Huế – mảnh đất lãng mạn, mộng mơ, đậm chất thơ, một miền di sản có một không hai về vẻ đẹp rất riêng, rất ngọt ngào. Khi đặt chân đến Huế, ta bắt gặp một cố đô đầy chất thơ giữa thời hiện đại, du khách sẽ cảm giác như lạc vào một miền cổ tích, dường như chỉ xuất hiện trong thơ ca, nhạc họa và nhiếp ảnh…phongnguyet.info xin giới thiệu những bài thơ hay về Huế – Cố Đô xinh đẹp này.
Với Huế
Tác giả: Chu Minh Khôi
Cỏ thạch xương bồ phảng phất hương
Quằn quại trôi về phía đáy thương
Tiếng chuông nghèn nghẹn trong tháp nắng
Thiên Mụ đong đầy gió viễn phương.
Tôi bị đuổi ra ngoài muôn kiếp
Phiêu dạt chiều nay mắc sông Hương
Núi xanh đau thắt trên triền cỏ
Đôi bờ mái đẩy khúc miên trường.
Thiếu nữ Huế đường phượng bay dáng lụa
Sông Hương choàng tỉnh bỗng ngại ngùng
Áo em sương trắng miền say đắm
Người lạ ven đường hóa nhớ nhung.
CMK.
TÂN HÔN CỐ ĐÔ!
Tác giả: Phan Thúc Định
Cố Đô nhân từ như ánh mắt Quan Âm
Hương Giang dùng dằng không muốn rời xứ Huế
Trường Tiền ghim sâu trong lòng bao dâu bể…
Thiên Mụ già khắc năm tháng rêu phong!
Đại Nội im lìm khép kín thâm cung
Người hôm nay tìm hôm qua để sống
Mặt trời Ngọ môn đã từ lâu tắt ngấm
Ta khoác Long bào hoài niệm buổi chầu xưa!
Hương Giang ơi! Em mấy tuổi rồi?
Sao không chịu thích nghi cùng hiện đại
Cứ giữ nguyên nét trầm tư con gái
Thuở Cố Đô vâng, dạ… bẫng gót hài?
Em cứ lắng sâu như lớp lớp đền đài
Anh nghiêng ngả say một đời tuổi mộng
Đồi Vọng Cảnh chiều nay gió lộng
Trăng thượng tuần quên tuổi giỡn sóng chơi!
Điện Hòn Chén u huyền giữa hư ảo đầy vơi
Cồn Hến đi về cùng nét riêng ẩm thực
”Nắng hàng cau” cứ làm ta thổn thức
Tìm ”khuôn mặt chữ điền” và tà áo trắng ngẩn ngơ…
Huế vẫn như xưa tím ngắt đôi bờ
Một ngày nọ ta tân hôn chiều muộn
Neo hoàng hôn vào eo thon tận hưởng
Nét nghìn năm mặc gió cuốn em rồi…
Huế, hè 2018.
Cụ Định.
TRỞ VỀ VỚI HUẾ
Thơ: Hoàng Minh Tuấn
Ngất ngưởng, cheo leo, ba đèo đến Huế,
Hải Vân, Phú Gia, Phước Tượng đặt chân,
Lăng Cô, Chân Mây vịnh đẹp vô ngần,
Phá Tam Giang hoàng hôn chiều tím ngắt!
Trở về Huế trong chiều mưa se sắt,
Phố yên bình, nhẹ nép dưới cơn mưa,
Cứ buông rơi như chẳng tạnh bao giờ,
Man mát buồn lặng nhìn Hương Giang chảy!
Tôi nhớ Huế, nhớ người con gái ấy,
Nhớ về em, nhớ áo trắng nữ sinh,
Nhớ về em lung linh một bóng hình,
Ngày chia tay mối tình chưa được ngỏ!
Tôi nhớ Huế, khúc dân ca ngày đó,
Nhớ áo the, khăn xếp, áo dài xinh,
Màn đối đáp say đắm, rất tài tình,
Dòng Hương Giang nhạc Cung Đình in dấu!
Tôi nhớ Huế nhớ về chùa Thiên Mụ,
Nhớ những cây cầu tự thủa thiếu niên,
Dã Viên, Phú Xuân tiếp đến Tràng Tiền,
Tuổi thơ tôi gắn liền bờ Nam – Bắc!
