Tổng hợp 50 bài thơ tình yêu buồn về mùa đông cô đơn lạnh giá, dành cho những ai đang chơi vơi, đang lẻ loi trong tình yêu mùa đông. Những vần thơ tình buồn mang tâm trạng càng trở nên sầu não hơn khi được viết vào mùa đông, mùa tuyết rơi, hay vào những khi nhìn ngắm những cơm mưa đông rả rích.
Mùa đông lại về! Những cơn gió đông hối hả như chẳng chờ đợi ai, nhưng cơn mưa đông bất chợt… tất cả góp nhặt vào những dòng thơ tình mùa đông buồn não nề. Cùng đọc, cùng cảm nhận và cùng chia sẻ tâm trạng của bạn khi đọc những bài thơ tình buồn sâu lắng này nhé.
Nội Dung
Top 20 bài thơ tình yêu buồn về mùa đông thể hiện những cảm xúc chơi vơi, mang tâm trạng trong tình yêu. Đó là những cảm xúc chia tay người yêu, thất tình… đọng lại thành những câu thơ tình mùa đông buồn, cô đơn. Những vần thơ tình viết về mùa đông với bao nỗi nhớ, nỗi sầu day dứt đến tê tái.
Thơ: Lê Hoàng
Đông lại về ! Phương ấy lạnh không em ?
Nghe tiếng gió bên thềm sầu than thở
Anh nhắn gửi…. tình yêu và nỗi nhớ
Ghép vần thơ phút bỡ ngỡ đêm buồn
Đông đã về ! Em có nhớ anh không ?
Đêm trăn trở cõi lòng sao lạc lõng
Nhớ em lắm nghe mưa từng giọt đọng
Như lệ sầu ngập sóng cả hồn thơ
Giữa màng đêm những khắc khoải mong chờ
Anh rất muốn mộng mơ hoài gặp nhỏ
Trao niềm nhớ ta về chung lối ngõ
Kề vai nhau mặc gió đông lạnh lùng
Dấu yêu à ! Em có biết hay không ?
Bao nỗi nhớ chất chồng đêm tâm sự
Bao kỷ niệm trong anh hoài cố giữ
Nén vào lòng hơi thở nghẹn ngào tim.
Đêm nay buồn da diết bởi nhớ em
Trời se lạnh buông rèm có giữ ấm
Hay lặng lẽ nhoà mi cay ước đẫm
Nhớ em nhiều…mưa thấm cả nỗi đau!
Thơ: Đức Trung
Đêm qua gió lạnh tràn về
Đơn côi gối chiếc tái tê trong lòng
Giờ này em có biết không?
Thu tàn sắp hết mùa đông bắt đầu
Sao mình cứ mãi xa nhau?
Để tim khắc khoải nỗi sầu tâm can
Chia ly thương nhớ vô vàn
“Tình như con sóng nát tan trong lòng”
Bao nhiêu mộng ước chờ mong
Đừng làm phai nhạt má hồng nghe em?
Anh nằm thao thức trong đêm
Nhớ bao kỷ niệm êm đềm biết không?
Tình yêu như ngọn lửa hồng
Sẽ luôn sưởi ấm mùa đông lạnh lùng.
Thơ: Đức Trung
Đêm đông buồn…nằm đếm tiếng thời gian!
Anh không ngủ…trái tim tràn nỗi nhớ.
Em ở đâu…? Khiến lòng anh trăn trở…!
Lời hẹn thề…em còn nhớ hay không?
Gió bấc, mưa bay… như cứa vào lòng!
Cứ ào ạt… tạt vào bên cửa sổ.
Đêm tĩnh lặng…lòng anh như giông tố!
Chắc giờ này…em muốn ở bên anh?
Lời hẹn thề…thời gian cứ trôi nhanh.
Ai biết được tình yêu là bể khổ?
Đã yêu em dù không gian cách trở
Không thể nào… ngăn nổi trái tim anh…!
Thơ: Đức Trung
Đông về lạnh lắm em ơi !
Mây mù bao phủ…kín trời mưa bay.
Ước gì có một vòng tay
Bên người tri kỷ đắm say tình nồng..!
Sao em vẫn cứ phòng không?
Đơn côi gối chiếc để lòng tái tê!
Đêm nay gió bấc lại về
Mình em nơi đó…có nghe giọt buồn?
Thơ: Lê Hoàng
Trời se lạnh gió vờn len lỏi
Lòng tái tê nhoi nhói lặng buồn
Mưa chiều xối xả …mưa tuôn
Đìu hiu quán nhỏ …cõi hồn chênh chao !
