Top 20 Bài thơ hay của nhà thơ Hoa Lư

Nhà thơ Hoa Lư tên thật là Phạm Thị Huyền sinh năm 1977 ,quê ở Ninh Bình. Hiện nay chị đang kinh doanh, và sinh sống tại Bình Dương. Thơ chị viết rất gần gũi với đời thường nên được khá nhiều người yêu thích. Chủ đề trong thơ chị khá rộng, về quê hương, đất nước con người. chị ành khá nhiều bài viết cho những người thân yêu trong gia đình. phongnguyet.info xin giới thiệu những bài thơ hay của chị.

Bài thơ: CẢNH TIÊN

CẢNH TIÊN

Tác giả: Hoa Lư

Vòm cửa vào Hang đá lặn trồi

Lạnh lùng ánh bạc nhũ sẵn bôi

Lấp lánh hồn hoang Tràng An tịch

Lieu trai huyền bí sự thật thôi

Ráng chiều vàng ánh soi sơn nữ

Mặt đầm tĩnh lặng nhẹ thuyền trôi

Dạo cảnh Tràng An chiều vương hạ

Ngỡ lạc cảnh tiên dạ bồi hồi

Bài thơ: VỀ VỚI EM KHÔNG

VỀ VỚI EM KHÔNG

Tác giả Hoa Lư

Anh có về nơi ấy với em không

Biển mênh mông và cánh đồng bất tận

Người Ninh Bình mấy bận ngóng anh qua

Dưới mái nhà… Tình ta thêm thắt chặt

Kim Sơn quê em mùa này đang gặt

Lúa vàng ươm chắc hạt lắm anh ơi

Tiện đường này mời anh ghé về chơi

Thăm miền quê đang thời kỳ đổi mới

Từ đằng xa gió đã đưa hương tới

Vị ngọt ngào ,mùi lúa mới vụ xuân

Cánh chim non chao liệng cánh đồng gần

Thơm rơm rạ quyện chân về thôn ngõ

Quê em đó! Đã hết thời gian khó

Nay chuyển mình đang đổi thịt thay da

Bao rêu phong xưa phủ kín mái nhà

Giờ hóa thành vi-la vườn biệt thự

Đây con sông nằm ưu tư dòng chảy

Uốn cong mình lặng lẽ dưới chân đê

Về với em anh thoả mãn đam mê

Gác bộn bề…. Vui cùng diều no gió

Ngày 5/6/2019

Bài thơ: THÁNG NĂM TRONG TÔI

THÁNG NĂM TRONG TÔI

Tác giả Hoa Lư

Tháng năm vào hạ thật rồi

Mặt trời rực lửa -mây trôi xa dần

Trên không rõ một màu xanh

Trong veo bất tận yên lành sớm mai

Ô kìa nàng gió khoan thai

Thướt tha lướt nhẹ trên vai dáng hồng

Giỡn hoài cánh én trên không

Mải chơi rong ruổi mênh mông chân trời

Hạ Về phượng đỏ môi cười

Ve râm ran hát nhạc lời chia tay

Sổ đây lưu bút giăng đầy

Câu thơ viết vội tình này ý trao

Lời oanh thỏ thẻ ngọt ngào

Tóc thề buông ngả” người trao ngưoi cầm “

Sân trường cây lá bâng khuâng

Khóm hoa lặng lẽ buồn không muốn rời

Tháng năm riêng của đất trời

Cái riêng là “Nắng ” và người chờ nhau

Sân trường ta hẹn mùa sau

Trắng trinh trang vở tô màu tương lai

Ngày 3/5/2019

Bài thơ: ĐỢI ANH NHÉ

ĐỢI ANH NHÉ

tác giả Hoa Lư

Để anh ôm bờ vai em lần nữa

Siết vòng tay xin trao nửa trái tim

Nửa còn đây dẫn ý trí đi tìm

Dâng non sông đang chìm trong hoạn nạn

Em ở lại nhớ hăng say cùng bạn

Góp sức mình đừng lùi lại khó khăn

Đó là yêu và luôn nhớ về anh

Dù rằng tình mong manh trong lửa đạn

Cơm không no…! Sức tàn anh không nản

Có tiếc gì…đời làm bạn rừng xanh

Lá thư em là thuốc chữa mau lành

Những vết thương chiến tranh vừa cứa cắt

Lần phép này chia tay lòng the thắt

Bóng mây chiều không che mát hai ta

Anh hiểu như lần tiếp… chắc rất xa

Thì em ơi đừng nhạt nhoà khoé mắt

Nói chi nhiều để con tim đau thắt

Nhìn nhau thôi ánh mắt sẽ hiểu lời

Chưa kịp về gắng đợi nhé em ơi

Anh nhất định đáp lời khi thắng lợi

Ngày 27/4/2019

Bài thơ: CHỚM HẠ

CHỚM HẠ

Tác giả Hoa Lư

Hạ chớm về mặt trời siêng dậy sớm

Toả bình minh lãng đãng mây trôi

Tiếng chim rúc rích bên đồi

Sương tan nhanh quá cỏ ngồi buồn tênh

Kìa đôi bướm xinh trong nắng mới

Quyện vào nhau bối rối …thiết tha

Gió hây hây thổi hiên nhà

Mẫu đơn toả ngát la đà bướm ong

Cải xanh rờn còn trong luống nhỏ

Sắc hoa tươi mắt khó bỏ qua

Thiên nhiên như thể món quà

Thanh bình yên ả.. Cho ta ấm lòng

Hạ chớm về.. Phượng còn ấp nụ

Đợi ngày thi đủ sẽ nở bung

Rực lên màu đỏ như tim

Chia tay bạn nhớ về thăm ngôi trường

Hạ về đấy.. đường vui xào xạc

Lá me rơi vọng gác đồn xa

Đêm đêm dưới ánh trăng ngà

Trời trong văn vắt… Sao xa vệt dài….

