Chuyện Cổ Tích

Chuyện Cổ Tích

Chuyện Cổ Tích (Nguyễn Bính)

Em ạ! Ngày xưa vua nước Bướm
Kén nhân tài, mở Điệp lang khoa.
Vua không lấy trạng, vua thề thế
Con bướm vàng tuyền đậu Thám hoa.

Vua liền gọi gả con gái yêu
Nàng đẹp như em, chả nói điêu!!!
Vua nuông hai vợ chồng quan Thám
Cho nhởn xem hoa sớm lại chiều.

Một hôm hai vợ chồng quan Thám
Mê mải xem hoa lạc chốn về
Vợ khóc: “Mình ơi em hãi lắm!”
Trời chiều lạc lối tới vườn lê.

Vườn đầy hoa trắng như em ấy
Bỗng một bà Tiên hiển hiện ra
Sao mà đẹp thế? Tiên mà lại!
Nữ Chúa Vườn Lê đi xem hoa.

Bà thấy vợ chồng con Bướm dại
Sụt sùi ngồi khóc dưới hoa lê
Đến bên âu yếm bà thương hại:
“Ý hẳn hai con lạc chốn về!

Đây về nước Bướm đường thì xa
Về tạm nhà ta ở với ta
Có đủ chăn êm, cùng gối ấm
Có nhiều bánh ngọt ướp hương hoa”.

Đêm ấy chăn êm cùng gối êm
Vợ chồng ăn bánh với bà Tiên
Ăn xong thoắt chốc liền thay lốt
Chồng hoá thành anh, vợ hoá em.

1938

Bài thơ hay các bạn vừa xem là bài “Chuyện Cổ Tích” của tác giả Nguyễn Trọng Bính. Thuộc tập Mười Hai Bến Nước (1942), danh mục Thơ Nguyễn Bính trong Những Tác Phẩm Thơ Tiêu Biểu Và Nổi Tiếng. Hãy cùng đọc và thưởng thức những tác phẩm khác, còn rất nhiều những bài thơ hay đang chờ đợi các bạn!

Gió Mưa

Gió Mưa

Gió Mưa (Nguyễn Bính)

Mấy tuần ròng rã gió mưa
Bên lầu đò lạnh gió lùa nước dâng
Ngược xuôi mưa gió đãi đằng
Nằm đây nhớ nửa vầng trăng chốn nào
Mưa rào rào, gió ào ào
Trùm chăn say khói thuốc lào đê mê
Học sinh mấy buổi đi về
Quần cao, nón thấp ê chề gió mưa.

Bài thơ hay các bạn vừa xem là bài “Gió Mưa” của tác giả Nguyễn Trọng Bính. Thuộc tập Mười Hai Bến Nước (1942), danh mục Thơ Nguyễn Bính trong Những Tác Phẩm Thơ Tiêu Biểu Và Nổi Tiếng. Hãy cùng đọc và thưởng thức những tác phẩm khác, còn rất nhiều những bài thơ hay đang chờ đợi các bạn!

Hoa Với Rượu

Hoa Với Rượu

Hoa Với Rượu (Nguyễn Bính)

Thấy rét, u tôi bọc lại mền,
Cô hàng cất rượu ủ thêm men.
Mẹ cha mất sớm còn em nhỏ,
Say cả tư mùa cho khách quen.

Em nhỏ là Nhi, bạn nhỏ, tôi,
Suốt ngày hai đứa nhẩn nha chơi.
Chị Nhi bán rượu đôi chiều chợ,
Vẫn nhớ mua quà cho cả đôi.

Hai đứa thường nhân buổi vắng nhà,
Người ta bắt chước chị người ta!
Ra vườn nhặt những hoa cam rụng,
Về bỏ đầy nồi cất nước hoa.

Nước hoa tuy chẳng thơm là mấy,
Hai đứa bôi đầy cả tóc nhau.
Hí hửng bảo nhau: “Thơm đấy chứ,
Nước hoa ngoài tỉnh thấm vào đâu!”

Một tối nhà Nhi có giỗ thầy
Chị Nhi cho uống rượu cay cay,
Chừng đâu chén nhỏ làm hai đứa
Mặt đỏ lên rồi, chếnh choáng say.

