Con Chả Biết Được Đâu

Con Chả Biết Được Đâu

Con Chả Biết Được Đâu (Xuân Quỳnh)

Tặng Quỳnh Thơ

Mẹ đan tấm áo nhỏ
Bây giờ đang mùa xuân
Mẹ thêu vào chiếc khăn
Cái áo và cái lá

Cỏ bờ đê rất lạ
Xanh như là chiêm bao
Kìa bãi ngô, bãi dâu
Thoáng tiếng cười đâu đó

Mẹ đi trên hè phố
Nghe tiếng con đạp thầm
Mẹ nghĩ đến bàn chân
Và con đường tít tắp
Bỗng như lên tiếng hát
Từ màu mạ dưới đồng
Từ hạt cây trong rừng
Từ cánh buồm trên biển

Thường trong nhiều câu chuyện
Bố vẫn nhắc về con
Bố mới mua chiếc chăn
Dành riêng cho con đắp

Áo con bố đã giặt
Thơ con bố viết rồi
Các anh con hỏi hoài:
– Bao giờ sinh em bé?

Cả nhà mong con thế
Con chả biết được đâu
Mẹ ghi lại để sau
Lớn lên rồi con đọc

1-1975

Bài thơ hay các bạn vừa xem là bài “Con Chả Biết Được Đâu” của tác giả Nguyễn Thị Xuân Quỳnh. Thuộc tập Lời Ru Trên Mặt Đất (1978), danh mục Thơ Xuân Quỳnh trong Những Tác Phẩm Thơ Tiêu Biểu Và Nổi Tiếng. Hãy cùng đọc và thưởng thức những tác phẩm khác, còn rất nhiều những bài thơ hay đang chờ đợi các bạn!

Chuyện Cổ Tích Về Loài Người

Chuyện Cổ Tích Về Loài Người

Chuyện Cổ Tích Về Loài Người (Xuân Quỳnh)

Trời sinh ra trước nhất
Chỉ toàn là trẻ con
Trên trái đất trụi trần
Không dáng cây ngọn cỏ
Mặt trời cũng chưa có
Chỉ toàn là bóng đêm
Không khí chỉ màu đen
Chưa có màu sắc khác

***

Mắt trẻ con sáng lắm
Nhưng chưa thấy gì đâu!
Mặt trời mới nhô cao
Cho trẻ con nhìn rõ
Màu xanh bắt đầu cỏ
Màu xanh bắt đầu cây
Cây cao bằng gang tay
Lá cỏ bằng sợi tóc
Cái hoa bằng cái cúc
Màu đỏ làm ra hoa
Chim bấy giờ sinh ra
Cho trẻ nghe tiếng hót
Tiếng hót trong bằng nước
Tiếng hót cao bằng mây
Những làn gió thơ ngây
Truyền âm thanh đi khắp
Muốn trẻ con được tắm
Sông bắt đầu làm sông
Sông cần đến mênh mông
Biển có từ thuở đó
Biển thì cho ý nghĩ
Biển sinh cá sinh tôm
Biển sinh những cánh buồm
Cho trẻ con đi khắp
Đám mây cho bóng rợp
Trời nắng mây theo che
Khi trẻ con tập đi
Đường có từ ngày đó
Nhưng còn cần cho trẻ
Tình yêu và lời ru
Cho nên mẹ sinh ra
Để bế bồng chăm sóc
Mẹ mang về tiếng hát
Từ cái bống cái bang
Từ cái hoa rất thơm
Từ cánh cò rất trắng
Từ vị gừng rất đắng
Từ vết lấm chưa khô
Từ đầu nguồn cơn mưa
Từ bãi sông cát vắng…

Biết trẻ con khao khát
Chuyện ngày xưa, ngày sau
Không hiểu là từ đâu
Mà bà về ở đó
Kể cho bao chuyện cổ
Chuyện con cóc, nàng tiên
Chuyện cô Tấm ở hiền
Thằng Lý Thông ở ác…
Mái tóc bà thì bạc
Con mắt bà thì vui
Bà kể đến suốt đời
Cũng không sao hết chuyện