Ta đón Hạ… Lưu hoài kỷ niệm

Của mỗi mùa riêng của thiên nhiên

Hạ sang chan xuống mọi miền

Hạ khô bỏng rát ….rồi hiền khi mưa

Ngày 17/4/2019

Bài thơ: EM…

EM…

Tác giả: Hoa Lư

Em dấu gì trong mắt

Khi xuân về ngất ngây

Ánh nhìn anh căng đầy

Yêu em từ dạo ấy

Chớm xuân hoa bừng dậy

Cỏ úa bỗng sinh sôi

Em nhẹ bước qua tôi

Hương trinh thầm len lỏi

Tháng ngày qua tôi gói

Niềm riêng cất vào thơ

Con tim ý đợi chờ

Phượng đỏ trời trao ngỏ

Nắng hôn môi em đỏ

Tôi bỡ ngỡ đứng nhìn

Lòng rộn rã con tim

Níu dáng em chiều vắng

Em ơi… tình tôi nặng

Lòng vương vấn hồn say

Đêm giấc ngủ hao gầy

Khói thuốc bay lả lướt

Khép mi trong niềm ước

Thu về bước bên em

Đông sang ngó qua rèm

Hai ta nồng tay ấm

Ngày 2/3/2019

Bài thơ: MONG MANH

MONG MANH

Tác giả Hoa Lư

Trăng non nửa mảnh trăng gầy

Dáng nghiêng lặng lẽ bên mây lững lờ

Đêm buồn… Trăng bước vào thơ

Tôi mang ghép lại câu chờ câu thương

Này Trăng… Chắc lại vấn vương

Tình ai vừa thoáng nên thường mộng mơ

Hanh hao nửa cuộc tình hờ

Đêm dài gối lạnh giấc mơ xa dần

Trót mang số kiếp hồng quần

Trời còn xuân thắm.. Sao tâm héo rầu

Ngóng trông dạ nóng tim sầu

Người đi biền biệt.. Quên câu đá vàng

Sông hồ sải bước dọc ngang

Nhớ chăng ai đợi võ vàng đêm nay

TRĂNG NON NỬA MẢNH TRĂNG GẦY

HỒN TÔI NỬA MẢNH MANG ĐẦY ĐAU THƯƠNG

ngày 14/3/2019

Bài thơ: NHIỆM VỤ MÀU XANH

NHIỆM VỤ MÀU XANH

Tác giả Hoa Lư

Trước mặt ta là lối mòn rừng thẳm

Và dưới chân sình vũng chẳng là gì

Yêu Quê Hương …trí trai có ngại chi

Dù cầu cụt ta vẫn đi vì nhiệm vụ

Rẽ màn đêm dưới ngàn sao tinh tú

Băng qua vùng bão tố gió giật phanh

Súng trên vai cùng đồng đội bước nhanh

Vòng tuần tra giữ màu xanh biên giới

Trí dũng này như ngọn Cờ phấp phới

Rất hào hùng ta gửi tới Quê Hương

Noi gương sáng khí phách của cha ông

Bảo vệ ruộng đồng núi sông đất tổ

Rừng thiêng, hay sỏi đá làm ta khổ

Sánh làm sao bằng gian khó năm xưa

Đời lầm than trong mưa bom lửa đạn

Mà lập công .. Cả thế giới nghiêng mình

Tuổi trẻ ta trong nhiệm vụ thời bình

Sống xứng đáng với ân tình ĐẤT NƯỚC

Luôn ý thức theo chân người tiếp bước

Trọn trí tâm dâng ĐẤT NƯỚC VIỆT NAM

ngày 17/12/2018

Bài thơ: NGÀY LẠNH KHÔNG EM

NGÀY LẠNH KHÔNG EM

Tác giả: Hoa Lư

Gửi về anh nơi miền lạnh không tên

Dòng tâm tư trong từng đêm góp nhặt

Bên rèm khuya ánh trăng buông Trầm mặc

Em thương mình hưu hắt giữa trời đông

Trời nơi đây ! mây rải nắng mênh mông

