Câu thơ tài hoa được nhiều người tìm đọc nhất hôm nay 19/04/2024

Dòng sông qua hết đời người
Thất thường con sóng mang lời bên trong

Thơ viết cho mình - Giáng Vân

Top 20 bài thơ có tổng lượt xem nhiều nhất hôm nay 19/04/2024

NHỚ ANHTác giả :Thu Thảo

NHỚ ANHTác giả :Thu Thảo

Hỏi nắng hạ tại sao gom màu nhớ
Để cõi lòng nức nở gọi tên anh
Chốn phương xa yêu nhớ đã dệt thành
Một giấc mộng giữa trời xanh mây trắng

Anh có biết khi hoàng hôn tắt nắng
Là nỗi niềm trống vắng cả con tim
Em ngồi buồn nếm giây phút lặng im
Giờ chỉ muốn đi tìm nơi yên ả

Và nơi đó chính là nơi ấm dạ
Một vòng tay,ánh mắt lạ ngắm nhìn
Đó là anh ..cho em một niềm tin
Một hạnh phúc , để em gìn giữ mãi

Anh có thấy ở phương trời xa ngái
Có em chờ em đợi mãi không quên
Từng phút giây,em chỉ muốn cạnh bên
Dù rất hiếm anh lên ngồi như thế

Nhưng cũng đủ xua tan đi dòng lệ
Khiến tâm hồn như thể được hồi sinh
Em yêu anh như chiếc bóng với hình
Mãi hoà quyện cho mình cùng thấu hiểu

Anh có biết… nếu vắng anh sẽ thiếu
Thiếu ô xi , còn thiếu sự sống này
Không có anh ,em lạc lõng vòng tay
Nên yêu ạ.. yêu thế này anh nhé.

Tác giả: Thu Thảo

 

 

Top 16 Bài thơ hay chúc mừng năm mới 2019

Top 16 Bài thơ hay chúc mừng năm mới 2019

Năm mới về tới trong gia đình, trên tà áo trắng tinh của những cô cậu học trò. Năm mới về trên những cành đào khoe bông thắm. Năm mới về cùng những đóa Mai vàng sắc nắng. Những cánh bướm rập rờn từ tạ mùa Đông…Năm mới đên ai cũng có cảm giác vui tươi và hạnh phúc. Một chút lạnh thôi để muốn gần nhau thêm phút giây. Một phút xa thôi để muốn nắm bàn tay lưu luyến. Một chút nhớ thôi để không thấy con tim nặng nề mỏi mệt. Một chút quên thôi để thấy nhẹ lòng nhiều…phongnguyet.info xin giới thiệu những bài thơ hay chúc mừng năm mới 2019.

Bài thơ: CHÀO 2019 – Hồ Viết Bình

CHÀO 2019

Hồ Viết Bình

2019 đã đến rồi
Thời gian bình thản nhẹ nhàng trôi
Chẳng chờ, chẳng đợi ai chậm bước
Lỡ chuyến đò ngang tiếc một thời.

2019 đến bạn ơi
Bình minh chiếu sáng khắp mọi nơi
Trẻ em khôn lớn thêm một tuổi
Người già phấn khởi chẳng đơn côi.

2019 nở nụ cười
Như cô gái trẻ sắc hồng tươi
Chàng trai vạm vỡ đang dấn bước
Cùng nắm tay nhau mặt rạng ngời.

2019 chúc mọi người
Tình yêu, sự nghiệp vẹn cả đôi
Sức khỏe, tiền tài đều hưng thịnh
Nụ cười tươi tắn nở trên môi.
Bài HVB

Bài thơ: NẮNG CÓ NHƯ XUÂN – Hoàng Chẩm

NẮNG CÓ NHƯ XUÂN
Hoàng Chẩm

Thèm nắng cho đong đầy mắt nhớ
Phố lạnh vai gầy em như mơ
Góp nhặt yêu người về bỡ ngỡ
Kêu thầm tên một chút đợi chờ

Nắng có mềm nỗi buồn xuống thấp
Ơi em xưa dâu bể phận đời
Xuân đã chạm lòng ai khuất lấp
Cách mấy mùa xa vẫn trùng khơi

Hỏi thử nắng sao về quá muộn
Em ru mình những giọt đông phai
Thuở mộng đầu cơ hồ sóng cuộn
Để bây chừ con nước chia hai

Nắng vẫn còn xuân bay áo lụa
Lối cũ ta về lắm nẻo thương
Em có còn thơm lây bậu cửa
Nắng cho hồng tóc gió tơ vương.

Ngày cuối năm 30-12-2018

Bài thơ: ĐÔI ĐIỀU SUY NGẪM – Hồng Soi

ĐÔI ĐIỀU SUY NGẪM
Tác giả: Hồng Soi

Đón năm mới nhà nhà phấn khởi
Đất nước mình nay đã đổi thay
Những gì đạt được đến nay
Là do công sức chung tay cộng đồng

Đảng đổi mới dân ta no ấm
Dẹp quan tham củng cố lòng dân
Tham nhũng từng bước vạch trần
Khi lò đã nóng chẳng ngần ngại chi

Nền bóng đá nước nhà phát triển
Giành cúp vàng đánh bại Mã Lai..
Đội tuyển quả thực rất tài
Việt Nam vang vọng trên đài vinh quang

Vui là thế buồn thì nói nhỏ
Không lẽ nào vạch áo xem lưng
Có công tổ chức ăn mừng
Dính chàm nhận tội chớ đừng vòng vo

Ngành giáo dục quá nhiều lỏng lẻo
Nạn tầy đình qua các kỳ thi
Gian lận thực chất chỉ vì
Tham lam tiền bạc nghĩ gì tương lai?

Đón năm mới đôi điều nhắc nhẹ
Đất nước mình tuy đã đổi thay
Thế nhưng chưa hết ăn mày
Vấn nạn hàng giả càng ngày nhiều hơn

Ngành báo chí quyết tâm vào cuộc
Lửa đang hồng củi ướt cũng thiêu
Phương châm nói ít làm nhiều
Đảng viên nhớ kỹ những điều Bác răn!
27.12.2018

Bài thơ: XUÂN NỒNG 3 – Tony Bui


XUÂN NỒNG 3
Thơ : Tony Bui

Gửi vào trong gió xuân này
Tình em chất chứa đong đầy nhớ nhung
Xuân về đôi mắt thẹn thùng
Nụ hôn e âp ngập ngừng mùa xuân

Bên em tình đẹp muôn phần
Ngày xuân rực rỡ ngàn lần nồng say
Bàn tay năm chặt bàn tay
Con tim khao khát đêm ngày nhớ em.

29/12/2018

Bài thơ: CHÀO NĂM MỚI 2019 – Phan Hoàng


CHÀO NĂM MỚI 2019
Thơ: Phan Hoàng
.
Chào năm mới Hai nghìn mười chín
Khắp mọi miền rộn tiếng hoan ca
Mừng năm Mười tám vừa qua
Trên đường đổi mới, nước nhà tiến lên
.
Nền kinh tế vững bền tăng trưởng
Bao công trình xây dựng hoàn thành
Hai trăm thương hiệu vinh danh
Nông lâm thủy sản các ngành “xuất siêu”
.
Đất nước đẹp với nhiều danh thắng
Khách bốn phương lai vãng càng đông
Thể thao gặt hái thành công
Cúp Vàng* bóng đá thỏa lòng ước ao
.
Chống tham nhũng mặc dầu gian khó
Lò nóng rồi** chẳng có trừ ai
Quan tham lần lượt rớt đài
Thượng tôn pháp luật, lòng người yêu tin
.
Dù điều kiện thiên nhiên khắc nghiệt
Bão lụt về càn quét nước ta
Nhiều vùng ngập nước đổ nhà
“Rách lành đùm bọc” vượt qua tai nàn
.
Chim én lượn chào Nàng Xuân đến
Ước mong năm Mười chín thành công
Toàn dân đoàn kết một lòng
Dựng xây bảo vệ non sông vững bền!