Muốn cho trẻ hiểu biết
Thế là bố sinh ra
Bố bảo cho biết ngoan
Bố dạy cho biết nghĩ
Rộng lắm là mặt bể
Dài là con đường đi
Núi thì xanh và xa
Hình tròn là trái đất…

Chữ bắt đầu có trước
Rồi có ghế có bàn
Rồi có lớp có trường
Và sinh ra thầy giáo…
Cái bảng bằng cái chiếu
Cục phấn từ đá ra
Thầy viết chữ thật to
“Chuyện loài người” trước nhất

Bài thơ hay các bạn vừa xem là bài “Chuyện Cổ Tích Về Loài Người” của tác giả Nguyễn Thị Xuân Quỳnh. Thuộc tập Lời Ru Trên Mặt Đất (1978), danh mục Thơ Xuân Quỳnh trong Những Tác Phẩm Thơ Tiêu Biểu Và Nổi Tiếng. Hãy cùng đọc và thưởng thức những tác phẩm khác, còn rất nhiều những bài thơ hay đang chờ đợi các bạn!

Con Yêu Mẹ

Con Yêu Mẹ

Con Yêu Mẹ (Xuân Quỳnh)

– Con yêu mẹ bằng ông trời
Rộng lắm không bao giờ hết

– Thế thì làm sao con biết
Là trời ở những đâu đâu
Trời rất rộng lại rất cao
Mẹ mong, bao giờ con tới!

– Con yêu mẹ bằng Hà Nội
Để nhớ mẹ con tìm đi
Từ phố này đến phố kia
Con sẽ gặp ngay được mẹ

– Hà Nội còn là rộng quá
Các đường như nhện giăng tơ
Nào những phố này phố kia
Gặp mẹ làm sao gặp hết!

– Con yêu mẹ bằng trường học
Suốt ngày con ở đấy thôi
Lúc con học, lúc con chơi
Là con cũng đều có mẹ

– Nhưng tối con về nhà ngủ
Thế là con lại xa trường
Còn mẹ ở lại một mình
Thì mẹ nhớ con lắm đấy

Tính mẹ cứ là hay nhớ
Lúc nào cũng muốn bên con
Nếu có cái gì gần hơn
Con yêu mẹ bằng cái đó

– À mẹ ơi có con dế
Luôn trong bao diêm con đây
Mở ra là con thấy ngay
Con yêu mẹ bằng con dế

Bài thơ hay các bạn vừa xem là bài “Con Yêu Mẹ” của tác giả Nguyễn Thị Xuân Quỳnh. Thuộc tập Lời Ru Trên Mặt Đất (1978), danh mục Thơ Xuân Quỳnh trong Những Tác Phẩm Thơ Tiêu Biểu Và Nổi Tiếng. Hãy cùng đọc và thưởng thức những tác phẩm khác, còn rất nhiều những bài thơ hay đang chờ đợi các bạn!

Cái Ngoan Của Mí

Cái Ngoan Của Mí

Cái Ngoan Của Mí (Xuân Quỳnh)

Mí đã biết đánh răng
Cắt móng tay sạch sẽ
Mí nhặt rau giúp mẹ
Nhổ tóc sâu cho bà
Mỗi khi ai cho quà
Mí nhường em phần lớn

Mẹ bảo “Mí đã nhớn”
Đi mẫu giáo rồi mà
Mí biết nghe lời cô
Yêu bạn và chăm học

Mí múa bài “con vịt
vẫy cái cánh cho khô…”
Hát bài “Chim chích choè
… Đi về em chào mẹ…”

Cuối tuần nào cũng thế
Phiếu cháu ngoan Bác Hồ
Cô giáo đều thưởng cho
Mí mang về khoe mẹ

Đêm hôm qua em bé
Bị sốt nên phải tiêm
Em bé cũng rất ngoan
Tiêm đau mà chẳng khóc

