Thơ tình mùa thu chính là những cảm xúc trong trẻo nhất khi mùa thu dần sang. Mùa thu nó đặc biệt lắm, không cháy bỏng, gắt gao như mùa hạ cũng không lạnh buốt như đông sang. Những bài thơ tình mùa thu là nơi gửi gắm bao nhiêu tình cảm nồng thắm cùng nỗi nhớ mong da diết. Hãy cùng nhau cảm nhận ngay bây giờ nhé!
Nội Dung
Thơ tình mùa thu Hà Nội luôn xao xuyến và thẹn thùng như người con gái mới lớn. Nó đủ sức níu chân bao nhiêu người con của thủ đô hay đơn giản chỉ một dịp ghé thăm cũng nhớ mãi không quên. Với nhiều người yêu mảnh đất này mùa thu tới cũng là lúc con người ta thấy lòng mình chùng lại, dịu dàng và thêm yêu khoảnh khăc này.
Hà Nội đã vào thu rồi, anh có biết không?
Lá vàng đỏ rụng rơi dài cuối phố
Heo may khẽ thổi qua con ngõ nhỏ
Nơi có em đang ngóng đợi anh về…
Hà Nội thu về đẹp đến say mê
Nắng hong nhẹ, đàn bồ câu nhặt thóc
Liễu bên hồ ngả nghiêng xoã tóc
Cây cơm nguội vàng chùm lá nhỏ xinh xinh
Hà Nội thu chào đón ánh bình minh
Thạch thảo toả bên thềm nhạt nắng
Hương sữa nồng thơm mặc lòng ai trống vắng
Khắc khoải, chờ mong một lời ước hẹn thề…
Hà Nội thu về, nhâm nhi ly cà phê
Nghe điệu nhạc bâng khuâng tràn nỗi nhớ
Se sắt lòng thương yêu về một thủa
Hà Nội giao mùa gió đã gọi thu sang!
Mùa thu Hà Nội đẹp thật dịu dàng
Hương cốm gói trong lá sen thơm phức
Cúc khoe sắc nhẹ nhàng đánh thức
Người đi xa Hà Nội mãi chưa về…
Thu rải mật óng ả cả triền đê
Cánh đồng vàng thơm mùi hương lúa chín
Em nắm tay anh xốn xang, bịn rịn
Hẹn mùa thu sang, tàu sẽ cập bờ
Về thôi anh – Thu Hà Nội đang chờ…!!!
Hà Nội ngày…chớm Thu
Gió vồn vã quanh em ngỏ lời thương nhớ
Tay trong tay dựa vào nơi Thu thở
Chợt mơn man rạo rực trái tim say.
Hà Nội ngày…gặp cơn gió heo may
Nhẹ lướt qua tim ai đủ thấy lòng trống trải
Tìm bờ môi …ấm hơi người thương mãi
Giấc mơ đời êm dịu thỏa cơn phiêu.
Hà Nội ngày…anh nói tiếng: em yêu
Thu quẩn quanh hai mái đầu thủ thỉ
Nắng rót vào má em để hương nồng cũ kĩ
Cũng bừng lên đòi nhựa sống trào dâng.
Hà Nội ngày …..
Thu với những bâng khuâng…
Hà Nội ơi ta yêu lắm cái mùa thu Hà Nội
Góc phố xôn xao dòng người cuộn chảy
Nắng thu vàng ánh những gương mặt ấy
Một chút thân quen, một chút thấy xa vời
Hà Nội ơi tháng mười về hoa sữa rơi rơi
Hương ngào ngạt len vào từng ngõ phố
Giờ xa Hà Nội bao năm rồi vẫn nhớ
Hoa sữa nồng nàn ấm đường phố Quang Trung
Hà Nội ơi mùa thu đẹp vô cùng
Khi buổi sáng một mình lang thang dạo
Ghé đường Phan Đình Phùng mùa này xanh lá sấu
Bình minh lên xuyên vệt nắng ngang đường
Hà Nội ơi biết mấy thân thương
Từ phố cổ bình yên đến góc cà phê ven đường xinh xắn
Từ những mùa hoa lãng mạn đến lối hẹn hò thơ mộng
Tất cả thổi vào lòng người dạ khúc hân hoan
Hà Nội ơi sáng sớm tinh khôi mùi hương cốm làng Vòng
Thứ giản dị mà đậm đà tinh khiết
Được chắt chiu từ tình yêu người nghệ nhân đặc biệt
Đã tạo nên một thức cốm tuyệt vời
Hà Nội ơi đẹp lắm tháng mười
Lớp khói sương Hồ Tây ướp nắng vàng bảng lảng
Chùa Trấn Quốc đưa hồn người vang vọng
Chốn bình yên thanh tịnh tọa thiền…
Hà Nội ơi ta nhớ không quên
Tất cả những mảnh ghép của những điều giản dị
Từ góc phố, hàng cây, ngôi nhà bao thể kỉ
Đã góp thành một mùa thu Hà Nội rất riêng!