27.12.2018
PH

*AFF SUZUKI CUP 2018
**Lời TBT Nguyễn Phú Trọng:
“Lò đã nóng thì không ai có thể ngoài cuộc”

Bài thơ: CHÀO MỪNG NĂM 2019 – Đào Mạnh Thạch


CHÀO MỪNG NĂM 2019

Thơ Đào Mạnh Thạnh

Hân hoan chào đón xuân sang
Cho đào sắc thắm mai vàng trổ bông
Tưng bừng trên khắp non sông
Toàn dân nước việt vui mừng hoan ca

Một năm 18 thật là
Bao nhiêu thành tựu dân ta tưng bừng
Việc nam phát triển không ngừng
Thể thao bóng đá lẫy lừng năm châu

Chống quan tham nhũng đi đầu
Bao quân vô lại mọt sâu vào tù
Phá tan mưu độc kẻ thù
Một năm 18 mây mù rã tan

Xuân năm 19 xắp sang
Mong sao năm mới trang vàng mở thêm
Toàn dân no đủ ấm êm
Đất nước phát triển ngày thêm mạnh giầu

Một lòng nguyện ước mong cầu
Dân giầu nước mạnh đâu đâu cũng mừng
Cờ hoa pháo nổ chào mừng
Đón năm 19 không ngừng vươn cao

HP 29-12-2018

Bài thơ: NIỀM VUI NĂM MỚI – Đinh Thị Hiển


NIỀM VUI NĂM MỚI

Thơ Đinh Thị Hiển

Trời xanh mây trắng
Nhìn đẹp mắt thay
Mây cứ bay bay
Trời nắng cứ nắng

Nhìn trời nhìn nắng
Mây trắng lững lờ
Lòng mình như mơ
Say trong cảnh đẹp

Con đường thẳng tắp m
Vữa mới làm xong
Đường rộng thênh thang
Người, xe tấp nập

Trẻ em đi học
Cười nói râm ran
Người bán hàng dong…
Mua hoa ngày tết

Trời đẹp lòng vui
Tết đến nơi rồi
Ngày mai năm mới
Thật vui phải rồi

Một năm trôi mau
Tóc bà bạc màu
Cháu cao lên mau
Một phép nhiệm màu

Hãy ngồi cùng nhau
Bàn bạc năm sau
Nhà,nước mạnh giàu
Cùng nhau cố gắng

Năm mới hy vọng
Hơn năm nay thôi
Cả nước mừng vui
Đón mừng chiến thắng

Ngày 28 tháng 12 năm 2018
Thơ: Đinh Thi Hiển

Bài thơ: EM ĐÃ CHO ANH MÙA XUÂN – Nghi Lâm

EM ĐÃ CHO ANH MÙA XUÂN

Thơ: Nghi Lâm

Em đã cho anh mùa xuân tươi thắm
Với ngàn hoa đang khoe sắc lung linh
Đào, Mai vươn cành lá cũng nở xinh
Tất cả đón chào ta mừng năm mới

Anh xao xuyến khi xuân này em tới
Ở Sài Gòn sẽ có những ngày vui
Vườn Tao Đàn, sông Bến Nghé các nơi
Ngập ánh nắng cùng bên em tỏa sáng

Bao thiếu nữ yêu kiều thêm duyên dáng
Áo dài bay lượn khắp phố phường yêu
Người người đi thăm viếng biết bao nhiêu
Suối Tiên ấy, Đầm Sen, Khu giải trí

Ta có nhau mặn nồng bao tình ý
Khẽ luyến trao nụ ái đắm say lòng
Cho bỏ đi ngày tháng luống hoài mong
Kẻ cách xa nơi tận trời thương nhớ

Giờ đây không còn chi anh trăn trở
Bởi có em âu yếm những đêm xuân
Men ái ân nồng ấm mãi lâng lâng
Cũng thỏa dạ hai người trong biển ái

Dù mai đây có lúc buồn tê tái
VẪN NHỚ HOÀI MÙA XUÂN ẤY EM TRAO!

Bài thơ: TỪ XUÂN NÀY – An Giang Bùi

TỪ XUÂN NÀY
Thơ An Giang Bùi

Trời lạnh giá
Chắc Đông còn nấn ná
Nghe bước Xuân đã đến thật gần
Lớp lá khô cựa quậy dưới chân
Những mầm non bắt đầu hé mở.

Thảo nguyên xanh phập phồng hơi thở
Bầy én về chao liệng nghiêng nghiêng
Nhựa trên cây đang chuyển vận lên cành
Vỏ xù xì thay bằng mầm non mới.

Đi bên em lòng vui phơi phới
Mùa Xuân này anh đợi từ lâu
Mùa xuân này ta sẽ có nhau
Có lòng tin và niềm hy vọng.

Có nắng hồng làm tươi cuộc sống
Có hoa thơm có ngọn gió lành
Có bầu trời mãi mãi trong xanh
Có tình em trao anh nồng thắm.

Mùa xuân về cho lòng say đắm
Giọt men tình ấp ủ từ lâu.
Từ xuân này ta mãi bên nhau
Cho cuộc sống tươi mầu hạnh phúc.

Bài thơ: XUÂN ĐẾN RỒI EM ĐÓN CHƯA – Ngo Huong


XUÂN ĐẾN RỒI EM ĐÓN CHƯA
Thơ Ngo Huong

Xuân đã đến !nhẹ nhàng
bên đầu ngỏ
Xuân lửng lờ đang thẹn thùng ai
Xuân e ấp nụ tầm trong cành nhỏ
Sợi nắng vàng hôn nhẹ
đôi má em…

Xuân đã đến
bao điều anh chưa ngỏ
Xuân nồng nàn ta gửi tặng trao nhau
Em dịu dàng bên đóa hồng khoe sắc
Bờ môi mộng
đốt cháy cả hồn anh!..

Xuân đến bên thềm,
em đón chưa?
Hay còn e ấp mộng duyên thùa
Để giọt mưa xuân rơi cành mai thắm
Xuân đến rồi em…em đón chưa !..

Thơ Ngo Huong

Bài thơ: CHÚC MỪNG NĂM MỚI 2019. – Cảnh Hưng


CHÚC MỪNG NĂM MỚI 2019.
Thơ Cảnh Hưng

Năm Tuất đã hết
Đón Heo tới nhà
Cảm xúc vỡ oà
Niềm vui rạo rực

Đầu tiên kính chúc
Cha Mẹ khỏe vui
Phúc thọ ngời ngời
Răng long đầu bạc

Kế sau chúc tiếp
Họ tộc xa gần
Đoàn kết tương thân
Dìu nhau cùng tiến

Chúc vợ yêu mến
Mãi xinh nhất nhà
Chồng có sa đà
Nhẹ nhàng khuyên bảo

Chúc con hiếu thảo
Học hành chăm ngoan
Tự lập vươn lên
Sánh vai bè bạn

Chúc huynh chúc đệ
Tỷ muội nhà ta
Khúc khải hoàn ca
Cùng nhau ngân mãi

Quay vòng chúc lại
Hàng xóm láng giềng
Tối lửa tắt đèn
Chung tay góp sức

Giờ chúc bằng hữu
Hạnh phúc đoàn viên
Lắm bạc nhiều tiền
Chức danh hoạnh phát

Chúc các đồng nghiệp
Công việc hanh thông
Xếp loại cuối năm
Đều trên xuất sắc

Chúc cả trang thơ
Tình nghĩa đong đầy
Đan chặt vòng tay
Hai miền đoàn kết

Điều muốn chúc nhất
Là ban quản trị
Phấn đấu hết mình
Vì câu lạc bộ

Xin chúc tất cả
Năm mới an khang
Phúc lộc đáo đường
Vạn sự như ý!

NCH 26/12/2018.

Bài thơ: NGÓNG ..XUÂN – Trịnh Thanh Hằng



NGÓNG ..XUÂN

Thơ Trịnh Thanh Hằng

Xuân đang đến nhẹ nhàng không hẹn trước
Cả đất trời vạn vật ngóng mùa xuân
Chiếc lá non ngượng nghịu hé môi dần
Hoa e ấp nép mình trong tán lá

Giọt sương nào long lanh rơi yêu quá
Gió cũng hờn nên xuân chẳng buồn sang
Tít trời cao tiếng chim hót ngỡ ngàng
Đất trăn trở nâng mầm xanh trỗi dậy

Xuân mang đến những nồng say thuở ấy
Má ai hồng cho nắng phải hờn ghen
Tóc ai bay cho cơn gió khát thèm
Cho nửa tim chẳng ngừng thôi rạo rực

Có phải chăng mùa xuân mùa hạnh phúc
Đức Chúa trời ban cho cả thế gian
Rũ bỏ đi những năm tháng đông tàn
Ta chới với trong ngày xuân hoang dại

Thơ Trịnh Thanh Hằng

Bài thơ: THƠ:TÌNH KHÚC MÙA XUÂN. – NGA L Ê.


THƠ:TÌNH KHÚC MÙA XUÂN.
Thơ NGA L Ê.

Xuân đã về rồi đấy Em ơi!.
Chồi non lộc biếc nảy xanh rồi.
Mưa bay lất phất dìu Xuân đến.
Hoa lả reo mừng đón Xuân tươi.

Xuân đã về rồi đấy Em ơi!.
Đào..Mai khoe sắc thắm bên Đời.
Nụ Hoa chúm chím.. Môi Em đó.
E ấp tình nồng.. của riêng tôi.

Ngoài kia Ong Bướm rộn ràng bay.
Cánh Én nghiêng chao đến gọi bầy.
Đất trời biêng biếc màu hy vọng.
Rộn rã lòng Anh khúc nhạc đầy.

Em có biết không?.Em hỡi Em!.
Xuân mang hy vọng đến bên thềm.
Cho từng con phố..từng ngõ vắng.
Cho mọi người xích lại gần thêm.

Cho những em thơ rộn tiếng cười.
Cho bao mầu áo thướt tha vui.
Nụ cười e ấp trên môi thắm.
Anh nắm tay Em chẳng muốn rời.

