Lỡ em một bước
nỗi đau nghìn trùng

Bây giờ
Em một mênh mông

Ta về vuốt mặt
Một hồng phai xưa.

Mùa đông quê nhà 2017

Bài thơ: ĐÔNG RỒI ĐÓ ANH!

ĐÔNG RỒI ĐÓ ANH!

Hạ Như Trần

Đã Đông rồi
anh thôi giận nhé anh!
Ta nối lại, sợi tơ mành sắp đứt
Em sợ lắm, đêm Đông dài… thao thức
Trằn trọc không anh… cơn bấc ùa về

Cả đời anh
là bao giấc em mơ
Là nhung nhớ, là hoá khờ….lưu luyến
Là mãi mãi, không bao giờ tan biến
Đông về rồi, anh hiện diện nhé anh!

Mình uống chung
dòng nước mát ngọt lành
Cùng sởi ấm suốt thâu canh giá buốt
Mình lặng lẽ không cần lời trau chuốt
Đếm nhịp tim, rồi chìm loãng… thinh không

Có anh rồi hạnh phúc cả mùa Đông.

Mỗi người đều chọn cho mình một cách đón rét khác nhau mỗi mùa đông đến. Biết bao nhiêu thứ cần phải sắm sửa cho mùa đông. Thích cái cảm giác xoắn xuýt đi mua áo rét, tìm mua những chiếc khăn quàng cổ, tất tay, tất chân, xúng xính trong những chiếc áo len sặc sỡ rồi thích cảm giác ấm áp mỗi khi xỏ chân vào những đôi bốt cao cổ xinh xinh. Tất cả đều sẵn sàng đón nhận mùa đông đến. Mong rằng cái lạnh ngoài kia át đi cái lạnh trong tâm hồn.

Top 34 Bài thơ hay viết về tháng 12

Tháng Mười Hai, chợt nhận ra lịch treo tường đang mỏng đi, vơi dần, lặng lẽ bóc từng tờ lịch cũ thấy ngày trôi đi thật nhanh và mùa cứ mải miết xa. Tháng Mười Hai, chẳng phải là khoảng thời gian đầu đông nữa. Tiết trời hanh hao gió và nắng vẫn vàng ươm phủ đầy mái phố im lìm lại khiến con người ta nghĩ đây mới chỉ là chớm đông? Nhớ những tháng Mười Hai của những năm cũ đã qua, cứ đến độ này bàn tay lại xuýt xoa vì từng đợt gió lạnh kéo dài ùa về dữ dội. Ấy vậy mà năm nay, chờ một mùa đông thực sự để cuộn tròn nỗi nhớ ủ ấm trong con tim mà chưa thấy. Chỉ vừa mới hôm qua, cúc họa mi cuối mùa còn vương lại trên phố, buông sắc trắng nhẹ tênh thả nỗi nhớ chơi vơi. Nay hoa đã tàn, mùa cũ khép lại, điều cũ cũng vội giấu mình gửi vào hoài niệm xa vắng. phongnguyet.info xin giới thiệu những bài thơ hay viết về tháng 12. Hi vọng bạn sẽ thấy thoải mái hơn sau khi đọc các bài thơ này!

Bài thơ: THÁNG MƯỜI HAI YÊU THƯƠNG – Trịnh Thanh Hằng

THÁNG MƯỜI HAI YÊU THƯƠNG
Thơ: Trịnh Thanh Hằng

Đông nhẹ đến đan cài cơn gió bấc
Cánh môi hồng trong tê tái run run
Nép vào đêm lạnh lẽo chút mưa phùn
Em bé nhỏ trong vòng tay khao khát

Thu đã xa phải chăng cơn gió mát
Chỉ còn là những hoài niệm mà thôi
Khẽ khàng rơi chiếc lá cuối bên đời
Chiều bỗng tím như chưa bao giờ tím

Tháng mười hai rét cắt da ngọt lịm
Thương rất nhiều em mình hạc sương mai
Nắm tay nhau đi cả đoạn đời dài
Chợt bừng tỉnh hóa ra là quá ngắn

Tháng mười hai mặt trời không muốn lặn
Đêm rất dài ngày lại ngắn tày gang
Cho cơn say chẳng tỉnh giấc nồng nàn
Vầng dương sáng trộm nhìn qua khe cửa

Tháng mười hai anh sẽ về thắp lửa
Nguyện một đời sưởi ấm trái tim em
Năm cũ qua ta đóng cửa khép rèm
Dồn nhựa sống đón chào năm mới đến

Ngủ ngon nhé thuyền sẽ không rời bến
Mãi đong đầy như con nước ngoài khơi
Ở ngoài kia dẫu mưa gió tơi bời
Anh mãi nguyện lửa hồng xua băng giá

Thơ Trịnh Thanh Hằng

Bài thơ: THÁNG MƯỜI HAI – Hồng Soi

THÁNG MƯỜI HAI
Tác giả: Hồng Soi

Tháng mười hai lòng xao xuyến bâng khuâng
Bao kỷ niệm dâng trào trong ký ức
Mùa hoa cải tiết trời đông nở rộ
Lễ noel đan dệt những ước mơ

Tháng mười hai niềm khao khát trẻ thơ
Được mẹ mua chiếc khăn quàng ấm cổ
Được tung tăng cùng bạn bè ra phố
Được đắm mình trong ngày hội tết tây

Tháng mười hai mọi người trong ngất ngây
Cứ trêu đùa ngày vui của thế giới
Cả nhân loại tháng này hằng mong đợi
Ôm tự do ấm áp một bờ vai

Tháng mười hai cứ đong đầy nhớ mãi
Ngày kỷ niệm phòng chống AIDS
Ngày mang lại ánh sáng đến chúng ta
Ngày đông chí hai ba này sắp tới

Tháng mười hai ở xa xôi vời vợi
Để bên kia cứ mãi đợi mãi chờ
Đêm đông về khao khát quyện trong mơ
Ghép vần thơ gửi về chân trời ấy!
14.12.2018

Bài thơ: THÁNG 12 ĐÃ VỀ RỒI EM – Phan Hoàng 

THÁNG 12 ĐÃ VỀ RỒI EM
Thơ: Phan Hoàng

Tháng Mười hai đã về rồi em
Cơn gió lạnh suốt đêm xào xạc
Cơn mưa chiều rì rào chưa ngớt
Tiếng chim đàn về tổ ríu ran

Tháng Mười hai hối hả qua năm
Bao công việc còn đang bề bộn
Người đi xa nhớ về mái ấm
Lòng xuyến xao năm mới đoàn viên

Tháng Mười hai thắp sáng Đức Tin
Thông Noel xanh niềm hy vọng
Giữa đông giá vẫn đầy sức sống
Chúa ban cho hạnh phúc trần gian

Tháng Mười hai chớm nụ mai vàng
Đào chịu rét để ra hoa sớm
Cánh ruộng mạ lên xanh mơn mởn
Nước sông về đổ ải đồng chiêm

Tháng Mười hai đã về rồi em
Đất và người sắp lên tuổi mới
Cuộc sống sẽ vào mùa hoa trái
Anh và em thêm một mùa xuân!

14.12.2018

Bài thơ: DÃ QUỲ RIÊNG MANG MỘT MÙA ĐÔNG – Hoàng Chẩm

DÃ QUỲ RIÊNG MANG MỘT MÙA ĐÔNG

Tác giả: Hoàng Chẩm

Tiễn mùa lá rơi bâng khuâng xưa cũ

Chạm mặt dã quỳ như thương….. chiều đông

Giấu chút riêng mang vùi sâu sương khói

Nợ cuộc tình xa nghe đời mênh mông….

Gối tay từng đêm đếm ngày lầm lỗi.

Biết em còn đó quên nhớ về đây

Nửa chừng giấc mơ một đời chim sáo

Lạc nhau chốn này xa mãi đường mây

Đông chưa tàn tưởng Xuân về bên ngõ

Dã quỳ chao nghiêng vàng một góc trời

Mù sương xa ai mơ về cõi vắng

Bịn rịn mùa hoa chân bước chơi vơi.

Đong một chiều vàng rơi buồn tóc gió

Đứng với muộn màng nhớ thuở tình bay

Một đóa quỳ buông cuối mùa xuống thấp

Ta lắng nghe đời một nhịp tình say.

Nhớ mùa Quỳ vàng

Bài thơ: CÓ ĐỦ ĐẦY TRONG ĐÓ THÁNG MƯỜI HAI – Nguyễn Đình Cường.

CÓ ĐỦ ĐẦY TRONG ĐÓ THÁNG MƯỜI HAI

Thơ: Nguyễn Đình Cường.

Cuối năm rồi còn lại tháng mười hai
Có nổi nhớ anh gom hoài không hết
Thời gian trôi đã cận kề đến tết
Noel này đôi lứa được gặp nhau!

