An Nam Tạp Chí Lại Ra Đời

An Nam Tạp Chí Lại Ra Đời (Tản Đà)

Năm xưa Đinh Mão ta ngơi
Năm nay Canh Ngọ ta thời lại ra
Ai về nhắn chị em nhà
Nhắn rằng ta nhắn rằng ta ra đời
Nhân khổ bất tri túc
Bạc đầu thôi, còn chen chúc mãi không thôi
Biết non xanh lâu những đợi chờ ai
Mà cõi tục vẫn mải chơi người giấc mộng
Vân nhàn Tản lĩnh không tương trục
Lãng nộ Đà giang cấp tự lưu
Cuốn ba đào, phong võ, giận, cười, reo
Thuyền một lá, một chèo, ai với nước
Năm Đinh Mão, khoảng đầu xuân, nhớ những ai ngày trước
Người bao nơi, mà thệ ước đã bao đông
Ai, ai, ai còn có nhớ ai không?
Phố Hàng Lọng, đội tiền phong tên lính cũ
Qua thủa đó, non Hồng Lĩnh, bể Thuận An, đường Hải Vân, sông Sài Gòn, đồi Vĩnh Yên, nam bôn bắc tẩu
Bức rư đồ nhem xấu vẫn còn nguyên
Cũng mừng thay! mà cũng ngậm ngùi duyên
Ông tạo vật ghét ghen nhường đã quá
Sách có chữ: “Cố thiên tương giáng đại nhiệm ư thị nhân dã, tất tiên khổ kỳ tâm chí, lao kỳ cân cốt, ngạ kỳ thể phu, khống phạp kỳ thân, hành phật loạn kỳ sở vi. Sở dĩ động tâm nhẫn tính, tàng ích kỳ sở bất năng”
Phải rằng ý thế, hay chăng?

Bài thơ hay các bạn vừa xem là bài “An Nam Tạp Chí Lại Ra Đời” của tác giả Nguyễn Khắc Hiếu. Thuộc tập Khối Tình Con > Quyển III (1932), danh mục Thơ Tản Đà trong Những Tác Phẩm Thơ Tiêu Biểu Và Nổi Tiếng. Hãy cùng đọc và thưởng thức những tác phẩm khác, còn rất nhiều những bài thơ hay đang chờ đợi các bạn!

Đêm Thu Trông Giăng

Đêm Thu Trông Giăng (Tản Đà)

Đêm thu giăng sáng một trời
Một mình ngồi tưởng sự đời nghĩ quanh
Nghĩ cho muôn vật hoá sinh
Ở trong vũ trụ cái hình ra chi!
Giăng kia tròn được mấy khi?
Hoa kia nở được mấy thì, hỡi hoa?
Gái tơ quá lứa đã già!
Con tằm rút ruột thời là rộng non
Khúc sông bồi lấp nên cồn!
Dâu xanh bãi bể, đá mòn nước khe!
Đồng không con đóm lập loè
Khách trần lối ấy đi về những ai
Hình kia đúc tự thợ Giời
Tình kia hoạ mới ra ngoài khuôn xanh
Vọng phu còn đá còn trinh
Tiền Đường còn sóng trung tinh hãy còn
Dẫu cho sông cạn, đá mòn
Trung hồn khôn thác, trinh hồn khôn tan
Cho hay những khách trần hoàn
Nghìn xưa ở lại thế gian mấy mà!
Trông lên một mảnh giăng tà
Soi chung kim bổ biết là những ai
Mà người kim cổ những ai?…

(Tản Đà tùng văn, 1922)

Sách Tản Đà vận văn in tên bài thơ là Trông giăng cảm tưởng và không có câu cuối.

