Đây Là Biên Giới (Thu Bồn)
Tây Ninh với núi Bà Đen cao ngất
Nơi mưa tuôn và gió giật
Hai cuộc chiến tranh đi qua những tảng đá này
Khi núi Cậu bên kia nhìn mặt trời
Nhóm bếp phía tây
Núi Bà xoã những làn mây mỏng
Ngày xưa có một người con gái
Đến đất này trồng trọt chăn nuôi
Người con trai qua lại đôi lần
Lòng ghen tức của thần cô độc
Muốn hai người phải sống lẻ loi
Nhưng trời sinh ra dòng sông đâu phải để ngăn hai
Con cháu họ sinh ra đông đúc
Đất đai nghèo thành Bến Sắn, Bến Khoai
Xa hơn nữa là con sông Vàm Cỏ
Thả lòng mình xanh thẳm với miền Đông
Người Sài Gòn Ịên mua khoai sắn
Tên Củ Chi thành một địa danh
Bà con Chàm, Khơme trên đất này lập nghiệp
Biên giới bao đời thương yêu
Bên nhà thờ Tây Ninh em bé thả diều
Bỗng pháo nổ khói dựng lên từng cột
Hai sư đoàn Khơme Đỏ tấn công
Những chiếc máy bay mang bom
Chực sẵn Pôchentông
Chúng đã chạm đến thành đồng Tổ quốc Việt Nam
Nhải đánh trả, diệt chúng ngay trong sào huyệt
Đó là lời kêu gọi của núi sông!
Bài thơ hay các bạn vừa xem là bài “Đây Là Biên Giới” của tác giả Hà Đức Trọng. Thuộc tập Oran 76 Ngọn (1979), danh mục Thơ Thu Bồn trong Những Tác Phẩm Thơ Tiêu Biểu Và Nổi Tiếng. Hãy cùng đọc và thưởng thức những tác phẩm khác, còn rất nhiều những bài thơ hay đang chờ đợi các bạn!