Top 19 Bài thơ tình viết vào tháng sáu của nhà thơ Tuấn Hoàng Minh

Nhà thơ Tuan Hoang Minh tên hật là Hoàng Minh Tuấn. Anh vốn là một tiến sĩ ngành kỹ thuật hiện đang công tác tại tập đoàn công nghiệp viễn thông quân đội Viettel. Tuy làm việc trong ngành kỹ huật nhưng anh lại viết khá nhiều thơ tình và được nhiều người mến mộ, đặc biệt là mảng thơ tình. phongnguyet.info xin giới thiệu những bài thơ anh mới viết vào dịp tháng sáu vừa qua.

Bài thơ: THÁNG SÁU TA VỀ

THÁNG SÁU TA VỀ
Thơ: Hoàng Minh Tuấn

Tháng sáu đến ta nhớ lại ngày xưa,
Bao kỷ niệm tuổi thơ từng gắn bó…
Bằng lăng tím và phượng hồng rực rỡ,
Hàng me xanh nằm ngủ giữa trưa hè!

Tháng sáu xưa ta đuổi bướm bắt ve,
Chạy nhẩy chán lại quay về tắm mát,
Nước sông quê ngày xưa sao dào dạt,
Để ta đi mãi khao khát tìm về!

Biết bao lần tháng sáu đến rồi đi,
Biết bao lần phượng đỏ hoe trông ngóng,
Biết bao lần bằng lăng chung tình thắm,
Biết bao lần ve khóc đợi mong chờ…!

Nỗi nhớ quê hương từng khắc từng giờ,
Bao lần hẹn ta vẫn chưa về được,
Tháng sáu này chắc chẳng cần hẹn trước,
Ta sẽ về tìm mơ ước ngày thơ!

Liệu còn không những kỷ niệm xa mờ,
Bướm còn bay và ve còn biết hát,
Con sông quê sóng còn dâng ào ạt,
Nước sông còn tắm mát được nữa không,

Đường về quê có rực đỏ phượng hồng,
Góc vườn cũ bằng lăng còn tím nhớ …?!
Tháng sáu ơi bao điều ta trăn trở,
Ta quyết về chẳng phải hẹn nữa đâu!

Hà nội, 6/6/2019

Bài thơ: LỜI CẦU HÔN SAU MƯA

LỜI CẦU HÔN SAU MƯA
Thơ: Hoàng Minh Tuấn

Chiều nay mưa về trên phố,
Oi nồng giờ đã lùi xa,
Đất trời say màu thương nhớ,
Phượng hồng thắm đỏ thiết tha!

Lối về trên con phố cũ,
Bằng lăng đứng đó chờ mong,
Mưa về nụ hoa bung nở
Những bông tim tím thuỷ chung!

Tiếng ve đêm nay tha thiết,
Hay là ve biết phố vui,
Mưa về những ngày bỏng rát,
Qua rồi nên phố tươi cười!

Dịu dàng những đôi trai gái,
Dìu nhau lối ấy công viên,
Mắt ai như đang mời gọi,
Nụ hôn đắm đuối ngọt mềm!

Ngước nhìn trời sao trong đêm,
Lời cầu hôn … anh trao gửi,
Thì thào … tiếng em … khẽ nói,
Ôm em … thật chặt … đi nào…!

Hạ Long, 11/6/2019

Bài thơ: THÁNG SÁU MONG MƯA

THÁNG SÁU MONG MƯA
Thơ: Hoàng Minh Tuấn

Nắng, nắng, nắng, nắng nhiều quá mất thôi,
Biết bao giờ hết nồng oi tháng sáu,
Ngày nối ngày nắng đỏ như màu máu,
Để bây giờ mong mãi một cơn mưa!

Mây giận ai mà bỏ trốn thật xa,
Phượng thương nhớ cứ đỏ hoài con mắt,
Ve khóc than bao nỗi niềm se thắt,
Bằng lăng buồn tím ngắt một màu hoa…!

Hàng me xanh ngả bóng đổ lên hè,
Cho dịu mát lối về trưa tháng sáu,
Mưa có biết nỗi lòng ta đau đáu,
Cứ mong hoài, thèm mãi một cơn mưa…!