Núi Ngự Bình ước mơ thời đi học,
Được đặt chân, ngắm Thành Nội, Cố Đô,
Được chiêm ngưỡng những vẻ đẹp bất ngờ,
Của Thủ Đô một thời dân Nước Việt!
Biết bao điều đã làm lên tha thiết,
Tự ngàn xưa chỉ của Huế, Huế ơi!
Để hôm nay ta đã trở về rồi,
Nguyện mãi mãi trọn đời yêu thương Huế!
Hà nội, 7/8/2018
HUẾ ƠI
Tác giả: Chu Long
Dưới trời Huế biếc xanh trong
Cố đô vàng nhẹ ánh hồng nắng thu.
Núi Bạch Mã tọa trầm ru
Tiếng chuông Thiên Mụ tĩnh tu lòng người.
Hương Giang nước quyện mây trời
Giọng hò xứ Huế điệu khơi mượt mà .
Cổng trường Đồng Khánh chiều tà
Áo em dài trắng bóng nhòa hoàng hôn.
Bên cầu ai đứng thả hồn
Trường Tiền ai đợi ai còn nhớ ai
Huế ơi em nắng ban mai
Đi đâu cũng nhớ …nhớ hoài Huế ơi !
Chu long
Trên dòng sông Hương
Tác giả: Doãn Kim Oanh
Đến Huế anh sẽ làm vua
Em làm ái thiếp cho vừa một đôi
Thuyền rồng hai đứa dạo chơi
Sông Hương xanh biếc núi ngồi thông reo.
Hoàng hôn buông tím miền yêu
Vua quên cả buổi thiết triều hôm nay
Tiếng chuông Thiên Mụ đâu đây
Giật mình tỉnh mộng gió lay mạn thuyền
HUẾ XƯA
Tác giả: Phan Thu Hà
Áo tím ta về bỗng nhớ nhau
Ngày xưa chia biệt bến giang đầu
Tà huy bóng lặng từ dạo ấy
Ai hay bờ bãi hoá nương dâu.
Hờ hững bao thu bụi khói tàn
Ảo ảnh một thời thoáng sương tan
Đường đời bóng ngả lưng chừng núi
Thành xưa xa lắc dấu non ngàn.
Hiu hắt mưa buồn lối Đông ba
Hư không chuông đổ khắp quan Hà
Tóc thề e ấp đâu thành nội
Kỷ niệm ngày nào xanh lá hoa.
Kinh kỳ từ ấy biệt quân vương
Vó ngựa chinh phu mỏi dặm trường
Chiều mưa thêm lạnh chiều mưa Huế
Ướt cả câu hò ướt dòng Hương.
Có ai còn nhớ khúc Huế xưa
Nhớ một đường chiều những đón đưa
Có nghe chuông vẳng từ Thiên mụ
Núi Ngự tím dần vệt nắng thưa.
Đường xa vạn lý dấu thời gian
Lắng đọng trong tim nghẹn cung đàn
Nhớ mãi một chiều mưa xứ Huế
Giọng hò ký ức mãi còn vang.
“ chim xa rừng còn thương cây nhớ cội
Người xa người tội lắm người ơi
Thà rằng không biết thì thôi
Biết rồi mỗi đứa một nơi thêm buồn”
Phan Thu Hà
HUẾ BÂY CHỪ
Tác giả: Phạm Hồng Giang
Huế bây chừ còn đẹp rứa không O
Dòng Hương Giang thương điệu hò mái đẩy
Chuông Thiên Mụ vẫn ngàn đời như vậy
Nao nao lòng khiến ta thấy ước ao.
Huế bây chừ còn đậm những khát khao
Đêm Đại Nội lạc vào vườn thượng uyển
Nghe Nhã Nhạc cung thanh, trầm hòa quyện
Bước chân đi lưu luyến chẳng muốn rời.
Huế bây chừ mưa vẫn chẳng ngừng rơi
Vành nón nghiêng che nửa đời của Mệ
Nước sông Hương vẫn đục trong như thế
Cầu Tràng Tiền như thể bóng người xưa.
Huế bây chừ em đã đến hay chưa
Về thôn Vĩ câu thơ vừa viết dở
Bóng trăng treo ngang mối tình duyên nợ
Cồn Hến nằm bến nớ nhớ bên ni.