Vì em chưa đi học
Nên chẳng được phiếu ngoan
Mí đem phiếu của mình
Thưởng luôn cho em bé

Các bạn bảo “cho thế
Thì mình mất cái ngoan”
Nhưng cứ nghĩ mà xem”
“Cái ngoan đâu có mất
Như bài hát Mí học
Cô dạy, cô vẫn còn
Như cái chữ bố xem
Chữ vẫn nguyên trong sách”

Bà thấy Mí thắc mắc
Bà cười bảo “Mí à
Cái ngoan mà đem cho
Thì lại ngoan hơn nữa”

Bài thơ hay các bạn vừa xem là bài “Cái Ngoan Của Mí” của tác giả Nguyễn Thị Xuân Quỳnh. Thuộc tập Lời Ru Trên Mặt Đất (1978), danh mục Thơ Xuân Quỳnh trong Những Tác Phẩm Thơ Tiêu Biểu Và Nổi Tiếng. Hãy cùng đọc và thưởng thức những tác phẩm khác, còn rất nhiều những bài thơ hay đang chờ đợi các bạn!

Mùa Đông Nắng Ở Đâu?

Mùa Đông Nắng Ở Đâu?

Mùa Đông Nắng Ở Đâu? (Xuân Quỳnh)

– Mùa hè nắng ở nhà ta
Mùa đông nắng đi đâu mất?

– Nắng ở xung quanh bình tích
Ủ nước chè tươi cho bà
Bà nhấp một ngụm rồi: “khà”
Nắng trong nước chè chan chát

Nắng vào quả cam nắng ngọt
Trong suốt mùa đông vườn em
Nắng lặn vào trong mùi thơm
Của trăm ngàn bông hoa cúc

Nắng thương chúng em giá rét
Nên nắng vào áo em dày
Nắng làm chúng em ấm tay
Mỗi lần chúng em nhúng nước

Thế mà nắng cũng sợ rét
Nắng chui vào chăn cùng em
Các bạn để ý mà xem
Trong chăn bao nhiêu là nắng

Mà nắng cũng hay làm nũng
Ở trong lòng mẹ rất nhiều
Mỗi lần ôm mẹ, mẹ yêu
Em thấy ấm ơi là ấm!

Bài thơ hay các bạn vừa xem là bài “Mùa Đông Nắng Ở Đâu?” của tác giả Nguyễn Thị Xuân Quỳnh. Thuộc tập Lời Ru Trên Mặt Đất (1978), danh mục Thơ Xuân Quỳnh trong Những Tác Phẩm Thơ Tiêu Biểu Và Nổi Tiếng. Hãy cùng đọc và thưởng thức những tác phẩm khác, còn rất nhiều những bài thơ hay đang chờ đợi các bạn!

Gửi Mẹ

Gửi Mẹ

Gửi Mẹ (Xuân Quỳnh)

Tháng xuân này mẹ có về không?
Con thắp nén hương thơm ngát
Bờ đê cỏ ướt
Lá tre xào xạc đường làng
Sông Nhuệ đò sang
Hoa xoan tím ngõ
Cánh cò trắng xóa
Như lời ru của mẹ bay về

Những lời ru vời vợi canh khuya
Con vẫn nhớ
Lời mẹ hát có đôi bờ cách trở
Có bên này bên nớ ngóng trông nhau
Kẻ Bắc người Nam, tay đứt lòng đau
Sông Gianh trập trùng giáo mác
Đường xứ Huế non xanh nước biếc
Muốn vô mà sợ phá Tam Giang

Con lớn lên
Đất đã bao đời chia cắt
Bao đời trận mạc
Trong lời mẹ hát
Có bao lòng vợ tiễn đưa chồng
“Chàng ơi đưa gói thiếp mang
Đưa gươm thiếp vác
cho chàng đi không…”
Mây trắng bay về biển mặn phương Nam
Một trăm trứng Âu Cơ
Bao giờ đoàn tụ?