Bài thơ hay các bạn vừa xem là bài “Đêm Thu Trông Giăng” của tác giả Nguyễn Khắc Hiếu. Thuộc tập Khối Tình Con > Quyển III (1932), danh mục Thơ Tản Đà trong Những Tác Phẩm Thơ Tiêu Biểu Và Nổi Tiếng. Hãy cùng đọc và thưởng thức những tác phẩm khác, còn rất nhiều những bài thơ hay đang chờ đợi các bạn!

Ếch Mà

Ếch Mà (Tản Đà)

Khoảng thu đông, sương xuống, gió lạnh, nước ao cạn, Ếch chui vào mả. Rô, riếc, chê, chuối, cua, ốc, tôm, tép đều có ý chê là vô tình. Ếch ngồi mà tự nghĩ riêng rằng: như mình, hai bàn tay không làm được việc gì, từ khi ra với đời, chỉ ăn cho no lòi tù và, rồi phi nhẩy hão vô ích thời lại ngồi dương mắt ra đấy thôi. Thôi thời đành ngồi tho mà chịu tiếng vô tình, còn hơn nhẩy lắm mà vô ích. Nghĩ vậy, Ếch ngồi ngâm một bài, để mà gửi đi rằng:

Phượng kêu trái núi bên tê
Hồng bay bốn bể, Nhạn về nơi nao
Cánh Bằng đập ngọn phù dao
Đầm xa tiếng Hạc lên cao vọng giời
Ao thu lạnh lẽo sự đời
Cành sương ngọn gió bời bời lá tre
Lắng tai Ếch những ngôi nghe
Tiếc xuân Quốc đã qua hè, ai thương
Tràng Ve khóc đói năn sương
Cô Oanh học nói như nhường công tai
Nỏ mồm chú Khứu hót ai?
Vì ai? bác Cú đêm dài cầm canh
Canh khuya cậu Vạc mò ăn
To mồm sơi cắp là anh Quạ đùng
Diều hâu rít lưỡi giữa đồng
Tặc kè nghiến lợi, Thạch sùng chép môi
Gáy đâu Gà mái nhà ai
Mèo gào, Chó hú, trên giời Lợn kêu
Ếch nghe cũng đã đủ điều
Ếch trông cũng đã đủ nhiều trò vui
Thôi thời Ếch cũng xin lui
Ẹp mình, rén bước, Ếch chui vào mà
Ngồi mà nhắn bạn ao ta
Bèo xưa nước cũ vưỡn là có nhau
Còn bèo còn nước còn lâu
Còn xuân sắp tới, còn thu chưa tàn
Còn nhiều ơn ái chan chan
Còn khăng khít nghĩa, còn ran ríu tình
Hang lan thanh vắng một mình
Mấy lời ỳ ọp thảo trình tương tri
Cánh bèo ngọn gió đưa đi

Bài thơ hay các bạn vừa xem là bài “Ếch Mà” của tác giả Nguyễn Khắc Hiếu. Thuộc tập Khối Tình Con > Quyển III (1932), danh mục Thơ Tản Đà trong Những Tác Phẩm Thơ Tiêu Biểu Và Nổi Tiếng. Hãy cùng đọc và thưởng thức những tác phẩm khác, còn rất nhiều những bài thơ hay đang chờ đợi các bạn!

Cảm Thu Tiễn Thu

Cảm Thu Tiễn Thu (Tản Đà)

