ĐÊM KHÔNG TRĂNGTác giả/’ Thu Thảo

Đêm không trăng em buồn tủi vô cùng
Bởi em nhớ ngày mình cùng chung bước
Có những lúc anh dỗ dành cho được
Sợ em buồn khóc sướt mướt mình ên

Em dần dần quen cảm giác kề bên
Anh nói nhỏ gọi tên em thật khẽ
Kể câu chuyện để em cười vui vẻ
Dù đêm khuya vắng vẻ giữa núi rừng

Em nói nhiều nói mãi chẳng chịu ngưng
Anh ngồi đó nghe từng câu từng tiếng
Rồi nghe hết những lời trong câu chuyện
Không phàn nàn không ý kiến gì luôn

Anh nhớ không đêm trăng sáng em buồn
Anh đã hát bằng nguồn dâng cảm xúc
Mà ngày đó em thật là hạnh phúc
Được anh yêu ,mà nhiều lúc giận hờn

Em vô tình để anh khóc nhiều hơn
Em xin lỗi những tháng năm vắng mặt
Em cứ nghĩ giữ lời thề son sắt
Khắc bóng hình và đặt ở trong tim

Em sai rồi khi biền biệt lặng im
Để anh kiếm anh tìm trong vô vọng
Em đã khiến mỗi ngày anh lạc lõng
Ôm cô đơn một hình bóng xa rời

Em bây giờ đâu được nói yêu ơi
Chỉ là nhớ những lời yêu ngày ấy
Chỉ là muốn anh vui cười thế đấy
Dù cả đời mình không thấy mặt nhau .

Tác giả: Thu Thảo

 

 

Viết một bình luận