Câu thơ tài hoa được nhiều người tìm đọc nhất hôm nay 23/04/2024

Rồi anh sẽ dìu em trên cánh khói
Đưa hồn say về tận cuối trời quên

Quên - Vũ Hoàng Chương

Top 20 bài thơ có tổng lượt xem nhiều nhất hôm nay 23/04/2024

Bài Nói Truyện Với Ảnh

Bài Nói Truyện Với Ảnh

Bài Nói Truyện Với Ảnh (Tản Đà)

Người đâu cũng giống đa tình
Ngỡ là ai, lại là mình với ta
Mình với ta dẫu hai như một
Ta với mình sao một mà hai?
Năm nay mình mới ra đời
Mà ta sinh trước đã ngoài đôi mươi
Cuộc nhân thế câu cười tiếng khóc
Nghề sinh nhai lối dọc đường ngang
Đầu xanh ai điểm hơi sương
Những e cùng thẹn, những thương cùng sầu
Đôi ta vốn cùng nhau một tướng
Lạ cho mình sung sướng như tiên
Phong tư tài mạo thiên nhiên
Không thương, không sợ, không phiền, không lo
Xuân bất tận giời cho có mãi
Mảnh gương trong đứng lại với tình
Trăm năm ta lánh cõi trần
Nghìn năm mình giữ tinh thần chớ phai

Tiêu đề bài thơ có nơi chép là “Nói truyện với ảnh”. “Nói truyện” có lẽ viết nhầm chính tả từ “nói chuyện”, ở đây được giữ nguyên theo bản in.

Bài thơ hay các bạn vừa xem là bài “Bài Nói Truyện Với Ảnh” của tác giả Nguyễn Khắc Hiếu. Thuộc tập Khối Tình Con > Quyển I (1916), danh mục Thơ Tản Đà trong Những Tác Phẩm Thơ Tiêu Biểu Và Nổi Tiếng. Hãy cùng đọc và thưởng thức những tác phẩm khác, còn rất nhiều những bài thơ hay đang chờ đợi các bạn!

Qua Đèo Ngang

Qua Đèo Ngang

Qua Đèo Ngang (Bà Huyện Thanh Quan)

Bước tới đèo Ngang bóng xế tà,
Cỏ cây chen đá, lá chen hoa.
Lom khom dưới núi tiều vài chú,
Lác đác bên sông rợ mấy nhà.
Nhớ nước, đau lòng con cuốc cuốc,
Thương nhà, mỏi miệng cái gia gia.
Dừng chân đứng lại: trời, non, nước,
Một mảnh tình riêng, ta với ta.

Bài thơ hay các bạn vừa xem là bài “Qua Đèo Ngang” của tác giả Nguyễn Thị Hinh. Thuộc danh mục Thơ Bà Huyện Thanh Quan trong Những Tác Phẩm Thơ Tiêu Biểu Và Nổi Tiếng. Hãy cùng đọc và thưởng thức những tác phẩm khác, còn rất nhiều những bài thơ hay đang chờ đợi các bạn!

Top 20 Bài thơ hay chào đón tháng tư

Top 20 Bài thơ hay chào đón tháng tư

Tháng Tư, Mưa vẫn lay phay bay, gió vẫn se se lạnh. Cái lạnh ngọt ngào làm làn da mềm mượt chứ không làm làn da căng lên khó chịu như cái se se lạnh của mùa thu. Gió nhè nhẹ đùa miên man trong những vòm hoa sưa trắng xóa, bồng bềnh như những bụm mây nhỏ. Hoa sưa rụng trắng con đường ven hồ mỗi buổi chiều tôi đi tập thể dục. Những chùm hoa xoan phớt tím tỏa hương thơm dìu dịu làm ta cảm thấy xao xuyến, bâng khuâng nhớ về một thời mơ mộng. Những búp bàng bật lên mũm mĩm như những bàn tay vẫy gọi. Những cây bằng lăng khô khỏng đeo những quả tròn mầu nâu cũng đang bật ra ngàn mắt lá xinh xinh hồng hồng như mắt thỏ. Tháng tư đã về với bao nhiêu cảm xúc. phongnguyet.info xin giới thiệu những bài thơ hay về tháng tư.

Bài thơ: LÒNG CÓ HẸN THÁNG TƯ! – Bích Mai Phan

LÒNG CÓ HẸN THÁNG TƯ!

Bích Mai Phan

Chớm tháng tư rồi, ai lỗi hẹn tháng ba?
Mây vẫn trôi nắng lừng khừng nhỏ giọt
Có cơn mưa ngập ngừng sau màn nước
Trút nỗi niềm tiêng tiếc vừa trao tay…

Cây bảo dừng mà sao gió cứ lay
Lá biết rụng về đâu khi mặt đất từ chối ?
Mới đây thôi tiếng yêu còn nóng hổi
Lạnh từ lòng nên lâu nguội ngoài môi!

Chớm tháng tư con phố có ngoai nguôi
Hay vẫn thức nhớ tiếng cười bối rối?
Em xoè tay đếm mùa chờ thêm tuổi
Gió hoang đàng vít cỏ gá lên môi!

Tháng tư rồi cũng như tháng ba thôi
Trời vẫn tròn , đất vẫn vuông như vốn có
Mưa bất thần xé mây nhìn cho rõ
Em cả cười – lòng cố đợi tháng tư!

BMP

Bài thơ: THÁNG TƯ YÊU – Giọt Mưa Thu

THÁNG TƯ YÊU.

Thơ Giọt Mưa Thu

Tháng tư rồi… em biết rõ chứ anh.
Mưa nặng hạt nàng Xuân không ở nửa.
Tháng tư đến sà xuống hiên gõ cửa.
Cánh hoa Sưa rơi rụng cuối con đường.

Tháng tư rồi…em biết rõ chứ anh.
Hoa Bách hợp rộn ràng khoe áo trắng.
Mùi hương bưởi vẫn nồng say quyện đắm.

Hạ ngập ngừng đan sợi nắng lung linh.

Tháng tư rồi…em biết rõ chứ anh.
Chiều nghiêng đổ giấc mơ hồng sóng sánh.
Ai lỡ hẹn mong đến mùa phượng thắm.

Khúc gíao mùa …
chào đón tháng tư yêu…!!!

Giọt Mưa Thu
HN 3/4/2019

Bài thơ: CHỈ TẠI THÁNG TƯ – Trần Thanh Nhàn

CHỈ TẠI THÁNG TƯ

Trần Thanh Nhàn

Anh nói dối em
Rằng tháng tư về tặng em hoa loa kèn trắng
Mong manh trong nắng là em hay là hoa
Em chờ anh khắc khoải dọc tháng ba
Nắng mới lên làm nhạt màu hoa ban cuối vụ
Màu tím thường mau tàn!

