Bài thơ tình dang dở của Nguyễn Đình Huân gợi lại cho chúng ta những năm tháng xưa cũ. Đó là khi nhớ về những dấu yêu xưa một thời. Để rồi khi anh đi ngày lễ tình nhân còn gì mà chờ mà mong. Nhưng trong lòng vẫn luôn cảm thấy nóng hổi môi hôn năm nào. Liệu rằng anh còn nhớ ngày ấy hay không?
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Lễ tình nhân thờ ơ đi ngang cửa
Anh đi rồi còn chi nữa mà mong
Sô cô la hay là một nụ hồng
Giờ tất cả chỉ còn trong ký ức
Nhớ ngày xưa lễ nhân tình háo hức
Đợi chờ quà với rạo rực nụ hôn
Thật ngọt ngào say đắm bờ môi son
Bao năm qua giờ vẫn còn nóng hổi
Tay trong tay ánh mắt nhìn bối rối
Khi về nhà đến tối vẫn nằm mơ
Kỷ niệm xưa giờ đây đã phai mờ
Ai đã quên thuở nên thơ ngày ấy
Valentine nhìn theo dòng nước chảy
Nghẹn ngào buồn lòng chỉ thấy cô đơn
Chẳng trách anh đâu không giận không hờn
Tình dẫu cạn nhưng vẫn còn chút nghĩa
Lễ tình nhân thôi đừng buồn như thế
Ta tặng mình chút gì để mình vui
Valentine có một kẻ ngậm ngùi
Bài thơ dở dang chờ người viết tiếp
Trên đây là Bài thơ tình dang dở mà chúng tôi chia sẻ và giới thiệu với bạn. Thông qua bài thơ này bạn có thể cảm nhận sâu sắc được những suy tư của người ở lại. Để rồi khi lễ tình nhân tới nhưng lại chỉ cô đơn giữa biển người mênh mông. Và Valentine năm này có kẻ đang ngậm ngùi chua xót.