Ngàn tia nắng mà chẳng hồng thêm má

Niềm ưu tư giăng đầy trong vội vã

Em thương nhiều… Muốn gửi nắng cho anh

Ngày không em ! anh nhớ giữ bình an

Mặc thêm áo khi gió tràn qua cửa

Hãy tự mình pha ly cà phê sữa

Cho ấm lòng là khi đó em vui

Ngày không em !xin anh chớ ngậm ngùi

Gắng chan hoà tìm vui trong công việc

Những bóng hồng đi ngang đừng có liếc

Mà em buồn mắt biếc chóng tàn phai

Ngày không em… Chắc sẽ rất là dài

Biết làm sao hai phương trời cách biệt

Xin hiểu rằng dẫu xa nhưng tha thiết

Đã yêu anh ..biền biệt vẫn hoài thương

Ngày 6/12/2018

Bài thơ: VỀ NHÉ EM

VỀ NHÉ EM

Tác giả: Hoa Lư

Về nhé em! thăm mùa đông Hà Nội

Ngắm sương mờ giăng lạnh lối phố xưa

Đền Ngọc Sơn chiều nay lắc rắc mưa

Ướt nhịp cầu lưa thưa nhành hoa rụng

Về đi em! Ngắm mặt hồ gợn sóng

Chiều Hoàng hôn trầm mặc bóng tháp Rùa

Thoả hít hà mùi thơm hương hoa sữa

Được đắm hồn trong Hà Nội nét riêng

Về nhé em !với non nước sông hồng

Phù sa bồi đắp mênh mông bãi bờ

Thăm làng hoa khoe sắc đẹp như mơ

Ngắm đồng sen thắm ngẩn ngơ Tây Hồ

Và đưa em qua hàng me phố cổ

Ngụm trà sen nóng hổi nặng tình anh

Cốm xanh hương nếp gói lá sen đồng

Mời em bằng cả chân thành trái Tim

Đêm Hà Nội trăng khuya vầng ngọt lịm

Nơi cuối đường bịn rịn phút chia tay

Anh nhìn em dâng cảm xúc ngất ngây

Trong đôi mắt tin yêu đầy lưu luyến

Ngày 27/11/2018

Bài thơ: NGƯỜI LÀ NIỀM TỰ HÀO DÂN TỘC

NGƯỜI LÀ NIỀM TỰ HÀO DÂN TỘC

Tác giả: Hoa Lư

Sáng tháng năm mặt trời vừa ửng sáng

Trời trong xanh lơ lửng áng mây hồng

Ngàn tia sáng lấp lánh phía đằng đông

Chim ríu rít, cỏ cây rung đón gió

Làng Kim Liên ! trong thời kỳ gian khó

Đất và người cùng chung phận nhỏ nhoi

Đời lầm than… Nhưng thuận ý đất trời

Sen thơm ngát đón “NGƯỜI ” chào nhân loại

Tháng năm dài tuổi thơ luôn nhẫn nại

Chứng cảnh tàn đất nước phải khổ đau

Tuy bé nhỏ …nhưng tim biết nát nhàu

Tâm trí đã nghĩ nhiều về hiện thực

Lòng quyết tâm trau dồi bao kiến thức

Với ước mong được góp sức của mình

Không quản gì gian khó và hy sinh

Người nhóm lên một tình yêu dân tộc

Tuổi thanh xuân biết bao nhiêu khó nhọc

Dốc sức mình vì sự nghiệp non sông

Cả cuộc đời nguyện ước chỉ một lòng

Nước thái bình toàn dân trong no ấm

Người là thế…luôn mang dòng huyết nóng

Trí vững ,tâm vàng vượt sóng đại dương

Giương lên ngọn Cờ giải phóng quê hương

Một trí nhân sáng ngời trang lịch sử

Tên của người vang lên trong thế giới

Khắp năm châu nổi tiếng HỒ CHÍ MINH