Tháng tư về đất trời mênh mang
Mưa lất phất con đường trơn ướt
Trượt ngã một cuộc tình
Còn em với lặng thinh
Lau lấm lem kí ức
Tháng tư về làm em thổn thức
Nước mưa nhạt thếch chẳng có vị gì!

Tháng tư về có một người ra đi
Khi hoa loa kèn lại về trên phố
Trắng tinh khôi như tình yêu chớm nở
Hương ngọt ngào, sâu đậm đến mê say
Cuộc đời là duyên nợ trả vay
Em vụng về vá con tim nhức nhối
Tình yêu đâu có lỗi
Chỉ tại tháng tư thôi!

HCM 19.3.19
Ps: viết cho ngày 1.4

Bài thơ: CHÀO THÁNG TƯ – Phạm Hồng Giang 

CHÀO THÁNG TƯ
Phạm Hồng Giang

Em hãy về nhặt hạt nắng tháng tư
Để câu thơ thôi chần chừ trăn trở
Vườn nhà bên hoa Loa Kèn hé nở
Trắng tinh khôi như nỗi nhớ hôm nào.

Em hãy về để hạ khỏi ước ao
Câu thơ rơi lạc vào chiều hò hẹn
Lời thì thầm nói ra còn ứ nghẹn
Mắt liếc nhìn len lén lúc chia ly.

Em hãy về kẻo xuân nỡ bỏ đi
Nắng mỏng manh níu kéo gì vời vợi
Có phải chăng tại em còn nghĩ ngợi
Nên hạ buồn chờ đợi đến nôn nao.

Em hãy về tháng tư nắng xôn xao
Ánh mắt ai lạc vào tim bối rối
Ta đã qua cái thời đầy nông nổi
Sao vẫn còn hờn dỗi với tình si.

Em hãy về tháng ba đã bỏ đi
Chào tháng tư…
Với những gì…
Chờ đợi!
01/04 /2019 Hồng Giang.

Bài thơ: BÂNG KHUÂNG THÁNG TƯ HÀ NỘI – Hoàng Minh Tuấn

BÂNG KHUÂNG THÁNG TƯ HÀ NỘI
Thơ: Hoàng Minh Tuấn

Gió chuyển mùa, gọi mây vào trong phố,
Xuân bỏ đi, nhường chỗ đón hạ về,
Nuối tiếc xuân thời khắc phút chia ly,
Mưa ào ạt, sấm đì đùng đưa tiễn!

Tháng tư về, xuân như còn lưu luyến,
Sáng – rỗi hờn đem đến những màn sương,
Hết buồn vương, trưa – lại chở nắng vàng,
Chiều – con phố ngập tràn trong nắng hạ!

Hà nội tháng tư vẫn xanh màu lá,
Hồ Gươm trong xanh sóng vỗ nhẹ nhàng,
Liễu ven hồ đang chào đón hạ sang,
Soi bóng nước mơ màng khoe suối tóc!

Chiều Hồ Tây, hoàng hôn buông đỏ rực,
Gió khẽ lay mặt nước sóng chênh chao,
Tháng tư ơi ta nhớ đến cồn cào,
Mùa thi ấy với biết bao kỷ niệm…

Hàng sấu già, đường thanh niên yêu mến,
Ta ôn thi ta hò hẹn bao ngày,
Suối tóc nào vương hoa sấu ngất ngây,
Để ta nhớ ta say màu áo trắng!

Rồi bữa ấy hoa gạo rơi nhiều lắm,
Đỏ ngập đường trĩu nặng những nhớ thương,
Em trách mưa sao ào ạt, phũ phàng,
Hoa gạo rụng … lòng ngập tràn … thương nhớ!

Nay tháng tư lại trở về trên phố,
Áo trắng ơi … em đang ở nơi nào,
Có quay về tìm lại những khát khao,
Tháng tư xưa dạt dào em có nhớ?!

Hà nội, 3/4/2019

Bài thơ: THÁNG TƯ – Nguyễn Thị Khánh Hà

THÁNG TƯ

Nguyễn Thị Khánh Hà

Tháng tư về hoa Loa kèn nở rộ
Em lặng bước con đường xưa phố vắng
Cả không gian cũng chìm trong tĩnh lặng
Chuyện lâu rồi mà như mới hôm qua

Em khắc khoải đi qua những mùa hoa
Loa kèn trắng sao đắng lòng đến thế
Không có anh trời buồn hiu đổ lệ
Em nghẹn ngào qua lối cũ đơn côi

Xuân vừa qua Hạ đã đến thật rồi
Trời rực nắng mà tim em run rẩy
Anh ở đâu em tìm hoài chẳng thấy
Nay Hạ về vẫn chòng chành nỗi nhớ

Đâu phải hoa làm tình ta tan vỡ
Chỉ tại mình bước hai hướng ngược nhau
Gắng bên nhau cũng chỉ chuốc thêm sầu
Duyên không nợ, nên Tình yêu lỡ dở

Tháng tư về Loa kèn đầy khắp phố
Em lặng buồn…
Nức nở…
Nhớ chiều xưa…

Thơ và ảnh : MaiLan. 2/4/2019.

Bài thơ: KHÚC GIAO MÙA – Lan Thanh

KHÚC GIAO MÙA

Thơ Lan Thanh

Tháng tư đến tràn nắng gió
Hạ bước lên thềm
Nấn ná xuân chưa qua
Bách nhật vườn ai trắng muốt hoa
Lạc lối ta về
Rực đỏ trời hoa gạo

Mây ruổi mây tần ngần ngũ sắc
Cánh diều bay
Xuân
Hạ
Phút giao mùa
Hoan lạc khúc tình ta…
( Tháng 4-2014)

Bài thơ: THÁNG TƯ VỀ – Nghi Lâm

THÁNG TƯ VỀ

Thơ: Nghi Lâm

Tháng tư về loa kèn đua nở
Hà Thành nơi các phố đầy hoa
Trắng tinh anh khoe dáng thướt tha
Em lúng liếng mắt ngời thương nhớ

Ở phương Nam có người trăn trở
Dăm câu thơ nhắn gửi thay tên
Nhắc ai kia là sẽ không quên
Vui tương ngộ khi hè đã tới

Lá Hồ Gươm vừa thay áo mới
Vườn Vua Lý rực rỡ phượng yêu
Phố Cổ thương em đợi bao chiều
Giàn bông giấy cũng mừng vươn cánh

Để đón anh về trong chóng vánh
Yêu thương xa giờ đã gần nhau
Hết âu lo trong giấc chiêm bao
Khi em ngủ ngày xuân đơn lẻ

Dẫu biết rằng ta không còn trẻ
Tình yêu đâu có tuổi để già
Chỉ ngọt ngào say đắm thăng hoa
Thì ngăn cách trở thành vô nghĩa

Tháng ba qua với bao tròn trịa
Tôn vinh Người Phụ Nữ dễ thương
Kỷ niệm Đoàn sức trẻ cùng vươn
Nên cả nước hòa chung hưởng ứng

Đến tháng tư càng thêm thi hứng
Trông loa kèn anh muốn làm thơ
Đợi hè sang ngắm phượng ngẩn ngơ
Cùng em bước về nơi kỷ niệm

Lúc Hồ Tây từng thôi gió quyện
Mừng lứa đôi xưa đã trở về
Ghế đá dài nhắc chuyện đam mê
ÔI YÊU QUÁ,…MÌNH HÔN NHAU NHÉ!