Điệu Trường đoản ca

Từ vào thu đến nay
Gió thu hiu hắt
Sương thu lạnh
Giăng thu bạch
Khói thu xây thành
Lá thu rơi rụng đầu ghềnh
Sông thu đưa lá bao ngành biệt ly
Nhạn về én lại bay đi
Đêm thì vượn hót, ngày thì ve ngâm
Lá sen tàn tạ trong đầm
Nặng mang giọt lệ âm thầm khóc hoa
Sắc đâu nhuộm ố quan hà
Cỏ vàng, cây đỏ, bóng tà tà dương
Nào người cố lý tha hương
Cảm thu, ai có tư lường hỡi ai?
Nào những ai
Bảy thước thân nam tử
Bốn bể chí tang bồng
Đường mây chưa bổng cánh hồng
Tiêu ma tuế nguyệt, ngại ngùng tu my
Nào những ai
Sinh trưởng nơi khuê các
Khuya sớm phận nữ nhi
Song the ngày tháng thoi đi
Vương tơ ngắm rện nhỡ thì thương hoa
Nào những ai
Tha phương khách thổ
Hải giác thiên nha
Ruột tầm héo, tóc sương pha
Gốc phần chạnh tưởng quê nhà đòi cơn
Nào những ai
Cù lao báo đức
Sinh dưỡng đền ơn
Kinh sương nghĩ nỗi mền đơn
Giầu sang bất nghĩa mà hơn nghèo hèn!
Nào những ai
Tóc xanh mây cuốn
Má đỏ huê ghen
Làng chơi duyên đã hết duyên
Khúc sông giăng rãi con thuyền chơi vơi
Nào những ai
Dọc ngang giời rộng
Vùng vẫy bể khơi
Đội giời đạp đất ở đời
Sa cơ thất thế quê người chiếc thân
Nào những ai
Kê vàng tỉnh mộng
Tóc bạc thương thân
Vèo trông lá rụng đầy sân
Công danh phù thế có ngần ấy thôi
Thôi nghĩ cho
Thu tự giời
Cảm tự người
Người đời ai cảm ta không biết
Ta cảm thay ai, viết mấy lời
Thôi thời
Cùng thu tạm biệt
Thu hãy tạm lui
Chi để khách đa tình đa cảm
Một mình thay cảm những ai ai!

Tháng chín năm Canh Thân 1920

Bài thơ hay các bạn vừa xem là bài “Cảm Thu Tiễn Thu” của tác giả Nguyễn Khắc Hiếu. Thuộc tập Khối Tình Con > Quyển III (1932), danh mục Thơ Tản Đà trong Những Tác Phẩm Thơ Tiêu Biểu Và Nổi Tiếng. Hãy cùng đọc và thưởng thức những tác phẩm khác, còn rất nhiều những bài thơ hay đang chờ đợi các bạn!

Cảnh Đêm Nhà Ẩn Sĩ (Ngọn Đèn Xanh)

Cảnh Đêm Nhà Ẩn Sĩ (Ngọn Đèn Xanh, Tản Đà)

Năm xưa sông cái thuyền nan
Năm nay tầu sắt băng ngàn rậm khơi
Đời chưa đáng chán, ai ơi!
Chán thời chưa chán, lo thời cứ lo
Đại ẩn ẩn thành thị
Chẳng lâm tuyền, mà hồ thỉ cũng không đâu
Một ngọn đèn xanh biếc (suốt) đêm thâu
Người dạ ngọc, mái đầu sương nhuốm tóc
Tu my tự bút niên niên thốc
Tư tưởng như cao dạ dạ phần
Vẻ tài hoa bôi nhọ vết phong trần
Trải ngày tháng, những xoay vần Nam với Bắc
Tơ chưa hết ruột, tằm sao thác
Tiền dẫu còn lưng, bạc vẫn thua
Chịu hồi đen, ngồi với cuộc ganh đua
Giời chửa sáng, tha hồ ai đó tá
Như thiên chi quả dục bình trị thiên hạ dã
Đương kim chi thế, xả ngã kỳ thuỳ
Nghĩ làng nho, ta lại muốn cười khì
Ông Mạnh Tử cũng nhiều khi hay nói khoác!
Nhớ ai, ta những lòng man mác
Ta nhớ, mà ai có nhớ ta?
Mảng bên tai như đã rộn canh gà
Thơ cạn túi, rượu ngà ngà say cạn chén
Đèn cứ cháy, chủ nhân xin tạm biệt
Đêm sau rồi, trò chuyện xuốt năm canh
Lại ta với ngọn đèn xanh

Bài thơ hay các bạn vừa xem là bài “Cảnh Đêm Nhà Ẩn Sĩ (Ngọn Đèn Xanh)” của tác giả Nguyễn Khắc Hiếu. Thuộc tập Khối Tình Con > Quyển III (1932), danh mục Thơ Tản Đà trong Những Tác Phẩm Thơ Tiêu Biểu Và Nổi Tiếng. Hãy cùng đọc và thưởng thức những tác phẩm khác, còn rất nhiều những bài thơ hay đang chờ đợi các bạn!