Tài, đức, tâm, bản lĩnh ,sống chân tình

Suốt cuộc đời hy sinh cho Đất Nước

NGƯỜI LÀ NIỀM TỰ HÀO CỦA DÂN TỘC

LÀ ÁNH DƯƠNG SOI SÁNG NHỮNG ƯỚC MƠ

Ngày 19/5/2019

Bài thơ: DÒNG SÔNG QUÊ TÔI

DÒNG SÔNG QUÊ TÔI

Tác giả: Hoa Lư

Tôi trở về vào một ngày chớm hạ

Gió trao mùa lá rắc thoảng đường quê

Sớm bình minh nắng nhẹ rải triền đê

Chiều man mát hoàng hôn về soi bóng

Tôi trở về sau tháng năm mong ngóng

Nắm bàn tay ấm nóng – mẹ hiền ơi

Mẹ ngọt ngào tựa nguồn mát quê tôi

Hiền hoà lắm …như đôi bờ Sông Đáy

Từng kỷ niệm xa xưa bừng trỗi dậy

Khơi tâm tư chợt thấy hạ về qua

Gió mơn man sông chiều sóng la đà

Sao thấy yêu mùa hạ …dáng quê hương

Nửa cuộc đời chân mệt mỏi tha phương

Ta xuôi ngược chinh phục đường thiên lý

Khúc sông quê dệt thơ lồng tình ý

Ta nghĩ về mỗi khi thấy cô đơn

Về với quê !về nơi ấy ruộng đồng

Thấy an yên giữa mênh mông con sóng

Nghe trong lòng muốn thêm lần soi bóng

Tìm lại mình bên dòng chảy hồn quê

Ngày 30/4/2019

Bài thơ: QUÀ CƯỚI CHO CON

QUÀ CƯỚI CHO CON

Tác giả: Hoa Lư

Ngày mai con gái lấy chồng

Làm dâu “người lạ ” trong lòng âu lo

Thương con tâm mẹ rối vò

Vì còn non nớt… Biết lo nhà người..???

Nhìn con luôn nở nụ cười

Hân hoan hạnh phúc bên người con yêu

Từ nay mẹ hết cưng chiều

Hết la hết mắng.. Nhưng nhiều dạy răn

Nhà người giữ nết ở ăn

Nói năng ý tứ con cần lắng nghe

Giờ chồng là chỗ chở che

Vậy nên con nhớ nghe lời bảo ban

Nghĩa tình cao quý hơn vàng

Sống sao cho phải đạo làm con dâu

Vợ – chồng nhớ giữ trọn câu

Trăm năm Nghĩa ái đượm màu yêu thương

Cùng nhau vượt mỏi nẻo đường

Cầm tay chỉ việc – bình thường nghe con

Chung lưng đấu cật lúc son

Khi già thấu hiểu ắt còn trọng nhau

Gia phong nề nếp trước sau

Nhớ lời mẹ dặn không đâu có bằng

Quà cưới mẹ chẳng có vàng

Tặng con chỉ có tấm lòng yêu thương

Chút thôi con sẽ lên đường

Chúc con may mắn ngát hương tình người

Trăm năm hạnh phúc tươi cười

Vẹn toàn tất cả cuộc đời bình an

Ngày 22/4/2019

Bài thơ: MÙA XUÂN TRÊN ĐẤT CỐ ĐÔ

MÙA XUÂN TRÊN ĐẤT CỐ ĐÔ

Tác giả: Hoa Lư

Xuân vừa về cỏ lau nở trắng

Đất Cố Đô nhuộm nắng tinh khôi

Mầm xanh trải rộng chân trời

Núi rừng hoà nhịp cảnh đời bình an

Gió xuân reo đại ngàn vi vút

Mây lửng lờ đôi phút ngẩn ngơ

Vân Long ấm áp đôi bờ

Yến oanh soi bóng cảnh thơ tại trần

Đất Cố Đô vạn lần Linh ứng

Hồn núi sông minh chứng Quân Vương

Xuân về rạo rực quê hương

Nhìn lau rộ trắng ..”chiến trường đâu đây”