Ôm nỗi nhớ.. hai đầu biền biệt
Cách dặm trường da diết khôn nguôi
Ước gì cơn gió lả lơi
Dập dìu đưa lối quyện môi ấm nồng
Nhỏ yêu dấu ! Mùa đông lặng lẽ
Qua trước thềm quạnh quẽ nhớ nhau
Lòng anh một nỗi âu sầu
Âm thầm gửi đến nhỏ câu chân tình.
Nhỏ yêu hỡi ! mông mênh nỗi nhớ
Trái tim hồng một thuở khát khao
Giờ đây thấp thỏm thét gào
Quặn lòng tha thiết tình trao vẹn thề .
Ôi não nuột ! Sơn khê cách trở
Ở hai đầu nổi nhớ xót xa
Tình duyên nguyện thắm mặn mà
Dẫu lòng cách biệt thiết tha chẳng sờn.
Thơ: Đức Trung
Đông đã về cây trút lá vàng rơi.
Anh bỗng thấy trong lòng bao bối rối!
Sao bỗng dưng em ngỏ lời thay đổi?
Để cho tình hai đứa cách hai nơi !
Em một mình nơi ấy…có đơn côi ?
Và thương nhớ một thời ta say đắm !
Để đêm đêm trong nỗi buồn sâu thẳm
Gối ướt đầm bởi những giọt lệ rơi ?
Em sao đành quay gót nói chia phôi?
Vì một phút giận hờn luôn vô cớ…!
Nếu trong tim đang ngập tràn nỗi nhớ
Hãy quay về !… mình hạnh phúc có đôi.
Thơ: Đức Trung
Chiều nay trời chuyển sang đông
Gió lùa se lạnh, nỗi lòng cô đơn
Ngồi buồn ngắm cảnh hoàng hôn
Từ trong tâm khảm bồn chồn nhớ em.
Mưa rơi tí tách bên thềm
Nỗi niềm thương nhớ càng thêm dâng đầy
Mơ màng nhìn khói thuốc bay
Nhớ em da diết những ngày cách xa…
Lời nguyền xưa của đôi ta
Tình yêu nay vẫn thiết tha mặn nồng
Đông về em có nhớ không?
Nụ hôn ngày ấy…môi hồng em trao.
Bên nhau tình cảm dạt dào
Vòng tay ân ái ngọt ngào yêu thương
Nay em xa cách dặm trường
Tình anh mãi mãi…vấn vương tơ lòng..!
Thơ: Lãng Du Khách
Em có biết đông về anh tê tái
Xót thương ai đang khắc khoải chờ mong
Vòng tay ấp sưởi ấm chút lạnh lòng
Và cơn khát bờ môi chờ êm dịu.
Nơi giá lạnh lòng em có tê buốt
Hay chỉ anh xót tím ruột bầm gan
Nỗi nhớ thương thật da diết ngập tràn
Và chợt mơ chút nồng nàn thu mộng.
Em có lạnh khi gió lùa đơn chiếc
Có thở dài khi nuối tiếc thu mơ
Còn riêng anh trong lòng đầy trăn trở
Năm canh dài hơi thở hắt nhớ nhung.
Em còn nhớ con đường xưa chung bước
Giữa gió đông cùng mơ ước thu nồng
Trong giá buốt má vẫn hồng môi ấm
Chẳng sợ chi chút lạnh giá đông về.
Giờ lối cũ mình anh về cô lẻ
Hồn chợt nhớ tiếng thầm thì thật khẽ
Tiếng gió thu nâng nhẹ gót chân son
Và đường xưa lối mòn ta SÁNH BƯỚC !
Thơ: Triệu Phú Tình
Những bông tuyết rụng rơi lã chã
Đậu vin cành trắng xóa màn đêm
Ánh trăng lướt nhẹ qua thềm
Quyện hòa tiếng gió nhạc êm êm sầu
Đêm đông lạnh canh thâu mòn mỏi
Ngóng chờ người đá sỏi cũng đau
Ra đi chẳng biết bao lâu
Ta thời vẫn đợi dẫu đầu pha sương
Theo con nước sông tương tình cảm
Chảy xuôi dòng ai cản được đây
Niềm thương nỗi nhớ thêm dầy
Chẳng hề phai nhạt đong đầy mãi thôi
Ôi cuộc sống nổi trôi vô định
Ai hơi đâu toan tính làm chi
Hợp tan tan hợp chia ly
Được ngày hạnh phúc ta thì cứ vui
Đời sóng gió dập vùi con tạo
Dù nắng mưa hay bão ngập lòng
Đỉnh đương chậm bước sẽ xong
Bình yên khắc đến hoài mong ắt về.