(Sài Gòn, tối 27/3/2019.) N.L

Bài thơ: THÁNG TƯ – Hoa Diên Vỹ

THÁNG TƯ
Hoa Diên Vỹ

Tháng tư đổ giọt ve sầu ngơ ngác biệt xuân
Nốt nhạc ngân lên rồi tắt lịm trong vòm lá thẫm
Vị sứ giả vô tư bỗng thấy mình lạc lõng
Không có bạn bè sao hợp thành một bản hòa âm?

Tháng tư lừng khừng chưa tiễn hẳn gót xuân
Lưng lửng thả nắng non trước thềm hạ đỏ
Để xà cừ sáng nay lá khảm vàng con ngõ
Lưu luyến gì mà thẹn thùng ngọn gió mùa sang?

Tháng tư nhẹ nhàng như thiếu nữ hiền ngoan
Mải miết ướp ngọt hương những chùm hoa nhãn
Cậu bé nhà bên gom bọ xít cùng nhựa đường đem dán
Tặng chiếc siêu xe cho cô bé tóc huyền.

Tháng tư điệu đà thắp lộc vừng đỏ thắm làm duyên
Rồi nũng nịu dắt ngọn gió trêu đùa gốc bưởi
Quậy không ngơi kệ trái non giật mình chấp chới
Rụng làm chuyền góp thêm trò cho mấy bạn học sinh.

Tháng tư đẹp rạng ngời trong sắc trắng lung linh
Tha thướt lắm áo dài em những giờ tan học
Ta đứng lặng ngây ngô chẳng khác gì tên ngốc
Giấu vội đóa loa kèn e ấp nở sau lưng.

Tháng tư về trong thì thầm ký ức gọi rưng rưng…

Bài thơ: THÁNG TƯ VÀ BẰNG LĂNG – Ha Nguyen

THÁNG TƯ VÀ BẰNG LĂNG

Ha Nguyen

Tím lịm sân trường
Vấn vương thời áo trắng
Mùa Bằng Lăng
Đồng vọng
Ngóng trông.

Màu của sự thuỷ chung
Hay của những tháng năm cắp sách
Lặng yên nhé em, quá khứ dù rất đẹp
Đừng tự buộc mình mơ tiếp giấc mơ qua.

Những cánh hoa tàn úa mỗi mùa xa
Em có khóc, mùa không quay lại nữa
Cuộn chặt lòng mình vào trong nỗi nhớ
Đợi mùa sau.

Cây oằn mình vượt qua nỗi đau
Bong lớp vỏ nát nhàu vết cứa
Lửa thử vàng, gian nan còn nữa
Bão giông nhiều cứ thế lớn lên.

Và đông về cây vẫn lặng im
Ủ niềm tin, mùa hoa sau nở lại
Tất cả ra đi chỉ yêu thương còn mãi
Dâng cho đời hoang hoải tím tình yêu.
Thơ và ảnh Ha Nguyen.

Bài thơ: MỞ CỬA THÁNG TƯ – Hồ Viết Bình

MỞ CỬA THÁNG TƯ
Hồ Viết Bình

Mở cửa tháng tư thấy những lời nói dối*
Thấy trời Sài Gòn xanh cao vời vợi
Nắng cháy da, nắng thắp lửa cành cây
Thấy những tản mây bay nhanh về biển

Thấy ông trời gậm gừ ghê gớm
Sấm chớp ở đâu sao cơn mưa chưa đến
Mặt đường kia bỏng rát những bàn chân
Những rễ cây phải vươn sâu vào lòng đất
Uống nước ngầm đỡ cơn khát mùa khô
Tháng tư ơi! Mi đã chuyển mùa chưa
Sao dối ta mưa sẽ về trong chốc lát
Muôn lá hoa đang ngân nga khúc hát
Đón nước mát đầu mùa thoả bao nỗi chờ mong.
* 1/4 Ngày nói dối

Bài thơ: HẸN ƯỚC THÁNG TƯ – Tony Bui 

HẸN ƯỚC THÁNG TƯ
Thơ: Tony Bui

Tháng tư nhặt sợi nắng vàng
Bắc cầu dải yếm đón nàng về dinh
Men đời ngọt chén rượu tình
Tương Phùng duyên thắm chúng mình nên đôi

Hạ về cây trái xanh tươi
Nụ hôn hạnh phúc ơn trời trao anh
Tháng tư đẹp khỏang trời xanh
Rợp trời phượng đỏ tình anh yêu nàng

Trăng khuya e ấp mơ màng
Đan vào giấc mộng duyên nàng với ta
Râm ran ve cất lời ca
Tấu thành bản nhạc cho ta nụ cười

Chẳng còn nỗi nhớ chơi vơi
Tháng tư ước hẹn một đời bên em…

Warszawa
03/04/2019

Bài thơ: TÔI ƠI THÁNG TƯ VỀ – Hoàng Chẩm

TÔI ƠI THÁNG TƯ VỀ
Hoàng Chẩm

Ta chia em một mùa loa kèn trắng
Chớm hạ về đỏ con mắt chờ nhau
Thương biết mấy từng đêm… đau đáu nhớ
Bỏ mặc đèn khuya mong cho nhau dài lâu

Em đã cũ nhưng lời thương rất mới
Như cánh hồng phơi phới một đường bay
Môi đã cong theo bao phen giông bão
Chút nhàu phai chưa úa những ngất ngây

Anh chia cho em tháng tư đầy hương phấn
Giọt sương đêm tan nhẹ giữa bồi hồi
Lá tương tư mềm tay nồng nàn góc phố
Em trải đêm… dấu hồng một chia đôi

Một chút hồng phai như ru đời còn lại
Nửa chừng em đâu phải đã muộn màng
Tình rất mới như đêm về thâu nắng
Phía về xa… nơi ấy tình em một chói chang

HC

Bài thơ: THÁNG TƯ ƠI, TỪ TỪ THÔI NHÉ! – Phạm Quang Thu

THÁNG TƯ ƠI, TỪ TỪ THÔI NHÉ!