Cuối chiều nay sấm đì đùng rất xa,
Mà sao mưa vẫn chưa về qua phố,
Ta mong mưa như hạ mong phượng nở,
Vậy nên đừng nắng nữa nhé hạ ơi!

Hà nội, 6/6/2019

Bài thơ: MƯA VỀ!

MƯA VỀ!
Thơ: Hoàng Minh Tuấn

Cứ mong mãi cuối cùng mưa cũng đến,
Phố chiều nay vui đón nước theo về,
Rồi chuyển mình như bừng tỉnh cơn mê,
Hết oi nồng, tạm quên hè đỏ lửa!

Mưa đã về phượng nồng say thương nhớ,
Màu đỏ hồng rực rỡ biết bao nhiêu,
Ve râm ran rộn rã khúc nhạc chiều,
Bằng lăng tím sao đáng yêu đến thế!

Đẹp biết bao hàng me trên con phố,
Mưa chiều về xanh tán lá tốt tươi,
Để ngày mai khi mưa chuyển đi rồi,
Lại chở che bao người trong nắng hạ!

Nhưng xin mưa chỉ buông rơi vừa đủ,
Đừng đề cho hè phố ngập tràn trề,
Để người đời lại quở trách cười chê,
Mưa tráo trở cứ về là gây sự!

Cám ơn mưa chiều nay về thăm phố!
Phố hết buồn để trở lại vui tươi,
Mong từ nay mưa sẽ chẳng sai lời,
Hãy quay về khi phố mời, phố gọi!

Vịnh LAN HẠ – Hải Phòng, 11/6/2019

Bài thơ: THÁNG SÁU ĐẾN…

THÁNG SÁU ĐẾN…
Thơ: Hoàng Minh Tuấn

Tháng sáu đến…
giờ chia tay gõ cửa,
Dưới sân trường hoa phượng đỏ nồng say,
Dòng lưu bút bao kỷ niệm dâng đầy,
Nhoè vết mực, … cay cay … nơi khoé mắt!

Tháng sáu đến…
hoa bằng lăng tím ngắt,
Mà hai ta lòng se thắt buồn đau,
Dẫu vẫn biết không trước thì cũng sau,
Năm học hết chia tay nhau tháng sáu…!

Tháng sáu đến…
nụ cười ai đôn hậu,
Để lòng anh cứ đau đáu chờ mong,
Làn môi xinh nhuộm thắm nét sen hồng,
Anh trót nhớ trót thương … xin … mãi đợi…!

Tháng sáu đến…
hỏi em có mong mỏi,
Gặp lại anh tìm lại khoảng trời thương,
Để hoa phượng cứ thắp đỏ phố phường,
Bằng lăng tím say hương tình thơ mộng!

Tháng sáu đến…
thêm một lần mong ngóng!

Hà nội, 1/6/2019

Bài thơ: TÂM SỰ CỦA CÂY VÀ MƯA

TÂM SỰ CỦA CÂY VÀ MƯA
Thơ: Hoàng Minh Tuấn

Cây mong ngóng, chờ cơn mưa hạ,
Và chiều nay mưa đã theo về,
Bao ngày nắng, nắng như đổ lửa,
Cây khát hoài uống cứ say sưa!

Vui vui quá nên cây gọi gió,
Rồi uốn mình cành lá đong đưa,
Tiếng ào ào, lời mưa nhắn nhủ,
Mưa thế này cây thích hay chưa?!

Nghe mưa nói cây buồn lắm đó,
Mưa từ lâu nào có về đây,
Cây khát lắm cứ hoài mong nhớ,
Mưa đi đâu quên mất nơi này?!

Mưa đừng thế từ nay đừng thế,
Vui cứ đi nhưng nhớ quay về,
Hạ oi nồng rực trời lửa cháy,
Mưa không về cây héo cây khô!

Ra là vậy, mưa nay đã biết,
Cũng chỉ vì mải miết tìm vui,
Có đôi khi đi rồi quên hết,
Đừng trách nhiều buồn lắm cây ơi!

Mưa là thế, xưa nay vẫn thế,
Đến rồi đi, chỉ mải dong chơi,
Trách làm gì rồi đây có thể,
Mưa ở lì cây đuổi chẳng đi!