Chiếc Tầu An Nam

Chiếc Tầu An Nam (Tản Đà)

Bốn bể năm châu náo cuộc đời
Con tầu bản quốc, chị em ơi!
Tấm thân dầm nước đà nên sắt
Tiếng hiệu vang sông mới hét còi
Vồn vã gió mưa cơn giục khách
Mênh mông giời biển bước ra khơi
Hỏi thăm Âu Mỹ bờ đâu bến?
Mở máy quay guồng quá độ chơi

An Nam tạp chí trước có bài thơ Sông cái, chiếc thuyền nan, nay có anh em giúp sức, nên tiên sinh cho là chiếc tầu rồi vậy.

Bài thơ hay các bạn vừa xem là bài “Chiếc Tầu An Nam” của tác giả Nguyễn Khắc Hiếu. Thuộc tập Khối Tình Con > Quyển III (1932), danh mục Thơ Tản Đà trong Những Tác Phẩm Thơ Tiêu Biểu Và Nổi Tiếng. Hãy cùng đọc và thưởng thức những tác phẩm khác, còn rất nhiều những bài thơ hay đang chờ đợi các bạn!

Chim Hoạ My Trong Lồng

Chim Hoạ My Trong Lồng (Tản Đà)

Hoạ my ai vẽ nên my?
Trông my my đẹp, hót thì my hay!
Ai đưa my đến chốn này?
Nước chong gạo trắng my ngày ăn chơi
Lồng son cửa đỏ thảnh thơi
My bay, my nhẩy, sướng đời nhà my!
Nghĩ cho my cũng gặp thì!
Rừng xanh my có nhớ gì nữa không?

Bài thơ đả kích Hoàng Cao Khải.

Bài thơ hay các bạn vừa xem là bài “Chim Hoạ My Trong Lồng” của tác giả Nguyễn Khắc Hiếu. Thuộc tập Khối Tình Con > Quyển III (1932), danh mục Thơ Tản Đà trong Những Tác Phẩm Thơ Tiêu Biểu Và Nổi Tiếng. Hãy cùng đọc và thưởng thức những tác phẩm khác, còn rất nhiều những bài thơ hay đang chờ đợi các bạn!

Chơi Huế

Chơi Huế (Tản Đà)