Phạm Quang Thu

Tháng Tư cháy với tình yêu nổi nhớ
Phượng lên hoa, khó đỡ ngày chia tay
Tiếng trống xưa gắn bó bao ngày
Mầu bảng đen trở thành màu ám ảnh

Ôi Bằng lăng tím một trời nhân ảnh
Ôi bàng thưa, lóng lánh sắc nâu vàng
Và sân trường nắng nỏ nóng chang chang
Con chim sẻ xa đàn kêu lích chích

Một ngày nọ, túi không còn nặng chịch
Một ngày kia lưu bút trích vần thơ
Mọi giận hờn sẽ biến, hóa mong chờ
Trang lưu bút mộng mơ ngày gặp lại

Hỡi tháng Tư có biết lòng tê tái
Ai xa đây và mãi mãi xa đây
Sao nhớ trường nhớ lớp hóa men say
Nhớ phòng học với ngày ngày sỹ số

Cho ta gửi chân mây mong nhớ
Cho ta mơ ai nên vợ nên chồng
Cho ta say con chim nhạn thinh không
Ai biết được bóng hồng này xa ngái

Ôi Tháng tư đang khiến ta rồ dại!,
Từ từ thôi, cho xin lại nhớ nhung !

Bài thơ: BÀI CA THÁNG TƯ – Nghĩa Trần

BÀI CA THÁNG TƯ
Thơ: Nghĩa Trần

Anh ngồi nhìn vệt nắng nhẹ chiều buông
Tình yêu đến bắt nguồn nơi xa lạ
Cơn gió thổi nhẹ nhàng hôn chiếc lá
Hoàng hôn rơi mây thả những sợi hồng

Con đường tình rộng lớn hóa mênh mông
Làm sao kiếm người thật lòng chia sẻ
Trao hạnh phúc rồi cùng nhau tuyên hệ
Suốt đời yêu không thể tách xa rời

Tháng tư về bất chợt Hạ buông lơi
Mưa vội vã ngoài trời rơi lất phất
Phượng tắm mát ong vờn quanh hút mật
Ve sầu ca bài hát rất chân tình

Giữa sân trường nổi bật bước chân xinh
Tà áo trắng hòa mình theo gió thổi
Ôi kỉ niệm thuở đầu yêu bối rối
Mắt chạm nhau hồn vội bước theo người.

.TPHCM 2/4/2019.

Bài thơ: NỖI NHỚ THÁNG TƯ – Huỳnh Minh Nhật

NỖI NHỚ THÁNG TƯ

Huỳnh Minh Nhật

Tháng tư rồi, mùa hạ đã về chưa?

Mà bầu trời hôm nay nhìn rất lạ

Nắng thôi hát bản tình ca oi ả

Gọi mưa đầy trên những lối em qua.

Tháng tư về đâu hỡi những mùa hoa?

Đâu nắng mưa, đâu một thời để nhớ?

Những cánh hoa ai ép vào cuối vở

Nay xác xơ một thuở đã xa vời…

Gió nghẹn ngào ru ký ức đầy vơi

Phố cô đơn nên chiều buông rất vội

Ta xót xa những điều chưa dám nói

Gói trong tim bao giấc mộng không thành.

Hạ có về cho năm tháng mong manh?

Những trời xanh có đầy trong mắt biếc?

Dẫu đã biết xa nhau là vĩnh biệt,

Cớ sao lòng da diết mãi khôn nguôi…

Bài thơ: KHÁT VỌNG THÁNG TƯ – Đồng Kế

KHÁT VỌNG THÁNG TƯ

Đồng Kế

Chim rủ nhau bay về nơi làm tổ
Ngọt ngào hương lúa đang trổ đòng đòng
Ráng chiều tà nhuộm tím cả bến sông
Hoa hé nụ trên đồng xanh e ấp.

Người cuối thôn đầu làng đông tấp nập
Từng đàn trâu no cỏ kéo nhau về
Những cánh diều còn thong thả trên đê
Bao khát vọng vui tràn trề … căng gió.

Là tháng tư trên quê hương ta đó
Mỗi nhành cây ngọn cỏ cũng say người
Bao chàng trai vui rộn rã nói cười
Môi mọng chín xinh tươi nàng con gái.

Vườn uyên ương đang nở hoa khoe trái
Mắt bồ câu chẳng ngại liếc … đưa tình
Hẹn trăng lên hai đứa dưới sân đình
Ta cùng tính chuyện duyên mình … em nhé!

Bài thơ: BÂNG QUƠ THÁNG TƯ – Mi Pha

BÂNG QUƠ THÁNG TƯ

Mi Pha

Tháng tư đợi ai qua góc phố
Tím bằng lăng sẽ phổ thành thơ
Bừng lên khúc nhạc bao giờ !?
Chuyện tình hoa tím ngu ngơ dại khờ.

Tháng tư hỡi đợi chờ ong bướm
Hoa khoe tình chao lượn nghiêng bay
Dập dìu đôi cánh no say
Hồn ai bảng lãng cùng mây cuối trời.

Về đây nhé trao lời ngọt mật
Trái tim hồng rất thật chứa chan
Đường dài dốc thẳng đâu màng
Tay đan xen ngón thênh thang lối mòn.

Chiều buông xuống trăng non dần hé
Tháng tư ơi khe khẽ gọi tên
Vẳng trong gió ngược vang rền
Hình như tiếng chú dế mèn phiêu lưu.

Miền kí ức ai cưu mang dở
Hãy về đây tao ngộ cho tròn
Bâng quơ góc phố thon thon
Dáng ai mỏng mảnh héo hon đợi chờ.

Bài thơ: MƯA THÁNG TƯ – Bách Hợp Hoa

MƯA THÁNG TƯ

Bách Hợp Hoa

Tháng tư về mưa giăng đầy kín lối
Bởi mùa xuân đang bối rối lùi xa
Mưa cứ rơi cho lối cũ nhạt nhoà
Gọi mùa hoa thêm nồng nàn bỏng cháy.

Tháng tư về cho tình nồng thức dậy
Ngỡ bao ngày đã nguội lạnh phôi pha
Nắng bừng lên cho nụ thắm nở hoa
Thơm mặn mà du tình trong mộng ước.

Tháng tư về con đò theo dòng nước
Chở tình yêu mang cập bến phiêu bồng
Nhớ nụ hôn thơm màu hồng tình ái
Phút giao thoa hong nắng vàng một dải.

Tháng tư về cho tình ta đẹp mãi
Thắm môi cười ta hoá giải giấc mơ
Tháng tư về…Đẹp tựa những lời thơ
Vẫn đợi chờ…Đêm nồng nàn bỏng cháy.!!!

Bài thơ: THÁNG 4 VỀ – Thảo Nguyên Xanh

THÁNG 4 VỀ

Thảo Nguyên Xanh

Tháng Tư về cùng nỗi nhớ hanh hao
Bao năm tháng vẫn xôn xao đến lạ
Những mảnh vỡ…tim khờ mang chắp vá
Lại khoét sâu…làm sao xoá bây giờ.