Mẹ ạ, hoa xoan bay đầy ngõ
Mùa xuân này đất nước rộn ràng sao
Đất nước vừa qua cuộc chiến đấu dài lâu
Bao dặm đường bao chặng lửa
Chúng con vượt qua bao dòng sông cách trở
Bao đèo cao thác lớn dọc Trường Sơn
Qua truông nhà Hồ, qua phá Tam Giang
Con đã tới mũi Cà Mau sóng vỗ
Những vùng đất trong giấc mơ tuổi nhỏ
Những đèn vui lửa sáng của muôn nhà
Người đã bên nhau, cầu đã nối bờ
Càng thương mẹ, thương câu hát cũ
Trời đã hết những loài quỷ dữ
Chim liền bầy, cành hết phải xa cây
Đứa con gái bé gầy
Đứa con nghèo của mẹ
Như suối nhỏ đã ra sông ra bể
Như cánh buồm đã tới bến bờ xa
Mưa không còn lạnh nữa những lời ru
Tằm thêm kén, đời thêm câu hát mới
Hoa gạo đỏ bên sông, làng mở hội
Ngỡ mẹ về trong sớm xuân nay
Mẹ cùng con đi giữa muôn người
Áo son thắm, miệng trầu thơm ngát

1976

Bài thơ hay các bạn vừa xem là bài “Gửi Mẹ” của tác giả Nguyễn Thị Xuân Quỳnh. Thuộc tập Lời Ru Trên Mặt Đất (1978), danh mục Thơ Xuân Quỳnh trong Những Tác Phẩm Thơ Tiêu Biểu Và Nổi Tiếng. Hãy cùng đọc và thưởng thức những tác phẩm khác, còn rất nhiều những bài thơ hay đang chờ đợi các bạn!

Tháng Ba Viết Cho Chị

Tháng Ba Viết Cho Chị

Tháng Ba Viết Cho Chị (Xuân Quỳnh)

Tết năm nay rét muộn
Cuối xuân còn nhiều hoa
Ở Sài Gòn tháng ba
Chắc bây giờ đang ấm

Em nghĩ về miền nắng
Nơi em vừa đi qua
Em đang ở tháng ba
Nhớ chị nhiều đến thế!

Áo chị thường mặc đó
Chị để lại cho em
Cái xô nhựa, chậu men
Mỗi khi dùng, nhớ chị

Thư chị hỏi cặn kẽ
Từ cái mặc cái ăn
Chị lại dặn “đi đường
Quỳnh nhìn xe cần thận”

Em trở thành bé bỏng
Trong cánh tay chị xưa
(Dẫu rằng em bây giờ
Đã có hai cháu nhỏ)
Chị kể chuyện thay bà
Như ngày xưa – tháng ba
Những đêm dài chó sủa
Rồi ôm chị nức nở:
“Chị ơi đừng đi đâu
Em nghe như đằng sau
Có tiếng người đang bước!”
Chị cười: “Quỳnh đừng khóc
Chị chẳng đi đâu mà…”
Bấy giờ là tháng ba
Tu hú kêu ngoài bãi

Đã bao mùa gió đổi
Chị đi dạy học xa
Ngày sơ tán, tháng ba
Mưa rào hầm nước ngập

Em thương về lớp học
Có đường hào ra sân
Thương ngọn đèn đêm đêm
Báo yên rồi lại sáng

Nước mình giờ thống nhất
Chị công tác trong kia
Em lại nhớ chuyến xe
Trên đường Hồng Thập Tự

Em biết chị cũng nhớ
Miền đất bãi quê ta
Nhớ những đêm tháng ba
Có em và có chị

Nhớ chị nhiều đến thế
Bây giờ là tháng ba!

Tháng 3-1976

Bài thơ hay các bạn vừa xem là bài “Tháng Ba Viết Cho Chị” của tác giả Nguyễn Thị Xuân Quỳnh. Thuộc tập Lời Ru Trên Mặt Đất (1978), danh mục Thơ Xuân Quỳnh trong Những Tác Phẩm Thơ Tiêu Biểu Và Nổi Tiếng. Hãy cùng đọc và thưởng thức những tác phẩm khác, còn rất nhiều những bài thơ hay đang chờ đợi các bạn!

