Ngưỡng Cửa Lời Ru (Thu Bồn)
Tiếng khóc của con
Hòa tình yêu của mẹ hóa lời ru.
Mẹ lấy câu lý làm khăn lau nước mắt.
Sữa mẹ còn ngọt hơn câu lý.
Chú Tễu cười chân chấm phẩy giữa trần ai.
Bước cao thấp gập ghềnh cò lã.
Ta ở lại ổ rơm nhà mẹ,
Khói hun thành muội ám hồn ta.
Ngụm rượu trong veo còn ủ mùi tro khói,
Em đứng bên này sông sao bên kia nắng chói?
Con chim sẻ vàng xé tướp tàu cau.
Tóc em bên cầu vồng năm sắc rựa màu –
Chiếc cầu tuổi thơ anh leo lên tận đỉnh trăng sao.
Nước đến sông Cầu nước chảy nôn nao,
Quặn lên hết ngón tay cha kéo nhị,
Quặn lên hết ngón tay em se chỉ –
Em luồn qua trôn ốc loa thành.
Sợi chỉ thẳng,
Sợi chỉ vòng sợi trắng sợi xanh.
Sợi chỉ kết bao nhiêu săc áo,
Kết bao nhiêu nước mắt thành giòn vang chuỗi cười.
Ruộng đã kết thành đồng,
Suối đã kết thành sông.
Sợi chỉ kết bao nhiêu triều đại.
Cờ ngũ hành phấp phới phương Đông.
Thăng Long ơi! ta đã hóa thành rồng –
Kiếp rắn ngàn năm trường trên máu.
Vạt áo mẹ che đầu con ẩn náu,
Màu chàm nâu năm tháng dễ gì phai.
Sợi chỉ khâu áo mẹ lệch vai –
Nơi đòn gánh nói nhiều về mưa nắng,
Nơi dòng sông đêm ngày chảy nặng,
Cánh buồm dong bay bổng những lời ru.
Ru hỡi… ru hời… ru gió vào thu,
Ru con bống quẫy vào giếng đọng,
Nơi vai cha mặt trời chín mọng.
Mặt trời ơi sao nức nở giữa cánh đồng,
Những vết sứt dòng sông không liếm nổi.
Ầu ơ… ầu ơ… ngày xửa ngày xưa ấy,
Ngày con muốn tìm không thấy.
Mẹ tìm mãi không ra,
Ngày rau câu chưa thành xu xoa,
Con mút ngón tay mắt trợn tròn nhìn trời đất.
Ngày con đi tìm mật phải nhờ ruồi,
Tìm con cá chỗ kiến bu,
Tìm hạt thóc nhờ mồm con chim sẻ,
Tìm phù du chỗ sáng ngọn đèn,
Tìm lạnh lùng nơi ngọn lửa mới nhen,
Tìm cuộc sống trong từng cái chết.
Mẹ cho con một tình yêu không mỏi mệt,
Vì chỗ bắt đầu từ ngưỡng cửa lời ru.
Bài thơ hay các bạn vừa xem là bài “Ngưỡng Cửa Lời Ru” của tác giả Hà Đức Trọng. Thuộc danh mục Thơ Thu Bồn trong Những Tác Phẩm Thơ Tiêu Biểu Và Nổi Tiếng. Hãy cùng đọc và thưởng thức những tác phẩm khác, còn rất nhiều những bài thơ hay đang chờ đợi các bạn!