Hà nội, 8/6/2019

Bài thơ: THÁNG SÁU HOÀI MONG

THÁNG SÁU HOÀI MONG
Thơ: Hoàng Minh Tuấn

Tháng sáu anh về mong gặp được em,
Mặc nắng hạ cứ như nung như nấu,
Nỗi nhớ em trong tim nào ai thấu,
Giục anh về tìm bến đậu yêu thương!

Thấy không em phượng cháy đỏ con đường,
Nơi ngày xưa đến trường ta sánh bước,
Bao khát khao bao yêu thương mất được,
Ký ức xưa bỗng chốc cứ ùa về!

Lối nhà em còn đó những hàng me,
Toả bóng mát giữa trưa hè oi ả,
Cây bằng lăng vẫn ở ngay đầu ngõ,
Tím màu hoa thương nhớ đón anh về!

Vẳng đâu đây khúc nhạc của bầy ve,
Để anh nhớ những đam mê ngày cũ,
Em có nghe tiếng lòng anh nhắn nhủ,
Về cùng anh thắp ngọn lửa duyên đời!

Hà nội, 6/6/2019

Bài thơ: CHUYỆN HẠ GIỚI MONG MƯA

CHUYỆN HẠ GIỚI MONG MƯA
Thơ: Hoàng Minh Tuấn

VE buồn PHƯỢNG hỏi vì sao?
Dầu lòng VE nói đã bao nhiêu ngày,
Mong mưa mưa chẳng về đây,
Em kêu khóc mãi vẫn đầy nắng thôi…!

Nghe xong PHƯỢNG nở nụ cười,
Em xem chị đấy đỏ trời nhớ nhung,
Đã đành hè đến chị mừng,
Nhưng mưa chẳng tới thắm hồng sao đây?!

BẰNG LĂNG nghe vậy cho hay,
Thắm màu thương nhớ mong ngày mong đêm,
Chung thuỷ màu tím dịu êm,
Mưa mà không tới tím thêm làm gì!

GIÓ mang những tiếng thầm thì,
Của miền hạ giới về nơi thiên đường,
THIÊN LÔI nghe thấy vội vàng,
Tâu với NGỌC HOÀNG – MÂY mải rong chơi,

Lang thang đi khắp muôn nơi,
Tìm hoài không thấy nền trời biếc xanh!
NGỌC HOÀNG nổi trận tam bành,
Lệnh cho GIÓ phải lùa nhanh MÂY về,

THIÊN LÔI nổi sấm sét đi,
Mây về ta sẽ buông mưa cả vùng!
Thế rồi sấm chớp đùng đùng,
Hạ giới đợi mãi cuối cùng cũng mưa!

VE vui hoà bản đồng ca,
PHƯỢNG vui vì đẹp sắc hoa rạng ngời,
BẰNG LĂNG tím nở nụ cười,
Oi nồng nắng hạ hết rồi tối nay!

Hà Nội, 8/6/2019

Bài thơ: PHỐ MONG MƯA VỀ

PHỐ MONG MƯA VỀ
Thơ: Hoàng Minh Tuấn

Cứ mong mãi, mưa chưa về phố nhớ,
Trời oi nồng mà gió chẳng thèm qua,
Nắng nắng nắng chỉ màu nắng nhạt nhoà,
Biết bao giờ mưa mới quay trở lại…!

Những dòng xe nối đuôi nhau dài mãi,
Phố bùi ngùi – khói bụi biết kêu ai,
Trưa hạ nắng, người đâu hết cả rồi,
Nóng nóng nóng than trời trời có hiểu?!

Mưa, mưa ơi bầy ve đang khóc mếu,
Gọi mưa về tắm mát phố chiều nay,
Phượng cũng đang mong ngóng suốt đêm ngày,
Cứ đỏ mắt khóc hoài như thế đó…!

Bằng lăng giận tím lòng đang than thở,
Mưa cứ đi mà chẳng nhớ ngày về…!
Trên phố giờ chỉ còn những hàng me,
Toả bóng mát chở che người qua lại!

Mưa nghe đây – phố gửi lời nhắn gọi:
Phố mong mưa và đợi rất lâu rồi,
Đừng cứ đi, cứ mải miết rong chơi,
Để quên hết những lời mưa đã hẹn!

