EM BÌNH YÊN RỒI…

Em đã thật sự bình yên rồi giữa đời lắm dối gian…
Em lại có thể cười tươi mặc những buồn đau ngày cũ…
Em lớn rồi nên không cho mình nghĩ suy nhiều trong giấc ngủ…
Em muốn được yên bình, chẳng vướng bận những lo âu…

Em ổn rồi… Chẳng còn nhớ nữa đâu!
Những ngày qua đã đủ đau cho bao ngày khờ dại…
Em ổn rồi… Không muốn mình thêm một lần quay lại!
Quá khứ của ngày xưa… Với em – Đã cũ rồi…

Hạnh phúc của em giờ chẳng phải quá xa xôi…
Giản đơn thôi – chỉ là em tự thương mình qua bao ngày gió trở,
Nhà sẽ là nơi em trở về sau bao lần lầm lỡ…
Em đã lớn rồi… Sẽ tự thương mình… Không để bận lòng về những chuyện đã qua…

Chuyện của ngày xưa – Em sẽ để trôi xa…
Bởi cuộc sống em bình yên rồi… Trách móc, nhớ thương chi để lòng thêm dậy sóng?
Mình cứ thế nhé anh, từ đây ngưng hy vọng
Ta xa nhau lâu rồi… Và cuộc sống em giờ thật sự đã bình yên…

sưu tầm

Viết một bình luận