Lần đầu vào Huế với ông Bùi Huy Tín chủ nhà in Đắc lập

“Đường vô xứ Huế quanh quanh
Non xanh nước biếc như tranh hoạ đồ”
Yêu em, anh cứ anh vô!
Kệ chuông nhà Hồ, mặc phá Tam Giang
Xe hơi đã tới đèo Ngang
Ấy qua Hà Tĩnh, đường sang Quảng Bình
Danh sơn gặp khách hữu tình
Đèo Ngang ơi hỡi, là mình với ta
Con cháu chúa, nước non nhà
Không đi không lại nên ra lạ lùng
Dừng xe, lên đỉnh ta trông
Mặt ngoài bể nước, bên trong núi rừng
Nhớ từ hoàng Nguyễn long hưng
Cơ đồ gây dựng cũng rằng từ đây
Giang san từ ấy đến nay
Nào giăng mặt bể, nào mây trên ngàn!
Ải xưa bến cũ còn truyền
Oai linh cảnh thắng, bàn hoàn khách du
Triều xuân êm ả như du
Thuận xe lại cứ dậm cù như bay
Càng vào mãi, càng sinh hay
Càng trông cảnh vật đổi thay lạ nhường
Nhỏ to mả trắng bên đường
Xa xa mé bể cồn vàng thấp cao
Dọc đường dân chúng biết bao
Ruông tình hữu ái như rào trận mưa
Rồng tiên cùng họ từ xưa
Ba mươi năm mới bây giờ gặp nhau
Nhận xem áo vải quần nâu
Gái, giai, già, trẻ, một mầu không hai
Văn minh giầy đã bán khai
Ngợ sao còn hãy như đời Hùng Vương
Giời tây ngả bóng tà dương
Ô tô lại đổi lên đường hoả xa
Ấy từ Quảng Trị, Đông Hà
Đi năm ga nữa vừa là tới kinh
Kinh thành gái lịch giai thanh
Cảnh thêm Hương thuỷ, Ngự Bình điểm tô
Con người xứ Bắc mới vô
Mừng nay được thấy đế đô một lần
Hoàng thành cung điện liên vân
Dinh quan Khâm sứ đóng gần một nơi
Quan dân ở cả thành ngoài
Quanh thành tám cửa sông dài bọc quanh
Lại bao phố xá ngoài thành
Trên cầu xe ngựa, ghe mành dưới sông
Đông Ba, Gia Hội càng đông
Gịp cầu nhẹ bước xa trông càng tình
Giòng sông trắng, lá cây xanh
Xuân giang xuân thụ cho mình nhớ ai!
Ngày xuân có lúc đi chơi
Lăng chùa qua biết các nơi quanh gần
Đế kinh đã gội mưa nhuần
Tiện theo đường sắt vô dần xứ trong
Một đi thêm một lạ lùng
Xe chui hầm tối, bể trùng sóng cao
Dưới dường sóng bể nhẩy reo
Như mừng bạn mới, như chào khách xa
Hải Vân đèo nhớn vừa qua
Mưa xuân ai bỗng đổi ra nắng
Tiết giời như đã sang hè
Mà theo phận đất thời về Quảng Nam
Càng đi rộng, càng biết thêm
Tu-ran cảnh đẹp càng xem càng mừng
Nước xuân sóng lục vô chừng
“Lục ba xuân thuỷ” ai từng học chưa?
Vào nhà Tích cổ xem qua
Chiêm Thành này tượng ngày xưa hãy còn!
Biết bao vật nhớn hình con
Trạm rồng cột đá chưa mòn nét dao
Cảnh còn như rước như chào
Tiếc thay! ai mới qua vào đã ra
Đường về cũng thế mà ra
Triều hôm mười tám đến ga Hà thành
Chơi xuân kể lại hành trình
Ngày ba mươi tết hứng tình ra đi
Từ Bất Bạt, qua Việt Trì
Còn năm kỷ vị, còn thì tiết đông
Canh Thân ăn tết Thăng Long
Sang ngày mồng bốn vào trong Trung kỳ
Chơi xuân ta nghĩ cũng kỳ!
Gịp đâu may mắn cũng vì có ai
Cám ơn hai chữ “yêu tài”
Con đường thiên lý còn dài tấc son
Còn giời, còn nước, còn non
Tiền trình vạn lý, anh còn chơi xa!
Chơi cho biết mặt sơn hà
Cho sơn hà biết ai là mặt chơi!

Bài thơ hay các bạn vừa xem là bài “Chơi Huế” của tác giả Nguyễn Khắc Hiếu. Thuộc tập Khối Tình Con > Quyển III (1932), danh mục Thơ Tản Đà trong Những Tác Phẩm Thơ Tiêu Biểu Và Nổi Tiếng. Hãy cùng đọc và thưởng thức những tác phẩm khác, còn rất nhiều những bài thơ hay đang chờ đợi các bạn!