Tiếng chuông đã điểm đó Em ơi!.
Thời khắc thiêng liêng đã đến rồi.
Năm cũ qua đi..năm mới đến.
Nụ Hôn Hạnh phúc.. Tặng Em tôi.
Ngày 23/12/2018.

Bài thơ: NĂM MỚI – Phan Thu Hà


NĂM MỚI
Thơ : Phan Thu Hà

Ngày bừng tỉnh ngàn tia nắng mới
Gió ru mềm khúc cuối mùa đông
Chớm cựa mình chồi non vời vợi
Cánh chim về chao giữa mênh mông

Năm mới đến xếp bìa lịch cũ
Bắt gặp đời háo hức mùa xuân
Qua ngõ nhỏ lộc vừng lá rủ
Hoa đỏ thầm gợi những bâng khuâng

Chào năm mới râm ran bè bạn
Tuổi xế chiều dỡn chuyện ngày xưa
Hườm má đỏ nâng ly rượu cạn
Nghe xuân về trong thoáng hương đưa

Nào tiễn biệt bốn mùa dĩ vãng
Giữ cho mình giọt nhớ tinh khôi
Gom cảm xúc ngày qua tản mạn
Lắng lòng mình đợi những buồn vui

Xin cầu chúc an lành thế giới
Những nụ cười xoa dịu niềm đau
Khoảng cách ngăn không còn chờ đợi
Người với người vui mãi bên nhau

Tặng riêng mình đóa hồng vừa nở
Đón mùa sang thêm một tuổi đời
Bắt gặp tia nắng ngời trên cỏ
Ta bồi hồi nghe bước xuân rơi

Bài thơ: CHÀO NĂM MỚI! – Trương Túy Anh


CHÀO NĂM MỚI!
Thơ Trương Túy Anh

Những cánh én nghiêng chao
Gọi Xuân về lá biếc
Tiếng chim kêu ríu rít
Nụ hoa bung nở chào

Mùa xuân là nốt nhạc
Gửi cảm xúc cho nhau
Ngân nga theo tiếng đàn
Để lòng thêm ấm áp

Mùa xuân là tiếng hát
Để hồn ta bay bổng
Sưởi ấm lúc đơn côi
Nụ hôn ngọt thắm nồng

Trái đất quay một vòng
Tờ lịch cuối gở xong
Đón chào năm mới tới
Mang niềm vui mọi nhà

Chúc tất cả chúng ta
Sức khỏe thêm đồi đào
Tiền vô như nước trào
Hạnh phúc ngập tràn dâng

Bài thơ: TIN NGÀY MAI – Nguyễn Đình Cường

TIN NGÀY MAI
Thơ Nguyễn Đình Cường

Xé tờ lịch
giật mình
năm hết!
Chưa kịp xem
đựơc, mất những gì?!
Thời gian tiếp tục trôi đi
Chắc năm này lại có khi huy hoàng!

Ta cứ sống hân hoan thực tại
Tin ngày mai tươi sáng hơn nhiều
Mong sao gió thổi đưa diều
Bay cao, bay tới những điều ước ao.

Năm ’19 trời cao gió lộng
Kỷ Hợi về cuồn cuộn rồng bay
Người người lao động hăng say
Văn minh, hạnh phúc ngày ngày đi lên.

Giặc nội xâm nổi lên ta dẹp
Biết sóng ngầm chặn lại từ xa
Để luôn đẹp mãi cờ, hoa
Dân cùng đất nước chan hòa niềm vui.

Cả dân tộc tưng bừng đón tết
Én liệng bay mừng đón xuân về
Đào, mai sắc thắm hồn quê
Nông thôn, thành thị đẹp mê lòng người.

Chào năm mới nụ cười rạng rỡ
Đón thành công nối tiếp thành công!

26/12/2018
Thơ: Nguyễn Đình Cường

Người ta có thể bỏ qua những ngày khác trong năm nhưng không một ai có thể bỏ qua thời khắc trọng đại này. Chả thế mà dù có đi làm ăn, buôn bán ở phương trời nào thì ba ngày tết người ta đều cố gắng tìm về quê hương bản quán, để được thắp lên bàn thờ gia tiên một nén hương thơm. Đọc những bài thơ về năm mới lòng ta cũng cảm thấy mùa xuân ấm ấp đã về.

Giễu Ông Đồ Bốn Ở Phố Hàng Sắt

Giễu Ông Đồ Bốn Ở Phố Hàng Sắt

Giễu Ông Đồ Bốn Ở Phố Hàng Sắt (Tú Xương)

Hỏi thăm quê quán ở nơi mô?
Không học mà sao cũng gọi đồ?
Ý hẳn người yêu mà gọi thế,
Hay là mẹ đẻ đặt tên cho!
Áo quần đĩnh đạc trông ra cậu,
Ăn nói nhề nhàng nhác giọng Ngô
Hỏi mãi mới ra thằng bán sắt
Mũi nó gồ gồ trán nó giô

Bài thơ hay các bạn vừa xem là bài “Giễu Ông Đồ Bốn Ở Phố Hàng Sắt” của tác giả Trần Tế Xương. Thuộc danh mục Thơ Tú Xương trong Những Tác Phẩm Thơ Tiêu Biểu Và Nổi Tiếng. Hãy cùng đọc và thưởng thức những tác phẩm khác, còn rất nhiều những bài thơ hay đang chờ đợi các bạn!

VALENTINE CÔ ĐƠN

Hôm nay cô đơn quá!
Người chan chán thế nào
Bởi nhìn đâu cũng thấy
Cả một trời chênh chao

Dọn cơm mỗi cái chén
Còn đũa hẳn một đôi
Tự dưng cay sống mắt
No ngang cổ họng rồi

Vừa bước ra tới cửa
Nhìn xuống giày cũng đôi
Hờn, không thèm đi nữa
“Sao khổ quá nè trời!”

Bây giờ xuân vừa tới
Rộn rã Valentine
Nhìn người ta phơi phới
Mình một bóng khôi hài

Không buồn đi ra phố
Bởi sợ tủi thân thêm
Ấy vậy mà vẫn thấy
Nhoi nhói trái tim mềm

Cần chi đâu thính bả
Lòng vòng mất thời gian
Tình yêu đừng ngã giá
Sợ chi tiếng vội vàng

Chứ bây giờ rầu lắm
Ba mẹ đánh tiếng rồi
Năm nay không thoát ế
Ra khỏi nhà! Hời ơi…

Nhân lúc xuân còn mới
Ai đơn lẻ, mồ côi
Chuẩn “zai”, không cần múi
Bước tới, mình thành đôi.

Kimmi

Sự Thật Phũ Phàng

Sự Thật Phũ Phàng

Sự Thật Phũ Phàng (Vũ Hoàng Chương)

Thuyền bay từ Đất tới buông neo,
Trăng đón Người… toan ngả bóng theo.
Chỉ thấy bàn tay ai lượm đá;
Thôi rồi, đã uổng ngấn vàng gieo!

Bài thơ hay các bạn vừa xem là bài “Sự Thật Phũ Phàng” của tác giả Vũ Hoàng Chương. Thuộc danh mục Thơ Vũ Hoàng Chương trong Những Tác Phẩm Thơ Tiêu Biểu Và Nổi Tiếng. Hãy cùng đọc và thưởng thức những tác phẩm khác, còn rất nhiều những bài thơ hay đang chờ đợi các bạn!

Nhà thơ Nguyễn Bỉnh Khiêm và tập Bạch Vân quốc ngữ thi tập Phần đầu

Tập Bạch vân quốc ngữ thi tập Nguyễn Bỉnh Khiêm còn được biết đến với tên gọi là Trình quốc công Bạch Vân quốc ngữ thi tập. Đây là một tập thơ được ông sáng tác từ khi về nghỉ ở quê nhà. Do tài liệu thất lạc nên cũng không biết có bao nhiêu bài tuy nhiên hiện tại chỉ có khoảng 80 bài. Tập thơ này được ông viết theo thể đường luật và đường luật xen lục ngôn. Dưới đây chúng tôi sẽ giới thiệu cho bạn các bài thơ hay nhất của tập thơ này bạn nhé!

Nội Dung

Nối nghiệp nhà xưa học một kinh,
Chẳng ngờ lạc đến áng công danh.
Thân xưa đã có duyên hương lửa,
Lộc nặng ơn nhờ đức thánh minh.
Lỗi bước, già nên chịu dại,
Hay cơ, trẻ khá làm thinh?
Phúc nho hoạ trong đời trị,
No ấm cũng nhờ phúc thái bình.

Rất nhân sinh bẩy tám mươi,
Làm chi lảo đảo nhọc lòng người.
Bạch Vân am vắng chim kêu muộn,
Kim Tuyết dòng thanh cá mát tươi.
Ưu ái một niềm hằng nhớ chúa,
Công danh hai chữ đã nhường người.
Giầu lẫn khó, yên đòi phận,
Rất nhân sinh bẩy tám mươi.