Những vần thơ tình mùa đông buồn nhớ anh là những vần thơ tình buồn với thật nhiều cảm xúc, thật nhiều tâm trạng. Đó là nỗi nhớ về một tình yêu đã xa, về một bóng hình chẳng còn là của mình. Những vần thơ tình mùa đông mới và hay nhất gửi đến bạn đọc yêu thơ.
Tác giả: Lê Hoàng
Thể thơ: Song thất lục bát
Mùa Đông đã … về qua xóm nhỏ
Mưa giăng sầu góc phố ngẩn ngơ
Nhớ ai đau đáu từng giờ
Nơi phương trời đó … có mơ ước cùng
Gió đông chạm lạnh lùng tê tái
Lá cây Bàng rơi mãi khôn nguôi
Đỏ giăng như thể ngậm ngùi
Chia ngàn nỗi nhớ trong tôi đợi chờ
Mượn câu chữ …vần thơ gom nhặt
Nói đôi lời giấu cất trong tim
Tình này anh đã trao em
Nguyện thề mãi mãi nén ghìm tận sâu
Dù không thể cho nhau lời hứa
Nhưng ân tình ….ngọn lửa khát khao
Mặc cho duyên phận ́ thế nào
Vẫn mong ngày tháng trót trao vĩnh hằng
Yêu dấu hỡi ! Nhớ nàng lắm đó
Biết làm chi bày tỏ nỗi niềm
Đành lòng một mối sầu riêng
Lưu hoài ký ức ngủ yên tháng ngày
Góc phố cũ hôm nay buồn thế
Vẫn đợi chờ …. người ghé sang thăm
Xốn xang tim ứa như dằm
Nhói đau buốt dạ …hờn căm phận mình.
Tác giả: Trần Thị Trúc Mai
Thể thơ: Thất ngôn
Một thoáng Đông về lạnh thấu xương
Mình em thao thức suốt canh trường
Hỏi ai còn nhớ người trong mộng
Hay đã lãng quên mọi ngả đường
Tuyết trắng phủ đầy trong bóng tối
Mà cõi lòng em vẫn nặng vương
Vẫn đợi người xưa hoài chẳng tới
Lạnh thấu tim em suốt canh trường.
Tác giả: Không Phai Màu Nhớ
Thể thơ: Bát ngôn
Mùa đông về mang nỗi nhớ chơi vơi
Cơn gió lạnh tạt vào lòng buốt giá
Hàng hoa sữa cũng buồn vương tơi tả
Gió đông về lạnh giá buốt tim ai
Lòng tưởng rằng niềm nhớ đã nguôi ngoai
Nhưng không phải bóng dáng ai vẫn đó
Vẫn ẩn chìm mong manh trong làn gió
Để đông về theo gió nhớ… mênh mang.
Chiều nay về lặng nhìn gió mùa sang
Cơn gió lạnh tạt ngang miền kí ức
Chợt con tim lại bừng lên rạo rực
Nhớ một người miền kí ức chưa xa.
Đêm mùa đông màn sương phủ nhạt nhòa
Trong lòng vẫn hoài sót xa vì nhớ
Nhớ ánh mắt, nhớ nụ cười, hơi thở
Mình trao nhau nơi miền nhớ ngày nào.
Chợt giật mình như tỉnh giấc chiêm bao
Mùa đông đến lòng cồn cào da diết
Nhớ một người đã muôn trùng cách biệt
Trong lòng hoài nhớ tha thiết” mùa đông.”
Tác giả: Đức Trung – TĐL
Thể thơ: Lục bát
Đêm khuya lẻ bóng trăng gầy
Mình anh gối chiếc giờ này nhớ em
Heo may xào xạc bên thềm
Hoa Quỳnh hé nở dịu êm hương nồng.
Đi rồi em có nhớ không?
Những đêm âu yếm trong vòng tay ôm
Ngọt ngào say đắm nụ hôn
Giờ ta xa cách…nỗi buồn mênh mông…
Thế là lại đến mùa đông
Đêm nằm thao thức phòng không đợi chờ
Em về gặp lại trong mơ
Ôm em say đắm đôi bờ vai thon.
Mắt huyền, má thắm, môi son
Làn hơi thở nhẹ…anh còn nhớ mong
Nhớ khi ân ái mặn nồng
Tỉnh ra…anh lại nằm không một mình.
Về đi em – lúc bình minh
Để anh đón đợi thuyền tình qua sông.
Tác giả: Huyền Mến
Thể thơ: Bát ngôn
Đông đến rồi mình đám cưới đi anh
Ở phương xa một mình em lạnh lắm
Cánh nhạn bay tìm về phương trời ấm
Én cũng rời phương bắc đến trời Nam.