Huế bây chừ anh đến chẳng muốn đi
Thoảng trong gió …..
Thầm thì….
Tà áo tím !
07/08 /2018 Hồng Giang.
NHỚ HUẾ
Thơ Lan Thanh
Anh đến, Huế mưa nhiều không anh
Sông Hương có dăn dở mình sóng
Cầu Tràng Tiền vẫn lặng thầm soi bóng
Câu ca nào da diết khúc Nam Ai.
Còn không liễu rủ những sớm mai
Tha thướt đến nao lòng tà áo ấy
Dập dềnh mái chèo xao nuớc dậy
Bóng xích lô ai lãng đãng nẻo đường khuya.
Chợ Đông Ba còn tấp nập như mọi khi ?
Tiếng người bán- người mua mặn mà quá
Chè cung đình vị thanh thanh lạ
Gánh hàng hoa cứ bình lặng dâng hương.
Chiều cố đô, hoàng hôn vấn vương
Mặt trời bịn rịn trên lầu Văn mãi thế
Quốc Học im lìm những ngày hè bế giảng
Mặc khúc nhạc ve thổn thức góc tim mình.
“Ơi, Huế của ta”- Huế xinh xinh
Sắc tím dịu dàng, tím đằm thắm
Những lăng tẩm ngàn năm cứ tự mình xua bụi bặm
Sáng ngời lên không hổ danh Kinh thành …
TÌNH HƯƠNG GIANG
Tác giả: Tú Uyên
Một lần ghé bến Vân Lâu
Đêm khuya xa vọng nghe câu mái nhì
Nặng lòng, chân chẳng muốn đi
Hương Giang thiếu nữ xuân thì…đợi ai?
Đông Ba nhộn nhịp áo dài
Em che nón lá, tóc cài nắng nghiêng
Gửi hoa đăng chở câu nguyền
Còn thương hãy bước xuống thuyền cùng anh
Chờ tháng tốt, kén ngày lành
Trầu cánh phượng thắm cau xanh…vẹn thề…
Rượu nồng say đượm tình quê
Hương Giang – Bến Ngự trọn bề…trăm năm…
Tú Uyên
HUẾ YÊU ƠI
Tác giả: Phạm Quang Thu
Chưa nói trọn một lời đã nhớ
Mần rằng mà duyên nợ Huế của tôi
Cầu 12 nhịp em ơi
Mỗi lần qua lại nhớ lời Huế Thương.
Thật lòng soi bóng dòng Hương
Cứ như soi một khung gương Đất trời
Hãy ra Bạch Mã em ơi
Để Hải Vân đẹp quá trời cảnh thơ.
Lăng Cô bãi đẹp bất ngờ
Nằm lim dim mắt nhẩm thơ Hoàng Thành
Vịnh Lăng Cô nước mãi xanh
Đèo cao nắng chói rừng xanh thông già.
Ngự Bình em có theo ra
Trăm năm núi mãi vẫn là núi trơ
Chùa Thiên Mụ hóa bài thơ
Tiếng chuông vọng đến bây giờ còn thiêng.
Phú Bài cánh én chao nghiêng
Đất Cố Đô mãi làm nên ân tình
Tam Giang lộng bóng trời xanh
Con tôm cái cá đã thành nguồn vui.
Đông Ba nón trắng em ơi
Mỗi vành nón gắn một lời Yêu thương
Phú Văn Lâu lầu Văn Chương
Tiếng thơ say cả Giang Hương bao đời.
Cơm Âm Phủ ngọt chao ơi
Hương gạọ thơm hến giữ lời về thăm
Dẻo thơm mành xửng trăm năm
Mệ cưng con Mệ dành phần ngọt thơm.
Ta về Vỹ Dạ biết ơn
Tâm hồn Hàn biến nước non thơ tình
Chớ ra đập đá một mình
Trăng soi đáy nước nên hình cô liêu. . .
Huế mộng mơ Huế Tình yêu
Dốc Nam Ai mỗi sáng chiều đợi Em
Đò Kim Long gợi êm đềm
Ơi con đò dọc khó quên xứ này! . . .
HUẾ THƯƠNG
Thơ: Bùi Thế Uyên
Huế ơi ta mãi đợi chờ
Câu hò điệu ví vang bờ Sông Hương
Ngự Bình * chín nhớ muời thương
Tràng Tiền* bắc nhịp môi hường em trao.