Hãy về ngay – phố em còn thương mến,
Để phượng hồng lại đỏ thắm men say,
Để bằng lăng thương nhớ lại dâng đầy,
Để ve hát mừng ngày mưa về phố!

Hà nội, 10/6/2019

Bài thơ: BÂNG KHUÂNG NGÀY VỀ THÁNG SÁU

BÂNG KHUÂNG NGÀY VỀ THÁNG SÁU
Thơ: Hoàng Minh Tuấn

Tháng sáu về anh trở lại nơi đây,
Ngôi trường xưa bao ngày còn đứng đó,
Nắng tháng sáu cứ như đang đốt lửa,
Mà phượng hồng vẫn thắm đỏ mê say!

Em nhớ không ngày ấy lúc chia tay,
Mây kéo đến giăng đầy con phố nhỏ,
Rồi mưa rơi, cứ tuôn rơi ngoài cửa,
Ướt mi rồi em đổ tại trời mưa…!

Nắm tay em mà lòng dạ ngẩn ngơ,
Anh hỏi nhỏ em sẽ chờ anh chứ?!
Em mỉm cười hỏi chi nghe đến lạ…
Nay anh về em còn nhớ không em?!

Hoa bằng lăng vẫn tim tím dịu êm,
Nỗi nhớ em cứ tăng thêm mỗi tối,
Em có nghe từ không trung vọng lại,
Anh đang về – em hỡi – nhỏ dấu yêu!

Tình hai ta dệt nên bởi nắng chiều,
Đẹp long lanh yêu kiều như phượng đỏ,
Và thuỷ chung như bằng lăng tím nhớ,
Mãi bâng khuâng trong chiều hạ anh về!

Hà Nội, 9/6/2019

Bài thơ: HẠ NỒNG NÀN

HẠ NỒNG NÀN
Thơ: Hoàng Minh Tuấn

Hạ vẫn thế, vẫn màu nắng mênh mang,
Và phượng đỏ ngập tràn trên mọi lối,
Bằng lăng tím níu chân người nhắn gửi,
Hạ nồng nàn và mãi vẫn đắm say!

Có thấy không ve hát suốt đêm ngày,
Khúc hạ thương dâng đầy trong xóm vắng,
Hàng me kia cứ xanh ngời trong nắng,
Tán xanh cao toả bóng đợi hạ về!

Hạ đem về bao kỷ niệm ngày thơ
Theo chúng bạn vui đùa trong nắng rát,
Rồi bơi lội dưới sông quê trong mát,
Lũ trẻ trâu hò hét mãi bên nhau!

Có những ngày mưa ập đến thật mau,
Áo quần ướt mà nào đâu chúng ngại,
Vẫn thản nhiên lùa trâu về trên bãi,
Đốt lửa lên hong lại áo quần khô!

Bao năm qua, bao lần trải nắng mưa,
Mà hạ đến vẫn chưa hề thấy cũ,
Hạ bỏng rát mà sao đầy thương nhớ,
Nồng nàn say lại mong muốn hạ về!

Hà Nội, 18/6/2019

Bài thơ: TỚ ĐÃ YÊU!

TỚ ĐÃ YÊU!
Thơ: Hoàng Minh Tuấn

Chia tay nhau – tớ tưởng cậu đã quên,
Cứ lặng im không thèm phone gọi tớ,
Nếu làm vậy tớ giận nhiều lắm đó,
Và thề luôn tớ cũng sẽ lặng im…!

Đời học trò biết bao nỗi niềm riêng,
Ra trường rồi tưởng quên sao mãi nhớ,
Những vui buồn, những đắng cay một thuở,
Cứ ùa về trong tớ mãi không thôi!

Cậu về rồi giờ đây chẳng có người,
Là đối trọng như một thời ở lớp,
Những lý lẽ cậu đưa ra ngày trước,
Ghét cậu ghê … ai thay được … bây giờ!

Mới chia tay mà thương nhớ nào ngờ,
Cứ ngóng trông cứ mong chờ cậu đến,
Hoa bằng lăng cứ lung linh màu tím,
Hai đứa mình liệu còn hẹn tìm nhau…!