Hai đứa ôm nhau đánh giấc dài
Bất đồ ngủ đến sáng ngày mai
Chị Nhi cứ chế làm sao ấy
Hai đứa nhìn nhau ngớ ngẩn cười.

Chị Nhi thường nói với u tôi
Hai đứa thưa bà đến đẹp đôi
U tôi liền đáp ngay như thật
Tôi có nàng dâu giúp đỡ rồi

Thuở ấy làm sao thật thái bình
Trai hiền bạn với gái đồng trinh
Đời say men rượu thơm hoa rụng
Tràn những ngây thơ ngập cảm tình

Ấy thế mà rồi cách biệt nhau
Nhà Nhi không biết chuyển đi đâu
Mình tôi giời bắt làm thi sĩ
Mẹ mất khi chưa kịp bạc đầu

Bỏ lại vườn cam bỏ mái gianh
Tôi đi dan díu với kinh thành
Hoa thơm mơ mãi vườn tiên giới
Chuốc mãi men say rượu ái tình.

Rượu ái tình kia thành thuốc độc
Vườn trần theo bướm phấn hương bay
Đời tôi sa mạc, ôi sa mạc
Hoa hết thơm rồi, rượu hết say.

Trăm sầu nghìn tủi mình tôi chịu
Ba bốn năm rồi năm sáu năm
Khóc vụng mỗi lần tôi nhớ lại
Men nồng gạo nếp nước hoa cam.

Xa lắm rồi Nhi! Muộn lắm rồi
Bẽ bàng lắm lắm nữa Nhi ơi!
Từ ngày Nhi bỏ nơi làng cũ
Mộng ngát, duyên lành cũng bỏ tôi.

Chắc ở nơi nào, dưới mái tranh,
Chị em Nhi vẫn sống yên lành,
Chị Nhi cất rượu cho Nhi bán.
Hồn vẫn trong mà mộng vẫn xinh.

Ngày xưa còn bé, Nhi còn đẹp
Huống nữa giờ Nhi đã đến thì,
Tháng tháng, mươi mười lăm buổi chợ
Cho người thiên hạ phải say Nhi.

Xóm chị em Nhi ở mấy nhà?
Bến đò sông vắng? Chợ gần, xa?
Nhà Nhi thuê có vườn không nhỉ?
Vườn có trồng cam, có nở hoa?

Mơ tưởng vu vơ, lòng dối lòng
Thực ra có phải thế này không
Chị Nhi đã lấy chồng năm trước
Nhi đến năm sau lại lấy chồng?

Ước gì trên bước đường lưu lạc.
Một buổi chiều nao, lạnh gió mưa
Gõ cửa nhà ai xin ngủ trọ
Giật mình tôi thấy tiếng Nhi thưa.

Ngồi bên lò rượu đêm hôm đó
Nhi rót đưa tôi nước rượu đầu.
Nhắc lại ngày xưa mà thẹn lại
Ngậm ngùi hai đứa uống chung nhau.

Tôi kể: “U tôi đã mất rồi
Cửa nhà còn có một mình tôi…”
Nhi rằng: “Ngày trước u thường nói
Hai đứa mình trông đến đẹp đôi…”

“Chị em mới lấy chồng năm trước
Chồng chị trồng cam ở mé sông.
Em ở mình đây nhà trống trải
Trăng vàng đầy ngõ, gió mênh mông…”

Như truyện Tương Như và Trác Thị
Đưa nhau về ở đất Lâm Cùng
Vườn xuân trắng xoá hoa cam rụng
Tôi với em Nhi kết vợ chồng.

Rượu cất kỹ ngon, men ủ khéo
Say người, thiên hạ lại say nhau,
Chiều chiều hai đứa sang thăm chị
Chồng hái hoa cho vợ giắt đầu.

Chao ơi! Là mộng hay là thực?
Là thực hay là mộng bấy lâu?
Hai đứa sống bằng hoa với rượu
Sống vào trời đất, sống cho nhau.

Nhưng mộng mà thôi, mộng mất thôi
Hoa thừa, rượu ế, ấy tình tôi,
Xa rồi vườn cũ hoa cam rụng
Gặp lại nhau chi, muộn mất rồi!