Bình Trị Thiên

Bình Trị Thiên

Bình Trị Thiên (Xuân Quỳnh)

“Ai đã qua đèo Ngang, đã sang Ba Rền…”
Câu hát cũ
Bình Trị Thiên khói lửa
Miền biển mặn miền dương xanh
Trong vắt những dòng sông
Miền gió cát
Dải đất hẹp nối hai đầu đất nước
Như đôi vai quen gánh nặng bao đời
Bông lúa nhỏ, củ khoai gầy
Mà điệu hát như lòng người thăm thẳm
Quê của những con đò, màu nón trắng
Vó ngựa bồn chồn châu Rí châu Ô
Công chúa Huyền Trân từ giã quê nhà
Quảng Bình Quan sừng sững
Bùi Thị Xuân chiến bào bay đỏ rực
Và Huế xưa trầm mặc những lăng vua
Huế của trăng và những cơn mưa
Huế của thơ và giấc mơ tuổi nhỏ
Trời Quảng Trị thành màu xanh thương nhớ
Tuổi trẻ ta qua trên giải đất này
Những gian hầm rung chuyển tiếng bom rơi
Đồng Hới đẹp chỉ còn gạch vụn
Đảo Cồn Cỏ như con mắt thức
Gió ùa lên trên sóng mạnh Cửa Tùng
Ôi Vĩnh Linh, đất chia cắt hai miền
Ở đây chịu vết thương xé thịt
Đất nước ngày xum họp
Nơi đây cầu nối nhịp, tay cầm tay

Những bạn bè thương mến của tôi
Những đồng đội cùng đấu tranh, hy vọng!
Tôi muốn làm cánh chim bay khắp
Đỉnh đèo Ngang đến Hải Vân cao
Trận địa Cảnh Dương đến Phu Văn Lâu
Từ Luỹ Thày đến Khe Sanh, đường Chín
Những vùng đất đầy rào gai vỏ đạn
Mạ đã xanh non cây đã đâm chồi
Trên xác xe tăng Mỹ, trẻ reo cười
Cô tự vệ sông Hương, cô dân quân giới tuyến
Những gương mặt những nụ cười thắm thiết
Bình Trị Thiên
Nơi bắt đầu con đường vượt Trường Sơn
Đã lấp lánh cờ sao trên thành Nội
Đất chia cắt đã liền một dải
Thềm cũ Ngọ Môn, ngói mới Vĩnh Linh
Đều sáng bừng sắc thắm trời xuân
Con thuyền mới căng buồm ra biển rộng

3-1976

Bài thơ hay các bạn vừa xem là bài “Bình Trị Thiên” của tác giả Nguyễn Thị Xuân Quỳnh. Thuộc tập Lời Ru Trên Mặt Đất (1978), danh mục Thơ Xuân Quỳnh trong Những Tác Phẩm Thơ Tiêu Biểu Và Nổi Tiếng. Hãy cùng đọc và thưởng thức những tác phẩm khác, còn rất nhiều những bài thơ hay đang chờ đợi các bạn!

Đá Ngũ Hành Sơn

Đá Ngũ Hành Sơn

Đá Ngũ Hành Sơn (Xuân Quỳnh)

Từ thành phố mưa thu
Từ bến tàu thép lạnh
Qua sông Hàn gió mặn
Ta về Ngũ Hành Sơn

Biển xa sóng dập dồn
Nhấp nhô sườn núi dựng
Khói mịt mờ hang thẳm
Đá muôn màu lung linh

Chập chờn đường vân xanh
In ngàn con sóng cũ
Đá trắng ngà hoa sứ
Ửng hồng như lửa reo

Phật đá đứng trong chiều
Mắt nhìn ra biển lộng
Vọng hải đài tít tắp
Một trời mây trắng bay

Rắn lại sau vạn đời
Đá lạnh lùng câm lặng
Bỗng tưởng chừng nóng rực
Dưới bàn tay con người