Hầu Giời

Hầu Giời (Tản Đà)

(Điệu Thu thuỷ)

Đêm qua chẳng biết có hay không
Chẳng phải hoảng hốt, không mơ mòng
Thật hồn! thật phách! thật thân thể!
Thật được lên tiên sướng lạ lùng!
Nguyên lúc canh ba, nằm một mình
Vắt chân dưới bóng ngọn đèn xanh
Nằm buồn ngồi dậy, đun nước uống
Uống xong ấm nước, nằm ngâm văn
Chơi văn ngâm chán, lại chơi giăng
Ra sân cùng bóng đi tung tăng
Trên giời bỗng thấy hai cô xuống
Miệng cười mủm mỉm cùng nói rằng:
“Giời nghe hạ giới ai ngâm nga
Tiếng ngâm vang cả sông Ngân Hà
Làm Giời mất ngủ, Giời đương mắng
Có hay, lên đọc Giời nghe qua”
Ước mãi, bây giờ mới gặp tiên!
Người tiên nghe tiếng lại như quen!
Văn chương nào có hay cho lắm
Giời đã sai gọi thời phải lên
Theo hai cô tiên lên đường mây
Vù vù không cánh mà như bay
Cửa son, đỏ trói, oai rực rỡ
Thiên môn đế khuyết như là đây!
Vào trông thấy Giời, xụp xuống lạy
Giời sai tiên nữ dắt lôi dậy
Ghế bành như tuyết, vân như mây
Truyền cho văn sĩ ngồi chơi đấy
Tiên đồng pha nước, uống vừa xong
Bỗng thấy chư tiên đến thật đông
Chung quay bầy ghế ngồi la liệt
Tiên bà, Tiên cô cùng Tiên ông
Chư tiên ngồi quanh đã tĩnh túc
Giời sai pha nước để nhấp giọng
Truyền cho văn sĩ đọc văn nghe
“Dạ bẩm lạy Giời, con xin đọc”
Đọc hết văn vần, sang văn xuôi
Hết văn thuyết lý, lại văn chơi
Đương cơn đắc ý đọc đã thích
Trè giời nhấp giọng càng tốt hơi
Văn dài hơi tốt ran cung mây!
Giời nghe, Giời cũng lấy làm hay
Tâm như nở dạ, Cơ lè lưỡi
Hằng Nga, Chức Nữ chau đôi mày
Song Thành, Tiểu Ngọc lắng tai đứng
Đọc xong mỗi bài, cùng vỗ tay
“Bẩm con không dám man cửa Giời
Những các văn con in cả rồi
Hai quyển Khối tình văn thuyết lý
Hai Khối tình con là văn chơi
Thần tiên, Giấc mộng văn tiểu thuyết
Đài gương, Lên sáu văn vị đời
Quyển Đàn bà Tàu lối văn dịch
Đến quyển Lên tám nay là mười
Nhờ Giời, văn con còn bán được
Chửa biết con in ra mấy mươi!”
Văn đã giầu thay, lại lắm lối
Giời nghe Giời cũng bượch buồn cười
Chư tiên ao ước tranh nhau dặn:
“Anh gánh lên đây, bán chợ giời”
Giời lại phê cho: “Văn thật tuyệt!
Văn trần được thế chắc có ít?
Nhời văn truốt đẹp như sao băng!
Khí văn hùng mạnh như mây truyển!
Êm như gió thoảng! tinh như sương!
Đầm như mưa sa! lạnh như tuyết!
Chẳng hay văn sĩ tên họ gì?
Người ở phương nào, ta chửa biết”
“Dạ, bẩm lạy Giời, con xin thưa:
Con tên Khắc Hiếu họ là Nguyễn
Quê ở Á châu về Địa cầu
Sông Đà núi Tản nước Nam Việt”
Nghe xong, Giời ngợ một chút lâu
Sai bảo Thiên Tào lấy sổ xét
Thiên Tào tra sổ xét vừa xong
Đệ sổ lên trình Thượng đế trông:
“Bẩm quả có tên Nguyễn Khắc Hiếu
Đầy xuống hạ giới vì tội ngông”
Giời rằng: “Không phải là Giời đầy
Giời định sai con một việc nầy
Là việc “thiên lương” của nhân loại
Cho con xuống thuật cùng đời hay”
“Bẩm Giời, cảnh con thật nghèo khó
Trần gian thước đất cũng không có
Nhờ Giời năm xưa học ít nhiều
Vốn liếng còn một bụng văn đó
Giấy người, mực người, thuê người in
Mướn cửa hàng người bán phường phố
Văn chương hạ giới rẻ như bèo
Kiếm được đồng lãi thực rất khó
Kiếm được thời ít, tiêu thời nhiều
Làm mãi quanh năm chẳng đủ tiêu
Lo ăn lo mặc hết ngày tháng
Học ngày một kém, tuổi ngày cao
Sức trong non yếu, ngoài chen rấp
Một cây che chống bốn năm triều
Giời lại sai con việc nặng quá
Biết làm có nổi mà dám theo?”
Rằng: “Con không nói, Giời đã biết
Giời dẫu ngồi cao, Giời thấu hết
Thôi, con cứ về mà làm ăn
Lòng thông chớ ngại chi sương tuyết!
Cố xong công việc của Trời sai
Trời sẽ cho con về Đế khuyết”
Vâng nhời Giời dạy, lạy xin ra
Trời sai Thiên Ngưu đóng xe tiễn
Xe giời đã chực ngoài thiên môn
Chư tiên theo ra cùng tiễn biệt
Hai hàng luỵ biệt giọt sương rơi
Trông xuống trần gian vạn dặm khơi!
Thiên tiên ở lại, trích tiên xuống
Theo đường không khí về trần ai
Đêm khuya, khí thanh, sao thưa vắng
Giăng tà đưa lối về non đoài
Non đoài đã tới quê trần giới
Trông lên chư tiên không còn ai
Tiếng gà xao xác, tiếng người dậy
Giữa sân còn đứng riêng ngậm ngùi
Một năm ba trăm sáu mươi đêm
Sao được mỗi đêm lên hầu Giời!

