Con gái yêu
Đến một lúc nào đó con sẽ không vui
Con trở về sau những chuyến đi và thấy mình mỏi mệt
Đóng cửa phòng thật chặt để riêng mình biết mình đang đau
Đến một lúc nào đó con sẽ âu lo
Mai mùa thu rồi cây sẽ ào ào rụng lá
Ngửa lòng bàn tay ra trống trơn chẳng còn gi cả
Ngoài đường chỉ tay vẽ phúc phận đời người
Đến một lúc nào đó con sẽ thôi cười
Nước mắt úng chỉ vì đợi chờ hay hờn ghen, trách móc
Người ta càng dỗ con lại càng khóc
To hơn.
Con gái của mẹ sẽ lớn lên
Mẹ thương vì con sẽ làm đàn bà giống mẹ
Mẹ thương vì con sẽ chết đi sống lại vào những lần rặn đẻ
Những lần con ứa máu nhưng mạnh mẽ nhiều hơn
Con gái mẹ lớn lên như mẹ đã biết cười và biết khóc
Từ một cô gái ngây, ngốc
Thành một người đàn bà biết hy sinh
Con gái yêu
Đến một lúc nào đó con sẽ đau khổ chỉ vì một bóng hình
Một người con yêu, một người yêu con và một người không thể bên con mãi mãi
Hãy yêu và hiến dâng đi đừng sợ hãi
Không ai có quyền yêu hoặc đau khổ hay hạnh phúc giùm con
Hãy mãnh liệt đưa tóc, môi, má, mắt, ngực, háng ra hứng đòn
Đời ai cũng cần ngửa mặt ra hứng bão
Không ai có quyền dạy con sống sao cho phải đạo
Ngoại trừ con!
Con gái ngoan
Đến một lúc con sẽ phải yêu và hy sinh hoàn toàn
Cho một gia đình… như mẹ hi sinh cho cha và con, gái ạ
Bởi con là đàn bà
Nên nếu ngã con hãy tự đứng lên
Bằng chính đôi môi hồng và mắt hiền đang có
Bằng tóc bay tung gió trời chiều
Con gái! Mẹ yêu con rất nhiêu
Bởi con là con gái mẹ
Bởi con sẽ mạnh mẽ hơn gấp ngàn lần so với những đứa con trai
Những người đàn ông khổng lồ hình hài
Nhưng trái tim và vòng ôm rất bé
Bởi con sẽ rặn đẻ ra rất nhiều đàn ông….
Đến một lúc nào đó con cảm thấy đời quá hư không
Vô thường nằm ngay trong lòng tay mà chưa bao giờ con nghi vô thường dễ gặp đến thế
Khi đó con sẽ trở về ôm mẹ
Bởi mẹ đàn bà nên mẹ hiểu nỗi đau con
Lỗ rốn mẹ vẫn tròn
Để đựng vừa ngón tay con gái mẹ
…..về đây như chim sẻ
Nhập đàn!
Viết cho những người bạn đã lên xe hoa
Ê mày!
Rồi cũng đến ngày mày đeo nhẫn cưới theo chồng
Mày bảo người lớn ai chẳng phải thế
Riêng tao chỉ ao ước hai đứa mình vẫn là đứa trẻ
Không thèm lớn nữa đâu
Ngày mai, mày làm cô dâu
Váy cưới màu trắng đúng như hồi xưa hai đứa mình tự huyễn
Mày gật đầu nói “con đồng ý” y như trong truyện
Trời ơi… nói thế làm gì? Tao đau!
Ngày mai hoa cưới bao nhiêu màu?
Tao chẳng dám nhìn kỹ nữa
Chỉ lặng người dựa cửa
Hình như cô dâu cười rất tươi
Ngày mai, mày làm vợ, làm mẹ mất rồi
Làm sao thét lên “qua đây, nhanh lên, không giận”
Làm sao trùm chăn, ôm nhau ngủ khi vừa lệ ngấn
Vì một thằng con trai khùng điên
Ê mày!
Chắc rồi mày sẽ làm vợ hiền
Sẽ nép vào ngực chồng khi nào giông bão đến
Nhưng xin đừng quên đi lời hẹn
Ngày nào khổ tột cùng, phải khóc cùng tao
Chắc rồi mày sẽ trao cho chồng cho con những bình yên ngọt ngào
Sẽ hạnh phúc như những lần hai đứa mình tập làm chồng, làm vợ
Nhưng riêng đắng cay, nghiệt ngã và đau khổ
Hãy đưa hết cho tao – tao giữ đây để khi nào mày muốn quay về thử không cười nữa
Hai đứa mình sẽ khóc!
Một trận như hồi xưa
Ê mày!
Đã thương và chia sớt thời son trẻ với nhau nên phải nói sao cho vừa
Cho bầu trời ngày mai kia không vỡ
Cho ngực tao vẫn bình thường thở
Cho ngón tay tao vẫn còn đủ mạnh mẽ để đỡ váy cưới cho mày
Ngày mai! Không lẽ rủ mày uống say
Rượu tình bạn, rượu chị em, rượu ngọt ngào, rượu đắng cay… Cùng uống
Đến khi nào đó nằm xuống
Sẽ nhớ ngày mày lấy chồng tao như đứa mất người yêu!
Như đứa có rất nhiều mà thực chẳng còn gì cả
Ngày mai… thu trút lá đầy trời!
Bắt đầu quên hết thảy
Tình cuối lẫn tình đầu
Nhớ duy nhất một thứ
Yêu lần nào cũng đau
Lòng không còn thiết nghĩ
Mình đã hôn bao lần
Chỉ biết nụ hôn cuối
Mắt nhoè hơn sông ngân
Người đàn ông đến trước
Cầm tay rồi thương thôi
Tưởng đi cùng non bể
Mà nào nổi vung trời
Ngày ta khô nước mắt
Người thứ hai đến bên
Thề vội vàng trăm thứ
Ngoài chuyện yêu lâu bền
Quyết không khờ thêm nữa
Không tin và không thương
Ôm ngực mình quặn thắt
Khinh nhân gian vô thường
Rồi tình cờ anh đến
Vào một chiều đầu đông
Ta như cô gái nhỏ
Thấy không yên trong lòng
Cầm tay anh mà thương
Nhìn mắt mà đắm đuối
Không biết đời sau này
Là tháng năm chờ đợi
Ta thèm hôn và yêu
Thèm ôm và rên xiết
Thèm anh yêu chân thành
Mà ngờ đâu tình nghiệt
Chiều nay đông lại về
Ta bắt đầu bôi xoá
Bỗng thấy môi đã gầy
Sau tháng năm đầy đoạ
Đời đàn bà tột cùng
Đau, thương, lẫn hờn giận
Ngỡ nước mắt khô rồi
Lại điệp trùng lệ ngấn.
Trên đây là tập thơ Yêu Lần Nào Cũng Đau đi cùng năm tháng của nữ thi sĩ Nồng Nàn Phố. Qua những thành công của chị đã khẳng định được vị thế và tài năng của chị trong lòng bạn đọc yêu thơ. Hãy lắng đọng và cảm nhận những vần thơ giá trị của chị qua bài viết đặc sắc này nhé. Cảm ơn các bạn đã theo dõi bài viết này của chúng tôi!