Giữa đêm tối nó bơ vơ lạc lõng
Cố đi tìm hình bóng của người xưa
Manh áo mỏng hứng từng đợt gió lùa
Thân lạnh cóng bởi cơn mưa bất chợt.

Tháng Tư về nó dỗ ngọt bờ mi
Đừng rơi lệ cho những gì đã trải
Bởi hạnh phúc chẳng bao giờ mãi mãi
Có tương phùng rồi cũng phải chia xa.

Đừng khóc nữa lau lệ nhòa đi nhé
Còn người xưa có lẽ đã bình yên
Chớ quan tâm hoặc lo lắng muộn phiền
Bởi nó cũng phải theo thuyền cập bến.

Tháng Tư về hò hẹn nhé bạn ơi
Cho môi thắm nở nụ cười hạnh phúc
Cho mơ ước được trở thành hiện thực
Quay về thời bút mực lẫn “tàu bay”.

Lời yêu ngỏ bằng thư tay viết vội
Nhét hộc bàn thay lời nói sánh đôi
Tháng Tư về hãy hò hẹn đi thôi
Nhanh lên đấy…kẻo qua rồi…tuổi trẻ.

Tháng Tư đến sau những mùa hoa sưa trắng xoá, hoa gạo đỏ ngập trời của tháng 3. Tháng 4 chẳng có gì ngoài sự tinh khôi của những chậu hoa loa kèn, nhắc ta nhớ về tuổi thơ một thời bên ai sớm tối. Tháng 4, nhớ cả những ngày thường nói dối “mẹ bắt được chưa đánh roi nào đã khóc”… Còn in đậm kỷ niệm đâu đây. Tháng Tư bao giờ cũng để lại nhiều cảm xúc. Mùa xuân dường như vẫn còn lãng đãng đâu đây. Bầu trời cao mầu trắng sữa phớt hồng thả những tia nắng dịu dàng e ấp xuống mặt đất. Ánh nắng cứ chập chờn, thoảng như có, thoảng như không. Tháng Tư về, đêm nằm nghe gió thổi, xào xạc qua những mái nhà, len lỏi vào tận khu phố. Chợt nghĩ về những gì đã qua trong đời, những người bạn, những ấm áp tình thân. Không đớn đau, chỉ tiếc nuối, cho một thời vụng dại, say mê.

Những Đêm Tối

Những Đêm Tối

Những Đêm Tối (Tế Hanh)

Những đêm tối là giờ lo tĩnh tọa,
Những chiều im là buổi ráng cầu kinh,
Ta đắm say, mê tín đạo Ân Tình.
Đọc câu kệ “Yêu em… anh nhớ quá!”
Với mong mỏi thiết tha thành chánh quả:
Hồn mong manh trực tiếp với niềm yêu.

Miệng lâm râm, ta tụng niệm thật nhiều,
Tay cung kính khoanh đè trên ngực sợ,
Mắt chẳng thấy vật chi tuy vẫn mở,
Tai bưng im gác bỏ chuyện quanh mình;
Ta thành tâm chờ đợi phút anh linh
Im lặng đến, không biết gì, không nghĩ…

Kìa em lên! Rực rỡ bốn phương trời,
Đôi mắt to ném lửa sáng nơi nơi,
Vừng trán rộng hào quang lòa chói rực
Ta thấy sáng, hồn phiêu phiêu thoát tục
Lòng lâng lâng không muốn ước mơ chi,
Mắt lim dim, đầu cúi gục, chân quì
Mở hết cửa tâm hồn chờ thánh nhập.

Bài thơ hay các bạn vừa xem là bài “Những Đêm Tối” của tác giả Trần Tế Hanh. Thuộc tập Nghẹn Ngào (1939), danh mục Thơ Tế Hanh trong Những Tác Phẩm Thơ Tiêu Biểu Và Nổi Tiếng. Hãy cùng đọc và thưởng thức những tác phẩm khác, còn rất nhiều những bài thơ hay đang chờ đợi các bạn!

Nhà Thơ Thanh Tịnh Cùng Những Bài Thơ Đặc Sắc Nhất

Thanh Tịnh được biết đến không chỉ là một nhà thơ mà còn là nhà viết kịch , làm báo kiệt xuất. Ông được coi là người sáng tạo ra thể “tấu nói”, đi đầu trong lối viết “những đoạn văn ngắn” và là nhà văn có nhiều giai thoại văn học. Với ngòi bút tài hoa và sáng tạo của mình những bài thơ của ông được rất nhiều bạn trẻ yêu thích và ngưỡng mộ. Trước sự cống hiến không ngừng nghỉ trong sáng tác mà ông đã đạt được nhiều giải thưởng danh giá về văn học nghệ thuật

Hôm nay các bạn hãy cùng phongnguyet.info cảm nhận những thi phẩm của ông nhé!

Nội Dung

– Thanh Tịnh tên thật là Trần Văn Ninh, sinh ngày 12 tháng 12 năm 1911 tại Huế. Mất ngày 17 tháng 7 năm 1988 tại Hà Nội, hiện phần mộ đặt tại núi Thiên Thai phía Tây Thành phố Huế. Đảng viên Đảng Cộng sản Việt Nam. Hội viên sáng lập Hội Nhà văn Việt Nam (1957).

– Nhà thơ Thanh Tịnh từng là học sinh trường Penlơ Ranh (trường dòng), ở Huế, làm nghề hướng dẫn viên du lịch, dạy học, đo đạc ruộng đất, có thơ in trong Thi nhân Việt Nam, xuất bản năm 1942. Sau Tổng khởi nghĩa tháng Tám (1945), Tổng Thư ký Hội Văn hoá Cứu quốc Trung Bộ, đầu quân phụ trách đoàn kịch Chiến thắng của quân đội. Khi tạp chí Văn nghệ quân đội ra đời, ông là Phó Chủ nhiệm rồi Chủ nhiệm.

-Về sau, ông thôi làm lãnh đạo, chuyên sáng tác. Ông đã là uỷ viên Ban chấp hành Hội Nhà văn Việt Nam (khoá I, II), uỷ viên Liên hiệp Văn học Nghệ thuật Việt Nam. Cấp bậc Đại tá QĐND Việt Nam trước khi nghỉ hưu.

– Ngoài thơ, ông còn làm ca dao, viết kịch, viết báo; được coi là người sáng tạo ra thể “tấu nói”, đi đầu trong lối viết “những đoạn văn ngắn” và là nhà văn có nhiều giai thoại văn học.

– Tác phẩm đã xuất bản: Ngậm ngải tìm trầm (truyện ngắn, 1943); Quê mạ (truyện ngắn, 1941); Chị và em (truyện ngắn, 1942); Xuân và Sinh (truyện ngắn, 1944); Hận chiến trường (thơ, 1937); Sức mồ hôi (ca dao, 1954); Thơ ca (thơ, 1973); Đi giữa mùa sen (truyện thơ, 1980); Thanh Tịnh đời và văn (1996).

