MẠNH MẼ

Em mạnh mẽ chắc rằng em mạnh mẽ
Yếu đuối à…
Hờn tủi …
Để ai xem
Tình lưng chừng buông nhẹ và sẽ quên
Người hờ hững cớ gì em tiếc nuối?

Em những tưởng mình không còn nông nổi
Kỳ vọng nhiều vào tình cảm nơi anh
Đem chân tình đổi nỗi nhớ mong manh
Để hụt hẫng nhận ra tình hời hợt

Anh vội đến và vội đi bất chợt
Thoáng ngọt ngào rồi lặng lẽ im thinh
Trao cho em chút hơi ấm ân tình
Rồi quay gót … bỏ dư âm em giữ

Em đã có những đêm dài không ngủ
Nhớ thương người quay quắt với canh thâu
Bao thương tổn cố một mình vùi sâu
Rồi lặng lẽ gạt lệ sầu khoé mắt

Giờ em buông không muốn ngồi góp nhặt
Những nồng nàn , nhưng tha thiết yêu thương
Người yêu mình luôn mong nhớ vấn vương
Người không yêu … Đủ lý do bận rộn

Mãi mãi chi … giữa cuộc người bề bộn!
Hiểu ra rồi… cười nhạt nhẽo mà thôi
Duyên đã cạn … tình cũng dần phai phôi
Người đến đi cưỡng cầu được chi nhỉ ?

Em buông tay … bỏ đắng cay mà nghĩ
Sống ở đời … mọi thứ …thuận tự nhiên!

Đồng Ánh Liễu

Viết một bình luận