Đông đến rồi vạt nắng cũng lang thang
Không le lói mà dịu dàng hơn trước
Gió thoảng qua trên những miền sơn cước
Dáng ai gầy hờ hững trước song thưa.
Đông đến rồi vẫn có những cơn mưa
Để xơ xác những hàng dừa non nớt
Cau thiếu anh hoa bên thềm rụng rớt
Lá trầu kia nhớ anh bớt xanh màu.
Vôi tinh khôi gợi nhớ mối duyên đầu
Em thiếu anh mối tình sầu muôn kiếp
Dấu yêu ơi!anh vẫn xa biền biệt
Sao không về viết tiếp bản tình ca ?
Đông đến mang lạnh xuống khắp gian nhà
Em cần lắm bờ vai,làn môi ấm
Em cần lắm đôi bàn tay ôm ấp
Đông đến rồi mình cưới gấp đi anh.
Một chút gió đêm nay cho đủ rét
Những đường thơm thôi lá cũng đừng vàng
Ở trên sao sáng để em sang
Đôi cánh lớn đáp qua lòng cửa mở
Hương của cỏ và độ nồng hơi thở
Sẽ lên cao làm lửa ở trong hồn
Như que diêm phải cháy những đầu hôm
Cho sợi khói thản nhiên vào đôi mắt
Đừng vội biết vì sao mà ngơ ngác
Khi tôi về vầng trán cũng mưa bay
Đừng vội đau, dù khẽ, ở bàn tay
Khi trí nhớ vẫn còn nguyên tha thiết
Mùa đông tới làm sao em biết
Những hàng cây trở gió đến lạnh lùng
Chắc buổi chiều mái tóc cũng mưa giông
Đường đi học thênh thang loài mây rớt
Và buồn tự ngàn xưa đâu đã hết
Khi vô tình gọi lại tuổi tên người
Tuổi mười lăm, tên đẹp tựa chiều phai
Hồn vắng lặng mà nghe như đã khắp
Một chút núi của bầu trời xa tắp
Soi bóng về thềm cửa cũ màu xanh
Em có nghe rất khẽ ở bên mình
Sương mới rụng về hồn lơ lửng cánh
Một chút gió cho đêm nay vừa lạnh
Tôi bắt đầu sửa soạn đón mùa đông
Em có nghe lửa ấm ở trong lòng
Hương lạ chết, và cây kia rũ xuống
Tác giả: VUHUNGVIET & Thanhthanhkhiet
Bấc lạnh theo về tiết chuyển đông.
Gối chiếc chăn đơn tủi quần hồng.
Mây trôi gió thổi trời lồng lộng.
Nắng nhạt mưa đêm đất chẳng nồng.
Bến nước thuyên xa lòng mải ngóng.
Duyên xưa tình cũ dạ hoài mong.
Bao lần mòn mõi vì chờ đợi.
Thử hỏi người đi có biết không ?
VH
Thương một loài hoa
Huệ đỏ như hờn bởi tiết đông
Cành thân ủ rũ cánh phai hồng
Yêu ngày nắng hạ đường duyên thắm
Mến buồi trời thu vẻ đẹp nồng
Lỗi hẹn hoa buồn nhưng mãi đợi
Sai lời nụ héo vẫn còn mong
Chờ xuân khởi sắc hong tình muộn
Liệu bến tương phùng bắc nhịp không?
Thanh Thanh Khiết
20/11/2014
Khi giá rét mưa phùn cùng tràn xuống
Bàn tay ai tê cóng nước chạm vào
Nhớ thân gầy cha quê nhà chẳng khỏe
Giữa gió mùa giữa cái lạnh buốt xương…
Ngôi nhà nhỏ núp dưới bóng quê hương
Có bụi chuối gió đưa thêm xào xạc
Có cánh cửa khép hờ cùng gió bão
Đựng niềm vui, tiếng cười nói rộn vang…
Khi xa nhà, khi đông lạnh đã sang
Con nhớ nhà nhớ ổ rơm ngày ấy
Nhớ vòng tay.. mẹ ơi… sao quen thuộc…
Giữa mùa đông bỗng thấy ấm lạ lùng…
Với những bài thơ tình yêu buồn về mùa đông tâm trạng sẽ giúp cho những ai đó có thể giãi bày nỗi buồn, nỗi cô đơn trong mùa đông giá lạnh. Những dòng cảm xúc trong những câu thơ tình mùa đông sẽ được nhiều người biết đến nếu bạn đọc và chia sẻ nó. Chúc cho những ai đang cô đơn, đang chơi vơi trong tình yêu có thể cân bằng tình yêu và tìm thấy niềm vui, sự chân thành trong tình yêu đó nhé.