– Ông đã nhận Giải thưởng Hội Văn nghệ Việt Nam (1951-1952) cho những bài độc tấu xuất sắc.

Thanh Tịnh là một nhà thơ nổi tiếng của đất nước được nhiều bạn đọc mến mộ. Ông được mệnh danh là ” cây bút thần ” khi ông giỏi nhiều lĩnh vực nghệ thuật. Những bài thơ của ông luôn cuốn hút người đọc bởi sự lãng mạn trữ tình. Chúng ta cùng nhau khám phá và cảm nhận những bài thơ của ông nhé!

Chiều về trên cỏ non thu,
Trăng ve nắng nhạt sầu ru lá vàng.
Hồ sâu chan chứa lệ ngàn,
Nai con lạ núi muôn vàn bơ vơ.
Chân mây mở rộng đợi chờ,
Chim nương cánh gió làm thơ lạc vần.
Một hai sao nở dần dần,
Ngày đi lặng lẽ đêm gần gần đây.
Bàng hoàng gió gạt hương cây,
Đêm mông lung rộng trăng mây kín trời.

Cô láng giềng tôi đẹp mặn mà,
Môi hồng luôn điểm nụ cười hoa
Gặp tôi qua ngõ thì cô đã
thỏ thẻ: “Mời anh ghé lại nhà.”

Bên đường tôi ngắt cánh hoa lê
Bỗng gặp cô em gánh gạo về.
Trên gạo cô mời tôi đến để:
Thúng này sách vở, thúng này… lê.

Tôi si giọng hát của cô em
Trong trẻo, thơ ngây giọng rĩ rền.
Gấp sách tôi ngồi vơ vẩn mộng
Giật mình canh vạc đã kêu đêm.

Một hôm tôi viết bức thư tình
Tạm biệt cô em đến Đế kinh.
Đôi má ửng hồng cô đến nói,
Nói hoài chỉ được: “Em yêu anh”.

…Về nhà độ ấy nhãn còn non
Cách mặt cô em mấy hạ tròn.
Thổn thức bên nhà hơi hát nhẹ
Nhẹ nhàng mới biết hát … ru con.

Người cũ đây rồi bạn cũ đây
Cầm tay lại nói chuyện chia tay
Ba mươi năm chẵn xa lâu nhỉ?
Mà tưởng cách nhau mới mấy ngày

Giòng giòng kỷ niệm tuôn xuôi ngược
Lẫn lộn vui buồn dệt ngổn ngang
Cũng quên khóc trước hay cười trước
Chỉ nhớ bên song nắng trải vàng

Chuyện dài chưa dứt bỗng ngồi yên
Biết nói làm sao hết nỗi niềm
Tóc bạc ngỡ ngàng hai mái tựa
Thẹn thùng như buổi gặp đầu tiên

Mồ hôi mà đổ xuống đồng
Lúa mọc trùng trùng sáng cả đồi nương
Mồ hôi mà đổ xuống vườn
Dâu xanh lá tốt vấn vương tơ tằm
Mồ hôi mà đổ xuống đầm
Cá lội phía dưới, rau nằm phía trên
Mồ hôi xuống, cây mọc lên
Ăn no đánh thắng, dân yên nước giàu.

(Mồ hôi đổ xuống hoa màu
Chặn tay thằng Mỹ, dúi đầu thằng Tây
Ai ơi ra sức cấy cày
Thêm giờ lao động, bớt ngày lao đao.)

Ngượng như thôn nữ mới lên Kinh
Như quả tim non đượm máu tình,
Ngơ ngác cô nhìn xem lặng lẽ
Muôn nghìn vẻ lạ sắc tươi xinh.

Cô đem so sánh vẻ cao sâu,
Của chốn phồn hoa với ruộng bầu
Như cảnh muôn màu cô ví với
Sắc đồng lúa chín nước ao thâu.

Bên hồ trong biếc nước phun rơi
Những gái thần kinh ghé lại ngồi,
Vui vẽ cùng nhau thi rẽ tóc
Đếm màn hoa giấy quyến hoa khôi.

Bất giác cô em cũng chạnh lòng
Đưa tay nhẹ rẽ mớ tơ xuân
Mớ tơ ngày tháng sương trời điểm
Buồn để cô em lụy nhỏ dòng.

I
Rồi một hôm, nếu về, cha hỏi:
Mẹ ở đâu? con biết nói sao?
Con hãy bảo: trông cha mòn mỏi
Mẹ từ trần sau mấy tháng đau.

II
Nếu cha hỏi sao nhà vắng vẻ?
Mẹ khuyên con hãy trả lời sao?
Con lặng chỉ bình hương khói rẽ.
Và trên giường chỉ đĩa dầu hao!

III
Nếu cha hỏi cặp đào trước ngõ
Sao chỉ còn một gốc ngả nghiêng?
Con sẽ chỉ một cây đào nhỏ
Bên cây tùng, rồi đứng lặng yên.

IV
Còn mồ mẹ, nếu cha muốn biết,
Phải hướng nào, con nói cùng cha?
Con lặng chỉ bầu trời xanh biếc
Và bên trời chỉ nội cỏ xa!

– Em ơi nhẹ cuốn bức rèm tơ
Tìm thử chân mây khói toả mờ
Có bóng tình quân muôn dặm ruổi
Ngựa hồng tuôn bụi cõi xa mơ

– Xa nhìn bên cõi trời mây
Chị ơi em thấy một cây liễu buồn.

– Bên rừng em hãy lặng nhìn theo,
Có phải chăng em ngựa xuống đèo?
Chị ngỡ như chàng lên tiếng gọi
Trên mình ngựa hí lạc vang reo.

– Bên rừng ngọn gió rung cây,
Chị ơi con nhạn lạc bầy kêu sương.

– Tên chị ai gieo giữa gió chiều,
Phải chăng em hỡi tiếng chàng kêu?
Trên dòng sông lặng em nhìn thư?
Có phải chăng người của chị yêu?

– Sóng chiều đùa chiếc thuyền lan,
Chị ơi con sáo gọi ngàn bên sông…
Ô kìa! Bên cõi trời đông
Ngựa ai còn ruổi dặm hồng xa xa

– Này lặng em ơi, lặng lặng nhìn
Phải chăng mình ngựa sắc hồng in?
Nhẹ nhàng em sẽ buông rèm xuống,
Chị sợ trong sương bóng ngựa chìm.

– Ngựa hồng đã đến bên yên,
Chị ơi, trên ngựa chiếc yên… vắng người.

Sóng lụa đưa thuyền đỗ bến mơ,
Trời dồn nẻo khuất khách bơ vơ.
Thuyền trôi muôn bến tình quay lái,
Khách vọng chờ xa một bến bờ.