Thanh nhàn dưỡng được tính tự nhiên,
Non nước cùng ta đã có duyên.
Dắng dỏi bên tai cầm suối,
Dập dìu trước mặt tán sen.
Xuân về, hoa nở mùi hương nức,
Khách đến, chim mừng dáng mặt quen.
Chốn ấy thanh nhàn được thú,
Lọ là Bồng đảo mới tiên.

Làm người hay một, hoá hay hai,
Chớ cậy rằng khôn, chớ cậy tài.
Trực tiết cho bền bằng sắt đá,
Ði đường ngẫm hết chốn chông gai.
Ở thế khá yêu là của khá,
Ra đường ai dễ kém gì ai.
Miệng đời tựa mật mùi càng ngọt,
Ðạo thánh bằng tơ mới hãy dài.

Trời sinh, trời ắt đã dành phần,
Tu hãy cho hiền, dạ có nhân.
Khó chớ oán thân, thân mới nhẹ
Giàu mà yêu chúng, chúng càng gần.
Bạo hung chỉn đã gươm mài đá,
Phúc đức rành hay cỏ đượm xuân.
Chớ có hại nhân mà ích kỷ,
Giấu người, khôn giấu được linh thần.

Trời phú tính ở mình ta,
Đạo cả cương thường năm mấy ba.
Tôi hết ngay, chầu chức chúa,
Con hằng thảo, kính thờ cha.
Anh em mựa nỡ điều hơn thiệt,
Bầu bạn cho hay nết thực nhà.
Nghĩa vợ chồng xem rất trọng.
Ở đầu phong hoá phép chưng nhà.

Làm người có dại mới nên khôn,
Chớ dại ngây si, chớ quá khôn.
Khôn được ích mình, đừng rẽ dại,
Dại thì giữ phận chớ tranh khôn.
Khôn mà hiểm độc là khôn dại,
Dại vốn hiền lành ấy dại khôn.
Chớ cậy rằng khôn khinh kẻ dại,
Gặp thời, dại cũng hoá nên khôn.

Chợ họp thì người đến dở dang
Xa yêu vì có mùi hương
Ưa ngọt thì hơn nhiều người trọng
Quá chua ra ủng có ai màng
Ở có đức lành hơn ở dữ
Yêu nhau chẳng đã một đạo thường

Áng công danh sá cắp tay
Nhiều phen đã khỏi tiếng tai bay
Hoa mai bạc, vì trăng tỏ
Bóng trúc thưa, bởi gío lay
Ưu ái chẳng quên niềm trước
Thị phi biếng nói sự nay.
Ðã từng trải sơn hà hết,
Ðường thế nhiều nơi hiểm hóc thay!

Kẻ khó thường làm ích kẻ giàu,
Ở thì phải ngẫm, biết nhường nhau,
Bán kia, chẳng nỡ mua cho rẻ,
Vay nọ, xin đừng lấy lãi đau.
Bớt nỗi sai đời làm độc khổ,
Thôi thì đã trả hãy cơ cầu.
Nặng lòng nhân nghĩa hay thương khó,
Giàu ấy hầu toan mới được lâu.

Cẩn cho hay, chẳng phải chơi,
Sắc xem dường sóng, dễ xiêu người.
Lửa rơm nếu chửa ngăn lòng tục,
Giường mối đâu còn biết lẽ trời.
Có chồng con bao xiết nỗi,
Hay bùa thuốc ấy thói đời.
Kham hiền, luận ác “dâm vi thủ”,
Cẩn cho hay, chẳng phải chơi.

Suy lý cho cùng Phật ấy ta,
Lọ là chung bóng đạo Di Đà?
Hiền lành, hãy giữ bề tu kỷ,
Dối trá, đừng nghe đứa xuất gia.
Dễ chúng đúc chuông nhân đã lạ,
Đặt điều phá ngục thói ru mà.
Chẳng tin, Lương Vũ còn bia cũ,
Tra, mà lại biết thực chẳng ngoa.

Tượng trời âu đã quá đồng cân,
Định cho ai, ắt có phần.
Muốn vô nhai, khôn lẽ được,
Ơn phi phận, khá đều phân.
Đủ no hay vậy, xin thong thả,
Sạo sục làm chi, luống nhọc nhằn!
Nếu tham hơn thì phải thiệt,
Hãy ghi lời ấy để mà răn.

Làm người dầu dã bạn cùng ai,
Chữ “tín” tua thìn chẳng chút sai.
Đừng có nồng chi rồi lại lạt,
Nếu mà thắm lắm ắt liền phai.
Chợ hàng, miễn nhớ tuồng chơi họp,
Rượu bạc, xin thôi sức ép nài.
Sắc ắt sơ hằng cần đấy,
Yêu nhau nghĩa ấy mới bền dai.

Dòng dõi suy ra cũng một nhà,
Xem ai hơn nữa họ hàng ta?
Đỡ đần đành cậy vây cánh,
Gửi thác càng tin ruột rà.
Chẳng bỏ được nào, sao chẳng biết?
Nên gần cho lắm, há nên xa?
Cùng nhau bầu bí yêu thương lấy,
Chớ nỡ xem bằng khách tới qua.

Cùng đội sinh thành một cửa ra,
Anh em trời đã thực cho ta
Giúp nàn, chống rẻ cùng nương cậy,
Biết kính, hay yêu miễn thuận hoà.
Xui giục chớ tin lời vợ.
Yêu thương sá thấy lòng cha.
Chân tay gẫm lại ai hơn nữa,
Tranh cạnh làm chi, lỗi phép nhà?

Vinh nhục bao phen hẳn đã từng
Lòng người sự thể dửng dừng dưng
Khen thì nên tốt, chê nên dại
Mất cũng chẳng âu được chẳng mừng
Có ai biết được lòng tri kỷ
Vời vợi non cao nguyệt một vừng

Mặc ai rằng tài, mặc ai rằng trí,
Ngay mặt đã hay đống củ khoai.
Cáo đội oai hùm mà hết giống,
Ruồi nương đuôi ký luống khoe ngươi.
Nhân tình cho biết,
Ba bát đầy, nầy cũng sáu vơi.

Nước xuôi nước ngược sóng dâng triều
Thuyền khách chơi thu nọ phải dìu
Chèo vượt bóng trăng nhân lúc hứng
Buồm giong ngọn gió mặc cơn phèo
Phơ phơ đầu bạc ông câu cá
Leo lẻo giòng xanh nước mắt mèo
Le vịt cùng ta như có ý
Ðến đâu thời cũng thấy đi theo

Chưa dễ ai là bụt Thích Ca
Mọi niềm nhân ngã nhẫn thì qua
Lòng vô sự trăng in nước
Của thảng lai gió thổi hoa
Kìa khách xuân xanh khi trẻ
Mấy người đầu bạc tuổi già?
Thanh nhàn ấy ắt là tiên khách
Ðược thú ta đà có thú ta

Non Đoài vắng vẻ bấy nhiêu lâu;
Có một đàn xà đánh lộn nhau.
Vượn nọ leo cành cho sĩ bóng;
Lợn kia làm quái phải sai đâu.
Chuột nọ lăm le mong cắn tổ;
Ngựa kia đủng đỉnh buớc về tàu.
Hùm ở trên rừng gầm mới dậy,
Tìm về quê cũ khúc ngựa Tần.

Một cơ yêu nhọc đổi lại đều,
Yêu bao nhiêu thì nhọc bấy nhiêu.
Tham phải án công danh luỵ,
Muốn cho con tạo trêu.
Vui vầy lạc xã năm ba khách,
Lánh chốn Nam Dương ở một lều.

Phú quý bởi thời vần
Tu luyện lâu bền thú dưỡng thân
Hứng ý miệng ngâm câu quốc ngữ
Giải phiền tay chuốc chén quỳnh xuân
Đường hoa chào khách mặt nhìn mặt
Ngõ hạnh đưa người chân ngại chân
Dẫu có ai than thì sẽ nhủ:
Thái bình thiên tử thái bình dân

Xóm tự nhiên lều một căn
Quét không thây thẩy bụi hồng trần
Nhìn hàng cam quít con đòi cũ
Mấy gã ngư tiều lừa bạn thân
Thấy nguyệt tròn thì kể tháng
Nhìn hoa nở mới hay xuân

Tiêu sái tự nhiên ắt nhẹ mình,
Nài bao quyền cả áng công danh.
Vô tâm ước có gương soi bạc.
Ðặc thú kho đầy gió mát thanh.
Trẻ dẩu biết cơ tạo hoá,
Già lo phục thuốc trường sinh.

Ngẫm đạo làm con ở rất nan,
Ở cho lọn đạo mới là ngoan.
Hay khi “ôn sảnh” bề cung dưỡng,
Siêng thủa “thần hôn” việc hỏi han.
Dầu giận hờn, càng kính thuận,
Vâng sai khiến, dám phàn nàn?
Chữ rằng: “Chưa dễ đền ơn nặng”,
Lọ nỗi riêng tây theo thế gian?