Ta bên nhau – hai đứa sẽ nguyện cầu
Chúa phù hộ cho mình thành đôi lứa
Cho hai tim cùng sưởi chung ngọn lửa
Kệ ngoài kia mặc băng giá phũ phàng

Chẳng còn lâu én mang tiết xuân sang
Ta thoải mái ngập tràn trong hương sắc
Màu vàng cải tháng này còn bắt mắt
Hái tặng em khi xa cách họa my

Đông chí về em chẳng phải lo gì
Anh sưởi ấm – kệ đêm âm mấy độ
Sương muối giăng tuyết phủ đầy con lộ
Có người đưa em đến đến chốn loan phòng

Có một điều cả hai đứa ước mong
Năm trọn vẹn tháng mười hai đẹp đẽ
Ta tận hưởng những gì đang tươi trẻ
Có đủ đầy trong đó tháng mười hai.

16/12/2018.

Bài thơ: CHÀO THÁNG 12! – Thơ: Lan Tran

CHÀO THÁNG 12!

Thơ: Lan Tran

Đông đã về hơi bấc có theo sang
Tháng mười hai…

… lá vàng còn xơ xác
Níu hoàng hôn khi chiều phai nắng nhạt
Phút lắng lòng sao cảm giác bâng khuâng

Tháng mười hai…

…mùa của chẳng đặng đường. Trên phố vắng chân ngập ngừng bước tiếp
Chút vấn vương sợ tim mình lỗi nhịp
Nghe mơ màng trong khúc điệp ru êm

Đông lạnh rồi nỗi nhớ cũng dày thêm

Tháng mười hai…

…chẳng say mềm giấc ngủ
Bởi tủi hờn vẫn còn nơi trú ngụ
Gió lạnh lùa không đủ ấm vòng tay

Tháng mười hai…

…ấp ủ chút men cay
Chút dư hương chút dứt day hoài niệm
Ta tiếc nuối rồi ngẩn ngơ tìm kiếm
Chợt hỏi mình: Màu tím có còn yêu…?

Lan Tran 01/12/2918

Bài thơ: Tháng mười hai – Giọt Mưa Thu

Tháng mười hai

Thơ: Giọt Mưa Thu

Tháng Mười Hai gió bấc lùa ngang cửa.
Khóm trúc gầy sương phủ áo choàng đông.
Để cho ai phai nhạt sắc má hồng.
Thấy bâng khuâng mơ vòng tay sưởi ấm.

Tháng Mười Hai tím chiều thương phủ thẫm.
Gót hài xinh chầm chậm lối quen về.
Cơn gió mùa mang cái lạnh tái tê.
Lùa giá buốt xuyên màn đêm hờn lẫy.

Tháng Mười Hai trăng cuối mùa ngủ ngái.
Đóa hương Quỳnh e ngại nở cánh xinh.
Nụ hôn yêu trong giây phút tự tình.
Để tim nhỏ cứ chông chênh đến lạ.

Tháng Mười Hai thấy bồi hồi trong dạ.
Mưa nhạt nhòa trên ngõ vắng chiều nay.
Để ai về lấm tấm tóc mây bay.
Tháng Mười Hai …
Xuyến xao đầy nỗi nhớ…!!!

Giọt Mưa Thu
Hà Nội 13/12/2018

Bài thơ: ANH NHỚ EM – Nghi Lâm

ANH NHỚ EM

Thơ: Nghi Lâm

Anh hỏi em mùa đông về rồi đấy
Ở Hà Thành em có nhớ ai không
Nơi phương Nam anh vẫn luống hoài trông
Nhớ cô bé ngày xưa vui hò hẹn

Em từng nói không bao giờ e thẹn
Bởi yêu anh đâu có tội gì đâu
Vì anh và em lỡ mối duyên đầu
Có biết chăng ai hỡi người em mến

Mùa đông về tháng mười hai chợt đến
Phố Cổ buồn em vẫn nhớ về anh
Phương trời xa ai đấy mắt long lanh
Chắc nhớ em nhưng đừng rơi lệ nhé

Ngày nào đấy em tỏ bày cặn kẽ
Chuyện chúng mình nay đã viết thành thơ
Hai ta không còn bước nẽo bơ vơ
Chỉ sớm tối đều đi về chung lối

Thương em quá người yêu ơi chớ vội
Đắng lòng đau anh quặn thắt diết da
Tham lam chi để làm khổ người ta
Kẻ xứ Bắc người trong Nam mong nhớ

Nay anh viết vần thơ trong cách trở
Gửi em yêu đang cảnh rét trời đông
Hà Thành ơi xin chớ đổ mưa dông
Để anh đến cùng em nung lửa ấm!

Bài thơ: GỬI VỀ NƠI ẤY TRƯỜNG SA - Hồng Ngoãn

GỬI VỀ NƠI ẤY TRƯỜNG SA

Thơ: Hồng Ngoãn

Tháng mười hai rồi anh có thấy mùa đông
Hay chỉ thấy có bềnh bồng con sóng
Trường Sa ấy quanh năm mùa gió lộng
Tiếng hát có còn bay bổng vang xa?

Ai đặt tên cây trên đảo “Phong Ba”
Như đời lính từng trải qua gian khổ
Làm bạn với hải âu và sóng vỗ
Anh có buồn khi mỗi độ đông sang?

Nơi quê nhà em dạo bước lang thang
Dọc con đê nhớ mùa vàng hoa cải
Nhìn đôi bướm vẫn đùa nhau mê mải
Chợt chạnh lòng nghe tê tái lòng em…

Biết bây giờ anh trăn trở mỗi đêm
Chắc tay súng giữ chủ quyền lãnh thổ
Sóng chưa lặng bởi kia còn bão tố
Cùng bạn bè anh đâu sợ nguy nan

Gửi chút tình vượt qua ải quan san
Chút hơi ấm khi đông tràn trước ngõ
Trường Sa hỡi đêm nay mùa gió trở
Có lạnh lòng xin hãy nhớ về em…

Hải Dương 14/12/2018

Bài thơ: THÁNG MƯỜI HAI – Hoàng Như Phượng 

THÁNG MƯỜI HAI
Thơ: Hoàng Như Phượng

Tháng mười hai như câu thơ khép lại
Chuỗi mạch dài mê mải chảy trong tim
Cả một năm ta mải miết kiếm tìm
Để kết lại một niềm vui viên mãn.

Tờ lịch cuối nở nụ cười thanh thản
Đông lạnh tràn không quản ngại gian nan
Đội mũ lên khoác áo ấm dịu dàng
Ta xuống phố đón mùa đông duyên dáng.

Những món quà ta gom ngày, gom tháng
Gói gọn gàng gửi tặng các em thơ
Chút tình thân sưởi ấm những ước mơ
Để đông đến ngọt ngào thêm hương sắc.

Ai bảo rằng tháng cuối năm gió bắc
Cây khẳng khiu, trơ trọi đến nao lòng
Thì xin đừng bỏ khát vọng chờ mong
Bởi trong mình cây ươm chồi xuân sắc.

Tháng mười hai ở hai đầu Nam – Bắc
Anh gửi nắng về sưởi ấm tim em
Em gửi anh chút gió lạnh qua rèm
Ta hạnh phúc ở hai đầu nỗi nhớ.

HNP – 13/12/2018

Bài thơ: VẦN THƠ ĐẸP – Hồ Viết Bình

VẦN THƠ ĐẸP
Hồ Viết Bình

Tôi muốn viết những vần thơ đẹp nhất
Dành tặng em cô gái tháng Mười Hai
Người chưa quen thao thức suốt đêm dài
Thêm hơi ấm của ai bên gối chiếc.

Tôi muốn gửi cả bầu trời xanh biếc
Nắng vàng ươm xua bớt giọt mưa buồn
Gửi cho em thắm thiết những nụ hôn
Bay theo gió mơn man đôi má lúm.

Tháng Mười Hai như đời người xế bóng
Nhưng em ơi! Cuộc sống cứ xoay vần
Bao nỗi lòng khấp khởi đón mùa xuân
Như mỗi lần mẹ sinh thêm em bé.

Thơ mình già, nhưng thơ người rất trẻ
Với muôn màu muôn vẻ vẫn tuôn trào
Tháng Mười Hai hé cửa đón nắng vào
Năm mới đến thơ dạt dào cảm xúc.

Tôi muốn hoạ một mối tình đúng lúc
Để cho em chấp bút nối thêm vần
Và hai ta bắc nhịp nối tình thân
Bền chặt mãi bao lần mười hai đến.

Bài thơ: NỖI NHỚ – Ánh Tuyết

NỖI NHỚ
Thơ: Ánh Tuyết

Sớm mai này sương giăng đầy trước ngõ
Ngọn gió đông gờn gợn nỗi u hoài
Ta nhủ thầm giờ đã tháng mười hai!
Tháng của niềm ưu tư khắc khoải

Đông khẽ đến như những loài hoa dại
Níu tim côi hoang hoải phút yêu đầu
Vội kiếm tìm sao chẳng thấy thu đâu
Còn vạt nắng hanh hao màu cỏ úa

Hạt mưa phùn vội lùa qua song cửa
Chợt giật mình hồn lạc nửa đi hoang
Có bao giờ níu được bước thời gian
Chút luyến tiếc với muôn ngàn nức nỡ

Tháng mười hai chênh chao buồn gợi nhớ
Nhớ bâng khuâng một thuở mộng ban đầu
Một lúc nào ta chợt nghĩ về nhau
Trong sâu lắng nghe niềm đau vụn vỡ./.