Miệt mài thuyền chảy nối mênh mông
Rủ nắng thu tơ dính cạnh lòng.
Khách lặng quay nhìn muôn bến khuất
Tiếc thầm như gió quyện trời không?

Thuyền trôi không bến tiếng không vang,
Đời chảy quen sông đỡ lạ ngàn.
Nhưng một chiều thu thuyền bỗng đỗ
Bên bờ sông trắng gió lan man.

Khách ghé nhưng lòng chẳng ghé theo
Buồn vương trong bước nước sông reo.
Chiều đưa tiếng gọi giang hồ vẳng
Khách trở về sông lặng thả chèo.

Sông núi vươn dài tiếp núi sông
Cò bay thẳng cánh nối đồng không
Có người bảo Huế xa, xa lắm
Nhưng Huế quê tôi ở giữa lòng.

Mười một năm trời mang Huế theo
Đèo cao nắng tắt bóng cheo leo
Giọng hò mái đẩy vờn mây núi
Man mát sông Hương lướt đỉnh đèo

Tôi gặp bao người xứ Huế xa
Đèn khuya thức mãi chí xông pha
Mở đường giải phóng về quê mẹ
Dựng khắp non sông bóng xóm nhà

Có bao người Huế không về nữa.
Gửi đá ven rừng chép chiến công
Có mồ liệt sỹ nâng lòng đất.
Buồm phá Tam Giang gió thổi lồng.

Nặng trĩu trăm năm bóng cổ thành
Bao lần máu đỏ nhuộm đồng xanh
Cờ sao ngày ấy buồn cung cấm
Sông nước xôn xao núi chuyển mình

Bao độ thu về, thu lại qua
Huế tôi thăm thẳm nhớ con xa
Mỗi lần phượng nở rung màu đỏ
Càng giục canh sương rộn tiếng gà.

Nương tử ơi!Ta tìm gì được
Bóng vô tình trên nét tiên nga.
Hay lời thừa trong giọng trầm ca
Để quên nỗi nhớ thương ngày trước

Nương tử ơi! Ta mong tìm mãi
Vẻ bơ phờ trên dáng diệu tiên.
Để lừa ta sắc đẹp u huyền
Mà buổi ấy lòng ta tê tái

Nương tử ơi! Sắc trang kiều mỹ,
Tìm đâu ra vẻ úa minh hoa;
Nét thô sơ của sắc đậm đà
Mà ta muốn tầm thường vô vị.

Ác thật! nàng ơi! ta ác thật!
Vì quá ưa nàng kém vẻ xuân
Và luôn phai những nét sắc thần
Mà lắm phút ta quên trời đất.

Là vì, nàng ơi ta muốn dối
Mảnh u tình tha thiết của ta.
Nhưng vết trần đâu bợn huyền nga
Nét thường tụ, mà mong an ủi.

Đạm đạm trường giang thuỷ,
Du du viễn khách tình.
Lạc hoa tương dữ hận,
Đáo địa nhất vô thanh.
(Thơ xưa)

Còn khổ gì hơn lúc xế chiều,
Em không trông thấy bóng người yêu.
Mơ màng em đợi tình quân gọi,
Khắc khoải bên đồng tiếng dế kêu.

Dế kêu ran tận chân trời,
Thương anh, em gọi nhưng lời không đi.
Phương em đứng ngóng phương gì?
Mà chiều tháng trước anh đi không về.

Mưa phùn tháng trước khắp vùng quê,
Quảy gánh em không quản nặng nề.
Đưa tận bến thuyền em trở bước,
Đau lòng em ngắm cánh buồm lê.

Buồm lê trắng xóa phương ngàn,
Chập chờn khi hiện khi tàng trong sương.
Thuyền anh theo nước dòng Hương,
Bơ vơ nội cỏ rừng dương, em về.

Em về nhằm buổi tối mù đen,
Leo lét hai bên ánh sáng đèn.
Cuối xóm em nghe chồng cợt vợ,
Nhà em thui thủi một mình em.

Một mình em chuyển xe tơ,
Gió lòn khe cửa anh mơ anh về.
Ngoài hiên mưa gió dầm dề,
Buồn ôm gối lạnh em kê má hồng.

Rồi đêm ấy qua, đêm khác qua,
Bao nhiêu đêm lặng bấy đêm mà.
Bên thềm trăng giãi sương rơi lạnh,
Mãi nhắc em hay anh vắng nhà…

Tìm dấu hoa xưa giữa cánh đồng.
Bên mình chỉ nhận lúa đầy bông.
Tơ trời lơ lững vươn mình uốn
Đến nối duyên mình với… cõi không!

Trường học làng tôi ở cạnh đình
Một trường ba lớp vẻ xinh xinh
Trước trường có mấy cây đào lớn
Thường quyến lòng tôi những cảm tình.

Trường tôi mặt trước ngó ra sông
Còn mặt đằng sau ngó cánh đồng
Phía ấy thày tôi thường hỏi hướng
Tôi vòng tay đáp: Dạ, phương Đông.

Thầy tôi tầm thước mảnh và cao
Cặp mắt long lanh má nhuốm đào
Mái tóc hơi quăn, cằm hơi nhọn
Nụ cười thường lẫn tiếng khao khao.

Sau ba năm học ở trường làng
Tôi thấy trong lòng đã mở mang
Tôi biết con bò: loài nhai lại
Và tin trời đất rộng thênh thang.

Năm nay thôi học ở trường quê
Nhớ lại lòng tôi cảm nặng nề
Những buổi thu sương buồn ảm đạm
Trống trường vang dội phía sau đê.

Nào những buổi bình minh nắng gội
Tắm gốc rừng run rẩy dưới sương mai.
Thì giữa ngàn cây thác đổ rền tai
Vài cô gái trần truồng bì bõm lội.

Mấy cô đãi vàng trên dòng thác
Giữa voi gầm, gió hú, hổ rình xa
Và giữa ngàn linh, rừng thẳm bao la
Đàn trăn lục lươm mồi trên nước bạc.

Nước lay đá, hâm hùng như say phản
Chần các cô bên mỏm đá nhám xanh,
Đoạn cúi lôi theo theo gậm núi loanh quanh
Vung máu nhuộm hang sâu màu đỏ loãng!

Trong lúc ấy các ngai vàng chói lọi
Bốn phương trời rạng rỡ ánh kim thoa
Buổi tiệc đêm trong điện các hương pha
Nghìn thanh nữ đầy thân vàng loáng ngợi …

Hay thiếu phụ cõng con trên lưng nặng
Đãi cát vàng bên hốc núi cheo leo
Thấy vàng trôi, nàng hớn hở với theo
Vô ý ngã, con rơi, dòng lôi thẳng.

