Chúng ta có rất nhiều nơi để đi, nhưng chỉ có một nơi để trở về đó chính là gia đình. Nhắc đến gia đình, không thể nào không nhắc đến hình ảnh người mẹ thân yêu tần tảo sớm hôm, vất vả lo cho gia đình, lo cho con từng miếng ăn giấc ngủ. Mẹ cũng có lúc mềm yếu, mệt mỏi, nhưng đối với con cái lại hy sinh, yêu thương con vô bờ bến.
Mẹ luôn là nguồn cảm hứng để các nhà thơ sáng tác, mẹ có một tình yêu bất diệt đối với con cái.
CON NGÕ CŨ CŨNG XA DẦN, MẸ Ạ! Đêm khuya vắng, con giật mình gọi mẹ Giữa canh tàn hiu hắt ánh sao rơi Giá như con vẫn còn mẹ trên đời Con không phải cảnh mồ côi, mẹ nhỉ... Con cũng được mẹ vỗ về, thủ thỉ Được ấp ôm, che chở chốn dương trần Chẳng như giờ cứ lạc lõng thân sinh Rồi nhớ mẹ...lại một mình ngồi khóc.... Cuộc đời con bao gian truân, khó nhọc Ngập đắng cay cứ đè nặng vai gầy Con thèm nghe mẹ dạy dỗ điều hay Thèm cả được lời yêu thương từ mẹ... Mẹ ra đi vào buổi chiều lặng lẽ Cuối mùa xuân, cơn mưa ghé ngang nhà Đám mây mù che kín cả làng ta Đường hiu hắt chẳng bóng người, mẹ ạ.. Mẹ đi rồi, đường về nhà...xa quá Theo thời gian cứ lạnh lẽo đi dần Vắng mẹ rồi...nhạt quá chút tình thân Con ngõ cũ...cũng xa dần, mẹ ạ HY SINH TUỔI XUÂN Mẹ vẫn giữ gìn Cho em khôn lớn Ốm đau , bệnh tật Mẹ vẫn kề bên Ngày cũng như đêm Ân cần chăm sóc Đến khi đi học Mẹ vẫn bên mình Từ lúc bình minh Mẹ lo cơm nước Đến khi về rước Cơm đã sẵn sàng Chỉ việc vào bàn Ăn no, xong nghĩ Đến khi đi thi Mẹ không ngủ được Váy trời ban phước Cho thằng con thi Bất cứ câu gì Cũng đều làm đúng Mẹ mừng con trúng Đậu vào trường cao Mẹ cực cỡ nào Cũng vui hớn hở Không mong giúp đỡ Hay tính công lao Mẹ chỉ mong sao Mai đây con lớn Thành NHÂN có ích Cho bản thân con Giúp ích nước non Trau dồi đạo đức Mẹ dù kiệt sức Vẫn thấy thật vui Con hỡi con ơi! Chớ quên lời mẹ Không nên coi nhẹ Chữ Đức chữ TÂM Dù có xăm xa Muôn vàng tấc đất Mẹ đây tâm đắc Con mẹ…thành NHÂN MẸ ĐÃ ĐI RỒI Trời vần vũ mịt mù xóm nhỏ Mẹ trút hơi rời bỏ trần gian Nước mưa nước mắt ngập tràn Mẹ ơi sao mẹ vội vàng bỏ đi Con khóc mẹ sầu bi đôi ngã Rồi mai đây tất tả ngược xuôi Mình con côi cút trên đời Còn ai dạy bảo những lời yêu thương Cuộc đời mẹ tấm gương góa phụ Sống vì con lam lũ nhọc nhằn Nuôi con khôn lớn tảo tần Một sương hai nắng tấm thân hao mòn Ơn của mẹ như non như biển Suốt đời con tìm kiếm đâu ra Lòng mẹ biển rộng bao la Mẹ làm tất cả chỉ là vì con Đến phút cuối mẹ còn lưu luyến Con thành tâm cầu nguyện Phật trời Mẹ về cực lạc thảnh thơi Mẹ ơi yên nghỉ ở nơi thiên đàng!
NƯỚC MẮT MẸ RƠI
Cả cuộc đời Mẹ một nắng hai sương
Lặng lẽ bước trên đường dù mưa gió
Bởi thương con…Mẹ lần mò vượt khó
Dù gian truân vàng võ chẳng nao lòng.
Mẹ suốt đời như bong bóng trên sông
Năm tháng với nỗi lòng thương con trẻ
Bước chân đêm rồi nhẹ nhàng thật khẽ
Hôn thầm con! nước mắt Mẹ tuôn trào.
Đến bây giờ hết bão tố nghiêng chao
Con thấu hiểu…MẸ nào đâu còn nữa?
Mẹ buông tay theo gió mưa nương tựa
Hồn lang thang bay bổng giữa đất trời.
Suốt cuộc đời…con đứng gọi…Mẹ ơi
Nhang lòng đốt với lời dâng kính Mẹ
Hãy từng đêm về nhẹ nhàng thật khẽ
Thầm hôn con nước mắt Mẹ đừng trào.