Bài thơ: TỰ BAO GIỜ.. – Ngo Huong .

TỰ BAO GIỜ..

Thơ Ngo Huong

Tự bao giờ…tôi đã trót yêu em
Đôi mắt ấy trong xa xăm vời vợi
Nhớ ngày nào đôi đứa cùng đội nắng

Đứng nghiêng mình trên phiến đá chông chênh.

Xa con thuyền trôi mãi lênh đênh
Đâu dám nói dù cho tim dậy sóng
Vẫn hiểu được lòng đang thơ thẩn

Đứng cạnh nhau mà chẳng dám ngỏ lời

Rồi tôi về hai lối ngã hai nơi
Nhưng con tim vẫn hoài mong chốn ấy
Chờ mùa sang về đây tìm lại

Mái tóc thề nghiêng sóng xõa bến xưa

Nụ hôn đầu ta dấu mãi chẳng thưa
Sợ mưa ướt nhạt nhòa làm tan vỡ
Cành liễu hờn buông mình vì nhung nhớ.!

Vẫn chờ ngày về dệt mộng thành thơ

Tự bao giờ… tôi đã trót yêu em.

Thơ Ngo Huong

Bài thơ: KỶ NIỆM THÁNG 12 – Phan Huy Hùng

KỶ NIỆM THÁNG 12
Thơ: Phan Huy Hùng

Con gái tôi sinh năm Nhâm Tý
Dưới hầm phố Khâm Thiên
Bầu trời đen B52 giặc Mỹ
Hà Nội mặt đất chao nghiêng

Chúng muốn đẩy Việt Nam quay lại thời đồ đá
Có ngờ đâu Việt Nam hoá anh hùng
Xác Mỹ rơi dọc ngang tơi tả
Hà Nội lẫy lừng Điện Biên Phủ trên không!

Đã bốn mươi sáu năm như giấc mơ hồng
Con gái tôi trở thành bà ngoại
Tôi vẫn y nguyên như ngày xưa ấy
Hà Nội tháng mười hai , nụ cười sưởi ấm lòng nhau

Tháng Mười Hai vang vọng địa cầu
Chỉ có Việt Nam đưa tháng 12 vào lịch sử !

Bài thơ: Ta có hẹn với Tháng Mười hai – Đỗ Hương

Ta có hẹn với Tháng Mười Hai
Thơ: Đỗ Hương

Như một nụ hồng của vườn xuân
Tháng Mười Hai là nụ cuối cùng
Trong mười hai tháng bao mưa nắng
Vật đổi sao dời, em cùng anh…

Như một nụ hôn của tình yêu
Tháng Mười Hai mộng ước rất nhiều
Mộng yêu hơn nữa nhân gian hỡi!
Giữa những vòng tay đẹp yêu kiều!

Ta hẹn cùng nhau Tháng Mười Hai
Dệt sợi xuân bằng nét trang đài
Bỏ lại mùa đông đầy giá lạnh
Ta về thơi thảnh với giêng hai

Ta lại cùng nhau ươm mầm xanh
Trổ xuống vườn xuân tỉa lá cành
Cùng nhau điêu khắc mùa xuân thắm
Một cánh đồng thơ đẹp tình anh

Anh nhé, hẹn anh Tháng Mười Hai!
Anh về Quảng Bá, dáng Kiều ai
áo dài trinh trắng chờ anh mãi
Ở giữa vườn Xuân nắng vương Mai…

12/ 12/ 2018
SunNy Do

Bài thơ: ANH VỀ! – Nguyễn Thị Khánh Hà

ANH VỀ!
Thơ: Nguyễn Thị Khánh Hà

Anh về buổi ấy
tháng mười hai
Trời không xanh biếc
nắng vàng phai
Đông lạnh
nghe lòng chợt nhớ ai

Đêm buồn
thêm rét mỗi ban mai

Buổi ấy anh về
tháng mười hai
Sầu đông rụng cánh
đã một mai
Nghe em thủ thỉ
bên vườn cũ
Chợt ngỡ tụi mình
như thuở xưa

Thu có phai màu
tím thủy chung?
Có làm phai nhạt
má em hồng?
Có hong khô tóc
mây con gái?
Vườn còn nở trắng
đóa sầu không?

Đông bỗng là em
Em là đông
Lắng sâu lặng lẽ
ủ rượu nồng
Anh muốn nhen lên
ngàn nắng ấm
Xua lạnh lòng em…
Đốt lửa hồng…
12/12/2018

Bài thơ: LỖI HẸN – Hoàng Hôn

LỖI HẸN.
Thơ: Hoàng Hôn

Có một người
Lỗi hẹn những mùa Đông
Bao nhiêu tháng mười hai không trở lại
Con đường tình
bao năm sương giăng mãi
Ôi ! con đường
những tháng ngày mộng mơ…
Người con gái – đôi mắt – mầu mây trắng
Ánh mắt đó
làm hồn tôi chết lặng
Kỷ niệm hồng ngày ấy chẳng phôi phai
Tôi là người
lỡ hẹn tháng mười hai
Lỡ hẹn với mắt mầu mây muôn thuở
Tháng mười hai ơi
Con đường dài thương nhớ …
Vấn vương lòng, se sắt bóng hình ai ?
Có một người
lỗi hẹn tháng mười hai
Để trôi qua những mùa hoa sưa nở.
Để bao năm
Đường tình rưng rưng nhớ
Người lỡ hẹn không về
Ôi ! những tháng mười hai ….

Bài thơ: THÁNG 12 VỀ !!! – Gái Quê

THÁNG 12 VỀ !!!
Tác giả: Gái Quê

Tháng mười hai nắng chẳng đủ mộng mơ
Mà gió bấc cứ dư thừa nỗi nhớ
Thương lắm đó người ơi đừng mở cửa
Tránh gió lùa kẻo cảm lạnh biết không.

Tiết trời lạnh…khoác áo màu tạo dáng
Dạo phố phường tâm trạng đón xuân sang
Tiếng cười vui tràn xuống khắp phố phường
Cùng sánh bước với nàng thơ tri kỷ.

Tháng mười hai lòng bỗng cứ đong đưa
Tờ lịch cũ bỏ đi thấy như vừa hụt hẫng
Thời gian trôi xếp dày thêm khoảng lặng
Tết sắp về liệu người có về chăng?

Tháng mười hai..ta yêu rồi thì phải
Ba mươi ngày hiện tại đón chờ ta
Nhịp thời gian tích tắc phút ngọc ngà
Ghì trở lại đừng xa rời tôi nhé.!

Bài thơ: THÁNG MƯỜI HAI THÁNG ĐỢI CHỜ – Tony Bui

THÁNG MƯỜI HAI THÁNG ĐỢI CHỜ
Thơ: Tony Bui

Tháng mười hai, lòng cảm thấy chơi vơi
Bóng hình em rạng ngời trong giấc ngủ
Kỷ niệm xưa vẫn như từng cơn lũ
Cứ ùa về ấp ủ trái tim anh

Tháng mười hai màn sương lạnh giăng mành
Cúc hoạ mi mong manh đùa với gió
Nghĩ về em với bao điều trăn trở
Chẳng thể vơi nhung nhớ những đêm trường

Tháng mười hai ngày nối ngày vấn vương
Hoa dã quỳ dâng hương nồng tình ái
Thu đã đi sắc vàng còn đọng lại
Nụ hôn đầu nhớ mãi chẳng thể quên

Dòng sông quê nước vẫn chảy êm đềm
Chiều hoàng hôn màn đêm dần buông xuống
Vòng tay ôm môi kể môi luống cuống
Ngọt hương đời quyện cuốn mối tình thơ

Tháng mười hai em hãy gắng đợi chờ
Con thuyền tình cập bến bờ hạnh phúc
Dưới đèn khuya một mình anh thao thức
Những vần thơ cháy rực lửa yêu thương.

Warszawa
04/12/2018

Bài thơ: THÁNG 12 ƠI.. – YẾN THỊNH

THÁNG 12 ƠI…
Tác giả: YẾN THỊNH

Em ngồi nhặt lá cuối thu
Chỉ còn ít lá để vừa sang đông
Tháng 12 của nhớ mong
Của mùa nổi gió của đông đã về
Áo không đủ ấm chở che
Vai em úa lạnh cơn mê xa người
Mưa phùn phủ kín tim côi
Em còn mãi ngóng một người chân mây
Hàng cây trụi lá chiều nay
Chờ mùa đông gọi cơn say ấm lòng
Anh còn trở lại đây không?
Cùng em chia nhớ chia mong một đời
Tháng mười hai… tháng mười hai ơi…
Bảo người về nhé …để tôi bớt buồn
Để mùa đông chẳng cô đơn
Chẳng ngồi nhặt lá… mong thương yêu về
Tháng mười hai… của say mê…

YẾN THỊNH

Bài thơ: NỬA TRỜI MƠ – Vân Anh

NỬA TRỜI MƠ
Thơ: Vân Anh

Mấy hôm rồi luyến nhớ dạ chung trinh
Dăm bảy mớ một mình ra vào ngóng
Đặt chấm hỏi “sóng lòng nơi biển rộng
Có quay về, xáo động bến bờ xưa?”