Uyển chuyển những hình voi
Vòi cong, ngà nhọn hoắt
Ôi nụ cười cẩm thạch
Trên môi pho tượng Chàm

Người thợ đá trán nhăn
Trầm ngâm nhìn xuống núi
Mái tôn và xác tăng
Còn ngổn ngang đồng bãi
“Lòng người đâu dễ quên
Những ngày cơ cực ấy
Bầu trời đầy khói đen
Mặt đất đầy tội lỗi
Kẽm gai rào quanh núi
Sân bay giặc ầm ầm
Cẩm thạch đá hoa vân
Chìm dưới đồ nhựa Mỹ…”

Chiếc vòng xanh nhỏ bé
Anh đeo vào tay em
Lớp lớp đá đứng chen
Vang tiếng reo biển cả
Buổi hồi sinh của đá
Buổi đoàn viên của người

Phấn đá mịn màng bay
Nắng chiều trên biển cát
Đi xuống triền núi dốc
Từ giã Vọng hải đài
Em mang về trên tay
Một chút tình của đá
Một mảnh con biển cả
Rập rờn con sóng xanh

Đà Nẵng, 11-1975

Bài thơ hay các bạn vừa xem là bài “Đá Ngũ Hành Sơn” của tác giả Nguyễn Thị Xuân Quỳnh. Thuộc tập Lời Ru Trên Mặt Đất (1978), danh mục Thơ Xuân Quỳnh trong Những Tác Phẩm Thơ Tiêu Biểu Và Nổi Tiếng. Hãy cùng đọc và thưởng thức những tác phẩm khác, còn rất nhiều những bài thơ hay đang chờ đợi các bạn!

Đêm Trở Về

Đêm Trở Về

Đêm Trở Về (Xuân Quỳnh)

Một nhành cây đập khẽ vào cửa sổ
Một nhành cây ướt đẫm mưa rào
Đêm bên bờ biển, cát và sao
Gian nhà trọ, ngọn đèn vàng bé nhỏ

Đêm đầu tiên tôi trở về quê cũ
Chưa thấy mặt người thân, chưa gặp được xóm làng
Chỉ ánh sao, mùi cỏ cháy hun thuyền
Một nhành cây đập khẽ vào cửa sổ

Có thể là ngọn gió
Lá rào rào nước rơi
Hay một cánh chim bay
Thủy triều lớn đang ngập tràn khắp bãi
Những tảng đá vôi trắng tinh như muối
Những tảng đá xanh lấp lánh rong mềm
Tôi mở cửa ra vườn
Bốn bề xào xạc
Từ cành thấp lên cành cao
Từ cây này sang cây khác
Tiếng thì thầm lan mãi đến xa xôi
Có lẽ nào cây đã nhận ra tôi?
Chân tôi bước trên đất và trên cỏ
Tôi nghe tiếng chim đêm, tôi chạm vào tảng đá
Lòng bỗng xạc xào run rẩy như cây
Trời sáng mau đi cho tôi gặp mặt người
Hai mươi năm hai mươi năm mong nhớ
Hai mươi năm tôi mới có một khung cửa sổ
Để mở ra là gặp quê nhà

Ôi mùi thơm của những bông hoa
Những nhành cây hiền dịu
Những nhành cây như bàn tay trìu mến
Của quê nhà đang ngả xuống vai tôi
Nước mắt hoà với giọt mưa vui
Gà gáy sáng, vòm xanh nắng dậy!

Đà Nẵng, 1975

Bài thơ hay các bạn vừa xem là bài “Đêm Trở Về” của tác giả Nguyễn Thị Xuân Quỳnh. Thuộc tập Lời Ru Trên Mặt Đất (1978), danh mục Thơ Xuân Quỳnh trong Những Tác Phẩm Thơ Tiêu Biểu Và Nổi Tiếng. Hãy cùng đọc và thưởng thức những tác phẩm khác, còn rất nhiều những bài thơ hay đang chờ đợi các bạn!