Lọ là thành thị với lâm tuyền
Được thú thì hơn miễn phận bàn
Vụng bất tài nên kém bạn
Già vô sự ấy là tiên
Đồ thư một quyển nhà làm của
Phong nguyệt năm hồ khách nổi thuyền
Dù nhẫn chê khen dù miệng thế
Cơ mầu tạo hoá mặc tự nhiên

Hễ kẻ trêu người ắt phải lo
Chẳng bằng vô sự ngáy o o
Tay kia khéo nắm còn hơn mở
Miệng nọ hay cười có lúc ho
Có thuở được thời mèo đuổi chuột
Ðến khi thất thế kiến tha bò
Ðược thua sau mới ăn năn lại
Vô sự chăng hơn có sự ru?

Lẩn thẩn ngày qua lại tháng qua,
Một năm xuân tới một phen già.
Ái ưu vằng vặc trăng in nước,
Danh lợi lâng lâng gió thổi hoa.
Án sách vẫn còn án sách cũ,
Nước non bạn với nước non nhà.
Cuộc cờ đua chí dù cao thấp,
Ta muốn thanh nhàn thú vị ta.

Trên đây là các bài thơ hay của Nguyên Bỉnh Khiêm viết trong tập Bạch vân quốc ngữ thi tập. Đây là một tập thơ chữ Nôm được đánh giá khá cao. Và nó cũng được đánh giá là sự tiếp nối và kế thừa xứng đáng của tập thơ Quốc âm thi tập. Với tập thơ này cũng đã đánh dấu một dấu mốc phát triển trên hành trình hoàn thiện mình của văn học viết Việt Nam. Cảm ơn các bạn đã theo dõi bài viết này của chúng tôi nhé các bạn! 

Xem thêm: Nhà thơ Nguyễn Bỉnh Khiêm và tập Bạch Vân quốc ngữ thi tập Phần cuối

Chuông Điểm

Chuông Điểm

Chuông Điểm (Lưu Trọng Lư)

Thương lo chẳng bao giờ cô quạnh
Đêm mười hai giờ, chuông điểm
Cái bóng kia, sao bóng lặng, bóng dài?
Cho con buồn chút, mẹ ơi!
Gà gáy đi, rồi gà gáy lại
Bình minh không thể đến trước mặt trời.

Đã là ta còn phải biết không ta
Tự đối lập để tìm ra chân lý
Đâu phải chuyện gà bên nớ đã gáy
Gà bên ni phải gáy
Biết chờ, biết đợi
Nhưng không thể chờ, không thể đợi cái khốn nạn thờ ơ.

1982

Bài thơ hay các bạn vừa xem là bài “Chuông Điểm” của tác giả Lưu Trọng Lư. Thuộc danh mục Thơ Lưu Trọng Lư trong những Tác Phẩm Thơ Tiêu Biểu Và Nổi Tiếng. Hãy cùng đọc và thưởng thức những tác phẩm khác, còn rất nhiều những bài thơ hay đang chờ đợi các bạn!

Hồn Lẫn Xác

Hồn Lẫn Xác

Hồn Lẫn Xác (Lưu Trọng Lư)

(Tặng Mừng)

Bữa cơm ngày nho nhỏ chợ chiều
Mùa sen, em đem về mấy đoá
“Nhớ gọi em nghe! Giờ hoa nở”
Sáng ra, sen rụng khắp nhà

Đêm đêm hương sắc hút cả vào mơ
Giờ, nhìn lại xác hoa… mà tội

Anh ơi, sao tách hồn khỏi xác
Của cho là vô tận, của nhận là không cùng
Cho nhiều, em sẽ mãi mãi giàu thêm.
Như khi em biết dâng cho đời mãi mãi.

Bài thơ hay các bạn vừa xem là bài “Hồn Lẫn Xác” của tác giả Lưu Trọng Lư. Thuộc danh mục Thơ Lưu Trọng Lư trong những Tác Phẩm Thơ Tiêu Biểu Và Nổi Tiếng. Hãy cùng đọc và thưởng thức những tác phẩm khác, còn rất nhiều những bài thơ hay đang chờ đợi các bạn!

Nhà thơ Nam Trân và những bài thơ dịch của Đỗ Phủ hấp dẫn nhất phần 2

死別已吞聲,
生別長惻惻。
江南瘴癘地,
逐客無消息。
故人入我夢,
明我長相憶。
君今在羅網,
何以有羽翼?
恐非平生魂,
路遠不可測。
魂來楓林青,
魂返關山黑。
落月滿屋梁,
猶疑照顏色。
水深波浪闊,
無使蛟龍得。

Mộng Lý Bạch kỳ 1

Tử biệt dĩ thôn thanh,
Sinh biệt thường trắc trắc.
Giang Nam chướng lệ địa,
Trục khách vô tiêu tức.
Cố nhân nhập ngã mộng,
Minh ngã trường tương ức.
Quân kim tại la võng,
Hà dĩ hữu vũ dực.
Khủng phi bình sinh hồn,
Lộ viễn bất khả trắc.
Hồn lai phong lâm thanh,
Hồn phản quan tái bắc.
Lạc nguyệt mãn ốc lương,
Do nghi chiếu nhan sắc.
Thuỷ thâm ba lãng khoát,
Vô sử giao long đắc.

Dịch nghĩa

Người chết đi là đã hết lời
Người còn sống thì lúc nào cũng thương xót
Giang Nam là nơi chướng độc
Người bị đày không nghe tin tức
Cố nhân đi vào trong mộng
Biết là ta nhớ nhung đã lâu nay
Tôi e rằng hồn bạn không được như ý lắm
Nhưng lâu nay đường xá xa xôi không gặp không biết có phải vậy không
Hồn về đây cánh rừng phong xanh ngát
Hồn trở lại miền quan tái đen tối xa xăm
Bạn giờ đây đã nằm sa trong lưới
Làm sao mà có lông cánh bay bỗng khắp nơi
Trăng xuống chiếu trên rường nhà
Còn ngờ như đang soi trên khuôn mặt bạn
Nước thì sâu sóng thì lớn
Mong bạn coi chừng cẩn thận con thuồng luồng dưới nước

Dịch

Chết xa nhau nín đã đành
Sống xa nhau để đinh ninh bên lòng
Giang nam hơi độc mịt mùng
Khách đi đày biết vân mồng ra sao
Chiêm bao ta bạn lẻn vào
Rõ lòng ta chẳng lúc nào lúc quên
Biết đâu cách trở đôi miền
Sợ khi không phải hồn quen mọi ngày
Hồn về xanh ngắt ngàn cây
Hồn đi quan ải bóng mây đen rầm
Bạn nay dò lưới giam cầm
Cách nào vượt được xa xăm canh dài
Xà nhà trăng lặn rọi soi
Còn như nhác thấy mặt người năm xưa
Sông sâu sóng nước không bờ
Giữ mình chớ để sa cơ thuồng luồng

浮雲終日行,
遊子久不至。
三夜頻夢君,
情親見君意。
告歸常局促,
苦道來不易。
江湖多風波,
舟楫恐失墬。
出門搔白首,
若負平生志。
冠蓋滿京華,
斯人獨憔悴。
孰雲網恢恢,
將老身反累。
千秋萬歲名,
寂寞身後事。

Mộng Lý Bạch kỳ 2

Phù vân chung nhật hành,
Du tử cửu bất chí.
Tam dạ tần mộng quân,
Tình thân kiến quân ý.
Cáo quy thường cục xúc,
Khổ đạo lai bất dị.
Giang hồ đa phong ba,
Chu tiếp khủng thất truỵ.
Xuất môn tao bạch thủ,
Nhược phụ bình sinh chí.
Quan cái mãn kinh hoa,
Tư nhân độc tiều tuỵ.
Thục vân võng khôi khôi,
Tương lão thân phản luỵ.
Thiên thu vạn tuế danh,
Tịch mịch thân hậu sự.

Dịch nghĩa

Mây trôi bềnh bồng cả ngày nay
Người khách ham chơi lâu ngày không thấy tới
Ba hôm nay nằm mộng thấy bạn
Thâm tình của bạn lộ rõ ta thấy
Lúc cáo từ bạn có vẻ bồn chồn không an
Nói rằng đường xá khó khăn không dễ lại thăm
Sông hồ nhiều sóng gió
Chèo lái sợ sẩy tay chìm thuyền
Ra cửa còn xoa xoa đầu tóc bạc
Có vẻ như nghịch ý mình sao đó
Nào mũ, nào lọng đầy kinh đô
Chỉ có mình người này là tiều tuỵ
Ai bảo lưới trời lồng lộng
Về già rồi hoá ra thân lại bị luỵ
Ngàn năm vạn năm sau danh tiếng
Nhưng chết đi rồi thì im lìm chẳng còn gì để nói

Dịch

Mây nổi chạy quanh ngày
Khách du đâu vắng biệt
Ba đêm gặp bác luôn
Lòng tôi bác đã biết
Lối lại kêu khó khăn
Ðòi về chi mải miết
Sông hồ sóng gió nhiều
Chèo lái lo khôn xiết
Chí cũ chắc không đành
Bước ra đầu lắc riết
Ðầy kinh mũ lọng ai
Người ấy riêng thua thiệt
Ðeo lụy lúc hồ già
Ai rằng trời xét nét
Muôn năm tiếng để đời
Vô ích sau khi chết

病減詩仍拙,
吟多意有余。
莫看江總老,
猶被賞時魚。

Phục sầu kỳ 12

Bệnh giảm thi nhưng chuyết,
Ngâm đa ý hữu dư.
Mạc khan Giang Tổng lão,
Do bị thưởng thì ngư.