Hoa sữa thắp đèn trên lá
Mắt đêm thao thức vòm cây
Níu lại dòng đời hối hả
Mùa thu đã về đâu đây
Phố đêm nồng nàn hơi thở
Như thời tuổi mới mười lăm
Lòng đã thương thầm “ hoa sữa “
Cho má hồng tuổi tròn trăng
Bảng lảng một trời sương khói
Ngỡ ngàng phố bỗng Liêu trai
Để lòng người xa thảng thốt
Như là đang nhớ mong ai
Dù đã ngàn trùng cách biệt
Gửi trọn một đời nhớ thương
Hà nội mùa thu ở lại
Âm thầm hoa sữa tỏa hương
Anh đi rồi trống vắng cả mùa thu
Lá vàng rơi chao mình đang vẫy gọi
Phố Khâm Thiên mọi người luôn mong mỏi
Anh đâu rồi mãi biền biệt xa quê?
Ngày qua ngày em đan áo phu thê
Chờ anh về trong vòng tay êm ả
Đã bao năm đêm dài luôn băng giá
Cứ mong hoài mong cả ở trong mơ!
Thu qua rồi em cứ đợi từng giờ
Vẫn phải chờ khi đông sang xuân đến
Anh ơi anh đã nhiêu lần lỡ hẹn
Trời giao mùa áo nguyên vẹn chưa mang!
Hà Nội say trong hoa sữa nồng nàn
Về đi anh còn ngỡ ngàng gì nữa
Cốm Làng Vòng chả rươi còn nguyên vựa
Sấu chín rồi quyện hương ổi Đông Dư
Cúc vàng ươm lan tỏa ngát trời thu
Đợi anh về từ khi em đan áo!
Ở Sài Gòn chẳng có được mùa thu
Anh nhớ lắm hoa sữa thơm Hà Nội
Nhớ Hồ Tây những chiều em mong đợi
Người phương Nam theo chim sắt ra đây
Tại anh biết đã yêu em từ ấy
Còn nói rằng sẽ ghi nhớ vào tim
Bởi cái riêng của luyến ái đi tìm
Khi lá rụng rơi vàng sân Phố Cổ
Tối mùa thu tuy thấy mờ hoa nở
Nhưng bên anh em tỏa sáng ngọt ngào
Ghế đá ngồi hai đứa dựa kề nhau
Tâm sự suốt thời gian đêm xuống muộn
Chúng ta hẹn hò như từng mong muốn
Nên gặp rồi chẳng nghĩ đến rời xa
Sáng Hồ Gươm chiều sánh bước xem hoa
Nơi Tây Tựu lúc gió thu dìu dịu
Bạn tri kỷ nhưng luôn luôn đồng điệu
Vui mặn nồng và âu yếm luyến thương
Để khi về anh sẽ mãi vấn vương
Người thiếu phụ dấu yêu nơi Hà Nội
Đã cho anh những ngày hơn mong đợi
Cùng nhớ nhung cùng xúc cảm dạt dào
Nhủ mãi rằng hai đứa chẳng quên nhau
Anh đã có lần nói với em
Thu không chỉ có đến bên thềm
Thu đi từng ngõ rắc hương cốm
Thu chỉ mời thôi để đợi mong
Vắng em Hà nội gom thương nhớ
Hoa sữa giang tay để đón chờ
Vần thơ viết dở nơi Trấn Quốc
Tiếc nuối Hồ Tây vẫn mộng mơ
Hồ gươm liễu rủ buồn thương nhớ
Ghế đá đọng sương chỉ anh ngồi
Chắc em còn mải chăm vườn cúc
Anh chẳng giận đâu chỉ buồn thôi
Em ơi nhanh lên về em nhé
Vạt nắng cuối mùa đang đợi em
Hông khô anh duỗi làn tóc rối
Ta được kề môi thu ngất ngây
Đừng để mùa thu xa nơi đây
Sông Hồng con nước vẫn vơi đầy
Long Biên trầm mặc soi bóng cổ
Tháp Bút giải bày với trời mây.
Chính mùa thu lãng mạn như vậy nên những bài thơ tình mùa thu cũng phần nào chất chứa nỗi buồn. Nhất là đối với những ai cô đơn hay chia xa người yêu thì điều đó càng thêm khó khăn hơn. Người ngoài phố bên nhau hạnh phúc là thế còn mình thì cô đơn xót xa. Đó là nỗi lòng của nhiều người khi mùa thu chạm cửa.