Phượng đỏ mắt … buông từng cánh … âu sầu,
Ve rầu rĩ … phải đâu … đang than thở,
Buổi chia tay … cậu say … đòi ăn tớ,
Nay tớ say cậu đang ở phương nào?

Hãy về đây tớ nhớ đến chênh chao,
Tớ đã yêu … đừng bảo … sao không biết,
Mỗi ngày qua cứ nhớ thương da diết,
Tìm đập dồn dõi theo bước cậu đi!

Về ngay nhé! Có nghe tớ thầm thì…!

Hà Nội, 19/6/2019

Bài thơ: LAO XAO HƯƠNG YÊU MÙA HẠ

LAO XAO HƯƠNG YÊU MÙA HẠ
Thơ: Hoàng Minh Tuấn

Ta những tưởng
hạ không rời đi nữa,
Nên nắng về như đổ lửa ra phơi,
Mây chợt đến đem mưa về trên phố,
Hết oi nồng yêu mưa quá đi thôi!

Ai khiến gió
bỏ đi không nhắn gửi,
Để mưa dừng phượng đỏ thắm chiều nay,
Hoàng hôn nắng bủa vây khung trời tím,
Đêm gọi mời bao nồng thắm đâu đây!

Dẫu vẫn biết
ngày mai trời lại nắng,
Uống hương đời hãy gắng trọn đêm nay,
Mây ở đâu mà sao trời nhiều lắm,
Em nơi nào ta chẳng thấy men say!

Em lỡ hẹn
để rồi ta mắc nợ,
Hẹn mai ngày sẽ trả lại yêu thương,
Nắng cháy đường để bằng lăng tím nhớ,
Gọi mưa bay giăng mắc mọi ngả đường!

Phố gọi nắng
khi phố cần sưởi ấm,
Và tìm mưa khi nắng gắt say nồng,
Anh yêu em như nắng hè nóng bỏng,
Khát tình em nên cứ ngóng cứ trông!

Hà Nội, 18/6/2019

Bài thơ: BÂNG KHUÂNG NGÀY HỘI NGỘ CÂU LẠC BỘ

BÂNG KHUÂNG NGÀY HỘI NGỘ CÂU LẠC BỘ
Thơ: Hoàng Minh Tuấn

Ta tìm về CÂU LẠC BỘ HOA SEN
Tìm những người rất quen – chưa từng gặp
Nhưng hồn thơ cứ vang lên rộng khắp
Để tình đời đầy ắp những yêu thương

Mặc tháng sáu nắng đổ lửa xuống đường
Nào ngại xa hay vùng miền cách trở
Ta về đây chỉ để mong gặp gỡ
Và hàn huyên tri kỷ chuyện thơ ca

Nhớ ngày đầu CLB chúng ta
Một nhóm nhỏ với bao điều vất vả
Chẳng những viết bài, còn lo quản nữa
Và làm thế nào tăng số thành viên

Rất nhiều việc không được viết thành tên
Vẫn lặng lẽ ngày đêm không ngừng nghỉ
Vững chắc niềm tin giữ nguyên ý chí
Và giờ đây ta đã thấy yên lòng

Ngàn rưởi thành viên bạn có biết không
Bao chủ đề cho từng tuần từng tháng
Hồn thơ chứa chan chưa bao giờ cạn
Ảo mà nay tưởng bạn thật lâu rồi

Ta về đây đem theo những nụ cười
Cùng chung vui một năm nhiều thắng lợi
Chúc mọi người tình thơ luôn trẻ mãi
Hoa Sen ơi câu lạc bộ tuyệt vời!

Và bây giờ xin chạm cốc đi thôi,
Chúc năm tới thêm nhiều điều vui mới!

Hà nội, 7/6/2019

Bài thơ: TRẢ EM TẤT CẢ

TRẢ EM TẤT CẢ
Thơ: Hoàng Minh Tuấn

Mảnh trăng đời trước bão giông,
Mây mù phủ kín … vẫn mong … sáng đời!
Yêu từ cái thuở đôi mươi,
Năm qua tháng lại em vời vợi xa…!