Dịch nghĩa

Bệnh giảm, thơ vẫn còn vụng,
Ngâm nhiều, ý có thừa.
Chớ coi cái ông già Giang Tổng này,
Còn bận thưởng thức cá đang mùa.

天下郡國向萬城,
無有一城無甲兵。
焉得鑄甲作農器,
一寸荒田牛得耕。
牛盡耕,
蠶亦成。
不勞烈士淚滂沱,
男穀女絲行復歌。

Tàm cốc hành

Thiên hạ quận quốc hướng vạn thành,
Vô hữu nhất thành vô giáp binh!
Yên đắc chú giáp tác nông khí,
Nhất thốn hoang điền, ngưu đắc canh.
Ngưu tận canh,
Tàm diệc thành.
Bất lao liệt sĩ lệ bàng đà,
Nam cốc, nữ ti, hành phục ca.

Dịch nghĩa

Thiên hạ kể hàng vạn thành trì,
Không thành nào không có binh đao!
Uớc gì khí giới được đúc làm nông cụ,
Và một tấc ruộng hoang trâu cũng được cày.
Trâu cày hết ruộng,
Tằm tang cũng thành công.
Không phiền các liệt sĩ phải tầm tã nước mắt,
Trai cày ruộng, gái canh cửi, vừa làm vừa ca.

Dịch

Dưới trời các quận khắp muôn thành
Không có thành nào không giáp binh
Ước sao áo giáp đúc cày cuốc
Một tấc ruộng hoang chẳng phế canh
Ruộng chẳng phế canh
Tằm chăn cũng xinh
Khỏi phiền liệt sĩ lệ tuôn sa
Trai cày gái dệt thảy vui ca.

客行新安道,
喧呼聞點兵,
借間新安吏,
縣小更無丁?
府帖昨夜下,
次選中男行。
中男絕短小,
何以守王城?
肥男有母送,
瘦男獨伶俜。
白水暮東流,
青山猶哭聲。
莫自使眼枯,
收汝淚縱橫。
眼枯即見骨,
天地終無情。
我軍取相州,
日夕望其平。
豈意賊難料,
歸軍星散營。
就糧近故壘,
練卒依舊京。
掘壕不到水,
牧馬役亦輕。
況乃王師順,
撫養甚分明。
送行勿泣血,
僕射如父兄。

Tân An lại

Khách hành Tân An đạo
Huyện hô ao điểm binh
Tá vấn Tân An lại
Huyện tiểu cánh vô đinh
Phủ thiếp tạc dạ há
Thứ tuyển trung nam hành
Trung nam tuyệt đoản tiểu
Hà dĩ thủ vương thành?
Phì nam hữu mẫu tống
Sấu nam độc linh bình
Bạch thuỷ mộ đông lưu
Thanh sơn do khốc thanh
Mạc tự sử nhãn khô
Thu nhữ lệ tung hoành
Nhãn khô tức kiến cốt
Thiên địa chung vô tình!
Ngã quân thủ Tương Châu
Nhật tịch vọng kỳ bình
Khởi ý tặc nan liệu
Qui quân tinh tản doanh
Tựu lương cận cố luỹ
Luyện tốt y cựu kinh
Quật hào bất đáo thuỷ
Mục mã dịch diệc khinh
Huống nãi vương sư thuận
Phủ dưỡng thậm phân minh
Tống hành vật khấp huyết
Bộc dịch như phụ huynh!

Dịch nghĩa

Khách qua đường Tân An
Nghe rầm rộ bắt lính
Ướm hỏi viên lại Tân An
Rằng huyện nhỏ hết cả trai tráng
Đêm qua quan phủ lại hạ trát
Bắt tuyển xuống hạng trung nam
Trung nam thấp bé quá
Giữ sao nổi thành nhà vua?
Hạng trai mập mạp có mẹ đi tiễn
Riêng hạng gầy nhàng thất thễu lẽ loi
Chiều rồi, dòng nước bạc vẫn cứ xuôi đông
Tận dãy núi xanh còn vang tiếng khóc
Thôi! Đừng làm cho mắt mình khô đi nữa
Hãy ngừng những hàng lệ ngổn ngang lại
Mắt khô tức là trơ xương
Trời đất bao giờ cũng dửng dưng lạnh nhạt
Quân ta đã lấy được châu Tương
Sớm chiều những mong yên ổn
Ai ngờ thế giặc khôn lường
Quân rút về các trại tản mát
Muốn tiện lương, phải đóng gần luỹ cũ
Để luyện quân lính phải dựa kinh xưa
Đào hào không đào đến nước
Chăn ngựa cũng là việc nhẹ nhàng
Huống chi quân nhà vua là chính nghĩa
An ủi, nuôi dưỡng rất phân minh
Buổi tiễn đưa đừng khóc lóc thảm thiết nữa
Có quan bộc dịch chẳng khác gì cha anh!

Dịch

Khách qua đường Tân An
Nhộn nhịp nghe điểm binh
Hỏi thăm, thầy thông bảo:
“Huyện nhỏ không còn đinh!
Hôm qua trát phủ xuống,
Sung số tuyển cho nhanh!”
Số tuyển thấp bé quá,
Giữ sao nổi đô thành?
Anh béo, mẹ đưa chân,
Anh gầy nhìn loanh quanh.
Nước bạc chiều chảy xuôi,
Tiếng khóc vang non xanh!
Khóc chi cho hốc mắt?
Nín đi thôi các anh!
Dẫu cho khóc rũ xương,
Trời đất vẫn vô tình!
Quân ta lấy Tương Châu,
Hôm sớm mong thanh bình!
Lính chạy, trại tan vỡ,
Liệu giặc, ai người tinh!
Vận lương tới trước trận,
Rèn lính ngay miền Kinh,
Đào hào chưa tới nước,
Chăn ngựa việc cũng lành.
Quân ta đương thắng thế,
Nuôi nấng rất phân minh.
Quan tướng như mẹ, cha,
Khóc chi khi tiễn hành?

中興諸將收山東,
捷書夜報清晝同。
河廣傳聞一葦過,
胡危命在破竹中。
只殘鄴城不日得,
獨任朔方無限功。
京師皆騎汗血馬,
回紇喂肉葡萄宮。
已喜皇威清海岱,
常思仙仗過崆峒。
三年笛里關山月,
萬國兵前草木風。
成王功大心轉小,
郭相謀深古來少。
司待清鑒懸明鏡,
尚書氣與秋天杳。
二三豪俊為時出,
整頓乾坤濟時了。
東走無復憶鱸魚,
南飛覺有安巢鳥。
青春復隨冠冕入,
紫禁正耐煙花繞。
鶴禁通宵風輦備,
雞鳴問寢龍樓曉。
攀龍附風勢莫當,
天下盡化為侯王。
汝等豈知蒙帝力?
時來不得誇身強。
關中既留蕭丞相,
幕下復用張子房。
張公一生江海客,
身長九尺鬚眉蒼。
征起適遇風雲會,
扶顛始知籌策良。
青袍白馬更何有?
後漢今周喜再昌。
寸地尺天皆入貢。
奇祥異端爭來送:
不知何國致白環,
復道諸山得銀瓮。
隱士休歌紫芝曲,
詞人解撰河清頌。
田家望望惜雨乾,
布谷處處催春種。
淇上健兒歸幕懶,
城南思婦愁多夢。
安得壯士挽天河,
淨洗甲兵長不用!