Vào một ngày mùa thu lạnh lùng
Tôi lại trở về nơi ấy
Hồi tưởng về tiếng thở dài mùa xuân
Và hình bóng xa xăm nhìn lại.
Tôi không khóc khi đến đây
Hồi tưởng về nhưng không cháy.
Tôi gặp những bài hát cầu may
Và bình minh của một mùa thu mới.
Qui luật khắc nghiệt của thời gian
Làm ngủ yên những linh hồn đau đớn
Tiếng tru tréo, tiếng rên rỉ xa xăm
Không nghe ra – tôi bây giờ câm lặng.
Ngọn lửa như những đôi mắt mù quáng
Không còn đốt lên mơ ước xa xăm.
Và ngày còn tối hơn đêm vắng
Ru ngủ những linh hồn.
Nắng ngã vàng mong nhớ
Ai chờ ai mùa thu
Bên thềm hoa nở biếc
Áo chiều xa sương mù
Một lời sao chẳng ngỏ
Ngày muộn rồi qua mau
Mưa giăng mờ dốc phố
Trên môi ai giọt sầu
Khúc quanh nào khuất nẻo
Sông nước trôi niềm đau
Nhịp cầu suông bến vắng
Ðêm lạnh gió ngang đầu
Ðã bao mùa lá rụng
Trong tim người lãng du
Sao mùa xuân đến chậm
Cho buồn lá rừng thu
Hôm nay có phải là thu?
Mây năm xưa đã phiêu du trở về
Cảm vì em bước chân đi
Nước nghiêng mặt ngọc lưu ly phớt buồn
Ai về xa mãi cô thôn
Một mình trông khói hoàng hôn nhớ nhà?
Ngày em mới bước chân ra
Tuy rằng cách mặt, lòng ta chưa sầu
Nắng trôi vàng chẩy về đâu?
Hôm nay mới thực bắt đầu vào thu
Chiều xanh trắng bóng mây xưa
Mây năm xưa đã phiêu du trở về
Rung lòng dưới bước em đi
Lá vàng lại gợi phân ly mất rồi!
Trời hồng, chắc má em tươi
Nước trong, chắc miệng em cười thêm xinh
Em đi hoài cảm một mình
Hai lòng riêng để mối tình cô đơn
Hôm nay tưởng mắt em buồn:
Đã trông thấp thoáng ngọn cồn, bóng sương
Lạnh lùng chăng, gió tha hương?
Em về bên ấy, ai thương em cùng?
Bây giờ là cuối mùa thu
Gió se se tiếng chim gù sớm mai
Nắng dùng dằng như nhớ ai
Mà cay cay mắt sương bay cuối trời.
Mượn heo may để gửi lời
Lòng thao thiết nhớ mắt người lá răm
Chao ơi cái nhìn xa xăm
Một thời tóc xõa trăng rằm tương tư.
Nếu còn được nói giá như
Bây giờ là cuối mùa thu. Cuối mùa…
Thẫn thờ chợt tiếng lá thưa
Nhuộm vàng tiếc nuối như vừa mới xanh.
Gió đưa thoang thoảng thu về
Không gian trống trải bốn bề đìu hiu
Mùa này thương nhớ luyến lưu
Mùa này đôi lứa dập dìu bên nhau
Lá vàng rớt rụng hiên sau
Người đi để lại hàng cau đợi chờ
Trăng kia khi tỏ khi mờ
Người đi để lại hững hờ nhớ mong
Thu về cây cối khô cong
Gió se…se lạnh khiến lòng nôn nao
Cuộc tình tựa cánh Diều chao
Bỗng nhiên ngừng gió lật nhào đứt dây
Thu về mờ mịt làn mây
Lòng buồn hiu quạnh chốn đây thẫn thờ
Dáng xưa nay đã xa mờ
Đành ôm trọn nỗi mong chờ vấn vương
Thu về ngắm những giọt sương
Tối đêm trải ướt con đường em đi
Lẽ nào Thu của chia ly
Thu về đọng lại những gì trong ta.
Mùa thu đẹp lắm nên thơ tình mùa thu cũng lãng mạn như vậy. Khi những khoảnh khắc đầu tiên của mùa thu chớm nở làm con người ta thấy thêm yêu đời, yêu thêm cuộc sống này. Tất nhiên không thể thiếu được cảm xúc yêu người. Hãy cùng đọc những bài thơ tình mùa thu lãng mạn nhất mà chúng tôi giới thiệu dưới đây bạn nhé!