Huyền Trân Công Chúa* thuở nào
Tam Giang* ánh mắt em trao tình đầu
Đông Ba * nghĩa nặng ân sâu
Mong ngày gặp lại say màu Thiên An*.
Nguy nga Đại Điện* son vàng
Chiều hoang Bạch Mã* mơ màng trong ta
Vọng Cảnh* đàn gió ngân nga
Lăng Cô* biển đẹp tưởng là đang mơ.
Thủy Tiên* liêu rủ mắt hồ
Thuân An* sóng vỗ câu thơ thắm tình
Về thăm Thiên Mụ* mái đình
Trúc Lâm* ước hẹn duyên mình nên đôi.
Warszawa
24/04/2018
DÒNG SÔNG HƯƠNG TRONG EM
Thơ : NS Lâm Bình
Em là cô gái miền Tây
Chưa từng đến Huế thả bay thơ buồn
Nhịp nhàng mái đẩy nhẹ buông
Người từ xa vắng …vấn vương câu hò!
Bến sông, em với con đò
Ánh trăng mờ chiếu đợi chờ khách xa…
Tràng Tiền mấy nhịp thơ qua
Ngẩn ngơ…từng nhịp thương đà quá thương.
Ngọn đèn le lói bên sông
Lững lờ … neo đậu vẫn trông bóng người
Tiếc thương hoa chẳng còn tươi
Thương hoa thương cả nụ cười thân quen.
Phận người Kỷ nữ chông chênh
Vẫn không trôi dạt từng đêm xuôi dòng
Cuộc đời “Cô gái trên sông”
Hương Giang thơ mộng vẫn không đổi dòng.
Lượn lờ… bờ bãi ngàn thông
Cô lái kia cũng thoát vòng trầm luân
Đêm nay sáng ánh trăng rằm
Lòng cô khép lại tháng năm xưa buồn!
Cuộc đời ” Cô gái trên sông “
Ngàn năm vọng lại … Trên dòng Hương Giang…
HCM 10/4/2018
P/S ( “Cô gái trên sông ” tên một bộ phim của Điện ảnh Việt nam thời vàng son )
KHI MÔ VỀ LẠI HUẾ
Thơ Hồ Viết Bình
Em hỏi tôi khi mô về lại Huế
Tôi thẫn thờ nhớ Huế quá đi thôi
Đêm sông Hương thuyền ai lững lờ trôi
Một giọng hò chơi vơi trên sông nước.
Câu Nam ai sao mà nghe tha thiết
Điệu Nam bình da diết lắng trong tim
Em ở đâu tôi mải miết đi tìm
Tà áo tím nghiêng nghiêng vành nón lá.
Huế của tôi mộng mơ bình yên quá
Gặp em rồi người lạ hoá thân quen
Cầu Tràng tiền rực rỡ ánh sáng đèn
Đâu che được ánh trăng đêm thơ mộng.
Thuyền và người bồng bềnh trên sông nước
Say, say rồi màu tím biếc Huế ơi
Nhớ mùa Đông ngoài trời mưa rả rích
Trà Cung đình nghe nhạc Trịnh lắng sâu.
Cuộc đời kia cứ hối hả đi đâu
Hãy về Huế, Phu văn lâu đang đợi
Cơm hến, bánh bèo, kẹo mè, bột lọc
Mệ làm rồi, mệ khóc nhớ tới anh.
Lan Huong Nguyen
HUẾ NGÀY XƯA
( thơ Phan Huy Hùng )
Bây chừ nhớ Huế ngày xưa
Hương Giang cô lái đò đưa cuối ngày
Mái chèo vẩy cái lắt lay
Đời em tay vuốt, tay xoay sạm mầu.
Nụ cười em dấu nơi đâu
Sao anh như thấy sóng sâu câu hò
Em chèo cho đến khi mô
Bến tơi tả bến , ghe nhừ nát ghe …
Vẫn mầu tím Huế đi về
Mà sao đêm lạnh
ngày khê
tháng sầu
Nón rách níu nửa quai thao
Mưa như cái tát
nắng cào sống lưng ?