Tẩy binh mã

Trung hưng chư tướng thu Sơn Đông,
Tiệp thư dạ báo thanh trú đồng.
Hà Quảng truyền văn nhất vi quá,
Hồ nguy mệnh tại phá trúc trung.
Chỉ tàn Nghiệp thành bất nhật đắc,
Độc nhiệm sóc phương vô hạn công.
Kinh sư giai kỵ hãn huyết mã,
Hồi Ngột ổi nhục Bồ Đào cung.
Dĩ hỉ hoàng y thanh Đạt Hải,
Thường tư tiên trượng quá Không Đồng.
Tam niên địch lý “Quan san nguyệt”,
Vạn quốc binh tiền thảo mộc phong.
Thành Vương công đại tâm chuyển tiểu,
Quách tướng mưu thâm cổ lai thiểu.
Tư đồ thanh giám huyền minh kính,
Thượng thư khí dữ thu thiên diễu?
Nhị tam hào tuấn vị thì xuất,
Chỉnh đốn càn khôn tế thì liễu.
Đông tẩu vô phục ức lô ngư,
Nam phi giác hữu an sao điểu.
Thanh xuân phục tuỳ quan miên nhập,
Tử cấm chính nại yên hoa nhiễu.
Hạc giá thông tiêu phượng liễn bị,
Kê minh vấn tẩm long lâu hiểu.
Phan phong phụ phượng thế mạc đương,
Thiên hạ tận hoá vi hầu vương.
Nhữ đẳng khởi tri mông đế lực,
Thì lai bất dắc khoa thân cường.
Quan Trung ký lưu tiêu thừa tướng,
Mạc hạ phục dụng Trương Tử Phòng.
Trương công nhất sinh giang hải khách,
Thân trường cử xích, tu mi thương.
Trưng khởi thích ngộ phong vân hội,
Phù điên thuỷ tri trù sách lương.
Thanh bào bạch mã cánh hà hữu,
Hậu Hán kim Chu hỉ tái xương.
Thốn địa xích thiên giai nhập cống,
Ký tường dị thuỵ tranh lai tống.
Bất tri hà quốc trí bạch hoàn,
Phục đạo chư sơn đắc ngân úng.
Ẩn sĩ hưu ca “Tử chi” khúc,
Từ nhân giải soạn “Hà thanh” tụng.
Điền gia vọng vạng tích vũ can,
Bố cốc xứ xứ thôi xuân chủng.
Kỳ thượng kiện nhi quy mạc lãn,
Thành nam tư phụ sầu đa mộng.
An đắc tráng sĩ vãn thiên hà,
Tĩnh tẩy giáp binh trường bất dụng.

Dịch nghĩa

Các tướng trung hưng thu lại Sơn Đông,
Tin thắng trận báo về suốt ngày đêm.
Sông rộng, nghe nói thuyên nan cũng qua được?
Vận mệnh giặc hồ mong manh như tre bị chẻ.
Còn thành Nghiệp, chưa đầy một ngày sẽ hạ xong,
Viên tướng độc nhiệm miền bắc có công rất lớn.
Ở kinh đô toàn người cưỡi giống ngựa hãn huyết,
Quân Hồi Ngột no thịt ở cung Bồ Đào.
Đã mừng vì uy danh vua dẹp yên vùng Hải Đại,
Thường nhớ khi xe ngựa vua qua núi Không Đồng.
Ba năm nghe sáo thổi bài “Quan san nguyệt” (Trăng quan ải),
Muôn nước trước đoàn quân như cỏ bị gió bạt.
Thành vương công lớn mà lòng cẩn thận, kiêm tốn,
Quách tướng mưu sâu xưa nay ít có.
Tư đồ sáng suốt như tấm gương treo,
Thượng thư khí phách cao xa như trời thu.
Vài ba kẻ tài giỏi vì thời thế mà ra,
Sắp đặt trời đất làm song việc cứu đời.
Người chạy đông không còn phải nhứ cá vược,
Kẻ xuôi nam cảm thấy như tìm về tổ ấm.
Vẻ thanh xuân lại theo các quan vào chầu,
Cung điện tôn nghiêm có hoa khói vây phủ.
Xe hạc đi lại suốt đêm, xe phượng trực chờ sẵn,
Gà gáy, sớm vào lầu rồng vấn an nhà vua.
Quyền thế bọn vin rồng náu phượng ai bì kịp,
Thiên hạ như trở thành toàn bậc hầu vương.
Các ngươi nên biết đó là nhờ uy lực của vua,
Chứ kẻ gặp thời may chớ khoe tài cậy sức.
Quan Trung đã để Tiêu Hà lên làm thừa tướng,
Dưới trướng lại dùng Trương Lương.
Ông Trương vốn là người của sông bể,
Mình cao chín thước râu tóc trắng phau.
Được vua vời, gặp hội gió mây,
Chống thế nguy, mới biết mưu giỏi.
Giặc áo xanh ngựa trắng không cò nữa,
Sau Hán nay chu lại mừng được thịnh trị.
Dù tấc đất thước trời cũng đều vào cống,
Điềm lành vật lạ đua nhau dâng lên,
Không rõ nước nào hiến vòng ngọc trắng.
Lại nghe nói trong núi bắt được bình bạc,
Kẻ ẩn dật không hát bài “Tử chi ca” nữa.
Văn nhân cho rằng phải làm bài “Từ thanh tụng”,
Nhà nông mong cho mưa nắng thuận hoà.
Khắp nơi, chim bố cốc giục gieo mạ xuân,
Lính sông Kỳ hãy về đi đừng chần chờ,
Thiếu phụ thành Nam nhớ chồng, buồn mơ nhiều…
Sao có tráng sĩ kéo sông Ngân xuống,
Rửa sạch dao mác, mãi mãi không dùng.

Dịch

Trung hưng các tướng lấy Sơn Đông,
Thắng trận tin đưa sớm, tối trùng.
Đem thế chẻ tre đè mạng giặc,
Mượn tầu lá sậy vượt dòng sông.
Sóc phương lập được bao công cả,
Nghiệp quận nay mai sẽ hạ xong.
Hồi Ngột đưa thêm quân trợ thuận,
Kinh sư đều cưỡi ngựa truy phong.
Đã mừng oai chúa vang Tề, Lỗ,
Còn nhớ xe loan tới Không Đồng.
Sáo thổi ba năm quan quan ải lạnh.
Quân đồn muôn nước gió cây rung!
Thành Vương công lớn long càng nhỏ,
Quách tướng mưu sâu đời hiếm có.
Thượng thư khí khái nhất trời thu,
Tư đồ sang suốt treo gương tỏ.
Hào kiệt vài tay ra giúp đời,
Kiền khôn sắp đặt đâu ra đó.
Sang đông khỏi nhớ cá quê nhà,
Về nam đã thấy chim yên tổ.
Áo xiêm thấm đượm ánh xuân xanh,
Hoa khói điểm tô cung cấm đỏ.
Xe hạc đêm chờ kiệu phượng về,
Canh gà sớm viếng lầu rồng ngủ.
Víu phượng, vin rồng khéo bảo nhau,
Trong đời vô số kẻ sang giàu!
Gặp thời xin chớ khoe mình giỏi,
Nên nhớ ơn vua nặng đến đâu!
Trong ải đã dùng Tiêu tướng quốc,
Dưới màn lại sẵn Trương Lưu hầu.
Ông Trương người của miền sông biển,
Chín thước mình cao, bạc tóc râu!
Gặp hội gió mây ra giúp nước,
Nước nguy mới thấy rõ mưa cao.
Áo xanh, ngựa bạch còn chi nữa,
Đời trị, dân yên lại bắt đầu!
Gang trời, tấc đất đều vào cống,
Triệu lạ, điềm lành nhiều lủng nhủng!
Có nước đem dâng vòng “bạch hoàn”,
Trong non lại được chum “ngân úng”.
Thi nhân vịnh mãi cảnh sông trong,
Ẩn sĩ thiết gì cỏ tiên rụng.
Đâu đấy nhà nông thấy khát mưa,
Véo von chim nội giục: gieo giống!
Trai tài mặt trận liệu mau về!
Vợ trẻ bên thành đương tiếc mộng.
Muốn kéo dòng Ngân rửa giáo gươm,
Xếp xó từ đây không động dụng!

涼風起天末,
君子意如何。
鴻雁幾時到,
江湖秋水多。
文章憎命達,
魑魅喜人過。
應共冤魂語,
投詩贈汨羅。

Thiên mạt hoài Lý Bạch

Lương phong khởi thiên mạt,
Quân tử ý như hà?
Hồng nhan kỷ thời đáo,
Giang hồ thu thuỷ đa.
Văn chương tăng mệnh đạt,
Lị vị hỉ nhân qua.
Ưng cộng oan hồn ngữ,
Ðầu thi tặng Mịch La.

Dịch nghĩa

Trong lúc gió mát nổi lên ở nơi cuối trời,
Bạn có ý nghĩ ra sao?
Biết bao giờ chim hồng nhạn mới tới đây?
Sông hồ có nhiều nước thu.
Văn chương thường ghét hạnh vận hanh thông;
Yêu quái vui mừng khi thấy có người đi qua.
Lúc này chắc bạn đang trò chuyện với hồn oan của Khuất Nguyên,
Và ném thơ xuống tặng ở sông Mịch La.

Dịch

Cuối trời nổi gió lạnh,
Quân tử nghĩ sao à?
Hồng nhạn bao giờ đến,
Sông hồ dẫy bao la.
Văn chương ghét vận đạt,
Quỉ quái gào người qua.
Nhắn hỏi hồn oan uổng,
Trao thơ dòng Mịch La.

急雨捎溪足,
斜暉轉樹腰。
隔巢黃鳥并,
翻藻白魚跳。

Tuyệt cú lục thủ kỳ 4

Cấp vũ sao khê túc,
Tà huy chuyển thụ yêu.
Cách sào hoàng điểu tịnh,
Phiên tảo bạch ngư khiêu.

Dịch nghĩa

Mưa rào lướt qua chân khe,
Ánh chiều tà chiếu ngang thân cây.
Đôi chim vàng oanh đứng cạnh nhau bên tổ,
Cá trắng nhảy lật tung cả rong.