Nhớ nồng nàn, vần vũ người biết chưa
Giận người mấy cho vừa, khôn kể xiết!
Để ấm ức, sầu lay… lời ly biệt
Nhớ tội tình… da diết, nhấn hồn hoang!

Giả bộ kiêu nín lặng, túm chăn choàng
Ai nhắn hỏi tràn lan… không trả đáp
Vẫn đợi chờ, con tim yêu khao khát
Sóng dội về dào dạt lén thầm thương!

“Ngồi nhóm lửa, tựa cửa chất đống rơm”
Vạ trời cao, gá sao Hôm ướm hỏi
Yêu nhiều thế, cớ sao đường lạc lối
Nẻo ta về nhịp nuối… vẫn không em?!

Biên Hòa 12.12.2018

Bài thơ: THƠ VIẾT CHO THÁNG MƯỜI HAI – Phan Thu Hà

THƠ VIẾT CHO THÁNG MƯỜI HAI

Thơ: Phan Thu Hà

Có phải mùa về gọi giấc mơ xa
Mà hôm nay con sẻ nâu về làm tổ
Bầu trời xanh trong như chưa hề bão gió
Cứ tưng bừng điệp khúc tháng mười hai

Phố ngỡ ngàng theo từng bước chân ai
Nắng lung linh một màu vàng óng ả
Rải nốt nhạc xôn xao từng kẽ lá
Mừng chúa chào đời trong ngày lễ Noel

Ta một mình về lại giáo đường quen
Bức tranh xưa nhắc một thời đã cũ
Những ngày xưa chả bao giờ về nữa
Chỉ nỗi niềm lặng lẽ gửi vào thơ

Năm tận tháng cùng chớp mắt tựa giấc mơ
Tìm chút bình yên trong nhịp đời vô tận
Ta ru mình trong lời ru của sóng
Nghe biển chiều nay gọi những cánh buồm

Đã tạnh chưa những chớp bể mưa nguồn
Sao thiên tai vẫn phập phồng từng hơi thở
Vẫn đắng lòng những cảnh đời dĩ lỡ
Cuối năm rồi có tìm được chút niềm vui

Năm qua rồi hối hả tháng mười hai
Thời gian trôi theo dòng đời thác chảy
Mong những yêu thương mãi còn ở lại
Lời chúc an vui gửi đến muôn nhà.

Bài thơ: CUỐI NĂM RỒI – An Giang Bùi 

CUỐI NĂM RỒI
Thơ: An Giang Bùi

Cuối năm rồi sao nhớ thế Người ơi
Ngày ta hẹn đã đến gần gần lắm
Đầu mùa khô nên hãy còn nhạt nắng
Sáng lạnh về theo tà áo gió bay.

Cuối năm rồi ai tìm đến với ai
Ta lặng yên nhìn dòng người trên phố
Mưa cuối mùa đến rồi đi vội vã
Gió vật vờ trên góc phố lang thang.

Cuối năm rồi thời khắc sắp sang trang
Ta mong người như thầm mong cánh én
Mang mùa xuân như lời người ước hẹn
Tô tình ta thêm sắc thắm đậm đà.

Một mầm non ấp ủ những ngày qua
Đang nhú lên từ sâu trong lòng đất
Rồi ngày mai giữa mây trời bát ngát
Vươn cành cao xoã bóng mát cho người.

Cuối năm rồi

sao nhớ thế
Người ơi.

Bài thơ: HÀ NỘI THÁNG 12 - Lan Thanh

HÀ NỘI THÁNG 12

Thơ: Lan Thanh

Tháng 12 rét lắm người ơi
Buốt thịt da, mưa quất liên hồi
Xám ngoét bê tông những ngả đường hút gió
Dầm dề, mắt lá run run…

Ôi, những chú bé cô đơn gầy gò
Khuôn mặt buồn ngay cả khi cười nụ
– Cô ơi, bác ơi đánh giày nhé!
Phố như đã hoàng hôn ngay từ sáng tinh mơ

Những chị, những bà tồng tênh bán hoa dạo
Ngần ngần hồng, tím, trắng, vàng
Muôn sắc hoa gọi nắng xênh xang
Có gọi được niềm vui vai gầy chưa đủ ấm

Hồ Thiền Quang lăn tăn sóng
Mặt nước lênh loang tiếng chuông chùa
Cuộc đời hư vô là có thật?
Lá vàng lả tả rơi về đâu?

Hà Nội đông, cái rét cong u sầu
Thèm một bàn tay, một hơi ấm
Ở đâu rồi ánh mắt nồng nàn
Giật mình, tiếng câu kinh ai nguyện…

Bài thơ: KÝ ỨC THÁNG 12 – Trương Túy Anh

KÝ ỨC THÁNG 12
Thơ: Trương Túy Anh

Thắng 12 về em đến thăm anh
Giữa mênh mông đất trời sương giá lạnh
Anh nằm ngủ yên một mình cô quạnh
Bốn mươi sáu năm rồi gió bấc qua

“Điện biên phủ trên không”, chẳng phai nhòa
Tiếng máy bay rền, pháo nổ bom rơi
Ngắm đúng mục tiêu, tên lửa vút trời
Xác B 52 tan rơi lả chả

Còi báo động mọi người chạy hối hả
Đầu đội mũ rơm nhảy trú xuống hầm
Bom đạn Mỹ dội ầm trong tiếng thét
Ôi phổ Khâm thiên hoang tàn, tan nát

Quên sao được THÁNG 12 ngột ngạt
Năm THÁNG chiến tranh khói đạn mịt mù
Máu chảy xương tan, đêm dài không ngủ
Thảm khốc đau thương phủ tràn xứ sở

THÁNG 12 hoa cải vàng rực rỡ
Hoa cúc thắm tươi sắp chào năm mới
Em đến thăm anh ngập tràn nỗi nhớ
Ngủ ngoan nha anh, đất nước thanh bình.

Bài thơ: Tình Khúc Tháng Mười Hai – Toàn Tâm Hòa

TÌNH KHÚC THÁNG MƯỜI HAI

Tác giả: Toàn Tâm Hòa

Nghe bên đời bao nhịp khúc Giáng Sinh

Tháng mười hai đến bên mình bất chợt

Ánh bình minh xuyên tàn cây yếu ớt

Gió Bấc về rớt những giọt sương mai

Anh tặng em Tình Khúc Tháng Mười Hai

Có mùa Đông đang cài ngang bậc cửa

Và tình yêu nồng nàn ta thắp lửa

Lạnh chẳng còn ấm áp một vòng tay

Tháng mười hai phố còn lá me bay!?

Khúc giao mùa đã thay màu áo mới

Tháng mười hai mùa Giáng Sinh đang tới

Bên giáo đường mình đợi Chúa ban duyên

Tháng mười hai con phố nhỏ bình yên

Giờ tan lễ mình kề bên đếm bước

Nắm tay nhau ta trao lời hẹn ước

Thấy đất trời đã đếm ngược thời gian.

Bài thơ: Viết cho cô gái tháng mười hai – Nguyễn Thị Thanh Yến

VIẾT CHO CÔ GÁI THÁNG MƯỜI HAI

Tác giả: Nguyễn Thị Thanh Yến

Ta chẳng còn là cô gái tháng mười hai

Sao vẫn nôn nao khi đông về gõ cửa

Lòng chẳng bình yên trước buổi chiều buốt gió

Nghe lạnh đầu mùa trong cái lạ rất quen

Có chi mà tâm trạng cứ đan xen

Cũng chỉ là thu qua rồi đông tới

Ta lắng nghe mùa đi qua rất vội

Nghe lòng mình bối rối phút đông sang

Ta chẳng còn là cô gái tháng mười hai

Sao chiều nay chợt xao lòng đến thế

Góc phố mùa đông, lời hẹn nào đến trễ

Để ta giờ xao xác với heo may?

Ôi cuộc đời, dẫu con tạo vần xoay

Ta vẫn thế dẫu lối xưa đã cũ

Vẫn đông về nghe tim mình ấp ủ

Có ai cùng nhắc lại chuyện chưa xa…

Bài thơ: Tháng mười hai – Trần Tường Vi

THÁNG MƯỜI HAI

Tác giả: Trần Tường Vi

Tháng mười hai em về qua góc phố

Cây tương tư rụng chiếc lá sau cùng

Chẳng còn ai nhắc lời thề hoa cỏ

Chiều gối đầu trên những cánh nhớ nhung

Hồn đọng lại chút niềm xưa hò hẹn

Ngước nhìn mây, mây miên viễn đa tình

Trôi, trôi mãi biết nơi đâu là bến

Cúi xuống đời, đời đã lắm điêu linh

Gió cũng biết sang Đông là từ tạ

Người xa người, chiều vội vã biệt ly

Rồi về đâu những ngày sau hối hả

Hành trang xa còn giữ lại được gì?