*
* *
Chừ đây Huế ngọt dòng Hương
Xa em anh gửi lời thương câu hò
Cho màu tím Huế vào thơ
Cho chèo mát mái … anh mơ xuống thuyền …
———
Huế thương
BÊN DÒNG SÔNG HƯƠNG
Tác giả: Nguyễn Nguyệt Anh
Anh còn nhớ Huế nên thơ
Hay quên áo tím khổ chờ bên sông
Tình yêu đang lúc mặn nồng
Sao trời nỡ thổi bão giông vào lòng.
Vì thương ai vẫn đợi mong
Rưng rưng khóe mắt đôi dòng lệ xa
Anh về vui với người ta
Giàu sang phú quý phồn hoa thị thành.
Còn em quen túp lều tranh
Biết tình ta đẹp , nhường dành người đi
Lòng đau buông tiếng bấc trì
Để anh nổi giận nghoảnh đi dễ dàng.
Cuộc đời lắm kiểu trái ngang
Nhường đường nhận khổ bẽ bàng phòng the
Quốc kêu nhớ bạn đêm hè
Phượng hồng khao khát, buồn ve tủi sầu.
Huế ơi..! nghĩa vẹn tình sâu
Tràng Tiền kỷ niệm tình đầu hai ta
Thời gian vẫn đẹp mặn mà
Anh về có nhớ tím hòa sông Hương
MC : 8/8/2018
HUẾ MỘNG HUẾ MƠ
Tác giả: Đỗ Hương
Núi vẫn Ngự bên dòng Hương thơ mộng
Mưa còn giăng, thương lăng tẩm đền đài
Bến Văn Lâu ai đợi ai, khờ dại
Để bây chừ chùa Thiên Mụ… vàng phai
Cầu Trường Tiền ngơ ngẩn bước chân ai
Sông dùng dằng níu bước người đi mãi
Một sớm thuyền Rồng mái chèo ai trễ nải
Câu Nam bằng ai cúi vớt trên tay
Phá Tam Giang canh mãi ráng chiều vàng
Mênh mang đổ ly rượu tràn
dang dở
Hừng hực nóng chí làm trai chưa thoả
Tranh Đông Hồ khắc bức hoạ… hoang mang
Đại Nội chìm vào rêu cũ thời gian
Phù điêu chạm đau da trời non búng
Tích cũ nghìn năm còn nguyên nhân chứng
Hùng dũng trước Lăng Khải Định xếp hàng…
Quốc Học còn đây tuổi luống, nghiêm trang
Bức tường nhắc áo Trạng Nguyên màu đỏ
Bao kiếp người, vai vươn lên từ đó
Khuỵ vác non sông, tô đỏ ngọn Cờ đào
Thiên Mụ lâm râm câu
khấn hứa thời nao
Đám thuyền lá chênh chao cắm sào trên bến đợi
Câu kinh cuối gió cuốn xoay thời đại
Tấp vào bờ dỗ giấc Thái Bình Dương
Chợ Đông Ba chen lấn cuối con đường
Chân hớt hải kiếm gót hài của Mạ
Nón Bài Thơ phiêu bồng chiều cuối hạ
Huế một đời say nghiêng ngả lòng anh
Hanoi, country side
8/8/2018
SunNy Do
THƯƠNG
Tác giả: Hoàng Lan
Tôi viết cho em cho Huế rất nồng nàn
Có đầy ắp nước sông Hương dịu dàng soi núi Ngự
Có Tràng Tiền níu chân người lữ thứ
Để một lần tình giữ mãi nơi đây.
Tôi viết cho em và Huế rất thơ ngây
Thành Nội kinh đô vào một ngày nắng tắt
Tà áo ai góp nhặt vào đáy mắt
Thoáng mơ hồ lại rất thật trong ta.
Tôi viết cho em cho một Huế ngọc ngà
Dịu dàng quá đất và người hoà quyện
Tiếng nói thân thương dịu dàng dễ mến
Ôm chút tình tôi đến cạnh Huế thơ
Hoàng Lan
Huế với sông Hương núi Ngự, với những tà áo tím thướt tha bên cầu Tràng Tiền, với giọng hò ngọt lịm sẽ mãi là một nguồn cảm hứng không bao giờ cạn trong thơ ca. Đọc những bài thơ về Huế ta thấy thêm yêu thành phố xinh đẹp này.