Trống đã điểm Cờ đầy đủ sắc

Chốn thiền tịnh trầm mặc uy nghi

Lòng son con cháu nhớ ghi

Trầm thơm dâng tiến quản chi đêm ngày

Xuân còn đó và say ngây ngất

Quê hương mình đẹp nhất bạn ơi

Thanh cao ta giữ đạo đời

Xuân sang tô đẹp đất trời Cố Đô

Ngày 27/2/2019

Bài thơ: TÌNH NHÂN

TÌNH NHÂN

Tác giả: Hoa Lư

Tình nhân à! Ta cô đơn lắm đấy

Mùa xuân về còn chưa thấy lòng vui

Lễ tình nhân có lẽ cũng ngủ vùi

Đợi duyên lành qua cánh thư bay tới

Nói nhỏ thôi…. Không ta buồn vời vợi

Đừng rộn ràng khi kẻ lỡ đường yêu

Bước cô liêu như một áng mây chiều

Tình nhân hỡi… Mình còn nhiều trắc trở

Bao xuân rồi con tim yêu không mở

Cứ giam hoài một cõi nhớ thật sâu

Dạ chưa quên bóng dáng mối tình đầu

Tâm trí này lắt lay đâu chịu lắng

Tình nhân ơi… Lại thêm lần xa vắng

Khi cả hai còn cắn đắn chuyện đời

Ta hiểu nhau… Tìm trong giấc mơ thôi

Là còn yêu dù cuối trời xa cách

Tác giả Hoa Lư

Ngay 13/2/2019

Bài thơ: TẾT XỨ NGƯỜI

TẾT XỨ NGƯỜI

Tác giả: Hoa Lư

Tết xa quê lưng cơm buồn vời vợi

Một bóng mình ngóng đợi chút tình thân

Ba ngày qua tâm trí trỗi phân vân

Nơi quê nhà. ! ai một lần nhắc đến?