Tình mãi mãi là cuộc tình không trọn

Nơi anh về mùa chờ đón đưa ai?

Chiếc lá rụng nhành tương tư rũ xuống

Lá lìa cành cây hụt hẫng vòng tay

Tháng mười hai có hồi chuông tịnh độ

Bến mê nào em còn giữ riêng em

Khi hạnh phúc dường mong manh như cỏ

Giữa Đông sang là cỏ chết im lìm

Thôi anh nhé, tháng mười hai em viết

Bài chia xa, bài tiễn biệt cho nhau

Quà Giáng Sinh anh làm sao hay biết

Trái tim hiền, em nhận một nỗi đau…

Bài thơ: Thư Tình Tháng Mười Hai – Trần Thanh Xuân

THƯ TÌNH THÁNG MƯỜI HAI

Tác giả: Trần Thanh Xuân

Anh à

Tháng mười hai về trước ngõ rồi anh

Gió bấc thổi trời hanh hao se sắt

Sương đầm vai, bàn tay gầy lạnh ngắt

Anh có về sưởi ấm hộ em không ?

Tháng mười hai chẳng đủ nắng để hong

Nhớ ướt mèm chông chênh buồn dễ sợ

Bàn chân nhỏ bước trượt nhầm vào nhớ

Em gồng mình đếm nhớ lọt qua tay

Thu theo anh quấn vội cả heo may

Cây đàn nhỏ gảy sầu lên câu hát

Trời tí tách trêu ngươi buông từng hạt

Em cuống cuồng gói ghém trả hư không

Cõi hư không anh bảo có diêu bông

Em vội tìm nhặt được tình nông nổi

Những xác lá nằm bơ vơ bên cội

Em gom về ủ mộng giấc mơ đông…

Anh ơi

Tháng mười hai má em bớt ửng hồng

Đông ỡm ờ xoa màu lên mắt tím

Chiều nghiêng đổ hoàng hôn mau tắt lịm

Anh hãy về cho em bớt chênh chao.

Bài thơ: Say Tháng Mười Hai – Huỳnh Minh Nhật

SAY THÁNG MƯỜI HAI

Tác giả: Huỳnh Minh Nhật

Có ai về ru lại tháng mười hai?

Để nghe tiếng mùa gọi tình tháng cũ

Đông trắng xóa cơn mưa chiều phủ dụ

Gió lạc đường trong những giấc mơ hoang

Có ai về níu lại bước thời gian?

Giữa luyến tiếc với vô ngần nức nở

Tháng mười hai chông chênh buồn dễ sợ

Nhớ bâng khuâng, khói thuốc hóa thơ tình

Ta ưu sầu nhưng chỉ biết làm thinh

Cố níu lấy một tình yêu vị kỷ

Đừng nói nhiều, hãy lặng nghe, ừ nhỉ?

Nước mắt rơi có lẽ quá ồn ào…

Men say khướt cho mùa thêm huyền hão

Đêm dâng đầy tâm tư lạnh héo hon

Dẫu vẫn biết hồn yêu đương rực rạo

Xin đợi mùa rải nắng khúc giêng non…

Bài thơ: Tháng Mười Hai – Băng Nguyệt

THÁNG MƯỜI HAI

Tác giả: Băng Nguyệt

Tháng mười hai quanh mình là tuyết

Trắng một trời xanh biếc mắt buồn em

Tình ngày nao sao người nỡ đành xem

Như bọt biển tan bay chiều gió bấc

Tháng mười hai những nỗi buồn không mất

Mà lại còn thêm cung bậc đớn đau

Nhìn tất cả chìm trong màu tang tóc

Những lạnh lùng khô khốc của con tim

Tháng mười hai nỗi nhớ cứ đêm đêm

Không hò hẹn vẫn êm đềm tìm đến

Em bây giờ như con thuyền lạc bến

Biết nơi nào để lại đến cùng nhau

Tháng mười hai ôi một tháng khát khao

Bên ai đó tình trao không nuối tiếc

Tháng mười hai của khoảng trời ly biệt

Tiễn đông hàn xuân mới đến tìm thôi!

Bài thơ: Chào Tháng 12 – Chiều Tím

Tháng mười hai đông lạnh vẫn xôn xao

Mãi cồn cào áng mây xanh diệu vợi

Gió mong manh ngẩn ngơ màu hờn dỗi

Se sắt lòng, bối rối phút chia ly!

Anh điện thoại hỏi em đang nghĩ gì

Có nhớ anh, mỗi khi mùa thay lá

Hương tình yêu gửi trao nhau tất cả

Trái tim hồng nghiêng ngả, khát khao em!

Tháng mười hai, anh bóc lịch ra xem

Ngày hẹn em sao mà lâu đến thế

Vẫn nồng nàn tình anh nhiều dâu bể

Đợi anh về, sưởi ấm phía bình yên!

Bài thơ: Tháng Mười Hai Em Bỗng Dưng Xa Lạ – Khiếu Long

THÁNG MƯỜI HAI EM BỖNG DƯNG XA LẠ

Tác giả: Khiếu Long

Tháng mười hai em bỗng dưng xa lạ

Bầy sẻ nâu không về lại hiên nhà

Ta lạnh lùng đi dưới vùng hoa tuyết

Con tim sầu với nhịp đập thiết tha…

Tháng mười hai cơn mưa tình về muộn

Sáng buồn tênh thức giấc với nỗi buồn

Qua khung cửa cơn gió nào buốt lạnh

Giáng Sinh về khu phố những hồi chuông

Tháng mười hai cúi đầu quỳ sám hối

Những tháng năm khờ dại giữa cuộc đời

Trốn tình em… ta bỏ đi rất vội

Để bây giờ nỗi nhớ rất chơi vơi

Tháng mười hai nóc giáo đường rực rỡ

Không gian vang tiếng hát những thiên thần

Người nguyện cầu trong niềm vui mừng chúa

Riêng mình ta hồn đầy những bâng khuâng.

Bài thơ: Tình Khúc Tháng Mười Hai – Nguyễn Quang Long

TÌNH KHÚC THÁNG MƯỜI HAI

Tác giả: Nguyễn Quang Long

Tháng mười hai trao nhau tình nồng ấm

Dưới mưa chiều ướt đẫm những lời thương

Hạt mưa bay gợi thêm nỗi vấn vương

Và chúng mình yêu thương từ khi đó

Tháng mười hai hơi lạnh về theo gió

Thời gian trôi bỏ lại một niềm đau

Mưa bụi bay trời trải khắp một màu

Mưa hiu hắt nghe nỗi đau nhân thế

Tháng mười hai mà lòng ta như thể

Những ngày dài ta sống để sầu bi

Trái tim ơi còn đọng lại chút gì

Hồn lạnh lẽo trong lòng thì băng giá.

Tháng mười hai vừa sang sao vội vã

Mang mưa buồn u ám cả trời Đông

Để trời cao không còn áng mây hồng

Ta ngước mắt nhìn trông hoài đây đó

Tháng mười hai gửi tình yêu theo gió

Để nhớ ngày ta đây đó bên nhau

Đông sang rồi mong rằng sớm tàn mau

Để xuân đến mang sắc màu đổi mới.

Tháng Mười Hai, tháng mới của một năm cũ sắp qua, ai ai cũng tất bật, bận rộn với vô số chuyện. Liệu rằng có ai dành một chút thời gian nhìn lại đoạn đường đã đi qua để nuối tiếc, để hạnh phúc, để chờ đợi hay chăng?

Top 25 Bài thơ hay viết về những ngày đầu đông

Đông đến mang cho con người biết bao cảm xúc. Đó là lúc cái lạnh khẽ khàng len lỏi qua từng con phố, lùa vào cổ áo người đi đường. Đôi lứa nắm tay nhau, những cái ôm chặt hơn trên từng con phố. Đó là lúc lòng người dạt dào một thứ tình cảm khó tả. Mùa đông lạnh nhưng rất lãng mạn, nắng của mùa đông yếu nhưng đủ ấm trai tim ai đó. Hãy yêu để gió bớt thổi, mưa bớt rơi và tâm hồn bớt đơn côi. Buổi sáng, dậy thật sớm để hít hà cái không khí trong lành mà bấy lâu nay không có, nhâm nhi tách cà phê nhìn ra phố, đọc một quyển truyện, nghe một bản nhạc buồn và để chế độ bật lại. Cứ như thế, cảm giác như cả lồng ngực đã bắt đầu chuẩn bị cho một mùa đông dài nữa. phongnguyet.info xin giới thiệu những bài thơ hay viết về những ngày đầu đông.

Bài thơ: KHẮC GIAO MÙA – Đoàn Thịnh

KHẮC GIAO MÙA
Thơ Đoàn Thịnh

Thu cứ chùng chình còn đó
Bịn rịn chẳng thể nỡ rời
Mà mùa đông thì đã chạm
Trước khoảng hai mùa yêu ơi

Bao nét mềm thu chưa cũ
Thềm riêng mặt mịn nắng vàng
Thơm vô chừng mà chưa đủ
Cũng nhường mùa mới đông sang .