Dịch

Chân suối mưa rào lướt
Lưng cây bóng xế lồng
Oanh vàng gù cách tổ
Cá trắng nhảy tung rong

兩個黃鸝鳴翠柳,
一行白鷺上青天。
窗含西嶺千秋雪,
門泊東吳萬里船。

Tuyệt cú tứ thủ kỳ 3

Lưỡng cá hoàng ly minh thuý liễu,
Nhất hàng bạch lộ thướng thanh thiên.
Song hàm Tây Lĩnh thiên thu tuyết,
Môn bạc Đông Ngô vạn lý thuyền.

Dịch nghĩa

Hai con hoàng anh hót trong hàng liễu biếc,
Một hàng cò trắng bay vút lên trời xanh.
Song cửa ngậm tuyết núi Tây Lĩnh đã từ nghìn năm,
Ngoài cửa đậu những con thuyền của Đông Ngô xa tới muôn dặm.

Dịch

Liễu xanh hót cặp oanh vàng,
Trời lam trắng điểm một hàng cò bay.
Song lồng mái tuyết non Tây,
Thuyền Ngô muôn dặm đỗ ngay cửa ngoài.

喪亂聞吾弟,
飢寒傍濟州。
人稀書不到,
兵在見何由。
憶昨狂催走,
無時病去憂。
即今千種恨,
惟共水東流。

Ức đệ kỳ 1

Táng loạn văn ngô đệ,
Cơ hàn bạng Tế châu.
Nhân hi thư bất đáo,
Binh tại kiến hà do?
Ức tạc cuồng thôi tẩu,
Vô thì bệnh khứ ưu.
Tức kim thiên chủng hận,
Duy cộng thuỷ đông lưu.

Dịch nghĩa

Thời buổi loạn lạc,nghe tin em
Đói rét nương náu ở châu Tế
Vắng người thư không đến nơi
Còn giặc biết làm sao gặp nhau ?
Nhớ xưa cuống cuồng giục chạy
Không lúc nào biết ốm đau và lo lắng
Hiện nay hàng nghìn mối hận
Phó mặc cùng dòng nước chảy về đông

Dịch

Chạy loạn sang châu Tế,
Nghe em đói rét hoài.
Đường thăm còn vướng giặc,
Thư gửi biết nhờ ai?
Lủi trốn khi lo vẩn,
Buồn phiền lúc ốm dai.
Phó cho dòng nước chảy,
Nghìn vạn mối sầu dài!

且喜河南定,
不問鄴城圍。
百戰今誰在?
三年望汝歸。
故園花自發,
春日鳥還飛。
斷絕人煙久,
東西消息稀。

Ức đệ kỳ 2

Thả hỉ Hà Nam định,
Bất vấn Nghiệp Thành vi.
Bách chiến kim thuỳ tại ?
Tam niên vọng nhữ quy.
Cố viên hoa tự phát,
Xuân nhật điểu hoàn phi.
Đoạn tuyệt nhân yên cửu,
Đông tây tiêu tức hy.

Dịch nghĩa

Hãy mừng Hà Nam đã yên
Không hỏi đến vòng vây Nghiệp Thành
Qua trăm trận nay còn lại ai?
Ba năm trông ngóng em về
Vườn cũ hoa tự nở
Ngày xuân chim vẫn bay
Khói bếp nhà ai đã tắt ngấm lâu rồi
Đông tây tin tức thưa thớt

Dịch

Mặc chỗ chưa tan giặc,
Mừng nơi đã giải vây.
Ba năm em vẫn ngóng,
Trăm trận sống là may.
Vườn cũ hoa đua nở,
Ngày xuân chim lạc bầy!
Xóm làng người khói vắng,
Tin tức bặt đông, tây

好雨知時節,
當春乃發生。
隨風潛入夜,
潤物細無聲。
野徑雲俱黑,
江船火獨明。
曉看紅濕處,
花重錦官城。

Xuân dạ hỉ vũ

Hảo vũ tri thì tiết,
Đương xuân nãi phát sinh.
Tuỳ phong tiềm nhập dạ,
Nhuận vật tế vô thanh.
Dã kính vân câu hắc,
Giang thuyền hoả độc minh.
Hiểu khan hồng thấp xứ,
Hoa trọng Cẩm Quan thành.

Dịch nghĩa

Mưa lành biết được tiết trời
Đang lúc xuân về mà phát sinh ra
Theo gió hây hẩy vào đêm tối
Tưới mát muôn vật mà không nghe tiếng
Đường quê đầy mây âm u
Thuyền trên sông chỉ thấy lửa sáng
Sớm mai trong vùng ẩm ướt đỏ thắm
Hoa nở đầy cả thành Cẩm Quan

Dịch

Mưa thuận biết thời tiết,
Xuân về mới thấy rơi.
Vào đêm theo với gió,
Không tiếng thấm muôn loài.
Đường nội, mây đen phủ,
Thuyền sông, đuốc lẻ loi.
Sáng xem vùng ướt đỏ,
Thành Cẩm trĩu hoa tươi.

白也詩無敵,
飄然思不群。
清新庾開府,
俊逸鮑參軍。
渭北春天樹,
江東日暮雲。
何時一樽酒,
重與細論文?

Xuân nhật ức Lý Bạch

Bạch dã thi vô địch,
Phiêu nhiên tứ bất quần.
Thanh tân Dữu khai phủ,
Tuấn dật Bão tham quân.
Vị bắc xuân thiên thụ,
Giang Đông nhật mộ vân.
Hà thì nhất tôn tửu,
Trùng dữ tế luân văn?

Dịch nghĩa

Thơ Lý Bạch không có ai là địch thủ,
Tứ thơ phơi phới, nhẹ nhàng không ai bằng được.
Trong sáng, mới mẻ, giống như thơ của Dữu khai phủ,
Hào hùng phiêu dật, giống như thơ của Bão tham quân.
Lúc này tôi đang ngắm hàng cây dưới trời xuân tại Vị Bắc,
Thì bạn đang ở trong bóng mây chiều ở Giang Ðông.
Biết bao giờ được cùng nhau uống một chén rượu,
Và bàn kỹ về thơ văn?

Dịch

Lý Bạch thơ ai sánh
Lâng lâng tứ tuyệt trần
Thanh hơn Dữu Khai phủ
Cao chấp Bão tham quân
Mây đất Giang Đông tối
Cây trời Vị Bắc xuân
Bao giờ một nậm rượu
Lại cùng luận thơ văn

國破山河在,
城春草木深。
感時花濺淚,
恨別鳥驚心。
烽火連三月,
家書抵萬金。
白頭搔更短,
渾欲不勝簪。

Xuân vọng

Quốc phá sơn hà tại,
Thành xuân thảo mộc thâm.
Cảm thì hoa tiễn lệ,
Hận biệt điểu kinh tâm.
Phong hoả liên tam nguyệt,
Gia thư để vạn kim.
Bạch đầu tao cánh đoản,
Hồn dục bất thăng trâm.

Dịch nghĩa

Núi sông còn đó mà nước mất rồi,
Thành ngày xuân hoang tàn, cỏ cây rậm rạp.
Cảm thương thời thế mà hoa ướt lệ,
như con chim bị tên, kinh sợ sự chia lìa.
Khói lửa báo giặc giã cháy suốt ba tháng liền.
Thư nhà lúc này đáng vạn đồng.
Gãi mái đầu bạc thấy càng thêm thưa, ngắn,
Muốn cài trâm mà chẳng được.

Dịch

Nước mất còn sông núi
Thành xuân cảnh um tùm
Biệt ly lòng chim hãi
Cám cảnh lệ hoa tuôn
Lửa hiệu liền ba tháng
Thư nhà đáng mấy muôn
Gãi hoài cùn tóc bạc
Chừng tuột chiếc trâm luôn

Bằng trí tuệ hơn người Nam Trân đã thành công trong những tập thơ dịch đặc sắc của mình. Đây được coi như một dấu son đỏ trên mặt trận văn học Việt Nam. Đây là thành quả xứng đáng cho sự cống hiến không ngừng nghỉ của ông. Cảm ơn các bạn đã theo dõi bài viết này của chúng tôi!

Xem Thêm:

Tản mạn nước

Tản mạn nước

Nước biết dài theo sông
Nước biết rộng theo biển
Nước biết làm sóng vỗ tới chân trời
Sương đêm treo lửng mặt trời cành mai

Giếng cha đào thủa một hai
Dây gàu nối mãi cho dài vấn vương
Mẹ nằm chỗ ướt canh sương
Chỗ khô lót tiếng ru nhường con thơ

Bến nào không bến đợi chờ
Sông nào chẳng tắm giấc mơ nổi chìm
Đầu nguồn nước nặng tiếng chim
Cuối sông nước nặng nỗi niềm phù sa

Mưa rơi từ thủa rất xa
Hoa cau mẹ hứng cho ta nặng tình
Ra sông sóng nước chùng chình
Muốn sang sao vượt được mình thì sang

Nợ trăng thì trả tiếng đàn
Nợ biển thì trả chớp ngàn ngang mây…