Huế 1941

Bài thơ hay các bạn vừa xem là bài “Hoa Với Rượu” của tác giả Nguyễn Trọng Bính. Thuộc tập Mười Hai Bến Nước (1942), danh mục Thơ Nguyễn Bính trong Những Tác Phẩm Thơ Tiêu Biểu Và Nổi Tiếng. Hãy cùng đọc và thưởng thức những tác phẩm khác, còn rất nhiều những bài thơ hay đang chờ đợi các bạn!

Một Chiều Say

Một Chiều Say

Một Chiều Say (Nguyễn Bính)

Ở đây có nước sông Hương
Có cây núi Ngự, có đường Nam Giao
Bồng bồng sáu nhịp cầu cao
Thờ ơ bóng mát nơi nào cũng xanh
Thâm u một giải hoàng thành
Đình suông con én chưa đành bay đi
Ở đây… lưu luyến làm gì
Thương về Hà Nội, nhớ về Hà Đông
Tình đời nớt nả sang sông
Chị tôi buộc thắm, giam hồng lênh đênh
Chiều nay thương nhớ vào thành
Ngất ngây rượu uống một mình cũng say
Nón mề ai ghé qua đây?
Áo kia ai tím? Môi này ai tươi?
Có lần em tính, chị ơi
Làm quà cho chị một người em dâu!
Nhưng mà làm lỡ duyên nhau
Thì em hẹn đến kiếp sau cho đành
Song le, chưa nỡ, chưa đành
Lại mang mấy tiếng bạc tình vào em
Bao giờ công chúa hoàn Phiên
Ô Ly với tấm thân mềm đổi nhau
Em nghèo, thưa chị, lấy đâu
Vấn danh một lễ hai châu đất liền
Đầu xanh tay trắng hồn nhiên
Nên quà cho chị đành quên gửi về
Bồ hồi em lắng mà nghe
Tiếng ca ngoài nội vọng về hồn si
“Nước non ngàn dặm ra đi”…

Huế 1941
Gửi chị Trúc

Bài thơ hay các bạn vừa xem là bài “Một Chiều Say” của tác giả Nguyễn Trọng Bính. Thuộc tập Mười Hai Bến Nước (1942), danh mục Thơ Nguyễn Bính trong Những Tác Phẩm Thơ Tiêu Biểu Và Nổi Tiếng. Hãy cùng đọc và thưởng thức những tác phẩm khác, còn rất nhiều những bài thơ hay đang chờ đợi các bạn!

Một Con Sông Lạnh

Một Con Sông Lạnh

Một Con Sông Lạnh (Nguyễn Bính)

Chén sầu nghiêng giữa tràng giang
Canh gà bên nớ giằng sang bên này
Khoan đàn, em hãy gắng say
Một đêm, chỉ một đêm nay thôi mà…
Chúng tôi người bến sông xa
Giang hồ một chuyến về qua xứ này
Phiền em dăm bảy đường tay
Một con sông lạnh vài dây tơ tằm.

Rưng rưng ánh nến hoen vàng
Hơi men lắng xuống tiếng đàn cao lên
Ô nàng, chẳng phải là em
Tôi nghe vó ngựa hoà Phiên rộn ràng
Ðừng em, quên đấy, thôi nàng
Ðất Hồ xa quá, nàng sang sao đành!
Trời ơi! Hán đế vô tình
Tôi xin đốt cả kinh thành ấy đi!
Chưa say, em đã say gì
Chúng tôi còn uống, còn nghe em đàn.

Rưng rưng ánh nến hoen vàng
Ðôi dây nức nở muôn vàn nhớ thương
Ðôi dây như thể đôi đường
Em ơi! Hà Nội là phương hướng nào?
Ðêm tàn chẳng có chiêm bao
Ðêm tàn có mấy chòm sao cũng tàn
Chén sầu đổ ướt tràng giang
Canh gà bên nớ giằng sang bên này
Lạy trời đừng sáng đêm nay
Ðò quên cập bến, tôi say muôn đời
Chiêu Quân lên ngựa mất rồi!

Huế, 1941

Bài thơ hay các bạn vừa xem là bài “Một Con Sông Lạnh” của tác giả Nguyễn Trọng Bính. Thuộc tập Mười Hai Bến Nước (1942), danh mục Thơ Nguyễn Bính trong Những Tác Phẩm Thơ Tiêu Biểu Và Nổi Tiếng. Hãy cùng đọc và thưởng thức những tác phẩm khác, còn rất nhiều những bài thơ hay đang chờ đợi các bạn!