Bao nhiêu say đắm mặn mà,
Một chiều mưa gió … nhạt nhoà … tháng năm!
Từ nay lẻ bóng phòng không,
Em sang bên đó theo chồng bỏ quê…!

Hai ta tưởng nặng lời thề,
Suốt đời chung thuỷ sẻ chia vui buồn,
Mà nay dù nắng còn buông,
Ai làm buốt giá … giận hờn … tương tư…!

Em giờ bỏ bến sang đò,
Chân đi mỗi bước mỗi xa hỡi người,
Hết rồi thương nhớ đầy vơi,
Để nay ta mãi trọn đời xa nhau!

Lá trầu đổi vị hương cau,
Hết thương hết nhớ để sầu vương mang!
Từ nay hai tiếng thiếp – chàng,
Rẽ sang hai lối hai đường em ơi!

Trả em tình cũ xa vời,
Trả em cả mảnh trăng đời yêu thương,
Trả em trăn trở vấn vương,
Trả em tất cả … ai đường … nấy đi!

Hà Nội, 16/6/2019

Bài thơ: ĐƯỜNG VÀO TIM

ĐƯỜNG VÀO TIM
Thơ: Hoàng Minh Tuấn

Đường vào tim
vốn chưa bao giờ dễ,
Trượt ngã bao lần vẫn cứ hoài mong,
Rằng một ngày … người ấy sẽ ngóng trông,
Rằng một ngày … sẽ thành chồng thành vợ…!

Đường vào tim
còn bao nhiêu trắc trở,
Người ấy mỉm cười … tưởng đã cắn câu,
Nào ngờ đâu khi tìm gặp lần sau,
Em lặng lẽ qua mau không quen biết!

Đường vào tim
đôi khi như đã hết,
Tưởng cạn rồi những da diết nhớ mong,
Rồi bỗng đâu ai mở trái tim hồng,
Gió đổi chiều … bao thắm nồng … thương nhớ!

Đường vào tim
vốn cũng nhiều đau khổ,
“Em bằng lòng nhưng cha mẹ chẳng ưng,
Em vẫn yêu nhưng cha mẹ bảo đừng”,
Có còn yêu hay ngập ngừng suy tính?

Đường vào tim
vốn có muôn vàn cách,
Khi không thành xin đừng trách cứ nhau,
Để tình yêu trọn vẹn mãi thắm mầu,
Phải chân tình và trước sau như một!

Đường vào tim
không dành cho kẻ nhát,
Đã muốn yêu phải dào dạt đắm say,
Có cơ hội là phải tiếp cận ngay,
Đừng hờ hững kẻo sau này nuối tiếc!

Đường vào tim
nhiều điều ta chưa biết!

Hà Nội, 15/6/2019

Bài thơ: VỀ ĐI EM

VỀ ĐI EM
Thơ: Hoàng Minh Tuấn

Về đi em! Đài báo mưa nhiều đấy,
Về đi em! Kẻo người ấy lại mong,
Về đi em! Hãy ở lại bên chồng,
Về đi em! Đừng ngóng trông gì nữa!

Tình hai ta vốn từ đầu trắc trở,
Có bao giờ yên ả được đâu em,
Đã bao giờ em tự hỏi mình xem,
Vì cớ gì tình duyên ta phai nhạt?!

Có phải tại những mùa hè bỏng rát,
Đốt hết đi những khao khát ngày xưa?
Hay tại hè năm ấy quá nhiều mưa,
Đã cuốn trôi tình ta vào dĩ vãng?

Hay tại vì yêu qua nhiều năm tháng,
Chán anh rồi mà vẫn bảo rằng không?!
Hay vì em đã hết nhớ hết mong,
Nên mặc kệ để vòng đi lối khác?!

Em rũ bỏ những gì ta mơ ước,
Bỏ theo người để có được giàu sang,
Để tình ta cũng từ đấy dở dang,
Để duyên phận bẽ bàng sau hè ấy!

Hãy về đi, anh đang khuyên em đấy,
Về bên chồng cố tìm lấy yêu thương,
Anh đã đi, đi riêng một con đường,
Mà nơi ấy em không còn ở đó!

Về đi em! Kẻo chồng em đau khổ!
Về đi em! Sẽ chẳng có lần sau,
Về đi em! Tình ta hết còn đâu,
Về đi em! Âu sầu làm chi nữa!