Bao giờ cho đến mùa thu
em chê tôi mùa hè vội vã
mùa đông ưu tư
mùa xuân vồn vã
bao giờ cho đến mùa thu
Bao giờ cho đến mùa thu
đàn chim én từ hồn tôi bay ra
nắng mật ong từ tay tôi nhuộm vàng trái bưởi
cành cây cũ nảy tầm xuân mới
cô Tấm bồi hồi từ vỏ thị bước ra…
Bao giờ cho đến mùa thu
tôi về đồng cũ
hái lá bánh khúc
ngắm hoa cúc dại đầu bờ
đánh bạn cùng ngọn gió bơ vơ
trời xanh đầm đìa hai mắt
Bao giờ cho đến mùa thu
bao giờ cho đến mùa thu
bao giờ cho đến mùa thu
để em trở lại
để hồn tôi thôi mưa dầm nắng dãi
để trời xanh mãi ở cùng tôi
Mùa thu còn mảnh dẻ
Khép minh trong lá gầy
Có phải thu thật đấy?
Em ngơ ngẩn nhìn cây
Tình yêu đến trong tay
Hồn nhiên như ngọn gió
Em nào uống rượu say
Sao giờ còn bỡ ngỡ
Thu đến như lá cỏ
Thấm mát đôi bàn tay
Có tiếng ai nho nhỏ
Hát trong vườn chiều nay
Như bên mình có ai
Em đi giữa đường phố
Vài chiếc lá me khô
Hôn trên bàn tay nhỏ
Thành phố như chú bé
Trong chiều thu dịu dàng
Em đôi chân chim nhỏ
Giữa lòng anh thênh thang
Không gian nắng bỗng vàng
Ngàn sao bay trong mắt
Đâu đó chim hót vang
Chiều mở toang lồng ngực
Trên mây một chú thỏ
Nghêng đầu ngó vu vơ
Anh như giòng chữ “nhớ”
Mở đầu một trang thơ
Anh có là mùa thu
Cho em giấc ngủ hiền
Trong vòng tay đan kín
Xỏa dòng tóc bình yên
Sáng nay áo trắng em ngang phố
ngày đã sang thu tóc cốm về
sương trắng hồn ai trong mắt lá
bâng khuâng chín mọng một đam mê
Anh hái tơ trời trong mắt biếc
em nghiêng hương sắc xuống đôi tà
mùa thu anh gọi về thương mến
cho gió vờn say với lụa là
Sáng nay, ừ nhỉ? bâng khuâng lạ!
một chút thương yêu chạm cõi hồn
mà lạ! gió mùa sao quái quỷ
má hồng em thẹn… giả vờ hôn.
Bốn mùa. Anh “ghét nhất” mùa thu
Lá rụng nhiều hơn, lối sương mù
Rồi mưa, lại nắng, hờn ghen chín
Người rẽ về đâu trong giấc mơ
Vẫn anh. Say đắm những hoàng hôn
Để ngõ cho thu khoả điếng hồn
Dìu nhánh trăng gầy xuyên cánh mộng
Biết có ngây khờ… Hoang vắng hơn?!
Mùa thu đến lá trong vườn đã rụng.
Lá vàng bay, bay theo gió. Ngoài đồng
Phía xa xa, ngay sát rìa thung lũng.
Đang khoe mình, đỏ rực cả hàng phong.
Anh khẽ nắm tay em, một lúc.
Buồn và vui, lẫn lộn giữa trời chiều.
Anh nhìn em và khóc vì hạnh phúc.
Vì vụng về không biết nói anh yêu.
Mùa thu vàng rực rỡ
Lại đã bắt đầu rồi.
Trong hồn vui phơi phới,
Lá vàng bay đầy trời.
Mây như là mạng nhện,
Hơi thở nhẹ nhõm hơn,
Sương mù trên đồng vắng
Như sữa bay chập chờn.
Mùa hè rớt vẫn còn,
Những ngày vàng rực rỡ.
Còn cả biển nắng tươi
Mang niềm vui cho đời.
Nhưng buổi chiều sẫm tối
Màn đêm đến sớm hơn,
Dường như còn luyến tiếc
Muốn trở lại mùa buồn.
Có một mùa thiêng liêng:
Là mùa xuân rực rỡ,
Nhưng niềm vui, hãy nhớ,
Riêng thu vàng tặng ta.
Trên đây là những bài thơ tình mùa thu với đầy đủ mọi cung bậc cảm xúc trong tình yêu. Đó có thể là tình yêu mới thiên nhiên, mảnh đất nơi mình sinh ra và lớn lên. Hoặc cũng có thể là tình yêu đôi lứa. Dù ở bất cứ khía cạnh nào mùa thu cũng chính là mùa của sự lãng mạn và là mùa của sự nhung nhớ. Đừng quên đón đọc những bài viết tiếp theo của chúng tôi để cập nhật những thông tin bổ ích nhất bạn nhé!