Nhà thơ Viên Sùng Hoán và những thi phẩm vang danh đi cùng năm tháng

五載離家別路悠,
送君寒浸寶刀頭。
欲知肺腑同生死,
何用安危問去留?
策杖只因圖雪恥,
橫戈原不為封侯。
故園親侶如相問,
愧我邊塵尚未收。

Biên trung tống biệt

Ngũ tái ly gia biệt lộ du,
Tống quân hàn tẩm bảo đao đầu.
Dục tri phế phủ đồng sinh tử,
Hà dụng an nguy vấn khứ lưu?
Sách trượng chỉ nhân đồ tuyết sỉ,
Hoành qua nguyên bất vị phong hầu.
Cố viên thân lữ như tương vấn,
Quý ngã biên trần thượng vị thu.

天上月分明,
看來感舊情。
當年馳萬馬,
半夜出長城。
鋒鏑曾求死,
囹囚敢望生。
心中無限事,
宵柝擊來驚。

Ngục trung đối nguyệt

Thiên thượng nguyệt phân minh,
Khán lai cảm cựu tình.
Đương niên trì vạn mã,
Bán dạ xuất Trường Thành.
Phong đích tằng cầu tử,
Linh tù cảm vọng sinh.
Tâm trung vô hạn sự,
Tiêu thác kích lai kinh.

一生事業總成空,
半世功名在夢中。
死後不愁無勇將,
忠魂依舊守遼東。

Tuyệt mệnh thi – Lâm hình khẩu chiếm

Nhất sinh sự nghiệp tổng thành không,
Bán thế công danh tại mộng trung.
Tử hậu bất sầu vô dũng tướng,
Trung hồn y cựu thủ Liêu Đông.

Viên Sùng Hoán không chỉ là một nhà thơ mà còn là một vị tướng giỏi có công lao lớn thời kỳ nhà Minh ( Trung Quốc ). Tuy là một người thanh liêm nhưng ông bị vụ oan là bán nước. Nỗi oan của ông chỉ được giải vào hơn 100 năm sau, khi vua Càn Long nhà Thanh xuống chiếu minh oan . Cảm ơn các bạn đã theo dõi bài viết này của chúng tôi!

Viết một bình luận