Về đi em! Về với căn nhà đó!

Hà Nội, 13/6/2019

Bài thơ

NỖI LÒNG …
Thơ: Hoàng Minh Tuấn

Ngày tôi nhập ngũ năm nào,
Tôi đâu có biết em khao khát chờ,
Tôi đi mỗi bước một xa,
Năm qua năm lại nhạt nhoà ngày xưa!

Rồi tôi lấy vợ sang bờ,
Một ngày đưa vợ về quê thăm nhà,
Gặp tôi em vẫn dạ thưa,
Buông câu hỏi nhỏ “em giờ cùng ai?”!

Gượng cười đỏ cả vành tai,
“Dạ xưa em có một người em thương,
Người đi biền biệt chiến trường,
Về em gặp lại – ai đường nấy đi…”!

Tôi nhăn nét mặt nghĩ suy,
Rồi buông những tiếng thầm thì nhỏ to,
“Cuộc đời vốn chẳng như mơ,
Người ta không lại vẫn chờ hả em?”!

Mỉm cười em chẳng nói thêm,
Nheo nheo cặp mắt ưu phiền buồn vương,
Chuyện xem ra cũng bình thường,
Đến khi có bạn chiến trường hỏi thăm:

“Rằng mày về đã mấy năm,
Cô thôn nữ ấy phải chăng vợ mày?

Thư cô ấy gửi còn đây,
Mày đi ngày ấy đến nay không về,
Tụi tao đọc thấy mê li,
Hoá ra cô ấy đê mê mày rồi”!

Nghe tin tôi lạnh cả người,
Người cô ấy đợi … là tôi … nào ngờ!
Phải đâu chỉ tại bức thư,
Phải đâu chinh chiến tâm tư khác người,
Để tâm chỉ một chút thôi,
Thì đâu có chuyện khóc cười thế kia…!

Lần này trở lại thăm quê
Đem câu chuyện ấy kể ra rõ ràng,
Rưng rưng nước mắt lưng tròng
Nay em đã hiểu nỗi lòng của tôi…!

Hà Nội, 16/6/2019

Bài thơ: GIẤC MƠ HOANG!

GIẤC MƠ HOANG!
Thơ: Hoàng Minh Tuấn

Em là ai liệu có phải giai nhân?
Còn anh đây chẳng phải chàng quân tử,
Gặp em rồi anh thẫn thờ thương nhớ,
Gọi tên em từ đó – GIẤC MƠ HOANG!

Hè mang đến bao say đắm nồng nàn,
Những khát vọng chứa chan trong lồng ngực,
Nghĩ đến em con tim anh thổn thức,
Dẫu chỉ là những ký ức xa xăm!

GIẤC MƠ HOANG nụ cười ấy trăng rằm,
Còn phải ngại và hờn ghen nhiều lắm,
Đôi mắt em nhìn từ trong sâu thẳm,
Hút hồn anh rồi mãi chẳng thể quên!

Từ ngày ấy cứ hoài nghĩ về em,
Bao giấc mộng trong đêm “nàng quay lại”,
Là ảo ảnh sao anh còn nhớ mãi,
Cứ nhớ về hình bóng GIẤC MƠ HOANG!

Xin một lần quay lại những tháng năm,
Tìm hè cũ trong say nồng nắng hạ,
Tìm để nhớ những lần hoa phượng nở,
Tìm cái ngày anh gặp GIẤC MƠ HOANG!

Em tinh khôi và đằm thắm dịu dàng,
Làn da trắng như trăng rằm toả rạng,
Em mang đến một không gian bừng sáng,
Hoa cúi đầu nguyệt thẹn, nắng bàng hoàng!

Tình hư không sao say đắm nồng nàn,
Giấc mơ yêu vẫn ngập tràn hạnh phúc,
Tháng năm qua nào quên trong ký ức,
Rằng đời mình còn đấy GIẤC MƠ HOANG!

Hà nội, 14/6/2019

Thơ Tuan Hoang Minh rất tình cảm và có chiều sâu. Những bài thơ của anh luôn mang lại những cảm xúc tươi mới cho người đọc.

Viết một bình luận