Bài thơ hay các bạn vừa xem là bài “Hầu Giời” của tác giả Nguyễn Khắc Hiếu. Thuộc tập Khối Tình Con > Quyển III (1932), danh mục Thơ Tản Đà trong Những Tác Phẩm Thơ Tiêu Biểu Và Nổi Tiếng. Hãy cùng đọc và thưởng thức những tác phẩm khác, còn rất nhiều những bài thơ hay đang chờ đợi các bạn!

Hỏi Gió

Hỏi Gió (Tản Đà)

Cát đâu ai bốc tung giời?
Sóng sông ai vỗ? Cây đồi ai rung?
Phải rằng dì Gió hay không?
Phong tình đem thói lạ lùng chêu ai?

Khoái tai phong dã!
Giống vô tình gỗ đá cũng mê tơi
Gặp gió đây, hỏi một đôi lời:
Ta hỏi gió quen ai mà phảng phất?
Thử thị Đà Giang phi Xích Bích
Dã vô Gia Cát dữ Chu Lang
Ai cầu phong? mà gió tự đâu sang?
Hay mải khách văn chương tìm kết bạn?
Gió hỡi gió! phong trần ta đã chán
Cánh chim bằng, chín vạn những chờ mong
Nên chăng, Gió cũng chiều lòng

Bài thơ hay các bạn vừa xem là bài “Hỏi Gió” của tác giả Nguyễn Khắc Hiếu. Thuộc tập Khối Tình Con > Quyển III (1932), danh mục Thơ Tản Đà trong Những Tác Phẩm Thơ Tiêu Biểu Và Nổi Tiếng. Hãy cùng đọc và thưởng thức những tác phẩm khác, còn rất nhiều những bài thơ hay đang chờ đợi các bạn!