CUỘC chơi đã XÓA tên người vĩnh viễn
TÌNH không thành CHỮ nghĩa giữ làm chi
ĐÓ giờ đây DUYÊN lỡ mộng xuân thì
EM nhận lấy CHO mình niềm đau mãi
CHÔN khát vọng LÒNG đành quên chữ ái
VÙI lương duyên HẾT nợ nghĩa ân tình
TẤT dạ guồng BỒI tiếng nghẹn im thinh
CẢ vết xước HỒI xưa nay còn hiện
MỘNG đã chết MONG làm cơn sóng biển
KHÔNG ưu phiền NGÀY cũ thuở từng đau
THÀNH xây xong THÁNG vội vã tan màu
HÓA câu chuyện SẼ biến vào dĩ vãng
ĐÁ trơ trụi PHAI màu theo năm tháng
TRÁI mù u PHÔI hóa vị đắng lòng
TIM không còn TÌNH cũng hóa rêu phong
CÔI đơn bóng LỠ vướng vòng nghiệt ngã
CUỘC TÌNH ĐÓ EM CHÔN VÙI TẤT CẢ
MỘNG KHÔNG THÀNH HÓA ĐÁ TRÁI TIM CÔI
XÓA CHỮ DUYÊN CHO LÒNG HẾT BỒI HỒI
MONG NGÀY THÁNG SẼ PHAI PHÔI TÌNH LỠ.
Tác giả: Thu Thảo