Áo mỏng cất vào miền đợi
Nồng nàn áp sát nhau hơn
Đông để phả cùng nhau ấm
Mà tan tiêu những giận hờn .

Sương sẽ thật mau , thật lạnh
Đông ru đất ngủ êm lành
Ấp iu mầm non nụ chúm
Để rộ mùa xanh thêm xanh .

Một khắc hai mùa chuyển dạ
Sinh tròn trịa những long lanh
Dịu dàng cùng nâng chăm chút
Thật hiền tay em tay anh .
2-12-2018
ĐT

Bài thơ: BẤC CHƯA VỀ – Nguyễn Hưng


BẤC CHƯA VỀ
Thơ Nguyễn Hưng

Mùa đông hỡi sao không về giá rét
Hay là thu còn vét những lá vàng ?
Để hồn ta ngơ ngẩn mãi đi hoang
Thương chiếc áo ngày sang mùa vẫn đợi.

Xa lâu rồi mà ngỡ như vừa mới
Tình bay đi chấp chới lúc đông về
Đường đôi ngả cơn gió lạnh tái tê
Ta quay quắt cơn mê đời từ đó.

Vẫn chiều chiều khi dương tà chạm ngõ
Cánh mở toang ta ngỏ đợi bấc tràn
Dẫu biết rằng giấc mộng đã vụt tan
Nhưng dư hương đâu tàn trong thoáng chốc.

Chắc ở đời riêng mình ta kẻ ngốc
Mãi lang thang đoạn dốc một cuộc tình
Vẫn ấp iu một chiếc áo đinh ninh
Ngỡ mùa đông mang hình hài xưa cũ.

Bấc chưa về con phố quen ủ rũ
Cơn nắng oi ai rủ những ấm nồng
Tháng mười hai mùa chuyển đã vào đông
Sao giá bấc vẫn không về gõ cửa ?

Nguyễn Hưng 02/12/2018

Bài thơ: TẢN MẠN BÊN HỒ GƯƠM CHỚM ĐÔNG – Phan Thu Hà

TẢN MẠN BÊN HỒ GƯƠM CHỚM ĐÔNG
Thơ Phan Thu Hà

Mùa đông lại về
Chạm vào nỗi nhớ
Sương giăng bồng bềnh
Nhẹ như hơi thở

Ướt mềm vạt cỏ
Em choàng khăn xinh
Co ro sẻ nhỏ
Ngủ trong cánh mình

Tháp Rùa im lặng
Ngàn đời suy tư
Nỗi niềm thế kỷ
Cuộc người phù hư

Cầu in dấu hỏi
Còn không cụ rùa?
Ngọc sơn cổ tự
Thêm lần già nua

Cô đơn tháp bút
Viết vào khói sương
Nhạt nhòa nét mực
Dòng trôi miên trường

Người như chiếc bóng
Bên hồ trầm ngâm
Buồn hay tiếc nuối
Mùa qua thăng trầm

Ô kìa! sót lại
Trên cây lộc vừng
Đôi chùm hoa đỏ
Bất ngờ…rưng rưng….
Phan Thu Hà

Bài thơ: HẠNH PHÚC NGỌT – Hoa Diên Vỹ


HẠNH PHÚC NGỌT
Thơ Hoa Diên Vỹ

Thấy bồi hồi thương lắm tháng mười hai
Mùa hoa cải làm tim yêu mê mệt.
Cơn gió lạnh ướp tình thêm da diết
Xích lại nhau trong những chiếc ôm dài.

Theo anh về nghe nắng gọi ban mai
Sân nhà vắng ríu ran bầy chim sẻ.
Tay vừa hái mọng căng đôi chùm khế
Chờ người đem muối hạt đến ăn cùng.

Mẹ lo mùa phơi vội chiếc chăn nhung
Sợ cái rét bỗng đâu về bất chợt.
Cha vẫn thế cứ đau hoài xương khớp
Tháng chạp rồi nhức buốt sẽ nhiều hơn.

Anh dọn nhà quét mới đổi màu sơn
Tường vôi cũ đã nhuốm màu loang lổ.
Chị hai giỡn “Tết này mình có cỗ
Nhất cậu ba, mợ ấy thật ngoan hiền”…

Em ngại ngùng nép lại ở bên hiên
Hạnh phúc ngọt trong những lời bình dị.
Trái tim ngoan như buông lời thầm thĩ
“Chần chờ chi, cô gái, hãy nhận lời!”
( Hoa Diên Vỹ)

Bài thơ: ĐÔNG VỀ – Phan Hoàng

ĐÔNG VỀ
Thơ Phan Hoàng

Sáng nay đông về bên cửa
Ngoài sân xào xạc lá khô
Em khoác áo choàng ra chợ
Nón nghiêng che phía gió lùa

Nghĩ đến vùng quê bão lũ
Nhà trôi, nước ngập trắng đồng
Áo mặc, cơm ăn đều thiếu
Lấy gì chống rét qua đông?

Nghĩ về biên cương, hải đảo
Mùa đông sương tuyết rơi dày
Bao nhiêu chiến sĩ đêm ngày
Canh phòng đi trong giá rét

Còn nơi nào trên đất nước
Bao nhiêu em nhỏ, người già
Náu nương góc chợ hiên nhà
Mong qua đêm dài lạnh lẽo

Mùa đông xơ gầy dặm liễu
Nghiêng mình… gió bắc thổi qua
Đón chờ mùa xuân mới đến
Đất trời nắng ấm nở hoa!

25.11.2017
PH

Bài thơ: TÌNH ĐÔNG – Hoàng Hôn

TÌNH ĐÔNG
Thơ Hoàng Hôn

Đầu Đông ..với gió heo may
Buông lên vạt áo men say mỗi chiều
Bên thềm ngọn gió liêu xiêu
Quàng thêm áo ấm nói điều ước mong

Người ơi anh đã gửi lòng
Chạm đông quay gót thu đong nỗi buồn
Níu vào những giọt mưa tuôn
Giật mình mới thấy gió luồn trong tim

Lạnh lòng dỗ giấc ngủ im
Nhìn trăng bên cửa mải tìm bóng ai
Vén mây kéo sợi đan cài
Hỡi người tri kỉ đêm dài nhớ thương

Trăm năm nguyện đã chung đường
Thì xin đừng để môi hường nhuốm đau
Trầu têm cau thắm đượm màu
Chữ tình cùng thả ngàn sau vẫn nồng

Bên ngoài trời đã chuyển đông
Nhớ em se sợi tơ hồng gửi trao
Đông về tình vẫn ngọt ngào
Ngàn câu nhung nhớ gợi bao sắc tình…

Bài thơ: NỖI NHỚ MÙA ĐÔNG – Phan Thị Tuyết Vân

NỖI NHỚ MÙA ĐÔNG.
Thơ Phan Thị Tuyết Vân

Nhớ không anh kỷ niệm đã qua rồi.
Anh nắm chặt đôi tay mềm lạnh cóng.
Gió đông lạnh làm run bờ vai mỏng.
Anh vụng về lóng ngóng nụ hôn môi.

Đông đã về mang nỗi nhớ không nguôi.
Cho tim nhỏ lại bồi hồi đập vội.
Vẫn còn đó lời yêu thương nồng cháy.
Thoảng ngọt ngào nhưng thấm đẫm hương say.

Bao kỷ niệm bên nhau những tháng ngày.
Em muốn gửi đến anh ngàn nỗi nhớ.
Những men say nồng nàn trong hơi thở.
Vẫn tràn đầy dù mình có cách xa.

Đông đã sang nên màu nắng nhạt nhòa.
Muốn kề bên giữa biển chiều mây tím.
Muốn anh hôn lên bờ môi ngọt lịm.
Đông ngọt ngào…
Cho mình mãi có nhau…!!!

Giọt Mưa Thu
HN 5/12/2018

Bài thơ: GỐI CHIẾC MONG MANH – Hồng Soi

GỐI CHIẾC MONG MANH
Tác giả: Hồng Soi

Chớm đông rồi mặc áo ấm nghe con
Lời mẹ dặn vẫn còn trong ký ức
Cả đời mẹ sớm khuya luôn gắng sức
Lo cho con từ nhỏ đến bây giờ!

Đêm đông về văng vẳng tiếng ầu ơ
Căn nhà lá không đủ ngăn gió bấc
Mẹ ôm con sợ đêm lạnh thức giấc
Tấm chăn sờn cũng nhường hết cho con!

Bao đông rồi mẹ chẳng được ngủ ngon
Tuổi hồi xuân bào mòn theo năm tháng
Nghe mẹ kể con nghẹn ngào choáng váng
Mẹ mang bầu… cha biền biệt nơi đâu!