Đứa con xa nơi xứ người bận rộn

Chiều ba mươi bề bộn những nghĩ suy

Lo áo cơm công việc…lệ ướt mi

Nỗi tủi thân thoáng ghì lên khuân mặt

Xuân cũng về nơi gọi là đất khách

Cũng đào mai khoe sắc đẹp lung linh

Lòng cô đơn bởi thiếu vắng chút tình

Nhớ người thân! đoàn viên khi xuân đến

Thèm được nghe bao nhiêu lời thương mến

Đành dùng phôn tạm gửi đến mọi người

Nói chưa xong nước mắt lại trực rơi

Câu chúc mừng ngắn thôi đành tạm gác

Nghiệp đời đẩy đưa bỗng hành thân xác

Nẻo đăng trình chẳng đẹp khúc hoan ca

Mấy chục năm chưa đoàn tụ xuân nhà

Đôi mắt mỏi Tim xót xa nghịch cảnh

Hoa Lư

Bài thơ: KHÔNG THỂ NÀO QUÊN

KHÔNG THỂ NÀO QUÊN

Tác giả: Hoa Lư

Đường về quê mẹ xa xăm

Ráng chiều nhuộm đỏ in hằn dấu xưa

Xuân sang vương nhẹ bụi mưa

Đào phai ấp nụ con chưa thể về

Dẫu còn đôi lúc mải mê

Bước đường thiên lý nhiêu khê khối sầu

Nén lòng chẳng phải quên đâu

Tạc trong dạ sắt thắm màu quê hương

Phương xa xuân rộn nẻo đường

Thị thành sang chảnh toàn phường đua chen

Nhớ về quê mẹ mà thèm

Tình thương nồng ấm như Sen ngát đầm

Có đi lặng lẽ âm thầm

Hay cao danh vọng ở tầm Vương Gia

Chẳng đâu bằng ở quê nhà

Cơm dưa rau mắm chan hoà yêu thương

NHÂN SINH TRĂM NGẢ MUÔN PHƯƠNG

VỀ NƠI CẮT RỐN LÀ ĐƯỜNG AN YÊN

Ngày 29/1/2019

Hoa Lư

Bài thơ: CHA

CHA

Tác giả: Hoa Lư

Cha là ánh nắng ban mai

Ấm nồng soi sáng cuộc đời của con

Tập đi trên những lối mòn

Mai ra biển lớn chẳng sờn bão giông

Cha cho trí tuệ mênh mông

Truyền con bản lĩnh không lùi khó khăn

Đức, Trung hiếu thuận người răn

Khoan dung độ lượng nhọc nhằn cũng qua

Đói no cũng phải thật thà

Tôn thầy trọng bạn ấy là chính nhân

Hơn thua đừng có phân vân

Giàu sang nghèo khổ một lần như nhau

Cha là chỗ dựa khi đau

Là gương sáng mãi là cầu con đi

Thân gầy nào có sá chi

Cho con tất cả vì tình thâm sâu

Vì con cha bạc mái đầu

Liêu xiêu vóc dáng áo nhàu lũ lam

Cha cười như ánh trăng rằm

Nhưng con vẫn hiểu người đang nhọc nhằn

Đêm nằm trở giấc băn khoăn

Âu lo cuộc sống mong von đủ đầy

Nghĩa cao phụ tử là đây

Biển trời nào sánh cuộc đời của cha

Giờ con đây đó phương xa

Hoài mong trở lại mái nhà ngày xưa

Được ươm trọn vẹn ước mơ

Có cha có mẹ vô bờ yêu thương

Cha là quả ngọt ngát hương

Cha là hạnh phúc muôn phương con về

Cha là điểm tựa vững bề

Cha là cuộc sống niềm tin yêu đời

Ngày 4/12/2018

Bài thơ: THU VÀ NỖI NHỚ

THU VÀ NỖI NHỚ

Tác giả :Hoa Lư

Nắng cuối hạ gọi thu về man mác

Cuối con đường xào xạc lá vàng rơi

Bước chân quen bỗng lại thấy chơi vơi

Trên lối nhỏ nghe lời ru dịu lắng

Kỷ niệm nào về lại dưới đêm trăng

Mùa thu ấy… Rộ hoa bằng lăng tím

Tay đan tay, nụ hôn đầu ngọt lịm

Dấu yêu này! Tim ấy mãi xốn xang

Chút tình xưa anh cứ mãi vương mang

Lần bên em dưới hàng cây chang nắng

Anh nhớ lắm… Mắt mơ màng hạnh phúc

Mình trao nhau tình thắm thủa trúc mai

Chiều nay ! Nắng cuối hạ vẫn đổ hoài

Chân nhẹ bước đong chiều dài nỗi nhớ

Thu sắp về.. Con tim thêm nức nở

Anh xót nhiều cuộc tình lỡ em ơi .

Bài thơ: MÙA VU LAN..!

MÙA VU LAN..!

Tác giả Hoa Lư

Tháng bảy về lòng con nhớ cha mẹ

Cơn mưa chiều rả rích, lá khẽ rơi

Nhớ xưa nhỏ bé nghe lời hát ru

Con bên mẹ, những chiều thu ấm áp

Hết xuân qua là hạ tới thu về

Mẹ của con ! đời bộn bề vất vả

Sống âm thầm có biết ngả nào hơn

Thân thua thiệt mà chẳng hề hờn dỗi

Cả cuộc đời người luôn trong vội vã

Lo đàn con đói khi xa buổi chợ

Tấm thân gầy xác xơ… Đâu có tiếc

Tuổi xuân nào mắt biếc chóng tàn phai

Mẹ ơi…! Đêm qua con thức canh dài

Lòng hồi tưởng mẹ như hai dòng chảy

Chuyện áo cơm, lô hết thảy tương lai

Để hôm nay con vững trãi vào đời

Xin chắp tay khấn nguyện tới ông trời

Ban cha mẹ an lành nơi trần thế

Chiều nay… Gió thu về… Nơi xứ lạ

Lắng lòng mình,nhớ cha mẹ quê xa

Ngày 20/8/2018

Cuộc sống hiện ra rất chân thực qua những vần thơ của tác giả Hoa Lư. Đọc những bài thơ của chị ta thấy thên tin vào những điều tốt đẹp.

Viết một bình luận