Nàng hốt hoảng đuổi vàng theo con dại
Thì bên chân vàng đứng, xoáy không trôi
Cúi lượm lên, nàng bỗng ngã: con ôi!
Nước lùa mẹ theo con, dòng thác chảy.

Trong lúc ấy các ngai vàng chói lọi.
Bốn phương trời rạng rỡ ánh kim thoa.
Buổi tiệc đêm trong điện các hương pha
Nghìn thanh nữ đầy thân vàng loáng ngợi…

Trên đây., phongnguyet.info đã dành tặng bạn chùm thơ vang danh của nhà thơ Thanh Tịnh. Những bài thơ này luôn đi sâu vào tâm hồn bạn đọc mạnh mẽ. Với những ý nghĩa và giàu tình cảm mà nhiều bài thơ của ông đã được phổ nhạc và được nhiều bạn trẻ yêu thích và ca ngợi. Hãy theo dõi chúng tôi để có thể cập nhật những bài viết đặc sắc hơn nhé! Thân Ái ! 

Dạ Hương

Dạ Hương

Dạ Hương (Xuân Diệu)

Tôi cầm mùi dạ lan hương
Trong tay, đi đến người thương cách trùng.
Dạ lan thơm nức lạ lùng,
Tưởng như đi mãi chưa cùng mùi hương.

11-1958

Bài thơ hay các bạn vừa xem là bài “Dạ Hương” của tác giả Ngô Xuân Diệu. Thuộc tập Riêng Chung (1962) > Những Bài Thơ Thời Sự, danh mục Thơ Xuân Diệu trong Những Tác Phẩm Thơ Tiêu Biểu Và Nổi Tiếng. Hãy cùng đọc và thưởng thức những tác phẩm khác, còn rất nhiều những bài thơ hay đang chờ đợi các bạn!

10 câu nói hay về cuộc sống dạy cho bạn bài học làm người đúng nghĩa

Trong chuyên mục Những câu nói hay về cuộc sống hôm nay, phongnguyet.info xin được gửi đến bạn bài viết 10 câu nói hay về cuộc sống dạy cho bạn bài học làm người đúng nghĩa. Cùng đọc và chiêm nghiệm nhé!

10-cau-noi-hay-ve-cuoc-song-day-cho-ban-bai-hoc-lam-nguoi-dung-nghia-110-cau-noi-hay-ve-cuoc-song-day-cho-ban-bai-hoc-lam-nguoi-dung-nghia-210-cau-noi-hay-ve-cuoc-song-day-cho-ban-bai-hoc-lam-nguoi-dung-nghia-310-cau-noi-hay-ve-cuoc-song-day-cho-ban-bai-hoc-lam-nguoi-dung-nghia-410-cau-noi-hay-ve-cuoc-song-day-cho-ban-bai-hoc-lam-nguoi-dung-nghia-510-cau-noi-hay-ve-cuoc-song-day-cho-ban-bai-hoc-lam-nguoi-dung-nghia-610-cau-noi-hay-ve-cuoc-song-day-cho-ban-bai-hoc-lam-nguoi-dung-nghia-710-cau-noi-hay-ve-cuoc-song-day-cho-ban-bai-hoc-lam-nguoi-dung-nghia-810-cau-noi-hay-ve-cuoc-song-day-cho-ban-bai-hoc-lam-nguoi-dung-nghia-910-cau-noi-hay-ve-cuoc-song-day-cho-ban-bai-hoc-lam-nguoi-dung-nghia-10

Hy vọng rằng bài viết 10 câu nói hay về cuộc sống dạy cho bạn bài học làm người đúng nghĩa trên đây của phongnguyet.info thực sự có ý nghĩa đối với cuộc đời của bạn. Hãy cùng chúng tôi chia sẻ bài viết này đến với nhiều người hơn nữa nhé!

Trao nhau tiếng hẹn câu thềCùng nhau kết chữ phu thê trọn đời!

Trao nhau tiếng hẹn câu thềCùng nhau kết chữ phu thê trọn đời!

MÌNH LÀ GÌ CỦA NHAU?
Tác giả //Thu Thảo

Anh à
Mình là bạn của nhau thôi anh nhé
Để mỗi ngày vui vẻ nói cười thôi
Không buồn lo hay sợ mất đi rồi
Mãi trò chuyện xua đơn côi lạc lõng

Anh à
Mình hãy để ghim vào tim hình bóng
Lỡ sau này gặp sóng gió cuồng phong
Sẽ không quên một cảm giác ấm lòng
Cùng sánh bước trong dòng đời nghiệt ngã

Anh à
Làm tri kỉ bên cạnh nhau anh nhá
Mãi ôn hòa sống thật dạ sẻ chia
Giải nỗi buồn thức trọn tới canh khuya
Dù khoảnh cách có xa lìa ngàn dặm

Anh à
Giờ em muốn ngọt ngào thêm đằm thắm
Mình thích nhau sâu đậm được không anh
Mình nhớ nhiều ,nhớ chút nữa thôi anh
Dù em biết đó không thành sự thật

Anh à
Mình giữ chặt đừng buông tay tuột mất
Mình hãy cùng học cách để yêu đi
Vì chúng ta cũng lỡ tuổi xuân thì
Có né tránh làm gì cho đau khổ.

Anh à
Mình hãy đến cho nhau bờ bến đỗ
Để tâm hồn có chỗ được bình yên
Cùng bên nhau xoá hết những ưu phiền
Để năm tháng an nhiên và hạnh phúc .

Năm 2020

Tác giả: Thu Thảo

 

 

Ký Tao Nương Mộng Lan (Gửi Nữ Sĩ Mộng Lan)

Ký Tao Nương Mộng Lan (Gửi Nữ Sĩ Mộng Lan)

Ký Tao Nương Mộng Lan (Gửi Nữ Sĩ Mộng Lan, Hồ Xuân Hương)

Gió thổi hơi Lan đã mát lừng
Tự nhiên gặp gỡ cũng vì chưng
Câu thơ vịnh tuyết còn văng vẳng
Chén rượu chờ trăng vẫn ngấn lưng
Cờ muốn thi gan xe pháo mã
Đàn còn lựa gảy tính tình tưng
Nhắn ai mơ kẻ tri âm đó
Xin ngỏ lời ra chớ ngập ngừng

(Tạp thảo tập)

Bài thơ hay các bạn vừa xem là bài “Ký Tao Nương Mộng Lan (Gửi Nữ Sĩ Mộng Lan)” của tác giả Hồ Xuân Hương. Thuộc tập Thơ Nôm Truyền Tụng, danh mục Thơ Hồ Xuân Hương trong Những Tác Phẩm Thơ Tiêu Biểu Và Nổi Tiếng. Hãy cùng đọc và thưởng thức những tác phẩm khác, còn rất nhiều những bài thơ hay đang chờ đợi các bạn!