Giọt máu đào trao gửi lần gặp nhau
Và kết trái vào đầu đông năm ấy
Đến bây giờ mẹ vẫn còn ở vậy
Ngày qua ngày…gối chiếc mong manh!
4.12.2018

Bài thơ: CHIẾC ÁO MÙA ĐÔNG – Nguyễn Nguyệt Anh

CHIẾC ÁO MÙA ĐÔNG

Thơ : Nguyeễn Nguyệt Anh

Em đan từng sợi nắng nhỏ long lanh
Thành chiếc áo tặng Anh choàng khi lạnh
Mùa đông về tuyết rơi ngoài đại sảnh
Nhìn cây buồn vọng cảnh thấy xót qua

Này mây ơi..! hãy cho gửi chút quà
Nhớ đem hộ tình ta về phương ấy
Nhắn giùm câu mấy nghìn năm vẫn vậy
Lòng chân thành ươm cấy khải hoàn ca

Nghĩ thương ai nghĩa đượm mãi mặn mà
Vui hạnh phúc chan hòa theo nhịp thở
Một ngày xa bằng vạn năm đợi nhớ
Đêm khuê phòng trăn trở đếm bâng khuâng

Cơn gió bấc cũng chẳng dám lại gần
Nó cứ đứng tần ngần không nỡ thổi
Vì chiếc áo mùa đông đan chặt mối
Những mảnh đời trên lối bước đi chung

Mc : 5/12/2018

Bài thơ: MÙA ĐÔNG NHỚ NGƯỜI – Ánh Tuyết

MÙA ĐÔNG NHỚ NGƯỜI

Thơ: Ánh Tuyết

Trời cuối thu rồi anh biết không?
Gió mùa thổi lạnh bắt đầu đông
Cô phòng chiếc bóng bên song cửa
Nghe nhớ thương ai thắt cả lòng

Người đi xa cách đã mấy đông
Gác nhỏ đìu hiu lệ tuôn dòng
Miên man giấc mộng từng đêm ấy
Phủ ngập trời mây giữa đêm đông.

Cuối bến sông xưa đứng trông chờ
Chờ con đò cũ đậu bến mơ
Đôi chân ai bước trên thềm lá
Xào xạc cành khô dưới nắng tà.

Ai đi cách biệt phương trời lạ
Bỏ cả mùa đông giá lạnh lòng
Âm thầm gối chiếc sầu đơn bóng
Đông đến đây rồi anh biết không?

Bài thơ: ĐỢI MONG – Nguyễn Đình Cường

ĐỢI MONG

Thơ: Nguyễn Đình Cường

Đêm
nghe tiếng
thu gom lá rụng,
Sáng
động rèm
Bấc kéo đông vô.
Chiều tà
sắc tím hanh khô,
Tối về
giá lạnh
thân cô đơn phòng.
Đầu đông
em đã đợi mong
Ai người thắp lửa
tim hồng cho em…?!

Bài thơ: HÀ NỘI VÀO ĐÔNG - Trịnh Thanh Hằng

HÀ NỘI VÀO ĐÔNG

Thơ Trịnh Thanh Hằng

Cúc họa mi đang vào mùa nở rộ
Báo hiệu rằng Hà Nội đã vào đông
Siết chặt tay mình cùng đến sông Hồng
Về bãi Đá tìm lại mùa yêu cũ

Chiếc thuyền sắt cứ chòng chành ủ rũ
Hờn dòng sông con nước chẳng đong đầy
Bồn chồn nằm mắc cạn ở nơi đây
Trên bãi Giữa sông bên bồi bên lở

Anh hãy đến nghe nồng nàn hơi thở
Gió hồ Gươm thổi khẽ những đam mê
Tháp nghiêng mình còn vương chút tái tê
Mưa bay nhẹ báo rằng Đông đã đến

Về Hà Nội em sẽ đưa anh nếm
Bánh trôi Tàu chính hiệu Lương Văn Can
Chẳng bận tâm mưa gió rét ngút ngàn
Hà hơi ấm bên lò ngô nếp nướng

Chiếc bánh gối chỉ ngồi thôi tưởng tượng
Vị thơm nồng đủ ấm cả mùa Đông
Nhớ em nhiều anh liệu có về không
Mình ra phố xuýt xoa nồi ốc nóng

Tiếng chuông chúa hình như đang mong ngóng
Đêm Noel dìu dặt bước tình nhân
Quỳ bên nhau và ước nguyện đời trần
Đông nồng thắm mình bên nhau mãi mãi

Hỡi người ấy nơi xa xôi khắc khoải
Có trở về Hà Nội với em không
Cho chông chênh sẽ lại hoá say nồng
Ta hạnh phúc giữa trời Đông Hà Nội

Thơ Trịnh Thanh Hằng

Bài thơ: ĐÔNG VỀ – Que Gai

ĐÔNG VỀ
Thơ Que Gai

Đông đã về anh hỡi có biết không
Lòng se lạnh khi tim còn khoảng trống
Mộng ước gởi đang tràn đầy hy vọng
Bóng hình anh mãi ngự trị tim hồng

Ngóng anh về cho thỏa nỗi nhớ mong
Vòng tay ấm ôm ghì không lạc lõng
Sóng trỗi dậy khi lửa tình cháy bỏng
Nồng nàn môi vị men ái phiêu bồng

Trông anh hoài lệ vương ướt mi cong
Song cửa nhỏ lạnh len cùng gió lộng
Bông sữa trắng rụng rơi đầy trước cổng
Dòng biển xanh bàng bạc ánh trăng lồng

Bỗng thả hồn đi lạc giữa mênh mông
Giọng ai hát ngọt ngào bên cánh võng
Ta tiễn biệt thu đi mà xúc động
Đọng sương mềm tình ướt nắng đâu hong ?!
TM sg 4/11/2018

Bài thơ: HÀ NỘI ĐÔNG VỀ… – Hoàng như Phượng.

HÀ NỘI ĐÔNG VỀ…

Thơ Hoàng như Phượng.

Hà Nội đông về lạnh lắm không anh?
Chiếc khăn xưa nay còn đủ ấm
Ô cửa nhỏ phủ màu rêu ẩm
Cây Phượng buồn trút lá có xanh xao?

Hà Nội đông về anh có nhớ năm nao?
Bao kỷ niệm bây giờ xa quá đỗi
Yêu thương tan theo một thời nông nổi
Em dại khờ, vụng dại tháng năm trôi.

Hà Nội đông về ngày ấy quá xa xôi
Xác hoa rơi giữa trời ký ức
Cuộc sống đi qua giữa muôn ngàn hư – thực
Cuốn theo mùa chơi vơi.

Hà Nội đông về chắc lạnh lắm anh ơi…???
HNP

Bài thơ: ANH VÀ MÙA ĐÔNG – YẾN THỊNH

ANH VÀ MÙA ĐÔNG

Thơ YẾN THỊNH

Ai cũng bảo mùa đông buồn ghê lắm
Lá bỏ cây đứng quạnh quẽ một mình
Tuyết rơi phủ trắng tình thêm đơn lạnh
Lạnh ngoài kia ..và lạnh ở trong anh

Vẫn biết thế nhưng sao còn mãi vọng
Mong mùa đông như mong nắng sau mưa
Đuổi thu đi để trời còn khoảng trống
Và gọi mời xem đông đã về chưa

Anh muốn hát cho em nghe bài hát
Mà năm nào anh cũng hát một mình
Chẳng ai nghe bởi vì em đi mất
“Bài thánh ca buồn” đêm Chúa giáng sinh.

Mùa đông buồn anh cũng buồn như thế
Vì cùng buồn nên dễ cảm thông nhau
Mùa đông ơi ..về mau lên đi nhé
Để cùng ta nâng chén biệt ly sầu …..

YẾN THỊNH

Bài thơ: TỰ CẢM ĐÔNG – Phạm Quang Thu

TỰ CẢM ĐÔNG

Thơ Phạm Quang Thu

Ngàn thu rớt ánh trăng vàng
Cuối thu trăng chịu bẽ bàng đón đông
Mùa qua hồ nước biếc trong
Và mùa lại đã đem lòng hóa băng

Mùa vàng gieo ngọc trong trăng
Mùa đông băng giá đãi đằng hàn tâm
Gió mưa buồn nhớ thì thầm
Lá vàng thu cũ gieo mầm xuân xanh

Giọt sương băng giá long lanh
Nhớ nhung lệ chảy hóa thành lưu ly
Nặng lòng thu bước ra đi
Đông mang gió bấc thiên di nhớ đàn

Em qua sông bữa thu sang
Để anh giá buốt đông tràn buồng tim

Bài thơ: HOA SỮA NGÀY ĐÔNG – Lan Thanh

HOA SỮA NGÀY ĐÔNG

Thơ Lan Thanh

Ngỡ em cùng nàng Thu
Trở lại, tràn xứ sở
Ai – mùa đông gõ cửa
Gió mưa rét tê người

Sớm nay ấm nụ cười
Muôn tia hồng rạng rỡ
Ô kìa hoa bung nở
Chùm … chùm nắng rung rinh

Dịu dàng sắc trắng trinh
Hương nồng đê mê rót
Càng khuya đêm càng ngọt
Ngày mới cợi bình minh

Hoa sữa mùa đông đấy
Bông… từng bông ngần ngần
Thầm thĩ… thầm thì thầm
Mà sao duyên dáng quá

Ngày sáng bừng phố xá
Bừng cả góc chiều quê
Chú chuồn ớt mải mê
Say, mơ say gì nhỉ …

Bài thơ: CHÀO ĐÔNG ẤM! – Lê Mỹ Hường

CHÀO ĐÔNG ẤM!

Thơ Lê Mỹ Hường

Thu vừa qua, thật nhẹ nhàng Đông đến
Tiếng hoan ca khúc nhạc đón giao mùa
Buông lả lơi gió khẽ hát trêu đùa
Đưa chiếc lá xa cành về đất Mẹ…

Nhịp thời gian ru lòng người thật khẽ
Tay đan cài, nụ hôn ấm trao môi
Đông về chưa? Ồ! Đông đã về rồi!
Trong cái lạnh se se vừa đến sớm

Tà áo dài thướt tha nghiêng vành nón
Nét yêu kiều em tô thắm cho Đông
Nắng hanh hao buông rải sợi tơ hồng
Trao ngàn sắc cho ngày Đông giá rét.

Thu đi qua trả cho Đông nét đẹp
Nặng ân tình, nhân nghĩa với thuỷ chung
Gieo dòng sữa đất nuôi cây tận cùng
Đợi Xuân sang thay mùa, trao áo mới

Đông về rồi! gió hiu hiu khẽ gọi
Bản tình ca lấp lánh những sắc màu
Ai yêu Đông mới thấu hiểu lòng nhau
Dang tay đón một mùa đông ấm áp!

Bài thơ

ÁO ẤM ĐẦU ĐÔNG
Thơ Nguyễn Thị Khánh Hà

Bạn có thấy mùa đông
Về trên vùng cao nhỏ
Sương mù bay theo gió
Che kín cành cây khô

Có biết bao trẻ thơ
Rét về không áo ấm
Làm sao khỏi lạnh đây
Nghe mà buốt trong lòng

Em mong áo mùa đông
Như mong bàn tay mẹ
Ôm em mà chở che
Xua giá lạnh đầu đông

Thôn Giản Dị đồng lòng
Vượt ngàn vạn xa xôi
Yêu lắm các bạn tôi
Mở lòng ta đem vui

Dù sương che đầu núi
Nhưng các con Nậm Mười
Vẫn ấm áp nụ cười
Khi nhận tấm áo mới

Lòng thêm vui phơi phới
Khi ta biết sẻ chia
Cho nhận đều vui vẻ
Già trẻ chung nụ cười …
4/12/2018. MaiLan

Bài thơ: ĐÔNG VỀ – Hồ Viết Bình

ĐÔNG VỀ
Hồ Viết Bình

Em đang đi giữa nắng vàng
Bỗng đâu ùa đến mấy chàng mây đen
Ngước nhìn thấy mặt quen quen
Một cơn gió lạnh thổi lèn qua tai.

Em đang đi giữa nắng mai
Sương mù toả xuống bóng ai xa mờ
Phố phường kẻ đứng, người chờ
Hỏi mua áo ấm khoác hờ bờ vai.

Chiều về mưa bụi bay bay
Rơi rơi hạt ngọc phủ đầy tóc em
Màn đêm nhanh chóng buông rèm
Đông về rồi đó nhớ em không chàng?

Bài thơ: MÙA ĐÔNG ĐÃ SANG - Đình Khải

MÙA ĐÔNG ĐÃ SANG

Thơ Đình Khải

Em ơi em, mùa Đông đã sang
Gió thổi lạnh những con đường, ngõ phố
Mưa lất phất rơi, từng cơn mưa nhỏ
Cái lạnh như đang thấm thịt da

Ờ nhỉ, giờ này em đang ở đâu xa?
Sao không bên anh cho chiều Đông đỡ lạnh
Mưa cứ rơi biết bao giờ tạnh
Sao không truyền hơi ấm cho nhau?

Anh bước đi nhìn trước, nhìn sau
Mà đâu thấy bóng hình thân quen ngày ấy
Anh mong đợi một bàn tay vẫy
Cứ mong hoài mà có thấy đâu

Thôi thì đành rảo bước cho mau
Tránh cái rét đầu Đông đến vội
Chỉ mong sao một ngày em sẽ tới
Để cùng anh truyền hơi ấm cho nhau

Bài thơ: ANH ƠI, MÙA ĐÔNG VỀ – Trương Túy Anh

ANH ƠI, MÙA ĐÔNG VỀ
Thơ Trương Túy Anh

Anh có nghe mùa đông
Về trên từng căn phố
Lá bàng theo gió đổ
Để lại cành cây trơ

Anh có nghe tiếng hô
Gió bấc chạm mùa đông
Tê tái tận đáy lòng
Bâng khuâng em mong đợi

Mùa đông về anh ơi
Sương mù giăng khắp lối
Thì thầm trong bóng tối
Nụ hôn trao đắm say

Em khao khát bờ vai
Nép mình trong hơi ấm
Trái tim em gửi gắm
Cùng một nhịp tim anh

Anh ơi mùa đông về
Mầm non được ấp ủ
Để xuân sang bung nở
Hạnh phúc về cùng ta.

Bài thơ: NỖI NHỚ MÙA ĐÔNG – Không Phai Màu Nhớ

NỖI NHỚ MÙA ĐÔNG

Tác giả: Không Phai Màu Nhớ

Mùa đông về mang nỗi nhớ chơi vơi

Cơn gió lạnh tạt vào lòng buốt giá

Hàng hoa sữa cũng buồn vương tơi tả

Gió đông về lạnh giá buốt tim ai

Lòng tưởng rằng niềm nhớ đã nguôi ngoai

Nhưng không phải bóng dáng ai vẫn đó

vẫn ẩn chìm mong manh trong làn gió

Để đông về theo gió nhớ… mênh mang.

Chiều nay về lặng nhìn gió mùa sang

Cơn gió lạnh tạt ngang miền kí ức

Chợt con tim lại bừng lên rạo rực

Nhớ một người miền kí ức chưa xa.

Đêm mùa đông màn sương phủ nhạt nhòa

Trong lòng vẫn hoài xót xa vì nhớ

Nhớ ánh mắt, nhớ nụ cười, hơi thở

Mình trao nhau nơi miền nhớ ngày nào.

Chợt giật mình như tỉnh giấc chiêm bao

Mùa đông đến lòng cồn cào da diết

Nhớ một người đã muôn trùng cách biệt

Trong lòng hoài nhớ tha thiết” mùa đông.

Bài thơ: GÓC PHỐ BUỒN – Lê Hoàng

GÓC PHỐ BUỒN

Tác giả: Lê Hoàng

Mùa Đông đã … về qua xóm nhỏ

Mưa giăng sầu góc phố ngẩn ngơ

Nhớ ai đau đáu từng giờ

Nơi phương trời đó … có mơ ước cùng

Gió đông chạm lạnh lùng tê tái

Lá cây Bàng rơi mãi khôn nguôi

Đỏ giăng như thể ngậm ngùi

Chia ngàn nỗi nhớ trong tôi đợi chờ

Mượn câu chữ …vần thơ gom nhặt

Nói đôi lời giấu cất trong tim

Tình này anh đã trao em

Nguyện thề mãi mãi nén ghìm tận sâu

Dù không thể cho nhau lời hứa

Nhưng ân tình ….ngọn lửa khát khao

Mặc cho duyên phận ́ thế nào

Vẫn mong ngày tháng trót trao vĩnh hằng

Yêu dấu hỡi ! Nhớ nàng lắm đó

Biết làm chi bày tỏ nỗi niềm

Đành lòng một mối sầu riêng

Lưu hoài ký ức ngủ yên tháng ngày

Góc phố cũ hôm nay buồn thế

Vẫn đợi chờ …. người ghé sang thăm

Xốn xang tim ứa như dằm

Nhói đau buốt dạ …hờn căm phận mình.

Bài thơ: MÙA ĐÔNG VÀ EM – Kẻ Lãng Du

MÙA ĐÔNG VÀ EM

Tác giả: Kẻ Lãng Du

Gió ùa về một mùa đông ngập phố

Chút mùa thu xếp lại khóm cúc vàng

Kí ức ấy lăn vào miền xa vắng

Đợi mấy mùa sao bỗng thấy… mênh mang

Anh thương lắm mỗi lúc gió đông sang

Gửi nỗi nhớ bay theo miền giá lạnh

Trời góp rét để hồn thêm hiu quạnh

Cho mắt buồn ngơ ngác trước mùa đông

Chợt hỏi lòng ta có nhớ người không?

Để trước chiều lạc rơi bao nỗi nhớ

Cơn gió xô giữ trong nhau hơi thở

Cho riêng anh riêng một nỗi đợi chờ

Thành phố trở mình khoác áo mùa đông

Thoáng rùng mình… em bây giờ có rét

Căn phòng ấm… giữa một mùa đông chết

Đợi em về… đan nắng ấm cho nhau!

Cái lạnh đầu đông là tín hiệu cho một mùa dài sắp về trên từng ô cửa. Đó là lúc chúng ta đi sát nhau hơn, bàn tay nắm lấy bàn tay để truyền cho nhau chút hơi ấm. Tình yêu cũng vì thế mà lớn dần lên. Mong bạn có một mùa đông thật ấm áp bên cạnh một nửa yêu thương của mình nhé.